Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1807: Cửu Chuyển Tiểu Thánh (1)

Bộ Phương không biết con Cửu Vĩ Bạch Hồ khổng lồ này trúng gió gì.
Đột nhiên nó tru lên, suýt nữa dọa hắn chết khiếp.
Mặt Bộ Phương không cảm xúc nhìn Lão Bạch Hồ, sau khi cơ thể nó khẽ động, đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.
Lần xuất hiện tiếp theo là lúc nó xông tới thác nước đang trút xuống, sau đó lập tức chui vào trong đó, biến mất tăm.
Một tia sáng trắng bắn ra, lập tức rơi xuống vai của Bộ Phương, Tiểu Hồ chớp mắt.
Bộ Phương liếc mắt nhìn con Cửu Vĩ Bạch Hồ vừa rời đi, lại liếc nhìn con Tiểu Bạch Hồ trên bả vai mình, nhất thời hắn không nói lên lời.
Bộ Phương không nói gì.
Hắn đang do dự thì Cửu Vĩ Bạch Hồ đã rời đi. Hóa ra vị trí hắn đang đứng đột nhiên xuất hiện một cái xoáy nước, một xoáy nước cực lớn đang lưu chuyển.
Sinh cơ dồi dào bên trong xoáy nước kia bắn ra mới khiến Bộ Phương hiểu ra, nơi đó chính là đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền.
- Nghe nói đời này rất khó có khả năng lấy được đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền?
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
Bộ Phương nhìn vào xoáy nước một chút. Nếu như bây giờ thừa dịp Bạch Hồ rời đi, hắn đi cướp đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền thì tuyệt đối dễ dàng.
Tuy nhiên, ngược lại là Bộ Phương không có ý định muốn đi lấy đầu nguồn của Sinh Mệnh, bởi vì hắn biết rằng Bạch Hồ chính là người bảo vệ của Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Mà Lão Bạch Hồ này lại là cha của Tiểu Bạch Hồ nên Bộ Phương nể mặt Tiểu Bạch Hồ cũng sẽ không làm chuyện bất chính.
- Bỏ đi, chúng ta ra ngoài nhìn một chút.
Bộ Phương đưa tay lên xoa xoa đầu Tiểu Bạch Hồ, nhẹ giọng nói.
Tiểu Bạch Hồ lập tức thân thiết cọ cọ nhẹ vào lòng bàn tay Bộ Phương.
- Người Minh Ngục... Các ngươi vượt biên!
Giọng Lục Vĩ Hồ vô cùng trong trẻo nhưng lại lạnh lùng nói, bên trong giọng nói của nàng tựa hồ còn có một tia lãnh ý.
Đôi mắt màu vàng sậm gắt gao nhìn chằm chằm vào toàn thân cường giả đều bị ngọn lửa đen thiêu đốt trong hư không.
- Vượt biên?
Người áo bào đen kia cười xùy một tiếng, ánh mắt hắn ta băng lãnh, từ từ đưa tay lên, bắt lấy ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt trên thanh trường kiếm, khí tức trên người hắn ta đột nhiên bộc phát.
Phảng phất như có một đại ma đầu khủng bố xuất hiện từ phía sau.
Ngọn lửa màu đen nồng đậm gần như muốn bao phủ toàn bộ bầu trời.
- Hai đệ tử thiên tài Kiếm Ma nhất mạch của ta liên tiếp chết ở đây... Ta đoán chắc chắn là do móng vuốt của cái con hồ ly lẳng lơ nhà ngươi giết... Ngươi nói ta vượt biên, tại sao ta không thể nói ngươi vượt biên?
Người áo bào đen hung ác, nghiêm nghị nói.
Sáu cái đuôi sau lưng Lục Vĩ Hồ đang không ngừng đung đưa, vung vẩy trong không khí, phát ra âm thanh phần phật dữ dội.
- Bọn hắn chết chưa hết tội, còn dám ngấp nghé con gái của ta...
Lục Vĩ Hồ lạnh lùng nói.
- Ngươi có thể không biết... Một trong hai đệ tử thiên tài của Kiếm Ma nhất mạch kia có một người là cháu trai của Tư Mã Văn ta.
Người áo bào đen thản nhiên nói.
Hắn ta đưa tay lên, bấm nhẹ đốt ngón tay của mình lên trên trường kiếm một cái.
Đột nhiên trường kiếm kia hóa thành một luồng ánh sáng màu đen nhánh, bắn ra với tốc độ cực nhanh về phía Lục Vĩ Hồ.
Cũng vào lúc này, không khí dường như bị đốt cháy, liên tiếp vỡ vụn.
Lục Vĩ Hồ gầm lên một tiếng dài, toàn bộ hồ Thất Thải cũng bị sôi sùng sục lên.
Móng vuốt giương lên, lập tức gây nên một trận cuồng phong sắc bén, kình phong khủng bố không ngừng đánh vào, quất thẳng về phía trường kiếm màu đen kia.
Bùm!!!
Kiếm ý nặng nề lập tức tràn ra, trong nháy mắt cuồng phong kia đã bị xé tan nát.
- Chỉ là một con Thiên Tinh Bạch Hồ vừa mới tiến vào Tiểu Thánh Chi Cảnh mà cũng dám ngăn cản ta? Có lẽ nữ nhân ở Thần Tuyệt Sơn kia ra tay còn tạm được... Đáng tiếc, bây giờ nữ nhân đó còn đang ngủ say, không thể đến giúp các ngươi được...
Người áo bào đen chắp hai tay, cao cao tại thượng, thản nhiên nói.
Trên đỉnh đầu hắn ta đột nhiên bị bóp méo, dường như có ý chí Thiên Đạo đang cuộn trào ra.
- Đúng lúc, trong Minh Ngục có một vị Vô Thượng tồn tại rất thích thịt của Thiên Tinh Bạch Hồ. Ta giết ngươi, rồi dùng thi thể của ngươi, ngược lại có thể đổi được sự coi trọng của vị Vô Thượng tồn tại kia đối với ta. Mặt khác, ngươi phải giao ra cái tên giết chết cháu trai của ta... Bằng không, ta lập tức giết cả ngươi và con gái của ngươi.
Người áo bào đen nói.
Giọng nói vô cùng lạnh lẽo và tràn ngập sát ý.
- Sao?
Nghe được đối phương bất ngờ nhắc đến con gái của nàng, Lục Vĩ Hồ lập tức vô cùng tức giận, há miệng gầm lên một tiếng.
Hồ Thất Thải gần như muốn nổ tung ra.
- Đây là ngươi tự tìm đường chết!!
Rầm rầm!
Ao nước nổ tung lên, một con Lục Vĩ Hồ khổng lồ xông ra, móng vuốt hung ác vồ lên người áo bào đen kia.
- Đúng là đồ không biết điều… Một nhát kiếm vào chân rồi chẳng lẽ còn chưa rút ra được bài học sao? Quả nhiên là súc sinh… nên biến thành món ăn trong mâm đi.
Người áo bào đen lạnh lùng nói.
Tay hắn ta nâng lên, thanh trường kiếm màu đen kia lập tức phi trở về trong lòng bàn tay.
Ong…
Trường kiếm gần như đang run lên.
Trong chớp mắt nó lập tức huy động ra ngàn vạn kiếm quang tràn ngập bầu trời.
Một đạo, hai đạo, ba đạo…
Từng đạo từng đạo kiếm quang xếp chồng chất lên nhau, hóa thành một kiếm.
Khụ khụ!!
Lục Vĩ Hồ phát ra tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ.
Đột nhiên một móng vuốt giương lên, máu tươi trên móng vuốt bắn tung toé!!
Tuy nhiên, lần này Lục Vĩ Hồ không hề lùi bước, trong tròng mắt màu vàng sậm tràn đầy hung ác tiếp tục nhào tới.
Nàng há to miệng cắn về phía phía người áo bào đen kia.
- Đồ điên... Con súc sinh này.
Chỉ với một cái búng tay, ngọn lửa trên thanh trường kiếm màu đen phía trên cháy càng ngày càng lớn, lập tức biến thành một thanh Hỏa Kiếm khổng lồ che khuất cả bầu trời.
Uy áp khủng bố của nó tràn ngập ra bên ngoài, khiến cho toàn bộ đỉnh Thần Tuyệt Sơn đều bị cuồng phong bao phủ.
Hắn ta nắm chặt lấy chuôi kiếm, lập tức huy động thanh Hỏa Kiếm khổng lồ kia lên che khuất bầu trời, Hắc Ám Chi Hỏa cháy hừng hực trong hư không, tạo ra tiếng nổ tung tóe phát ra trong không trung.
Lục Vĩ Hồ hung dữ mạnh mẽ rít gào, năng lượng trong miệng đang dần ngưng tụ ra.
Năng lượng đó không ngừng hấp thụ khoảng không, khiến cho không trung không ngừng bị sụp đổ.
- Đi chết đi!
Người đàn ông mặc áo bào đen kia gầm thét lên.
Trường kiếm Hỏa Diễm lập tức chém xuống người Lục Vĩ Hồ.
Bùm!
Quả cầu năng lượng trong miệng Lục Vĩ Hồ cũng cùng lúc đó ầm ầm bộc phát ra.
Nhưng khi trường kiếm Hỏa Diễm giáng xuống, quả cầu năng lượng cũng bị chém thành hai nửa, liên tục tách ra hai bên.
Trường kiếm Hỏa Diễm không ngừng giáng xuống, tựa hồ muốn chém quả cầu năng lượng thành hai nửa, cùng lúc đó cũng muốn chém Lục Vĩ Hồ thành đôi.
Bất thình lình.
Tên cường giả mặc áo áo bào đen này đột nhiên rùng mình kinh hãi, cảm thấy cả người ớn lạnh ở gót chân.
Bùm một tiếng.
Một móng vuốt to lớn màu trắng đột nhiên vọt ta từ trong hồ Thất Thải, bắt lấy cường giả mặc áo bào đen này…
- Dám giết vợ của ta? Lại còn muốn giết thêm con gái của ta sao? Người Minh Ngục các người... càng ngày càng ngang ngược! Vợ ta nói ngươi vượt biên thì chính là ngươi vượt biên... Ngươi phản bác cái rắm!
Một móng vuốt bắt được, chín cái đuôi liên tục quét ngang trong không trung, đánh vào hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận