Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 550: Khó chịu... Muốn khóc! Con gấu của ta! (2)

Đối thủ gặp phải không phải là tạc lò thì là khóc, chưa từng có người nào nghiêm túc luyện chế đan dược...
Hùng Thực khóc không ngừng, khóc đến cào xé tim gan.
Chính hắn cũng rất buồn, lần này không phải vì Đại Hùng chết đi, mà bởi vì hắn không thể dừng lại được.
Hắn vỗ lồng ngực của mình, muốn làm cho bản thân ngừng khóc, nhưng nước mắt vẫn ào ào chảy ra.
Là vì Bi Tâm Lan sao?
Hùng Thực tựa hồ nhớ ra cái gì đó, vừa gào khóc, vừa từ trên mặt đất đứng lên, mùi Bi Tâm Lan có thể khiến bi thương trong lòng trở nên lớn hơn, hắn vốn tính toán lấy ra để đối phó với tên đầu bếp... Để đầu bếp biểu hiện ra bi thương khi mất quán ăn.
Kết quả lại hại chính mình... đầu bếp này không khóc, còn hắn lại khóc đến mức không thể đứng dậy.
Mở nắp lò luyện đan, Hùng Thực rút đan hỏa trong đó, khiến ngọn lửa tiêu tán, mùi Bi Tâm Lan cũng theo đó tiêu tán..
Bi thương lớn như vậy, hắn thoáng cái đã không còn bi thương.
Không có khí tức của Bi Tâm Lan, Hùng Thực cuối cùng ngừng khóc, mặc dù vẫn còn nức nở, nhưng cuối cùng đã không tiếp tục gào khóc nữa.
Hắn nhìn chằm chằm Bộ Phương, tức giận đến mức lồng ngực cũng muốn nổ tung!
- Ngươi giết chết Đại Hùng của ta! Ngươi... Ngươi giết chết Đại Hùng của ta, lại còn xách đến võ đài cho ta xem!
Hùng Thực che miệng, nhìn Bộ Phương, đột nhiên cảm giác được hắn coi thường đầu bếp này, không ngờ tên đầu bếp này lại ác độc như vậy!
Hùng Thực lại rơi nước mắt.
Nhìn Bộ Phương vẻ mặt khó hiểu, khóe miệng giật giật, Bộ Phương nhìn bàn chân gấu, lại nhìn Hùng Thực che miệng khóc, có phải bàn chân gấu này có liên quan đến Hùng Thực không?
Hắn thật sự không biết, hắn không phải cố ý!
- Ngươi đừng khóc nữa... Ta nhất định sẽ nấu chân gấu này vô cùng mỹ vị! Sẽ không uổng phí chân gấu này.
Bộ Phương nhìn Hùng Thực khóc không thành tiếng, do dự một lát, mới chân thành nói.
- Ngươi thật sự muốn nấu nó sao... Ô ô ô, Đại Hùng của ta!
Hùng Thực vừa nghe thấy những lời của Bộ Phương..., cả người cũng lay động, giết chết con gấu của ta, còn muốn nấu nó lên!
Trong cuộc sống chuyện bi thương nhất không qua được nhìn con gấu yêu mến của mình bị nấu chín...
Bộ Phương nói xong câu này, cũng không để ý tới Hùng Thực nữa, mà chuyên tâm bắt đầu xử lý bàn chân gấu .
Hé miệng, phun ra một đoàn Vạn Thú Viêm màu vàng, Vạn Thú Viêm nhất thời chui vào bên trong nồi Huyền Vũ, đổ vào trong nồi nước Thiên Sơn Linh Tuyền chứa đầy linh khí, sau đó ném chân gấu vào trong đó ngâm.
Khi ngâm chân gấu, hắn cũng bắt đầu xử lý những nguyên liệu nấu ăn khác.
Lần này nấu nướng ngoài chân gấu, dĩ nhiên còn phải chuẩn bị những nguyên liệu nấu ăn khác.
Hắn cũng cắt linh dược đã chuẩn bị trước thành mảnh nhỏ, linh khí phiêu đãng trong không khí, làm người ta ngửi thấy cũng có chút sảng khoái.
Ngoài những linh dược này, Bộ Phương còn chuẩn bị thịt của các linh thú khác làm phụ trợ.
Lấy ra một miếng thịt tôm Chí Tôn, cắt thành mảnh nhỏ, cũng cắt mấy loại thịt Chí Tôn Thú làm phụ liệu, xếp những khối thịt này qua một bên.
Làm xong mọi việc, Bộ Phương đưa mắt nhìn sang chân gấu trong nồi Huyền Vũ.
Gia tăng nhiệt độ Vạn Thú Viêm, nhất thời nước linh tuyền trong nồi sôi trào, chân gấu tựa hồ cũng quay cuồng bên trong.
Một mùi tanh tưởi tràn ngập.
Bộ Phương nhíu mày, đợi trong chốc lát, lấy chân gấu ra ngoài, ném vào nước lạnh, sau khi rửa sạch nồi Huyền Vũ lại chuẩn bị một nồi nước linh tuyền, hơn nữa còn bỏ vào trong đó không ít mảnh nhỏ linh dược, khiến cho nước linh tuyền thoáng cái trở nên mát lạnh.
Bàn tay giơ lên, Long Cốt Thái Đao nhất thời rơi vào trong tay Bộ Phương, cầm con dao làm bếp quay một vòng, Bộ Phương lấy chân gấu đang ngâm trong nước lạnh ra ngoài.
Một tay đè chặt chân gấu, Bộ Phương khẽ nheo mắt, con dao làm bếp đặt trên chân gấu, trên chân gấu có một lớp da chết, rất cứng rắn, con dao của Bộ Phương lách vào, trong nháy mắt lột sạch lớp da chết.
Sau khi lột xong, bàn tay bọc chân khí của Bộ Phương bao trùm lên trên, xoa bóp chân gấu, rửa sạch những cái lông còn dính lại.
Vỗ vỗ chân gấu, để thịt gấu nới lỏng.
Bộ Phương bắt đầu biểu diễn kỹ thuật dùng dao điêu luyện của mình.
Sự chú ý của khán giả xem trận này đều rơi xuống người Bộ Phương, không chỉ tài nấu nướng của hắn, mà bởi vì tay nghề Bộ Phương thể hiện thật sự khiến bọn họ kinh ngạc.
Tốc độ dùng dao cực nhanh, mỗi lần con dao làm bếp chuyển động, sẽ khoét ra một khúc xương.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ xương đã bị hắn lấy ra ngoài.
Con dao nhảy lên, chân gấu bị hất tung lên trời, sắc mặt Bộ Phương bình tĩnh dùng lưỡi dao tiến hành một loạt động tác xử lý chân gấu.
Tốc độ tay rất nhanh, nhanh đến mức gần như không thể chụp được.
Cuối cùng, chỉ với một cái búng tay, chân gấu đã xuống bệ đồng.
Thịt ở bàn chân gấu tựa hồ cũng hơi nhúc nhích, thậm chí còn có linh khí nhàn nhạt ở trên.
Bộ Phương lấy từ trong túi không gian Hệ Thống ra một bình rượu Băng Tâm, mở nắp, tiếp tục xử lý chân gấu.
...
Hùng Thực trơ mắt nhìn Bộ Phương hành hạ bàn chân gấu của Đại Hùng, trong lòng đầy bi thương.
Che miệng lại muốn khóc.
Rốt cục, vị trọng tài nghiêm túc không nhìn được nữa, nghiêm mặt đi tới.
- Ngươi tranh thủ thời gian luyện chế đan dược, con gấu hắn nấu cũng không phải Hùng Thực ngươi, khóc cái gì, hơn nữa, con gấu đó là con gấu nhà ngươi sao? Bi thương gì chứ, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi, đối thủ trong trận tranh tài này của ngươi không chỉ có Bộ Phương, nếu như ngươi thua, đối thủ của ngươi còn ba mươi mấy vị muốn tranh giành xếp hạng với ngươi.
Vị trọng tài nghiêm túc nói.
Thân thể Hùng Thực cứng đờ, khó khăn quay đầu, nhìn về phía vị trọng tài, nhìn bộ dạng nghiêm túc của trọng tài, không nhịn được lại muốn khóc.
Đó... chính là gấu của nhà ta!
Hùng Thực che miệng, trong mắt bao trùm nước mắt, hắn không phải muốn khóc, chẳng qua trong lòng hắn không ngăn được hoảng sợ...
Nghe trong không khí tràn ngập mùi thịt... Trong lòng hắn càng hoảng sợ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận