Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2472: Đế Tử thà chết chứ nhất định không chịu khuất phục! (2)

Notice: Undefined offset: 202
Hắn hít sâu một hơi.
Trong ánh mắt toát ra vẻ lo lắng.
Thiên Thần cốt kia là vật đã đánh cho Hắc Bạch nhị lão một trận lên bờ xuống ruộng.
Tuy rằng Đế Tử như hắn có thiên phú yêu nghiệt, nhưng bàn về cảnh giới và khả năng chiến đấu thì còn kém xa so với Hắc Bạch nhị lão.
Hắn không muốn bị cái xương này đập cho mấy phát đâu.
Hậu quả kia hắn chịu không nổi.
- Từ từ đã.
Đế Tử giơ tay lên, nghiêm trang chặn lại Bộ Phương:
- Phụ Hoàng có nói, khi làm người phục vụ ở chỗ này của ngươi thì thực ra là một lần rèn luyện tâm cảnh của Đế Tử, cho nên Đế Tử sẽ không từ chối yêu cầu của ngươi.
Đế Tử nói xong, bắt đầu nhặt lấy bào phục trên đất mặc vào.
Xoạt xoạt.
Bào phục xoay tròn, Đế Tử lập tức mặc xong.
Dây cột tóc màu đỏ bay lên, toàn bộ mái tóc đều được dây cột tóc cột chặt lên, Đế Tử còn có lòng thắt một cái nơ hình con bướm.
Bộ Phương rất hài lòng với thái độ thức thời này của Đế Tử, tửu lâu cần những người phục vụ nghe lời như vậy:
- Rất tốt.
Trả lại Thiên Thần cốt cho Cẩu gia, Bộ Phương vỗ lên bả vai Đế Tử.
Bộ Phương chân thành nói ra:
- Ta rất coi trọng ngươi, chắc chắn ngươi sẽ trở thành một người phục vụ ưu tú.
Tiếp đó, nói vọng ra bên ngoài cho các thực khách:
- Hôm nay tửu lâu chính thức mở cửa làm ăn.
Bộ Phương vừa dứt lời.
Ngoài cửa đột nhiên trở nên rối loạn.
Đế Tử đứng phía sau Bộ Phương, trên mặt lộ ra nụ cười mỉa.
Ngược lại hắn sẽ chống mắt lên nhìn xem kẻ nào dám vào ăn trong tửu lâu, hắn là Đế Tử, để cho Đế Tử phục vụ bọn họ, bọn họ dám à? Bọn họ xứng sao?
Trên thực tế đúng như suy nghĩ của Đế Tử.
Đế Tử là người thừa kế hoàng vị của Thần Hoàng, ai dám để cho Đế Tử phục vụ cho bọn họ chứ.
Đặc biệt là nhóm gia chủ thế gia, một khi bị Đế Tử nhớ kỹ, chờ khi kiếp nạn của Thần Hoàng giáng xuống.
Đế lúc đó, Đế Tử tính cả gốc lẫn lãi thì coi như là thế gia của bọn họ cũng không trụ nổi.
Vì vậy, ngay khi Bộ Phương tuyên bố khai trương tửu lâu.
Người đến ăn trong tửu lâu rất ít, thậm chí có thể nói là không có.
Trừ những người có mặt trong tửu lâu ngay từ đầu như Lạc Tam Nương và Hạ Thiên.
Hạ Thiên gọi Bánh Bao Hàu Sữa Chiên.
Tuy rằng hàu biển chiên ăn rất ngon, nhưng nàng vẫn rất thích bánh bao.
Lạc Tam Nương nhìn thực đơn, chọn một món là Tuý Bài Cốt.
Không sai, chính là món Tuý Bài Cốt mà Cẩu gia thích ăn nhất, nhìn thấy Cẩu gia ăn ngon lành mà Lạc Tam Nương cũng cảm thấy thòm thèm.
Bộ Phương nhìn Đế Tử, nói ra yêu cầu:
- Khách gọi món thì nhớ kỹ tên món ăn, sau đó đến cửa sổ báo lại cho ta biết.
Dứt lời, Bộ Phương xoay người, xốc rèm cửa lên, bước vào phòng bếp.
Đinh linh linh.
Vải mành rủ xuống, khiến cho lục lạc treo bên cửa vang lên đinh đang.
Hả?
Đế Tử xụ mặt, vẻ mặt thoáng vẻ mơ màng.
Trong lòng hắn do dự, không biết có nên làm theo lời của Bộ Phương hay không.
Bộ Phương đứng trong phòng bếp, không mặn không nhạt nói ra câu cuối:
- Đây… Ngươi làm sai một lần, lột quần áo một lần, đừng trách ta không nhắc ngươi, Tiểu Bạch lột quần áo… rất chuyên nghiệp đấy.
Bộp.
Ở cửa.
Bóng dáng của Tiểu Bạch xuất hiện, đôi mắt cơ giới lập lòe, có ánh sáng lấp lánh lướt qua.
Đế Tử và Tiểu Bạch liếc nhìn nhau.
Một người một khôi lỗi dường như đứng chôn chân tại chỗ.
Một lúc sau, Đế Tử vẫn không động đậy gì, dường như Đế Tử không tin.
Hắn đường đường là Đế Tử mà còn bị một khôi lỗi lột sạch được chắc?
Trong lòng Đế Tử kiêu căng nghĩ.
Thua Bộ Phương chẳng qua là ngẫu nhiên mà thôi.
Khôi lỗi này khí tức cũng không mạnh lắm, hắn đánh không lại Bộ Phương, chẳng lẽ cũng không đáng nổi một cỗ khôi lỗi hay sao?
Buồn cười!
Đế Tử chắp tay, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Muốn hắn phải làm người phục vụ là điều không thể nào, chuyện này không bao giờ có thể xảy ra!
Đế Tử ưỡn ngực nghĩ thầm.
Đột nhiên một tiếng thở dài truyền ra từ phòng bếp.
Bộ Phương than nhẹ một câu.
Tiếp đó, Tiểu Bạch di chuyển đến trước người Đế Tử.
Ô… ong.
Ánh mắt Tiểu Bạch lóe lên.
Lập tức xuất hiện ngay trước mặt của Đế Tử.
Đế Tử cười khinh miệt:
- Nực cười, chỉ là khôi lỗi thôi mà còn nghĩ Đế Tử sẽ sợ sao?
Ngay cả Thần Vương mà hắn còn có thể chiến lại, một cái khôi lỗi thì có là cái gì?
Mẹ nó!
Trong lòng Đế Tử đột nhiên giật mình.
Bởi vì bàn tay như cái quạt hương bồ của Tiểu Bạch đang lao thẳng về phía Đế Tử.
Để Tử hét lên một tiếng.
Pháp Tắc Chi Lực trên người nháy mắt phóng ra.
Mặc dù hắn đã đồng ý với Thần Hoàng là sẽ đến tửu lâu làm người phục vụ, nhưng bản thân hắn là Đế Tử, tất nhiên phải có sĩ diện của Đế Tử rồi!
Lẽ nào có thể dễ dàng khuất phục hay sao.
Hơn nữa, làm sao hắn có thể đi làm người phục vụ được chứ.
Nếu như không phải Tâm Ma và Thần Hoàng nhắc nhở, đánh chết hắn cũng không thèm tới.
Rầm!
Hai đạo ẩn chứa Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường của Đế Tử và bàn tay của Tiểu Bạch đập vào nhau.
Nụ cười đắc thắng trên mặt của Đế Tử nhanh chóng cứng lại.
Bởi vì hắn phát hiện Pháp Tắc Chi Lực của hắn đang dần sụp đổ.
Cái này…
Đế Tử:
- ?
Xoẹt!
Âm thanh xé rách vang lên.
Đế Tử chỉ kịp cảm nhận một trận trời đất quay cuồng.
Sau đó hình ảnh trước mặt thay đổi đến chóng mặt.
Cơ thể cảm nhận được sự mát lạnh do gió thổi đến.
Đế Tử ầm một tiếng, bay thành một đường vòng cung xuất sắc đập xuống bên ngoài tửu lâu.
Hạ Thiên đồng cảm nhìn Đế Tử, khôi lỗi Tiểu Bạch này, nhưng có thể lột sạch cả ngân giáp của Thần Vương đấy.
Mặc dù Đế Tử mạnh thật, nhưng sau khi Pháp tắc bị vô hiệu thì ngân giáp cũng chẳng bằng.
Thì sao có thể chống lại được Tiểu Bạch?
Tiểu Bạch lột sạch y phục và đồng phục của Đế Tử, rồi gấp lại gọn gàng để trên mặt đất.
Đôi mắt cơ giới chăm chú nhìn vào Đế Tử.
Để Tử sững sờ.
Nhanh chóng mặc lại y phục, trên khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh lẽo.
Ầm!
Khi Đế Tử còn đang bận mặc lại y phục.
Ở phía khác.
Minh Vương Nhĩ Ha sau khi ăn xong miếng hàu biển chiên, ngồi xuống mặt đất, có hào quang lấp lánh bồng bềnh xuất hiện trong ánh mắt, trên người có lực lượng mờ nhạt đang dần dâng lên, bắt đầu trùng kích Bán Thần Chi Cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận