Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 28: Phương pháp nhưỡng rượu cùng băng tâm ngọc tửu

Màn đêm buông xuống, trên bầu trời đêm tối đen như mực, hai vầng trăng khuyết hô ứng lẫn nhau chiếu ánh sáng bạc như rải tấm lụa mỏng xuống đại địa.
Đế đô Thanh Phong đế quốc, một trong những thành trì phồn hoa nhất đại lục Tiềm Long, ban đêm nơi đây vẫn sáng đèn, phi thường náo nhiệt, trên các con phố đều treo đèn hoa, ánh sáng rực rõ.
u Dương phủ tọa lạc tại vị trí đắc địa giữa hai con phố lớn, là một trong hai trạch viện lớn nhất ở đây, còn trạch viện kia cũng thuộc về một gia tộc lớn khác: Tiếu gia.
Trong đại sảnh u Dương phủ, ba huynh đệ u Dương gia ủ rũ cúi đầu, không dám ngẩng lên nhìn ông lão đang ngồi trên chủ vị phía xa.
-Ngươi là heo à? Đồ khốn, ngươi nhìn lại ba đứa con trai ngoan của mình đi, trần truồng chạy giữa bàn dân thiên hạ. Chẳng biết ta nuôi đứa con bất hiếu như ngươi làm gì nữa để sau rồi khiến ta mất mặt. Mặt mũi u Dương Kỳ ta bị cha con các ngươi quét phân lên hết rồi!
u Dương lão gia tử rất tức giận, tiếng chửi mắng lớn đến nỗi toàn phủ đều nghe thấy, chỉ thẳng u Dương Tung Hoành mà mắng, nước miếng văng đầy mặt, đầu ngón tay lại dí vào trán khiến hắn lảo đảo một cái.
u Dương Tung Hoành dù gì cũng là một vị tướng quân oai phong của đế quốc mà bây giờ lại bị phụ thân mắng như đổ máu chó vào đầu, trong lòng bi phẫn không thôi, tức giận nhưng không dám nói gì, không thể làm gì khác hơn là đem nó trút xuống đầu ba đứa nhi tử ngu ngốc.
- Đầu các ngươi có bị nước vào hay không? Bảo các ngươi đi đón Tiểu Nghệ về chứ không phải bảo các ngươi trần truồng diễu phố! Mặt mũi lão tử bị các ngươi ném hết rồi! Sau này khi đi ra ngoài cấm chỉ nói mình là người u Dương gia.
u Dương Tung Hoành tức khí mắng to.
Trần truồng chạy ngoài phố quả thật là một chuyện mất hết mặt mũi. Mấy ngày trước hắn còn cười lão hồ ly Tả Tướng kia về chuyện con trai hắn trần truồng. Kết quả bây giờ thì ngược lại, chính ba đứa con trai hắn lại nối đuôi nhau trần truồng diễu phố, hắn làm sao còn mặt mũi là nói chuyện trước mặt quan lại triều đình nữa đây.
Ba huynh đệ đến cả thở mạnh cũng không dám. Lúc phụ thân và ông nội tức giận, bọn họ nói gì cũng sai.
Thời điểm không khí trong đại sảnh có chút ngưng trệ, ngoài cửa xuất hiện một cái đầu lấp ló nhì vào trong, chính là nha đầu u Dương Tiểu Nghệ kia.
-Ông nội, phụ thân... Tiểu Nghệ đã về.
u Dương Tiểu Nghệ với khuôn mặt tươi cười từ sau cánh của đi tới.
u Dương lão gia tử vừa nhìn thấy u Dương Tiểu Nghệ liền thay đổi sắc mặt, trở nên hết sức hiền hòa, vội vàng đi tới bên cạnh:
-Ai yêu, tiểu bảo bối của ông, cháu suýt nữa dọa chết ông nội rồi, ông cứ tưởng cháu bị kẻ xắu bắt cóc chứ. Mau cho ông nhìn một chút xem có bị thương ở đâu không?? Ai da, cháu nhìn lại mình đi, gầy đi rồi...
u Dương lão gia tử cưng chiều sờ đầu u Dương Tiểu Nghệ, trong mắt tràn đầy từ ái cùng thương tiếc.
u Dương Tung Hoành cũng cười:
-Con gái ngoan à, sau này không nên bỏ nhà đi nữa, đế đô bây giờ không được yên bình cho lắm, chờ qua khoảng thời gian này cha và con cùng nhau bỏ nhà ra đi! Hắc hắc!
Ba huynh đệ có cảm giác muốn khóc. Cái thế giới này thật không công bằng a, chúng ta cũng là con ruột mà sao lại chênh lệch như thế chứ?
u Dương Tung Hoành cảm nhận được ánh mắt ba người nhất thời khuôn mặt đanh lại, hừ lạnh:
-Nhìn cái gì vậy? Mau lăn đi luyện công cho ta, nếu cuối năm nay mà các ngươi không thể đạt tới ngũ phẩm tiên vương, lão tử lột da các ngươi.
Ba người ảo não, vội vàng chạy đi, trước khi khuất bóng còn hướng về em gái nháy nháy mắt.
Ba!
u Dương lão gia nghiêm mặt, cốc một cái lên đầu u Dương Tung Hoành, nói:
-Ngươi nhìn cái gì mà nhìn? Mau cút đi luyện công cho lão tử, cuối năm mà không đạt tới chiến hoàng, lão tử lột da ngươi.
u Dương Tiểu Nghệ thấy một màn này nhất thời phì cười, nắm râu u Dương lão gia cười không dứt.
...
Trong phòng bếp, Bộ Phương vẫn ung dung lấy bột mì, chất lượng bao bột mì rất tốt, không hổ là được hệ thống chuẩn bị.
Thứ hắn phải chuẩn bị bây giờ trừ tam ngư ra còn một món mới nhận thưởng nữa, bánh bao hoàng kim.
Bộ Phương không hề xa lạ với lúa mạch.
Đó là một loại bánh hấp, bên trong có nhân, có thể dùng làm đồ ăn nhẹ hoặc điểm tâm, hình dáng như trái lựu, trên không có núm, mùi hương thơm ngon.
Da bánh không cần lên men cho nên Bộ Phương trực tiếp đem bột đã được nhào nặn đặt sang một bên, dựa vào công thức nấu ăn hệ thống đưa, bánh bao hoàng kim này khác khá nhiều so với bánh bao thông thường. Bánh bao bình thường sẽ có da làm từ bí đỏ xay nhuyễn trộn với bột mì để khi chín sẽ có màu vàng.
Nhưng Bộ Phương không đồng ý với cách chế biến như vậy bởi làm da bánh bằng bí đỏ sẽ làm mất đi hương vị của bột mì, không có trợ giúp gì đối với món ăn.
Từ lý do trên, hắn tuyển chọn trứng của linh thú chim bồ câu cấp ba, chỉ lấy lòng đỏ, bỏ lòng trắng sau đó trộn với bột mì để làm da bánh, như vậy ta sẽ có da bánh màu vàng cộng thêm hương thơm thoang thoảng từ quả trứng.
Tiếp theo là làm nhân bánh, nguyên liệu để làm nhân bánh có rất nhiều nhưng hệ thống chỉ định cho Bộ Phương làm bánh bao nhân thịt hầm.
"Thịt được lấy từ Hỏa Trư cấp ba ở man hoang, trong thịt tràn đầy linh khí hơn nữa có rất ít mỡ, là nguyên liệu nấu ăn thượng hạng."
Hệ thống nghiêm túc giới thiệu.
Bộ Phương gật đầu từ trong tủ lạnh lấy tảng thịt hỏa trư ra, bề ngoài miếng thịt che phủ ánh lửa nhàn nhạt, đường vân tươi sáng giăng khắp nơi.
Dùng thái đao vỗ 'phách' một cái lên bề mặt, Bộ Phương bắt đầu xắt thịt. Tốc độ xắt của hắn cực nhanh, mỗi một đao cứa xuống giống như đã trải qua tính toán thật kỹ để tạo ra miếng thịt mỏng như cánh ve.
Hắn không lựa chọn băm nhỏ thịt mà lựa chọn nửa băm nửa thái. Thịt heo băm sẽ trộn đều với rau cải cắt nhỏ rồi bọc trong miếng thịt.
Tất cả cuối cùng sẽ được bọc trong da bánh, món ăn khai vị, xinh xắn, rực rỡ- bánh bao hoàng kim, đã được chế biến xong.
Tốc độ làm nặn bánh của Bộ Phương không còn gì để chê, nặn một cái chỉ mất trên dưới 20 giây, một rổ bánh gồm chín cái đã được làm xong chuẩn bị đưa vào lồng hấp.
Hệ thống đã cung cấp cho hắn một chiếc lồng hấp được chế tạo từ tử trúc cao cấp.
Sau một tiếng đồng hồ chuẩn bị và cho bánh bao vào hấp, Bộ Phương nhận phần thưởng thứ hai, kỹ thuật chưng cất rượu.
Rượu cũng là một loại thức ăn, mùi rượu có thể làm say lòng người.
Từ rất lâu, Bộ Phương đã mong mỏi tiệm nhỏ có thể cung cấp rượu nhưng hệ thống lại chẳng có động tĩnh gì. Bỗng dưng hôm nay chẳng biết tại sao lại thu được phần thưởng là kỹ thuật chưng cất rượu?
"Kỹ thuật chưng cất rượu: Phương pháp phối chế băng tâm ngọc tửu áp dụng 'Cửu uẩn tửu pháp': Men rượu ba mươi cân, năm trăm lít linh tuyền, tháng chạp ủ men, tháng giêng mở ra, dùng nguyên liệu thượng hạng Long Huyết cao lương có tại phía bắc đế quốc Thanh Phong, ba ngày khuấy một lần, cứ chín ngày là một vòng tuần hoàn, sau ba vòng tuần hoàn sẽ hoàn thành."
Phương pháp nấu rượu này có vẻ rất lợi hại. Bộ Phương có cảm giác muốn khóc, ba ngày khuấy một lần diễn ra liên tục trong hai mươi bảy ngày, như vậy sẽ tốn bao nhiêu thời gian a?
"Hệ thống sẽ cung cấp cho ký chủ bản cửu uẩn tửu pháp nâng cấp, có thể làm giảm đi thời gian lên men, nhanh chóng xuất ra thành phẩm, một ngày là một tuần hoàn, sau ba ngày sẽ hoàn thành."
Bộ Phương ngẩn ngơ, vui mừng không nói lên lời, trong lòng hắn âm thầm rục rịch, chỉ cần ba ngày là có rượu thôi.
Vào thời điểm hắn đang ảo tưởng về băng tâm ngọc tửu thì bánh bao hoàng kim đã chuẩn bị ra lò.
Thực tại kéo hắn trở về, cẩn thận đem lồng hấp bê ra một chỗ, chậm rãi mở nắp.
Một luồng hơi nóng phóng lên cao mang mùi thơm nồng thấm sâu vào lòng người. Trong làn hơi nước kia ẩn hiện ánh sáng vàng rực rỡ, quang mang trong mắt Bộ Phương đại thịnh, sáng như hai tòa mặt trời phiên bản thu nhỏ.
Trong như ngọc, vàng sáng chói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận