Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1947: Cứu viện (1)

Đứng trước uy hiếp tử vong, bệnh nói lắp của tên đầu trọc lập tức được chữa khỏi, nhanh chóng nói ra.
Oành!
Hạ Uy Nhĩ tiện tay ném đối phương đi, đột nhiên nhằm về phía phòng dưới đất.
“Rác rưởi! Đều là một đám rác rưởi!”
Đột nhiên, một giọng nói lạnh như băng truyền đến, khiến trong lòng Hạ Uy Nhĩ run lên, sau đó, hắn lập tức nhìn thấy một bóng người làm hắn muốn rách cả mí mắt, đó là tên trung niên đã bắt đi muội muội của hắn!
“Phòng thủ nơi này thực sự quá nhỏ yếu. . .”
Trên người trung niên mặc áo che gió màu đen không có bất kỳ vũ khí nào, quần áo rộng lớn cởi một nửa, lộ ra cơ bụng hoàn mỹ, nhưng lại khiến Hạ Uy Nhĩ cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.
Mà ở dưới chân đối phương, mấy thành viên của liên minh huyết duệ đã ngã xuống đất tử vong, trên người có vết tích bị lực phá hoại cực lớn tác dụng.
“Trả muội muội lại cho ta!”
Hạ Uy Nhĩ điên cuồng hét lên với đối phương.
“Ô! Ngươi là tên tiểu tử ngày hôm nay kia. . . Phù hợp! Xem ra tiểu tử Bạch Tư kia chơi xong. . .” Nam trung niên mặc áo gió gắt một cái: “Nhớ kỹ! Tên ta là Phong Lang! Ngày hôm nay ngươi sắp chết ở trên tay ta!”
“Gào. . .”
Trong nháy mắt, trên người đối phương bỗng nhiên bùng ra một luồng trường lực mạnh mẽ, khiến Hạ Uy Nhĩ cảm giác mình trong nháy mắt đi tới thảo nguyên, trần truồng lộ thể đứng ở trước mặt một con cự lang.
“Hí hí. . .”
Xà giảo quyền bị uy hiếp, bắt đầu điên cuồng vận chuyển, ở hắn phía sau hình thành bóng mờ hắc xà.
“Ừm! Có chút thú vị! Xem ra ngươi có thể chịu đựng một hồi!” Ánh mắt phong lang sáng lên.
Ầm ầm!
Đúng lúc đó, trần nhà vỡ nát, Ô Nhãn từ trên trời giáng xuống, che ở phía trước Hạ Uy Nhĩ.
“Ngươi đi trước đi! Ta đến cản hắn!”
“Xin nhờ ngươi!” Hạ Uy Nhĩ nhanh chóng biến mất trong đường nối, nhưng Phong Lang cùng Ô Nhãn đều không quan tâm hắn nữa.
“Hê hê. . . Danh hiệu “Ô Nhãn” ! Cao thủ năm vị trí đầu trong liên minh huyết duệ! Đã từng phạm vào mười lăm đại án kinh thiên. Là tội phạm truy nã cấp sss!”
Phong Lang nhìn chằm chằm Ô Nhãn, giống như ngoài hắn ra trên thế giới sẽ không có người khác tồn tại.
“Phong Lang! Chó săn số một của Giả Tư Duy. Trên tay dính đầy máu tươi của tộc nhân chúng ta. . .”
Từng tiếng vang giống như hạy đậu nổ từ trên người Ô Nhãn không ngừng truyền ra, từng tia hắc khí hiện lên, khí tràng lại ngang với Phong Lang, trong khói đen dày đặc, một mãng xà thô to màu đen như ẩn như hiện, thụ đồng màu đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Phong Lang.
“Ha ha. . . Thú vị! thú vị! Hóa ra tiểu tử vừa nãy kia là học sinh của ngươi hay là hậu duệ?”
Phong Lang cười to, cả người giống xe tăng đánh tới. . . Đại chiến động một cái lập tức bùng nổ!
“Đây là cái gì?”
Hạ Uy Nhĩ tiến vào phòng giam dưới lòng đất rất nhanh đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho khiếp sợ: Rất nhiều ống pha lê nuôi cấy, bên trong đều là các loại sinh vật tương tự người bình thường, từ đứa bé đến người già. Hầu như mỗi giai đoạn đều có.
Đồng thời, tuy rằng bọn họ có vẻ bề ngoài giống với nhân loại bình thường nhưng lại có điểm tuyệt đối không giống.
Lúc này Hạ Uy Nhĩ đang đứng trước một ống nuôi cấy, xuyên qua pha lê trong suốt, còn có thể nhìn thấy bên trong có một bé trai có làn da toàn thân màu tím, ở phần lưng của nó còn có một bộ phận tương tự cánh mọc ra, hiện ra cảm giác không trọn vẹn.
Đột nhiên, bé trai này mở mắt ra, con mắt màu vàng nhạt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Uy Nhĩ. Đó là ánh mắt tràn ngập tĩnh mịch cùng tuyệt vọng. . .
“Nó. . . Sống!”
Một mặt tối trước nay chưa từng có tập kích tới Hạ Uy Nhĩ, lần đầu tiên làm hắn hiểu dưới sinh hoạt bình dân ngăn nắp còn có loại ô uế này ẩn giấu.
“Giai Nhi! Giai Nhi!”
Sau khi nhìn thấy tiêu bản sống như thế, trong lòng Hạ Uy Nhĩ càng thêm lo lắng lên.
Oành!
Máy móc màu đen bị hắn trực tiếp bẻ gãy, lộ ra một đường hầm đen thùi, mùi hôi thối không ngừng truyền đến.
“Giai Nhi! Giai Nhi ở đâu?”
Hạ Uy Nhĩ mở ra một gian lao tù dưới đất, đáng tiếc ngoại trừ mấy cô bé xa lạ nữ thì không thu hoạch được gì.
“Thời gian còn lại: 5 phút! Chú ý mau chóng rút đi!”
Trong tai nghe truyền đến giọng nói có chút sốt sắng của thiên tài, mà những thành viên khác thuộc liên minh huyết duệ đi theo phía sau Hạ Uy Nhĩ. Lúc này liếc mắt nhìn nhau, lập tức tiến lên triển khai cứu viện.
Đối với với những chuyện này. Hạ Uy Nhĩ căn bản không thèm để ý, lúc này toàn bộ tâm trí hắn đã bị Giai Nhi chiếm đầy.
“Cút ngay!”
Theo tiếng cự xà tê tê kêu to, vài thành viên của tổ hành động đặc biệt trực tiếp bay ngược ra ngoài, tướng mạo khi chết cực kỳ thê thảm.
Nơi này vốn là một căn cứ chi nhánh, trong tình huống bất ngờ không kịp đề phòng gặp tập kích, đám nhân viên văn phòng nhiều hơn so với cảnh vệ, bởi vậy Hạ Uy Nhĩ khoác áo giáp phúc xà không khác nào hung thú hình người hung mãnh nhất, hoành hành vô kỵ.
” Phòng số hai dưới đất!”
Hắn đột nhiên đá văng cửa sắt một cái, nhìn thấy mấy cô bé mặc đồng phục học sinh của trường tiểu học Kim Dương Hoa rụt rè ngồi xổm ở góc tường.
“Giai Nhi! Giai Nhi!” Hạ Uy Nhĩ điên cuồng gào thét, nhưng đáng tiếc không có bất kỳ ai đáp lại.
“Không có! Nơi này cũng không có! Rốt cuộc thế nào?”
Hắn đột nhiên kéo một tên nghiên cứu viên mặc quần áo trắng, sức mạnh trên cổ tay làm sắc mặt đối phương trực tiếp đỏ lên.
“Khụ khụ. . . Ngày hôm nay cơ thể sống thuộc tiểu học Kim Dương Hoa đưa tới đều ở nơi này.
Sắc mặt tên nghiên cứu viên kia dần tím lên, miễn cưỡng rặn qua hàm răng mấy câu nó: “Nhưng. . . Còn có mấy “tiêu bản” đặc biệt mới vừa rồi bị đưa đi. . . Mục đích là phòng nghiên cứu tổng bộ. . . Khụ khụ. . . Ta đều nói rồi, tha cho ta đi. . .”
“Đáng chết!”
Hạ Uy Nhĩ đỏ mắt, trong tay không chút do dự dùng sức, trực tiếp bóp nát xương cổ của người này.
Oành! Thi thể đối phương vô lực ngã trên mặt đất, Hạ Uy Nhĩ phất phất tay, để những bé gái tiểu học kia chạy đi ra ngoài, chính mình lại giống như mất đi hồn phách không mục đích cất bước đi.
“Trú quân phe địch còn 1 phút nữa là đến! ! ! Khẩn cấp lui lại! ! !”
Giọng nói của thiên tài vang lên từ tai nghe, có vẻ tức đến nổ phổi, nhưng Hạ Uy Nhĩ căn bản mắt điếc tai ngơ.
“Ngươi rốt cuộc đang làm cái gì? Ngớ ngẩn! ! !”
Ầm! Một nắm đấm mạnh mẽ nện trên mặt Hạ Uy Nhĩ, khiến cả người hắn đều khảm vào bức tường, đầu óc cũng tỉnh táo hơn một chút: “Nơi này. . . không có. . . Giai Nhi. . .”
“Chuyện này thì tính là gì? Không tìm được muội muội ngươi?” Ba Đế mặc chế phục bó sát người, lại đánh một quyền, kéo Hạ Uy Nhĩ từ vách tường ra, một cước đạp Hạ Uy Nhĩ dưới lòng bàn chân: “Lại không phải đã chết rồi, chỉ cần còn sống sót, thì luôn có cơ hội, con ngươi hiện tại rất có thể sẽ chết ở chỗ này trước!”
“Không sai! Tổng bộ của tổ hành động đặc biệt! Ta nhất định phải đi nơi đó!”
Trong mắt Hạ Uy Nhĩ đột nhiên lóe lên hai đám lửa: “Đa tạ ngươi! Ba Đế tiểu thư, còn có. . . Ô Nhãn thế nào?”
“Rất phiền phức! Phong Lang là chó săn số một của Giả Tư Duy, thực lực kinh người, chúng ta bên này cũng chỉ có Ô Nhãn là có thể chống lại, tốc độ phản ứng của trú quân cũng nhanh hơn so với dự liệu, điểm đáng an ủi duy nhất chính là sức chiến đấu của những thành viên còn lại trong phân bộ không mạnh, đã thành công giải cứu lượng lớn con tin. . .”
“Ta muốn đi giúp hắn!”
Không chần chờ chút nào, Hạ Uy Nhĩ cả người lập tức xông lên, tốc độ này khiến Ba Đế phải hít khói.
“Ai. . . Người tuổi trẻ bây giờ. . .” Ba Đế không biết tại sao, khóe miệng nở một nụ cười, lại rất nhanh nhìn quanh một vòng: “Còn lo lắng làm gì? Mau mau lui lại! Tất cả tư liệu có thể mang đi hãy mang đi toàn bộ, không mang đi được thì trực tiếp tiêu hủy, ta muốn để những tội ác trong này bị hủy trong ngọn lửa. . .”
Tí tách! Tí tách!
Huyết dịch đỏ tươi rơi trên mặt đất, kèm theo tiếng thở dốc ồ ồ.
Ô Nhãn nhìn ngực mình một chút, lúc này ở ngực hắn đã có ba đạo hoa ngân song song, là Phong Lang đối diện để lại dấu ấn, máu tươi không ngừng tuôn ra, mơ hồ còn có thể nhìn thấy xương trắng âm u ở bên trong.
“Ha ha. . . Thế nào? Lẽ nào cao thủ hàng đầu của liên minh huyết duệ cũng chỉ có chút thực lực này?”
Phong Lang đối diện cười lớn, toàn bộ áo nứt ra, khí thế mạnh mẽ ngưng hình, ở phía sau hắn hình thành bóng mờ một con cự lang ngửa mặt lên trời rít gào.
Cao thủ đến đẳng cấp này như bọn họ, tốc độ vượt qua cực hạn người bình thường từ lâu, trừ phi là người làm phép đế quốc sở trường thuấn phát, bằng không tấn ảnh sẽ không có một chút tác dụng nào.
“Ngươi rõ ràng cũng là huyết duệ, tại sao lại muốn phản bội huyết mạch của chính mình?”
Ô Nhãn thở hổn hển hỏi.
“Đó là các ngươi không nhìn thấy đế quốc mạnh mẽ!”
Đôi mắt Phong Lang hơi nheo lại: “Ngươi vĩnh viễn không tưởng tượng nổi, phía sau toàn bộ đế quốc rốt cuộc là tồn tại nào. . . So với chúng nó, ta giống như một con giun dế. . .”
“Ô . . . Ngươi đã mất đi trí tiến thủ quan trọng nhất của võ giả!” Thân thể Ô Nhãn lung lay, hầu như muốn ngã trên đất.
“Tùy ngươi muốn nói gì thì nói, dù sao ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!”
Phong Lang đột nhiên ra tay, kình phong mạnh mẽ gào thét, tạo thành răng nanh cự lang: “Phong lang quyền!”
Tê hí!
Một bóng đen che ở phía trước Ô Nhãn, trong tiếng hí cự xà, bóng đen này mạnh mẽ bay ngược ra ngoài.
“Tiểu tử, lại còn dám trở về?” Phong Lang nhìn Hạ Uy Nhĩ trước mặt.
“Đi mau! Ngươi không phải đối thủ của hắn!” Trên mặt Ô Nhãn lộ vẻ sốt sắng.
“Yên tâm, ta không có chuyện gì!”
Hạ Uy Nhĩ từ dưới đất bò dậy, vỗ vỗ thân thể.
Nhưng sau đó, sắc mặt hắn đột nhiên biến hóa.
Răng rắc! Theo tiếng vang nhẹ nhàng, từng vết rách từ bao tay nổi lên, chậm rãi lan tràn tới tay, vai.
Đến cuối cùng, phúc xà áo giáp mà hắn mặc đã rách nát, lộ ra diện mạo thật sự của Hạ Uy Nhĩ.
“Hê hê. . . Phong lang quyền của ta có chứa sức mạnh chấn động cùng xoắn nát, am hiểu nhất là hủy diệt. . .”
Phong Lang nhìn chằm chằm Hạ Uy Nhĩ trước mặt, giống như cự lang tìm tới con mồi của chính mình.
“Thảm, không nghĩ tới Phong Lang mạnh như thế, cho dù là Ba Đế mang theo viện quân khác tới e là cũng không có bao nhiêu tác dụng. . .”
Ở đuôi lông mày Hạ Uy Nhĩ, một giọt giọt mồ hôi lạnh rơi xuống.
“Không được! ta còn muốn đi tìm Giai Nhi, sao có thể chết ở chỗ này?”
Thiếu niên âm thầm nắm chặt nắm đấm.
Cỗ khát vọng cầu sinh mãnh liệt, cũng lan truyền đến Lôi Lâm đang xem cuộc vui nơi đó.
“Quên đi! Dù sao cũng là huyết mạch Vạn Xà, ta vừa đã đồng ý với đối phương phải bảo vệ hậu duệ của nó, sao có thể ngại ngùng lập tức bội ước?”
Lôi Lâm cười cợt, nhẹ nhàng vươn ngón tay điểm ra!
Hạ Uy Nhĩ trở nên thất thần, sau đó cảm giác trước ngực mình đột nhiên nóng lên lên.
Cảm giác đau đớn đến từ linh hồn, trong nháy mắt lập tức phá hủy tất cả tinh thần phòng ngự của hắn, khiến hắn rơi vào trạng thái hôn mê quỷ bí.
Chỉ là ở bên ngoài, thân thể hắn vẫn còn đứng ở đó, nếu như cởi quần áo của hắn ra là có thể nhìn thấy một hình xăm đóa mạn đà la màu đen yêu diễm chậm rãi nổi lên ở vị trí trái tim của hắn, vô số cánh hoa lại có thể phân tách thành lượng lớn phù văn, cực kỳ tinh mỹ.
“Tiểu tử, ngươi đang bày trò gian gì thế?”
Phong Lang chỉ cảm thấy sởn cả tóc gáy, cảm giác được nguy cơ trí mạng giáng lâm, “Đáng ghét!”
Dưới sự sợ hãi mạnh mẽ, hắn bỗng nhiên động thủ, không khí trên tay hắn giống như đã biến thành gai nhọn sắc bén nhất: “Bí kỹ phong lang cuồng phệ!”
“Gào. . .”
Trong tiếng sói tru thê lương, rất nhiều kình khí tạo thành mõm sói có thể nghiền nát tất cả, bao vây Hạ Uy Nhĩ ở trung tâm.
Nhưng sau đó, Phong Lang lập tức phát hiện, cảm giác nguy hiểm trong lòng mình đột nhiên gia tăng gấp mười lần! Cảm giác kinh sợ này hầu như làm trái tim hắn muốn ngưng đập.
Sau khi lốc xoáy qua đi, một bóng người chậm rãi từ mõm sói đi ra, hoàn hảo không chút tổn hại , khiến phong lang phải kinh ngạc thốt lên.
Đáng tiếc, lúc này tất cả đều đã không kịp, một đóa mạn đà la màu đen mơ hồ nở rộ ở giữa hư không. . .
. . .
“Ừm! Làm rất tốt!”
Nhìn Hạ Uy Nhĩ hôn mê bị Ô Nhãn mang đi, liên minh huyết duệ trước tiên lui lại rời đi dưới vòng vây của trú quân, còn mạnh mẽ ném ra một cây đuốc, thiêu nơi này thành tro tàn, Lôi Lâm không khỏi gật gật đầu.
” Chỉ có điều, Vạn Xà coi trọng những huyết mạch còn sót lại như vậy làm cái gì? Cô ta có vô số dòng dõi ở thế giới luyện ngục, căn bản không cần chút sức mạnh huyết mạch này. . . Trừ phi là. . . ”
Hai mắt Lôi Lâm sáng lên: ” Muốn các tồn tại quy tắc khác mượn huyết mạch đời sau để phục sinh? Việc này e là phải tiêu hao quá lớn. . .”
“Như vậy. . . Là chế tạo một hồi ô nhiễm huyết mạch, triệt để chống lại ma võng của Dạ Nữ Sĩ ?”
Rất nhiều khả năng lóe qua trước mặt Lôi Lâm, lại dựa theo thể thức mà chíp cung cấp để không ngừng thôi diễn.
. . .
“Đi mau!”
Ô Nhãn vác Hạ Uy Nhĩ, trong nháy mắt nhảy lên một khoang máy bay.
“Ô? Lại đều sống sót trở về? Lẽ nào đây chính là tai họa gieo ngàn năm hả?” Ba Đế cả kinh kêu lên. Nhưng vẻ vui sướng trong mắt dù thế nào cũng không giấu được.
“Đều đến lúc này rồi, đừng cười nhạo ta nữa. . .”
Ô Nhãn cười khổ, để trên lưng Hạ Uy Nhĩ xuống, lúc này hai mắt thiếu niên nhắm nghiền, dáng vẻ hôn mê bất tỉnh.
“Hắn thế nào rồi? Đúng rồi, còn có phong lang!” Ba Đế nhìn Ô Nhãn một chút: “Ta biết ngươi có nhiều lá bài tẩy nhất mà. . .”
“Lần này thật sự không phải công lao của ta. . .” Cay đắng nơi khóe miệng Ô Nhãn càng dày, chỉ tay tới Hạ Uy Nhĩ trên mặt đất: “Là hắn giết chết Phong Lang, Không thì ta nhất định sẽ chết ở nơi đó. . .”
“Không thể nào! ! !” Rất nhiều người cùng kinh ngạc thốt lên, ngay cả Ba Đế cũng không nhịn được mà sửng sốt một chút. Sau đó lại quan sát tỉ mỉ thiếu niên nằm ở khoang chứa hàng lạnh lẽo: “Ngươi nói. . . Hắn giết chết đại nhân vật của tổ hành động đặc biệt- Cánh tay phải đắc lực của Giả Tư Duy- Phong Lang! ! ! Đùa giỡn cũng phải có mức độ chứ. . .”
“Ta cũng rất hi vọng là ta đang nói đùa, nhưng sự thực không thể nghi ngờ!”
Vẻ mặt Ô Nhãn nghiêm túc khoát tay áo một cái: “Từ trên người Hạ Uy Nhĩ, ta cảm giác được sức mạnh tổ tiên thức tỉnh. . . Các ngươi cũng có cảm giác này chứ? Sức mạnh huyết duệ của chúng ta tăng cường rồi! ! ! Đặc biệt trong đoạn thời gian gần đây. . .”
Huyết duệ giả chủ yếu thông qua sức mạnh huyết mạch để thu được sức mạnh, mà quyết định địa vị cao chỉ có độ đậm của huyết mạch cùng đẳng cấp!
Dựa theo đạo lý giống nhau thì loại huyết duệ như Ô Nhãn này hẳn là mỗi một đời đều kém hơn so với đời trước một chút, rất ít xuất hiện tình huống biến dị.
Nhưng hiện tại, đám huyết duệ lại có cảm giác sức mạnh bắt nguồn từ chính trong huyết mạch của mình đang không ngừng cường hóa! Đây chính là điểm không bình thường lớn nhất!
“Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”
Ba Đế nhìn Ô Nhãn, dần dần thu hồi khuôn mặt vui cười.
“Chỉ là một loại cảm giác. . . Biến hóa to lớn sắp tới, bởi vậy mới xuất hiện tình huống như thế. Còn có loại thiên tài như Hạ Uy Nhĩ sinh ra. . .”
Ô Nhãn thở ra một hơi dài.
“Hắc! Anh em! Nếu như nói về thời đại mới thì ta thật sự là có ít thứ, các ngươi có xem hay không?”
Một cái đầu từ trên trần nhà duỗi ra, hình chiếu ra Thiên Tài đang ngồi xe lăn.
“Thứ gì?” Ba Đế hơi nhướng mày: “Tốt nhất là hữu dụng, bằng không đợi đến khi trở lại trong căn cứ, ta sẽ nhét con ngươi của ngươi vào phần đuôi của ngươi! Ta xin thề!”
“Khà khà! Ta không đùa giỡn đâu!” Thiên Tài trên màn hình bưng mắt điện tử bên phải của mình, giống như là có chút sợ sệt, sau đó gương mặt cũng chuyển thành nghiêm túc.
“Các ngươi xem. . . Đây là một phần nội dung ta tìm được trong kho tài liệu mà các ngươi lấy được khi công phá căn cứ này, chỉ cần tiết lộ ra ngoài một chút. toàn bộ thế giới đều sẽ long trời lở đất. . .”
Giống như là sợ sệt đám Ô Nhãn không tin, Thiên Tài vội vàng chiếu ra một đoạn tư liệu, chỉ là dòng chữ mở đầu đánh dấu cơ mật quốc đẫm máu kia khiến huyết duệ kiệt ngạo nhất cũng không khỏi yên tĩnh lại.
“Đây là. . .”
Màn hình ánh sáng phản xạ trên mặt Ba Đế, nhưng lúc này Ba Đế đã hoàn toàn dại ra.
“Xem ra. . . Trước khi đi tới Kha Nhĩ Ốc Lan ở đế đô để lật đổ tổng bộ của tổ hành động đặc biệt của đế quốc thì chúng ta phải đi đông hải một chuyến. . .”
Ô Nhãn chậm rãi thở ra một hơi, sắc mặt kiên nghị lên.
. . .
Cánh quạt to lớn quay quay, còn có rất nhiều vật thể sứt mẻ, xen lẫn tiếng người ầm ỹ, khiến Hạ Uy Nhĩ giật mình tỉnh lại từ trạng thái hôn mê.
Sau khi tỉnh táo, trạng thái giống như bị ác mộng bám thân trước đó cũng biến mất.
“Đây là. . . nơi nào?”
Hạ Uy Nhĩ mờ mịt hỏi, hắn miễn cưỡng nhớ được chính là khi cùng Ô Nhãn chống lại Phong Lang, nhưng chuyện sau đó lại mất đi toàn bộ ký ức.
“Đừng cử động! Cũng không cần đứng dậy, trừ phi ngươi muốn lột da ở phần lưng xuống một lớp. . .”
Thiên Tài chuyển động xe lăn tới, vỗ vỗ pha lê ngoài khoang an dưỡng: “Thế nào? Khoang chữa trị kiểu mới nhất của đế quốc, đủ có thể trị vết thương nặng từ cấp 7 đến cấp 10, ta còn thuận tiện làm cho ngươi một lần da dẻ mới, không cần cám ơn ta. . .”
“Thế à. . . Xem ra Ô Nhãn là an toàn. . .”
Hạ Uy Nhĩ thở dài, đến tận giờ phút này, hắn mới cảm nhận được từ phần lưng truyền đến cảm giác dính dính, còn có cảm giác rát: “Vậy. . . Bên ngoài là thế nào? Chúng ta đang dọn nhà?”
“Đọn nhà? Ô! Trời ạ! Ngươi ở đây mà cũng nghe thấy. . . Tố chất thân thể kinh người cỡ nào. . .”
Thiên Tài đầu tiên là kinh ngạc thốt lên một tiếng, sau đó hai mắt sáng lên, khiến Hạ Uy Nhĩ sợ đối phương sẽ trực tiếp giải phẫu mình.
“Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta đây?” Vì tính cẩn thận nên Hạ Uy Nhĩ rất nhanh đã dời đi sự chú ý.
“Đúng vậy! Chúng ta đang dọn nhà! Căn cứ này sắp hoàn toàn bỏ đi, dù sao không có ai có thể khiêu khích đế quốc xong còn không chịu trừng phạt. . .”
Thiên Tài nhún nhún vai: “Nhưng không liên quan, liên minh huyết duệ chúng ta có rất nhiều căn cứ, băng nguyên ở bắc xuyên, nam bộ cực, còn có đông hải, nơi nào đều có nhân thủ, tổn thất một hai chỗ hoàn toàn không tính cái gì. . .”
Từ trong lời nói của Thiên Tài, Hạ Uy Nhĩ nghe ra cảm giác “giàu nứt đố đổ vách”.
Nhưng cũng đúng, đám huyết duệ giả bọn họ vốn có tố chất vượt quá người bình thường, chỉ cần giữ vừng tâm tình, hầu như có thể đạt được thành tựu kinh người ở mỗi cái lĩnh vực, mà một ít gia tộc huyết duệ có lịch sử cực kỳ lâu đời, chỉ là dựa vào thời gian tích lũy đã đủ để tích góp lại của cải khủng bố rồi!
Cho dù sau này khi đế quốc thành lập, gia tộc huyết duệ bị chèn ép, có vẻ hơi héo tàn, nhưng sức mạnh tiềm ẩn vẫn cực kỳ kinh người.
Mặc dù chống lại đế quốc còn có vẻ hơi yếu, nhưng yểm hộ một tổ chức âm thầm sinh tồn cùng lớn mạnh, thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
“Đúng rồi! Ta muốn đi Kha Nhĩ Ốc Lan đế đô! Giai Nhi bị mang đi nơi nào rồi!”
Hạ Uy Nhĩ biến sắc mặt, đột nhiên giãy giụa.
Chỉ giãy một thoáng như thế, đau đớn kịch liệt từ phía sau truyền đến , khiến sắc mặt hắn vặn vẹo lên, từng giọt mồ hôi lạnh cũng đang không ngừng lướt xuống.
“Thả lỏng! Thả lỏng! Bình tĩnh một chút. . . Ngươi phải biết vì cứu ngươi mà ta tốn bao nhiêu tâm tư không?”
Mười ngón tay thon dài của thiên tài gõ gõ ở trên bàn, trong miệng còn rảnh rỗi nói chuyện cùng Hạ Uy Nhĩ: “Nhưng. . . Ngươi cũng rất được! Lại trực tiếp đánh giết Phong Lang, tuy rằng trả giá là 40% thân thể tổn thương đánh đổi, nhưng thế này căn bản không được tính toán là gì. . .”
“Cái gì? Ta giết. . . Phong Lang? ? ?”
Hạ Uy Nhĩ trợn to hai mắt, theo bản năng nhìn về phía lồng ngực của chính mình.
Ở nơi đó, làn da màu trắng nộn tràn ngập cảm giác sinh cơ bừng bừng, không có một chút dấu ấn nào, đóa mạn đà la kia tự nhiên cũng biến mất không còn tăm hơi.
“Lẽ nào. . . Thực sự là ta làm!”
Hạ Uy Nhĩ lẩm bẩm nói, đồng thời, hắn cảm giác trong thân thể mình cũng có thêm một luồng năng lượng.
Sâu thẳm, lạnh lẽo, khủng bố, mang theo khí thế làm người khác thấy sợ hãi!
Nhưng có nguồn năng lượng này ảnh hưởng, thân thể Hạ Uy Nhĩ đang nhanh chóng chuyển biến tốt, thậm chí làm hắn chắc chắn không cần Thiên Tài trị liệu, chỉ cần mình tu dưỡng một quãng thời gian là có thể khôi phục.
“Mặc kệ thế nào, ta vẫn muốn đi Kha Nhĩ Ốc Lan!” Thiếu niên quật cường nói, dựa vào năng lực hiện tại của chính mình, hắn càng chắc chắn việc mình có thể cứu muội muội của mình.
“Được rồi! Được rồi! Lại không nói không đi! Lần này chúng ta cũng đang chuẩn bị tới mấy căn cứ gần Kha Nhĩ Ốc Lan dạo. . .”
Giống như là sợ Hạ Uy Nhĩ lo lắng, Thiên Tài trực tiếp nói tin này cho đối phương biết.
“Ừm! Ngươi có thể đi đế đô nhìn trước, nhưng chú ý ẩn núp, đừng mạo muội hành động. . .”
Ô Nhãn mặc áo khoác màu đen đi vào, ” Trước khi chia tay, có thể nhìn thấy ngươi tỉnh lại, ta cũng yên tâm hơn nhiều. . .”
“Hả? Chia tay?”
Hạ Uy Nhĩ bỗng nhiên cả kinh hỏi.
Hắn không phải không thừa nhận, trong bất tri bất giác, đối phương đã khiến cho sinh ra cảm giác dựa dẫm đối với với bậc cha chú.
Thậm chí, Hạ Uy Nhĩ căn bản không phải thành viên của liên minh huyết duệ, phi thường mơ hồ về mục tiêu phấn đấu cùng cương lĩnh gì đó của tổ chức này.
Ước muốn duy nhất của hắn cũng chỉ là mượn sức mạnh của đối phương, trợ giúp chính mình cứu viện muội muội mà thôi.
Nhưng hiện tại, Ô Nhãn lại muốn trực tiếp rời đi?
Vậy mình làm sao có thể mặt dày để những người khác trong liên minh huyết duệ trợ giúp mình sưu tầm tình báo, thậm chí trực tiếp dùng vũ lực giải cứu Giai Nhi?
“Tại sao? Giai Nhi cũng là. . .”
Hạ Uy Nhĩ cắn răng hỏi.
“Bởi vì còn có chuyện quan trọng hơn, ta không thể không đi làm!”
Trên mặt Ô Nhãn có một loại kiên định: “Ngươi yên tâm, chuyện về Giai Nhi ta đã nhờ cho Ba Đế, ngươi cũng giống vậy, sau này cứ nghe lời cô Ba Đế đi . .”
. . .
“Ngươi thật sự đi như thế?”
Trên phi trường, Ba Đế nhìn Ô Nhãn võ trang đầy đủ, vén tóc ra sau tai, trên mặt có vẻ cô đơn cùng bất an.
“Không có cách nào. . . Đây là nguy cơ lớn quan hệ đến sống còn của toàn thể nhân loại! Ngươi hiểu. . . Toàn bộ thế giới đều bị cuốn vào trong đó. . . Chúng ta căn bản không thể trốn tránh. . .”
Ô Nhãn nhìn Ba Đế, miệng giật giật, cuối cùng vẫn phun ra một câu: “Xin lỗi. . .”
“Ta biết. . .Ta biết. . . Ngươi cũng giống như những tên ngốc kia. . .” Ba Đế lau khóe mắt một cái, nơi đó dường như có vài tia óng ánh lóe qua.
“Ha ha. . . Yên tâm! Ta là huyết duệ sống hơn năm trăm tuổi rồi! Loại chuyện nhỏ này sao có thể làm khó đến ta?”
Giống như là không muốn lần ly biệt này bi thương đến như vậy, Ô Nhãn dùng sức vỗ vỗ lồng ngực, làm ra một động tác quái lạ mà khôi hài.
“Chờ ta từ đông hải trở về, ngươi sẽ chấp nhận lời cầu hôn của ta chứ?”
“Cút! Tên ngốc nhà ngươi còn già hơn ta cả trăm tuổi, đừng nghĩ trâu già gặm cỏ non. . .”
Đến thời gian rời đi, cuối cùng Ô Nhãn nhìn Ba Đế một chút, bóng người đối phương đứng sừng sững ở chỗ đó, giống như một pho tượng hoàn mỹ.
“Ai. . . Thiệt thòi ta còn tưởng rằng Ba Đế sẽ đồng ý với lời cầu hôn của ngươi, sau đó dựng thẳng lên lá cờ tử vong. . .”
Bên cạnh là một đại hán bọc khăn trùm đầu giống như rất nhàm chán thở dài.
“Cút! Hiện tại đã rủa ta chết?” Ô Nhãn nhìn tinh binh cường tướng ngồi trong khoang thuyền một chút, cũng không nhịn được cười mắng thành tiếng.
Sau đó, sắc mặt hắn chuyển thành nghiêm túc: “Các chiến hữu! Lần này không chỉ liên quan đến liên minh huyết duệ chúng ta, càng liên quan đến sự sống còn của toàn bộ thế giới, đa tạ các ngươi! Những người đến sau cho dù không biết được cống hiến ngày hôm nay chúng ta làm ra, nhưng tinh thần của chúng ta cũng nhất định sẽ ngạo nghễ thiên cổ. . .”
“Ai quan tâm nhiều như vậy chứ. . . Ngáp. . .”
Một thiếu nữ có gương mặt tinh xảo như búp bê ngáp một cái. Lộ ra răng nanh nhỏ ở khóe miệng đáng yêu, ở đỉnh rang sắc nhọn dường như còn dính chút máu tươi.
“Chỉ có điều, chỉ cần là chuyện mà đế quốc hi vọng thành công thì chúng ta nhất định phải đi phá hoại! Trước đó không phải chúng ta cũng làm như thế sao?”
Vừa nghe thiếu nữ nói như vậy, rất nhiều người đều không khỏi gật đầu tán thành.
“Nếu đã nói như vậy. . .”
Ô Nhãn hắng giọng một cái: “Vạy hãy để ta giới thiệu một chút với các ngươi một kế hoạch cơ mật của đế quốc ở đông hải —— Danh hiệu: x! ! !”
“Ta nhắc lại một lần cuối cùng, tình huống lần này rất nghiêm trọng! Nghiêm trọng đến mức chỉ dựa vào liên minh huyết duệ chúng ta căn bản không ứng phó được, bởi vậy chúng ta còn gửi lời thỉnh cầu tiếp viện tới hội vu nữ, bàn tròn kỵ sĩ cùng cung võ đạo!”
Ô Nhãn nói câu đầu tiên đã khiến đám người phía dưới rơi vào lo lắng.
Liên minh huyết duệ đại biểu sức mạnh huyết mạch cuối cùng ở thế giới bóng ma, mà hội vu nữ là sức mạnh phép thuật cuối cùng lưu lại, kỵ sĩ cùng võ đạo lại đại biểu hai lưu phái võ đạo truyền thừa khác nhau!
Có thể nói, những sức mạnh này gộp lại, chính là tập hợp toàn bộ sức mạnh trong bóng tối ở thế giới bóng ma rồi!
Rốt cuộc là đại sự long trời lở đất gì mà lại cần cả bốn nguồn sức mạnh này thống hợp cùng nhau?
Lập tức, người trong khoang thuyền đều yên tĩnh lại, lẳng lặng nghe Ô Nhãn nói. Mà càng nghe đến phía sau, sắc mặt bọn họ càng là nặng nề, thậm chí còn có vẻ lo lắng!
. . .
Đáy biển đông hải.
Mấy vạn mét dưới hải vực, một con quái vật khổng lồ đang tùy ý bơi lội.
Ở áp lực này đã đủ giết chết đại đa số sinh vật, nhưng vẫn còn có những tồn tại bá chủ không sợ điều này mà sinh tồn ở đây!
“Ô ô. . .”
Làn sóng âm mạnh mẽ từ vị trí sau mắt con sinh vật này lan đến, trong nháy mắt này rất nhiều bầy cá ở đại dương, sinh vật phù du, cùng với bất kỳ cơ thể sống nào đều tử vong, đã biến thành điểm tâm trong mắt bá chủ.
Vù vù. . .
Biển gầm ầm ầm, hình thành vòng xoáy đủ để phá hủy một hòn đảo cỡ lớn, xuất hiện trong miệng con động vật biển này.
Dưới tác dụng của cường lực. lượng lớn bầy cá, hải sản, thậm chí là rong rêu đều không ngừng chảy vào miệng rộng khủng bố của con quái vật này, đại lượng nước bị gạt ra, chỉ để lại đồ ăn phong phú.
Sau khi ăn no, con sinh vật này dường như không quá thỏa mãn quay đầu.
Thân hình khổng lồ của nó chỉ tùy ý vẫy đuôi một cái đều có thể gây ra biển gầm ngập trời trên mặt biển.
Đây là Thiết Bối Tọa Đầu Kình! Vương giả trong đông hải! Là tồn tại từ viễn cổ luôn luôn hùng bá cho tới bây giờ! Có thể nói, nếu không phải do thể hình khổng lồ liên lụy cùng áp chế, thì nó sớm đã có thể lên cấp quy tắc, trở thành nhân vật mạnh mẽ phù thủy cấp bảy.
Đương nhiên, dưới sự thống trị của Dạ Nữ Sĩ. Nó cũng coi như nhân họa đắc phúc, không lọt vào mắt đối phương, bởi vậy cũng không bị tiêu diệt đi.
Mà hiện tại ở mỗi thành thị thuộc đông hải đế quốc đều truyền lưu truyền thuyết khủng bố có quan hệ tới “hải ma vương”.
Chỉ là hiện tại, sau khi khi sinh vật bá chủ đối đầu với kết tinh đỉnh cao khoa học kỹ thuật, trong nháy mắt liền đã lộ ra nhược điểm trí mạng.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Một chiếc tàu ngầm u năng càng khổng lồ hơn thiết bối tọa đầu kình từ trong biển sâu nổi lên, từ hai bên bắn ra lượng lớn võng u năng, quang võng mang theo điện áp mạnh mẽ trong nháy mắt mở ra, kiềm chế lại con viễn cổ bá chủ này.
Sau đó đông đảo phép thuật, pháo kích, thậm chí mũi khoan hợp kim chứa đầy độc tố cùng thuốc mê giống như pháo hội xán lạn khói hoa tỏa ra trên người thiết bối tọa đầu kình.
“Ô ô! ! !”
Thiết bối tọa đầu kình phẫn nộ rít gào, thân thể to lớn uốn éo, da dẻ dày nặng ngăn cản phần lớn công kích rơi xuống, còn dựa vào võng u năng bắt đầu lôi kéo tàu ngầm u năng.
Đại diện cho kết tinh công nghệ cao nhấtcủa đế quốc, cùng với cự thú đến từ viễn cổ, lúc này chậm rãi triển khai đấu sức!
Chỉ là hai bên tranh đấu tạo thành ảnh hưởng khiến đông hải không ngừng rít gào, hầu như mỗi thành thị ở vùng duyên hải đều nhận được báo động biển gầm.
Trong rãnh biển còn khắp nơi bừa bộn.
Bên trong tàu ngầm u năng giống như chiến hạm tinh tế, trên đài chỉ huy cao cao, lúc này chỉ có một thiếu nữ có khí chất như u lan đứng đó, trong mắt mang theo vẻ cô đơn vẻ.
“Công chúa điện hạ! Báo cáo về trường lực của đối phương đã có rồi! Lượng dự trữ của tàu ngầm u năng còn 82%! Chỉ cần lại cho chúng ta năm phút là có thể hoàn toàn phân tích, mở ra phản trường lực!”
Mấy ông lão đầu hoa râm, mặc chế phục hải quân hoàng gia nhìn tọa đầu kình trên màn ảnh to lớn, cung kính bẩm báo.
Mà nếu như bị ngoài người biết được thân phận của thiếu nữ này thì nhất định sẽ cực kỳ giật mình!
Độ tồn tại ở toàn bộ đế quốc cực yếu, thành viên hoàng thất hầu như không công khai lộ diện ở bất kỳ trường hợp nào mà lại ở đây! Đồng thời còn chỉ huy quân đội hải quân, đang săn bắn viễn cổ cự thú!
“Dựa theo ý của các ngươi rồi làm đi!”
Thiếu nữ kia phất phất tay, âm thanh êm tai giống như chim sơn ca.
Một lát sau, nương theo trường lực của thiết bối tọa đầu kình bị công phá, bọt máu trên người đối phương bắn ra, đặc biệt mười mấy thành viên của tổ hành động đặc biệt đế quốc ra tay, mỗi tên đều có thể dựa vào tấn ảnh để triển khai phép thuật truyền kỳ! Triển khai công kích trí mạng từ chỗ yếu của tọa đầu kình.
” “Ánh rạng đông” chuẩn bị xong!”
Một tên tướng quân kích động mà run rẩy báo cáo.
“Bắn!”
Thiếu nữ phất phất tay.
Ong ong! Đột nhiên, toàn bộ ma võng bóng ma ở đông hải đều nổ vang, năng lượng cuồn cuộn không ngừng tụ đến u năng tàu ngầm.
Mọi người ở khu vực này ngơ ngác phát hiện tấn ảnh trong nháy mắt mất đi tất cả công năng! Cho dù chỉ là mấy phút thời gian ngăn ngắn, nhưng cũng đủ đánh nổ đường hồng ngoại.
Mà toàn bộ năng lượng ma võng bóng ma ở một khu vực tụ lại một nơi, hơn nữa còn có lượng u năng dự trữ trong tàu ngầm, sẽ có uy lực thế nào?
Một cột sáng giống như mở ra thế giới trong nháy mắt xuyên qua thân người thiết bối tọa đầu kình, sau đó đột nhiên đánh tan ngoài khơi, tiến vào lỗ hổng.
Hầu như là người của toàn bộ đế quốc đều có thể nhìn thấy cột sáng này, hấp dẫn đông đảo người say mê thiên văn.
“Ca ngợi đế quốc!”
“Đế quốc vạn tuế!”
Nhìn màn ảnh, thân thể của thiết bối tọa đầu kình đã mất đi tất cả sinh mệnh cùng khí tức linh hồn, bắt đầu chìm nghỉm xuống biển sâu, đông đảo hải quân cùng quan quân đều hoan hô lên.
“Đây chính là. . . Sức mạnh cao nhất đế quốc? Không biết có thể. . .”
Thiếu nữ công chúa lẩm bẩm, sau đó lại ra lệnh: “Chuẩn bị nhiệm vụ trục vớt cùng lặn dưới nước, tất cả dị năng giả đi ra ngoài, tìm nó! ! !”
Mệnh lệnh này lập tức được chấp hành, rất hiển nhiên, hoàng thất đế quốc cũng không phải có tiếng mà không có miếng như bên ngoài tưởng tượng, bọn hắn ẩn trong bóng tối, lan tràn rất lớn. . .
Trong thiết bối tọa đầu kình hầu như là một thế giới lớn, thậm chí còn nắm giữ một hệ thống sinh thái đặc biệt, tồn tại đủ loại sinh vật, hình thành một vòng sinh thái khác.
Nhưng dưới sự tìm kiếm của đế quốc, tất cả các sinh vật lập tức gặp vận rủi lớn —— Hoặc là nói, khi thiết bối tọa đầu kình bị đánh giết, vận mệnh của bọn chúng cũng đã được định sẵn.
“Tìm được rồi!”
Rất nhanh, nương theo một tin tức, màn hình trong nháy mắt tập trung đến một hình ảnh.
Đó là ở bên trong thân thể tọa đầu kình, trên một hòn đảo lớn chất lỏng đầy tính axit trôi nổi trên đại dương, một bia đá màu đen sừng sững, kiểu chữ bên trên tràn ngập vết tích loang lổ cùng lịch sử!
Trên bia đá màu đen khắc chữ viết cổ điển mà kỳ dị, nhưng công chúa đế quốc lại có thể hiểu rõ ý nghĩa.
Giống như loại tin tức này cũng không phải thông qua thị giác mà lan truyền, mà là thông qua con đường khác.
Nhưng chuyện này không phải quan trọng nhất, ở trung tâm bia đá lại ghi chép tất cả những chuyện xảy ra sau này: “. . . Mãi đến tận một ngày, một tồn tại tên là Dạ Nữ Sĩ đến nơi này, ngài trục xuất Vạn Xà Chi Mẫu, phá hủy mỗi quốc gia huyết duệ, xây dựng lên đế quốc mới trên thi thể chúng nó, đồng thời ẩn giấu ở sau màn để thao túng, để thỏa mãn một số đam mê không thể cho ai biết. . .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận