Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1868: Đại Ma Vương bảo vệ con (2)

Notice: Undefined offset: 194
Một cảnh điên cuồng như vậy.
Toàn thân những người xung quanh như ớn lạnh.
Vị giám khảo này là Tiên Trù thế gia đầu tiên ở tầng thứ năm, tu vi không yếu, cũng đã gần đạt đến Chân Thần cảnh Ngũ Tinh.
Vậy mà…
Trong tay người thanh niên này lại trở thành người yếu đuối không có chút phản kháng nào, người thanh niên này… không lẽ là Chân Thần cảnh Cửu Tinh sao?
Nhưng trong Tiên Trù Giới, ngoại trừ tầng chủ ra thì làm gì có ai là Chân Thần cảnh Cửu Tinh nữa vậy?
Mọi người vừa mới nghĩ đến đây thì đột nhiên đồng loạt trở nên sửng sốt.
Bọn họ nghĩ đến một người.
Két một tiếng.
Cửa phòng thi bị đẩy ra.
Có một bóng người thướt tha từ bên ngoài bước vào.
Trước đó, Mộng Kỳ thành chủ nhìn thấy Bộ Phương bước vào trong này, cũng có hơi tò mò cho nên đi vào theo.
Khi bước vào trong, nàng ta phát hiện ra bầu không khí bên trong hình như hơi khác thường.
Âm thanh của từng cú đấm nện xuống da thịt khiến cho Mộng Kỳ thành chủ phải sững sờ.
Ở phía xa.
Khuôn mặt Bộ Phương không cảm xúc giơ nắm đấm nện xuống.
Âm thanh ầm ầm khiến cho mọi người ở xung quanh phát run.
- Thanh niên này… là… là… Đại Ma Vương sao?
- Thật sự là Đại Ma Vương sao? Nha đầu quê mùa kia là đầu bếp học nghề của Đại Ma Vương sao?
- Trời ơi… Đúng là Đại Ma Vương rồi! Khí phách thật!
Ban giám khảo nhận ra Bộ Phương, lời nói của những người xung quanh cũng cho thấy bọn họ đã nhận ra thân phận của hắn, âm thanh kinh ngạc bất chợt vang lên hỗn loạn.
Ở Tiên Trù Giới bây giờ, cái tên Đại Ma Vương không ai là không biết, giống như sấm đánh bên tai vậy.
Dù sao Đại Ma Vương cũng là hi vọng của Tiên Trù Giới, là bậc anh hùng cứu vớt Tiên Trù Giới khỏi bờ vực diệt vong.
Mộng Kỳ thành chủ nhíu mày, nhẹ giọng hỏi:
- Các ngươi đang làm cái gì thế hả?
Âm thanh của nàng ta rất dịu dàng, nhưng lại vang vọng khắp phòng.
Sau khi giọng nói dịu dàng của Mộng Kỳ thành chủ cất lên.
Một giọng nói yếu ớt kèm theo tiếng khóc nức nở vang lên:
- Mộng Kỳ thành… thành chủ… Mau cứu… ta!
Vị giám khảo bị Bộ Phương đè xuống đất đánh đập dã man sợ hãi lên tiếng.
Bộ Phương hơi dừng động tác, liếc mắt nhìn Mộng Kỳ.
Sau đó, hắn tung một cú đấm ghim đầu của vị giám khảo này xuống mặt đất rồi mới đứng lên.
Bộ Phương vẩy tay, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường.
Hắn khẽ liếc mắt nhìn vị giám khảo giống như chó chết ngã trên mặt đất, bình tĩnh nói:
- Cút đi, người như ngươi không có tư cách làm giám khảo.
Mộng Kỳ chắp tay, nhìn dáng vẻ hung dữ của Bộ Phương, trên mặt toát lên vẻ tò mò.
Vậy mà Bộ lão bản cũng có một mặt khí phách như này à?
Vị giám khảo kia máu me đầy mặt, loạng choạng đứng dậy, trong miệng toàn là răng bị đánh gãy lả tả:
- Mộng Kỳ thành chủ… Người này… Người này công khai đánh giám khảo, mời Thành Chủ Đại Nhân có chế tài xử phạt hắn!
Mộng Kỳ thành chủ… ta… ta là người của Lưu gia!
Bộ Phương nhíu mày, tên này đang ở đây cáo trạng đấy à?
Khẽ thở dài.
Mộng Kỳ như cười như không, nàng ta liếc nhìn vị giám khảo này một chút, sau đó ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén:
- Lưu gia à? Thật đúng là… Dám đắc tội với Đại Ma Vương hay sao?
Mộng Kỳ lạnh lùng nói:
- Cút đi! Tự ngươi đi nói với Lưu gia, để cho gia chủ Lưu gia đích thân đến tầng một của Tiên Trù Giới chịu đòn nhận tội, nếu như Lưu gia không được Đại Ma Vương tha thứ thì Lưu gia cũng không cần tồn tại nữa đâu.
Tiên Trù Giới trải qua đại nạn, Mộng Kỳ xem như đã nhìn thấu thế gia ở Tiên Trù Giới. Trong giọng nói lộ ra vẻ chán ghét, đám người rác rưởi kia lại còn dám đắc tội với Bộ Phương à?
Mộng Kỳ bây giờ chính là điển hình của phái sủng Phương đấy!
Ngay cả Địch Thái Giới Chủ có đánh nhau với Bộ Phương thì Mộng Kỳ sẽ không do dự mà chọn đứng về phe Bộ Phương.
Những người đứng xung quanh khi nghe được lời nói này đều hít sâu một hơi.
Quả nhiên là Đại Ma Vương.
Có điều Mộng Kỳ thành chủ cũng làm quá lên đi, kể cả là Đại Ma Vương… Thì cũng không cần đích thân gia chủ Lưu gia ra mặt chứ?
- Đừng cho là ta nói đùa, Mộng Kỳ ta từ trước đến nay không biết nói đùa. Nếu không ngươi có thể thử.
Mộng Kỳ lạnh lùng liếc nhìn vị giám khảo kia, khiến cho toàn thân người nọ run lẩy bẩy.
Sau đó, hắn ta ôm chặt lấy khuôn mặt đầy máu, vừa bò vừa lăn ra khỏi phòng thi.
Đám người xung quanh cảm thấy áp lực càng ngày càng lớn.
Mặc kệ là Đại Ma Vương hay là Mộng Kỳ thành chủ, dù sao thì cũng là cấp bậc lão đại tồn tại ở Tiên Trù Giới.
Bọn họ không dám đắc tội với ai trong số đó.
Két một tiếng.
Cái ghế bị kéo ra, Bộ Phương ngồi lên ghế, dựa ra sau, nhìn về phía Hi Hi đang ở trên lôi đài.
Bộ Phương nói:
- Hi Hi, con cứ tiếp tục đi, một người đầu bếp ưu tú là người sẽ không bị những yếu tố bên ngoài tác động đến, nấu ăn chính là mục đích duy nhất của con.
Hi Hi gật đầu.
Bộ Phương nói:
- Các ngươi, bưng món ăn lên, bây giờ ta sẽ làm giám khảo.
Nói xong, khuôn mặt không cảm xúc quay ra phía sau, hắn nhìn vị giám khảo còn lại và những người ở xung quanh một chút rồi nói:
- Ta làm giám khảo, mọi người có ý kiến gì không?
- Không, không có!
- Đại Ma Vương, ngài nói gì thì là cái đó!
- Ngài làm giám khảo chính là vinh hạnh của bọn họ.

Vị giám khảo còn lại sao dám nói không.
Vội vàng khoát tay, cười rạng rỡ.
Bộ Phương nghiêng đầu nhìn Mộng Kỳ.
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Mộng Kỳ lộ vẻ tươi cười:
- Ngươi nói gì thì ta đều ủng hộ.
Bộ Phương gật đầu:
- Được rồi.
Sau đó, Bộ Phương quay đầu lại, tầm mắt rơi xuống trên người những tuyển thủ kia. Những người này đột nhiên cảm thấy hốt hoảng và run sợ.
Rầm rầm!
Món ăn của Hi Hi cũng sắp hoàn thiện, có lôi đình vang vọng.
Tinh thần của Bộ Phương thoáng động.
Một trận pháp xuất hiện, thân hình khôi ngô của Tiểu Bạch cũng hiện ra trong phòng.
Bộ Phương nói:
- Tiểu Bạch, đánh tan lôi đình giúp Hi Hi cho ta.
Ánh mắt cơ giới của Tiểu Bạch lập lòe, sau một thoáng dịch chuyển tức thời thì lập tức xuất hiện bên cạnh Hi Hi.
Khi lôi đình rơi xuống.
Ánh mắt Tiểu Bạch ngưng tụ, một luồng sét màu tím bắn ra từ trong ánh mắt cơ giới của Tiểu Bạch, nó đánh xuống Lôi Kiếp làm cho Lôi Kiếp bay ngược, kiếp vân đều tan ra.
Mọi người ở đây được phen sững sờ.
Tên trộm khủng khiếp! Đó chính là Thiên Tiên Khôi của Đại Ma Vương!
Bộ Phương dựa người vào ghế, duỗi ngón tay gõ lên mặt bàn.
- Kia là đầu bếp học nghề của ta, các ngươi dùng cách thức thông thường ở trù nghệ chiến thắng nàng, ta sẽ không có ý kiến. Nhưng… Nếu như dám bắt nạt nàng, thì chuẩn bị đón nhận cơn giận của ta, bây giờ, bưng món ăn của các ngươi nấu lên đây, để ta xem người dám chế giễu đồ đệ của ta… sẽ có thể nấu ra được món ăn như nào.
Lời nói lạnh nhạt của Bộ Phương vang lên.
Trong lòng mọi người không khỏi âm thầm lắc đầu.
Đại Ma Vương… Đúng là rất bảo vệ cho người nhà nhé!
Những thiếu niên ban đầu chế nhạo Hi Hi đều đã sớm hoảng sợ, món ăn cũng bưng không nổi.
Ban đầu còn là đồ nhà quê, sao tự nhiên trở thành người không thể dây vào nổi vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận