Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3057: Người chiến thắng cuối cùng (1)

Tiểu U do dự rất lâu nhưng vẫn quyết định ăn bánh. Đây là Bánh Tạo Hóa mà Bộ Phương đưa cho nàng, tổng cộng chỉ có hai cái, lúc trước đã ăn mất một cái rồi. Đây là cái bánh cuối cùng.
Nhưng khi nhìn lên bậc thang Tinh Không, thấy A Hồn và Hậu Thổ đang gần tới đích, Tiểu U vẫn cảm thấy mình nên ăn miếng bánh này. Có lẽ Bánh Tạo Hóa sẽ mang tới cơ hội cuối cùng cho nàng. Nếu không thì bây giờ một cơ hội nho nhỏ cũng không có.
Ban đầu Tiểu U định chỉ nhìn Hậu Thổ và A hồn cạnh tranh thôi. Nàng không muốn A Hồn ngồi lên vương tọa, nếu như có thể là Hậu Thổ thì tốt nhất. Nhưng từ lúc mới bắt đầu tới giờ Hậu Thổ đều theo sau A Hồn. Tiếp tục như vậy thì Hậu Thổ không có khả năng vượt qua được A Hồn.
Sự thật đúng là như thế.
Hậu Thổ cảm thấy sức lực cạn kiệt, vương tọa ở ngay trước mắt cũng mờ đi, nàng cảm thấy khoảng cách ngày càng xa.
Mà trái lại tuy A Hồn mệt mỏi nhưng ánh mắt lại kiên định, nhìn qua còn có chút trống rỗng. Nàng đạp một bước xuống rồi quay đầu nhìn Hậu Thổ ở sau lưng, lộ ra một nụ cười.
- Đáng tiếc, ngươi thua rồi.
A Hồn nói.
- Vương tọa Thành Hư Vô sẽ thuộc về ta.
Vừa nói xong tốc độ của A Hồn đã tăng nhanh. Đám cường giả Thành Hư Vô đều phát ra tiếng thì thầm xôn xao.
Dã tâm của A Hồn mọi người đều cảm nhận được, nàng còn dám dẫn cả đại quân Hồn Ma vào Thành Hư Vô. Hành vi như vậy là muốn Thành Hư Vô hủy hoại trong chốc lát. Bởi vậy các quý tộc đều không hy vọng A Hồn ngồi lên vương tọa. Nếu không bọn họ liều chết chống lại đám Hồn Ma thì còn ý nghĩa gì nữa?
Thứ sinh linh như Hồn Ma, đi tới đâu Vũ Trụ sụp đổ tới đó, sinh linh đồ thán hủy diệt mọt thứ. Sau Thành Hư Vô có thể trở thành nơi vui chơi của chúng được?
Nhưng nhiều người đều tuyệt vọng, bởi vì A Hồn vẫn chèn ép được Hậu Thổ. Mà thời gian trôi qua, A Hồn càng ngày càng tiến gần tới vương tọa. Đám cường giả Thành Hư Vô cảm thấy hi vọng ngày càng xa với.
Công Tước Mộng Yểm nắm chặt tay, căng thẳng tới mức khó hô hấp.
Cẩu Gia thì thản nhiên, đương nhiên cũng vì sự chênh lệch thực lực của Tiểu U. Nếu không bọn họ cũng sẽ kích động như Công Tước Mộng Yểm vậy.Tốt xấu gì Tiểu U cũng là người quen của bọn họ.
- Ồ… xem ra kết cục đã định rồi.
Tiểu Chú tựa lên cửa, nhìn lên bậc thang Tinh Không, thở dài một hơi.
Tuy Hậu Thổ có hi vọng nhưng vẫn chưa thể lấp đầy được sự chênh lệch thực lực. Tu vi của A Hồn cao thâm, lại còn thêm đột phá lên Thánh Nhân Hỗn Độn, càng thêm vững vàng.
- Ngươi dù sao cũng là ý chí của Nữ Vương, chẳng lẽ không thể khống chế được ai thừa kế vương tọa sao?
Bộ Phương nghi hoặc nhìn Tiểu Chú.
- Chẳng lẽ ngươi không sợ, sau khi Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn ngồi lên vương tọa sẽ khiến Thành Hư Vô bị hủy diệt à?
- Sợ chứ… nhưng sợ cũng vô dụng.
Tiểu Chú chu chu miệng.
- Ta chỉ là một phân thân ý chí của Nữ Vương, muốn có thực lực cũng không được, muốn uy nghiêm cũng không có uy nghiêm. Ta có thể làm sao? Ta cũng rất tuyệt vọng mà.
Bộ Phương.
- …
- Không còn cách nào nữa rồi. Chúng ta nên chuẩn bị tinh thần. Một khi A Hồn thừa kế được vương tọa, Hồn Ma chắc chắn sẽ bao phủ toàn bộ Thành Hư Vô.
Tiểu Chú thở ra một hơi, có chút bất đắc dĩ.
- Đừng vội, còn chưa tới thời khắc cuối cùng, thắng bại còn chưa biết được.
Bộ Phương cau mày nhìn về phía Tiểu U.
- Không phải ngươi đang nói Tiểu U đấy chứ. A Hồn đã đi được chín mấy bậc rồi, Tiểu U mới chỉ đi được sáu mấy bậc, vốn dĩ không có khả năng lật ngược tình thế.
Tiểu Chú có chút không nói thành lời.
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu Chú một chút, không giải thích gì nhiều.
Bánh Tạo Hóa còn ở trong tay Tiểu U. Có Bánh Tạo Hóa thì mọi chuyện đều có thể. Khi mà Tiểu U ăn bánh, con mắt của Bộ Phương sáng lên.
Trên bậc thang Tinh Không, Tiểu U sau khi ăn Bánh Tạo Hóa thì khí tức thay đổi nhưng có một luồng khí tức cuốn quanh thể thể nàng, không ngừng phun trào.
Đôi mắt Tiểu U trở nên thâm sâu, mi tâm ngưng tụ một viên Tinh Hạch. Sợi tóc đen không ngừng phiêu tán. Môi đỏ khẽ mở, hơi nhếch lên. Tiểu U liếc mắt nhìn Hậu Thổ và A Hồn đang ở trên cao. Sau đó đôi chân trắng nõn bước rộng. Một bước đạp xuống, bậc thang Tinh Không cũng như chấn động.
Uỳnh!
Thân thể Tiểu U đi lên như hỏa tiễn. Bánh Tạo Hóa đúng là tạo nên hiệu quả bất ngờ.
Hả?
Rất nhiều người cũng chú ý tới Tiểu U. Bởi vì đột nhiên khí tức của nàng thay đổi lớn, làm cho mọi người đều hít vào một hơi lạnh.
Một bước, ba bậc thang!
Nàng bước đi như bay trên bậc thang Tinh Không.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc! Công Tước Vân Lan đang che trán cũng khẽ giật mình, nhìn sang.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Công Tước Vân Lan nhìn Tiểu U đột nhiên bạo phát, không khỏi thắc mắc. Nha đầu này trước đây vẫn luôn giả vờ hay thế nào vậy? Bây giờ mới bạo phát? Chẳng lẽ muốn chơi đùa với trái tim mọi người sao? Nếu thua A Hồn thì Thành Hư Vô sẽ rơi vào tình thế vạn kiếp bất phục.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia nhất thời hưng phấn. Đám quý tộc như tìm thấy hi vọng, dù hi vọng này còn hơi xa vời, chênh lệch quá lớn.
Tiểu U một bước lên ba bậc thang, cho dù đuổi kịp cũng cần ít nhất mười bước. Mà Thiên Nữ Nguyền Rủa, mười bước sớm đã leo tới đỉnh rồi! Không đuổi kịp! Nhiều người đều lắc đầu, cảm thấy tuyệt vọng.
Đám Hồn Ma cũng hét lên kinh ngạc, ba vị Đại Hồn Chủ rống lên! Nếu A Hồn ngồi lên vương tọa thì bọn hắn có hi vọng thoát khỏi nhà tù này. Bọn hắn kí thác hết hi vọng lên người A Hồn, đương nhiên sẽ không mong có biến số xảy ra.
Tiểu U chắp lấy tay, đi từng bước một không vội vàng, nhưng tốc độ lại không hề chậm. Nếu nói Tiểu U lúc trước là bé mèo nhỏ ôn thuần thì bây giờ Tiểu U lại chạy nhanh như báo.
Da đầu Hậu Thổ xiết chặt quay đầu nhìn thấy ánh mắt thâm trầm của Tiểu U, suýt chút nữa nàng giật mình hoảng sợ bị kìm hãm trong đó.
Mà A Hồn cũng rùng mình, không chút do dự mà tăng tốc độ. Nàng sẽ không từ bỏ! Vương tọa của Thành Hư Vô thuộc về nàng!
- Sao có thể? Tiểu U gian lận?
Tiểu Chú kinh nghi bất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận