Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1435: Một trảo (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Bạch đứng ở sau lưng Bộ Phương, cắn nuốt lôi kiếp, sau đó lại ăn một khối Địa Tiên Khôi then chốt nên nhìn Tiểu Bạch càng trở nên âm trầm.
Mà giờ phút này Bộ Phương có chút bối rối.
Hắn đứng trước một tửu lâu, nhìn quán ăn nhỏ này, bất giác đưa tay sờ đầu.
Địa chỉ tửu lâu này không phải do Bộ Phương lựa chọn, mà sau khảo hạch trở thành đầu bếp, hệ thống trực tiếp chọn và nói cho Bộ Phương.
Vừa mới bắt đầu, Bộ Phương còn rất hưng phấn, nếu là của hệ thống, chắc chắn sẽ rất chất lượng, nhưng rất nhanh, Bộ Phương phát hiện mình sai rồi.
Thời điểm khi nhìn thấy tửu lâu nhỏ này, trong lòng hắn quả thực có mười ngàn con chó mực giễu cợt bay qua.
Bộ Phương đẩy cửa ra, bước chân vào tửu lâu mới tinh bên trong.
Chỉ là sau khi đẩy cửa, mắt Bộ Phương lập tức sáng lên.
Hắn mang theo mấy phần thán phục khi bước vào trong tửu lâu, hệ thống lần này lại mang đến cho Bộ Phương một ngạc nhiên vui mừng.
Không sai, đúng là ngạc nhiên vui mừng, bởi vì tửu lâu này và tửu lâu quen thuộc của Bộ Phương hoàn toàn không giống nhau.
Phong cách trang trí không giống với phong cách của Phương Phương tiểu điếm trước đây, rất nhiều chỗ đã có thay đổi.
Vừa bước vào cửa, trong tửu lâu không có những chiếc bàn vuông được đặt từng cái một, hay phải nói rằng trong tửu lâu tổng cộng không có được bao nhiêu cái bàn.
Bởi vì tửu lâu cũng không quá lớn, nhìn qua có chút chật chội, cho nên bàn ăn đều được để bao xung quanh phòng bếp.
Bàn ăn bao quanh thành một vòng, hướng mặt vào phòng bếp, phòng bếp được bịt kín bằng cửa đồng lạnh như băng rất khó để cho người khác nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Nhưng nó lại mang đến sự tò mò vô tận cho mọi người.
Tất nhiên, mặc dù nội thất khác nhau, nhưng cách trang trí của tửu lâu vẫn tiếp tục là phong cách ấm cúng như mọi khi, khi bước chân vào đây, nó sẽ tạo cho mọi người một cảm giác yên bình.
Giống như bước vào tửu lâu, mọi lo âu, phiền muộn sẽ tan biến.
Bộ Phương chậm rãi đi lại trong quán ăn.
Tửu lâu này giống như Phương Phương tiểu điếm mà lúc Bộ Phương vừa mới đến vậy, tất cả đều mới tinh.
Đương nhiên, Bộ Phương là một đầu bếp, thứ quan tâm tất nhiên vẫn là phòng bếp.
Mặc dù bàn ăn vây quanh thành một vòng, khiến cho phòng bếp bị bao lại, nhưng vẫn chừa ra một đường để đi lại.
Bộ Phương theo lối đi đến trước cửa đồng, đẩy cánh cửa đồng ra.
Không ngờ, cửa đồng cũng không có nặng như trong tưởng tượng, ngược lại rất nhẹ, lúc đẩy ra hoàn toàn không mất nhiều sức.
Hắn bước chân vào trong phòng bếp.
Bộ Phương lúc này mới thở dài một cái.
Trang trí bên trong phòng bếp ngược lại không có nhiều thay đổi, tất cả mọi thứ đều quen thuộc như vậy.
Đây cũng là điều bình thường, một đầu bếp giỏi đương nhiên phải có những thiết bị và phòng bếp quen thuộc, chỉ bằng cách này mới có thể nấu được những món ăn ngon.
Bởi vì sự quen thuộc của các công cụ được sử dụng, nó cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến tâm trạng nấu ăn của người đầu bếp.
Sau khi nghịch các dụng cụ trong bếp một lúc, Bộ Phương mới ra khỏi phòng bếp.
Ngay khi bước ra, hắn đã đối diện ngay với bàn ăn.
Bộ Phương nhếch mép một cái.
Cách bố trí của hệ thống có một chút thú vị...
Nếu hắn bước ra khỏi bếp, điều đầu tiên hắn nhìn thấy là ánh mắt chân thành của thực khách.
Có cảm giác rợn cả tóc gáy...
“Ký chủ xin chú ý, tửu lâu mới thành lập, ký chủ có một cơ hội chọn tên cho tửu lâu…”
Trong đầu hắn vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống.
Điều này khiến cho Bộ Phương hơi sửng sốt, sau khi nghiền ngẫm thì hắn cười một tiếng.
- Tên của tửu lâu sao? Chọn tên... Có những tên gì để cho ta chọn?
Bộ Phương hỏi.
Hệ thống trầm mặc một hồi, cũng không có trả lời Bộ Phương ngay.
Rất nhanh, hệ thống đáp lại lần nữa.
“Tửu lâu tên: Tiên Trù tiểu điếm, Tiên Trù tửu lâu, Tiên Trù cư.”
Giọng nói của hệ thống rất bình tĩnh.
Tuy nhiên, Bộ Phương sau khi nghe xong thì nội tâm cũng không bình tĩnh như vậy...
- Hệ thống, kỹ thuật đặt tên của ngươi cũng được ta, có thể sáng tạo một chút được không?
Trong lòng Bộ Phương không chút lưu tình bày tỏ khinh bỉ đối với hệ thống.
Đối với lời nói của Bộ Phương, hệ thống lựa chọn coi thường.
Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, Tiểu Hoa... Kỹ năng đặt tên của Bộ Phương khiến cho hệ thống muốn bày tỏ, ngươi dựa vào tự tin từ đâu tới mà khinh bỉ người khác.
“Tiên Trù cư, loại đầu tiên. Loại tên này mà cũng có thể đưa vào lựa chọn?”
Bộ Phương mặt không cảm xúc phỉ nhổ hệ thống.
Cuối cùng, Bộ Phương cũng không quá mức rối rắm.
- Vậy thì Tiên Trù tiểu điếm đi.
Bộ Phương che trán và nói.
Ông...
Bộ Phương vừa dứt lời, tâm thần động một cái, quay đầu đi ra tửu lâu, nghiêng đầu nhìn về phía cửa.
Phía trên cửa treo một tấm bảng ghi bốn chữ to Tiên Trù tiểu điếm, nước chảy mây trôi, tràn đầy tính nghệ thuật.
Bộ Phương hài lòng gật đầu một cái, coi như là ở trong Tiên Thành có một tửu lâu thuộc về hắn.
Hắn đóng cửa tửu lâu lại.
Bộ Phương mang Tiểu Bạch xoay người rời đi.
Hắn phải về khách điếm mang những người khác tới.
Khách điếm cách tửu lâu không xa, đi một lúc đã đến lầu dưới của khách điếm.
Bộ Phương đứng ở dưới lầu nhíu mày một cái, nghiêng đầu nhìn sau lưng, trong đầu luôn có cảm giác kì lạ.
Nhưng cụ thể kì lạ chỗ nào, hắn có chút không rõ.
Buông tay xuống, Bộ Phương không nghĩ ngợi gì nhiều, đi thẳng lên lầu.
Sau khi Bộ Phương lên lầu, một bóng người màu vàng xuất hiện ở lối vào khách điếm.
Thân hình màu vàng này không ngừng chấn động, dường như không chống chọi nổi với sức mạnh khủng khiếp chứa trong cơ thể.
Con rối này chính xác là con rối do Đồng Trình thả ra.
Trong địa Tiên Khôi, tinh thần của Đồng Trình dung hợp với ý niệm, thực lực vô cùng mạnh mẽ, có thể phát ra tu vi không khác mấy giống với Đồng Trình.
Nhưng chất liệu của Địa Tiên Khôi dù sao cũng không tốt, mấy tiếng sau sẽ nổ tung.
Nhưng thời gian vài giờ cũng đủ để Địa Tiên Khôi hoàn thành nhiệm vụ mà Đồng Trình giao phó.
...
Bộ Phương về đến phòng của mình ở khách điếm.
Hắn đẩy cửa ra, tình huống bên trong vẫn như cũ không có gì thay đổi.
Hắc Long Vương đang ở một bên trêu chọc khuê nữ Tiểu Hoa, mà Tiểu Hoa đang nằm bên người Cẩu gia, híp mắt, mặt đầy cảm giác thư thái, cảm thụ khí tức Cẩu gia phát ra bên ngoài.
Minh Vương Nhĩ Ha tựa người vào trên cửa, trên miệng ngậm một que cay, sắc mặt nghiêm túc.
Tiểu U ngồi trên boong của thuyền U Minh, di chuyển chân tới lui.
Bọn họ thấy Bộ Phương trở về, tròng mắt đều hơi sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận