Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 837: Cố ý làm khó dễ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vóc người nóng bỏng của nữ nhân kia đong đưa cất bước, một đám đầu bếp đi theo sau lưng nàng ta, không ngừng nuốt nước miếng.
Đương nhiên, có người ra vẻ tự nhiên, cũng có những người không hề có hứng thú gì với nàng ta.
Bước vào cửa phòng, một mùi rau xào thơm ngát bốc lên, trước mặt lập tức trở nên trống trãi, bên trong toàn bộ tầng một rộng lớn đã biến thành phòng bếp, một hàng bếp lò đặt bắt ngang qua, từng đầu bếp trên mỗi bếp lò đều đang nấu nướng với khí thế ngất trời.
Từng món ăn lần lượt được nấu xong, sau đó lại bị mang sang chỗ khác.
Một vị đầu bếp nấu nướng tới mức mồ hôi đầy đầu, nhìn qua vô cùng mỏi mệt.
Rất nhiều người đều hơi nghi ngờ, không nhịn được mở miệng hỏi nữ nhân kia.
-Sao vị đầu bếp kia vẫn còn nấu nướng vậy? Đến bây giờ không phải đều ăn xong hết rồi sao? Còn có người ở lại ăn tiếp à? Này là ăn nhiều bao nhiêu…
Có người sợ hãi than.
Nữ nhân kia quay đầu lại, lộ ra một bên mặt đẹp, nhìn người đầu bếp đang nấu nướng tới mức mồ hôi dầm dề, che miệng cười nhẹ một tiếng, nói:
-Lần này Thiết Tiên Yến người tới ăn rất nhiều, đều bếp này phụ trách một bàn bên đó, đúng lúc bên đó có người ăn, nên đầu bếp này đương nhiên không có cách nào nghỉ ngơi được.
Hít hà…
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy bi thương thay cho vị đầu bếp kia, người khác chỉ cần nấu một phần món ăn, mà vị đầu bếp kia lại phải nấu hơn mười mấy phần ăn... Thật là đáng sợ.
Khó trách sắc mặt vị đầu bếp kia nhìn cứ giống như lao tâm lao lực quá độ vậy.
Tất cả mọi người đều nhủ thầm trong lòng, nếu như thay thành bọn họ, chắc chắn bọn họ cũng mệt muốn chết luôn.
Phải biết rằng, nấu nương không chỉ tiêu hao thể lực mà còn có chân khí trong cơ thể, một khi thiếu thốn chân khí, cả người sẽ rơi vào mệt mỏi cực độ.
Loại mệt mỏi như thế này thật khó để trừ dứt được, vô cùng ảnh hưởng tới trạng thái tinh thần.
Bộ Phương chắp tay, từ từ đi theo phía sau đội ngũ, hắn cũng nhìn về phía hai hàng đầu bếp ở hai bên đang không ngừng nấu nướng.
Phòng bếp lớn như thế vẫn lần đầu tiên hắn được nhìn thấy, cái loại khí thế ngất trời này thật sự không hổ danh là Thao Thiết Cốc khiến người người sợ hãi thán phục, có thể được xưng là thánh địa đầu bếp, đúng là cũng có mấy phần đạo lý.
Trong phòng bếp bóng người đông đúc.
Bộ Phương tự nhiên cũng nghe được lời nói của nữ nhân kia, một kẻ ăn hàng muốn ăn thì ăn sao?
Bộ Phương bĩu môi, hắn cũng sẽ không nuông chiều thói ăn hàng này.
Cho dù là hai tên cực kỳ ham ăn như Cẩu gia và Tiểu U, mỗi lần yêu cầu hắn làm thêm một món ăn, Bộ Phương cũng sẽ thẳng thừng từ chối.
Cho nên Bộ Phương cảm thấy vị đầu bếp này có hơi ngốc nghếch một chút.
Xuyên qua khu vực nấu nướng khí thế ngất trời bên kia, nhóm người Bộ Phương tiến vào một khu vực trống trải và yên tĩnh.
Nữ nhân kia dừng bước, xoay người lại nhìn mọi người.
-Chỗ này chính là nơi thi đấu tuyển chọn đầu tiên, Đao công quan(*).
Nữ nhân cười quyến rũ, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra tươi cười, khiến người ta nhìn đến hoa cả mắt.
Hầu như tất cả đầu bếp kia đều mang biểu cảm say mê.
-Có thể lên cấp ở Đao công quan chỉ có ba mươi người, cho nên hy vọng tất cả mọi người có thể nắm thật chắc cơ hội lần này.
Nữ nhân kia nói.
Nàng ta nói xong thì lùi về sau một bước.
Từ xa, ông lão người Hồ chắp tay, yên lặng nhìn về phía đám người này, người đàn ông mặt than thì đi theo sau lưng ông ta, nhìn mặt mày không hề có chút cảm xúc.
-Bây giờ, mỗi người tìm một vị trí cho riêng mình, ta sẽ phân phát thái đao và nguyên liệu nấu ăn cho các ngươi…
Nữ nhân nói.
Nhóm người nghe xong thì rối rít tìm tới vị trí bếp lò.
Đằng xa, người đàn ông mặt than búng tay một cái với nữ đầu bếp xinh đẹp kia.
Một âm thanh nhỏ nhẹ, lập tức truyền vào trong tai nữ nhân kia.
Đôi mắt nữ nhân hơi sững sờ, liếc mắt nhìn ông lão người Hồ kia một chút, trên mặt nở nụ cười nhẹ, gật đầu.
Sau một lúc, nữ nhân kia mở bước chân ra, thân thể xinh đẹp đi tới từng cái bếp lò.
Mỗi khi đi tới một cái bếp lò, nữ nhân kia đều nhẹ nhàng phất tay, ánh sáng lập tức lóe lên, dao động yếu ớt khuếch tán, nguyên liệu nấu ăn và thái đao màu lam lập tức xuất hiện.
Đây chính là lần đánh giá Đao công quan tiêu chuẩn thấp nhất.
Thái đao màu lam phối hợp với củ cải trắng.
-Mỗi người đều có một thanh thái đao và ba củ cải trắng, việc các ngươi cần làm là trong thời ngắn nhất điêu khắc hoàn chỉnh ba củ cải này, cuối cùng chúng ta sẽ chấm điểm, người đạt được sự đồng ý của chúng ta sẽ thăng cấp.
Nữ nhân nói.
Nữ nhân vừa nói vừa phân phát thái đao, củ cải.
Cuối cùng, nàng ta đi tới trước mặt Bộ Phương, nhìn dáng vẻ vô cùng bình tĩnh của Bộ Phương, khóe miệng hơi nhếch lên.
Bộ Phương nghi hoặc nhìn nàng ta một cái, sau một lúc, nữ nhân kia vung tay lên, một thanh thái đao màu lam xen lẫn chút màu đen ở giữa hiện ra, ba củ cải trắng kia cũng hơi nhỏ hơn một chút.
Hả?
Bộ Phương cau mày, với kinh nghiệm của hắn, chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã biết thanh thái đao này là thanh kém nhất bên trong, hoa văn trận pháp lộ ra vết nứt, chất liệu thanh thái đao kia cũng không khá khẩm hơn chút nào.
Nữ nhân này muốn gây sự đấy à?
Đây là đang nhắm vào hắn sao? Thế mà lại phân loại thái đao rách rưới như này cho hắn, phân cho hắn ba củ cải cũng là loại nhỏ nhất, khác hoàn toàn với những củ cải mập mạp, bóng lưỡng của những người khác lấy ra, nguyên liệu nấu ăn như này được xem là loại dở tệ nhất trong Tiên Thiên Yến.
Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn nữ nhân kia một chút, đôi mắt của Bộ Phương hơi khựng lại.
Khóe miệng nữ nhân kia ngậm ý cười, gật nhẹ đầu với Bộ Phương, sau đó quay người đi tới hướng khác đằng xa.
-Được, bây giờ các người bắt đầu đi, thời gian dành cho các người là một nén nhang, cũng là thời gian thể hiện đao công của các người.
Nữ nhân duỗi bàn tay thon dài với các ngón tay trắng nõn của mình ra, sờ lên làn môi đỏ mọng của bản thân, vừa cười vừa nói.
Cố ý à?
Bộ Phương nhíu chặt lông mày, hắn không biết vì sao, nữ nhân này lại muốn nhắm vào mình... Chỉ là nhằm vào thì cứ nhằm vào đi, kết thúc sớm một chút cũng tốt, mình còn đang vội.
Cho nên, Bộ Phương cũng không xoắn xuýt quá nhiều, vẩy tay một cái, thái đao màu lam có vài vết lờ mờ màu đen kia lập tức rơi vào trong tay của hắn.
Tháo đao chuyển vài vòng, lóe lên ánh sáng màu lam rực rỡ.
Bộ Phương đùa nghịch cây đao kia, khóe miệng cong lên, cây đao này cũng đủ nát, cầm vào không được thoải mái cho lắm.
Quân Thanh Tiếu vẫn luôn chú ý tới Bộ Phương, hình như hắn ta cũng không nghĩ tới, tiền bối kia lại phát thái đao rác rưởi và nguyên liệu nấu ăn tệ hại như vậy cho Bộ Phương....
Cái này là cố ý nhắm vào sao?
Cái này hình như hơi quá…
-Có cần ta đổi một củ cải trắng cho ngươi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận