Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2027: Âm Hồn thành (1)

Sau thời đại các thần hoàng hôn đen tối, là ảo thuật sư cứu vớt đám bình dân từ sự dã man cùng ngu muội ra, đồng thời các thần xuất hiện đều phải sợ hãi nên văn minh ở niên đại này!
Tổ hợp thượng cổ đại ảo thuật sư cùng phù không thành, thậm chí đủ để giết thần!
Cũng chính bởi vì uy hiếp đến địa vị của các thần, lại mơ ước lĩnh vực nguyên lực, xúc phạm cấm kỵ nên đám ảo thuật sư mới nghênh đón kết cục bị hủy diệt.
Nhưng trong một trận chiến phá hủy ảo thuật đế quốc, các thần cũng chịu thương thế to lớn, thậm chí nhiều vị thần linh vì vậy mà ngã xuống, vị trí ở vạn thần điện đã giảm lại càng giảm.
Cũng chính bởi giáo huấn đau đớn thê thảm này nên về sau ảo thuật sư đã trở thành cấm kỵ, bị đông đảo giáo hội vây quét, bất kỳ ghi chép nào có liên quan cùng ảo thuật đế quốc đều bị hủy diệt, thậm chí tạo thành lại một niên đại ngu muội.
Nhưng ở niên đại đông đảo phù không thành cùng thần quốc chân thần đồng thời rơi rụng lại có một toà phù không thành có thể may mắn còn tồn tại đi, đồng thời cuối cùng dọc theo tọa độ thời không trở lại chủ thế giới vật chất, rơi vào trên tay Lôi Lâm.
Sau khi thu được đại sát khí này, Lôi Lâm vẫn luốn giấu kỹ bất động, thậm chí cho dù mấy lần trước gặp phải nguy cơ cũng không để nó lộ diện.
Thứ nhất hắn muốn dùng tới lá bài này, thứ hai chính là còn muốn quen thuộc tất cả, đồng thời tiến hành cải tạo để phù hợp với tâm ý của chính mình.
Đối với bất kỳ cùng đồ vật nào liên quan đến Hình Bóng Vặn Vẹo, hắn đều không dám xem thường.
Đến hiện tại, chiếm được kỹ thuật Mật Năng quyền trượng từ Thiên Không vương tọa, kỹ thuật phóng xạ nguyên tố ở thế giới phù thủy, cùng với thế giới mộng cảnh, thế giới bóng ma, tất cả kỹ thuật năng lượng cao đều bị Lôi Lâm dùng vào thành âm hồn, để thành âm hồn có thể thay đổi được rất lớn, từ cũ kỹ lúc đầu lột xác thành đại sát khí!
Hơn nữa hiện nay Lôi Lâm là ảo thuật sư cao tới cấp ba mươi lăm! Hai bên kết hợp lại có uy năng thế nào, cho dù là chíp cũng không thể dự tính!
“Chủ nhân! Nghe theo ngài dặn dò!”
Hạ Lâm là trí tuệ nhân tạo cùng hài cốt vu yêu Y Lợi Lý Âu quỳ sát ở trước mặt Lôi Lâm, chờ đợi hắn ra lệnh.
Lúc này Lôi Lâm đã là chân thần, uy nghiêm trên người tản ra không phải lúc trước có thể so sánh, khiến cho hai người này không khỏi sâu sắc kính nể.
“Ừm! Ta cảm nhận được rồi!”
Lôi Lâm đã sớm là chủ nhân của thành âm hồn, đối với biến hóa của nó cũng nhận biết rõ ràng nhất.
Lúc này, thành âm hồn dùng từ thoát thai hoán cốt để hình dung cũng không hề quá mức —— Toàn bộ bản thể phù không thành đã biến thành màu xám bạc, tràn ngập cảm xúc kim loại lạnh lẽo cứng rắn, chủ pháo trước đó cũng được chữa trị toàn bộ, quân đoàn kim cương ma tượng cũng đã chuẩn bị đợi mệnh.
Mà khiến Lôi Lâm thoả mãn nhất là xây dựng ma võng bóng ma!
Từ chỗ Toa Nhĩ đạt được bộ phận tư liệu này xong, làm sao hắn có thể nhẹ nhàng thả xuống, tự nhiên là lập tức đem ra cải tạo.
Chíp trung thực mà bảo cáo các thay đổi ở thành âm hồn.
Chỉ cần có chíp tồn tại, nói không chút khách khí rằng cho dù Hạ Lâm cùng Y Lợi Lý Âu đồng thời phản loạn, Lôi Lâm cũng không sợ chút nào.
“Sau khi thành lập ma võng bóng ma, không chỉ có thể trực tiếp thu được động lực từ ma võng tầng ngoài, càng có thể miễn dịch tất cả công kích ma pháp từ cấp 0 đến cấp 9—— Càng quan trọng hơn là không cần lo lắng ma võng nữ thần ảnh hưởng!”
Chuyện này rất dễ hiểu, ma võng bóng ma vốn là do Toa Nhĩ tự mình xây dựng ra, kỹ thuật chuẩn bị đánh cắp quyền vị của Mật Tư Đặc Lạp, làm sao có khả năng bị đối phương ảnh hưởng.
“Đặc biệt. . . Sau này còn gia nhập tư liệu phân tích ma võng của chíp trước đó, hiện tại mở ra ma võng bóng ma, thậm chí có thể trực tiếp đánh cắp thần lực của ma võng nữ thần. . . Đương nhiên, chỉ có thể làm đòn sát thủ cuối cùng để sử dụng. . .”
Bóng người Lôi Lâm trong nháy mắt đi tới phòng điều khiển trong thành âm hồn, ngồi vào bảo tọa chí cao vô thượng.
“Một vị chân thần mới sinh ra, làm sao có thể không có thần huyết của các thần linh khác lót đường đây?”
Lôi Lâm cười lạnh, nhắc nhở của chíp còn đang không ngừng tiếp tục: “Đinh! Tổng khởi động hoàn thành! Bước nhảy không gian được mở ra!”
Ầm!
Thời không loạn lưu khủng bố tuôn ra, thân ảnh to lớn của thành âm hồn trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
Chờ đến khi thành âm hồn xuất hiện lần nữa, cảnh tượng chung quanh trong nháy mắt đã có biến hóa!
Nơi này là một hải dương mênh mông vô bờ xanh thẳm, rất nhiều bóng người sa ngư nhân thỉnh thoảng lóe lên, trên bờ biển là lượng lớn kỳ cũng giả nghỉ lại, ánh sáng anh linh cùng thánh linh tỏa khắp thiên không. •
Trên hải đảo trải rộng thần điện, toàn bộ hư không mang theo cảm giác ngột ngạt rất lớn, tràn đầy thần quang hầu như muốn thẩm thấu vào thành âm hồn, mang theo pháp tắc áp chế khủng bố.
Không nghi ngờ chút nào, đây là thần quốc của một vị chân thần!
Ong ong!
Thể tích khổng lồ của thành âm hồn khẳng định đã khiến đám kỳ cũng giả chung quanh cực kỳ sợ hãi.
Đông đảo sa ngư nhân gầm lên, gào thét, rít gào, động tác bất nhất. Có kẻ trực tiếp chạy khỏi nơi này, có kẻ lại cầm xiên xông tới.
“Người nào? Dám xâm lấn thần quốc của thần chủ Tái Khấu Lạp ?”
Vài tên mạnh mẽ thánh linh đi tới giữa không trung, dùng ngôn từ nghiêm lệ quát lớn.
Nơi này rõ ràng là quốc gia của chân thần sa ngư nhân—— Tái Khấu Lạp.
Thời gian tích lũy dài dằng dặc, khiến cho nơi đây đã biến thành sào huyệt không gì phá nổi của đối phương, chỉ là tới hiện tại, Lôi Lâm đã nhìn thấy thánh linh đánh tới, những thánh linh này có thể so với cường giả phù thủy cấp sáu!
Nhưng so với Lôi Lâm thì cũng chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.
“Đám sâu nhỏ thì không cần nói chuyện, ngay cả tư cách để ta sử dụng chủ pháo đối phó cũng không có!”
Lôi Lâm tùy ý phất phất tay, nòng pháo phụ trợ khủng bố của thành âm hồn lộ ra ánh sáng dữ tợn, laser mạnh mẽ tạo thành mạng lưới, lộ ra hắc động lớn, hòa tan toàn bộ thánh linh chung quanh.
Một đòn đánh ra, không gian xung quanh đều dập tắt! Lúc này mới lộ ra một mặt dữ tợn của chính mình!
Đông đảo kỳ cũng giả gào khóc chạy đi, ở trong thần quốc, đã bao giờ chúng nó từng thấy loại thần chiến này?
“Tái Khấu Lạp!” “Thần chủ Tái Khấu Lạp!”
Linh hồn tín đồ thành kính đồng thời rít gào cầu khẩn, ánh sáng tín ngưỡng đầy trời trải rộng hải dương.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Phía chân trời xanh thẳm lúc này hiện ra lôi đình, sức ép khủng bố hiện ra, miễn cưỡng ép thành âm hồn hạ thấp mấy tầng.
Hóa thân một vị thần linh toàn thân tràn ngập hào quang màu vàng đi ra, hắn có hình dáng sa ngư nhân, trong con ngươi là lạnh lùng cùng vô tình: “Thần giết chóc Khố Khố Nhĩ Khảm, tại sao ngươi lại xâm lấn thần quốc của ta?”
Cho dù Tái Khấu Lạp là thần lực cấp thấp, cho dù xuất hiện ở đây chỉ là một hóa thân, nhưng có trợ lực, sức mạnh của đối phương cũng có thể so sánh được!
“Người bảo vệ sa ngư nhân- Con gái hải dương: Tái Khấu Lạp!”
Bóng mờ Lôi Lâm hiện lên ở ngoài thành âm hồn, đối mặt với chân thần, hắn vẫn cần duy trì một chút lễ phép.
“Ta hi vọng ngươi có thể di chuyển thần quốc của ngươi đi, tránh xung đột vô vị xuất hiện giữa chúng ta!”
Lôi Lâm đàng hoàng trịnh trọng nói ra điều kiện, ngữ khí trong giọng nói lại khiến Tái Khấu Lạp vô cùng phẫn nộ rồi.
“Thần linh tham lam, ngươi nhấ định sẽ trả giá thật lớn vì hành vi ngày hôm nay!”
Muốn một vị chân thần di chuyển thần quốc? Chuyện này đối với đối phương tuyệt đối là một loại sỉ nhục! Tái Khấu Lạp đồng ý mới kỳ quái.
Theo phẫn nộ của đối phương, toàn bộ hải dương cũng bắt đầu rít gào lên, mưa to gió lớn bỗng nhiên xuất hiện.
Thời tiết trong thần quốc chính là thể hiện tâm tình của thần linh.
Mà Tái Khấu Lạp đang gầm thét bởi trường kỳ ở ở địa ngục, trên người cũng không thể tránh khỏi có một chút đặc thù của ma quỷ, lúc này xem ra càng thêm dữ tợn.
“Ta biết mà, căn bản không có cách nào đàm luận. . .”
Lôi Lâm thấy thế thở dài.
“Ngươi từ bỏ cơ hội cuối cùng, Tái Khấu Lạp. . .” Bóng mờ hắn chậm rãi tản ra.
“Đây không phải bàn bạc, mà trăm phần trăm là tuyên chiến! Ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi! ! ! !”
Tái Khấu Lạp vung tay lên, quân đoàn sa ngư nhân khủng bố từ dưới đáy hải dương hiện lên, năng lượng gợn sóng mạnh mẽ ngưng tụ ở trên tay chúng nó, trong nháy mắt đã biến thành công kích sặc sỡ màu sắc.
“Chuẩn bị! Phóng!”
Một tên thánh linh vung tay lên, vô số cung nỏ rít gào bắn ra, cung tên như hạt mưa bắn tới thành âm hồn.
Mà một quân đoàn khác lại đánh ra công kích phép thuật khủng bố, nhấn chìm thành âm hồn.
Thần linh tác chiến trong thần quốc, cần đối mặt chính là chiến thuật biển người khủng bố, đồng thời còn cuồn cuộn không ngừng.
“Nhận lấy lửa giận của ta đi!”
Cùng lúc đó, Tái Khấu Lạp gào thét, áp lực thần quốc khủng bố lần thứ hai hiện lên, lôi đình khuấy động, lượng lớn đánh xuống thành âm hồn.
Thần linh ở thần quốc có uy năng khó có thể tưởng tượng! Cho dù là thần lực cường đại muốn cứng rắn tấn công, cũng cần mở ra thần chiến mấy trăm năm, trả giá đau đớn thê thảm để đánh đổi.
Có chíp nhắc nhở, một tầng ma võng bóng ma nửa trong suốt nổi lên, che chở thành âm hồn ở bên trong.
Vô số công kích vật lý, công kích phép thuật, chỉ cần không vượt qua giới hạn truyền kỳ, toàn bộ bị ma võng hóa thành vô hình, thậm chí trực tiếp hấp thu năng lượng.
Sau dòng số liệu khổng lồ, thành âm hồn mở ra hai cánh, ma võng bóng ma vô hình bắt đầu mở rộng ra phía ngoài, không gian rung động quỷ dị khuếch tán ra.
Mật sắt năng hạch kịch liệt rít gào, động năng khủng bố vận chuyển đến các nơi ở thành âm hồn.
Một tầng sức mạnh quy tắc cũng hiện ra, hình thành trung hoà quỷ dị cùng quy tắc thần quốc, một tầng khói xám mơ mơ hồ hồ nổi lên, làm sấm sét trên bầu trời tan rã!
“Đây là. . . Phù không thành của thượng cổ ảo thuật sư!”
Tái Khấu Lạp kinh hô.
Pphù không thành của ảo thuật sư nếu có thể đối kháng với thần quốc, tự nhiên có kỹ xảo chuyên môn tiêu diệt quy tắc thần quốc.
“Chỉ từ thần quốc của đối phương đã biết lúc trước phù thủy thất bại thế nào. . .”
Lôi Lâm thở dài, bóng người trong nháy mắt đi tới trước mật sắt năng hạch.
“Để ta tới xem thử. . . Lực lượng để lúc trước đám ảo thuật sư có thể đồ thần đi!”
Ánh sáng cực nóng lấp loé trong con ngươi của Lôi Lâm, mạng lưới quỷ bí kết nối hắn cùng mật sắt năng hạch, thực lực ảo thuật sư cấp ba mươi lăm lập tức lộ ra.
“Đinh! Mạng lưới thí thần thành lập! Chủ pháo thứ nguyên chuẩn bị bắn xong”
Chíp máy móc nhắc nhở nói.
Sau đó, gợn sóng cực kỳ khủng bố bay lên, hấp dẫn tất cả ánh mắt của các tồn tại thượng vị.
Ầm!
Ánh sáng trắng!
Ánh sáng chói mắt cực kỳ nóng bỏng, giống như đến từ đa nguyên vũ trụ sơ khai, mang theo gợn sóng nguyên lực khủng bố từ chủ pháo dữ tợn gào thét bắn ra!
Đại ảo thuật sư kết hợp cùng phù không thành có uy lực đủ để giết thần! Lần thứ hai bày ra ở vũ trụ này, khiến cho đông đảo tồn tại nhìn thấy phải kêu lên thất thanh.
Ầm ầm ầm!
Không gian thần quốc trực tiếp vỡ nát, ngay cả hóa thân của Tái Khấu Lạp đều trực tiếp tan rã dưới ánh sáng trắng này.
Ánh sáng trắng khủng bố tạo ra một con đường hủy diệt trong thần quốc, trên con đường này dù là thần điện, thánh linh, hay vật gì khác đều bị ánh sáng dập tắt thành hạt căn bản nhỏ bé rồi lại hòa tan thành hư vô.
Oành!
Rốt cục, ánh sáng trắng trực tiếp đột phá thần quốc, đột phá ràng buộc của tầng địa ngục thứ 2- A Phất Lạp Tư rồi biến mất trong hư không vô tận.
“A. . .”
Lúc này thần quốc của Tái Khấu Lạp đã đụng phải đả kích rất lớn, rất nhiều kỳ tịnh giả bị hủy diệt trong nháy mắt, càng nhiều anh linh cùng thánh linh lại thống khổ gào thét.
Thành âm hồn khủng bố trong nháy mắt đụng tới rất nhiều thần điện, ma võng bóng ma mạnh mẽ như xúc tu mở ra, ép chân thân Tái Khấu Lạp lộ ra.
Đối phương còn to lớn hơn cả hóa thân, cả người giống như dùng hoàng kim rèn đúc, chỉ là lúc này đã mất đi một cánh tay, chung quanh hiện ra hư vô khủng bố, rõ ràng là kiệt tác của chủ pháo vừa nãy.
“Chờ đã. . . Ta đồng ý nhận thua, rời đi địa ngục!”
Tái Khấu Lạp cao giọng nói.
“Chậm rồi. . . Ta cần có chân thần ngã xuống, đến đặt nền móng cho thắng lợi của ta, cũng là để các thần linh khác kinh sợ. . .”
Vẻ mặt Lôi Lâm không chút cảm xúc, truyền đạt chỉ lệnh.
Ầm!
Chủ pháo khủng bố lần thứ hai nổ vang. . .
Ở chủ vật chất vị diện, bên trong thần điện nào đó giấu ở hải dương. •
“Tái Khấu Lạp, chân thần của chúng ta, xin ngài che chở chúng ta, thu được thắng lợi chiến tranh. . .”
Một đám sa ngư nhân dưới sự hướng dẫn của mục sư đang thành kính quỳ xuống lạy tượng thần Tái Khấu Lạp trên tế đàn.
Làm thần của một chủng tộc, Tái Khấu Lạp chính là người bảo vệ cho tất cả sa ngư nhân. Nếu không có nó tồn tại, e là lãnh địa của sa ngư nhân ở trong toàn bộ hải dương đều phải co lại chín phần!
“Thần chủ Tái Khấu Lạp. . . Ngài là hải dương chi nữ, người bảo vệ sa ngư nhân. . .”
Lực lượng tín ngưỡng thành kính hội tụ đến tượng thần, dập dờn ra từng tia hào quang màu vàng.
Răng rắc!
Nhưng vào thời khắc này, một tiếng vỡ nhỏ bé từ trên tượng thần truyền ra.
Đám sa ngư nhân phía dưới hai mặt nhìn nhau, rốt cục có người cố lấy dung khí, liều lĩnh nguy hiểm khinh nhờn thần linh để ngẩng đầu. Sau đó, sa ngư nhân đáng thương kia lập tức há to miệng, đại não rơi vào trống rỗng.
“Thần. . . Tượng thần. . .”
Đám người cá ngẩng đầu lên, nhưng hoảng sợ phát hiện ánh sáng trên tượng thần đang không ngừng ảm đạm đi.
Rốt cục, sau một tiếng nô vang giòn, thánh quang bao phủ trên tượng thần ầm ầm vỡ vụn, toàn bộ tượng thần bắt đầu vỡ nát, hóa thành từng mảnh bụi trần.
“Mục sư đại nhân. . .”
Đám sa ngư nhân hoảng sợ tìm kiếm bóng người mục sư, nhưng lúc này đối phương đã ngã trên mặt đất, ánh sáng thần thánh không ngừng từ trong cơ thể tiêu tan, khiến thân thể hắn không ngừng co giật, trên gương mặt của hắn là vẻ đau đớn.
Tất cả người cá đang quỳ bên dưới đều gào khóc, cảm giác một vị tồn tại vĩ đại đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ với mình, khiến trong lòng chúng nó như bị mất đi một khối lớn.
“Thần chủ. . . Thần chủ Tái Khấu Lạp. . .”
Một sa ngư nhân lớn tuổi trực tiếp ngã quỳ trên mặt đất, từng giọt nước mắt lớn chảy ra, lại kết tinh thành từng viên minh châu rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
“Thần linh. . . Chân thần ngã xuống. . .”
Các sa ngư nhân khác dồn dập kêu gào, bất lực chạy khắp nơi, giống con ruồi không đầu. Chân thần mà bọn họ tín ngưỡng đã ngã xuống, đối với chúng nó thì đây quả thực là tai nạn lớn!
Không có Tái Khấu Lạp che chở, sa ngư nhân sẽ mất đi tất cả thần quan cùng mục sư, còn có thể nghênh đón khiêu chiến có thể diệt tộc!
“Ô ô ~~~~ ”
Tiếng kèn lệnh thê lương mà thảm thiết vang lên khắp hải vực. Đó là vương đình sa ngư nhân đã ra lệnh, toàn tộc đều tiến vào trạng thái đau buồn. . .
So với chủ thế giới vật chất, biến hóa trong thần quốc càng kinh khủng.
Một tầng lại một tầng xiềng xích quy tắc tan vỡ, bão táp khủng bố dập tắt từ bên ngoài truyền vào, tạo ra tai nạn hủy diệt.
Đám kỳ tịnh giả cùng anh linh mất đi chân thần bảo vệ lập tức không có chút sức chống đỡ nào ngã xuống, những sinh vật thần tính khác cùng thánh linh cũng không khá hơn chút nào.
Không gian không ngừng tan vỡ, nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì về sau pháp tắc địa ngục sẽ một lần nữa xâm lấn cùng đắp nặn nơi này, khôi phục hoàn cảnh cánh đồng hoang vu đá vụn cùng dòng suối máu tươi của A Phất Lạp Tư.
Ong ong. . .
Nương theo tiếng nổ vang to lớn, lúc này thành âm hồn trong thần quốc đã mạnh mẽ xông tới, gây ra tan vỡ cùng hủy diệt, bất kỳ hành động phản kháng nào đều là châu chấu đá xe, không hề ngoài ý muốn bị chèn ép.
“Đinh! Phát hiện tàng bảo khố, gợn sóng năng lượng cấp C, đã thu lấy!”
Một thần điện vàng son lộng lẫy bị xốc lên, lộ ra tàng bảo khố tràn đầy năng lượng bảo thạch cùng tài liệu quý giá, đây đều là tích lũy của Tái Khấu Lạp sau khi trở thành Chân Thần, lúc này lại bị thành âm hồn không chút khách khí thu lấy.
Làm một toà pháo đài thời không, lúc trước khi được tạo ra đã dung nhập vào một bán vị diện, diện tích bên trong vô cùng lớn, chứa đựng mấy trăm bảo khố cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Lúc này Lôi Lâm đứng ở đầu tường thành âm hồn, mặc cho Hạ Lâm hưng phấn càn quét thần quốc,của Tái Khấu Lạp, chính mình lại xem xét thu hoạch lớn nhất trong trận chiến này.
“Không hổ là thần linh ở thế giới các thần, đánh giết một kẻ còn kiếm được chỗ tốt nhiều hơn đánh giết một phù thủy. . .”
Lôi Lâm nhìn thần chức thủy tinh trên tay mình, thở dài một tiếng.
Phù thủy quy tắc tự giết lẫn nhau, tiền lời kiếm được chưa tới 10%, nhưng phù thủy cùng thần linh giết nhau thì tiền lời lại có 60% trở lên, Lôi Lâm nắm giữ thiên phú thôn phệ thậm chí có thể thu được 80% tích lũy của đối phương! Chẳng trách phù thủy cùng thần linh nhìn nhau đỏ mắt, cuộc chiến chung kết không ngừng không nghỉ.
“Chỉ có điều. . . Sa ngư nhân cùng hải dương sao? Xem ra, thần chức chân chính của Tái Khấu Lạp vẫn là Sa ngư nhân, đối với thần chức chỉ có một chút lĩnh ngộ, làm không tốt ngay cả lĩnh vực hải dương đều không có. . . Cũng khó trách, bên trên còn có hải dương nữ thần cùng phong bạo chi chủ là hai thần linh có thần lực cường đại, cô ta làm sao dám chia sẻ quy tắc được? Chút lĩnh ngộ quy tắc vẫn là trời sinh tích lũy vì chủng tộc hải dương. . .”
Lôi Lâm lắc lắc đầu, hắn không có hứng thú gì đối với thần chức, càng không cần phải nói tới thần chức hẹp hòi.
Loại chủng tộc thần này đối với hắn chính là vô bổ, ngay cả tư cách khắc lên nguyên lực vũ khí cũng không có.
“Có lẽ. . . Tác dụng duy nhất chính là cầm đi trao đổi hoặc xem là lễ vật. . .”
Lôi Lâm tiện tay cất thần chức thủy tinh đi, “Những thần linh trong đại dương kia có lẽ sẽ có chút hứng thú đối với tín ngưỡng của sa ngư nhân, càng mấu chốt là. . . Chúng nó cơ bản đều là thần linh thiên hướng hỗn loạn cùng tà ác, cũng không có xung đột gì với ta, càng sẽ không có lòng căm thù ta. . .”
Nếu đã chọn lựa tuân thủ trận doanh tà ác, Lôi Lâm tự nhiên sẽ không lại dựa vào phía thiện thần, nhưng tìm kiếm mấy minh hữu từ trong đám tà thần thì vẫn có thể được.
Vù vù. . .
Lúc này, bão táp dập tắt đã đảo qua toàn bộ thần quốc, tiêu diệt toàn bộ vết tích mà Tái Khấu Lạp lưu lại, người may mắn còn sống sót rất ít.
Ở trung tâm bão táp khủng bố là thành âm hồn ngạo nghễ sừng sững, nghênh tiếp ánh mắt sợ hãi từ bốn phương tám hướng.
Thông qua lần chém giết này, Lôi Lâm lần thứ hai thể hiện ra sự khủng bố khi ảo thuật sư kết hợp cùng phù không thành, bày ra trước mặt những tồn tại thượng vị kia, khiến đám bọn hắn không khỏi liên tưởng tới ký ức tàn khốc về trận đánh với đế quốc Nại Sắt ảo thuật lúc trước.
Ầm ầm ầm. . .
Sóng chấn động truyền khắp toàn bộ địa ngục.
Từ địa ngục Ba Thác nhìn lại là có thể nhìn thấy một thần quốc màu vàng đã thoát khỏi A Phất Lạp Tư vị diện, di động vào hư không vô tận mà đi.
Bóng mờ một vị thần linh luyện ngục cẩu đầu nhân chậm rãi hiện lên phía sau thần quốc.
Đây là chân thần cẩu đầu nhân —— Khoa Đồ Nhĩ Mã Khắc, sau khi nhìn thấy kết cục của Tái Khấu Lạp, hắn lập tức sáng suốt lựa chọn trốn tránh, dù sao, thực lực của hắn cùng Tái Khấu Lạp cũng không cách biệt xa, nếu Lôi Lâm đã có thể đánh giết chân thân của Tái Khấu Lạp, thì muốn hắn ngã xuống cũng không phải việc khó gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận