Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2831: Bộ Phương, ta đói (1)

Toại Nhân Thị ngẩng đầu lên.
Trong đôi mắt ông ta có Hỗn Độn Chi Khí đang lưu chuyển, công đức trên người tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Hắn đã thành công.
Không ngờ Bộ Phương lại thật sự có thể tìm được hy vọng trong Tân Hỏa của nhân tộc để hồi sinh ông ta.
Toại Nhân Thị cảm giác được Hồng Hoang Chi Khí đang lưu chuyển trong cơ thể mình.
Ông ta thân là Đại Đạo Thánh Nhân, thân thể có thể nói là bất tử bất diệt.
Ông ta sở dĩ lúc trước trở nên giống như “đèn cạn dầu” chủ yếu là vì vô số năm tháng luôn trấn áp thông đạo Hồn Ma Vũ Trụ, đã tiêu hao quá nhiều năng lượng.
Cho nên thân thể mới mới mục nát, tan thành tro bụi.
Bây giờ ông ta đã giống như Phượng Hoàng tái sinh, sống lại trong Tân Hỏa.
Mái tóc bạc trắng trở thành màu đen nhánh với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Khuôn mặt già nua ban đầu của Toại Nhân lại trở nên trẻ trung hơn rất nhiều, đôi mắt sáng ngời có hồn, lông mày rậm và bộ râu quai nón đen nhánh, khiến Toại Nhân Thị nhìn rất có khí phách.
Trên đỉnh đầu Toại Nhân Thị, ánh sáng công đức đang không ngừng ngưng tụ lại.
Toại Nhân Thị một lần nữa sống lại vào thời khắc này đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Mà không chỉ có vậy…
Bộ Phương lùi lại về sau mấy bước, nhìn qua Toại Nhân Thị đã khôi phục này.
Người này há miệng ra, trong miệng dâng lên Hỗn Độn Chi Khí.
Cùng với vô vàn năng lượng không ngừng chuyển động, quấn lấy thân thể hắn ta, khiến cho lực lượng của ông ta không ngừng tăng mạnh lên.
Ầm!
Toại Nhân Thị nắm lấy cành Toại Mộc, khí tức chìm nổi. Sâu trong đáy mắt như thể có khí thể vô cùng nặng nề chìm xuống, đôi mắt tỏa ra Hỗn Độn!
Phần phật…
Vô số ngọn lửa đang nhanh chóng ngưng tụ lại, hóa thành ngọn lửa Đồ Đằng (*), những đường vân rơi vào trên cơ thể Toại Nhân Thị.
Những bông hoa Đại Đạo xoay quanh trên đỉnh đầu hắn ta, khí tức huyền ảo buông xuống.
Bộ Phương cảm giác được, khí tức vốn đã vô cùng cường hãn của Toại Nhân Thị bây giờ đang liên tục tăng lên.
Triệt để đột phá một cảnh giới, biển lửa đều sôi trào vào thời khắc này.
- Hả?
Bộ Phương khẽ giật mình.
Hắn không ngờ Toại Nhân Thị sẽ được hồi sinh.
Nhưng lại càng không ngờ tới hơn là, tu vi của Toại Nhân Thị thế mà lại tiếp tục đột phá.
Ban đầu, tu vi của Toại Hoàng đã đạt tới cấp bậc Đại Đạo Thánh Nhân.
Bây giờ… tái sinh sống lại, tu vi lại đột phá.
Sợ rằng sẽ đạt tới cấp bậc Hỗn Độn Thánh Nhân.
Hỗn Độn Thánh Nhân à…
Đôi mắt Bộ Phương sáng lên.
Bát cơm vừa rồi này có thể gọi là… bát cơm của hy vọng.
Một bát cơm không chỉ mang đến hy vọng cho Toại Nhân Thị mà hơn nữa là mang đến hy vọng cho nhân tộc…
Dân dĩ thực vi thiên (*), sự quan trọng của lương thực không cần nói cũng biết.
Mà chính Bộ Phương cũng qua kinh nghiệm này, cơ thể và tâm trí đều được trải qua một lần tẩy rửa.
Sự mơ màng trước kia đã được rửa sạch.
Bây giờ Bộ Phương, có lẽ chỉ vì con đường Trù Thần thuần túy mà không ngừng nỗ lực.
Toại Nhân Thị trung niên để trần nửa thân trên, nửa người dưới chỉ quấn ad thú, nhìn qua giống như dã nhân thô kệch.
Ông ta cười lớn, đạp không từ xa đến, mỗi một bước đạp xuống đều khiến hư không run rẩy liên tục.
- Hahaha! Quả nhiên lão phu không nhìn lầm tiểu tử cậu…
Toại Nhân Thị cười lớn, cực kỳ hưng phấn.
- Có thể có được Tân Hỏa của nhân tộc thừa nhận, tiểu tử cậu quả nhiên không tầm thường, quả nhiên là hy vọng của nhân tộc ta!
Toại Nhân Thị đi đến bên cạnh Bộ Phương.
Khí tức của ông ta vô cùng mãnh liệt, xung quanh dường như đều có Hỗn Độn Chi Khí đang lưu chuyển.
- Chúc mừng Toại Hoàng được trọng sinh…
Bộ Phương nhếch khóe môi lên, nói.
- Đây đều là công lao của cậu!
Toại Nhân Thị híp mắt nói.
Đúng là đây đều là công lao của Bộ Phương.
May là đã thành công, nếu như ông ta cược thua thì có khả năng sẽ thật sự tiêu tán ở thiên địa.
Mặc dù ông ta đã giữ lại một tia ý niệm bên trong Tân Hỏa thế nhưng đó chỉ là dựa vào ý niệm, ông ta không có cách nào hồi sinh được.
Sự xuất hiện của Bộ Phương rất quan trọng.
- Tiểu tử cậu cũng không cần khiêm tốn, ưu khuyết điểm như thế nào trời đất có thể tự đánh giá được. Đi thôi, chúng ta trở về… Bây giờ là lúc nên cho những Hồn Ma súc sinh đó giáo huấn!
Toại Nhân Thị vô cùng liều lĩnh. Toại Nhân Thị trung niên có khí tức mạnh mẽ hăng hái.
Huống chi, bây giờ ông ta đã sớm vượt xa so với trước đây.
Bộ Phương gật đầu, trong đôi mắt cũng hiện lên chút chờ mong.

Bành!
Tiểu U xoay người đáp xuống.
Áo giáp trên thân cũng có vài vết nứt ra.
Trường mâu màu xanh lục u ám được nàng nắm lấy, tỏa ra Trớ Chú Chi Khí.
Phía nàng, từng con Trớ Chú Chi Xà phun ra Tín Tử, tỏa ra khí tức khủng khiếp khiến Vũ Trụ đều rung động, các ngôi sao cũng sụp đổ!
Bây giờ, Tiểu U không có lực lượng áp chế.
Điều này làm sức mạnh của nàng phá vỡ giới hạn, đạt đến cấp bậc Đại Đạo Thánh Nhân.
Đây cũng là nguyên nhân nàng có thể đánh đến tận bây giờ với Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo trước mặt này.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo chính là tồn tại cấp bậc Hỗn Độn Thánh Nhân.
Vượt qua trận pháp Bát Quái do Phục Hi Nhân Hoàng thiết lập mà xuất hiện.
Đối với nhân loại mà nói, đây là một thảm họa.
Thông Thiên Giáo Chủ khôi phục được một chút khí tức, cũng xoay người xông lên.
Tru Tiên Tứ Kiếm hóa thành Kiếm Trận, trợ giúp Tiểu U cùng đại chiến với Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này.
Tôn Ngộ Không nắm lấy Kim Cô Bổng, áo choàng sau lưng tung bay, múa Kim Cô Bổng xông đến.
Trận đại chiến trong nháy mắt bùng nổ.
Ba người đại chiến với Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo.
Ba vị tồn tại có thực lực Đại Đạo Thánh Nhân đối đầu với một vị Hỗn Độn Thánh Nhân.
Đánh đến khó phân thắng bại.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì lực lượng của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này đã bị áp chế đi không ít.
Phía xa.
Phục Hi Nhân Hoàng và Thần Nông Nhân Hoàng ngồi xếp bằng trong hư không.
Trong đôi mắt bọn họ tràn ngập sự do dự đấu tranh. Hiển nhiên, họ cũng đang chiến đấu với ý chí của những Hồn Ma.
Bành bành bành!
Khí lãng đáng sợ không ngừng tỏa ra.
Các ngôi sao dưới năng lượng này quét qua đều trực tiếp phát nổ.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo phóng khoáng thoải mái, Tội Ác Chi Lực sôi trào mãnh liệt lại có thế áp chế được ba người.
Ầm!
Bỗng nhiên, đôi mắt đỏ tươi của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo ngưng tụ lại.
Tội Ác Chi Lực hóa thành một cái lồng giam nặng nề hạ xuống.
Tôn Ngộ Không bị trói buộc lại, từng đạo Tội Ác Chi Lực quấn chặt lấy thân thể hắn ta, mặc kệ hắn ta giãy giụa thế nào đều không thoát ra được.
Trường mâu của Tiểu U đâm ra, đâm vào người Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo.
Nhưng Tội Ác Chi Lực lại lan rộng ra trường mâu, quấn lấy cánh tay Tiểu U, sắc mặt Tiểu U lạnh hơn vài phần.
- Từ bỏ đi… Nhân tộc các ngươi không phải là đối thủ của Hồn Ma bọn ta… Các ngươi chỉ là thức ăn ngon của bọn ta!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo nhếch miệng lên, lộ ra hàm răng sắc nhọn.
Vảy màu vàng sậm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Tru Tiên Tứ Kiếm phát ra tiếng leng keng, bay ngược ra.
Đạo bào của Thông Thiên Giáo Chủ tung bay, sắc mặt ửng hồng lên.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo khinh thường mà nhìn, dường như đang trêu đùa tất cả.
Tội Ác Chi Lực không ngừng rơi xuống.
Vây khốn Tiểu U, Thông Thiên Giáo Chủ và Tôn Ngộ Không lại.
Hắn ta chắp hai tay,như thể một người thành công đang đi dạo trong không trung.
Ánh mắt hắn ta rơi vào trên người Phục Hi và Thần Nông, trong đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lùng…
Nếu không phải hai kẻ này liều mạng ngăn cản thì Hồn Ma Vũ Trụ bọn hắn đã sớm hạ xuống.
Là nơi truyền tống của Vũ Trụ, Hồn Ma nhất định phải chinh phục nơi này.
- Còn muốn giãy giụa à… Vô dụng thôi, từ bỏ đi, thần phục dưới ý chí Hồn Ma ta, trở thành tôi tớ trung thành của Hồn Thần đi!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo hất cằm lên, ngạo mạn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận