Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3029: 10 vạn đại quân Hồn Ma (1)

Đồng hồ cát Thời Không vặn vẹo, mở ra một đường dịch chuyển tức thì lớn, lối đi đó nối liền tới Vũ Trụ Hồn Ma. Mà trong đó bao gồm 10 vạn đại quân chính thức của Vũ Trụ Hồn Ma, đang chờ phát động.
Những người ở đây đều hít vào một hơi lạnh, bây giờ ai nấy đều cảm thấy hoảng sợ. Đám quý tộc Thành Hư Vô càng kinh hãi vạn phần, dù cho ban đầu bọn hắn có lựa chọn ủng hộ Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn, nhưng bây giờ vẫn cận kề với nguy hiểm.
Thật sự dẫn động 10 vạn đại quân Hồn Ma vào Thành Hư Vô? Hồn đại nhân điên rồi phải không? Chuyện này là thế nào? Đám người lưu đày bị biến thành Hồn Ma cũng thôi đi, bây giờ còn cả đại quân của Vũ Trụ Hồn Ma cũng tới. Muốn để cho Thành Hư Vô vạn kiếp bất phục sao!
- Hồn đại nhân! Như thế này là không được!
- Ngươi làm vậy sẽ phải chịu sự trừng phạt của Nữ Vương!
- Hồn đại nhân! Xin hãy suy nghĩ lại!

Đám quý tộc trừng muốn rách cả mắt, bọn hắn ủng hộ Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn nhưng không hề hy vọng Thành Hư Vô rơi vào kết cục này.
Trong hư không, Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn chật vật, đôi mắt lạnh lùng không có một chút tình cảm nào, cứ như vậy mà liếc nhìn toàn bộ mọi người ở đây.
Dừng lại? Không thể… nàng vì tất cả mà trả giá quá lớn, đã không còn đường quay về nữa.
Ầm ầm!
Sức mạnh Tội Ác từ trong khe nứt kia phóng ra tràn ngập hư không. Người áo đen kia phát ra tiếng cười lớn, phóng thích khí tức thuộc về một Đại Hồn Chủ đến cực hạn. Hắn đã chịu ủy khuất từ nãy tới giờ, rốt cuộc cũng có thể phóng thích.
Bên trong lối đi Thời Không kia, còn có hai Đại Hồn Chủ cùng xuất hiện. Ba vị Đại Hồn Chủ, sức mạnh Tội Ác bao phủ toàn bộ Thành Hư Vô. Vô số người đều run rẩy trong lo sợ.
Tiểu Ai ngây ra như phỗng, trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng. Chuyện gì xảy ra thế này? Thành Hư Vô đến ngày tận thế sao? Tử Tước Ngả Hi và Đại Sư Chân Dũng cũng tuyệt vọng, thủ hạ của bọn họ đã dừng lại.
Đánh thế nào nữa? Số lượng của bọn họ đã không chiếm ưu thế, bây giờ còn phải đối đầu với 10 vạn đại quân Hồn Ma, đánh thế nào được nữa? Hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc có thể đối kháng với nhau!
Bộ Phương đáp xuống trước quán ăn, sắc mặc vô cùng nghiêm túc. Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Hầu Tước Lãng Cổ đã trở lại hình người và đám người Bá Tước Hà Thu đều tụ lại trước quán ăn, mỗi người đều vô cùng nghiêm túc.
Bộ Phương cũng không khỏi cảm thấy căng thẳng.
10 vạn đại quân Hồn Ma… trận này còn kinh khủng hơn so với trận Vũ Trụ Hỗn Độn bị Hồn Ma xâm lấn. Chi ít lúc đó Vũ Trụ Hỗn Độn còn có đại quân tổ chức phản kháng. Nhưng bây giờ ở Thành Hư Vô đều là quân của Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn, Bộ Phương cũng cảm thấy khó giải quyết.
Dịch chuyển cả một đại quân, đến trận pháp Truyền Tống của hệ thống còn không làm được, vậy mà cái đồng hồ cát Thời Không kia có thể. Đúng là có chút đáng sợ.
Sắc mặt của Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia cũng vô cùng khó coi.
- Thế cục này không ổn lắm. Bên chúng ta người có thể đánh vẫn không đủ đông
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều nói. Hậu Thổ đứng bên cạnh hắn cũng gật gật đầu, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Những người đang đứng ở trước quán ăn này thật sự không thể chống đỡ nổi. Thủ hạ của Tử Tước Ngả Hi và Đại Sư Chân Dũng đã chết bảy tám phần, bị thương cũng nhiều.
Muốn tổ chức một phòng tuyết có hiệu quả là không thể. Làm sao bây giờ? Tất cả mọi người đều bị bao phủ trong cảm giác lo lắng.
Bộ Phương cũng đau đầu, Hắc Ám Liêu Lý có thể khắc chế những Hồn Ma này. Nhưng 10 vạn đại quân, đúng là có thể nhấn chìm hắn.
- Nữ Vương Nguyền Rủa đâu?
Bộ Phương không khỏi quay đầu nhìn về phía bọn người Hầu Tước Lãng Cổ.
- Thành Hư Vô sắp bị tiêu diệt rồi, nàng ta còn trốn tránh tới lúc nào nữa?
Đám người Hầu Tước Lãng Cổ vội vàng lắc đầu. Quả nhiên bọn họ cũng không biết vì sao mà Nữ Vương Nguyền Rủa vẫn chưa xuất hiện.
Uỳnh!
Đại quân ngày càng tới gần, từng bóng người từ trong con đường không gian đó bước ra. Bầu trời xanh bây giờ trở nên đen kịt. Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn đứng đầu, đại quân đứng ở phía sau quan sát! Áp lực thật sự quá đáng sợ!
- Ha ha! Xem ra các ngươi không ngờ đến đúng không!
- Vẫn là phải để chúng ta tới đây mới được, một cái Thành Hư Vô cỏn con, lão tử sớm đã không vừa mắt rồi!

Hai giọng nói thô kệch vang lên, chính là hai vị Đại Hồn Chủ mới tới. Một vị Đại Hồn Chủ dáng người tinh tế, da thịt màu lục, trên đầu có hai cây súc giác như của ốc sên, hơi đong đưa.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là Đại Hồn Chủ Tật Đố và Đại Hồn Chủ Tham Lam. Cộng thêm tên Đại Hồn Chủ Bạo Thực ban đầu nữa là ba vị Đại Hồn Chủ. Mỗi một vị trong đó đều không kém gì cường giả cấp bậc Công Tước. Với 10 vạn đại quân Hồn Ma nữa thì bây giờ Thành Hư Vô yếu ớt chỉ như miếng đậu phụ vậy!
- Đến đông đủ thì cũng dễ làm việc hơn, ta phải đợi rất lâu đồng hồ cát mới hoạt động xong. Đừng để chúng ta thất vọng.
Đại Hồn Chủ Bạo Thực nói.
Đại Hồn Chủ Tham Lam không giống với Đại Hồn Chủ Tật Đố gầy như que củi kia, hắn như một con bọ cạp độc cực lớn, tóc thì dựng ngược lên như đuôi bọ cạp, trông vô cùng gớm ghiếc.
- Ồ, đây không phải A Hồn sao? Vẫn chưa ngồi lên vương tọa của Thành Hư Vô à?
Đại Hồn Chủ Tật Đố nói.
Đại Hồn Chủ Tham Lam cười lạnh.
- Ta đã nói rồi, dùng nha đầu này không được lợi ích gì, còn không bằng trực tiếp tấn công.
A Hồn liếc nhìn hai Đại Hồn Chủ, sắc mặt tái nhợt. Đại Hồn Chủ vốn dĩ không để nào vào mắt. Trong tay nàng hiện lên quả cầu năng lượng, khi quả cầu hiện lên thì đám Đại Hồn Chủ không dám làm càn nữa.
Quanh quẩn quả cầu kia là sứ mạnh Tội Ác, giống như để tượng trưng cho thân phận nàng vậy.
- Ta gọi các ngươi đến đây không phải để tán gẫu, san bằng quán ăn kia cho ta!
A Hồn lạnh lùng nói. Nàng giơ ngón tay lên, chỉ về phía quán ăn. Rất nhiều Hồn Ma đều khóa chặt ánh mắt về phía đó.
- Một quán ăn? Ở trong Thành Hư Vô mà lại có một quán ăn? Trò cười à?
- Những mà cũng đúng, nếu Nữ Vương Nguyền Rủa còn có quyền uy thì đã không để cho đám Thiên Nữ Nguyền Rủa các ngươi cạnh tranh với cả Hồn Ma chúng ta tới gây sự làm gì.
Đại Hồn Chủ Tật Đố cười một tiếng.
Uỳnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận