Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1479: Bộ lão bản và Hùng hài tử (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Này … chúng ta đi thôi.
Sau khi Bộ Phương bỏ ống tay áo lông vũ xuống, nói với Mục Lưu Nhi.
Mục Lưu Nhi đột nhiên híp mắt lại mỉm cười.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm que cay, nghiêng người dựa vào ghế, nhìn Bộ Phương đi ra khỏi quán ăn, bóng dáng dần dần khuất khỏi tầm mắt, miệng không ngừng phát ra tiếng chậc chậc.
Trên lầu, tiếng bước chân dồn dập vang lên, bóng dáng lạnh lùng của Tiểu U đi ra ngoài.
- U muội … thanh niên Bộ Phương này thích lên mặt dạy đời, đúng là có chút tò mò, thanh niên Bộ Phương này khuôn mặt cứng đơ thế kia sao có thể làm đạo sư cho người ta chứ, không phải là sẽ dọa đến tiểu cô nương sao?
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm que cay không ngừng lẩm bẩm.
- Tò mò, ngươi đi qua nhìn một đi … không chừng Bộ Phương sẽ dùng que cay để dụ dỗ đệ tử đấy?
Tiểu U lạnh lùng nói, mái tóc như dải lụa dài tới thắt lưng.
- Ngươi nói rất có lý … thôi bỏ đi, bổn vương vẫn nên đi đến Tiên Thành đi dạo một chút, tranh giành que cay với đám trẻ nhỏ thật là mất mặt.
Minh Vương Nhĩ Cáp mắt sáng lên, cuối cùng vẫn lẩm bẩm một câu, lắc lắc đầu, chắp tay, ngậm que cay, mở ngực sau đó rời khỏi quán ăn.
Tiểu U nhìn bóng lưng của Minh Vương Nhĩ Cáp, trợn mắt trừng một cái.
Mục Lưu Nhi dẫn Bộ Phương đi trên con đường ở Tiên Thành.
Con đường này rất rộng rãi, hai bên có rất nhiều tiểu thương buôn bán.
- Trước đây lần đầu nhìn thấy ngươi, ngươi còn đang bị Đồng Nguyệt gây khó dễ, ta còn tưởng ngươi chỉ là một đầu bếp bình thường đấy.
Mục Lưu Nhi vừa cười vừa nói:
- Kết quả là ngươi đã bày ra một gian hàng lớn, khiến nữ nhân Đồng Nguyệt kia vô cùng hối hận, bị trục xuất khỏi Tiên Trù Các.
- Chỉ là thao tác hàng ngày mà thôi…
Bộ Phương mặt không chút thay đổi nói.
Thao tác bình thường?
Mục Lưu Nhi sững sờ, Bộ Phương đúng là không khiêm tốn chút nào.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh đã đi qua bên ngoài Tiên Thành, đi tới cửa vào vòng trong.
Bên trong Tiên Thành và bên ngoài khác nhau, có tường vây ngăn cách hoàn toàn mới.
Tường vây có cửa vào, lúc này Mục Lưu Nhi và Bộ Phương đang ở lối vào này.
Thân phận của Mục Lưu Nhi không đơn giản, thủ vệ cũng không làm khó Bộ Phương lắm, để cho Bộ Phương tiến vào bên trong.
Vừa vào vòng trong, Bộ Phương cảm nhận được mọi thứ trong không khí không giống nhau.
Linh khí trong không khí sinh động giống như muốn tràn vào da thịt hắn, khiến cả người hắn tinh thần sảng khoái.
- Vòng trong có nồng độ linh khí rất cao hơn nữa vòng trong lòng đất lại có trận pháp, đoạt lấy phần lớn linh khí bên ngoài, chỗ này vô cùng thích hợp để tu hành, đây là lý do phần lớn Tiên trù đều sẽ gia nhập thế gia, nguyên nhân ở vòng trong.
Mục Lưu Nhi nói.
Có cơ hội, nàng vẫn muốn thuyết phục Bộ Phương gia nhập Mục gia, nàng thực sự rất xem trọng Bộ Phương.
Bộ Phương gật gật đầu.
Ngẩng đầu nhìn về phía xa.
Tiến vào vòng trong, thân cây Tiên Thụ này càng lộ rõ.
Vòng trong vốn là được xây dựng xung quanh Tiên Thụ, càng đến gần Tiên Thụ, linh khí càng dồi dào.
Thế gia Tiên Thành đỉnh phong chính là được xây dựng bên cạnh Tiên Thụ.
Tiên Thụ cao vút trong mây, cây kia vô cùng to lớn, ngửa đầu nhìn lên trên chỉ có thể nhìn thấy cành lá um tùm.
Cành lá hướng lên trên, Tiên Thụ đứng thẳng vào tận mây trời.
- Đến rồi, chỗ này chính là phủ đệ của Mục gia.
Mục Lưu Nhi nói.
Bộ Phương nhất thời sững sờ, đến rồi sao?
Đây là đến rồi sao? Còn chưa từng tới gần Tiên Thụ … Thành Chủ Phủ Mục gia, lẽ nào vị trí ở trong vòng trong, vậy mà còn chưa thể đến vị trí của thế gia đỉnh phong nữa?
Mục Lưu Nhi dường như hiểu được suy nghĩ của Bộ Phương, trên mặt lộ ra một chút chua xót.
- Bên trong tòa Tiên Thành của Mục gia cũng không cường thế như trong tưởng tượng của ngươi, nếu không … Đồng Nguyệt cũng không dám ở trong Tiên Trù Các làm càn như vậy.
Mục Lưu Nhi nói.
Bộ Phương gật gật đầu.
Xem ra, Mục gia này cũng có nỗi khổ riêng.
Không nói gì thêm, theo bước chân của Mục Lưu Nhi bước vào trong phủ đệ của Mục gia.
Đây là một phủ đệ rất rộng lớn, chiếm diện tích cực lớn, linh khí trong phủ so với ngoại giới lại càng dày hơn mấy phần.
Khó trách, người bên trong tòa Tiên Thành này tu vi lại mạnh như vậy, tu vi của họ phát triển tự nhiên.
- Muốn ta dẫn ngươi dạo chơi khắp phủ đệ của Mục gia không?
Mục Lưu Nhi hỏi.
- Không cần, trực tiếp dẫn ta đi gặp đám tiểu tử kia đi.
Bộ Phương từ chối Mục Lưu Nhi, nói.
Mục Lưu Nhi hơi giật mình, nhất thời cảm thấy có chút đáng tiếc.
Nàng tưởng rằng có thể cùng Bộ lão bản có thể ở bên nhau một lúc…
Đi dạo trong phủ đệ một lúc, phủ đệ rộng lớn dường như giống như một thành phố nhỏ.
Trong phủ đệ nhân khẩu cũng rất nhiều, rất nhiều người nhìn thấy Mục Lưu Nhi, nhìn thấy Mục Lưu Nhi sẽ tiến lại chào hỏi.
Dù sao Mục Lưu nhi cũng là nữ nhi của thành chủ Tiên Thành, Thiếu Các Chủ của Tiên Trù Các.
“Thành Tiên thục?
Bộ Phương nhìn mấy tấm biển trước Na Lâu các, nhất thời lẩm bẩm một câu.
- Nơi này chính là mục phủ nơi ta bồi dưỡng vị trí Tiên trù, các tiểu bối tuổi còn trẻ của Mục phủ đang chờ bên trong đấy …
Mục Lưu Nhi vừa cười vừa nói, trên mặt giống như treo một nụ cười cổ quái:
- Ta đi vào cùng đi vào.
Sau đó, hai người bước vào lầu các bên trong.
Lầu các này có hình bát giác, mái cong ngói đỏ, cột nhà màu đỏ thẫm, tràn đầy nét cổ xưa.
Còn chưa vào tới tầng hai của lầu các, tiếng ồn ào huyên náo trên tầng đã truyền xuống rồi.
Lông mày Bộ Phương nhất thời nhíu lại.
Trên mặt Mục Lưu Nhi hơi xấu hổ:
- Bộ lão bản, ngươi đi lên đi, ta không quấy rầy ngươi nữa.
Bộ Phương gật gật đầu, chắp tay, đi lên tầng hai của lầu các.
Khi đầu của Bộ Phương vừa ló ra ở trên Na Lâu các.
Tâm trí Bộ Phương khẽ động.
Soạt một tiếng….
Phía xa, một khối bột mỳ trắng đập về phía đầu hắn.
Cùng với đó là tiếng cười lớn ồn ào vang lên.
- Đập đập! Nhất định phải đập trúng nha!
Nhưng Tinh Thần Lực của Bộ Phương khẽ động, khối bột mỳ trắng kia bất động trong hư không.
Nhìn thấy bột mỳ màu trắng kia, khóe miệng Bộ Phương không khỏi nhếch lên một cái.
Đám tiểu tử này … quá ồn ào.
Dưới lầu, Mục Lưu Nhi nhìn thấy bộ mỳ màu trắng kia lơ lửng cách Bộ Phương không xa, vẻ mặt ngày càng xấu hổ.
Hy vọng Bộ lão bản có thể ngăn cản đám Hùng hài tử kia làm loạn …
Mục Lưu Nhi trong lòng thầm cầu nguyện.
- Ôi! Bị chặn lại rồi! Mục Thọ đến lượt ngươi!
Một tiếng hét non nớt vang lên.
Bộ Phương tiếp tục cất bước, trong nháy mắt bước vào trong lầu hai của lầu các, có cảm giác trên đỉnh đầu có một cái nồi đen lớn đập xuống.
Nồi đen này rất lớn, lúc rơi xuống, đè nén không khí.
Tinh Thần Lực của Bộ Phương lần nữa được phóng thích ra, chiếc nồi đen kia nhất thời lơ lửng giữa không trung….
- A … lại bị ngăn cản nữa rồi, Mục Thọ ngươi quá yếu rồi! Nhìn cô nãi nãi đây!
Thanh âm non nớt kia lần nữa vang lên, kèm theo đó là tiếng hò reo của đám trẻ.
Ba ba ba!
Bộ Phương sững sỡ, trực tiếp nhìn.
Phát hiện trúng linh thú tỏa ra mấy ánh sáng lung linh đang bay về phía hắn.
Trong trứng linh thú này linh khí tràn ngập nồng nặc, vừa nhìn là biết trứng phi thường rồi.
Đám tiểu hài tử phá hoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận