Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1471: Cẩu gia vô địch, một chưởng diệt sạch! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tiếng chó sủa, dọa cho bao người sợ tiểu cả ra quần.
Một nhóm quần chúng vây ở xung quanh để xem, sau khi nghe một tiếng chó sủa, hai chân đều sắp nhũn hết ra.
Bọn họ cảm thấy khi nghe tiếng chó sủa này, không phải đang đối mặt với một con chó, mà là một con Viễn Cổ Mãnh Thú, đang gào thét vang lên tận trời xanh.
Có hai người chân trực tiếp bị nhũn ra, tê liệt mà ngã trên mặt đất, sắc mặt hoảng sợ tái mét.
Có người thì toàn thân đều đang run rẩy, thân thể cứng ngắc.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được, chỉ là một con chó, thế mà lại có thể lộ ra một vẻ mặt đáng sợ như thế kia.
Cái thứ chết tiệt này chỉ là một con chó thôi đấy hả?
Đây là Cự Long khoác da Cẩu gia ấy chứ!
Nhưng mà, theo một tiếng sủa của Cẩu gia, nhóm quần chúng đứng ở xung quanh xem lại càng trở nên phấn khích mà ủng hộ càng thêm phấn khích cho Ngân Khải Quân.
Theo bọn họ nghĩ, Ngân Khải Quân giống như những dũng sĩ đi Đồ Ma vậy.
Mà Hắc Cẩu kia bộc phát ra một tiếng chó sủa đáng sợ, giống hệt như ác ma ở trong truyền thuyết, đang gặp Ngân Khải Quân đi thảo phạt.
Quần chúng đứng vây xem, tự nhiên cũng hy vọng Ngân Khải Quân đại biểu cho chính nghĩa có thể giành được thắng lợi.
Đương nhiên, trên thực tế, cũng không có cái gì phân chia thành chính nghĩa.
Một tiếng chó sủa của Cẩu gia.
Theo từng phương hướng mà đánh thẳng tới khiến cho thân hình của Ngân Khải Đinh Quân đều run lên.
Một vị Ngân Khải Quân, vung trường thương lên, cổ động bắp thịt, đã lẻn đến trước mặt của Cẩu gia.
Mà Ngân Sắc Trường Thương kia giống như là cây roi muốn đánh sập cả trời đất, tàn nhẫn hướng về phía của Cẩu ga mà đánh đến, muốn dùng một thương đập chết Cẩu gia.
Nhưng Cẩu gia dù sao cũng là Cẩu gia.
Một tiếng chó sủa.
Khiến cho thân thể của các cường giả Ngân Khải đều bị đứng nguyên tại chỗ.
Trong miệng như có làn sóng cuồng phong khí lãng đang gào thét mà ra, khiến cho đối phương không thể tiến lên nổi dù chỉ một bước.
- Chết đi!
Cường giả Ngân Khải giận dữ đến điên cuồng, vậy mà lại bị một con chó bỗng dưng ngăn cản, đây còn ra cái thể thống gì nữa!
Hét dài một tiếng, gân xanh ở trên cổ cũng nổi ra, cường giả của Ngân Khải, muốn đập một phát thật mạnh cho Cẩu gia chết ngay.
Xoạt xoạt!
Nhưng mà...
Hắn ta vẫn chưa thể làm được.
Trường thương ở trong không khí đáng sợ của tiếng sủa từ Cẩu gia, gấp khúc rồi bị bẻ gãy, cường giả Ngân Khải cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ đang đánh sâu vào trên thân thể.
Nguyên hồn giống như cũng bị tiếng chó sủa làm cho tan rã.
Thở phào một hơi, phun ra một ngụm máu tươi.
Những cường giả Ngân Khải bay ngược ra đằng sau.
Bay ra đằng sau ba nghìn thước!
Mọt vị cường giả vẫn cầm cây thương sắc bén mà lao đến, mũi thương màu bạc che lấp mặt trời trong thiên hạ, giống như hóa thành thác nước, trút xuống dưới.
Rầm rầm rầm!
Đó là từng đạo mũi thương sắc bén, vô cùng uy năng, nếu như bị đánh trúng, mặt đất cũng đều bị đánh thành một cái sàng.
Nhưng mà, vẫn vô dụng như cũ.
Mặc cho ngươi sử dụng mọi loại phương pháp, Cẩu gia chỉ cần sủa một tiếng.
Hàng ngàn hàng vạn mũi thương nhọn hoắt dưới một tiếng chó sủa, lại bị quay ngược trở về.
Thác nước chảy ngược đây sao?
Cường giả vừa thi triển ra chiêu thức này, bỗng nhiên cảm thấy toàn thân có khí lạnh bao phủ.
Phốc xùy phốc xùy!
Không thể ngăn cản lực đẩy một chút nào.
Hàng ngàn hàng vạn mũi thương sắc bén bị quay ngược trở lại, bỗng nhiên khiến người thi triển bị xuyên thủng giống như một cái sàng.
Mỗi một mũi thương sắc bén mà hắn ta thi triển ra, đều bị tấn công vào bên trong chính thân thể của hắn ta.
Bên trong cơ thể của hắn ta phát tán ra một luồng năng lượng, cuối cùng phải lại chính mình, khiến cho chính mình bị đánh thành một cái sàng...
Đây là một hình ảnh kinh khủng đến mức nào cơ chứ?
Tiếng hét thảm thiết của cường giả kia bỗng dưng im bặt, bởi vì hắn ta chẳng còn chút năng lượng nào để phát ra tiếng kêu thảm thiết nữa.
Vang lên một tiếng "oanh".
Một cỗ thi thể rách nát rơi trên mặt đất....
Máu tươi chảy ra đầy mặt đất.
Một vị cường giả Ngân Khải... Đã chết.
Nhưng mà... Đây hình như chỉ là mới bắt đầu thôi.
Một tiếng chó sủa, đã rống chết một vị cường giả Ngân Khải.
Ngực của những người khác đều phập phồng dữ dội.
Mặt mũi tràn ngập sự hoảng sợ khi nhìn thấy một con chó như thế này.
Đồng Mộc Hà nắm chặt bàn tay lại, gân xanh ở trên rán cũng nổi hết lên.
Máu tươi vẫn ồ ạt chảy ra ngoài... Khiến cho mười bốn vị Ngân Khải Quân còn lại, đôi mắt nhanh chóng co rút, trong nháy mắt sát khí đã tỏa ra.
Ban đầu bọn họ đi đến đây chỉ mang theo ý nghĩ muốn chơi đùa một chút, cuối cùng cũng cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết.
Ầm ầm!
Từng đạo mũi thương sắc nhọn vươn lên tận trời, ở trên không trung đan vào nhau cùng một chỗ.
Ngay sau đó, hóa thành một lưới thương, hướng về phía Cẩu gia mà bao trùm đến.
Dòng năng lượng đang lưu chuyển bên trong lưới thương kia, không thể nghi ngờ, một khi bị bao trùm bên trong lưới thương, chắc chắn sẽ bị đâm cho chết.
- Giết nó cho ta!
Đồng Mộc Hà hét lên một tiếng thật dài.
Mười bốn vị cường giả của Ngân Khải Quân cũng đồng thời quát lớn.
Rầm rầm rầm!
Nhóm quần chúng đang vây xung quanh để xem tranh thủ thời gian chạy đi vi chính mình hình như hít thở cũng trở nên khó khăn.
Giống như bọn họ thấy được một trận chiến tranh thảo phạt khốc liệt.
Rốt cuộc kết quả cuối cùng sẽ như thế nào, bọn họ cũng rất ngạc nhiên!
Bên trong tửu lâu.
Bầu không khí có chút ngưng trệ.
Mục Lưu Nhi quan sát Bộ Phương, lại nhìn sang đám người Minh Vương Nhĩ Ha đứng bên cạnh, hô hấp cũng đều không khỏi trở nên thong thả hơn.
Mộc thúc thì thở dốc từng hơi một, hắn ta không hiểu những người này rốt cuộc là đang đợi cái gì.
Một con chó... Chờ thì có cái gì tốt chứ.
Bộ Phương lại chắp tay, chậm rãi bước đi trước bàn ăn, hắn ta không vội, món ăn có Tiên Khí, để cả vạn năm cũng không có vấn đề gì.
Mắt rắn Tam Hoa của Tiểu Hoa vừa di chuyển, sau đó từ trên ghế nhảy xuống, con bé lôi kép tay của Tiểu U, hướng ra bên ngoài quán ăn mà đi.
Hình như là muốn xem dáng người anh hùng vĩ đại của Cẩu gia.
Nhưng thật ra Tiểu U cũng không có từ chối, đi theo sau.
Trong lòng của Mục Lưu Nhi hơi động, nàng ta cũng lựa chọn đuổi theo, nàng ta có thể cảm nhận được sự tín nhiệm của Bộ Phương đối với con chó ở bên ngoài kia.
Loại tín nhiệm này khiến cho nàng ta cảm thấy tò mò.
Mới vừa đi đến bên ngoài cửa.
Thò đầu ra.
Bỗng nhiên ánh mắt của Mục Lưu Nhi bị đình trệ, cả người lộ ra vài phẩn ngẩn ngơ.
Bởi vì tình hình ở bên ngoài hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của nàng ta, hình như cùng với tượng tượng của nàng ta không giống chút nào.
Bởi vì trong không khí đang tràn ngập một mùi máu tươi, mà mùi máu tanh này lại rất nồng nặc.
Xa xa phía trên mặt đất, một vị cường giả Ngân Khải của Đồng gia bị xuyên thủng thành cái sàng, ngã trên mặt đất, không còn hơi thở.
Một vị cường giả Ngân Khải đã chết rồi sao?
Con chó này... Thế mà lại giết được một vị cường giả Ngân Khải.
Không để cho Mục Lưu Nhi phải ngạc nhiên quá lâu.
Bởi vì hình ảnh phát sinh kế tiếp đây, sẽ khiến cho nàng ta cảm thấy hô hấp của chính mình hình như cũng muốn ngừng lại.
Mười bốn vị cường giả Ngân Khải, đỏ mắt lên, cầm chặt trường thương, đều tự bộc phát ra lực chiến đấu mạnh nhất, hướng về phía của Cẩu gia bay tới.
Tràn ngập uy thế và áp lực được tuôn ra, khiến cho hai chân của người ta đều đang run rẩy.
Giống như cảm nhận được khán giả ở sau lưng.
Cẩu gia lười biếng nghiêng đầu quay lại... Ánh mắt rơi vào Tiểu U đang nhảy cẫng lên hoan hô trên người của Tiểu Hoa.
Khóe miệng của Cẩu gia hơi nhếch lên một chút.
Sau đó, chậm rãi nâng cẩu trảo lả lướt lên.
Xoạt xoạt xoạt!
Cẩu gia trong nháy mắt nâng cẩu trảo lả lướt lên.
Mỗi vị cường giả Ngân Khải đều đang di chuyển, bọn họ Di Hình Hoán Ánh, thân hình giống như hóa thành tia chớp, ở trên không trung không ngừng biến ảo.
Nhưng thời điểm đang biến ảo, vẫn như cũ hướng về phía của Cẩu gia mà ép tới.
- Hồng Thiêu Nhục ngon lắm hả?
Cẩu gia ngáp một cái, hỏi.
Mục Lưu Nhi có hơi bất ngờ.
Ngay sau đó, tranh thủ thời gian vô vị đáp lại, nói:
- Tốt... Tốt lắm...
- Được... Thế thì không lãng phí thời gian nữa.
Khóe miệng Cẩu gia vừa giật một cái.
Ngay sau đó, chân có đang lả lướt trong không khí đột nhiên vỗ mạnh xuống một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận