Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1771: Thay đổi thực đơn các món ăn cúng tế (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương mới không quan tâm người ta gọi mình là gì.
Huống hồ, theo hắn thấy, bạo quân phòng bếp cũng có thể xem là một cách xưng hô mang tính khen ngợi.
Làm một đầu bếp, nếu như không có quyền kiểm soát tuyệt đối trong việc bếp núc thì làm sao có thể được gọi là một đầu bếp xuất sắc chứ?
Làm một đầu bếp chính, nếu như phụ trách một đám những người giúp việc bếp núc không nghe theo mệnh lệnh, trong lòng luôn có suy nghĩ làm bậy, ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, thì phòng bếp sẽ biến thành bộ dạng như thế nào, nhất định là sẽ trở nên vô cùng lộn xộn.
Vừa rồi, sau khi đi kiểm tra một vòng, Bộ Phương chợt phát hiện ra rằng, ít nhất phải có một nửa số người những người giúp việc bếp núc kia đã ăn bớt ăn xén trong quá trình sơ chế nguyên liệu nấu ăn, hay nói cách khác, bọn họ lười biếng giảm bớt rất nhiều công đoạn.
Bởi vì nhóm người này thường xuyên vào bếp nấu nướng và xử lý nguyên liệu nấu ăn theo thói quen, tuy nhiên, cách xử lý này sẽ vô tình làm giảm bớt một số thao tác.
Ví dụ như một số nguyên liệu cần phải gọt vỏ, mặc dù đám những người giúp việc bếp núc này quả thật cũng có gọt vỏ, nhưng vẫn còn rất nhiều phần thịt ở bên trong lớp vỏ đó, hơn nữa sau khi gọt xong lại còn không chịu rửa sạch.
Những quy trình này có thể không được người khác chú ý, hoặc cũng có thể bọn họ cảm thấy rằng điều đó không cần thiết.
Tuy nhiên, đối với Bộ Phương mà nói, những công đoạn này hoàn toàn không thể bỏ qua, một người luôn phấn đấu cho sự hoàn hảo như hắn, tất nhiên sẽ đòi hỏi hết sức khắt khe trong phương diện nấu nướng.
Ngươi có thể không làm, nhưng nếu ngươi ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, điều đó tuyệt đối không thể.
Cảnh Diên quá dễ tính, vì vậy đã tạo cơ hội cho đám người này không kiêng nể gì cả.
Nhưng tính khí của Bộ Phương lại không tốt như vậy, tính tình của hắn rất xấu trong việc nấu nướng.
Như ngày thường, nấu ăn một mình thì không sao, thế nhưng nếu có người những người giúp việc bếp núc ở đây, bất cứ một sai lầm nào của người đó đều bị hắn soi hết vào mắt.
Nhìn bóng lưng của Cảnh Diên rời đi, vẻ mặt của Bộ Phương cũng không thay đổi chút nào.
Đối với Bộ Phương mà nói, nấu nướng là một loại nghệ thuật, mà đã là nghệ thuật thì phải luôn chú trọng sự hoàn hảo.
Bộ Phương kéo một cái ghế ra rồi ngồi xuống.
Lông mày của hắn hơi nhăn lại.
Trong đầu hắn hiện lên công thức của ba món ăn dùng để cúng tế mà lúc trước hắn đã xem trong căn phòng đó.
Ba món dùng để cúng tế mà Cảnh Diên đã nói với hắn rằng không thể thay đổi được, nhưng mà trong mắt Bộ Phương, mặc dù ba món ăn này trông có vẻ như rất hoàn hảo nhưng chúng vẫn có một vài thiếu sót.
Nếu như có thể sửa chữa và bổ sung cho những sai sót đó, thì hương vị và độ ngon của ba món ăn này sẽ càng tuyệt vời hơn.
Ba món ăn để cúng tế có những cái tên rất đẹp.
- Xuân Phong, Hạ Thương, Thu Sáp...
Người nào đây đã đặt tên cho ba món ăn này... quả thật có chút thú vị.
Bộ Phương sờ cái cằm, chỉ từ bên trong cái tên của ba món ăn này, Bộ Phương đã có thể cảm nhận được một một nỗi buồn man mác.
Tất nhiên, đây có thể chỉ là nhận thức cảm tính của riêng Phương.Bộ
Bộ Phương không cử động mà cứ ngồi trên ghế như vậy, đè nén cảm xúc lại.
Còn khoảng gần năm ngày nữa.
Trong thời gian năm ngày này, nhất định phải tìm được và xử lý xong những nguyên liệu nấu ăn cần thiết cho các món ăn.
Hơn nữa, còn phải hoàn thành xong ba món dùng để cúng tế trước.
Có rất nhiều yêu cầu, nhưng thời gian lại đang rất gấp rút.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Trong hoàng cung, những tin tức liên quan đến Bộ Phương cũng nhanh chóng truyền ra.
Tin tức về việc Bộ Phương đuổi hết toàn bộ những người những người giúp việc bếp núc ra khỏi phòng bếp cũng đã lan truyền chóng mặt khắp cung điện, thậm chí còn truyền ra khắp cả bên trong Thần Nữ Thành.
Nhiều người đã biết tin này, vẻ mặt của mọi người đều trở nên có chút kỳ quái và cân nhắc.
Đuổi hết tất cả những người những người giúp việc bếp núc ra khỏi phòng bếp...
Nam nhân này muốn làm gì vậy? Lẽ nào hắn muốn tự mình làm hết mười tám món ăn sao?
À, hắn còn giữa đầu bếp Cảnh Diên lại để làm người trợ giúp.
Tuy nhiên...
Cho dù cộng thêm cả đầu bếp Cảnh Diên, thì cũng chỉ mới có hai người, chỉ mỗi hai người mà muốn nấu hết toàn bộ các món ăn cho một bữa vương tiệc sao... độ khó này cũng không nhỏ đâu.
Mà những những người những người giúp việc bếp núc bị Bộ Phương đuổi ra khỏi phòng bếp kia lại càng châm chọc, chế giễu Bộ Phương nhiều hơn.
Giọng nói khinh thường không ngừng vang lên.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ hoàng cung đều trở nên có chút không coi trọng bữa vương tiệc này.
Khi Nữ Vương Bích Lạc biết được tin tức này thì đã là nửa ngày sau.
- Hắn thật sự đuổi hết tất cả những người giúp việc bếp núc ra khỏi phòng bếp sao?
Nghe một thị nữ kể lại như vậy, trên mặt của Nữ Vương Bích Lạc lập tức toát ra vẻ đăm chiêu.
- Khá thú vị đấy... Đột nhiên, ta có chút mong đợi bữa vương tiệc này.
Đôi môi đỏ mọng của Nữ Vương Bích Lạc khẽ nhếch lên, để lộ ra hàm răng trắng nõn đều như hạt bắp.
Thị nữ kia chợt thắc mắc.
- Nữ vương bệ hạ, lẽ nào người cảm thấy nam nhân đó có thể hoàn thành bữa vương tiệc một mình được sao?
- Nếu như hắn không đuổi những người giúp việc bếp núc kia ra, có lẽ ta cũng sẽ không chờ mong như vậy...
Nữ Vương nói.
Thị nữ lập tức không hiểu tại sao.
- Chẳng lẽ bản vương lại còn không biết đám người kia là hạng người gì sao? Những lần vương tiệc trước đó bản vương cũng đều không chờ mong gì cả, được chăng hay chớ mà thôi, nhưng năm nay, có lẽ sẽ có chút thay đổi, nếu không có gì thay đổi thì thật uổng phí sự kỳ vọng của bản vương đối với hắn rồi.
Nữ Vương Bích Lạc ngồi dựa vào trên ngai vàng linh kim một cách lười biếng, dáng người uyển chuyển lập tức phác họa thành một đường cong hoàn mỹ.
...
Khoảng gần nửa ngày sau, Cảnh Diên mới từ đằng xa vội vã chạy về.
Từ xa nàng đã nhìn thấy Tiểu Bạch đứng ở cửa, trong lòng đột nhiên có chút bất an.
Sức mạnh mà Tiểu Bạch đã phát ra trước đó khiến cho nàng có chút sợ hãi.
Nhưng nàng vẫn cố lấy hết can đảm đẩy cửa phòng bếp ra rồi đi vào bên trong.
Trong phòng bếp, Bộ Phương đang ngồi trầm tư ở trên ghế.
Trong đầu đang không ngừng mô phỏng cách nấu các món ăn.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn khẽ chuyển động nhìn về phía xa xa, chỗ ấy Cảnh Diên đã trở về.
Cảnh Diên đóng cửa phòng bếp đi tới chỗ của Bộ Phương, nhìn thấy Bộ Phương, nàng cũng không nói tiếng nào mà vung tay lên, một đống nguyên liệu nấu ăn thật lớn xuất hiện trong khu nguyên liệu.
- Chỗ này là hai phần nguyên liệu để nấu ăn cho vương tiệc, vì vậy, Bộ đầu bếp có hai cơ hội... Nếu như món ăn bị nấu thất bại một lần, thì vẫn còn có thể thử lại, trong đó có rất nhiều nguyên liệu cực kỳ quý giá, trong thời gian ngắn cũng chỉ có thể thu thập được hai phần mà thôi.
Cảnh Diên nhìn Bộ Phương, nói.
Bộ Phương đứng dậy, bắt chéo hai tay sau lưng đi tới khu nguyên liệu, bới qua bới lại trong đống nguyên liệu, quan sát một hồi.
Sau đó mới quay người nhìn về phía Cảnh Diên, nói.
- Ngươi lại đi tìm thêm một ít Bích Thanh Quả và Tử Vân Thảo về đây...
- Hả? Bích Thanh Quả và Tử Vân Thảo sao?
Cảnh Diên hơi sững sờ, có vẻ hơi khó hiểu.
- Hình như không có món nào trong mười tám món ăn của vương tiệc cần những nguyên liệu này mà...
Cảnh Diên nhíu mày nói.
Đột nhiên, nàng vừa nói dứt lời, thì cả người nàng chợt trở nên cứng đờ.
Bởi vì nàng ngẩng đầu lên, tình cờ bắt gặp ánh mắt thản nhiên đó của Bộ Phương.
- Ta sẽ đi ngay bây giờ...
Nhớ tới việc lúc trước Bộ Phương một lời không hợp đã đuổi cổ hết tất cả những người giúp việc bếp núc, gương mặt nhỏ nhắn của Cảnh Diên trở nên tái mét.
Đây chính là bạo quân phòng bếp, bản thân lại dám chất vấn về hành vi của hắn.
Trong lòng đột nhiên có chút sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận