Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1886: Phong Thần Giáo, đánh! (2)

Notice: Undefined offset: 232
Sau đó, một tia chớp thô to quét ngang bầu trời.
Chiến Thần côn tựa như một cây trường mâu cuốn theo tia chớp phóng vụt đến, trực tiếp xuyên thủng qua đầu của con Hổ Dực Long kia.
Rầm một tiếng, trực tiếp nổ tung.
Hai cánh kim loại phía sau lưng Tiểu Bạch phát ra tiếng leng keng rồi đột nhiên giang rộng ra.
Cả người hắn vô cùng dữ tợn, đôi mắt máy móc hóa thành màu đỏ đậm.
Một tiếng xoẹt vang lên, bay vút qua trời cao.
Hổ Dực Long nổ tung.
Chiến Thần côn bay ngược lại rồi rơi vào trong tay Bộ Phương.
Tiểu Bạch cầm lấy Chiến Thần côn, cơ thể hắn đột nhiên bắn ra.
Chân Thần Cảnh cửu tinh trên lưng Hổ Dực Long bị Tiểu Bạch nổ tan tành trong nháy mắt.
Tiểu Bạch đã nuốt vào vô số lôi phạt, hiện giờ sức chiến đấu của hắn đã đạt tới trình độ hết sức khủng bố, không kém gì Bán Thánh cả.
- Tiểu Bạch… lại mạnh hơn rồi.
Đôi mắt Tiểu U sáng bừng lên mà nói.
Sau đó, thân thể mềm mại của nàng phóng vút đi tựa như súng bắn đạn.
Thân hình đầy đặn nở rộ sự hấp dẫn cực hạn.
Ánh mắt nàng tập trung lên một tên Hổ Dực Long đang đánh về phía nàng.
Nàng giơ tay lên, minh khí khủng bố tỏa ra…
Sau đó…
Một tiếng rầm dội lại.
Dao động vô hình nổ tung ra.
Trong phút chốc…
Con Hổ Dực Long kia bị một cỗ sức mạnh vô hình chấn động đến nổ tung.
Vị Chân Thần Cảnh cửu tinh kia lập tức bắn ra.
Hắn ta thét lên một tiếng rồi tiếp tục bổ nhào về phía Tiểu U.
Một đạo ánh đao lóe ra.
Chợt chém Chân Thần Cảnh cửu tinh làm hai.
Mộng Kỳ nở nụ cười thản nhiên mà nhìn Tiểu U.
Bộ Phương xoa đầu Tiểu Hồ.
Nhìn hàng loạt con Hổ Dực Long kia đang bổ nhào về phía mình, hắn lập tức hít sâu một hơi.
Trong lòng bỗng nhiên bắt đầu hơi chờ mong.
Tiếp theo có cảnh tượng lớn rồi!
Sau đó.
Tiểu Hồ bèn chui vào trong tay Bộ Phương.
Sau khi sờ đầu nàng.
Tiểu Hồ lập tức mở miệng ra.
Vô số năng lượng nhanh chóng hội tụ lại, ngay sau đó, từng đạo năng lượng phụt ra.
Bắn về phía Hổ Dực Long chi chít đầy trời.
Pằng pằng pằng!!!
Tiếng nổ mạnh truyền khắp cả hư không.
Đôi mắt Tiểu Hồ sáng bừng lên.
Tiếng phụt phụt phụt vang vọng không dứt.
Từng đạo đạn pháo phụt ra từ trong miệng nàng.
Bắn về phía mỗi một con Hổ Dực Long một cách chuẩn xác.
Mỗi con Hổ Dực Long bị đánh trúng đều nổ tung lên rồi bị ánh lửa cắn nuốt.
Ánh lửa tràn ngập đầy trời.
Một đám Ma Cô Vân bùng nổ, hư không loạn lưu trở nên càng khủng bố.
Bộ Phương bay lơ lửng trên hư không, đầu của Tiểu Hồ Ly gật gù không ngừng, năng lượng bắn tung tóe ra.
Nổ mạnh vang vọng.
Nổ tung liên tục khắp ba trăm dặm trên hư không.
Ánh lửa tận trời.
Cường giả Tiểu Thánh đang giao thủ với Địch Thái Giới Chủ ở phía xa xa cũng cả kinh trong lòng.
Trời đất, đây là tình huống gì vậy?!
Đó chẳng qua chỉ là một tên đầu bếp nhỏ Chân Thần Cảnh cửu tinh thôi, sao lại có bản lĩnh sát phạt như vậy được chứ?
Khó trách lúc trước Thần Trù đại nhân muốn để hắn ta phái nhiều cường giả đến như vậy, người đến mà ít, thật sự sẽ bị tiêu diệt toàn bộ đó!
Con hồ ly kia thật đúng là đại sát khí!
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ vang vọng.
Hổ Dực Long nổ tung.
Từng vị cường giả Minh Trù phóng vút lên cao.
Nhưng, bọn họ còn chưa ổn định được cơ thể thì đã phát hiện một đạo điện quang phụt đến.
Một thanh hàn sắt dài tựa như một cây giáo chợt bắn đến.
Xuyên thủng đầu của từng vị cường giả, khiến cho cơ thể bọn họ nổ tung!
Thi thể không ngừng rơi rụng từ trên hư không, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
Hư không ở phía xa xa.
Không ít đội buôn hoặc là đội hàng đi ngang qua đều hít một ngụm khí lạnh, tất cả nhao nhao chuyển tuyến đường, bọn họ chỉ dám đứng từ xa quan sát mà không dám đến gần.
Mảnh đất này đã không còn thuộc sự quản lý của thành Thâm Uyên nữa rồi, đây là mảnh đất giết chóc.
Cảnh tượng thế này rất bình thường.
Nhưng mà, trận giết chóc có quy mô lớn như vậy cũng rất ít gặp.
Nhìn thi thể cường giả kia rơi như mưa vào hư không.
Rất nhiều người đều cảm thấy cơ thể lạnh lẽo.
Đương nhiên, cũng có người dừng chân quan sát.
Những người này cũng cưỡi Hổ Dực Long, dõi theo từ phía xa.
Ánh mắt Dương Chính có hơi ngưng trọng, hắn ta hít sâu một hơi.
- Bây giờ đã biết vì sao Đại Thánh muốn chúng ta bắt sống bọn chúng chưa… loại đại sát khí này, nếu như rơi vào tay Minh Trù Nhất Mạch, quả thực chính là tai họa đủ để thay đổi thế lực của Minh Ngục đó!
Dương Chính nói.
Cơ thể của tên thủ hạ bên cạnh hắn ta cũng trở nên lạnh lẽo.
Hình ảnh kia, quả thật là kinh khủng.
Đặc biệt là thanh niên mặc một thân áo khoác đầu bếp màu trắng đỏ, trên tay còn ôm một con Tiểu Hồ Ly kia, quả thực là đại sát khí.
Trong miệng con Tiểu Hồ Ly kia phun ra… thịt bò viên, quả thực là sát khí hủy diệt tựa như một cơn ác mộng!
- Trước tiên chúng ta sẽ không động thủ, cứ ngồi làm ngư ông đắc lợi đi… xa xa kia còn có cường giả Ảnh Thành đang như hổ rình mồi nữa kìa.
Dương Chính nói.
Hắn ta ngước mắt lên, tựa như xuyên qua mấy ngàn dặm mà nhìn thấy một con chiến hạm thật lớn đang bay lơ lửng trên hư không phía xa xa kia.
Bên trong chiến hạm, rất nhiều cường giả Minh Ngục đang quan sát trận chiến đấu này… à không, trận tàn sát!
Tiểu Thánh của Minh Trù Nhất Mạch tức giận đến điên cuồng.
- Các ngươi ngu hết rồi sao?! Giết chết tên tiểu tử kia cho ta!
Tiểu Thánh quát lớn.
Hắn ta quát lên đầy phẫn nộ với hai vị Bán Thánh ở phía xa xa.
Hai vị Bán Thánh kia phục hồi tinh thần lại, bọn họ vội vàng ra tay, trường đao tối đen kéo đao khí thật dài trên không trung.
Đao khí chém thẳng về phía Bộ Phương.
Bộ Phương híp mắt nhìn Bán Thánh kia.
Hắn vỗ lên trên vai Tiểu Bì.
Tiểu Bì lập tức thét lên một tiếng.
Cơ thể Tiểu Bạch tựa như một đạo lôi đình khổng lồ đột nhiên nện lên trên lưng Tiểu Bì.
Hắn giơ tay lên bắt lấy đao khí kia.
Đao khí mạnh mẽ bị bóp nát!
Chiến Thần côn bắn ra lôi đình rơi vào trong tay Tiểu Bạch.
Chiến Thần côn quét ngang ra, lập tức hóa thành hàng nghìn hàng vạn côn ảnh đánh sâu về phía vị Bán Thánh kia.
Rầm rầm rầm!!
Vị Bán Thánh kia thét dài ra tiếng, hắn ta giơ trường đao lên mà đập về phía côn ảnh.
Bên kia, một đạo tiếng xé gió vang vọng khắp trời.
Một vị Bán Thánh phóng ra.
Nhanh chóng đạp lên trên hư không mà bổ nhào về phía Bộ Phương.
Hắn ta chém một thanh trường mâu ra, cả hư không đều bị đâm xuyên thành một cái lỗ lớn.
Đôi mắt hắn ta đột nhiên trừng lớn lên, lộ ra nụ cười ác độc.
- Chết đi!!
Một mâu đâm thẳng về phía đầu Bộ Phương.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của vị Bán Thánh kia chợt co rụt lại.
Bởi vì hắn ta phát hiện đầu Bộ Phương hơi nghiêng đi, ánh mắt hắn híp lại mà dừng trên người hắn ta.
Ánh mắt kia, giống như đang nhìn một người chết vậy.
Làm cho hắn tựa như rơi vào bên trong vết nứt.
Tiểu tử Chân Thần Cảnh cửu tinh lại gây cho hắn áp lực còn khủng bố hơn cả Tiểu Thánh!
Ngay sau đó.
Ánh mắt của tên Bán Thánh này lại phóng to tựa như đậu xanh.
Ở trước mắt hắn ta, một cái bánh chẻo màu sắc rực rỡ hình bán nguyệt phóng vút ra.
Rồi đột nhiên nổ tung trước mắt hắn ta!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận