Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1468: Cẩu gia ta đang vội (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khói xanh chậm rãi tản đi, cửa… không chút hao tổn gì.
Tất cả mọi người đều không thể tin nổi.
Hai vị Chân Thần Cảnh Nhất Tinh oanh kích, mà lại không đập nát cửa quán ăn này!
- Làm sao có thể?
Đôi mắt hai vị Ngân Khải thủ vệ xuất thủ đều co rụt đôi mắt lại, thất thanh nói.
Lực lượng của bọn họ bạo phát, đừng nói là cửa, cho dù là một ngọn núi, bọn họ cũng có thể đánh nổ!
Trên Thiên Khung, khí tức áp lực ngày càng trở nên nồng đậm, giống như muốn dẫn động Lôi Đình đánh xuống.
Đồng Mộc Hà hít sâu một hơi, ánh mắt hơi híp lại một cái.
Ngay sau đó, hắn bước ra, cơ thể lập tức biến thành một tia chớp màu bạc ngất ngờ bắn ra.
Nắm chặt trường thương, đánh về phía cửa tiểu điếm.
Xoẹt!
Như có Ngân Long bốc lên, tỏa ra ánh sáng màu bạc, như tia chớp đập vào trên cánh cửa.
Nhưng mà, ngay khi Lôi Đình sắp nổ vào cửa tiểu điếm.
Cửa tiểu điếm đóng chặt, lại “két” một tiếng mở ra lần nữa.
Một con Hắc Cẩu lắc lắc cái đuôi, bước chân ưu nhã như mèo đi ra.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Một con chó?!
Tiểu điếm này sao lại phái một con chó ra?
Đây là chọn từ bỏ chống lại à?
Người xung quanh nhìn bước chân như mèo này, một số người đều đang thầm cười nhạo.
Đồng Mộc Hà cầm trường thương, mày nhíu lại.
- Sao lại là một con chó? Không phải là một nam tử anh tuấn đã giết tam thúc sao?
Đồng Mộc Hà hít sâu một hơi.
Trước đó cường giả Chân Thần Cảnh Nhị Tinh của Đồng Gia, chính là bị một thanh niên anh tuấn dùng một chưởng đánh chết.
Chuyến này Đồng Mộc Hà đi ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ, quan trọng hơn là muốn tìm được thanh niên kia.
Cẩu gia nện bước chân ưu nhã như mèo, đi đến bậc thang đá trước tiểu điếm.
- Im lặng chút… Thịt kho tàu đang ở thời khắc mấu chốt, đừng có làm ầm ĩ.
Cẩu gia ngáp một cái, còn ngái ngủ nói.
Nhưng mà, vừa nói xong, lại khiến người xung quanh đều ngây ra…
Cảnh tượng kỳ quái gì đây?
Đang vào lúc giương cung bạt kiếm… Từ trong tiểu điếm lại chạy ra một con chó còn chưa tỉnh ngủ, nói đừng làm ầm…
Có nực cười không?
Xì xì xì…
Ngân Sắc Trường Thương hóa thành Ngân Long, bắn về phía Cẩu gia đứng trước cửa tiểu điếm.
Đầu óc mọi người đều co rụt lại.
Sau đó… Có lẽ Hắc Cẩu sẽ máu bắn tung tóe tại chỗ.
Cẩu gia nhàn nhạt liếc mắt một cái, hướng về phía trường thương xuyên thủng bắn về phía nó, hơi giơ cẩu trảo lên.
Ngay sau đó, vỗ nhẹ một cái.
Toàn thân Đồng Mộc Hà đều chấn động, không thể tin nổi.
Một thương của hắn, vậy mà dễ dàng bị một bàn tay của chó đập tan!
Ầm!
Cẩu gia đập nát trường thương, không để ý đến sắc mặt đại biến của đám Đồng Mộc Hà, ngược lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không.
Chỗ ấy, có Lôi Long đang gào thét.
Ầm ầm!
Mặt đất một trận rung động.
Sau đó đôi mắt của tất cả mọi người đều lóe lên, nhìn thấy bóng dáng khổng lồ bắn ra từ tiểu điếm.
Đó là Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch vừa ra, cánh kim loại sau lưng mở ra, Lôi Hồ trên thân thể nó không ngừng chạy lên.

Trong nhà bếp.
Tinh Thần Lực của Bộ Phương như hóa thành gợn sóng, không ngừng trùng kích ra, dẫn dắt món ăn trong nồi Huyền Vũ.
Trong lồng hấp vang lên tiếng lộc cộc, nhiệt khí bừng bừng đang không ngừng bốc lên tận trời.
Cuối cùng, lửa tắt.
Bộ Phương mở mắt ra.
Thịt kho tàu Bát Bảo, đã xong.
Ý niệm động một cái, Bộ Phương đứng lên, chắp tay đi tới trước nồi Huyền Vũ.
Từ từ mở nắp nồi hấp ra.
Nhiệt khí từ trong đó dâng lên.
Trong nháy mắt lúc nhiệt khí dâng lên, bạch khí mờ ảo tản đi, lúc này… lại có ánh sáng như hồng bảo thạch tỏa ra.
Vô cùng rực rỡ.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt mở nắp ra, lôi đài trên Thiên khung lập tức gầm gừ.
Khí tức áp lực đến gần.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ lùi ra phía sau.
Đối mặt với lôi phạt, mỗi người đều tồn tại sự kính sợ.
Quang mang dần dần ảm đảm mờ mịt.
Một vòng Tiên Khí xoay quanh bát gốm, giống như một con rồng nhỏ.
Trong bát, thịt kho tàu tỏa sáng lấp lánh như hồng bảo thạch, phản chiếu màu đỏ tươi.
Động tĩnh bên ngoài cũng khiến Bộ Phương phát hiện ra.
Nhưng đã có Cẩu gia, hết thảy đều không cần hắn bận tâm đến.
Bưng bát lên, Bộ Phương đi ra khỏi nhà bếp.
Đinh linh linh!
Lục lạc treo trên khung cửa, phát ra âm thanh thanh thúy.
Mùi thơm nồng đậm lượn lờ tỏa ra, hào quang óng ánh bắn ra.
Bộ Phương để bát gốm lên bàn cơm…
Mùi thịt nồng đậm, tỏa ra từ thịt kho óng ánh như đá quý được chạm khắc.
Minh Vương Nhĩ Ha nhất thời say mê híp mắt lại, khóe miệng chảy nước miếng, không ngừng run run cái mũi, hít ngửi mùi thơm trong không khí.
Đôi mắt của Hắc Long Vương và Tiểu U cũng phát sáng.
Món ăn hoàn thành, lôi phạt rơi xuống.
Bên ngoài tiểu điếm, lôi đình từ trên trời rơi xuống.
Sau đó, trong đôi mắt của mọi người, khôi lỗi bay lên tận trời nuốt chửng.
Mọi người đều kêu lên, vô cùng kinh ngạc.
Ầm!
Tiểu Bạch bỗng nhiên rơi xuống đất, Lôi Hồ toàn thân xì xì tán loạn.
Nó đứng bên cạnh Cẩu gia, mắt cơ giới lóe lên, rất có khí thế của một người giữ cửa.
- A…Thơm quá, mùi thơm đã bay đến đây rồi. Xem ra thịt kho tàu đã làm xong, Cẩu gia không đợi được nữa!
Ngay sau đó, Cẩu gia nâng mắt chó lên, nhìn về các Ngân Khải cường giả đứng ở nơi xa.
- Có chuyện thì mau nói, có rắm mau thả, Cẩu gia ta đang vội…
Cẩu gia thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận