Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2298: Thắng lợi nghiền ép (2)

Notice: Undefined offset: 131
Nếu nói là đồ ăn, vậy thì nó lại càng giống như một loại cảm xúc bùi ngùi trong linh hồn!
Hương vị biển cả, cuối cùng hắn ta cũng đã được biết rồi.
Một khỏa tinh, hai khỏa tinh, ba khỏa tinh, …
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, số khỏa tinh mà Hỏa Yêu lão tổ đánh giá không ngừng sáng bừng lên, chỉ trong chốc lát đã sáng chói vô cùng.
Mười khỏa tinh được xếp ngay ngắn song song nhau trên Thiên Khung, sáng lấp lánh.
Mười khỏa tinh… Tất cả đều được thắp lên sáng rực.
Ai nấy cũng đều mắt tròn mắt dẹt đứng nhìn ngơ ngác, không thốt nên lời, trong lòng sửng sốt vạn phần.
Max điểm!
Toàn bộ khỏa tinh đều được thắp sáng là một hiện tượng thật sự khó mà tin được!
Đại Tráng chấn động toàn thân, ngay cả tầm nhìn của Thần Chi hắn cũng khiếp sợ không thôi.
- Mười khỏa tinh ư?
Quả nhiên… Tất cả đều là giả dối!
- Vì lý gì chứ?
Đôi mắt hắn đỏ lên, khí tức đáng sợ dâng lên tựa như sấm sét muốn nổ tung mọi thứ.
Hỏa Yêu lão tổ lập tức run lên bần bật, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi chưa từng có!
Nỗi sợ hãi này làm cho nội tâm hắn ta hoảng loạn!
- Ta… Ta đã nói rồi, nếu như có thể dập tắt được hỏa diễm trên người Hỏa Yêu ta thì đó là một món ăn tuyệt mỹ! Món tôm nõn này … đã làm được rồi.
Hỏa Yêu lão tổ run rẩy, không khỏi lên tiếng.
- Ta thân là một Hỏa Yêu, chưa bao giờ được cảm nhận tư vị của Hãn Hải, bởi vì ta không có cách nào có thể tự mình chiêm nghiệm cảm giác khi dòng nước biển ấm áp chảy qua cổ họng, thế nhưng khi ta ăn món tôm nõn này lại có thể cảm nhận được cái tư vị ấy.
Hỏa Yêu lão tổ nhắm mắt lại, hỏa diễm trên người chập chờn vô định.
- Hắn đã diệt được lửa trên người ta, vậy món ăn đó… hoàn hảo!
Mười ngôi sao… không quá đáng!
Hừ!
Đại Tráng giận điên lên, hắn giáng một cú đấm mạnh mẽ xuống. Bên dưới, tộc địa của cả Minh Trù Nhất Mạch đều bị sụp đổ hoàn toàn, hóa thành một đống tàn tích. Đá nứt toác ra, vỡ vụn…
Khí tức đáng sợ ấy giống hệt như một cái lò nướng vậy!
Hỏa Yêu lão tổ run rẩy, lúc này hắn ta mới hồi thần lại, vị đại lão trước mắt hắn ta là một vị Thần đó!
Mặc dù Đại Tráng vô cùng tức giận, nhưng hắn cũng không nói gì cả. Dù sao thì có Pháp Tắc Viên Luân ở đây, Hỏa Yêu lão tổ không thể làm bộ làm tịch được. Chỉ có điều tâm trạng hắn vẫn cực kỳ khó chịu.
Cuối cùng, hắn đưa mắt nhìn sang Cẩu gia. Bây giờ, hy vọng duy nhất còn lại của hắn chính là con Hắc Cẩu này thôi!
Ban nãy Hắc Cẩu này đã chấm cho món thịt Đại Bằng của hắn tám khỏa tinh. Có thể nhìn ra con chó này rất kén chọn, kén như thế liệu sẽ cho món tôm nõn của Bộ Phương bao nhiêu điểm đây?
Lần đánh giá của con chó này chính là đòn quyết định!
Cho đến bây giờ, điểm số của Đại Tráng đã thấp hơn của Bộ Phương một khỏa tinh rồi. Nếu muốn giành chiến thắng trong cuộc trù đấu này, vậy thì Cẩu gia phải cho Bộ Phương sáu khỏa tinh, chỉ có như thế, điểm số của Đại Tráng mới có thể dùng tỉ số chênh lệch một khỏa tinh mà giành chiến thắng.
Còn nếu Cẩu gia cho Bộ Phương bảy khỏa tinh, cho dù số sao có bằng nhau thì Bộ Phương vẫn sẽ là người thắng cuộc, bởi vì ai có món ăn đầu tiên được nếm thử sẽ có lợi thế hơn.
Đại Tráng cảm thấy áp lực vô cùng lớn, hắn nắm chặt tay lại, sau lưng là hư ảnh to lớn tựa như muốn che phủ cả bầu trời.
Cho dù có là Thần thì vẫn sẽ phải kích động vào giờ khắc này mà thôi!
Bọn họ cũng mong chờ kỳ tích xuất hiện.
Bộ Phương khẽ khàng thở hắt ra, thầm nghĩ, nuôi chó nghìn ngày, dùng chó một khắc, Cẩu gia à, ngươi chớ có làm ta thất vọng!
Tâm thần hạ xuống.
Pháp Tắc Phù Văn quấn quanh người Cẩu gia đột nhiên quấn quanh rồi phóng vọt lên Pháp Tắc Viên Luân.
Ùng. Dường như có lôi đình đang dâng trào nổ vang.
Ngay sau đó, Pháp Tắc Viên Luân trên cao lại lần lượt xuất hiện mười khỏa tinh chưa thắp sáng.
Ngôi sao này biểu thị cho đánh giá của Cẩu gia.
Một khỏa tinh, hai khỏa tinh, ba khỏa tinh, …
Dưới ánh nhìn chăm chú của cả đám đông, Tinh Thần Quang Huy lần lượt sáng lên, cuối cùng có chín khỏa tinh phát sáng.
Chín khỏa tinh ư?
Điểm số đã rõ, không hề chậm trễ chút nào, đồng thời cũng đã thay đổi thế giới quan của tất cả mọi người.
Tận chín khỏa tinh!
Món tôm nõn của Bộ Phương được đánh giá tới tận chín ngôi sao trong khi món thịt Đại Bằng của Đại Tráng, Cẩu gia cũng chỉ cho tối đa tám khỏa tinh thôi đấy!
Điều này biểu thị cái gì đây? Chính là món tôm nõn của Bộ Phương đã hoàn toàn áp đảo, giành được chiến thắng chung cuộc!
Không phải con chó nào cũng thích ăn thịt hay sao? Từ bao giờ mà một món tôm nõn đã có thể chiếm được sự yêu thích của Cẩu gia vậy?
Không chỉ riêng Đại Tráng mà tất cả mọi người đều vô cùng mờ mịt, bởi vì ai cũng đã đoán được mở đầu, nhưng lại không thể ngờ được kết cục.
Cẩu gia chấm điểm chín khỏa tinh, khiến điểm số của Bộ Phương hoàn toàn nghiền ép Đại Tráng.
Trận trù đấu này, Bộ Phương thắng!
Vừa đưa ra kết quả, Pháp Tắc Chi Lực cũng đồng thời chốt đánh giá cuối cùng.
Ầm ầm, dường như có một loại khí tức đáng sợ đang chìm nổi.
Vòng xoay Pháp Tắc đột nhiên dâng trào lên rồi xoay tròn về phía Đại Tráng.
Xoạt xoạt xoạt. Trước ánh mắt của tất cả mọi người, thân thể Đại Tráng lại bắt đầu bị nghiền nát một cách chậm rãi…
Ánh mắt Đại Tráng nhìn chằm chằm vào Hắc Cẩu và Bộ Phương.
- Thịt Đại Bằng của ta... làm sao lại có thể thua được chứ?
Hắn gầm lên giận dữ. Hắn không cam tâm, đường đường là một vị Thần, vậy mà hắn lại bị thua dưới tay một kẻ phàm nhân trong trù đấu…
Cẩu gia thè đầu lưỡi ra quệt miệng một cái.
- Ngươi cho rằng đó chỉ là một món tôm nõn bình thường thôi à? Một món tôm nõn ăn vào lại mang cả hương vị của Túy Bài Cốt… Chắc chắn không hề bình thường tí nào luôn!
Cẩu gia khịt mũi, lẩm bẩm.
- Bại trận dưới món Túy Bài Cốt… Không oan đâu!
- Cái thứ phàm nhân đầu cơ trục lợi! Ta nhất định sẽ không tha thứ cho các ngươi đâu!
Đôi mắt Đại Tráng đỏ phừng phừng, hắn gào lên tức tối. Toàn thân vẫn đang bị Vòng xoay Pháp Tắc chầm chậm nghiền nát.
Đến sau cùng, khi tiếng gào thét tắt dần đi thì đầu của hắn cũng đã bị nghiền ra vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận