Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2826: Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo! (2)

Notice: Undefined offset: 274
Nó dường như đã biến thành một ngọn núi che khuất bầu trời.
Ngọn núi bỗng nhiên nện xuống.
Thẳng tay áp chế Tôn Ngộ Không đang đại chiến với Thần Nông...
Tôn Ngộ Không hoá yêu thật ra cũng là một vị Đại Đạo Thánh Nhân.
Tôn Ngộ Không giơ Kim Cô Bổng lên, cố gắng chống đỡ La Bàn Bát Quái này.
Tuy nhiên, áp lực khổng lồ khiến hai chân của hắn ta xòe ra theo hình dáng bát tự, hư không dưới chân hắn ta đều bị phá vỡ...
Vô số Hư Không Loạn Lưu đánh vào người hắn ta.
Đôi mắt của Tôn Ngộ Không đỏ rực, hắn ta không chịu thua, chống đỡ la bàn, muốn chiến đấu.
Tôn Ngộ Không yêu hoá không còn là Tôn Ngộ Không nữa mà chính là Tề Thiên Đại Thánh.
Tề Thiên Đại Thánh không bao giờ chịu thua mà luôn chiến đấu.
Hắn ta có một cây gậy, muốn đánh nát Lăng Tiêu!
Bùm!
Tề Thiên Đại Thánh hét lớn một tiếng, chiếc áo choàng của hắn ta vỡ tung ra từng mảnh, áo giáp trên người hắn ta bay tứ tung.
Thần Nông cầm nhánh cây của Cây Thế Giới trong tay, đứng lơ lửng trên không trung.
Phục Hi dẫn dắt chiếc la bàn trong tay để trấn áp Yêu Hầu.
- Cả đời này của Lão Tôn ta đã thỏa hiệp một lần rồi, nên bây giờ... Ta sẽ không thỏa hiệp lần thứ hai!
- Chiến!
Gầm!
Cơ thể Tôn Ngộ Không thay đổi mãnh liệt.
Biến thành một con khỉ rất lớn.
Thế mà từ từ nâng La Bàn Bát Quái lên.
Sắc mặt Thông Thiên Giáo Chủ phức tạp.
- Đại Thánh! Ta đến giúp ngươi!
Ánh mắt của Dương Tiễn cũng tràn đầy ý chí chiến đấu.
Có can đảm chống lại số phận của mình, Dương Tiễn hắn ta làm sao có thể không phục?
- Hao Thiên Khuyển ở đâu?
Dương Tiễn thét dài một, trong tay cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đạo rồi phóng lên tận trời.
Một tiếng chó sủa bất đắc dĩ vang vọng lên.
Sau đó, một con Hắc Cẩu nhanh chóng phi đến.
Bùm!
Thân hình Hắc Cẩu bỗng nhiên biến lớn rồi biến thành bộ dạng dữ tợn như sói như hổ, giống như dã thú hung dữ nhất thế gian!
Hắn ta đáp xuống, chân Dương Tiễn đạp lên lưng con chó.
Tương trợ Tề Thiên Đại Thánh mà đi!
...
Bộ Phương đột nhiên nâng cánh tay Thao Thiết lên rồi hung hăng bắt lấy cánh tay của Hỗn Độn Thánh Nhân.
Gân xanh bao phủ dày đặc.
Bộ Phương nheo mắt nhìn Tội Ác Chi Lực đang phun trào không ngừng từ kia rồi quấn chặt lấy cánh tay Thao Thiết của hắn.
Cắn chặt răng.
Trù Thần Sáo Trang liên tục hạ thần quang để trấn áp cánh tay của Đại Hồn Chủ này.
Nhưng phải khó khăn lắm mới ngăn cản được...
Cánh tay Hồn Chủ này như thể được chế tác bằng kim loại cứng nhất, không thể nào phá huỷ nổi!
Quá mạnh!
Bộ Phương không dám tưởng tượng, nếu Đại Hồn Chủ ở trong trạng thái hoàn chỉnh thì hắn nên đối phó như thế nào?
Hắn ta sợ rằng mình sẽ bị giết trong nháy mắt sao?
Khó trách, Hồn Chủ của Hồn Ma Vũ Trụ có sức mạnh áp chế tuyệt đối đối với Hồn Chủ của các Vũ Trụ khác!
Đột nhiên.
Trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Một tiếng thú gầm lên.
Con Kỳ Lân đang nằm sấp bỗng nhiên khôi phục.
Như thể thoát ra từ Tinh Thần Hải.
Trên cánh tay Thao Thiết của Bộ Phương, thân hình của Kỳ Lân nổi lên rồi hung hăng cắn vào cánh tay của Hồn Chủ.
Thổi phù một tiếng, cánh tay của Hồn Chủ đột nhiên bị cắn nát như đậu phụ...
Bộ Phương chớp ngay lấy thời cơ.
Một chiêu trấn áp.
Bành!
Một luồng khí đen thê lương tiếp tục khuếch tán từ trong cánh tay của hắn, hoàn toàn có một âm thanh sắc nhọn vang lên.
Ý thức trong cánh tay kia của Hồn Chủ đã bị Bộ Phương áp chế hoàn toàn!
Bành!
Tinh thần lực của Bộ Phương giống như một cơn sóng thần trùng kích đến.
Cọ rửa cánh tay kia.
Trong lúc đó...
Cánh tay bị Kỳ Lân cắn chặt này không còn giãy giụa nữa, thần thức trong đó cũng dần biến mất...
Cuối cùng thì... Nó đã biến thành bộ dạng Long Trảo.
Nhưng Long Trảo này lại vô cùng sắc bén và dữ tợn...
- Nguyên liệu nấu ăn tốt...
Bộ Phương thở hồng hộc, cảm thấy có chút mệt mỏi.
Tinh thần lực bị bào mòn như vậy cũng là một tiêu hao rất lớn đối với hắn.
Nhưng may mắn là thu hoạch cũng khá, ít nhất... Cánh tay cấp Hồn Chủ Thánh Nhân này đã trở thành nguyên liệu nấu ăn của hắn...
Long Trảo?
Có thể cân nhắc làm món... Long Trảo ngâm ớt không xương.
Bộ Phương thầm nghĩ trong lòng.
Giờ phút này, sắc mặt hắn vô cùng nhợt nhạt.
Đột nhiên.
Sắc mặt hắn hiện lên vẻ giật mình.
Khi hắn thu phục cánh tay kia.
Phía dưới Trận Pháp Bát Quái của Vũ Trụ Thông Đạo để trấn áp Hồn Ma... Dường như đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ...
Vết nứt này xuất hiện giống như một cơn ác mộng!
Sắc mặt Bộ Phương thay đổi.
Ở phía xa, sắc mặt của Thông Thiên Giáo Chủ cũng thay đổi...
Bùm!
Trong khe hở vừa vỡ vụn.
Vô số Hồn Ma Chi Khí phóng lên tận trời.
Toàn bộ Vũ Trụ vào giờ phút này trời đất đều mịt mù.
Cuối cùng…
Năng lượng màu đen ngưng tụ rồi hóa thành một thân hình to lớn, thật sự vô cùng to lớn giống như một ngọn núi trầm mặc.
Nhưng vị Hồn Chủ này lại thiếu mất một cánh tay...
Bành!
Trời đất dường như yên tĩnh vào giờ phút này.
Đôi mắt đỏ rực đảo qua trời đất.
Lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, Thông Thiên Giáo Chủ, còn có Phục Hi và Thần Nông hóa ma ở phía xa.
- Cản?
- Cản nhiều năm như vậy... Còn không phải thất bại sao!
Con rồng lớn này đứng thẳng mà nói một cách lạnh lùng, trên cơ thể hắn ta tràn ngập ra... Là một luồng Tội Ác Chi Lực mãnh liệt và đáng sợ.
Hồn Ma Vũ Trụ...
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo trong Thất Đại Tội Hồn Chủ!
Một vị Đại Hồn Chủ cấp bậc Hỗn Độn Thánh Nhân.
Bành!
Bộ Phương thở hổn hển.
Ngay lúc vị Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này xuất hiện thì hắn đã có một dự cảm không tốt.
Trong lúc đó...
Vị Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này bắt đầu từ bên trên trận pháp kia rồi xuất hiện trước mặt hắn, tốc độ thậm chí còn vượt qua cả Côn Bằng.
Đôi mắt đỏ rực của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Nơi một cánh tay của hắn ta bị gãy, máu tươi màu xanh lục sền sệt chảy xuôi.
- Cũng là ngươi làm gãy tay ta?
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo lạnh lùng nói.
Ngay sau đó, hắn ta mở miệng rồng khổng lồ của mình ra.
Vảy rồng màu vàng sẫm này toát ra sự khủng bố vô hạn, bên trong miệng rồng đột nhiên ngưng tụ năng lượng màu đen...
Bộ Phương đột nhiên cảm thấy cả người lạnh lẽo, hắn cảm thấy có một luồng sát khí lạnh lẽo bao trùm lấy mình...
Ầm ầm!
Pháo năng lượng màu đen đột nhiên nổ tung!
Rồi hóa thành một quả cầu năng lượng tương đương kích cỡ một ngôi sao, Bộ Phương thậm chí còn không có thời gian để phản ứng thì đã hoàn toàn bị năng lượng này nuốt chửng vào bên trong đó...
Bành bành bành!
Trong nháy mắt, tước vũ bào bị xé rách...
...
Nơi xa.
Hô hấp của Thông Thiên Giáo Chủ trì trệ.
Tất cả điều này đều xảy ra quá nhanh!
- Bộ đạo hữu!
Dương Tiễn bị một chiêu của Phục Hi đánh bay lên không trung, trong miệng ho ra máu, trong mắt cũng có một ít máu tươi bắn tung tóe.
Hắn ta nhìn thấy cảnh Bộ Phương bị năng lượng nuốt chửng, mi mắt hắn ta như muốn rách ra.
Hao Thiên Khuyển cũng sủa một tiếng thê thảm.
Tôn Ngộ Không đã khôi phục lại dáng vẻ của một Yêu Hầu, có chút mệt mỏi đứng trong hư không, Hầu Mao toàn thân dựng ngược lên, tay cầm Kim Cô Bổng, vô cùng tức giận.
Loại công kích kia thật đáng sợ.
Ngay cả Hỗn Độn Thánh Nhân cũng sẽ bị thương nặng...
Chưa kể Bộ Phương chẳng qua cũng chỉ là một Chuẩn Thánh.
Không có nghi ngờ gì về việc hắn sẽ phải chết.
Thông Thiên Giáo Chủ và Dương Tiễn đều lộ ra vẻ mặt thê lương.
Bộ Phương cứ như vậy mà... Bị giết chết!
Thông Thiên Giáo Chủ thậm chí càng tức giận đến điên cuồng...
Tru Tiên Tứ Kiếm ngay lập tức lao về phía Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo mang thân hình một con rồng khổng lồ ở phía xa!
Tuy nhiên, một Long Trảo vỗ xuống làm Tru Tiên Tứ Kiếm đột nhiên lần lượt bay đi.
- Loài người ngu xuẩn.
Khóe miệng Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo nhếch lên, lộ ra vẻ khinh thường, trong mắt Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo hắn ta, tất cả mọi thứ trên thế gian này ngoại trừ Hồn Thần ra thì đều là cặn bã.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt hắn ta cứng đờ lại.
Hắn ta nhìn về nơi năng lượng vừa tiêu tán, vị trí lúc đầu nuốt chửng tên đầu bếp kia...
Một ngọn lửa đỏ bạc đang lặng lẽ thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận