Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1205: Một lời không hợp liền quay về Đế Quốc Thanh Phong (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Minh Vương Nhĩ Cáp cuối cùng đã được ăn Bít Tết Rồng như mong muốn.
Sau khi miếng Bít Tết Rồng mang theo hương vị của nước Sốt Tương Ớt Thâm Uyên kia được đưa vào miệng, làm cho Minh Vương Nhĩ Cáp cảm thấy lỗ chân lông trên khắp mình dường như cũng hơi hơi co rụt lại, cái loại cảm giác này, khiến cho hắn không khỏi nheo mắt lại.
Đó là một loại cảm giác hạnh phúc bị thức ăn ngon chinh phục.
Sau khi ăn xong Bít Tết Rồng, đặt dao và nĩa lên đĩa, cả người Minh Vương dựa vào phía sau, tựa lưng vào ghế, miệng bất giác mở ra, thở ra một làn hơi trắng rồi khẽ kêu lên một tiếng.
- A ~!
Bộ Phương thì nằm co lại ở trước cửa, cảm nhận tuyết rơi trước cửa.
Thiên Cơ Thánh Sư đã rời đi, sau khi ăn xong Bít Tết Rồng hắn cũng hài lòng hơn nhiều rồi, nhưng hắn cần phải quay về để trấn giữ Thiên Cơ Thánh, Tiềm Long Đại Lục lúc này không hề yên bình, hắn sợ nếu hắn rời đi quá lâu, sẽ xảy ra chuyện gì đó không hay.
Sau khi ăn uống no nê, Cẩu Gia cũng nằm bò xuống phía dưới tán cây Ngộ Đạo ngáy o..o... đánh một giấc.
Tiểu Hoa ngồi bên cạnh Cẩu Gia, lặng lẽ tu luyện.
Tiểu U ngồi trên thuyền U Minh, đung đưa đôi chân của mình.
Sở Trường Sinh thì giống như Bộ Phương, kéo một cái ghế đến, ngồi bên cạnh Bộ Phương, cùng nhau rảnh rỗi ngắm nhìn hoa nở hoa tàn.
Tất cả mọi thứ đều trở nên yên tĩnh như vậy.
Công việc kinh doanh của quán ăn vẫn đang tiếp tục.
...
Tại lối vào của Thao Thiết Cốc.
Hư không vỡ ra, một chiếc thuyền con đang di chuyển một cách chậm rãi, trôi lênh đênh ra khỏi không gian.
Một nam tử anh tuấn toàn thân mặc áo bào tím, đầu đầy sợi tóc màu tím đang đứng trên chiếc thuyền con kia.
Ánh mắt của hắn như ngọn đuốc, dường như muốn xuyên thấu hư không, nhìn thẳng vào Thao Thiết Cốc.
Đây là lần thứ hai hắn đến Thao Thiết Cốc, lần đầu tiên hắn tới đây, là phân thân của hắn, có điều là lần đó, phân thân của hắn đã bị chịu thua thiệt.
Lần này, hắn vẫn đến đây với một mục đích như cũ, nhưng mục đích lần này khác hoàn toàn so với lần trước.
Trước đây, hắn hy vọng sẽ mượn được truyền thừa từ bên trong Thao Thiết Cốc để có thể tiến xa hơn.
Đáng tiếc là hắn đã bỏ lỡ truyền thừa kia, khiến cho hắn không tiến thêm một bước trước khi Thiên Quan Kiếp.
Mà hôm nay, hắn đã không cần nữa rồi.
Tử Tôn giơ tay của mình lên, nhìn thoáng qua đôi mắt đang chuyển động xoay vòng tròn trong lòng bàn tay kia, lông mày lập tức cau lại.
- Ta đã cảm nhận được... khí tức của Tinh La Thiên Bàn đang ở trong Thao Thiết Cốc này! Đi tiêu diệt hắn nhanh lên!
Ma Nhãn chớp chớp mắt, phát ra âm thanh khàn khàn già nua với vẻ không thể chờ đợi được.
- Gấp gáp làm gì chứ, cứ từ từ mà đi.
Tử Tôn lạnh nhạt nhìn Ma Nhãn trong lòng bàn tay kia rồi nói, sau đó khép lòng bàn tay lại khiến cho Ma Nhãn mất đi giọng nói.
Nhóm người ở Thánh địa bị lột sạch quần áo ở trong Thao Thiết Cốc đang chật vật trở về.
Đương nhiên Tử Tôn biết chuyện này, cho đến nay hắn vẫn luôn quan tâm tới những chuyện có liên quan đến Thao Thiết Cốc.
Hắn hét lên một câu giết sạch tất cả Minh Khư Sinh Linh ở trên khắp đại lục, khiến cho các cường giả của thánh địa tàn sát đám Minh Khư Sinh Linh trên khắp đại lục một cách điên cuồng, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, thế mà cuối cùng lại phải chịu thiệt thòi ở trong Thao Thiết Cốc.
Trong một quán ăn ở Thao Thiết Cốc có một con Minh Khư Sinh Linh ở trong đấy.
Vậy mà hắn lại có thể cởi hết toàn bộ quần áo của đám thủ hạ của hắn rồi ném ra ngoài, điều đó đủ để cho thấy nó phi thường như thế nào.
Phải biết rằng, trong đám thuộc hạ này của hắn, có một người là cấp Giáo Chủ đấy!
Một sự tồn tại với cấp Giáo Chủ, dĩ nhiên là một cường giả có thể bắn ra Thần Hỏa, tuy rằng vị Giáo chủ kia chỉ có thể thắp lên một ngọn Thần Hỏa, nhưng mà đáng lẽ ra vẫn có thể tung hoành ngang dọc trong khắp Thao Thiết Cốc mới đúng.
Tuy nhiên, cuối cùng lại bị lột hết quần áo, quay trở về với vẻ xấu hổ.
Vì vậy Tử Tôn trở nên rất thận trọng với chuyện này.
Hắn chậm rãi bước xuống thuyền con, bắt chéo tay lại, sau đó đi về phía Thao Thiết Cốc.
Có điều là, tuy rằng hắn có chút kiêng kị với đám Minh Khư Sinh Linh kia, thế nhưng bằng với thân phận và thực lực của hắn, hẳn là khi đến Thao Thiết Cốc này, cũng sẽ được tôn trọng.
Đối với những tên thị vệ đang quát tháo muốn ngăn cản hắn trước cổng thành, Tử Tôn vừa phất tay một cái, chân khí màu tím lập tức tản ra, đánh bay những tên thị vệ này, khiến cho bọn chúng đều bị trọng thương.
Mặc dù không xảy ra án mạng, thế nhưng tất cả những người mạo phạm tới hắn, toàn bộ đều bị thương nặng.
Sau khi dung hợp với Ma Nhãn kia, Tử Tôn cảm thấy tính khí của mình càng ngày càng trở nên nóng nảy.
Sát khí vẫn luôn ngưng tụ một cách mơ hồ trong lòng hắn.
...
Nghê Nhan tỉnh dậy, nàng mở mắt ra, xoa xoa cái đầu đang mê man của mình.
Nàng đứng dậy ra khỏi giường.
Nàng cảm thấy đầu mình giống như sắp nổ tung, nặng như chì.
Nàng bước ra khỏi phòng, đi xuống lầu, mấy ngày nay, nàng đã quen với trạng thái này, mỗi ngày đều phải ngủ ít nhất bảy tám canh giờ, trong khoảng thời gian còn lại, sau khi tỉnh dậy được một lúc, nàng lại tiếp tục ngủ.
Bởi vì năng lượng của các vì sao, khiến cho Nghê Nhan trở nên vô cùng thích ngủ.
Nàng đi tới trong nhà hàng, sau khi chào hỏi Bộ Phương, nàng kéo một cái ghế ra theo thói quen, rồi ngồi xuống bên cạnh Bộ Phương.
Bộ Phương nghiêng đầu, nhàn nhạt nhìn góc nghiêng xinh đẹp của Nghê Nhan, khóe miệng không khỏi giật giật.
- Hôm nay có thể nhớ lại được những kí ức về Tinh La Thiên Bàn không?
Bộ Phương hỏi.
Nghê Nhan lắc đầu để bày tỏ, cũng không hề nhớ lại được, trong đầu của nàng không có chút dòng suy nghĩ nào cả.
Điều này khiến cho Bộ Phương có chút sốt ruột, đã lâu như vậy rồi, không biết đến bao giờ Nghê Nhan mới có thể nhớ lại được tin tức của Tinh La Thiên Bàn.
- Hệ thống, ngươi có cách nào để cho nữ nhân này nhanh chóng nhớ ra phương pháp kích hoạt Tinh La Thiên Bàn không?
Trong lòng Bộ Phương đang thầm hỏi hệ thống.
Dựa theo tính cách thối tha của hệ thống, hẳn là sẽ có một vài biện pháp.
Quả nhiên, hệ thống trầm mặc một hồi lâu, vẫn không hề lên tiếng, trong lòng Bộ Phương lập tức vui vẻ.
Hệ thống không từ chối ngay, như vậy cũng có nghĩa là vẫn còn biện pháp.
- Năng lượng của Tinh La Thiên Bàn đã phong ấn ký ức của nữ nhân này, muốn phá bỏ phong ấn, đầu tiên phải lấy được ký ức vào tay, sau đó đánh vỡ từ chỗ ký ức đó, như vậy mới có thể đánh thức sự khống chế của nữ nhân này đối với Tinh La Thiên Bàn.
Giọng nói đàm thoại nghiêm túc mà khô khan của hệ thống vang lên.
Bộ Phương hơi nheo mắt lại, từ phương hướng của ký ức để nắm vào tay... Chuyện này nên làm thế nào để vào tay được đây?
Đột nhiên, âm thanh của hệ thống vang lên ầm ĩ, khiến cho Bộ Phương hoàn toàn sững sờ, đứng ngây một chỗ.
- Phát hành nhiệm vụ tạm thời, trợ giúp Nghê Nhan tìm lại ký ức, điều khiển Tinh La Thiên Bàn, phần thưởng của nhiệm vụ: Một cánh cửa truyền tống vĩnh viễn dẫn đến một chi nhánh quán ăn, một mảnh ghép trang phục Thần Bếp.
Cứ như vậy mà tuyên bố nhiệm vụ tạm thời rồi hả?
Bộ Phương có chút ngơ ngác, sao lại vừa nói một câu không hợp đã lập tức tuyên bố nhiệm vụ tạm thời rồi chứ.
Hơn nữa, nhiệm vụ tạm thời này có chút kỳ quặc, trợ giúp Nghê Nhan khống chế Tinh La Thiên Bàn, tìm lại ký ức sao?
Nhiệm vụ này khiến cho Bộ Phương có chút mê mang.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc Bộ Phương đã nghĩ thông suốt mấu chốt ở trong đó.
Ý của hệ thống muốn nói là để hắn trợ giúp Nghê Nhan khống chế Tinh La Thiên Bàn, muốn khống chế Tinh La Thiên Bàn thì phải nắm được ký ức của Nghê Nhan vào trong tay, kích thích ký ức của nàng, và giải phóng sức mạnh của những vì sao...
Bộ Phương sờ cằm, nhìn Nghê Nhan một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận