Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2265: Kỳ vọng của Bộ Phương đối với Cẩu gia (1)

Tu vi của Bộ Phương tăng lên thật sự quá nhanh.
Tốc độ tăng lên giống như bậc thang lên trời, quả thực làm người ta chấn động.
Một bước Nhất Chuyển, chín bước chính là Cửu Chuyển.
Từ Cửu Chuyển Tiểu Thánh, chỉ vài hơi thở đã đột phá đến Đại Thánh, sau đó một đường tăng vọt đến Đại Viên Mãn Đại Thánh.
Đây không phải việc ăn một cái bánh của tạo hóa hay chỉ là bước đột phá ngắn ngủi, mà đây là một bước đột phá thật sự!
Bộ Phương đắm chìm trong lôi phạt, khiến cho tất cả đều cảm nhận được sự khác biệt, họ cảm nhận được sự cường đại tỏa ra từ trên người Bộ Phương.
Đây không phải là lực lượng Đại Thánh bình thường.
Minh Vương Thiên Tàng và Hoàng Tuyền Đại Thánh đều híp mắt nhìn Bộ Phương trong Thiên Khung.
Có thể cảm nhận được, năng lượng hùng mạnh trong thân thể Bộ Phương, hoàn toàn khác với Đại Thánh bình thường. Bộ Phương đắm mình trong lôi phạt quá mạnh làm cho thân thể Bộ Phương cũng trở nên cường hãn.
Đủ để áp đảo những người cùng cảnh giới, vượt ra ngoài Bá Thể.
Thân hình như hồng chung(*), khí huyết trong cơ thể như sóng lớn vỗ mạnh, mãnh liệt mênh mông, đinh tai nhức óc.
Bộ Phương vẫy tay một cái.
Liền có lưu quang lập tức bắn ra.
Đó là một món ăn trôi nổi trong tay Bộ Phương, tỏa ra ánh sáng bảy màu lấp lánh như ngọn lửa, như ráng chiều.
Đó là một con cá sống động như thật, giống như muốn thoát khỏi sự trói buộc của đất trời, nhảy vào ngư trì.
Nếu không phải nó đang bốc hơi nóng lên thì chắc chắn mọi người đều nghĩ rằng đó là một con cá sống.
Từng miếng thịt cá đều tăm tắp, giống như có ngọc bích khảm vào trên mình cá, vô cùng tinh xảo. Mỗi viên bảo thạch đều có kích thước và màu sắc giống hệt nhau.
Đầu cá tách khỏi thân mình, miệng mở ra, trong đó có nhiệt khí mơ hồ đang phun ra.
Có người reo lên.
Có người giật mình.
Bọn họ nhìn lấy món ăn kia liền hiểu ra, trước đó Bộ lão bản đang độ lôi phạt của món ăn.
Nhưng món ăn này không hề giống món ăn bình thường.
Mọi người chỉ có thể cảm nhận được mị lực vô hạn tỏa ra từ trên món ăn.
Khiến người ta vô cùng thèm khát.
Chỉ nhìn thôi đã bị hấp dẫn.
- Thơm quá! Thơm thật đấy!
- Ta muốn ăn! Cho dù phải mất hết tất cả, ta cũng muốn ăn…
- Muốn ăn thử một miếng!

Tất cả mọi người đều điên cuồng, có người còn không ngừng chảy cả nước miếng ra.
Chỉ nhìn vào Sóc Ngư trong tay Bộ Phương thôi đã khó kiềm chế được mong ước trong lòng bọn họ.
Giống như tâm thần đều bị món ăn này dẫn dắt.
Loại cảm giác này… rất khó nói rõ.
Bộ Phương cũng bị tình huống này làm cho sững sờ.
Bởi vì đột phá đến Đại Viên Mãn Đại Thánh nên hắn có thể cảm nhận được năng lượng kỳ lạ ẩn chứa trong món ăn.
Năng lượng này cho dù đột phá đến Đại Thánh, Bộ Phương cũng không dám tùy tiện nếm thử đụng chạm đến.
Có lẽ chỉ có Cẩu gia mới có thể nếm thử một hai miếng.
Khi Bộ Phương nhìn vào Sóc Ngư chén.
Sóc Ngư vốn đã được nấu thành món ăn, lúc này dường như đang sống lại.
Dường như mắt cá vừa di chuyển, nhìn vào Bộ Phương.
Điều này khiến lông tơ trên người Bộ Phương đều dựng hết lên.
Hắn hít sâu vào một hơi.
Tập trung nhìn lại, lại không phát hiện ra điều gì dị thường…
Hắn chắc chắn con cá này vẫn còn sống.
- Chẳng lẽ… thành tinh rồi?
Bộ Phương lẩm bẩm nói.
- Bộ lão bản… Cho chúng ta nếm thử đi! Ta có tiền, ta có rất nhiều tiền!
- Ta nguyện ý lấy toàn bộ gia sản ra, đổi một miếng thịt cá… chỉ một miếng cũng được…
- Bộ lão bản, ngươi soái nhất, ta muốn sinh con với ngươi!

Phía dưới, các cường giả Hoàng Tuyền Thành đều như phát điên.
Mùi thơm của Sóc Ngư lan ra toàn bộ tòa thành, dẫn đến toàn thành đều kích động đến mức quỳ xuống.
Bộ Phương cũng cảm thấy đau đầu.
Những tiếng gọi ầm ĩ khiến Bộ Phương không khỏi nhíu mày.
- Món ăn này, không tầm thường!
Cẩu gia đang nằm sấp ở cửa ra vào cũng le lưỡi ra nói.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ, nghi hoặc liếc Cẩu gia một cái.
- Chỗ nào không tầm thường?
Tiểu U hỏi.
Dường như nàng chẳng thấy bất cứ điều gì không bình thường, ngược lại nàng chỉ có khát vọng cực kỳ muốn ăn một miếng.
Giống như ba bồi kê lúc trước.
- Món ăn này của tiểu tử Bộ Phương… có vẻ như có ý thức!
Giọng nói ôn hòa tràn ngập từ tính của Cẩu gia vang lên.
- Có ý thức? Chuyện này sao có thể… Một món ăn sao lại có ý thức được?
Đôi mắt Tiểu U co rụt lại, không thể tin nổi thấp giọng hô lên.
Không sai.
Dưới cái nhìn của nàng, nguyên liệu nấu ăn bị nấu thành món ăn kia chính là vật chết, không có khả năng có ý thức tồn tại được.
- Không giải thích được… Món ăn này, các ngươi đừng nghĩ được ăn.
Cẩu gia nói:
- Chỉ ta có thể ăn.
- Tại sao…
Tiểu U lại thấy khó hiểu.
- Bởi vì…
Cẩu gia nhìn Tiểu U một cái, thịt chó trên mặt tựa hồ cũng đang rung lên.
- Bởi vì các ngươi đều quá yếu…
Tiểu U:
- …
“Cẩu gia, ngươi thay đổi rồi… Trước đây ngươi đâu có như vậy.”
Ong…
Lôi phạt dần tản đi.
Sắc mặt Bộ Phương trở nên nghiêm nghị.
Hắn chậm rãi từ trên Thiên Khung Chi Thượng hạ xuống, rơi vào trên mặt đất, chân giẫm xuống mặt đất, phát ra tiếng sột soạt va chạm của các hòn đá.
Hắn nhìn đám đông đang vô cùng khát vọng, nước miếng đều chảy hết ra, đôi mắt đỏ bừng. Một nhóm người gần như sắp phát điên.
Bộ Phương nhướng mày lên.
- Bộ lão bản!
Có người cuối cùng không chịu được nữa, trong mắt bọn họ chỉ còn lại món ăn ở trong tay Bộ Phương.
Đều như phát điên bay nhào về phía Bộ Phương.
Bộ Phương nhíu mày lại, tinh thần lực khôi phục lại bắt đầu khởi động, hóa thành một cỗ lực lượng mãnh liệt phun trào ra…
Ầm…
Những cường giả điên cuồng nhào về phía hắn, nhao nhao quỳ rạp xuống đất, nằm sấp xuống mặt đất không thể nhúc nhích được.
Một đám người đều nghẹn đỏ cả mắt, muốn bò dậy.
Bộ Phương hít sâu một hơi.
Đủ loại chuyện kỳ quái này nhất định có quan hệ với món ăn này.
- Một món ăn còn có thể gây ra chuyện?
Bộ Phương nhìn vào Sóc Ngư trong tay, thản nhiên nói.
Quả nhiên.
Bộ Phương lại nhìn thấy mắt Sóc Ngư kia đảo qua đảo lại một cái.
Khóe miệng hắn lạnh lùng nhếch lên.
Một bàn tay nhấc lên, đi về phía Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Một đám người xung quanh vừa bị thần niệm đè trên mặt đất, lúc này không khỏi bò dậy, lại một lần nữa điên cuồng nhào về phía tiểu điếm.
Nhưng chỉ nghe “két” một tiếng.
Cửa tiểu điếm “ầm” một tiếng đóng lại.
Một tiếng đó dường như khiến đám người kia đột nhiên tỉnh táo lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận