Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1969: Ta nổi điên lên ta còn thấy sợ chính mình (1)

- Bị chà đạp có sướng hay không hả?
Âm thanh trào phúng vang lên, biểu cảm trên mặt vị đại hãn của Kim Cương giới khi hắn nhìn thấy Chu Ngạn mặt mũi bầm dập, tràn ngập sự coi thường.
Ý cười nhạo trong đôi mắt của hắn, không thèm che giấu chút nào.
Cả người Chu Ngạn đều giận run lên, tuy nhiên hắn lại cảm thấy vô cùng bất lực.
Hắn cũng bất đắc dĩ và rất tuyệt vọng, ở Tiên Trù Giới chính là thiên tài nhưng khi đi tới nơi này, gặp được yêu nghiệt chân chính thì chẳng là cái gì cả.
Đối phương chính là thiên tài của Kim Cương giới, thân thể hắn ta vô cùng cường hãn có thể chống lại đao kiếm.
Tất cả công kích của hắn đánh vào người tráng hán này, căn bản không có chút tức dụng nào.
Cho nên hắn mới bị đánh một trận, khiến mặt mũi bầm dập mà không hề có sức chống cự.
Chuyện này giống như là nhớ lại ác mộng, khiến cho toàn thân hắn đến bây giờ vẫn run bần bật.
Nhóm người Mặc Yên cũng không biết phải làm gì.
Thậm chí trong lòng bọn họ cũng đã tuyệt vọng.
Nán lại ở Cấm Hồn Thành một ngày, bọn họ cũng nhìn thấy nhiều nhóm yêu nghiệt thiên tài đến từ các giới khác, bọn họ vốn tưởng rằng chính mình đã là yêu nghiệt rất cường đại, nhưng sau khi nhìn thấy cường giả và thiên tài của các giới khác mới thấy mình nhỏ bé đến mức nào.
Trước kia bọn họ thật sự quá ngây thơ, đúng là trẻ người non dạ.
Bây giờ nghĩ đến việc bọn họ đã từng khoe khoang, khoác lác trước mặt Địch Thái Giới Chủ, trên mặt đều nóng đến phát đau.
Hồi tưởng lại chuyện ấy, bọn họ mới thấy mình quá ngu dốt.
Đại hán của Kim Cường giới khinh thường cười to.
Bọn họ nhìn Bộ Phương rồi lại nhìn sang Chu Ngạn, tiếng cười to càng không che giấu được.
Ánh mắt của rất nhiều người xung quanh đều nhìn tới đây, bọn họ tò mò quan sát.
Có nhiều người đã nhận ra nhóm người Chu Ngạn.
Tiên Trù Giới ở trong những đại thế giới cũng có chút danh tiếng.
Dù sao khi Tiên Trù Giới còn cường thịnh, lực uy hiếp còn có thể so sánh được với Minh Ngục, tuy nhiên bây giờ Tiên Trù Giới hiển nhiên đã xuống dốc.
- Ái chà, hóa ra người dự thi lại là người của Tiên Trù Giới, hơi yếu đấy...
Người của Tiểu Thế Giới cũng cười nhạt một tiếng, hắn nói ra một câu khinh thường.
Cùng với tiếng cười trầm thấp ấy.
Mặt nhóm người Chu Ngạn lại nóng lên.
Tròng mắt trừng đến đỏ ngầu.
Nhóm người Mặc Yên lặng lẽ, Phương Ngọc cúi đầu không nói một câu.
Hình như Hiên Viên Hạ Huệ cũng đã lường trước được tình huống này, ngược lại hắn ta không có cảm xúc gì.
So sánh với những đệ tử thế gia này thì hắn ta thành thục hơn nhiều, bởi vì tình huống ỷ mạnh hiếp yếu này hắn ta cũng gặp thường xuyên.
Nhóm người Chu Ngạn nghĩ chính mình là thiên tài nhưng khi nhìn thấy trời đất rộng lớn, bọn họ mới hiểu được bọn họ chẳng là cái gì cả.
Chu Ngạn cảm thấy có chút hối hận, hắn nghĩ rằng hắn đã làm mất mặt Tiên Trù Giới.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn sang Chu Ngạn một cái, không nghĩ tới Chu Ngạn này lại có cảm giác vẻ vang.
Hơn nữa, bây giờ Bộ Phương là đại biểu của Tiên Trù Giới, chắc chắn hắn sẽ không để Chu Ngạn bị người khác bắt nạt dễ dàng như vậy.
"Dù sao thì trước khi đi Địch Thái Giới Chủ cũng để mình mang theo những tiểu tử kia."
"Cho nên..."
Bộ Phương chắp tay, hắn chậm rãi bước đi.
Hắn đi tới gần.
- Nói cho ta biết người nào đánh ngươi.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Hắn nhìn sang Chu Ngạn nói ra lời kia, khiến cho Chu Ngạn hoàn toàn ngây người tại chỗ.
- Hửm?
Những cường giả Kim Cương giới đứng ở xa cũng híp mắt lại.
Hình như bọn họ có chút thích chí.
Chu Ngạn mím môi, hắn cắn răng đáp lại.
- Không cần ra mặt vì ta... Bản thân bị đánh thì phải cắn răng chịu đựng!
Chu Ngạn nói xong, hắn lập tức điên cuồng chạy ra ngoài.
Nhóm người Mặc Yên có chút bất đắc dĩ.
Bộ Phương bĩu môi.
"Tên tiểu tử này..."
Ở đằng xa, người của Kim Cương giới nhìn thấy Chu Ngạn quay đầu chạy liền bắt đầu cười to, tiếng cười giống như muốn hất cả nóc nhà lên.
Đại hán cầm đầu trợn mắt lên, hắn nhếch mép nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Hắn đi tới trước mặt Bộ Phương.
Thân hình cao hơn hai thước, hắn cúi đầu xuống giống như đang nhìn Bộ Phương ở phía dưới.
- Muốn ra mặt vì đồng bọn phải không? Lão tử chờ ngươi... Thi đấu trên lôi đài, lão tử gặp được người của Tiên Trù Giới các ngươi... Chắc chắn đánh cho từng tên thành chó chết!
Tráng hán nói.
Hắn nói xong, quay đầu xì một tiếng khinh miệt.
- Thứ gì đây... Còn coi Tiên Trù Giới của chính mình vẫn trong thời cường thịnh chắc? Mấy cái Chân Thần Cảnh Lục Tinh, mà lại dám tới tham gia Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu... Đúng là không biết "tự sát" viết thế nào, một đám nhà quê.
Tráng hán liếc Bộ Phương một cái rồi cười lạnh.
Sau đó hắn liền quay đầu rời đi.
Người của Tiểu Thế Giới ở xung quanh, cũng phát ra tiếng cười nhạo khe khẽ.
Mặt của nhóm người Mặc Yên đều đỏ lên, trong lòng bọn họ cũng thấy khó chịu.
Bọn họ là đại diện của Tiên Trù Giới, bây giờ bị người khác chế giễu như vậy... Nhưng bọn họ lại không thể đánh trả, gần như bực tức đến mức muốn thổ huyết.
- Quá ngông cuồng rồi...
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, khi hắn nhìn thấy bóng dáng của vị tráng hán kia, mặt không chút thay đổi mà nói.
Bỗng nhiên, nhóm người Mặc Yên im lặng.
"Ngay cả Đại Ma Vương cũng muốn thần phục dưới uy áp của những đại hán này..."
"Quả nhiên là Đại Ma Vương trong truyền thuyết, đã không còn phong thái lấy một địch trăm của năm đó nữa."
Oành!
Bỗng nhiên, trong lòng bàn tay của Bộ Phương lóe lên ánh sáng chói lóa.
Một khối đậu hũ trắng nõn chợt xuất hiện trong tay Bộ Phương, còn tỏa ra khí ấm áp.
"Hả?"
Nhóm người Mặc Yên vô cùng kinh ngạc khi thấy đậu hũ xuất hiện trong bay của Bộ Phương, mặt mũi bọn họ tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Hiên Viên Hạ Huệ nhìn thấy Bộ Phương, bỗng nhiên hắn ta nhếch khóe miệng lên.
"Bộ Phương... Lại muốn gây chuyện rồi."
- Chúng ta là đầu bếp của Tiên Trù Giới. Nếu đã là đầu bếp… thì chúng ta phải dùng thủ đoạn của đầu bếp để đối phó với hắn.
Bộ Phương nói.
Nhóm người Mặc Yên nhất thời sửng sốt.
Bỗng nhiên, bọn họ hít sâu một hơi.
- Này... tên đầu to.
Bộ Phương ngẩng đầu, hắn vẫn bình tĩnh hướng về phía tráng hán mà gọi.
Một đám đại hán của Kim Cương giới quay đầu lại.
- Chuyện gì?
Đại hắn trừng mắt, hắn hỏi.
Bỗng nhiên.
Một tiếng lạch cạch vang lên…
Hắn cảm nhận được có một đồ vật ấm áp đập vào mặt, còn mang theo mùi thơm của đậu hũ.
"Cái quỷ gì đây?"
Tất cả người của Kim Cương giới đều trơ ra, bọn họ không thể tưởng tượng được trên mặt của tráng hán kia lại dính một đống bã đậu trắng bóng.
- Nghe nói ngươi muốn giết ta trên lôi đài hả? Ta rất mong chờ...
Bộ Phương nói.
Đại hán vừa lau mặt, vừa nhìn bã đậu trong tay, bỗng nhiên trên người hắn bộc phát ra khí tức vô cùng khủng bố.
Khí huyết vang lên tiếng ầm ầm như sấm nổ, như sóng lớn đánh vào bờ.
Đây là người tu luyện thân thể ở Kim Cương giới, cơ thể hắn rất cường hãn.
- Vậy mà ngươi lại... Dám dùng... Đậu hũ... Ném vào ta sao?
Gân xanh trên trán nổi lên dày đặc, tròng mắt của đại hán mở lớn, trong mắt đầy vẻ dữ tợn!
Lạch cạch...
Hắn vừa nói xong.
Lại thêm một khối đậu hũ trắng bóng khác lại bay vào đầu hắn, với tu vi của hắn thì hắn còn chưa kịp phản ứng, đã bị một khối đậu hũ bay thẳng vào mặt.
Hít hít hít...
Xung quanh vang lên âm thanh hít từng hơi khí lạnh.
"Người của Tiên Trù Giới dám phản kích sao?"
“Vậy mà dám dùng đậu hũ ném vào mặt cường giả Kim Cương giới...”
Không ít người đều không nghĩ tới chuyện này, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Phải biết rằng, với Nhục Thân Thành Đạo của Kim Cương giới thậm chí có thân thể đạt thành tựu Đại Thánh tồn tại, là một thế giới không thể khinh thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận