Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2530: Cả đám nôn mửa! (2)

Notice: Undefined offset: 121
Bộ Phương tóc vàng leo ra từ đó, hất tóc một cái, rút Long Cốt thái đao ra, một Long Hồn rú thảm bị Long Cốt thái đao hút vào.
- Nhớ kỹ tên của ta… Rồng Ni Cổ Lạp Tư!
Bộ Phương tóc vàng ngửa mặt lên trời cười ha hả. Nhưng đang cười đột nhiên im bặt, tóc khôi phục lại màu đen, Bộ Phương xoa xoa mặt.
Nhìn thấy cái xác khổng lồ kia, khóe miệng Bộ Phương hơi kéo một cái, lè lưỡi liếm liếm môi, cuối cùng cũng có cái ăn.
Tâm thần nhất động, thu thi thể của Rồng Quang Minh Thiên Lôi vào trong túi không gian của hệ thống, Bộ Phương chỉ để lại một cái chân rồng ở ngoài.
Bộ Phương có kinh nghiệm riêng trong việc nấu thịt rồng. Hắn nhất định sẽ nấu ra một món ăn thật ngon.
Cái chân này rất lớn, còn lớn hơn con Huyết Phượng Hoàng lúc trước.
Pháp Tắc chi lực tràn vào trong cánh tay Thao Thiết, sau đó không ngừng quấn lấy cái chân rồng kia.
Mỗi một lần nhấn xuống đều khiến cho cái chân kia hơi run rẩy.
Bộ Phương đáp xuống đất, cái chân kia bắn ra, vảy rồng bị Bộ Phương tróc xuống, lộ ra miếng thịt.
Ở phía xa, mọi người trợn mắt há hốc mồm, Rồng Quang Minh Thiên Lôi cứ chết như vậy sao? Tốt xấu gì cũng là đỉnh cấp Huyết Thú Vương đứng thứ tư… sao có thể chết mà không giãy giụa?
Nhóm Thần Vương đang đại chiến với Huyết Thú Vương thấy cảnh đó, nhóm Huyết Thú Vương thấy thế nhao nhao bỏ chạy. Mất đi Rồng Quang Minh Thiên Lôi chỉ đạo, bọn chúng đương nhiên sẽ không tiếp tục đại chiến nữa, nhao nhao bỏ chạy.
Ngón tay Bộ Phương tiếp tục nhấn xuống, xoa xoa. Một tia lửa mà bạc hiện lên ở ngón tay hắn. Cong ngón búng ra, ngọn lửa đột nhiên bùng lên bao trùm khắp cả cái chân.
Từng thớ thịt chậm rãi biến sắc, từ màu nâu sang vàng rực…
Lạc Tam Nương và Hạ Thiên đều dở khóc dở cười. Nhóm cường giả Thần Triều Tiên Linh rùng mình. Đầu bếp này sao lại hung tàn thế. Một Huyết Thú Vương cấp bậc Thượng Đẳng Thần Vương nói xử lý là xử lý?
Mùi thơm nồng đậm phiêu đãng lên, đó là một mùi thịt đánh sâu vào tâm hồn.
Rồng Quang Minh Thiên Lôi chính là nguyên liệu nấu ăn vô cùng đỉnh cấp.
Bộ Phương đã sớm không kìm nén được, bụng kêu sùng sục lên. Bộ Phương cảm thấy chân rồng ngon hơn nhiều so với chân của Phượng Hoàng. Mùi thơm nồng đậm bốc lên.
Ở phía xa, Điền Thu đang chiến đấu nhất thời biến sắc. Hắn ngửi ngửi mùi thơm trong không khí, chỉ cảm thấy một trận quay cuồng. Hắn quay đầu nhìn thấy Bộ Phương đang chuẩn bị nướng chín chân rồng.
- Con mẹ nó…
Điền Thu mắng.
Rồng Quang Minh Thiên Lôi đúng là phế vật! Tốt xấu gì cũng là Huyết Thú Vương trong bảng xếp hạng, thế mà lại để cho người ta làm thịt?
Chỉ là một Bán Thần vậy mà có thể tiêu diệt được Huyết Thú Vương! Còn có thể nấu nó lên!
Ánh mắt ông lão gác cổng ngưng tụ, bắt lấy Điền Thu, Pháp Tắc Không Gian nghiền ép xuống.
Pháp Tắc Không Gian hưng lệ, hóa thành những ô vuông lớn khiến cho hư không nhao nhao sụp đổ.
- Mẹ nó! Đáng chết!
Mắt Điền Thu sáng lên, hắn không chờ nổi nữa. Nếu cứ như vậy kế hoạch của hắn sẽ thất bại. Hắn không cho phép đối thủ suýt chết trong tay hắn giờ lại có thể phá tan kế hoạch hắn đã sắp xếp từ lâu.
Vảy côn trùng bao trùm, Điền Thu biến hóa.
Uỳnh!
Ngay thời khắc này, Điền Thu không còn hình người nữa. Hắn hóa thành một con Hung Thú lớn, vảy sắc bén, phản chiếu ánh sáng.
Khí tức đáng sợ tràn ngập đất trời.
Âm thanh bén nhọn gào thét ra từ trong miệng hắn, sắc mặt ông lão canh cổng nhất thời biến đổi. Ông ta ôm lấy vết thương, thần sắc vặn vẹo.
Vết thương trước ngực thế mà lại hóa thành một quả cầu màu đen, hít thở như muốn nổ tung.
Ông ta giật mình, vậy mà trước giờ chưa từng cảm nhận được quả cầu kia tồn tại.
Uỳnh!
Ngoài Thần Vương thành, từng Hung Thú màu đen phi ra, khí tức màu đen đáng sợ che kín bầu trời.
Mà trong Thần Vương thành, phòng ốc đều sập xuống, từng Hung Thú xông ra, đánh về phía các cường giả.
Trong chớp nhoáng, toàn bộ Thần Vương thành như hóa thành lãnh địa đáng sợ của Hung Thú!
Điền Thu điều khiển tất cả, cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà bạo phát. Hắn muốn hóa nơi đây thành vùng đất chết. Những cường giả trong thành sẽ trở thành thức ăn của hắn.
Hắn tốn bao nhiêu công sức như vậy cũng vì giờ khắc này!
Uỳnh!
Khí tức chìm nổi, hư không tựa như lại sụp đổ.
Lồng ngực ông già canh cổng nứt ra, năng lượng trong cơ thể bị quả cầu kia hấp thụ chí ít đã một nửa. Đúng là ác mộng!
Ông ta nhìn quả cầu đen kia tràn đầy hoảng sợ… Khủng bố mà Thần Hoàng nói, cuối cùng cũng xảy ra!
Không chỉ ông ta, mà cường giả Thần Triều Tiên Linh đều cảm nhận được sự khủng bố này. Những sinh linh hung lệ tràn ra khiến bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng hoàn toàn.
Xoạch.
Một giọt dầu nước bắn trên mặt đất, theo đó là tiếng nuốt nước bọt. Bộ Phương cầm cái chân rồng khổng lồ lên, hít một hơi thật sâu.
- Chân rồng bí chế nướng… hoàn thành!
Tiếng bụng sục sôi, Bộ Phương bay lên trời, xuất hiện trước mặt Điền Thu.
Hé miệng cắn một miếng, xoẹt một tiếng miếng thịt rồng rách ra. Mùi thơm nồng đậm lan tràn khắp Thần Vương thành!
Điền Thu hóa thành Hung Thú bây giờ đột nhiên trừng mắt lên, gắt gao nhìn chằm chằm Bộ Phương, há miệng phát ra tiếng gào thét… như đang mắng ai đó.
Điền Thu đột nhiên nằm rạp trên mắt đất, bắt đầu nôn mửa.
Mùi thơm này suýt chút nữa hun chết hắn!
Hung Thú xung quanh Thần Vương thành đều ngưng động tác lại… sau đó toàn bộ đều nằm rạp trên mặt đất, đồng thời nôn mửa.
Đám người tưởng chết đến nơi bây giờ lại ngây ngốc.
Ông già canh cổng.
- …
Lạc Tam Nương, và đám người Thần Triều Tiên Linh.
- …
Những sinh linh này làm cái gì đấy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận