Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2802: Điều kiện để Huyền Vũ quay về (2)

Notice: Undefined offset: 217
Chỉ một cái chớp mắt, cả một Đông Thạch Thôn đều bị dòng nước biển cuốn trôi, biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa, rồi lại biến thành một mảnh đại dương mênh mông vô bờ.
Từng con Hồn Ma trôi nổi trên bầu trời.
Ánh mắt đầy tia máu của bọn chúng nhìn chằm chằm vào chiếc Huyền Vũ Oa dưới đáy biển kia.
Ngay sau đó.
Ba con Tự Hào Hồn Ma dồn dập ra tay, bùng phát khí lực khủng bố mà đập lên phía trên Huyền Vũ Oa…
Ầm…
Sóng biển cuồn cuộn lập tức nổ tung trong nháy mắt.
Huyền Vũ Oa cũng chấn động không ngừng.
- Báo cáo… Hồn Chủ Tức Giận, ở đây có phát hiện khí linh của tổ tinh Nhân Tộc…
Một con Tự Hào Hồn Ma nghiêng đầu mà nhìn con Hồn Ma ở bên cạnh mình rồi nói.
Con Tự Hào Hồn Ma khác gật đầu, sau đó lại hóa thành một đạo lưu quang rồi bắn phụt về phía xa xa.
Ngay sau đó.
Con Tự Hào Hồn Ma còn lại thì tiếp tục nhìn chằm chằm vào chiếc Huyền Vũ Oa kia.
Bọn chúng giơ tay lên, trong lòng bàn tay có năng lượng đen kịt vô cùng vô tận khuếch tán ra ngoài.
Những luồng năng lượng này buông phủ xuống, rơi lên trên Huyền Vũ Oa rồi lập tức lan tràn hắc khí ra xung quanh, ăn mòn chiếc Hắc Oa đó.
Tiếng xèo xèo xèo vang lên không dứt.
Những con Hồn Ma đều để lộ ra nụ cười lạnh đầy hưng phấn…
Đột nhiên.
Một con Hồn Ma ngước mắt lên, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
Ở nơi đó, một con chim ưng khổng lồ sải rộng cánh rồi giáng xuống trong nháy mắt…
- Đó là cái gì vậy?
Một con Tự Hào Hồn Ma lên tiếng hỏi.
- Hình như là cường giả trong đám nhân loại…
Một con Tự Hào Hồn Ma khác lên tiếng trả lời.
Ầm!
Nước biển cuộn trào.
Côn Bằng sải rộng đôi cánh mà áp sát đến gần.
Bộ Phương đứng trên lưng Côn Bằng, nhàn nhạt mà liếc mắt nhìn khắp toàn trường.
Ánh mắt của hắn vừa đảo thì đã lập tức rơi lên trên chiếc Hắc Oa ở phía dưới kia…
Huyền Vũ Oa bị nước biển bao trùm lấy khiến cho trong nước biển cũng tỏa ra quang mang vô cùng vô tận.
- Huyền Vũ… cuối cùng cũng tìm được rồi.
Trong ánh mắt của Bộ Phương lóe lên tia hơi phức tạp. Tìm kiếm lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng đã tìm thấy Huyền Vũ rồi.
Nhưng điều hắn không ngờ tới chính là lại chạm mặt trong tình huống như thế này.
Rất rõ ràng, Huyền Vũ không hề muốn để lộ bản thân. Chỉ có điều, chỉ vì muốn bảo vệ cái thôn nhỏ này nên lão mới cầu cứu Bộ Phương…
Trong mắt Huyền Vũ, Bộ Phương nhất định có thể giải cứu được bọn họ.
Bên trong Hắc Oa.
Huyền Vũ đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, lão ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực.
Dường như xuyên qua Huyền Vũ Oa mà nhìn thấy được Bộ Phương vậy.
Lão giả gật đầu với Bộ Phương rồi hơi nở nụ cười.
Khóe miệng của Bộ Phương cũng hơi nhếch lên, cứ như thể hai người đang ngầm hiểu lẫn nhau vậy.
- Cường giả của nhân loại…
Con ngươi của Tự Hào Hồn Ma nở rộ ra quang mang.
Trong mắt bọn chúng thì khí tức của Bộ Phương không mạnh mẽ bao nhiêu cả, điều này làm cho bọn chúng rất hưng phấn…
Nếu như đã có cường giả của nhân loại tiến đến chịu chết. Vậy muốn chinh vậy tổ tinh của Nhân Tộc này thì bắt buộc phải bắt đầu bằng việc giết chết mấy tên cường giả của nhân loại đỉnh cấp này…
Vì thế, bọn chúng sẽ không dễ dàng buông tha cho Bộ Phương đâu.
- Hồn Ma?
Tiểu U đứng phía sau lưng Bộ Phương, lên tiếng nói.
Cửu Thiên Huyền Nữ và Côn Bằng đều để lộ ra vẻ mặt ngưng trọng…
- Đây đều là tà ma cả…
Cửu Thiên Huyền Nữ nỉ non trong miệng.
Đột nhiên, Bộ Phương động đậy.
Long Cốt Thái Đao xuất hiện trong tay Bộ Phương, Thái Đao tỏa ra ánh sáng lóng lánh chói mắt.
Bộ Phương bước từng bước một trên không trung mà đi đến.
- À… ta muốn nói cho các ngươi rằng nếu đã gặp phải đám Hồn Ma này, vậy thì không cần phải nhiều lời làm gì, trực tiếp… giết.
Bộ Phương nói.
Lời nói vừa dứt.
Hắn đã đi đến trước mặt của con Tự Hào Hồn Ma to lớn kia.
Ầm!
Con Tự Hào Hồn Ma đó nghiêng đầu, trong mắt để lộ ra tia dữ tợn và tàn ác.
- Nhân loại… cũng chỉ là món ăn mà thôi.
Tự Hào Hồn Ma to lớn cười lạnh một tiếng.
Món ăn?
Khóe môi của Bộ Phương nhếch lên.
Ngay sau đó, thần thức của hắn đột nhiên dâng trào lên, trong nháy mắt đã bao trùm lấy con Tự Hào Hồn Ma đó.
Răng rắc…
Con Tự Hào Hồn Ma đó lập tức bị chém làm hai nửa…
Bản thể của Hồn Ma muốn chạy thoát ra ngoài, thế nhưng cũng bị Bộ Phương dùng Thần Hỏa thiêu cháy thành tro tàn.
Với tu vi như hiện tại của Bộ Phương, dù hắn có đối chiến với Hồn Chủ thì cũng không yếu thế chút nào, càng đừng nói là Tự Hào Hồn Ma, hắn có thể giết chết trong nháy mắt…
Bộ Phương tóm lấy thịt Hồn Ma rồi búng tay một cái.
Trong nháy mắt, Thần Hỏa lan tỏa khắp cả bầu trời, bao trùm lấy những thớ thịt Hồn Ma kia vào bên trong đó, thậm chí là cả những con Hồn Ma ở xung quanh nữa.
Tất nhiên những con Hồn Ma này cũng chẳng đáng là gì.
Dưới cái búng tay của Bộ Phương, Thần Hỏa đỏ au cháy hừng hực, thiêu đốt vạn vật, những con Hồn Ma kia bèn bị hủy diệt hoàn toàn trong nháy mắt…
Mọi thứ xung quanh đều trở nên rõ ràng hơn.
Chỉ còn lại một thịt của Tự Hào Hồn Ma vang lên tiếng tanh tách khi bị nướng cháy…
Bộ Phương chắp hai tay ra sau lưng mà đứng thẳng sững sừng trên bầu trời.
Ánh mắt của Tiểu U sáng bừng mà nhìn chằm chằm vào hắn.
Cửu Thiên Huyền Nữ thì lại hít một ngụm khí lạnh, tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ hắn.
Từ sự coi thường khi lần đầu tiên gặp Bộ Phương đến sùng bái như bây giờ, trong lòng của Cửu Thiên Huyền Nữ đã sớm bị chinh phục rồi…
Bộ Phương đáp xuống.
Dòng nước biển kia tự nhiên xẻ ra hai bên, để lộ ra chiếc Huyền Vũ Oa kia.
Bộ Phương đứng trên bầu trời ở phía trên Huyền Vũ Oa.
Hắn búng tay một cái.
Huyền Vũ Oa lập tức chấn động rồi biến mất…
Đây chỉ là Huyền Vũ Oa giả mà thôi, chẳng qua cũng chỉ là chiếc Huyền Vũ Oa do chính Huyền Vũ hóa thành…
Huyền Vũ Oa chân chính đang nằm trong tay Bộ Phương.
Huyền Vũ Oa mở ra, để lộ ra một đám thôn dân của Đông Thạch Thôn đang vô cùng hỗn loạn ở bên dưới.
Huyền Vũ thì lại ngẩng đầu lên mà nhìn Bộ Phương, trên mặt tràn đầy ý cười.
Bộ Phương hạ người xuống.
Hắn chắp hai tay ra sau lưng, thanh tao tựa như một vị tiên vậy. Hắn gật gật đầu với Huyền Vũ…
Xung quanh, đám thôn dân đều hoảng sợ cúi đầu. Trong mắt của bọn họ, Bộ Phương chính là một vị thần tiên chân chính, một vị thần tiên giải cứu bọn họ thoát ra khỏi tay của yêu ma.
Nước biển xung quanh phân tách ra, bọn họ nhìn nước biển xẻ đôi mà chỉ cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
- Cứu bọn họ, lão phu… sẽ quay về.
Huyền Vũ cười nhẹ mà gật đầu với Bộ Phương.
Nhị Đản hất cằm, ôm chầm lấy đùi của Huyền Vũ mà giương đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Bộ Phương, rất tò mò, cũng rất mờ mịt.
Đôi mắt của Bộ Phương bỗng trở nên hiểu rõ hơn rất nhiều.
Hóa ra thứ mà Huyền Vũ muốn giải cứu… chính là cái này.
Quả nhiên, Huyền Vũ đã hoàn toàn thức tỉnh thì sẽ càng có nhân tính hơn so với khí linh trước kia nữa. Có lẽ… đây mới chính là sức mạnh mà khí linh có được.
Ầm!
Lời của Huyền Vũ vừa dứt, hải vực ở phía xa xa kia lập tức nổ tung lên!
Vô số nước biển cuồn cuộn dâng trào.
Mây đen mù mịt kéo đến không ngừng, thiên địa một mảnh ảm đạm.
Một con Hồn Ma khổng lồ với chiếc bụng to lớn tựa ngọn núi hùng vĩ đang chậm rãi tiến đến.
Một tiếng gầm kinh hoàng vang vọng truyền đến.
Khí tức khủng bố tràn ngập khắp cả thiên địa.
Hồn Chủ Tức Giận… giáng lâm.
Hồn Chủ Tức Giận mạnh mẽ đến che trời lấp đất, con ngươi đỏ tươi nhìn chằm chằm Bộ Phương bên trong làn nước biển kia.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng, đưa lưng về phía Hồn Chủ Tức Giận, khí tức trôi nổi không ngừng.
Ánh mắt hắn rơi lên trên người của Huyền Vũ. Khóe miệng hắn nhếch lên, nhàn nhạt mà nói.
- Ta đồng ý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận