Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1051: Trở lại ám cực (2)

Hỏa diễm thu lại, hiện ra Lôi Lâm bên trong.
So với lúc trước phí hết tâm tư, còn phải chờ đợi thời cơ thích hợp, sau khi hắn lên cấp Thần Tinh thì đã muốn tới thì tới, vô cùng thuận tiện.
Nhìn màn trời tối tăm, còn có tầng nham thạch ngột ngạt, Lôi Lâm thở dài: “Ám Cực Vực! Ta đã trở về!”
“Nồng độ hạt căn bản thấp như thế, chẳng trách những Thần Tinh kia không lọt mắt nơi này!” Cảm thụ nồng độ hạt căn bản khác nhau một trời một vực với trung bộ đại lục, Lôi Lâm lắc lắc đầu.
So với trung bộ đại lục thì nơi này chính là nông thôn cằn cỗi, không, còn không bằng cả nông thôn, thậm chí ngay cả triển khai vu thuật cũng sẽ vì nồng độ hạt căn bản thấp mà uy lực cũng giảm đi không ít.
Thần Tinh phù thủy không lọt mắt, còn phù thủy phổ thông vừa không có thủ đoạn xuyên qua dung nham, bởi vậy Ám Cực Vực đến hiện tại vẫn giữ được quá trình đặc biệt tự mình diễn biến, chịu ảnh hưởng từ bên ngoài rất nhỏ, mãi đến tận khi Lôi Lâm đến.
Lực lượng linh hồn quét qua, tất cả xung quanh đều trải rộng trước mắt Lôi Lâm, dù gì hắn cũng đã là chủ của Ám Cực Vực, cũng coi là biết cơ bản địa vực, lập tức biết rõ vị trí lúc này mình đang đứng.
“Lúc trước ta rời đi, thậm chí ngay cả một phù thủy cấp ba mà ở Ám Cực Vực cũng không có?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, ở đây, cho dù là phù thủy cấp hai cũng có thể xưng vương xưng bá, cấp ba chính là hoàng giả, còn Thần Tinh? Không biết đã bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện rồi.
“Ta chính là người chơi cao cấp đến thôn tân thủ để nghiền ép sao?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười: “Chẳng qua! Ta yêu thích!”
Biết rõ đối thủ mạnh mẽ còn cố tình xông tới, đây là hành vi của kẻ ngu si, cho dù có thể nhất thời thắng lợi, nhưng chỉ cần thất bại một lần, đã đủ khiến hắn vạn kiếp bất phục.
Lôi Lâm không thích làm như vậy, hắn làm việc luôn hi vọng có nắm chắc rất lớn mới hành động, hận không thể khiến phù thủy toàn thế giới đều là cấp một cấp hai, thuận tiện để hắn ra tay khống chế.
Cũng chính là loại tâm thái vững vàng này, mới là hắn có thể sống sót đến nay.
“Cũng không biết học viện Tự Nhiên Chi Minh thế nào rồi? Hi Lâm có thể che giấu được? Còn có Hắc Ám Tinh Linh và địa tinh cùng các dị tộc khác. . .”
Sau khi phân biệt phương hướng một hồi, Lôi Lâm hóa thành một vệt sáng, chạy đi tổng bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh ở Bắc Vực.
. . .
Bắc Vực, học viện Tự Nhiên Chi Minh.
Ánh sáng từ ngọn đèn bất diệt chiếu khắp trong thư phòng, phản chiếu ra một bàn làm việc màu đen, ở trên bàn làm việc là chồng chất văn kiện, còn có mực nước cùng bút lông chim.
Một nữ phù thuỷ mặc trang phục quý phụ, bộ mặt tinh xảo vô cùng duỗi ra ngón tay thon dài, xoa xoa lông mày, lộ ra vẻ uể oải.
“Viện trưởngđại nhân!” Cửa lớn bị đẩy ra, một nữ phù thuỷ ôm cặp văn kiện vội vội vàng vàng chạy vào.
“Tiền tuyến cấp báo! Thành Ba Đế lần thứ hai thay chủ! Người của chúng ta ở đó đã bị giết toàn bộ, ngay cả hai vị giáo sư. . .”
“Ta biết rồi!” Mỹ nữ viện trưởngngồi phía sau bàn làm việc gật gật đầu, phát ra một tiếng thở dài: “Hơn 100 năm trước, Bắc Vực luân hãm, cũng là bắt đầu từ Thành Ba Đế, chính là không biết lần này có người nào đi ra ngăn cơn sóng dữ hay không. . .”
Cô ta đứng lên, kéo dài rèm cửa sổ.
Ngoài cửa sổ là quảng trường học viện to lớn, mà ở giữa quảng trường, một pho tượng phù thủy trẻ tuổi ngạo nghễ đứng ở đó, trên pho tượng còn có vầng sáng mông lung hào quang.
“Lôi Lâm! Rốt cuộc anh đang ở nơi nào? Chẳng qua với năng lực của anh, dù ở nơi nào đều sẽ sống rất tốt chứ?”
Vị mỹ nữ viện trưởngnày, tự nhiên chính là Hi Lâm.
Trước khi Lôi Lâm rời đi Ám Cực Vực đã lưu lại cho cô ta một loạt thủ đoạn, khiến cho Hi Lâm có thể khống chế toàn bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh gần trăm năm, hiện tại cũng lên cấp phù thủy cấp hai, nhưng hiện tại, toàn bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh lại đang đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ khi thành lập tới nay!
Hắc ám thú triều lại nổi lên! Đồng thời lần này trong hắc ám thú triều còn xuất hiện mấy con thú hoàng có thực lực đạt đến cấp ba!
Không chỉ có như vậy, địa tinh cùng Hắc Ám Tinh Linh cũng liên thủ phản kháng, thoát ly Nhân tộc dưới nền đất, thậm chí còn tấn công Bắc Vực.
Thành Ba Đế là trọng trấn phòng ngự phương bắc, chính là bị ba thế lực liên hợp công kích mà thất thủ, còn liên lụy hai giáo sư cấp hai của Tự Nhiên Chi Minh!
“Viện trưởng đại nhân! Chúng ta nhất định phải phản ứng chuyện này, không thì Ban Khắc đại nhân nhất định sẽ dựa vào chuyện này để làm khó dễ! Hội giao lưu học viện cũng sắp bắt đầu, e là. . .”
Trên mặt nữ phù thuỷ tiến vào hiện rõ vẻ lo âu.
Hi Lâm nghe đến đó, trên mặt càng lộ rõ vẻ bất đắc dĩ.
Áp lực mạnh mẽ không chỉ đến từ ngoại giới, còn có nhân tố bên trong.
Ban Khắc này trước đó chỉ là một giáo sư bình thường trong Tự Nhiên Chi Minh, nhưng gặp được kỳ ngộ, thu được một thượng cổ phù thủy truyền thừa nào đó, thực lực liên tục tăng vọt, hiện tại đã tiến vào cấp ba!
Sau khi có thực lực, tất nhiên yêu cầu quyền lực và địa vị tương ứng, mà Ban Khắc coi trọng chính là vị trí của Hi Lâm!
Tuy rằng kiêng kỵ Lôi Lâm tồn tại nên Ban Khắc còn không dám quá đáng quá mức, nhưng vẫn có lượng lớn phù thủy tới gần, dù sao Lôi Lâm đều đã biến mất hơn 100 năm.
Đây là do đám phù thủy phi thường trường thọ, nếu không thì tình huống như thế nhất định sẽ càng thêm nghiêm trọng, Hi Lâm cũng đã sớm bị kéo xuống từ vị trí viện trưởngrồi.
Nhưng đến hiện tại, tình huống cũng phi thường không ổn.
Toàn bộ phù thủy ở Ám Cực Vực, chỉ có Ban Khắc là đạt tới cấp ba, bởi vậy danh vọng của hắn rất cao, thậm chí mưu toan noi theo Lôi Lâm lúc trước muốn tự mình lên ngôi, trở thành thánh quang bảo vệ! Thậm chí là hoàng giả của tất cả nhân loại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận