Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3041: Tiểu Hồ lấy lại hình tượng cho chính mình (1)

Uỳnh!
Tường thành ầm vang rồi sụp đổ, vô số sức mạnh Nguyền Rủa phá toái không trung. Móc câu của Đại Hồn Chủ Tham Lam quét qua, sau đó phá tan tường thành. Sau tường thành là một tòa cung điện nguy nga tráng lệ. Trước cung điện là một pho tượng.
Vị trí của tòa cung điện ở nơi khá thưa thớt bóng người, cũng chỉ có đám thủ vệ còn lại của Nữ Vương Nguyền Rủa anh dũng chống cự. Bức tượng hình người, duyên dáng, bề thế và uy nghi. Pho tượng được đúc một tấm lụa mỏng bọc lấy thân thể, đôi mắt sinh động như thật.
Mặc dù chỉ là một pho tượng thôi nhưng có uy năng đáng sợ, mạnh mẽ không gì sánh kịp.
Bức tượng đó chính là tượng của Nữ Vương Nguyền Rủa. Chính là người thống trị Thành Hư Vô, Thần Hỗn Độn chí cao vô thượng trong Vũ Trụ hư vô!
Phía xa, sắc mặt Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn vô cùng phức tạp, nàng nhìn bức tượng kia, trong lòng có chút sợ hãi. Đó là sự tồn tại chí cao vô thượng, là đỉnh phong trong Vũ Trụ…
A Hồn không biết tất cả những điều mình là có phải là đại nghịch bất đạo hay không nhưng nàng biết mọi hành vi bây giờ của nàng đều đang đối nghịch phản kháng lại Nữ Vương Nguyền Rủa. Nhưng trong nội tâm nàng vẫn đang an ủi mình, dù sao thì lâu rồi Nữ Vương Nguyền Rủa vẫn chưa xuất hiện. Có xuất hiện cũng chỉ là truyền âm mà thôi. Mà đại quân Hồn Ma tới Nữ Vương cũng không xuất thủ, nên nàng đoán có lẽ Nữ Vương đã xảy ra chuyện gì.
Nếu không… sao lại muốn tìm kiếm người kế thừa vương tọa?
Nàng làm ra tất cả chuyện này chung quy cũng muốn nhanh chóng ngồi lên vương tọa mà thôi.
Bức tượng tỏa ra áp lực vô cùng đáng sợ, nó có thể khiến toàn thân người đối diện cảm thấy run rẩy.
Bức tượng rất lớn, cao vút trong mây. Đây là một bức tượng làm bằng đá Tinh Không, có được uy năng vô thượng, sức mạnh Nguyền Rủa bàng bạc quấn quanh. Sự tồn tại của Nữ Vương Nguyền Rủa hẳn là bất tử bất diệt. Vậy vì sao lại muốn tìm người thừa kế?
Trong lòng A Hồn rất rõ, chỉ có sắp chết mới phải tìm kiếm người kế thừa vương tọa thôi, hoặc là nhanh muốn rời khỏi đây, nên mới bất đắc dĩ phải làm như vậy.
A Hồn càng nghĩ thì sự hổ thẹn trong lòng càng được an ủi. Vương tọa của Thành Hư Vô phải thuộc về nàng, nhất định phải là nàng. Bây giờ nàng chỉ là thúc đẩy quá trình nhanh hơn thôi!
Ầm ầm…
Càng đến gần cung Nữ Vương Nguyền Rủa, trời đất càng âm trầm, khí tức đáng sợ tràn ngập khắp nơi.
Đại Hồn Chủ Tham Lam híp mắt, Đại Hồn Chủ Bạo Thực cũng nhếch môi. Sau lưng hắn là đại quân Hồn Ma đầy trời, khí tức dài miên man khiến Thành Hư Vô cũng rung động kịch liệt!
Đại quân Hồn Ma nối đuôi nhau, đám thủ vệ trước cung Nữ Vương Nguyền Rủa thì gào thét tới. Đây đều là nữ binh, tu vi không hề yếu. Có Thánh Nhân Hỗn Độn, mắt đỏ lên.
- Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn! Ngươi làm càn! Ngươi chưa phải là người thống trị của Thành Hư Vô! Ngươi dám xâm phạm tới cung Nữ Vương Nguyền Rủa!
Thống lĩnh của Đội Hộ Vệ Nữ Vương Nguyền Rủa gào lên, tay nắm một cây trường thương màu bạc, khí tức khủng bố. Đó là một nữ nhân, một nữ nhân tóc bạc. Nàng đã phụ trách thủ hộ cung Nữ Vương biết bao nhiêu năm nay.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn không nói gì thêm, đôi mắt lạnh lùng của nàng quét một vòng. Cho tới bây giờ không có gì để nói cả, chỉ có chính thức ngồi lên vương tọa của Thành Hư Vô thôi.
Sau lưng A Hồn, Đại Hồn Chủ Tham Lam xuất thủ, hắn xông lên, nhìn bức tượng kia một chút.
- Nữ Vương Nguyền Rủa? Nàng ta cũng không cứu nổi các ngươi nữa đâu!
Uỳnh!
Công Tước Tham Lam chính là cường giả tương đương với Công Tước, lại thêm vũ khí nữa nên lực chiến đấu tăng vọt. Đuôi bọ cạp của hắn phang xuống.
Từng thủ vệ liều chết chống cự, khi bị đuôi bọ cạp đập trúng thì thất khiếu chảy máu, tâm trí bị phá hư. Sức mạnh Tội Ác chiếm cứ thân thể cũng như tinh thần, khiến bọn họ thổ huyết mà chết.
Đại Hồn Chủ Tham Lam, quá mạnh! Trừ Công Tước thì không ai có thể cản.
Huống hồ giờ phút này trong đại quân của A Hồn còn có tận hai Đại Hồn Chủ! Đại Hồn Chủ Bạo Thực càng hung bạo, hắn hé miệng hút đám thủ vệ đang liều mình chống cự vào trong miệng. Trong nháy mắt, tử thương tăng lên vô số.
Hai Đại Hồn Chủ mở đường, hộ vệ của Nữ Vương Nguyền Rủa không ngăn được!
Nữ nhân tóc bạc nắm trường thương kia gào thét một tiếng, trường thương như rồng bạc xé rách màn trời, phóng ra!
- Giết! Dám làm càn ở cung Nữ Vương… giết không tha!
Nữ nhân này quát lớn một tiếng.
Phía xa, Công Tước Mộng Yểm xông tới, khí tức khủng bố trùng kích lên đuôi bọ cạp của Đại Hồn Chủ Tham Lam.
Uỳnh!
Đuôi của Đại Hồn Chủ Tham Lam bị nứt nhiều chỗ, Công Tước Mộng Yểm thì nện trên mặt đất. Nữ nhân tóc bạc chiến với Đại Hồn Chủ Bạo Thực. Khí thế cường thịnh, nàng như đang thiêu đối sức mạnh Nguyền Rủa của chính mình để hóa thành sức mạnh, thế mà lại ngăn cản được Đại Hồn Chủ Bạo Thực, sau đó gật gật đầu với Công Tước Mộng Yểm.
Nữ nhân tóc bạc kia lấy cái chết làm rõ, phải dùng tính mạng để bảo vệ cho cung Nữ Vương.
Uỳnh!
Mặt đất chấn động! Đại Hồn Chủ Bạo Thực và nữ nhân kia đánh tới trời đất mù mịt. Công Tước Mộng Yểm đầy sát ý, trực tiếp xông về phía Đại Hồn Chủ Tham Lam. Bụng của Đại Hồn Chủ Bạo Thực bị nữ nhân kia đâm thủng một lổ, hắn gào thét.
Vô số Hồn Ma lao lên, từng thủ vệ hi sinh. Pho tượng Nữ Vương bị xung kích mà chấn động không ngừng. Đại Hồn Chủ Bạo Thực nắm lấy cổ nữ nhân tóc bạc kia, sau đó đập đầu nàng vào pho tượng Nữ Vương.
Uỳnh!
Đầu nữ nhân tóc bạc kia nện trên bức tượng, vết nứt dày đặc lan ra. Nàng không ngừng gào thét, lại đâm một thương về phía Đại Hồn Chủ Bạo Thực.
- Muốn chết à! Vậy được, thành toàn cho ngươi! Ngươi đi chết với cái pho tượng Nữ Vương này đi!
Đại Hồn Chủ Bạo Thực điên cuồng, trong mắt đầy sát ý.
Uỳnh!
Bức tượng khổng lồ cuối cùng cũng không chịu được, băng liệt rồi đổ xuống. Đôi mắt nữ nhân kia vô thần, tinh thần cũng bị đánh tan!
Phía xa, Công Tước Mộng Yểm tràn đầy sát khí… nhưng nàng bị vô số Hồn Ma bao vây, không thể qua cứu nữ nhân tóc bạc kia được.
Toàn Thành Hư Vô bao phủ bởi sự u ám và tuyệt vọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận