Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 944: Bộ Phương đi vào Thao Thiết Cốc (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thao Lâu nguy nga, đã trải qua một phen đại chiến, vẫn như cũ vững chắc đứng đó, trận pháp ở trên đó đã trải qua thời gian phục hồi, lại một lần nữa khôi phục như ban đầu, bảo hộ Thao Lâu không bị phá hỏng.
Ở bên dưới sân của Thao Lâu, vốn là mấy cái sân nhỏ bây giờ đã được tu sửa tốt, lót đường toàn là gạch đá hoàn toàn mới.
Ở giữa sân Thao Lâu, có một người mặc áo khoác đứng yên lặng ở đó, chỗ của hắn ta đang đúng, liền giống như quán thông thiên địa bình thường.
Bọn người u Dương Trầm Phong đi đến đây, từ xa đã nhìn thấy được Sở Trường Sinh, chỉ là nhìn thoáng qua, chính là cảm thấy có một cảm giác áp bách cực lớn... Khiến cho mỗi người trong số bọn họ đều cảm thấy một trận hãi hùng khiếp vía.
Không hổ là Đại Trưởng lão, trụ cột hiện tại của Thao Thiết Cốc!
u Dương Trầm Phong đến đây đầu tiên, sau khi hắn đến được một lúc, một vị đội mũ rộng vành, nam tử lưng đeo giỏ trúc gì giày rơm đang sải bước đi đến, trên mặt nở ra một nụ cười.
Sau khi người đàn ông này đến, cũng có một người đàn ông đội mũ rộng vành như vậy nhưng tay mang theo giỏ cá từ từ đến gần.
u Dương Trầm Phong nhìn bọn họ giống như có vài phần quen thuộc, đều gật đầu chào hỏi với nhau.
Văn Nhân Thượng đến, cả người đầy mùi rượu, vừa đi vừa uống rượu.
Còn có một người đàn ông mập mạp, trong tay hắn ta cầm một khối thịt tươi, đang nhấm nháp không ngừng, con mắt hơi híp lại mang theo một chút vui vẻ.
Thời gian trôi qua, từng vị đầu bếp nằm trong mười người đứng đầu của Trù Bảng đã đến.
Lục Trưởng lão dẫn theo ba người nữa đi đến.
Khí chất của ba người này vô cùng khác biệt, một trong số ba người này chính là người đứng ở vị trí nhất trên Trù Bảng là Yến Vũ.
Mà ở đằng sau Yến Vũ, thì có bóng dáng hai người.
Một người toàn thân bên trong mặc đồ màu đen, trên mặt người đàn ông có chút đen kịt.
Một vị khác là một người phụ nữ duyên dáng sợi tóc ở trên đầu toàn là màu tím, người phụ nữ có ngực lớn, dung mạo tuy không phải dạng cực kỳ xinh đẹp, nhưng lại đặc biệt quyến rũ, làm cho không ít người phải lé mắt, hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Ba người này chính là ba người đứng đầu trên Bảng Thiết Bia Trù.
Thứ nhất, Yến Vũ, thứ hai, Mộ Chanh, thứ ba, Lưu Gia Lý.
Khí chất của ba người này mười phần khác biệt, bởi vì bọn họ đều là đầu bếp Cực Phẩm, được Đại Trưởng lão và không ít trưởng lão của Thao Thiết Cốc cùng một lúc chứng nhận đầu bếp Cực Phẩm.
Kỹ năng nấu nướng vô cùng tuyệt vời, đều có sở trường là đồ ăn ngon!
Cuối cùng, mười người đầu bếp đứng đầu cũng đã tập hợp ở đây.
Bọn họ đều nhìn lên người đang quay lưng về phía bọn họ, Sở Trường Sinh đứng đó giống như một ngọn núi nguy nga hùng vĩ, trong ánh mắt toát ra vẻ nghi hoặc.
Dường như tất cả đều khó hiểu, vì sao Đại Trưởng lão lại gọi bọn họ tới đây để làm cái gì.
Một lúc lâu sau, Sở Trường Sinh mới chậm rãi xoay người lại, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.
- Ba ngày sau, các ngươi sẽ phải đứng trước một trận so tài nấu nướng vô cùng tàn khốc.
Sở Trường Sinh nhìn tất cả bọn họ, mở miệng nói.
Rất nhiều người đều bị bất ngờ, ngay sau đó không khỏi cười rộ lên, so tài nấu nướng? Ở Thao Thiết Cốc, có ai mà dám so tài nấu nướng với bọn họ chứ...
Thế nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt của bọn họ đều biến mất đi, bởi vì sắc mặt vô cùng nghiêm túc của Sở Trường Sinh, không giống như là đang nói đùa.
Thực sự có người dám so tài nấu nướng với bọn họ ư? Hơn nữa còn đấu với mười người bọn họ?
Cả ba tên yêu nghiệt đầu bảng hả?
Nghĩ như thế, rất nhiều người đều nhíu mày kinh ngạc không thôi.
Văn Nhân Thượng lại hướng trong miệng mà uống một hớp rượu, trên mặt bắt đầu đỏ lên, giơ tay lên, phun ra mùi rượu, nói:
- Báo cáo, có thể từ chối so tài nấu nướng hay không... Ta không có ý nghĩ muốn động thủ để so tài nấu nướng.
Sở Trường Sinh thản nhiên liếc hắn một cái:
- Không được, nếu như người khiêu chiến chọn ngươi để so tài nấu nướng, ngươi phải đồng ý, không thể từ chối, thắng bại của so tài nấu nướng... Liên quan đến tương lai của Thao Thiết Cốc.
Lời nói của Sở Trường Sinh mang theo mười phần nghiêm túc và trầm trọng.
Mọi người toàn thân run lên, không nghiêm túc hơn.
Văn Nhân Thượng đập một chút miệng, cuối cùng cũng không nói thêm điều gì.
- Ta biết giờ phút này các ngươi đang suy nghĩ cái gì, các ngươi cảm thấy muốn so tài nấu nướng với các ngươi chắc chắn là điên rồi, nhưng mà lão phu mặc kệ các ngươi nghĩ như thế nào, cũng mặc kệ người khiêu chiến các ngươi có bị điên hay không, ta chỉ cần các ngươi... Xử lý hắn! Phải xử lý hắn! Bởi vì chỉ có xử lý hắn, thì Thao Thiết Cốc mới có tương lai!
- Đại trưởng lão yên tâm, tại hạ tuyệt đối sẽ làm người khiêu chiến điên cuồng kia... Tuyệt vọng.
Yến Vũ nhẹ nhàng bước lên một bước, nói.
Ánh mắt của Sở Trường Sinh như điện.
- Thứ ta cần là trăm phần trăm, không thể có một chút sai lầm nhỏ bé nào! Cho nên... Trong ba ngày tiếp theo, lão phu sẽ cho các ngươi tiến hành đặc huấn! Bảo đảm so tài nấu nướng ba ngày sau thắng lợi!
Đặc huấn?
Tất cả mọi người xôn xao, bọn họ là đầu bếp ở đẳng cấp này... Còn cần đặc huấn, Đại Trưởng lão có coi thường bọn họ hay không, hay là đang muốn làm trò cười?
- Thao Thiết đường đã mở ra, các ngươi đi vào, sau ba ngày... Cũng là thời điểm bày ra kỹ thuật chân chính của các ngươi!
Sở Trường Sinh trầm giọng nói.
Mọi người đều sững sờ, con đường Thao Thiết?
Chính là con đường Thao Thiết vô cùng nguy hiểm ư?
Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, đây chính là cái gọi là đặc huấn hay sao?
Ba ngày sau... Đều phải làm tên tiểu tử điên cuồng kia nằm sấp cho lão phu!
...
Thiên Lam Thành, quán ăn Vân Lam.
Khoảng thời gian trong ba ngày chậm rãi trôi qua.
Trong ba ngày này, Bộ Phương vẫn mở cửa buôn bán như lúc trước, trời đất bao la, buôn bán lớn nhất, bởi vì lợi ích của việc buôn bán chính là tu vi đấy.
Tuy nhiên trong đêm khuya, Bộ Phương còn rất nghiêm túc tập luyện các kỹ năng nấu nước của mình, còn có thể lôi kéo Dương Mỹ Cát và ma nữ An Sinh, tiến hành đặc huấn.
Trong ba ngày, kỹ năng nấu nướng của hai người này tiến bộ một cách thần tốc, ngay cả chính bọn họ cũng có vài phần không thể hiểu được.
Mà Bộ Phương huấn luyện bọn họ cũng nhìn thấy, mười phần chép miệng.
Cuối cùng bọn họ cũng biết vì sao kỹ năng nấu nướng của Bộ lão bản lại cường hãn như vậy, bởi vì hắn mỗi giây mỗi phút đều không quên luyện tập, sẽ không để cho tay mình trở nên cứng nhắc.
Ngày thứ ba rất nhanh đã đến.
Mở ra Thanh Đồng Môn của quán ăn, mùa thu ánh sáng mặt trời ấm áp từ ngoài cửa hắt vào. Chiếu lên trên người Bộ Phương.
Hôm nay lại tiếp tục buôn bán, thế nhưng người nấu nướng lại không phải là Bộ Phương.
Mà là Dương Mỹ Cát và An Sinh.
Đặc huấn trong ba ngày, Bộ Phương dạy bọn họ cơ bản là nắm giữ kỹ năng nấu nướng trong quán ăn, tay nghề không kém gì Bộ Phương trước đó, có thể tiến hành tiêu thụ.
Mà Bộ Phương, lại còn muốn dẫn Tiểu Nha đi vào Thao Thiết Cốc, hoàn thành ba ngày ước hẹn.
Nhiệm vụ của hệ thống, so tài nấu nướng với mười đầu bếp đứng đầu của Bảng Thiết Bia Trù.
Đây chính là cái nhiệm vụ khó khăn nhất từ trước đến nay mà Bộ Phương từng gặp phải, cũng là nhiệm vụ có tính khiêu chiến cao nhất.
Tế bào trên cả người Bộ Phương giống như đều đang run rẩy.
Hắn vỗ đầu của Tiểu Nha, ngẩng đầu, ánh mắt kiên nghị.
Sau lưng hắn, đôi mắt của Tiểu Bạch chớp chớp, đứng yên lặng.
Truyền Tống Trận Pháp ở trên đỉnh đầu lưu chuyển, rất nhanh đã hội tụ mà thành, gió lớn gào thét, bắt đầu truyền tống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận