Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1198: Long Bài chín bảy phần (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hóa ra bên trong Long Đản này ẩn giấu hạt giống của Man Ma La.
Cái Long Đản của rồng con này chính là có sinh cơ bành trướng và năng lực thôi hóa, mục đích của việc dùng loại Long Đản loại này là để thôi hóa Man Ma La.
Bên trong cái Long Đản này, chủ yếu là Man Ma La… Căn bản Long Đản này là một quả trứng chết.
Cái Long Đản này xuất sinh, tương lai của nó đã được xác định, chính là một quả trứng chết.
Thiếu niên Bộ Phương đúng là một tên tặc tinh, hóa ra đã sớm nhìn thấu cả rồi.
Bộ Phương đứng ở ngoài cửa quán ăn, nhìn hết vào mắt cây đại thụ màu tím đen phát triển tốt đến cao vài chục mét, trên thân cây đại thụ này còn có dịch nhờn đang chảy.
Hai tay Bộ Phương vòng qua ngực, sắc mặt lạnh nhạt.
Hắn nhìn về phía Minh Vương.
-Cái đồ chơi này người nào bày ra, thì người ấy đi mà giải quyết, nếu không… ba cái Lạt Điều của ngươi cũng chẳng còn đâu!
Bộ Phương nói.
Cây đại thụ sinh trưởng ở chỗ này, đứng ở đấy giống như muốn che kín toàn bộ quán ăn Thao Thiết Cốc, đây chính là sự tình lạ lùng quá mức cho phép.
Minh Vương sững sờ, nhất thời hít sâu một hơi, không dám chậm trễ thêm giây phút nào.
Việc này xảy ra khiến thiếu niên Bộ Phương muốn cắt xén Lạt Điều của hắn ta, tâm tư đơn giản nhưng âm hiểm, không chỉ vì có ngoại nhân mà nói vậy chứ!
Rầm rầm…
Cành của Man Ma La Thụ rất nhanh đã dừng sinh trưởng, đây chính là vì năng lượng trong dịch trứng đã tiêu hao hết toàn bộ.
Nhánh cây đang lắc lư, mới đó chậm rãi cuộn lên, hình thành một cái thông miệng hình tròn.
Bên trong thông miệng có năng lượng đang lưu chuyển, sau đó… Từng đạo, từng đạo thân ảnh đen nhánh từ thông miệng đó chui ra ngoài.
Quả nhiên, cái Man Ma La Thụ này là để truyền tống chiến sĩ Minh Khư…
Sau khi Minh Vương đánh giá tác dụng của cây đại thụ này thì thân hình bay lên trên không trung.
Lơ lửng ở trước cửa động kia.
Vung tay lên, hắc khí cuồn cuộn phun trào, nhất thời ngưng tự, hóa thành một bàn tay màu đen che khuất cả bầu trời.
Thủ chưởng che ngang, lập tức đập mạnh xuống động khẩu.
Một tiếng nổ vang, Man Ma La Thụ nát tan tành, đứt thành từng khúc.
Sinh linh Minh Khư ở đằng kia đã đi đến cửa động khẩu, đang sống sờ sờ mà bỗng dưng bị đập cho quay đầu lại, cái cảm giác uất nghẹn kia khiến cho người ta thấy hoảng sợ.
-Đã không đổi được Lạt Điều thì để lại các ngươi còn có tác dụng gì chứ?
Minh Vương nói.
Sau khi vung tay áo dài lên, tất cả những cặn bã trên mặt đất đều bị quét đi sạch sẽ.
Phố dài Thập Lý lại một lần nữa trở nên thanh tĩnh lạnh lẽo.
Làm xong hết những việc này, Minh Vương đắc ý đi về phía nhà hàng, đặt mông ngồi vào bàn ăn của quán cơm.
Bộ Phương trở về trong bếp tiếp tục nấu nướng.
Mùi thơm của món ăn nóng hôi hổi rất nhanh đã từ trong phòng bếp mà bay ra bên ngoài.
Lần này, Bộ Phương làm trước cho Tiểu U món cơm Long Huyết Mễ, mà sườn xào chua ngọt của Cẩu gia phải đợi một chút.
Trong phòng bếp.
Trong tay Bộ Phương động một cái, một khối thịt lưng của Ma Long được cắt gọn bày trên thớt.
Long Cốt của Ma Long rất lớn, cho nên sau khi Bộ Phương bỏ đi Long Cốt, lọc ra thịt lưng ở trong đó.
Đối với cái nguyên liệu nấu ăn này, Bộ Phương vô cùng có hứng thú, điển hình như nguyên liệu nấu ăn của Minh Khư, ngược lại có thể thử nghiệm một lần.
Cho nên đầu tiên Bộ Phương muốn làm một món thịt rồng xào chua ngọt.
Chỉ chốc lát sau.
Trong phòng bếp, mùi thơm của món ăn nồng đậm mà phiêu đãng bay ra, mùi thơm này vẩy động nhân tâm, khiến cho người ta không khỏi nuốt nước bọt.
Không thể không nói, thực sự rất thơm.
Cẩu gia đang ghé vào sát cây Ngộ Đạo liền trừng lớn mắt chó, mũi chó cũng mở lớn, lỗ mũi hít hít một cái.
Sau một khắc, gió cuốn mây tan ghé vào bàn cơm, lè ra cái lưỡi tràn đầy hưng phấn.
Nó nhìn sang hướng nhà bếp, trong lòng vạn phần mong chờ.
Vị của sườn xào chua ngọt, vị của thịt rồng xào chua ngọt! Là vị chân chính của thịt rồng xào chua ngọt.
Cái sườn xào chua ngọt này được rưới một lớp túy trấp nóng hổi, túy trấp hiện ra màu vỏ quýt, khiến cho chất thịt mềm hơn, nhẹ nhàng khẽ ngửi, trong miệng không khỏi chảy nước miếng.
Cẩu gia đã sớm không chờ đợi nổi nữa, một con chó có tình yêu cuồng nhiệt với sườn xào chua ngọt, Cẩu gia rất thích sườn xào chua ngọt, vượt ra xa tưởng tượng của mọi người.
Giống như Minh Vương chỉ có một tình yêu duy nhất với Lạt Điều, thì Cẩu gia cũng chỉ yêu thích duy nhất món sườn xào chua ngọt thôi.
Mỗi lần ăn sườn xào chua ngọt, thịt mỡ trên toàn thân Cẩu gia sẽ run lên nhè nhẹ, đó chính là vì quá hưng phấn mà run rẩy, cũng chính vì vui vẻ mà run rẩy.
Người bình thường chắc chắn không hiểu được.
Sườn xào chua ngọt bày ra trước mặt Cẩu gia, mũi chó của Cẩu gia hít hít, thật nhanh hít một hơi sâu.
Sau một khắc, khi lấy được miếng sườn xào chua ngọt chính là tiếng cắn xương ken két.
-Ừm! Đây chính là vị thịt rồng con!
Cẩu gia ăn một miếng thịt rồng xào chua ngọt, giật mình nói.
Ở bàn đối diện, Minh Vương hết mút vào lại lấy ra Lạt Điều còn kiêu ngạo lẩm bẩm một tiếng.
-Con Chó ghẻ nhà ngươi còn ăn ra vị đạo cơ à, không sai… Sườn xào chua ngọt ngươi đang ăn bây giờ chính là thịt rồng con, cũng là thịt rồng con bản vương mới bắt được!
Minh Vương nói.
-Nói lớn lên cho bản vương, con Chó ghẻ nhà người làm sao cảm ơn bản vương đây?
-Đậu bỉ.
Cẩu gia liếc xéo Minh Vương một cái, âm thanh ôn hòa nhưng tràn ngập từ tính cất lên.
Mà Bộ Phương nhìn một người một chó cãi nhau ở đó, nhìn lâu cũng thành quen.
Thường ngày Cẩu gia ghé vào cây Ngộ Đạo ngủ, đứng lên ăn sườn xào chua ngọt, cùng với Minh Vương cãi nhau, sau đó lại ngủ tiếp…
Bộ Phương không cảm thấy bất ngờ lắm, nhếch nhẹ khóe miệng cười, xoay người đi vào bên trong quán ăn.
Sau đó, hắn chuẩn bị nếm thử một món ăn mới.
Đi đến trước bếp lò.
Trong tay Bộ Phương lóe lên ánh sáng, từ trong túi Hệ Thống Không Gian lấy ra một khối có năng lượng nồng đậm bao quanh cắt thành bậc thang có hình dạng giống Long Bài.
Cái Long Bài này lấy từ thịt phần eo của Ma Long, là vị trí thịt rồng tuyệt vời nhất của cả cái đầu rồng, tới gần chỗ lưng, nhưng cũng không phải thịt lưng rồng, mỡ và bắp thịt của thịt rồng tỉ lệ hòa hợp trộn lẫn vào nhau.
Mà khi Bộ Phương thái xuống… Định để phần thịt này làm Long Bài chín bảy phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận