Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1603: Phương pháp của ta (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ban giám khảo đều ngây người.
Hình ảnh này thông qua màn hình lớn truyền đến toàn bộ quảng trường và rơi vào trong tầm mắt của mỗi khán giả.
Bọn họ không khỏi hít sâu một hơi, bởi vì bên trong màn sáng đó, sắc mặt giám khảo đã bắt đầu biến đổi.
Lúc đầu là vẻ mặt bình thản, sau đó nhanh chóng trở thành đỏ bừng, thậm chí đỏ tía tai...
Ầm!
Dường như trong mắt mỗi vị giám khảo đều có ngọn lửa bắn ra, cái loại cảm giác này khiến bọn họ cảm thấy không thể kìm nén được.
- Hương vị… rất đặc biệt!
Một vị giám khảo cắn xuống một miếng thịt gà, ngay lập tức ông ta cảm nhận được hương vị như muốn bùng nổ, da gà toàn thân nổi lên, sắc mặt trong tích tắc trở nên đỏ bừng.
- Rất đặc biệt, hương vị cay hòa quyện trong miếng thịt gà một cách hợp lý, mỗi một thớ thịt như ẩn chứa đầy năng lượng. Người đầu bếp dung hòa năng lượng trong Tiên Tài và năng lượng trong nguyên liệu một cách hoàn mỹ…
Một vị giám khảo khác vừa nhai miếng thịt gà vừa nói, trong miệng hà ra hương khí và tinh khí.
Miếng thịt gà béo ngậy màu vàng óng này khiến bọn họ mê mệt không thôi.
Da gà của miếng thịt giống như thạch, vô cùng trơn trượt và ngập tràn tính co dãn.
Vừa đưa vào miệng thì ngay tức khắc, miếng gà luồn theo khoang miệng và cổ họng đi vào trong bụng, muôn vàn mùi vị lập tức ùa ra.
Vị cay, mùi thơm, vị chua, vị thịt, vị gà... đồng thời tuôn trào.
Hương khí tản ra làm say lòng người.
Ăn hết da gà rồi đến thịt gà, bởi vì nắm giữ vừa đúng độ lửa nên đây là nguyên nhân thịt gà lại mềm mại và hiện ra sắc vàng óng ánh như vậy.
Thịt cũng chia thành thớ và tơi ra, khi cắn một ngụm thì chui tọt vào miệng.
Nhẹ nhàng nhai sẽ cảm giác được vị béo ngậy, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ khoang miệng.
Chẹp chẹp...
Đây là một loại thể nghiệm hiếm có.
Ban giám khảo đều là toát lên vẻ thán phục
Đây thật sự là gà miếng sao? Hóa ra gà miếng còn có thể nấu như thế này, miếng gà thấm đầy đủ vị cay, lại có thể tỏa ra hương vị khiến người ta khó mà quên được!
Khán giả cũng nhìn ngây người.
Bọn họ thông qua màn hình lớn nhìn thấy hết cảnh tượng giám khảo nhấm nháp gà, cứ như ngửi được mùi thịt nồng nàn tràn ngập trong không khí vậy.
Họ không khỏi nuốt nước miếng.
Loại cảm giác này khiến người ta còn đói khát hơn hai món gà quay kia nữa.
Thậm chí bọn họ còn quên mất ban đầu mình đã không xem trọng cách nấu nướng gà miếng này nữa.
Từ xưa đến nay, nấu gà miếng đều được xếp vào hạng thấp kém, bởi vì sau khi đầu bếp cắt thịt gà thành miếng thì rất khó đảm bảo trong quá trình nấu nướng, năng lượng và mùi vị của thịt gà không bị cuốn trôi.
Thế nhưng, bọn họ nhìn thấy Đại Ma Vương nấu gà miếng không giống với gà miếng bình thường, ngược lại còn khiến bọn họ thèm ăn hơn.
Gà miếng sẽ phá hư mỹ cảm thịt gà, nó không giống với nấu nguyên con mang đến cho người ta cái nhìn trực quan nhất.
Thế nhưng...
Mọi người cảm thấy cách nói này hoàn toàn không có hiệu quả với món Chiến Đấu Kê của Đại Ma Vương.
Gà miếng của Đại Ma Vương... không giống bình thường.
Không phải gà miếng bình thường.
Tiểu Địch Thái ăn đến mức cả người đều biến sắc, miệng hắn há lớn, không ngừng hà hơi nóng, đó là bị cay.
Tiêu ngâm, cộng thêm Bạo Liệt Hỏa Tiêu, còn tăng thêm vị cay của tương ớt thì không cay là không thể nào.
Gọi là Chiến Đấu Kê ý là muốn cay đến mức ngươi hoài nghi nhân sinh, cay đến mức ngươi muốn ngừng mà không được.
Sau một lúc, ban giám khảo ồ ạt gật đầu đưa ra lời bình, tiếp đó bọn họ lại hạ đũa gắp lia lịa trong nồi Huyết Hoa Thạch.
Bọn họ đều sôi nổi vơ vét miếng gà lên ăn.
Ở xa xa, khuôn mặt Đông Phương Hỏa khó coi vô cùng, niềm vui sướng bởi vì chiến thắng Chu Cuồng Lục trong phút chốc vơi đi không ít.
Vẻ mặt này của giám khảo, dáng điệu này của giám khảo... hình như hơi quen thuộc.
Trong lòng hắn ta nhất thời lại có một dự cảm không tốt.
Chẳng lẽ hắn ta lại phải thua? Tuy giám khảo còn chưa công bố thắng bại, nhưng loại cảm giác này trong lòng hắn ta lại trở nên càng thêm mãnh liệt...
Hắn ta quay đầu nhìn về phía Bộ Phương xa xa.
Bộ Phương khoanh tay, sắc mặt lạnh nhạt, không quan tâm hơn thua.
Cái sự bình tĩnh này… lại khiến cho nội tâm của Đông Phương Hỏa như có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
Không, hắn ta nhất định sẽ không thua!
Đại Ma Vương nấu gà miếng, món gà miếng có chỗ thiếu sót chí mạng! Hắn ta không thể thua được!
- Thật không thể tin nổi... Gần như hoàn mỹ! Đây là một sự sáng tạo to lớn!
- Quả đúng như vậy... Dùng thủ pháp nấu nướng hoàn toàn mới để bù lại thiếu sót của gà miếng.
- Chiến Đấu Kê, chỉ có thể nói là ngon! Ăn xong còn muốn ăn nữa!

Giám khảo khen ngợi.
Người xem xôn xao, sắc mặt Đông Phương Hỏa cứng ngắc.
Chẳng lẽ chỗ thiếu sót của gà miếng về vấn đề tiêu hao tinh hoa và năng lượng trong thịt gà không tồn tại trong món ăn của Đại Ma Vương sao?
- Không còn gì để nghi ngờ nữa, người thắng trận này... là Chiến Đấu Kê của Bộ Phương.
Giám khảo phun ra một đoạn xương ngắn, lau đi một chút dầu mỡ dính trên miệng rồi nói.
Lời này vừa thốt ra, toàn hội trường đều xôn xao.
- Ôi trời ơi! Lấy món gà miếng thắng gà quay của Đông Phương Hỏa sao?
- Lần đầu tiên nhìn thấy món ăn hạng xoàng như gà miếng giành được thắng lợi đó!
- Đại Ma Vương đúng là Đại Ma Vương…Vĩnh viễn luôn sáng tạo ra kỳ tích!

Khán giả líu ríu, khiếp sợ không thôi.
Đại Ma Vương thắng, đây cũng đồng nghĩa với việc Đông Phương Hỏa lại thất bại khi giao thủ lần thứ hai với Bộ Phương.
Vẻ mặt của Đông Phương Hỏa biến thành màu gan heo.
Mẹ nó, hắn lại thua rồi.
Bại bởi một tên dùng đao như đồ chơi để làm món ăn.
Đại Ma Vương... đúng là chất độc mà!
Đông Phương Hỏa không nghi ngờ sự ngay thẳng của giám khảo, bởi vì những giám khảo này đều là Tam phẩm Tiên Trù, họ không thể bao che cho Bộ Phương được.
Hơn nữa, xem như bao che thì cũng không thể bao che cho một Tiên Trù từ tầng một đi lên.
Cho nên, không hề nghi ngờ, hắn ta đã bại rồi.
Lòng tin của Đông Phương Hỏa sụp đổ, cả người thất tha thất thểu lùi lại phía sau mấy bước, thậm chí đụng tới tháo đài, máu trên mặt hắn ta rút đi, giống như người mất hồn vậy.
- Ta... Ta lại thua rồi.
Liên tục hai lần bại bởi Bộ Phương, Đông Phương Hỏa hoàn toàn mất đi niềm tin.
Nơi xa.
Hoàng Hạo Thiên nhìn thấy Đông Phương Hỏa mất hồn mất vía thì không khỏi nhíu mày lại.
Không thể nghi ngờ, qua hai trận so đấu trù nghệ, niềm tin của Đông Phương Hỏa đã bị cuốn sạch, hắn hoàn toàn mất đi khả năng ngưng tụ trù đạo chi tâm.
Thật sự là đáng buồn và đáng tiếc.
Không ngờ… Đại Ma Vương nấu món gà miếng mà có thể thắng một cách ngon ơ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận