Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1765: Ăn một miếng kem (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Kem ăn có ngon không?
Có thể thấy được điều đó qua dáng vẻ của ba vị tướng quân sau khi ăn một miếng kem.
Cảm giác ngây ngất giống như say rượu đó khiến cho những người xung quanh đều cảm thấy hết sức thần kỳ.
Vừa trông rất đẹp mắt lại còn ăn rất ngon, chẳng lẽ là đang nói tới kem sao?
Xích Ti híp mắt, vẻ mờ mịt hiện lên trên khuôn mặt trắng nõn nà kia, nàng đang cảm nhận vị kem tan chảy trong miệng.
Ngay khi một miếng kem được đưa vào trong miệng, một cảm giác mát lạnh bao trùm lấy chiếc thìa bạc, cảm giác lạnh buốt đó dường như trong miệng hấp thụ hết toàn bộ trọc khí và hơi nóng ở trong miệng ngay lập tức, một cảm giác mát lạnh sảng khoái thấm vào tim chợt lan ra khắp toàn bộ cơ thể trong nháy mắt.
Cảm giác đó chỉ có thể diễn tả bằng một từ.
- Sảng khoái!
Chiếc thìa bạc múc kem cũng trở nên lạnh buốt, khi chạm vào đôi môi đỏ mọng, cảm giác mẫn cảm của bờ môi bộc phát đến cực điểm, dường như trong phút chốc có một luồng điện truyền xuống khắp người.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là mùi vị.
Nếu như muốn thưởng thức cảm giác lạnh buốt, thì ăn đá lạnh cũng sẽ có cảm giác giống như vậy.
Tuy nhiên, món kem này không phải là đá viên, hay có thể nói rằng là nó khác biệt một trời một vực so với đá lạnh.
Mùi sữa thơm dịu tràn ngập trong miệng cũng đủ khiến người ta say như điếu đổ, gương mặt xinh đẹp bất giác đỏ ửng lên như thể đang ngại ngùng bởi vì lần đầu tiên được thưởng thức món ngon như vậy.
Vị ngon đó tan ra ngay lập tức, khiến cho người ta không khỏi rùng mình.
Mang theo một cảm giác mịn màng của hương sữa, có cảm giác mát lạnh sảng khoái của các tinh thể băng.
Xích Ti nheo mắt lại, hàng mi dài bất giác run lên.
Vào lúc này, ngọn lửa mà Đại Tướng Quân của Xích Long Quân đang điều khiển nãy giờ kia dường như đã bị dập tắt một cách vô tình.
Nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười mê người.
Nàng mở mắt ra, trong ánh mắt hiện lên một cảm xúc không thể giải thích được bằng lời.
Đã lâu lắm rồi cảm xúc ấy mới xuất hiện trên gương mặt của Xích Ti.
Kể từ khi lớn lên trưởng thành, nụ cười trên mặt nàng cũng dần dần biến mất.
Bây giờ, những gì còn lại trên mặt nàng... chỉ là sự uy nghiêm và sát khí không thể tả xiết.
Mà sau khi ăn một miếng kem này làm cho trái tim của Xích Ti cũng trở nên mềm mại hơn trong tức khắc.
Những tinh thể băng bao trùm lên trái tim dường như tan chảy khi kem chảy ra trong miệng.
Một lần nữa, cẩn thận dùng thìa bạc xúc một thìa kem, mùi sữa dịu nhẹ và thơm ngon đến mức làm cho thể xác và tinh thần của nàng đều được thả lỏng.
Giống như tiếng hét mà vừa rồi Lâm Đại Mỹ đã la lên kia.
Như thể có một dòng điện kích thích trái tim của thiếu nữ đã im lặng bấy lâu nay.
Khóe miệng của Xích Ti khẽ nhếch lên và nở nụ cười, đôi mắt nheo lại, lộ ra vẻ rất thích thú.
Loại đồ ăn còn có thể khiến người ta cười một cách thoải mái này... Thật là không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi ăn món ngon này, dường như cảm xúc đã không thể kiểm soát được nữa.
Nàng tiếp tục múc xuống những cánh hoa hồng đó rồi bỏ vào trong miệng, vị kem mát lạnh kèm theo một chút ngòn ngọt, mùi thơm sữa béo ngậy...
Cả ba hòa quyện vào nhau ngay lập tức.
- Ngon quá...
Xích Ti tấm tắc.
Ở phía bên kia, Lâm Đại Mỹ đã sớm phát điên lên rồi, loại thức ăn này, loại hương vị này, loại đồ ăn khó có có thể kích thích trái tim thiếu nữ của nàng này, thực sự đã khiến nàng như muốn phát điên.
Nàng không ăn uống một cách duyên dáng như Xích Ti.
Nàng thực ra là một người không hề câu nệ tiểu tiết.
Vì vậy, thậm chí nàng còn không thèm dùng thìa bạc nữa, mà trực tiếp cầm chiếc bát sứ thanh hoa lên, ăn một cách suồng sã.
Ăn tới nỗi miệng dính đầy nước kem tan chảy.
Thè lưỡi ra, không hề chú trọng đến hình tượng mà liếm mép một cái, ánh mắt của nàng lập tức như bừng lên những tia sáng.
- Woa, ha ha ha, ngon quá đi thôi!
Lâm Đại Mỹ không nhịn được mà cười thật to với vẻ đầy phấn khích.
Điều này rất phù hợp tính cách của nàng, chỉ cần một lời không hợp thì sẽ phát điên lên.
Bên kia, một vị tướng quân không có nhan sắc xinh đẹp giống như Xích Ti và Lâm Đại Mỹ đang lặng lẽ ăn kem.
Động tác của nàng không lớn lắm, thậm chí có thể nói là không thể khiến người khác chú ý một chút nào.
Mặc dù nàng ta có một dáng người vạm vỡ, nhưng khi ăn kem thì lại rất thận trọng, có thể thấy được tính cách của nàng ta hẳn là cũng rất cẩn thận.
Ăn từng chút một...
Vành mắt của Hắc Mộc bỗng chốc trở nên hồng hào, càng ăn lại càng giống như nước lũ sắp vỡ đê tràn ra từ trong hốc mắt.
Cuối cùng...
Nàng không kìm được nữa, nước mắt rơi tí tách xuống, chảy dài trên gò má của nàng, rơi xuống bộp một tiếng xuống mặt đất giống như những viên trân châu.
Bát kem này đã chạm vào trái tim mềm yếu của nàng, làm cho cảm xúc của nàng đan xen lẫn lộn, như thể nhớ lại thời thiếu nữ của mình...
Đó là độ tuổi hồn nhiên tươi đẹp nhất của nàng...
Quần chúng đứng bên dưới đã nhìn tới mức chết lặng.
Không ngờ chỉ ăn một bát kem, mà ba vị tướng quân có biểu hiện cường điệu như vậy.
Lẽ nào, món kem này thực sự thần kỳ đến thế sao?
Tất cả mọi người đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Sau đó, trái tim của mỗi người đều trở nên bừng bừng như lửa đốt.
Có phải các nàng đang nhìn chằm chằm vào ba vị tướng quân, nên trái tim mới bất giác run lên.
Nhìn bọn họ liên tục xúc từng thìa kem đút vào miệng như thể có một ma lực khiến cho các nàng đều trở nên vô cùng khao khát trong lòng.
Đây là một loại khao khát khó có thể kiểm soát được.
Ngay cả đầu bếp Cảnh Diên cũng cảm thấy trong lòng có chút ngứa ngáy.
Xì xoạp...
Một tiếng thè lưỡi ra liếm không biết xấu hổ vang lên.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn tới.
Chỉ thấy Lâm Đại Mỹ Tướng quân đang cầm chiếc bát sứ thanh hoa, lè lưỡi ra liếm bát một cách không ngừng.
- Con mẹ nó!
Hai mắt của Lâm Đại Mỹ lập tức phát sáng lên.
- Cảm giác khi liếm lại càng ngon hơn nữa!
Lâm Đại Mỹ thốt lên một cách kinh ngạc.
Xích Ti và Hắc Mộc sửng sốt, hai người gần như vô thức cầm chiếc bát sứ thanh hoa lên, liếm một cái.
Đầu lưỡi lướt qua một vòng trên chiếc kem, cảm giác lạnh buốt lan ra ngay tức khắc, đầu lưỡi chạm lên phía trên cây kem, vị ngọt và mùi thơm của sữa... chợt thấm ra!
Xích Ti và Hắc Mộc cũng đều nheo mắt lại.
Thật luôn đấy! Thần kỳ quá!
Cả hai cùng bật cười đầy ngạc nhiên, sau đó bỏ chiếc thìa bạc xuống, bắt đầu cầm bát sứ thanh hoa lên liếm một cách rất nghiêm túc.
Mùi vị thấm vào trong lòng khiến bọn họ vui vẻ không thôi.
Những ký ức của thời thiếu nữ không ngừng ùa về từ sâu thẳm bên trong trí nhớ của các nàng.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, nhìn tướng ăn ba người kia mà cảm thấy không nằm ngoài dự đoán.
Đương nhiên, ý định ban đầu của hắn không phải để ba người bọn họ liếm kem, nhưng bọn họ lại có thể không thầy mà cũng tự học được.
Xem ra, khi ăn kem, nữ nhân đều vô thức liếm nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận