Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2745: Hù chết lão Đạt Lại còn sống sờ sờ! (1)

Cộc cộc cộc…
Máy bay trực thăng đang bay lên một cách khó khăn, phía trước... Đã sớm không còn nhìn thấy thân hình Bộ Phương nữa.
Máy bay chiến đấu ầm vang, tăng tốc bay đi, bỏ lại máy bay trực thăng phía sau lưng rất xa.
Trên máy bay chiến đấu, đôi mắt của cả cục trưởng La và Tiểu Ngải đều trừng lớn.
Nhìn qua giống như một viên đạn pháo, nó rơi thẳng đứng và đáp xuống Bộ Phương đang đứng trên đỉnh cao chót vót tầng mây của thế giới...
Đều hít một hơi thật sâu.
Hình ảnh trên đỉnh thế giới vô cùng đáng sợ khiến bọn họ đều cảm thấy một cơn rùng mình.
Đó là cái gì?
Đó là một con gấu xám có kích thước to lớn như một ngọn núi, trên lưng con gấu xám này còn có một vị Thần Mang đang ngồi ở đó, Dị Quốc Thần Linh.
Thế nhưng ngay trong khoảnh khắc Bộ Phương rơi xuống, vị Dị Quốc Thần Linh này trực tiếp bị nổ tung! Gấu xám trực tiếp bị đánh nằm sấp xuống!
Ngay cả tiếng kêu thảm cũng không phát ra đã trực tiếp bị nổ tung?
Thật là một lực lượng hùng mạnh!
- Tiền bối... Quá bá khí!
Tiểu Ngải siết chặt tay lại, đôi mắt cô lại sáng lấp lánh.
Trước mắt cô, hình ảnh trước mắt quá đẹp.
Một người phụ nữ với mái tóc và váy đều màu đen đã bị bao vây bởi nhiều thế lực tà ác và buộc phải đối mặt với vô số tai họa.
Ngay khi đang bất lực và do dự thì Bộ Phương từ trên trời giáng xuống như một vị thần giẫm chân lên những đám mây lành bảy màu rồi trực tiếp nổ tung một vị Thần Linh tà ác!
Trong nháy mắt bá khí kia khiến cho phụ nữ trên khắp thế gian phải say mê!
Nghĩ đến đây, đôi mắt của Tiểu Ngải đột nhiên mở to, cô lấy ra một chiếc máy ảnh trong tay.
- Cô đang làm gì đấy?
Cục trưởng La nghi hoặc liếc nhìn Tiểu Ngải một cái.
- Tôi muốn ghi lại tất cả mọi thứ về tiền bối, từ giờ trở đi, tôi là chính một người hâm mộ cuồng nhiệt của tiền bối!
Tiểu Ngải giương cằm ra rồi nói.
Cục trưởng La trợn trừng mắt một cái, cũng không thèm để ý đến Tiểu Ngải, bây giờ thế giới đã thay đổi mạnh mẽ, nhiều loại Thần Linh xuất thế, thế nhân từ lâu đã biết rằng có kỳ nhân vĩ lực tồn tại trên thế giới.
Ghi chép lại tất cả những điều này ngược lại cũng không sao.
Thậm chí còn có thể tạo ra một sự thăng tiến trong tu luyện cho toàn dân, điều này cũng không tệ.
...
Bộ Phương rơi xuống.
Hắn ngẩng đầu lên rồi nhìn xung quanh.
Trận tuyết lở lớn bao phủ bốn phía dường như đã đình trệ lại thời điểm Bộ Phương rơi xuống trong nháy mắt.
Bầu không khí ngưng trệ trong nháy mắt.
Tiểu U nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trước mặt mình, khóe miệng hơi nhếch lên.
Bộ Phương... Cuối cùng cũng đến.
Quả nhiên, trông coi Bạch Hổ Thiên Lò quả là không sai, cuối cùng thì Bộ Phương cũng sẽ đến tìm kiếm cái bếp lò này.
Tiểu U nhếch miệng.
Lớp tuyết dày bao phủ xung quanh lần lượt ngưng trệ trong hư không, không thể rơi xuống như bị một bàn tay vô hình nào đó nâng lên.
- Ngươi là người từ đâu tới?
Ánh mắt lão Đạt Lại trừng lớn, trong đôi mắt hiện lên một tia nghi ngờ.
Nơi xa, vài Tiên Nữ lơ lửng trong hư không cũng đang cảm thấy ngờ vực.
Rất nhiều Dị Quốc Thần Linh cũng nheo mắt lại.
Bọn họ đang chờ đợi thời cơ nhưng lại không ngờ rằng thế mà nửa đường mình lại phải giết người.
Chẳng lẽ là nữ nhân kia cứu binh?
- Cứu người? Hôm nay cái bếp lò này thuộc về Thiền Tông Thánh Địa ta, người nào đến cũng đều vô dụng!
Lão Đạt Lại lạnh lùng nói.
Bành!
Trận bão tuyết đình trệ ban đầu dường như lại cuộn lên dữ dội một lần nữa.
Trận tuyết lở lớn lại gào thét xuống, cố gắng nhấn chìm Bộ Phương trong nháy mắt.
Bành bành bành!
Trận tuyết lở rơi đập vào trên hòn đá làm cho hòn đá bị đập vỡ vụn. Vô số tuyết cuồn cuộn lăn xuống, tuyết chất thành đống quét về phía Tiểu U và Bộ Phương.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, sắc mặt hắn không chút cảm xúc liếc nhìn đống tuyết rơi xung quanh.
Sau đó, hắn trực tiếp không nhìn trận tuyết lở khủng khiếp này nữa.
Thay vào đó hắn nhìn về phía Tiểu U.
- Chờ lâu chưa?
Bộ Phương hỏi.
Tiểu U gật đầu, sau đó đưa tay lên rồi đột nhiên vỗ mạnh vào Bạch Hổ Thiên Lò.
Bạch Hổ Thiên Lò ngay lập tức bay về phía Bộ Phương.
- Vật về nguyên chủ.
Tiểu U nói.
Lời nói của nàng không hề giấu diếm nên tất cả mọi người xung quanh đều nghe được câu này
Vật về nguyên chủ?
Thật khôi hài!
- Cái này là thuộc về ta!
Ánh mắt của lão Đạt Lại trừng lớn, trong ánh mắt đột nhiên bùng nổ ngàn vạn quang hoa.
Leng keng leng keng…
Tích Trượng màu vàng trên bầu trời đang xoay tròn rồi rơi thẳng đứng xuống.
Mục tiêu ban đầu là Tiểu U, nhưng lần này, mục tiêu đã được thay đổi và trở thành Bạch Hổ Thiên Lò.
Bùm!
Một tiếng vang rất lớn.
Tích Trượng đập mạnh vào phía trên Bạch Hổ Thiên Lò.
Bạch Hổ Thiên Lò ban đầu đang chạy như bay ra đột nhiên bị đỉnh núi nện như điên, cả ngọn núi tại thời khắc này bỗng nhiên rung chuyển.
Tuyết lở cuồn cuộn lăn xuống.
Trong nháy mắt, Bạch Hổ Thiên Lò và Tích Trượng đều bị nuốt chửng.
Hai món Thần Khí ngay lập tức bị nhấn chìm phía dưới lớp tuyết trắng xóa.
Tiểu U nhảy lên một cái, bước đi trên lớp tuyết dày đang bao phủ một cách nhanh chóng.
Mái tóc dài tung bay và chiếc váy dài bồng bềnh, nàng chăm chú nhìn Bộ Phương.
Trận tuyết lở ầm vang rơi xuống.
Trong nháy mắt…
Bộ Phương đã bị tuyết lở bao phủ cực kỳ chặt chẽ, hoàn toàn không có tin tức gì.
Hả?
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Không ngờ rằng diễn biến của sự việc lại như thế này...
Trong máy bay chiến đấu trên bầu trời, cục trưởng La và Tiểu Ngải cũng đang ngơ ngác.
Tiền bối... Bị một trận tuyết lở nuốt chửng?
Khuôn mặt của lão Đạt Lại lạnh lùng, bộ râu và lông mi dài của hắn ta bay phấp phới.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn ta co lại.
Chỉ thấy một ánh sáng màu bạc đột nhiên xuất hiện trên nền tuyết trắng mênh mông.
Đó là một tia hoả quang.
Ngọn lửa phụt ra.
Bùm…
Tuyết trắng đang tan chảy và bốc hơi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Xuy xuy xuy...
Bạch khí bừng bừng bốc lên.
Tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh và nhìn về phía vị trí trung tâm.
Chỗ ấy…
Cậu thanh niên vừa rồi còn đứng im lặng hồi lâu ở đó.
Xung quanh cơ thể cậu thanh niên, ngọn lửa màu bạc xoay tròn như hoa sen màu bạc.
Mỗi một lần nó xoay tròn đều khiến cho tuyết lở bị bốc hơi.
Nhiệt khí mờ mịt, trợ giúp người thanh niên kia giống như Trích Tiên.
- Giả thần giả quỷ! Giết!
Sự tàn bạo trên người lão Đạt Lại rất nặng.
Lấy cơ thể của Bộ Phương làm trung tâm, tuyết trắng ngay lập tức bốc hơi để lộ ra hình dáng của một ngọn núi và tảng đá trơ trụi cũng lộ ra trước tầm mắt tất cả mọi người.
Xì xì xì...
Chỉ một lát sau, tuyết trắng làm bốc hơi nóc nhà của thế giới?
Đây là loại thủ đoạn gì vậy?
Lão Đạt Lại tự mình ra tay, bay lên không trung, vòng tròn màu vàng trên tay hắn ta hội tụ không ngừng, từng vòng từng vòng chồng chất lên nhau.
Đột nhiên, một chưởng được bắn ra.
Một chưởng này, vòng tròn va chạm không ngừng tạo ra những âm thanh chói tai!
Trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một chưởng màu vàng.
Giống như Phật Đà vỗ xuống từ bên ngoài.
Sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt các Tiên Nữ kia đều xuất hiện vẻ kinh hoàng.
- Một chưởng kia quá mạnh, có thể so sánh với nhất kích Thiên Tiên!
- Không hổ là người của Thiền Tông... Rất mạnh!
- Vương Mẫu đã nói rằng chúng ta nên cẩn thận người của Thiền Tông, quả nhiên không sai!
Các Tiên Nữ nói nhỏ.
Bộ Phương ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt không chút cảm xúc nhìn qua một chưởng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận