Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2185: Cẩu Gia đói khát (1)

Giọng nói của Cẩu Gia?
Bộ Phương dùng một cành cây nhỏ trong tay châm một miếng Bánh Dày Hắc Mễ, Bánh Dày Hắc Mễ này trông lấp lánh như mã não màu đen, như có ánh sáng lấp lánh, lại có chút rực rỡ ban đêm.
Hơi nóng đọng lại trên đó, vỏ ngoài của Bánh Dày Hắc Mễ được rắc thêm một ít cùi Linh quả.
Giọng nói ấm áp mà đầy từ tính của Cẩu Gia văng vẳng bên tai.
Bộ Phương theo bản năng tưởng rằng đó là ảo giác.
Thần Niệm của Bộ Phương phóng thích ra, phạm vi trong vòng mấy trăm dặm, cũng không cảm ứng được khí tức của Cẩu Gia.
Vì vậy, tiếng của Cẩu Gia xuất hiện trong đầu mình, là vì bản thân đã nhớ Cẩu Gia quá hay sao?
Bộ Phương há to miệng, nhét những chiếc Bánh Dày Hắc Mễ vào trong miệng, Bánh Dày Hắc Mễ mềm dẻo tỏa ra hơi ấm trong miệng, cắn xuống, hơi dính một chút, nhưng vị ngọt của gạo đồng thời bật ra, làm cho người ta một loại cảm giác hạnh phúc khó mà nói rõ.
Loại đồ ăn vặt đến từ Địa Ngục cũng không tồi.
- Tiểu tử Bộ Phương...
Bộ Phương miệng đang nhai không ngừng.
Mà giọng nói của Cẩu Gia lại vang lên rõ ràng một lần nữa.
Hửm?
Lần này, Bộ Phương thật sự dừng lại, hình như giọng nói này không phải là ảo giác.
Bộ Phương khẽ nhíu mày.
Chờ giọng nói tiếp tục vang lên.
Quả nhiên, chỉ một lúc sau, giọng nói này lại vang lên một lần nữa.
- Tiểu tử Bộ Phương... Cẩu Gia ta đói bụng, chuẩn bị một phần Túy Sườn Thịt Rồng cho Cẩu Gia, ăn no rồi mới có đủ sức để tiếp tục chiến đấu!
Giọng nói ấm áp mà đầy từ tính của Cẩu Gia nghe vô cùng nghiêm túc, nhưng những lời nói vừa được thốt ra, lại khiến cho Bộ Phương có chút không nói nên lời.
Nếu như Bộ Phương đoán không lầm, đây là Cẩu Gia đang dùng phương pháp thiên lý truyền âm, thậm chí là vạn dặm truyền âm, loại phương pháp này có yêu cầu rất cao đối với Thần Niệm.
Người bình thường thậm chí căn bản không thể nào làm được.
Bộ Phương cũng có thể truyền âm cho người khác, dù sao Thần Niệm của hắn cũng có chút cường đại rồi, nhưng đối tượng truyền âm nhất định phải nằm trong phạm vi Thần Niệm của mình thì mới có thể.
Cẩu Gia khổ cực truyền âm cho mình như vậy... Lẽ nào chỉ vì một chén Túy Sườn Thịt Rồng thôi sao?
- Được rồi, ngươi đang ở đâu?
Bộ Phương suy nghĩ một lúc vẫn không từ chối, mà truyền âm đáp lại.
- Cẩu Gia ta đang ở địa điểm cũ của Hắc Điện, ba ngày sau ngươi hãy tới... ba ngày này, Cẩu Gia ta cũng cần phá một cửa ải nhỏ trước đã.
Cẩu Gia nói.
Nói xong, sinh ý dần dần tản đi.
Vẻ mặt của Bộ Phương đầy sự bất lực.
Vất vả khổ cực truyền âm ngàn dặm, còn thật sự chỉ vì một phần Túy Sườn.
Cái con chó mập này cũng quá cố chấp với Túy Sườn rồi.
Tiểu U đứng ở bên cạnh Bộ Phương, nhìn thấy Bộ Phương đột nhiên đứng im tại chỗ, trên mặt toát ra vẻ không nói nên lời, lập tức chớp mắt một cái.
- Sao thế? Bánh Dày Hắc Mễ này không ngon sao?
Tiểu U hỏi, Cẩu Gia chỉ truyền âm với Bộ Phương, vì vậy Tiểu U cũng không biết gì cả.
Tiểu Hồ đang ngồi trên vai nàng, đang cầm một cái Khảo Phượng Trảo mà gặm một cách vui thích.
Mặc dù Tiểu Hồ chủ yếu vẫn ăn Ngưu Hoàn Bạo Liệt, thế nhưng nàng cũng không từ chối những món ngon khác.
Quả là xứng với biệt danh tên ăn hàng.
Chiến tranh mới trôi qua khoảng nửa tháng.
Toàn bộ cơ thể của Tiểu Hồ đều phát triển theo chiều ngang, mập lên một vòng.
Cái này nếu như để cho mẹ nàng Lục Vĩ Hồ nhìn thấy, e rằng cũng sẽ không nhận ra.
Đây rốt cuộc là hồ ly, hay là heo...
- Không có chuyện gì, mùi vị của chiếc Bánh Dày này cũng ổn...
Bộ Phương giật giật khóe miệng, lắc đầu.
Sau đó, hai người cũng không nói thêm gì.
Quay người trở lại trong nhà hàng.
Ba ngày sau, đưa Túy Sườn đến địa điểm cũ của Hắc Điện cho Cẩu Gia...
Bộ Phương lập tức giật mình trong lòng.
Lúc trước Hắc Ma của Hắc Điện bị giết chết, ba người Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp và Ứng Long Ngục Chủ đã đột nhập vào trong đó, có lẽ Cẩu Gia đã lấy được tài nguyên gì ở trong đó, cho nên mới rơi vào trạng thái đột phá.
Cơ duyên trong Hắc Điện cho Cẩu Gia cơ hội đột phá, vì vậy Cẩu Gia mới không thể tham gia vào trong suốt cuộc chiến.
Bộ Phương nheo mắt lại, khẽ gật đầu.
Chẳng qua chỉ là ba ngày sau, Bộ Phương bây giờ cũng không vội.
Bế Tiểu Hồ lên, Bộ Phương đi vào trong Điền Viên Thiên.
Điền Viên Thiên của bây giờ càng lúc càng rộng lớn hơn.
Khi tu vi của Bộ Phương tăng lên, diện tích của Điền Viên Thiên cũng ngày càng trở nên rộng lớn.
Tiên Thụ đung đưa, ánh sáng tỏa ra từ trong Vong Tình Liên.
Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo không ngừng tản ra những âm phù huyền ảo.
Toàn bộ Điền Viên Thiên tựa như một chốn bồng lai tiên cảnh vậy.
Bộ Phương mang theo Tiểu Hồ tới nơi này.
Tiểu Hồ mập mạp hơn dường như được giải phóng bản năng của mình, chạy nhảy nô đùa trong thảm cỏ xanh tươi của Điền Viên Thiên cùng với Tiểu Bát và Bát Bảo Trư.
Ngưu Hán Tam cười rạng rỡ đi tới trước mặt Bộ Phương.
Mấy người đầu bếp học việc của Bộ Phương đều ở phía xa, trao đổi kinh nghiệm học hỏi lẫn nhau.
Sau khi Bộ Phương trò chuyện với họ vài câu, tiến vào căn nhà gỗ, bắt đầu nghiên cứu Mỹ Thực Trận Pháp.
Bộ Phương vẫn luôn không có thời gian để nghiên cứu Mỹ Thực Trận Pháp “Thời gian” mới này.
Lần đó, sau khi ném nồi cá âm dương vào bên trong chiến trường tinh không, Bộ Phương mới giật mình phát hiện trận pháp “Thời gian” khẳng định cũng có chút tác dụng.
Trận pháp này được đặt lên là “Thời gian”, ngược lại rất khí phách.
Tuy nhiên, Bộ Phương cũng rất tò mò về hiệu quả của nó.
Cho nên mới đi vào trong Điền Viên Thiên để nghiên cứu.
Đương nhiên, trong thời gian ngắn sẽ không thể nào nghiên cứu ra được.
Vì vậy, trong những ngày tới.
Bộ Phương mở cửa bán hàng vào ban ngày, ban đêm thì sau khi ăn một số món ngon, rồi lại tiến vào Điền Viên Thiên nghiên cứu Mỹ Thực Trận Pháp này.
Tạo ra một loại Thực Khí Tử Vong cường đại hơn.
Tuy nhiên, nghiên cứu phát hiện ra rằng trận pháp “Thời gian” này vô cùng không ổn định, Thực Khí Tử Vong bình thường căn bản không thể nào duy trì được.
Vì vậy, Bộ Phương cần phải nghiên cứu về vật dẫn cho trận pháp “Thời gian” một cách cẩn thận.
Ngày thứ ba.
Ánh nắng chiếu vào trong nhà hàng.
Bộ Phương mở mắt ra, vươn vai.
Hắn đi vào trong phòng bếp, bắt đầu công việc luyện tập tài nghệ nấu nướng và nấu ăn hàng ngày.
Tài nghệ nấu nướng là một kỹ năng phải học hỏi cho đến khi già, cần phải học tập và rèn luyện không ngừng nghỉ mỗi ngày thì mới có thể thành thạo nhất.
Xùy xùy xùy...
Sau khi ướp xong gia vị cho Thịt Rồng đã chuẩn bị sẵn.
Bỏ vào chảo, nấu nướng, xào thịt.
Chỉ chốc lát sau, một chén Túy Sườn Thịt Rồng nóng hôi hổi đã được hoàn thành.
Đổ vào bên trong chiếc đĩa sứ thanh hoa, rưới nước sốt màu đỏ cam lên trên, khiến cho mùi thơm càng thêm trêu ngươi.
Một phần Túy Sườn Thịt Rồng đã hoàn thành.
Bộ Phương bỏ Túy Sườn Thịt Rồng vào hộp cơm đã được chuẩn bị sẵn từ trước.
Sau đó, đi ra khỏi nhà hàng, chuẩn bị đóng cửa rời đi.
Bởi vì thời gian còn sớm, những thực khách xếp hàng tốp ba tốp năm đều cảm thấy rất ngạc nhiên về sự xuất hiện của Bộ Phương.
Bộ Phương cũng không giải thích nhiều, mà chỉ lấy ra một tấm ván gỗ.
Sau khi viết xuống ván gỗ bốn chữ “Đóng cửa một ngày” thì mang theo hộp cơm đi về phía xa.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nhanh chạy đến một cách nhanh chóng.
Từ xa đã nhìn thấy Bộ Phương, hôm nay hắn đến tìm Bộ Phương, không ngờ rằng Bộ Phương ra ngoài sớm như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận