Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1952: Kiếm Oa (2)

Notice: Undefined offset: 183
Vô cùng đặc sắc.
Bộ Phương tiến hành không một chút lộn xộn.
Độ khó trong việc nấu món Kiếm Oa này cũng không tính là quá lớn, còn dễ hơn việc nấu canh xương một chút.
Có Long Cốt Thái Đao ở đây, toàn bộ con Kiếm Vũ Hạc này đều bị cắt thành từng miếng nhỏ.
Sau khi tưới nước dầu lên thì để vào trong nồi rồi bắt đầu xào nấu, bỏ một lượng lớn gừng vào trong rồi đảo lên, xào cho tới khi có mùi thơm.
Lấy ra một chiếc nồi màu vàng đất mà hệ thống đã chuẩn bị sẵn.
Sau khi đổ đồ ăn đã nấu xong ào ào vào trong nồi cát thì Bộ Phương đập nắp nồi lên.
Tiến hành hầm ở lửa nhỏ, hầm đến khi bốc mùi thơm thì mới được.
Đây là một quá trình vô cùng tốn thời gian.
Chẳng qua thì hiện giờ Bộ Phương rất bình tĩnh, cho nên vốn hắn cũng không nôn nóng gì, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất đợi nấu xong.
Hi Hi ăn kem ly xong rồi thì cũng không đi quấy rầy Bộ Phương.
Mà là rất im lặng quan sát cách Bộ Phương nấu nướng.
Hắn ngồi khoanh chân trên mặt đất, khống chế được độ lửa xong rồi lại rơi vào trầm tư, hệ thống cho một món ăn như Kiếm Oa này, rốt cuộc là có ý nghĩa gì chứ?
Chẳng qua thì Bộ Phương cứ nghĩ rồi lại nghĩ, có lẽ là hệ thống muốn để Bộ Phương dung hợp Kiếm Oa với trận pháp mỹ thực nhỉ.
Không sai, món ăn mà hệ thống cung cấp lại càng dễ dàng dung hợp với trận pháp mỹ thực hơn!
Ùng ục ùng ục.
Bên trong nồi cát có hơi nóng hôi hổi bốc lên, sôi trào không ngừng, mùi thơm lượn lờ, hấp dẫn cơn thèm ăn của người khác.
Bên trong nồi cát có luồng khói màu trắng bay lên, luồng khói này đều hóa thành những thanh trường kiếm sắc bén bên trên nồi cát, tựa như muốn xé rách cả hư không ra vậy.
Kiếm ý bốc ra từ bên trong nồi cát này, cho dù có là Bộ Phương thì cũng có hơi kinh hãi.
Kiếm ý này… dường như có hơi kinh người!
Ít nhất thì Bộ Phương đã giật mình một chút.
Có thể nói Kiếm Oa đã được nấu hoàn thành như vậy, cũng không có kỹ xảo cao thâm gì hết, tất cả đều dễ dàng như vậy thôi.
Hắn bưng nồi cát lên.
Hi Hi cũng đã ăn kem ly xong rồi, nàng tò mò ngẩng đầu lên mà nhìn Bộ Phương.
Nàng cũng cảm thấy rất hứng thú với món ăn mà Bộ Phương nấu ra.
Bởi vì dường như món ăn lần này có hơi kỳ lạ, hoàn toàn không giống như những món ăn trước kia.
Bộ Phương mở mắt ra.
Bên trong cái nồi to cỡ một cái chậu có chứa Kiếm Oa.
Bộ Phương khoanh tay lại, đứng ở trước Kiếm Oa mà trầm tư.
Nhưng hắn cũng không bắt đầu nếm thử mùi vị.
Ngược lại là nhìn chằm chằm một cách cẩn thận.
Sau khi nhìn một hồi lâu, Bộ Phương mới giật mình.
Hắn cứ luôn cảm thấy thiếu mất cái gì đó, bây giờ xem ra, quả nhiên là trong nguyên liệu nấu ăn vẫn còn thiếu ý chí thiên đạo.
Cho nên mới khiến cho món Kiếm Oa này chưa hoàn thành được.
Hắn xách Kiếm Oa lên.
Bộ Phương nói một câu với Hi Hi.
Rồi cả người lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Tìm thấy Ngưu Hán Tam, hắn đặt Kiếm Oa lên trước bàn ăn.
Ngưu Hán Tam nhìn cái nồi cát to này, ánh mắt hắn ta lập tức sáng bừng lên.
- Bộ lão bản, quá khách khí rồi, hai chúng ta là ai với ai chứ hả, lại còn tự mình tặng đồ ăn tới đây cho lão ngưu thưởng thức… sao ta lại không biết xấu hổ được chứ!
Ngưu Hán Tam nhếch miệng cười ngây ngô.
Vừa nói lại vừa vươn tay mở nắp nồi ra.
Vèo…
Nắp nồi vừa được mở ra.
Lập tức có một luồng khí nóng mãnh liệt bốc lên tận trời trong nháy mắt.
Khí nóng cuồn cuộn trong chớp mắt, tựa như có sự sắc bén phóng ra từ bên trong chiếc nồi cát kia làm cho Ngưu Hán Tam lập tức hết hồn.
Ừng ực.
Động tác của Ngưu Hán Tam cứng lại.
Một hồi lâu sau, hắn ta mới liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái.
Bên trong món ăn này sao lại còn ẩn chứa kiếm ý nữa chứ?
Hơn nữa nhìn kiếm ý kia, giống như muốn xé rách tất cả mọi thứ vậy.
Ngưu Hán Tam hít sâu một hơi.
- Cái thứ đồ chơi này… ăn được không?
Miệng của Ngưu Hán Tam cũng run run, hắn ta biết ngay chắc chắn Bộ lão bản sẽ không tốt bụng đi tặng đồ ăn cho hắn như vậy mà.
- Ngươi nếm thử đi, xem thử vật dẫn của thực khí tử vong còn thiếu cái gì nữa.
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc mà bắt chéo tay lại rồi nói với Ngưu Hán Tam.
Ngưu Hán Tam gật gật đầu.
Sau đó hắn ta bèn vươn đũa ra.
Phần phật.
Bên trong nồi cát, từng miếng thịt hạc đang rung rung, lớp da mềm mịn hiện ra màu đỏ nâu, bên trong còn có trộn lẫn mùi thơm đậm đà của gừng, mùi gừng hòa với kiếm ý của Kiếm Vũ Hạc lại có hơi bổ sung cho nhau, sắc bén đến mức tựa như muốn xé rách cả bầu trời.
Chiếc đũa cắm sâu vào trong đó, khẩy khẩy một hồi lâu sau.
Gắp ra một miếng thịt từ bên trong.
Ngưu Hán Tam hé miệng, liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái.
Hình như trên miếng thịt này có kiếm khí vô hình đang lưu chuyển, kiếm khí đó cực kỳ sắc nhọn, giống như muốn đâm vỡ cả hư không vậy.
Loại đồ ăn này… ăn vào.
Ngưu Hán Tam nghi ngờ không biết khoang miệng của mình có thể bị xé rách hoàn toàn thành những mảnh nhỏ hay không đây?
- Bộ lão bản… thật sự không có việc gì sao?
Ngưu Hán Tam vẫn nhìn Bộ Phương với ánh mắt ngờ vực rồi nói.
Bộ Phương nhíu nhíu mày đầu.
Sao cái tên Ngưu Hán Tam này cứ líu ra líu rít như nữ tử vậy.
Khóe miệng hắn nhếch lên.
Bộ Phương bèn cầm đũa lên, khẩy khẩy mấy miếng gừng bên trong nồi rồi gắp lên một miếng thịt hạt màu đỏ nâu.
Bỏ thịt hạt vào trong miệng.
Miệng Bộ Phương chậm rãi cắn xuống.
Một tiếng nhóp nhép.
Khối thịt bị cắn một miếng.
Dường như có tiếng kiếm khí quét ngang trời vang vọng lên.
Bên trong khoang miệng của Bộ Phương cũng có một đạo kiếm ý phụt ra.
Kiếm ý kia chém lên trên mặt đất, vậy mà lại tạo thành một cái lỗ nhỏ trên đó…
Ngưu Hán Tam nuốt ừng ực một ngụm nước miếng… hắn ta trừng lớn mắt.
Bộ lão bản… đây là muốn mưu sát trâu à?!
Cái này mà ăn vào… nếu như kiếm ý bùng nổ toàn diện, con người còn không bị bắn thành cái sàng à?
- Ngươi thử xem…
Bộ Phương buông đũa xuống, hắn nhai nuốt thịt hạc trong miệng.
Cũng có mùi thơm của thịt nồng đậm truyền ra từ bên trong.
Ngưu Hán Tam vẫn có hơi do dự.
Chẳng qua thì thấy Bộ Phương cũng đã ăn rồi.
Vậy hắn ta thử một miếng thì có làm sao…
Cho nên hắn ta gắp một miếng thịt hạc nho nhỏ lên, nhét vào trong miệng.
Vừa bỏ vào miệng.
Ánh mắt của Ngưu Hán Tam lập tức thay đổi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận