Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3180: Rong chơi tới tận cùng của cõi vĩnh hằng (2)

Notice: Undefined offset: 116
Nữ Vương Nguyền Rủa gào thét, trong đôi mắt nàng tràn đầy oán niệm, tràn đầy vẻ không cam lòng. Nàng đã bị lừa gạt, đã nói là sống với nhau suốt đời suốt kiếp, thế mà Trù Thần lại một mình già rồi chết đi! Để lại một mình nàng cô độc trong đau đớn.
Nữ Vương Nguyền Rủa gào thét dữ tợn và đáng sợ.
Đột nhiên, Bộ Phương lấy một muỗng cơm nhét vào trong miệng Nữ Vương Nguyền Rủa.
- Nữ nhân cố chấp đúng là đáng sợ. Có lẽ Trù Thần cũng không ngờ rằng ngươi sẽ cố chấp như vậy.
Bộ Phương nhét một miếng cơm vào trong miệng Nữ Vương Nguyền Rủa, thản nhiên nói.
Không gian yên tĩnh trở lại, không có nổ tung đáng sợ, chỉ là một vùng yên lặng.
Bộ Phương nhìn tâm tình phức tạp trong đôi mắt Nữ Vương Nguyền Rủa thì không khỏi lùi lại một bước, nhàn nhạt thở ra một hơi.
Nữ nhân thật là đáng sợ. Nấu nướng vẫn là dễ chịu hơn.

Nữ Vương Nguyền Rủa kinh ngạc nhai nuốt, mùi vị quen thuộc bao trùm khuôn miệng nàng. Mùi vị ấm áp từng chút thẩm thấu vào trong cơ thể, tác động lên thân thể nàng lúc nào không hay. Cảm giác này khó có thể nói rõ. Hắc ám xung quanh nàng thế mà lại bị xua tan bởi sự ấm áp này.
Một điểm sáng xuất hiện ở phía xa, một bóng người mặc áo bào màu trắng chậm rãi đi tới mỉm cười nhìn nàng.
Bóng người kia vuốt ve mặt nàng, thì thầm nói nhỏ điều rì đó. Hai hàng nước mặt chậm rãi trượt xuống trên gương mặt xinh đẹp của Nữ Vương Nguyền Rủa.

Bộ Phương chắp tay đứng từ xa nhìn Nữ Vương Nguyền Rủa từng chút ăn hết bát cơm chiên kia.
Hắc ám xung quanh bắt đầu tiêu tán, giống như băng tuyết lạnh lẽo vạn năm bây giờ có thể nở một nụ cười. Non xanh nước biếc lại trở về, nước suối chảy róc rách, bãi cỏ xanh rờn, cây cối tươi tốt, Linh Thú lười biếng gặm cỏ.
Hình ảnh quen thuộc khiến Bộ Phương không khỏi gật gật đầu. Khúc mắc của Nữ Vương Nguyền Rủa quả nhiên nằm ở bát cơm chiên này, chẳng qua là nàng cố chấp không ăn đã trói buộc chính mình ngàn vạn năm.
Bộ Phương lắc đầu, nhếch miệng một cái.
- Đúng là nữ nhân.
Nơi xa, căn nhà gỗ sụp đổ đột nhiên lại khôi phục lại nguyên dạng. Tiếng chim hót, hoa nở khung cảnh vô cùng tươi đẹp.
Bộ Phương hít sâu một hơi.
- Bộ Phương, ta ăn xong rồi, thêm một phần nữa.
Giọng nói lạnh lùng của Tiểu U vang lên.
Bộ Phương hít sâu một hơi nhất thời phát ra tiếng ho khan. Hắn xoa ngực liếc nhìn Tiểu U đang nhìn mình bằng ánh mắt vô tội. Hắn có chút bất đắc dĩ, rung tay một cái lại một phần cơm xuất hiện, đang chuẩn bị đưa cho Tiểu U thì hình ảnh trước mắt biến đổi.
Ầm ầm…
Giống như có một cơn gió nhẹ lướt qua, Bộ Phương mở mắt, hắn đang ngồi xếp bằng trên quan tài, sắc mặt có chút sửng sốt. Trong tay hắn là món cơm chiên trứng ban đầu.
Trong quan tài, Tiểu U chậm rãi ngồi dậy, bưng một bát cơm Long Mễ chậm rãi ăn.
Bộ Phương nhìn khéo miệng Tiểu U vẫn dính một hạt cơm, không khỏi buồn cười.
Uỳnh!
Mi tâm Tiểu U đột nhiên ngưng tụ một viên Tinh Thạch màu đen, khí tức tăng lên vùn vụt, trong nháy mắt xông tới tầng thứ vô cùng đáng sợ.
Bộ Phương cảm nhận được khí tức của Tiểu U thì không khỏi cảm thán. Truyền thừa của Nữ Vương Nguyền Rủa, Tiểu U xem như đã nắm giữ triệt để rồi… Đáng tiếc, Tiểu U không đi hết đạo vô tình, tu vi của nàng vốn dĩ không thể tới được tầng thứ của Tổ Thần. Nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Bộ Phương ngồi trên quan tài, giơ tay xoa đầu Tiểu U.
Bên ngoài, quý tộc Thành Hư Vô, Mộc Hồng Tử, Tiểu Bạch, Minh Vương Nhĩ Cáp đều thấy cảnh này, trái tim đang lơ lửng cuối cùng cũng yên tình lại.
Dù sao thì Nữ Vương Nguyền Rủa cũng là cường giả cấp bậc Tổ Thần, nếu Bộ Phương không cẩn thận đúng là khóc không ra nước mắt.
Bây giờ xem ra mọi thứ đều ổn rồi.
Két.
Cửa cung Nữ Vương Nguyền Rủa chậm rãi mở toang, Bộ Phương chắp tay đi ra. Tiểu U vừa ăn xong cơm thì vô cùng vui vẻ. Quan tài kia lại rơi vào trong bậc thang Tinh Không, chôn sâu dưới cung Nữ Vương Nguyền Rủa.
Về câu nói mà Trù Thần nói với Nữ Vương Nguyền Rủa thì Bộ Phương cũng không biết, không một ai biết. Đó có lẽ là một bí mật mãi chôn sâu trong hạt bụi của lịch sử.
- Cung nghênh Nữ Vương Nguyền Rủa!
Tiểu U đi ra khỏi cung Nữ Vương, các quý tộc Thành Hư Vô đều kích động vô cùng.
Công Tước Vân Lan, Công Tước Mộng Yểm, Công Tước Thiên Liên nhao nhao cúi đầu, quỳ sát xuống đất mặt mũi tràn đầy cung kính.
Phía sau là Bá Tước và Tử Tước cũng quỳ sát xuống mặt đất. Một màn này có chút hùng vĩ.
Thành Hư Vô yếu thế bây giờ đã triệt để hùng hồn trở lại.
- Ừm.
Tiểu U hài lòng nhìn tất cả.
Đột nhiên, nàng cảm thấy thân thể huyễn hoặc đang dần trở nên ngưng thực. Nàng kinh ngạc nhìn chính mình. Ban đầu nàng chẳng qua là một tia ý niệm của Nữ Vương Nguyền Rủa hóa thành. Mà bây giờ nàng thật sự đã biến thành người…
Soạt…
Quý tộc quỳ rạp dưới đất cũng sửng sốt.
Trong cung Nữ Vương là một tia sức mạnh màu lục lan tràn bao phủ toàn bộ Thành Hư Vô.
Trong cung hóa thành hai tia sáng, hai tia sáng này từ Thành Hư Vô trùng thiên bay ra khắp vũ trụ.
Thành Hư Vô tĩnh mịch bây giờ lại có hào quang bao phủ, khôi phục sức sống bừng bừng. Những con thuyền xương trắng chậm rãi tán đi. Bên trên những hành tinh tĩnh mịch tràn ngập sự sống, từng đóa hoa nở rộ.
Những quý tộc ở đây đều ngơ ngác, tất cả như dấu vết thần kỳ.
Bộ Phương ngẩng đầu nhìn hai tia sáng phiêu đãng trong hư không giống như hai bóng người đang khẽ gật đầu với hắn.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, hai tia sáng kia vạch phá tinh không biến mất trong vũ trụ giống như là vĩnh viễn quấn quýt lấy nhau, rong chơi tới tận cùng của cõi vĩnh hằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận