Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1228: Mùi thức ăn bay ra từ trong mỏ nguyên tinh lớn (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chuyện này thật sự có chút không nói chính xác được.
- Các ngươi nghe nói gì chưa? Đế Quốc Thanh Phong bị đám yêu ma kia chiếm lấy hoàn toàn rồi... Ai yo, trời đất ơi, những người ở Đế Quốc Thanh Phong kia đều bị yêu ma ăn tươi nuốt sống hết rồi đấy!
- Thiên hạ gần nhất rất không yên ổn, may mắn thay, Xà Nhân Hoàng tân nhiệm của chúng ta sáng suốt, đã tập hợp sức mạnh gắn kết của bộ lạc Xà Nhân chúng ta để cùng nhau chống lại yêu ma, mấy lần yêu mà xâm lấn đều được hóa giải.
- Ngươi khoan hãy nói, Nữ Hoàng đại nhân thật sự vô cùng sáng suốt, nhưng ngoài những cuộc xâm lược của yêu ma, còn có rất nhiều điều kỳ lạ xảy ra, ngươi có biết mỏ nguyên tinh cách đó ba trăm dặm không? Mỏ nguyên tinh lúc trước được phát hiện và khai thác, bây giờ lại bị sụp đổ một lần nữa... một cái hố lớn có đường kính hàng chục dặm xuất hiện! Nhiều cường giả trong tộc đã phải bỏ mạng... .
Trong nhà hàng rất náo nhiệt, rất nhiều xà nhân vừa thưởng thức đồ ăn ngon vừa tán gẫu với nhau.
Tinh Thần Lực của Bộ Phương rất mạnh, có thể nghe ngóng được mọi tin tức xung quanh.
Việc khiến Bộ Phương cảm thấy hứng thú nhất vẫn là vụ mỏ nguyên tinh bị sụp đổ...
Bộ Phương biết mỏ nguyên tinh này, bởi vì Tinh Nguyên Tử Tủy ở trong mỏ nguyên tinh kia vẫn đang nằm trong túi không gian hệ thống của hắn! Lúc trước, mỏ nguyên tinh rộng lớn kia cũng không phải là chỗ có điều gì thần kỳ cả... Sao bây giờ lại sập xuống thêm lần nữa vậy chứ?
A... Cũng có một chút kỳ lạ, đó là ở trong mỏ nguyên tinh vậy mà lại mở ra một cái Tiểu Bì hiếm thấy này.
Ngoài cái đó ra thì cũng không có kỳ lạ là bao.
Vậy thì tại sao lại sụp xuống một lần nữa vậy chứ?
Đám xà nhân bàn tán rất xôn xao, nhưng không có ai nói ra tại sao lại bị sập, còn có phía dưới chỗ bị sập là cái gì.
Vì vậy Bộ Phương cũng không lãng phí thêm thời gian nữa.
Một con Cá Nướng bị Nghê Nhan ăn sạch sẽ, nữ nhân này đang đứng đằng kia gặm xương cá, dáng vẻ trông như một con quỷ chết đói đầu thai vậy.
Bộ Phương liếc xéo nữ nhân này một cái, cuối cùng kéo nữ nhân này ra khỏi nhà hàng.
Đi thẳng tới Xà Nhân Đại Thành.
Bộ Phương kéo Nghê Nhan mà đi bộ nhàn nhã như đang ngắm cảnh, Tinh Thần Lực của hắn phóng ra, không người nào có thể ngăn cản được bước tiến của hắn.
Bên trong Đại Thành lộng lẫy huy hoàng hơn lúc trước rất nhiều, điều giống nhau là đều có rất nhiều nhà hàng, điều này làm cho Bộ Phương hơi ngạc nhiên.
Sau khi Bộ Phương báo tên húy, rồi đi tới Hoàng Cung Xà Nhân.
Không có ai ngăn cản hắn.
Vũ Phù, cũng chính là Xà Nhân Hoàng đương nhiệm, sau khi nghe thấy tên húy của Bộ Phương, liền ra lệnh cho thuộc hạ cho phép đi qua.
Vì vậy, Bộ Phương đi vào đại điện rất dễ dàng.
Vừa vào đại điện, ánh mắt mọi người đều nhìn tới.
Đó là ánh mắt của từng vị trưởng lão xà nhân.
Có một số ánh mắt tra xét, cũng có một số ánh mắt chăm chú.
Tuy nhiên, chỉ có một ánh mắt vô cùng sáng rực, đó chính là Xà Nhân Hoàng Vũ Phù.
Vũ Phù rất vui vẻ, trên mặt đều là dáng vẻ tươi cười, đuôi rắn đung đưa, cả người bay từ trên vị trí kia xuống, đi tới trước mặt Bộ Phương.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, nhìn Vũ Phù.
Tiểu nha đầu Xà Nhân từng ngây ngô một thời, bây giờ đã trở thành Xà Nhân Hoàng một đời, trông vô cùng uy nghiêm, có chút khác biệt so với Vũ Phù trong trí nhớ.
Vũ Phù hàn huyên rất nhiều với Bộ Phương, có vẻ như bởi vì đã rất lâu rồi không gặp lại Bộ Phương, nên Vũ Phù nói rất nhiều lời, cứ líu ríu không ngừng.
Nàng đang kể, sau khi Bộ Phương rời khỏi, nàng vẫn tiếp tục kiên trì trau dồi tay nghề nấu nướng, mặc dù đã trở thành Nữ Hoàng, nhưng nàng vẫn dành nhiều thời gian cho việc nấu nướng như trước, nàng thích nấu ăn, hơn nữa nàng cũng đã đồng ý Bộ Phương, sẽ không từ bỏ công việc nấu nướng.
Sự kiên trì của Vũ Phù làm cho Bộ Phương có chút kinh ngạc, ánh mắt của hắn sau đó cũng dịu đi rất nhiều.
Tính cách của nha đầu xà nhân vẫn không thay đổi.
Sau đó, Bộ Phương kiểm tra tay nghề nấu nướng của Vũ Phù một chút, Vũ Phù đã hào hứng nấu rất nhiều món.
Trong số những món ăn này, cũng có món mà Bộ Phương đã dạy, cũng có những món do bản thân Vũ Phù tự học.
Trong đó có món Cá Nướng dường như đã học lỏm của Bộ Phương.
Vũ Phù cảm thấy món này vô cùng tuyệt vời, vì vậy đã dành thời gian để nghiên cứu món ăn này.
Mà món này, cũng được truyền bá cho toàn bộ xà nhân trong Đại Thành.
Món Cá Nướng của Vũ Phù tinh xảo và ngon hơn rất nhiều so với trong nhà hàng kia, ít nhất về việc kiểm soát độ lửa và nhiệt độ dầu đều giỏi hơn nhiều, cũng biết cách kết hợp đồ ăn với món ăn kèm rất tinh tế.
Mùi vị rất ngon, Bộ Phương gật đầu hài lòng.
Mà Nghê Nhan thì lại có thêm cơ hội để ăn một bữa cơm no nê.
Cả con cá đều chui vào trong bụng nàng.
Sau khi trò chuyện một lúc lâu, Bộ Phương chợt nhớ tới chuyện đã nghe ngóng được trong nhà hàng về mỏ nguyên tinh kia, vì vậy đã thuận miệng hỏi thăm.
Thật không ngờ, vấn đề vừa được đặt ra, bầu không khí trong toàn bộ bộ lạc Xà Nhân chợt thay đổi.
- Bộ lão bản, ngươi vẫn chưa biết rồi, bây giờ mỏ nguyên tinh kia đã là một chủ đề cấm kỵ ở chỗ chúng ta đây, bởi vì mỏ nguyên tinh kia mà ít nhất hai vị chí tôn ở Xà Nhân Đại Thành bọn ta đã bị bỏ mình...
Sắc mặt của Vũ Phù nặng nề, thở dài một hơi.
Hai vị chí tôn... Bộ Phương nhíu lông mày, trong lòng càng thêm tò mò.
- Nó đen kịt, sâu không thấy đáy, quan trọng nhất là... sau khi tới gần, lại có mùi đồ ăn.
Vũ Phù cau mày miêu tả lại cho Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt, vẻ mặt ngơ ngác, có mùi đồ ăn ở trong mỏ nguyên tinh sao?
Làm sao có thể như vậy được? Lẽ nào có người nấu ăn trong mỏ nguyên tinh sao?
Vũ Phù dường như cũng nhìn ra sự nghi ngờ của Bộ Phương, hít thật sâu một hơi rồi giải thích.
- Thật sự có mùi đồ ăn, hơn nữa chỉ trong khu vực của mỏ nguyên tinh mới ngửi thấy, còn đi ra khỏi khu vực đấy, thì không hề ngửi thấy mùi gì nữa.
- Mùi đồ ăn có độc... Làm lay động tâm trí của mọi người, ta đã từng tự mình tới gần mỏ nguyên tinh, sau khi ngửi thấy một chút mùi thơm của thức ăn... Ta đã bị đắm chìm trong đó ba ngày ba đêm, không thèm cơm nước, cả người cứ trông như bị mất hồn vậy.
Bộ Phương nhíu mày, đây thật sự là mùi đồ ăn sao?
Mùi đồ ăn gì mà có thể đạt tới trình độ như vậy?
Bộ Phương tự hỏi, cho dù là trình độ nấu nướng hiện tại của hắn cũng không thể nấu ra được món ăn có mùi thơm như vậy được.
Khóe miệng của Bộ Phương bất giác khẽ cong lên, mùi đồ ăn trong mỏ nguyên tinh sao... Thật là muốn đi mở mang kiến thức một chút.
Vào lúc mọi người đang nói chuyện.
Đột nhiên...
Bên ngoài đại điện, có một xà nhân chạy như bay vào với vẻ hốt hoảng, trong miệng còn kêu to đầy sợ hãi.
- Nữ Hoàng điện hạ! Không hay rồi! Hải Tộc ở Vô Tận Hải... đã xâm lấn tới mở nguyên tinh rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận