Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1047: Sóng to (2)

“Vì thế kế hoạch sau đó cũng có thể phát động…” Giọng nữ chậm rãi nói.
Trong mật thất yên lặng một hồi, rất lâu sau đó mới truyền tới một tiếng ông ý trầm thấp.
...
Sự kiện ở thành Thiên Không cuối cùng lấy một vị Huy Nguyệt phù thủy ngã xuống làm kết cục, nhân vật như thế ngã xuống, lập tức giống như một cơn bão thổi qua toàn bộ đại lục.
Đại phù thủy Huy Nguyệt! Cho dù trên toàn bộ trung bộ đại lục cũng không có bao nhiêu, là tầng cao nhất chân chính của phù thủy giới, cũng là mục tiêu màđông đảo phù thủy trẻ tuổi ngóng trông, mỗi một người đều uy danh hiển hách, bản thân không phải quản lý thế lực lớn, chính là chức vị cao dưới vương tọa, hầu như quá khứ của mỗi một vị Huy Nguyệt phù thủy đều có thể viết thành một quyển tiểu thuyết truyền kỳ phong phú.
Nhưng chính là nhân vật như thế lại ngã xuống? Đồng thời còn chết trên tay một vị phù thủy Thần Tinh?
Rất nhiều phù thủy sau khi nghe được tình báo này, phản ứng đầu tiên chính là căn bản không tin tưởng, nhưng mãi đến khi có chứng cứ xác thực truyền đến, đặc biệt sau đó truyền ra tin Thiên Không vương tọa trục xuất Sứ Đô Hoa Đức thì toàn bộ trung bộ đại lục lập tức rơi vào trầm mặc quỷ dị.
Đông đảo phù thủy cùng kêu lên thất thanh, lấy thực lực Thần Tinh, mạnh mẽ chém giết Huy Nguyệt! Việc này đã không thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung, mà chính là yêu nghiệt!
Ngay cả Huy Nguyệt đều có thể chém giết, Thần Tinh thì đáng là gì? Mà thế lực có Hi Nhật vương tọa ở toàn bộ trung bộ đại lục lại có mấy cái?
Bởi vậy, lượng lớn tổ chức phù thủy đều xếp Lôi Lâm vào danh sách tuyệt đối không thể trêu chọc, gần đây Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi càng thu được rất nhiều người âm thàm lấy lòng và tìm hiểu, ngay cả hai vị đại công đều bận bịu vô cùng.
Mà nhân vật chính của sự kiện lần này, thuật sĩ Khoa Mạc Âm cường đại nhất từ trước tới nay, hoặc cũng là Thần Tinh cường đại nhất từ trước tới nay —— Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ đại công, lại quỷ dị mà biến mất trong tầm mắt công chúng.
Mưa xối xả như chút! Trên bầu trời đâu đâu cũng có chớp giật, thỉnh thoảng còn thiên thạch rơi xuống.
Lần này Huy Nguyệt sát chiêu cùng huyết mạch dấu ấn cấp sáu so đấu, tạo thành hậu quả trực tiếp chính là lấy thành Thiên Không làm trung tâm, gần một phần mười trung bộ đại lục đều gặp nạn, khí hậu dị thường chỉ là biểu hiện nhẹ nhất, tạo thành thế giới lỗ thủng phải lấp thế nào còn cần chư vị vương tọa phí hết tâm tư.
Ở một tòa núi hoang, trong lòng núi bị mở ra một mật thất, không có đường nối đi ra phía ngoài, lượng lớn phù văn ẩn nấp trải rộng bốn phía, vững vàng khóa lại nơi này.
Một bóng người mặc phù thủy bào màu bạch kim tàn tạ, nửa tựa trên vách đá, nhìn mu bàn tay của mình, trong đôi mắt lộ ra vẻ suy nghĩ.
“Hiện tại sức chiến đấu của ta có thể so với Huy Nguyệt! Lại có huyết mạch dấu ấn Con trai Thái Dương cấp sáu ở trên người, tạo thành phóng xạ ảnh hưởng khủng bố phi thường! Cho dù toàn bộ phù thủy hệ tiên đoán ở trung bộ đại lục liên thủ, cũng không tìm được dấu vết của ta…”
Đối với với năng lực ẩn giấu của mình, Lôi Lâm rất có tự tin, bây giờ trừ phi là phù thủy Hi Nhật chuyên tu tiên đoán ra tay, mới có thể phát hiện manh mối. Nhưng loại phù thủy này trong lịch sử toàn bộ trung bộ đại lục đều không có mấy người, hiện tại càng không có ai cả, bởi vậy hắn phi thường yên tâm về sự an toàn của mình.
“Không ngờ Thái Dương chi hỏa phản phệ lớn như vậy!” Lôi Lâm hồi tưởng lại tình cảnh ngày đó, không khỏi hiện ra một nụ cười khổ.
Bị Sứ Đô Hoa Đức dùng Huy Nguyệt sát chiêu uy hiếp, Lôi Lâm hung hăng vận dụng huyết mạch dấu ấn trên tay trái, đánh ra một đòn khủng bố như Con trai Thái Dương thượng cổ phục sinh!
Liệt nhật tịch diệt vừa ra, Huy Nguyệt sát chiêu lập tức bị phá, thậm chí ngay cả Sứ Đô Hoa Đức cũng ngã xuống tại chỗ.
Không chỉ như vậy, thậm chí Lôi Lâm còn lần theo nguyền rủa liên hệ, khởi động một phần uy năng vu thuật truy kích đến người làm phép bên kia, có lẽ Kiệt Tư Á không chết cũng tàn tật.
Nhưng vu thuật cấp sáu khủng bố! Cho dù là thông qua huyết mạch dấu ấn triển khai ra, cũng thiếu chút nữa đã móc trống Lôi Lâm!
Thậm chí, bởi Lôi Lâm cũng không có thực lực cấp sáu, càng không phải con trai Thái Dương, bởi vậy cũng bị Thái Dương chi hỏa phản phệ!
Nếu không phải trên người hắn còn có một dấu ấn huyết mạch hộ thể, ngọn lửa màu đen từ hỏa vũ công có kỳ hiệu khắc chế hỏa diễm, e là kết cục của hắn cũng không đơn giản là chỉ bị thương nặng như vậy, mà là trực tiếp ngã xuống!
Ví dụ phù thủy sử dụng tới vu thuật vượt xa khả năng của chính mình, cuối cùng bị phản phệ mà chết, trong lịch sử tuyệt đối không chỉ một hai người! Mà Lôi Lâm suýt chút nữa đã nối gót bọn hắn!
“May là không có chuyện gì! Bằng không nếu như bị vu thuật của chính mình giết chết thì cũng quá khổ rồi!”
Lôi Lâm thầm hô may mắn.
“Mặc kệ như thế nào, đến ngày hôm nay, cuối cùng cũng coi như dưỡng tốt thương thế, tiếp theo phải làm gì thì nhất định phải cố gắng suy nghĩ một hồi!”
“Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là thuật sĩ cấp bốn có huyết mạch: Khoa Mạc Âm cự xà (hoàn toàn thể); sức mạnh: 50; nhanh nhẹn: 45; thể chất: 100. 2; tinh thần: 956. 8; pháp lực: 956(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ quyết định); linh hồn lực: 96(năm sao) ”
Nhìn thấy thể chất đột phá 100, giải quyết triệt để hậu hoạn lực lượng tinh thần cùng linh hồn tăng vọt, trên mặt Lôi Lâm cuối cùng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Mục đích căn bản khiến hắn tới thành Thiên Không chính là vì muốn giải quyết vấn đề này.
Mà đầu tiên chính là Mật Năng Quyền Trượng tăng cường, khiến thể chất Lôi Lâm tăng cao hai mức năng lượng là 20 điểm, sau đó vì Thái Dương chi hỏa phản phệ mà nhân họa đắc phúc, lượng lớn hỏa vũ công hấp thu năng lượng Thái Dương chi hỏa, sản sinh ra biến hóa thần bí, đẩy thể chất Lôi Lâm vượt qua 100 điểm!
Đến lúc này, mục tiêu trước đó đã đạt thành, chính là di chứng để lại có chút phiền phức.
Nghĩ tới đây, Lôi Lâm không khỏi lộ ra nụ cười khổ, cả người đều rơi vào phiền muộn lên.
Sứ Đô Hoa Đức dù sao còn là phù thủy của thành Thiên Không, còn là Huy Nguyệt cấp năm! Cho dù trong số các thủ hạ của Thiên Không vương tọa cũng không có mấy người cao cấp như ông ta.
Mà hiện tại, ông ta lại ngã xuống trên tay ở Lôi Lâm, đối phương sẽ nghĩ như thế nào? Cho dù Thiên Không vương tọa khai trừ Sứ Đô Hoa Đức, có lẽ cũng chỉ là tạm thời không muốn trêu chọc Lôi Lâm mà thôi, muốn nói trong lòng không có ý kiến gì thì Lôi Lâm sẽ không tin!
Sau khi Lôi Lâm đánh vỡ vùng thế giới này có thể vỗ vỗ tay rời đi, nhưng Thiên Không vương tọa lại không đi được. Nhất định phải giải quyết hậu quả từ trận chiến đấu giữa Lôi Lâm và Sứ Đô Hoa Đức, tu bổ khe hở thế giới. Ai bảo sào huyệt của người này ở ngay bên cạnh, không ra tay cũng không được.
Thời điểm như thế này, có lẽ đối phương đã cực kỳ hận hắn.
Hiện tại, có thể tính là Lôi Lâm đã trêu chọc toàn bộ thế lực Thành Thiên Không.
Dù sao, trước đó Lôi Lâm chỉ thông qua thế giới tọa độ và một số phù thủy thành Thiên Không để ép Sứ Đô Hoa Đức, khiến đối phương mặt mày xám xịt, việc này còn thuộc phạm vi chịu đựng.
Nhưng trực tiếp đánh giết đối phương, chỉ sợ dù là Uy Nhĩ Tư hay người ở sau lưng hắn đều sẽ cảm thấy mèo khóc chuột.
Như vậy tính ra, toàn bộ Thành Thiên Không đều sẽ không có hảo cảm gì với Lôi Lâm, thậm chí còn có thể trực tiếp động thủ.
“Thế này đúng là… Phiền phức…” Tuy rằng Lôi Lâm còn cười khổ. Nhưng ánh sáng lạnh trong mắt lại càng ngày càng ác liệt.
Đối với hắn, nếu như người khác mưu hại hắn, vậy phải làm tốt chuẩn bị bị trả thù lại.
Đồng thời… Một Hi Nhật mà thôi, rất đáng gờm sao?
Lôi Lâm nắm giữ chíp, có trí tuệ cổ thụ hướng dẫn, thậm chí là huyết mạch Khoa Mạc Âm nên hắn có tự tin về việc tương lai mình lên cấp Hi Nhật, thậm chí vượt qua!
“Chẳng qua, vấn đề thực tế vẫn phải muốn đối mặt! Hiện tại ta miễn cưỡng có thể ứng phó với phù thủy Huy Nguyệt cấp bậc trăng non, kích phát ra huyết mạch dấu ấn thậm chí có thể uy hiếp đến Huy Nguyệt cấp trăng tròn!”
Lôi Lâm có phỏng đoán về sức chiến đấu của chính mình.
“Nhưng huyết mạch dấu ấn con trai Thái Dương chỉ còn dư lại một lần kích phát! Sau khi dùng hết sẽ không có! Mà cho dù là con trai Thái Dương thượng cổ công kích, Huy Nguyệt phù thủy cấp trăng tròn vẫn có tỷ lệ may mắn sống sót nhất định, còn cả Hi Nhật vương tọa thì tuyệt đối có thể đón đỡ, chỉ là phải trả giá lớn bao nhiêu mà thôi…”
“Bởi vậy, chỉ cần hiện tại ta xuất hiện. Nói không chừng sẽ có Huy Nguyệt cấp trăng tròn thậm chí Hi Nhật kiêng kỵ tiềm lực của ta mà ra tay giết chết ta! Một khi đối phương làm như thế, ta căn bản sẽ không có sức phản kháng!”
Đây mới là nguyên nhân tại sao Lôi Lâm vẫn trốn, cũng không trở về tổng bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
Tuy rằng thế cuộc bên ngoài không nhất định sẽ biến thành như vậy, nhưng Lôi Lâm luôn luôn tính đến phương án xấu nhất.
Nếu như hắn thật sự bị Hi Nhật vương tọa bắt được, vậy cho dù hắn dùng hết lá bài tẩy cũng vẫn không có cơ hội còn sống.
Sinh mệnh chỉ có một, Lôi Lâm không nghĩ sau khi mình chết còn có cơ hội xuyên qua tiếp.
“E là trước khi ta lên cấp Huy Nguyệt đều phải ẩn nấp thôi!” Lôi Lâm thở dài.
Một khi lên Huy Nguyệt cấp năm, lấy huyết mạch thuật sĩ bổ trợ, kết hợp thủ đoạn của chính hắn cùng lá bài tẩy, khả năng trốn thoát từ tay Hi Nhật vẫn có có thể.
Còn nếu như có thể làm được điểm ấy, hắn sẽ lọt vào hàng ngũ phù thủy đỉnh cao nhất ở trung bộ đại lục! Không cần tiếp tục sợ đả kích ngấm ngầm hay công khai gì nữa.
” Huy Nguyệt cấp năm!” Lôi Lâm than thở: ” Huyết mạch ràng buộc thuật sĩ Khoa Mạc Âm đâu thể dễ dàng giải quyết như thế? Nhưng cho dù khó hơn nữa cũng nhất định phải đột phá, nếu không thì e là mình chỉ có thể trốn tránh cả đời, như vậy còn không bằng trực tiếp đi tới dị thế giới lại bắt đầu lại từ đầu!”
Nghĩ tới đây, Lôi Lâm mở ta quyển sách ghi bí pháp dấu ấn trên tay ra, mở ra một đồ án Khoa Mạc Âm cự xà.
Một tiếng xì xì vang lên, từ đầu đối diện truyền đến âm thanh kích động của Cát Nhĩ Bá Đặc có chút: “Lôi Lâm! Là cậu sao?”
“Là ta!” Lôi Lâm trả lời dứt khoát, bí pháp dấu ấn tuy rằng có hạn chế, nhưng người sử dụng đều là Thần Tinh, thông qua lực lượng linh hồn tăng cường, có thể phạm vi tin tức lan truyền có thể khuếch đại hơn không ít.
“Cậu không có chuyện gì thật sự quá tốt rồi, chà chà… Cậu đúng là làm ra chuyện thật lớn a! Ái Ma và Phù Nhị đều phi thường lo lắng cho cậu đấy!” Không có gì bất ngờ xảy ra, Lôi Lâm từ đầu kia bí pháp dấu ấn nghe được tiếng cười khổ của Cát Nhĩ Bá Đặc.
“Xin lỗi! Khiến hai vị đại công lo lắng rồi, mặt khác, giúp ta chuyển lời xin lỗi tới Phù Nhị! Có lẽ trong một quãng thời gian tới ta không thể trở về được…”
Âm thanh Lôi Lâm trầm thấp.
“Làm sao? Cậu gặp phải phiền phức sao? Có cần chúng ta đến đó hay không?” Cát Nhĩ Bá Đặc sốt sắng, hiện tại Lôi Lâm không chỉ là trụ cột của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, càng là hi vọng của bọn hắn!
“Ta không có chuyện gì! Chỉ là nhất định phải đi xa một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian này, chuyện ở Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đành nhờ hai vị đại công!” Lôi Lâm giấu đi chuyện chính mình sắp thử đột phá Huy Nguyệt, cho Cát Nhĩ Bá Đặc cảm giác chính hắn muốn đi ra ngoài tránh né khó khăn.
Hiện tại Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi có hai vị thuật sĩ Thần Tinh tọa trấn cũng đã đủ rồi.
Đồng thời, Lôi Lâm mất tích không thấy, ngược lại mới là một uy hiếp lớn! Trước khi xác định hắn không có chuyện gì, bất kỳ phù thủy nào muốn ra tay với Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đều phải suy nghĩ cẩn thận về hậu quả khi đắc tội với một vị có sức chiến đấu tương đương Huy Nguyệt phù thủy!
“Ừm! Như vậy cũng được!” Cát Nhĩ Bá Đặc mèo già hóa cáo, hiển nhiên trong thời gian thật ngắn cũng đã cân nhắc đến vấn đề này.
“... Kỳ thực, người của thuật sĩ liên minh đi tìm ta, hy vọng cậu có thể đi tới Không Gian Thần Tinh, bọn họ tuyệt đối có thể bảo đảm an toàn cho cậu!”
Sau một lúc trầm mặc, Cát Nhĩ Bá Đặc nói ra một tin.
“Không Gian Thần Tinh? Thuật sĩ liên minh?” Lôi Lâm suy nghĩ một chút, “Có mấy vị Huy Nguyệt thuật sĩ tọa trấn, về mặt an toàn không có vấn đề, nhưng vào lúc này nói ra lời này là lôi kéo hay là âm mưu?”
Tâm tư nhanh chóng thay đổi, Lôi Lâm lại rất nhanh trả lời: “Không cần, thay ta cảm ơn ý tốt của bọn họ!”
Cho dù là vì bảo vệ, không có âm mưu gì, Lôi Lâm cũng sẽ không đi tới Không Gian Thần Tinh, vấn đề an toàn của chính hắn, chưa từng có dự định giao nhờ cho người khác!
Nói cách khác, cho dù là Huy Nguyệt thuật sĩ! Cũng không đủ tư cách đảm bảo an toàn cho hắn!
“Coi như là tồn tại cấp bảy, cấp tám, cấp chín đều không dựa dẫm được, chỉ có nhờ chính mình mới là vững chắc nhất!” Hai mắt Lôi Lâm thăm thẳm, bắn ra vẻ kiên định.
“Được rồi… Cậu đấy…” Đối diện Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ có thể cười khổ.
“Như vậy thì bảo trọng!” “Bảo trọng!” Sau khi chúc phúc lẫn nhau, Lôi Lâm đóng máy liên lạc, lập tức rời khỏi nơi này.
Liên lạc bằng bí pháp dấu ấn vẫn có thể bị giám thị, nơi này chỉ là một địa điểm tạm thời dưỡng thương, hắn đã sớm chuẩn bị bỏ qua, bằng không cũng sẽ không chủ động liên lạc với bên ngoài.
Chờ đến sau khi Lôi Lâm rời đi, ngọn lửa màu đen hừng hực lập tức bắt đầu cháy rừng rực, đốt cả tòa núi hoang thành một mảnh tro tàn.
Ong ong! Sau khi Lôi Lâm rời đi không lâu, vùng hư không này đột nhiên vặn vẹo, không gian vô hình tạo thành sóng gợn, hình thành một cánh cửa.
Mấy nhân ảnh từ bên trong đi ra, trên người đều tràn trề sóng năng lượng khủng bố, nhìn núi hoang đã biến thành tro tàn, phát ra một tiếng thở dài: “Chúng ta tới chậm!”
Một bóng người đi tới bầu trời tro tàn, đưa tay vồ xuống, lại lắc đầu bất đắc dĩ: “Đối phương rất cẩn thận, cũng làm phi thường sạch sẽ, ngay cả một tia khí tức đều không để lại, không thể lần theo!”
” Vu thuật hệ tiên đoán đã vô hiệu, lẽ nào lần này thật sự để hắn chạy?”
Mấy bóng người màu đen bắt đầu thảo luận.
“Thuật sĩ này có tiềm lực cao nhất mà ta từng thấy, ở cấp bốn đã có thể chém giết cấp năm, nếu như chờ hắn lên cấp Huy Nguyệt, vậy còn đến mức nào?”
“Ông đã quên một chuyện! Hắn là thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà! Có huyết mạch ràng buộc, hạn mức tối đa thực lực của bản thân chính là cấp bốn! Đây là linh hồn hạn chế! Từ cổ chí kim nhiều huyết mạch thuật sĩ như vậy cũng không có ai đột phá được, ông cho rằng hắn có thể sao?”
Một bóng người màu đen khác bổ sung, trong giọng nói lại có chút đáng tiếc: “Chẳng qua ta không thể không thừa nhận rằng Lôi Lâm tuyệt đối là một thiên tài! Thậm chí trong lịch sử cũng có thể xếp vào hàng đầu, đáng tiếc hắn lựa chọn con đường Khoa Mạc Âm thuật sĩ, nếu như trực tiếp đi con đường phù thủy, có lẽ chúng ta có thể nhìn thấy một phù thủy khác bay lên vương tọa!”
“Không phải đáng tiếc! Mà là may mắn! May là hắn lựa chọn con đường thuật sĩ!”
Bóng người màu đen đứng ở giữa đột nhiên mở miệng, ngữ khí lạnh lẽo.
“Đúng đấy! May là hắn lựa chọn thuật sĩ!” Các bóng người màu đen khác dồn dập phụ họa, lại hóa thành lượng lớn khí lưu màu đen tan đi.
Lôi Lâm đương nhiên không biết chuyện sau khi hắn đi rồi, thậm chí ngay cả tinh tiết trùng cũng không bố trí xuống.
Tuy rằng loại thủ đoạn này phi thường bí mật, nhưng lực lượng linh hồn của phù thủy caaos Huy Nguyệt đã vô cùng khủng bố, vẫn có tỷ lệ nhất định có thể phát hiện, Lôi Lâm cũng không muốn bị người tìm hiểu ra nguồn gốc.
Hắn lập tức dời đi, hủy diệt khí tức, cũng chỉ là cẩn thận thôi, không ngờ lại có thể tránh thoát một kiếp.
” Con đường Huy Nguyệt cấp năm, nên bắt đầu thế nào đây?”
Lúc này Lôi Lâm đang lợi dụng nghĩ hình thuật thay đổi bên ngoài, đi tới một nơi trung bộ đại lục.
Xuất hiện trước mắt hắn là một biển lửa!
Lượng lớn dung nham bắn ra, hình thành mạng lưới dòng sông dung nham.
Bụi màu đen che kín bầu trời, không khác gì mây đen như che đậy kín khu vực này, khiến toàn bộ thiên địa đều tối lại.
Dòng sông dung nham tươi đẹp bắn ra ánh sáng màu đỏ, sáng tối chập chờn, lại rực rỡ yêu kiều, trong nguy hiểm lại tràn ngập mỹ lệ.
“Đã lâu không gặp! Núi lửa A Tô Lạp- Nơi bắt đầu để ta đi tới trung bộ đại lục. . .”
Trong con ngươi Lôi Lâm có vệt thâm trầm, từ nơi này bước lên trung bộ đại lục, còn có chuyện đã xảy ra trước đó ở Ám Cực Vực, từng chuyện trong đầu hắn, nhất thời lại sống động lên.
Đúng! Lôi Lâm chuẩn bị tạm thời rời trung bộ đại lục một khoảng thời gian, trở lại Ám Cực Vực!
Tuy rằng nơi đó là cằn cỗi hoang mạc so với trung bộ đại lục, nhưng cũng có một bảo tàng! Một bảo tàng chỉ có mình Lôi Lâm biết rõ!
” Di thể của bò cạp nam, còn có máu của người bảo vệ ở thế giới Hàn Băng!”
Ký ức của Lôi Lâm dừng lại ở nội dung mình nhìn thấy từ ký ức huyết mạch của băng bích hạt hoàng trong lần hắn thăm dò hang động Hàn Băng.
Trận đại chiến thượng cổ khủng bố kia, lấy nhãn lực hiện tại của hắn mà vẫn thấy vô cùng khủng bố.
Cho dù là Thần Tinh, cũng chỉ có thể là trình độ tham chiến thấp nhất mà thôi.
Di thể một sinh vật huyết mạch Thần Tinh, đối với Lôi Lâm hiện tại chỉ là vật khá quý giá, cũng không tính là gì, nhưng huyết mạch của nữ khổng lồ thanh đồng lại không đơn giản như vậy.
Huyết mạch của tồn tại cấp bảy trở lên đã tiếp xúc được với quy tắc! Đối với Lôi Lâm hiện tại chính là sức hấp dẫn trí mạng!
Dù là tinh luyện thượng cổ huyết mạch để chế tạo dấu ấn hay thử nghiệm thu nạp, đều vô cùng hữu ích đối với Lôi Lâm.
Hi vọng đột phá Huy Nguyệt chính là ở chỗ này! Đồng thời, người bảo vệ một thế giới này, trong huyết mạch cùng đoạn gien trên người khẳng định mang theo tin tức về tọa độ thế giới!
Đó cũng là thế giới Hàn Băng thượng cổ! Là đại thế giới ngay cả vạn xà chi mẫu cũng vô cùng mơ ước, cuối cùng vẫn không thể đắc thủ!
Đẳng cấp cao hơn thế giới dung nham không biết bao nhiêu lần. Đồng thời còn là một mình Lôi Lâm độc hưởng!
Chính là bởi vì có thực lực này, vì thế hắn mới có thể mang tọa độ thế giới dung nham xem là lễ vật để tùy ý tặng người khác.
Thậm chí đối với Thế giới Hàn Băng, còn có huyết mạch của nữ khổng lồ, Lôi Lâm còn có ý nghĩ khác.
Lúc trước nữ khổng lồ bị vạn xà chi mẫu đánh giết, trên người vị này có thể lưu giữ khí tức về thế giới luyện ngục hay không, từ đó suy luận ra tọa độ thế giới?
Dù trên người nữ khổng lồ kia không có, vậy toàn bộ thế giới Hàn Băng lúc trước đều đã bị vạn xà chi mẫu xâm lược, làm sao có thể không để lại dấu vết?
Dùng thế giới Hàn Băng làm cầu nối, độ khó để tìm kiếm thế giới luyện ngục sẽ giảm xuống rất nhiều. Mà chỉ cần đến thế giới luyện ngục, tìm được vạn xà chi mẫu là thuỷ tổ huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà, vậy muốn đột phá huyết mạch ràng buộc sẽ càng đơn giản.
Đương nhiên, quá trình không thể thuận buồm xuôi gió như thế, nhưng hướng suy nghĩ cơ bản không sai. Cũng là biện pháp tốt nhất để đột phá huyết mạch ràng buộc.
Chẳng qua, đương nhiên Lôi Lâm không dám trực tiếp đi đối mặt với vạn xà chi mẫu, nếu không thì khác gì đưa dê vào miệng cọp. Hắn cũng không nhận ra chính mình ở trước mặt cường giả vượt qua Hi Nhật đã nắm giữ quy tắc mà còn có thể có sức mạnh phản kháng, bởi vậy chuẩn bị đầy đủ là cần thiết, mà con đường này cũng chỉ có thể làm lá bài tẩy cuối cùng, không tới mức sơn cùng thủy tận thì Lôi Lâm thực sự không muốn liên quan tới vạn xà chi mẫu.
Trước tiên đi Ám Cực Vực tránh đầu sóng ngọn gió. Tùy thời tìm kiếm phương pháp đột phá Huy Nguyệt, chính là dự định cơ bản nhất của Lôi Lâm.
“Núi lửa A Tô Lạp cứ cách trăm năm lại có một kỳ im lặng. Là thời gian tốt nhất để đi xuống thế giới dưới đất!” Lôi Lâm hồi tưởng lại lúc trước khi hắn từ dưới nền đất đi lên, cho dù nắm chắc thời gian, lại làm rất nhiều chuẩn bị, quá trình vẫn vô cùng mạo hiểm, không khỏi cười nhạt.
Hắn đi tới miệng núi lửa, nhìn con đường dung nham khủng bố.
“Con đường núi lửa quanh năm đều bị dung nham cực nóng tràn ngập, chỉ có thời kỳ im lặng mới sẽ lộ ra đường, mà hiện rõ ràng còn không phải lúc, nếu như cứng rắn lao xuống đi, cho dù là phù thủy cấp ba hóa tinh cũng tuyệt đối không ngăn cản được nhiệt năng từ núi lửa ăn mòn. . .”
Đương nhiên, đây chỉ là đối với cấp ba phù thủy.
Sau khi tiến vào cảnh giới Thần Tinh, những trở ngại khủng bố ở trong mắt Lôi Lâm chỉ giống như hậu hoa viên của chính mình vậy.
Ầm! Một tầng ngọn lửa màu đen hiện lên ngoài thân thể hắn, hình thành một màng ánh sáng bọc lấy Lôi Lâm.
Sau đó, bọt khí màu đen tách ra dung nham, nhanh chóng chìm nghỉm xuống, biến mất không còn tăm hơi. . .
Dung nham khủng bố, còn có nhiệt độ cực nóng đều bị ngọn lửa màu đen hấp thu, Lôi Lâm ở bên trong thậm chí không cảm giác được một chút sức nóng nào, quá trình vô cùng thuận lợi, bọt khí màu đen đẩy dung nham phun trào ra, một đường đi xuống!
Lấy sức lực của một người chống chọi lại thiên tai, thậm chí có thể phá tan dung nham, cho dù là núi lửa A Tô Lạp phun trào đều không thể ngăn cản, đây mới là Thần Tinh!
Ầm!
Thế giới dưới nền đất, ở trong hồ dung nham, kèm theo tiếng chấn là rất nhiều dung nham bắn lên, ngọn lửa màu đen xuyên qua tầng nham thạch cứng rắn trên đỉnh chóp, đột nhiên rơi xuống đất.
Hỏa diễm thu lại, hiện ra Lôi Lâm bên trong.
So với lúc trước phí hết tâm tư, còn phải chờ đợi thời cơ thích hợp, sau khi hắn lên cấp Thần Tinh thì đã muốn tới thì tới, vô cùng thuận tiện.
Nhìn màn trời tối tăm, còn có tầng nham thạch ngột ngạt, Lôi Lâm thở dài: “Ám Cực Vực! Ta đã trở về!”
“Nồng độ hạt căn bản thấp như thế, chẳng trách những Thần Tinh kia không lọt mắt nơi này!” Cảm thụ nồng độ hạt căn bản khác nhau một trời một vực với trung bộ đại lục, Lôi Lâm lắc lắc đầu.
So với trung bộ đại lục thì nơi này chính là nông thôn cằn cỗi, không, còn không bằng cả nông thôn, thậm chí ngay cả triển khai vu thuật cũng sẽ vì nồng độ hạt căn bản thấp mà uy lực cũng giảm đi không ít.
Thần Tinh phù thủy không lọt mắt, còn phù thủy phổ thông vừa không có thủ đoạn xuyên qua dung nham, bởi vậy Ám Cực Vực đến hiện tại vẫn giữ được quá trình đặc biệt tự mình diễn biến, chịu ảnh hưởng từ bên ngoài rất nhỏ, mãi đến tận khi Lôi Lâm đến.
Lực lượng linh hồn quét qua, tất cả xung quanh đều trải rộng trước mắt Lôi Lâm, dù gì hắn cũng đã là chủ của Ám Cực Vực, cũng coi là biết cơ bản địa vực, lập tức biết rõ vị trí lúc này mình đang đứng.
“Lúc trước ta rời đi, thậm chí ngay cả một phù thủy cấp ba mà ở Ám Cực Vực cũng không có?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, ở đây, cho dù là phù thủy cấp hai cũng có thể xưng vương xưng bá, cấp ba chính là hoàng giả, còn Thần Tinh? Không biết đã bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện rồi.
“Ta chính là người chơi cao cấp đến thôn tân thủ để nghiền ép sao?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười: “Chẳng qua! Ta yêu thích!”
Biết rõ đối thủ mạnh mẽ còn cố tình xông tới, đây là hành vi của kẻ ngu si, cho dù có thể nhất thời thắng lợi, nhưng chỉ cần thất bại một lần, đã đủ khiến hắn vạn kiếp bất phục.
Lôi Lâm không thích làm như vậy, hắn làm việc luôn hi vọng có nắm chắc rất lớn mới hành động, hận không thể khiến phù thủy toàn thế giới đều là cấp một cấp hai, thuận tiện để hắn ra tay khống chế.
Cũng chính là loại tâm thái vững vàng này, mới là hắn có thể sống sót đến nay.
“Cũng không biết học viện Tự Nhiên Chi Minh thế nào rồi? Hi Lâm có thể che giấu được? Còn có Hắc Ám Tinh Linh và địa tinh cùng các dị tộc khác. . .”
Sau khi phân biệt phương hướng một hồi, Lôi Lâm hóa thành một vệt sáng, chạy đi tổng bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh ở Bắc Vực.
. . .
Bắc Vực, học viện Tự Nhiên Chi Minh.
Ánh sáng từ ngọn đèn bất diệt chiếu khắp trong thư phòng, phản chiếu ra một bàn làm việc màu đen, ở trên bàn làm việc là chồng chất văn kiện, còn có mực nước cùng bút lông chim.
Một nữ phù thuỷ mặc trang phục quý phụ, bộ mặt tinh xảo vô cùng duỗi ra ngón tay thon dài, xoa xoa lông mày, lộ ra vẻ uể oải.
“Viện trưởngđại nhân!” Cửa lớn bị đẩy ra, một nữ phù thuỷ ôm cặp văn kiện vội vội vàng vàng chạy vào.
“Tiền tuyến cấp báo! Thành Ba Đế lần thứ hai thay chủ! Người của chúng ta ở đó đã bị giết toàn bộ, ngay cả hai vị giáo sư. . .”
“Ta biết rồi!” Mỹ nữ viện trưởngngồi phía sau bàn làm việc gật gật đầu, phát ra một tiếng thở dài: “Hơn 100 năm trước, Bắc Vực luân hãm, cũng là bắt đầu từ Thành Ba Đế, chính là không biết lần này có người nào đi ra ngăn cơn sóng dữ hay không. . .”
Cô ta đứng lên, kéo dài rèm cửa sổ.
Ngoài cửa sổ là quảng trường học viện to lớn, mà ở giữa quảng trường, một pho tượng phù thủy trẻ tuổi ngạo nghễ đứng ở đó, trên pho tượng còn có vầng sáng mông lung hào quang.
“Lôi Lâm! Rốt cuộc anh đang ở nơi nào? Chẳng qua với năng lực của anh, dù ở nơi nào đều sẽ sống rất tốt chứ?”
Vị mỹ nữ viện trưởngnày, tự nhiên chính là Hi Lâm.
Trước khi Lôi Lâm rời đi Ám Cực Vực đã lưu lại cho cô ta một loạt thủ đoạn, khiến cho Hi Lâm có thể khống chế toàn bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh gần trăm năm, hiện tại cũng lên cấp phù thủy cấp hai, nhưng hiện tại, toàn bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh lại đang đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ khi thành lập tới nay!
Hắc ám thú triều lại nổi lên! Đồng thời lần này trong hắc ám thú triều còn xuất hiện mấy con thú hoàng có thực lực đạt đến cấp ba!
Không chỉ có như vậy, địa tinh cùng Hắc Ám Tinh Linh cũng liên thủ phản kháng, thoát ly Nhân tộc dưới nền đất, thậm chí còn tấn công Bắc Vực.
Thành Ba Đế là trọng trấn phòng ngự phương bắc, chính là bị ba thế lực liên hợp công kích mà thất thủ, còn liên lụy hai giáo sư cấp hai của Tự Nhiên Chi Minh!
“Viện trưởng đại nhân! Chúng ta nhất định phải phản ứng chuyện này, không thì Ban Khắc đại nhân nhất định sẽ dựa vào chuyện này để làm khó dễ! Hội giao lưu học viện cũng sắp bắt đầu, e là. . .”
Trên mặt nữ phù thuỷ tiến vào hiện rõ vẻ lo âu.
Hi Lâm nghe đến đó, trên mặt càng lộ rõ vẻ bất đắc dĩ.
Áp lực mạnh mẽ không chỉ đến từ ngoại giới, còn có nhân tố bên trong.
Ban Khắc này trước đó chỉ là một giáo sư bình thường trong Tự Nhiên Chi Minh, nhưng gặp được kỳ ngộ, thu được một thượng cổ phù thủy truyền thừa nào đó, thực lực liên tục tăng vọt, hiện tại đã tiến vào cấp ba!
Sau khi có thực lực, tất nhiên yêu cầu quyền lực và địa vị tương ứng, mà Ban Khắc coi trọng chính là vị trí của Hi Lâm!
Tuy rằng kiêng kỵ Lôi Lâm tồn tại nên Ban Khắc còn không dám quá đáng quá mức, nhưng vẫn có lượng lớn phù thủy tới gần, dù sao Lôi Lâm đều đã biến mất hơn 100 năm.
Đây là do đám phù thủy phi thường trường thọ, nếu không thì tình huống như thế nhất định sẽ càng thêm nghiêm trọng, Hi Lâm cũng đã sớm bị kéo xuống từ vị trí viện trưởngrồi.
Nhưng đến hiện tại, tình huống cũng phi thường không ổn.
Toàn bộ phù thủy ở Ám Cực Vực, chỉ có Ban Khắc là đạt tới cấp ba, bởi vậy danh vọng của hắn rất cao, thậm chí mưu toan noi theo Lôi Lâm lúc trước muốn tự mình lên ngôi, trở thành thánh quang bảo vệ! Thậm chí là hoàng giả của tất cả nhân loại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận