Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 341: Đầu bếp có phải Bộ lão bản hay không?

Đầu bếp có phải Bộ lão bản hay không?
Thập Vạn Đại Xuyên, Hạo Thiên Tháp.
Một tòa Thiết Tháp cao vút cổ xưa đứng sừng sững trong mây như mộc lâm đứng thẳng trong núi lớn.
Chung quanh Thiết Tháp này phân bố các phòng ốc lớn nhỏ, những phòng ốc này nối liền không dứt, nghiễm nhiên tạo thành một thành nhỏ chung quanh Thiết Tháp.
Bên trong thành nhỏ này đệ tử Hạo Thiên Tháp đều mặc trường bào màu trắng, phía trên vẽ hình Thiết Tháp màu đen.
Cửa thành ầm ầm mở ra, một đoàn người đỡ nhau trở lại trong tiểu thành.
Trên vòm trời một tiếng gáy vang.
Liệt Dương Điểu giương cánh, mang theo sóng nhiệt ngập trời rơi vào trong thành.
Một vị lão giả mập từ trên lưng Liệt Dương Điểu bước xuống.
Người này chính Chí Tôn cường giả của Hạo Thiên Tháp, Diệp Vân Thanh.
- Lại có người bị thương sao?
Diệp Vân Thanh cau mày, nhìn trưởng lão bị trọng thương hỏi.
Thập Vạn Đại Xuyên gần đây rất không thái bình, bởi vì lại đến lúc Vạn Thú Viêm muốn bạo động xuất thế, trước mỗi lần bạo động, Vạn Thú Viêm đều có thể bị áp chế, nhưng theo áp chế tăng thêm mấy lần, Vạn Thú Viêm cũng càng kinh khủng.
Sợ rằng lần này, Vạn Thú Viêm sẽ hoàn toàn xuất thế.
Rất hiển nhiên, hiện giờ trong Thập Vạn Đại Xuyên xuất ra không ít cường giả, cũng vì Vạn Thú Viêm mà đến, dù sao cũng là Thiên Địa Huyền Hỏa, làm sao không dẫn tới mọi người mơ ước.
- Gia gia.
Diệp Tử Lăng lưng đeo trường cung, kéo lỗ tai Diệp Bàng từ trong đám người đi ra.
Diệp Vân Thanh thấy Diệp Tử Lăng và Diệp Bàng không việc gì cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Hai người các ngươi không lúc nào làm người ta đỡ lo, chẳng lẽ không biết Thập Vạn Đại Xuyên gần đây không thái bình sao? Ngoan ngoãn ở bên trong Hạo Thiên Tháp cho ta, không cho phép ra ngoài.
Diệp Vân Thanh sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, lên tiếng dạy dỗ.
Diệp Tử Lăng cong miệng, còn Diệp Bàng cụp đầu không nói lời nào.
- Gia gia, lần này ta ra ngoài gặp được một vị tiền bối! Tài nấu nướng của tiền bối thật sự... lợi hại!
Diệp Bàng đợi đến Diệp Vân Thanh khí tiêu tan không ít, mới tiến tới bên cạnh hắn nói.
- Đầu bếp? Đầu bếp thì có gì kinh ngạc.
Diệp Vân Thanh từng được chứng kiến tài nấu nướng của Bộ lão bản, cây kem long gan đến hiện tại hắn vẫn nhớ mãi không quên.
Trong Thập Vạn Đại Xuyên không ít Á Long đều bị hắn săn giết, chọc trúng Chí Tôn Thú tức giận, đuổi theo đánh hắn, xuyên qua nửa Thập Vạn Đại Xuyên.
Cho nên khi nghe thấy Diệp Bàng nhắc đến đầu bếp, mới có chút lơ đễnh, tài nấu nướng có giỏi hơn nữa có thể tốt hơn Bộ lão bản sao?
Diệp Bàng có chút không phục, hắn kể lại cuộc gặp gỡ lúc trước, trọng điểm miêu tả cháo Xà Hoàn Long Huyết mà Bộ Phương nấu ra.
Hiện tại nhớ tới cháo Xà Hoàn Long Huyết, hắn vẫn không nhịn được chảy nước miếng.
Diệp Tử Lăng ở bên cạnh vô cùng ghét bỏ.
- Xem tính tình ngươi kìa.
- Đợi một chút! Tiểu tử thúi, ngươi vừa nói gì?
Diệp Vân Thanh vốn cũng không để ý, nhưng nghe một lát tựa hồ phát hiện có chút gì không đúng.
- Ngươi nói bên cạnh đầu bếp đi theo một con rối?
- Đúng vậy! Con rối mập ục ục, rất đặc biệt, ta còn phải nhìn mấy lần.
Diệp Bàng chân thật nói.
Đầu bếp cao gầy, một con rối mập ục ục, tài nấu nướng vô cùng cao siêu.
Chẳng lẽ...
Diệp Tử Lăng đứng bên cạnh cũng ngẩn ngơ, nàng nhớ tới bóng lưng thoáng nhìn qua luôn cảm thấy có chút quen thuộc, không phải là...
- Khốn khiếp
Khuôn mặt dữ tợn hơi mập của Diệp Vân Thanh cũng run lên, chẳng lẽ đầu bếp tiểu tử thúi này gặp phải là Bộ lão bản?
Bộ lão bản cũng chạy tới Thập Vạn Đại Xuyên?
Bộ lão bản tới Thập Vạn Đại Xuyên làm gì? Chẳng lẽ cũng vì Vạn Thú Viêm?
Một đầu bếp như hắn muốn Vạn Thú Viêm làm gì?
Vẻ mặt lão giả mập càng phấn khích, bỗng nhiên, hắn hình như nghĩ tới điều gì... Chẳng lẽ Bộ lão bản định dùng Vạn Thú Viêm để nấu nướng...?
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, với tính tình của Bộ lão bản... Ngay cả loại đồ chơi như kem Long Gan cũng có thể làm ra, dùng Thiên Địa Huyền Hỏa để nấu nướng... Tựa hồ cũng không có gì ghê gớm.
Trong lòng lão giả mập nghĩ như vậy, nhưng vẻ mặt cũng càng cổ quái.
...
Đoạn Vân đi theo phía sau Bộ Phương, hắn nhìn thân hình gầy gò của Bộ Phương, lại nhìn con rối luôn đi theo bên cạnh Bộ Phương, vẻ hồ nghi trên mặt càng nồng đậm.
Tu vi của Bộ Phương không mạnh, nhưng thủ đoạn rất lợi hại, cái nồi đen, hiện tại nhắc đến hắn vẫn còn run sợ.
Cái nồi đen tuyệt đối rất ghê gớm, không chừng là bán thần khí, nhưng suy nghĩ một lát hắn lại có chút không chắc chắn, bởi vì có Luyện Khí đại sư nào ăn no rỗi việc luyện chế ra một cái nồi làm bán thần khí.
Luyện chế bán thần khí cũng phải cần tài liệu trân quý, bình thường luyện chế đao thương kiếm kích còn tương đối hữu dụng, luyện chế một cái nồi, đầu óc không phải có vấn đề chứ?
Từ đủ mọi dấu hiệu, hắn cảm thấy Bộ Phương tuyệt đối không bình thường, mặc dù Đoạn Vân không phải rất quen thuộc với vùng đất Nam Cương, nhưng nơi này dù sao chỉ là vùng đất thí luyện.
Đoạn Vân hắn đến từ bên ngoài Nam Cương, với tu vi của hắn, thân có Đan Hỏa, muốn xuyên qua Thập Vạn Đại Xuyên cũng không phải việc gì khó.
Chẳng lẽ Bộ Phương cũng đến từ bên ngoài vùng đất Nam Cương sao? Mục đích cũng là vì Vạn Thú Viêm trong Thập Vạn Đại Xuyên?
Đoạn Vân càng nghĩ, trong lòng càng cảm thấy có khả năng.
Vạn Thú Viêm là Thiên Địa Huyền Hỏa, vật có thể gặp mà không thể cầu, lần này tin tức hắn biết cũng thông suốt, biết vùng đất thí luyện này có Thiên Địa Huyền Hỏa, cho nên mới chạy tới.
Không chỉ một mình hắn, rất nhiều thiên tài tuấn kiệt cũng chạy tới vùng đất thí luyện này, vì Thiên Địa Huyền Hỏa.
Vùng đất Nam Cương chỉ là một vùng đất nhỏ biên giới của Tiềm Long đại lục, ngày thường cũng là nơi thí luyện của một đại tông môn, nếu là nơi thí luyện, từ mặt ý tứ liền có thể biết được.
Vùng đất Nam Cương là giải đất thí luyện đại tông môn dùng để bồi dưỡng hậu bối.
Đoạn Vân hắn cũng không thuộc về đại tông môn này, hắn xem như lén lút xen lẫn tiến vào, bởi vì Thập Vạn Đại Xuyên rất rộng lớn, hắn xen lẫn vào cũng không khó.
- Ngươi biết Vạn Thú Viêm ở đâu sao?
Hai người đi lại trong rừng rậm u tối, chung quanh đều là cổ thụ cao vút, lá rơi đầy đất, giống như chồng lên một tầng áo bông, có chỗ còn mục nát, toát ra vị hôi chua.
Trên những cây cổ thụ, thỉnh thoảng có một số thân ảnh nhỏ xẹt qua, đó là những tiểu linh thú cấp thấp sống trên cây.
- Ta không biết, ta cũng vì Vạn Thú Viêm mà đến đây, trước đó tìm người của Hạo Thiên Tháp gây chuyện cũng chính để hỏi tung tích của Vạn Thú Viêm, nhưng còn chưa hỏi được đã bị ngươi quấy nhiễu rồi...
Đoạn Vân có chút đau lòng nói.
Hắn thật sự cảm giác mình có chút mất phương hướng, sau khi ăn mấy nồi của Bộ Phương, cả người đến hiện tại vẫn còn mơ hồ.
- Nhưng ngươi cũng đừng vội, loại Thiên Địa Huyền Hỏa như Vạn Thú Viêm một khi xuất thế, thanh thế tất nhiên rất lớn, chúng ta đến lúc đó trực tiếp tìm đến chỗ thanh thế là được rồi, hiện tại bớt chạm mặt với đệ tử của các đại tông môn, tránh động thủ trước.
Đoạn Vân ngược lại không để ý, lắc lắc mái tóc màu xám tro nói, nếu không phải trên trán có mấy cục u, cú hất tóc này thật đúng rất bảnh bao.
Bộ Phương gật đầu, Thiên Địa Huyền Hỏa muốn xuất thế, người tranh đoạt dĩ nhiên không ít, cạnh tranh tất nhiên vô cùng kịch liệt.
n?
Bộ Phương đi một bước, bỗng nhiên lỗ mũi khẽ động, ngửi thấy một mùi hương trong mùi vị rửa nát hỗn loạn.
- Có thứ tốt.
Ánh mắt Bộ Phương khẽ phát sáng, đi tới phương hướng toát ra hương thơm.
Đoạn Vân sửng sốt, tình huống gì vậy? Hắn học theo Bộ Phương hít hít mũi, nhưng cũng không ngửi thấy hương thơm gì?
Đi theo phía sau Bộ Phương, bảy lần quặt tám lần rẽ, trong rừng cây đều là cổ thụ, ngay cả đường đi cũng có chút chật chội, nhưng cứ rẽ quặt như vậy, cuối cùng bỗng nhiên tới một chỗ sáng sủa.
Trước mắt thoáng cái trống trải.
Bộ Phương mở to mắt nhìn mảnh đất trống phía xa, mảnh đất rất lớn, chung quanh không có một ngọn cỏ, cây cối cũng khó tiến vào phạm vi này.
Phảng phất giống như bị cách ly, ở chính giữa khu đất trống, mọc ra một gốc cây màu tím, trên cây nở ra mấy đóa hoa màu tím, còn có lác đác mấy quả màu tím treo phía trên.
Hương thơm Bộ Phương ngửi thấy chính từ trên cây nhỏ này tỏa ra.
- Đây là cây Tử Vân Quả! Nơi này lại có cây Tử Vân Quả?
Đoạn Vân mở to hai mắt nhìn có chút hưng phấn.
Cây Tử Vân Quả, linh dược cấp tám, kết ra Tử Vân Quả là một loại linh dược cấp bảy trân quý, thứ này rất không dễ dàng nhìn thấy.
Hơn nữa cây Tử Vân Quả trọng yếu không phải quả cũng không phải hoa, mà là chất lỏng trong đó.
Cắt thân cây Tử Vân Quả sẽ có một loại chất lỏng màu tím nhạt phun ra, đó chính là chất lỏng của Tử Vân Quả, mùi vị vô cùng ngon, là linh dịch khôi phục trạng thái vô cùng trân quý.
Đoạn Vân rất hưng phấn, bước ra một bước, tính toán phóng về phía cây Tử Vân Quả.
Nhưng Bộ Phương rất bình tĩnh, liếc hắn một cái, lại nhìn chỗ đất trống xung quang tràn đầy xương cốt, bỗng nhiên chớp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận