Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1129: Hút máu (2)

Nhưng hiện tại, hắn lại đơn giản bại trận như thế? Đây chẳng phải là nói Lôi Lâm có sức chiến đấu có thể so với Huy Nguyệt đỉnh cao sao?
Loại suy đoán này quá mức điên cuồng, trong khoảng thời gian ngắn khiến Vi Đức và Kiệt Phất Lý có chút không dám thừa nhận.
“Đồng thời, cuối cùng có vẻ huyết mạch của Tất Duy Tư điện hạ bị hao tổn, chúng ta có cần thông báo chho Lôi Lâm điện hạ một tiếng, hi vọng hắn có thể trả lại những huyết dịch kia?”
Kiệt Phất Lý có chút chần chờ hỏi.
“Anh nói có thể sao?” Áo Pháp không nói gì chỉ liếc mắt một cái, hiện tại ông ta hồi tưởng lại, cảm giác mình vẫn còn coi thường Lôi Lâm,từ lúc bắt đầu, đối phương rõ ràng đã bố trí cạm bẫy cho Tất Duy Tư nhảy vào, mà Tất Duy Tư lại như kẻ ngu si, từng bước một dựa theo phương hướng mà Lôi Lâm thiết kế tốt mà nhảy vào bẫy, không khác nào một con rối.
“Thực sự là một tiểu tử thú vị! Vừa bắt đầu đã kích thích đối phương trước, để Tất Duy Tư sinh ra sát ý, sau đó lại quang minh chính đại đánh bại Tất Duy Tư, cướp đoạt huyết mạch… Những việc này, lúc trước hắn đều chuẩn bị sao? Vậy nếu như chúng ta cũng xuất hiện theo, có phải hắn còn có kế hoạch khác không?”
Áo Pháp thoáng nghĩ, trong lòng càng ngày càng kiêng kỵ Lôi Lâm, vị hậu bối này có thực lực cường đại mà tâm tư lại kín đáo, cho ông ta kinh hỉ rất lớn.
“Có lẽ hi vọng của huyết mạch thuật sĩ phải thông qua đối phương thực hiện!”
Trong lòng Áo Pháp có một chút chờ mong.
“Vậy chúng ta làm sao bây giờ?” Kiệt Phất Lý có chút tay chân luống cuống, Tất Duy Tư chiến bại, đối với hắn chính là chuyện căn bản không dự liệu được.
“Còn có thể làm sao? Cho phép Lôi Lâm đi ra ngoài là được rồi, dù sao hắn là lấy danh nghĩa cá nhân động thủ, có Thần Tinh pháo đài ở đây, cho dù là Hỏa Diễm vương tọa, lẽ nào thật sự có thể trực tiếp đánh vỡ phòng ngự của chúng ta sao?”
Áo Pháp gảy gảy móng tay, trong giọng nói có ý chí không thể nghi ngờ.
“Đồng thời, bảo vệ đối với Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi còn có người thân của Lôi Lâm, nhất định phải lại tăng lên một cấp, đặc biệt là Phù Nhị phu nhân bên kia, tuyệt đối không thể để Hỏa Diễm vương tọa, thậm chí là được khác người tìm chỗ trống, hiểu không?”
Áo Pháp nhìn Kiệt Phất Lý, có ý riêng.
“Rõ! Sau khi trở vể ta sẽ đích thân bái phỏng Phù Nhị phu nhân!” Kiệt Phất Lý cười khổ gật đầu.
” Quy củ của chúng ta không cho phép đánh vỡ, trong vòng thuật sĩ cũng không thể có nội đấu khốc liệt, đây là điểm mấu chốt!” Áo Pháp vừa nói: “Sau đây ta cũng sẽ đi nhắc nhở Tất Duy Tư!”
Đối với đề nghị này, thuật sĩ ở đây đều gật đầu đồng ý.
Dù sao, đối với người trong cùng tổ chức bộ, nếu như xảy ra chuyện như vậy, cũng quá đả kích sĩ khí, đồng thời, một khi có người đột phá giới hạn, kẻ địch nhất định sẽ nắm lấy uy hiếp tương tự phản công, vốn là chuyện lưỡng bại câu thương, phù thủy bọn hắn đều là người thông minh, biết nên làm như thế nào.
Điểm duy nhất cần phải chú ý là trấn áp lại tâm tình hóa điên cuồng của Tất Duy Tư, đợi sau khi hắn tỉnh táo lại, cũng dễ làm.
“Còn có! Bên chỗ Tất Duy Tư cũng không thể buông lỏng chống đỡ! Sau đó đưa hết lượng hài cốt thượng cổ Sương Mù Cự Nhân tồn kho cho hắn đưa đi!” Áo Pháp đột nhiên ra lệnh khiến Kiệt Phất Lý giật nảy cả mình.
“Đại nhân… Tại sao?” Kiệt Phất Lý há to miệng.
“Nếu như Lôi Lâm lên cấp Hi Nhật, chúng ta lại lấy cái gì để kiềm chế hắn đây?” Mà vào lúc này, Áo Pháp sờ sờ râu mép, nói ra lời làm Kiệt Phất Lý khắc sâu ấn tượng.
...
“Thu hoạch lần này không nhỏ!”
Một nơi khác, Lôi Lâm nhìn ống nghiệm huyết mạch toả ra ánh sáng mông lung trên tay mình, trên mặt hiện ra một tia ý mừng.
“Tuy rằng Sương Mù Cự Nhân trong hàng ngũ sinh vật cấp sáu thượng cổ cũng không phải hàng cao cấp gì, nhưng lấy huyết mạch của nó làm tài liệu để chế tác huyết mạch dấu ấn, cũng có thể thả ra vu thuật có uy năng cấp sáu bình thường…”
Có thể nói, lần này từ khi nhìn thấy Tất Duy Tư, đối phương đã rơi vào tính toán của Lôi Lâm.
Đồng thời, bởi đối phương biểu hiện ra sát ý trong chiến đấu, Lôi Lâm coi như như mạnh mẽ lấy ra huyết mạch của đối phương, những thuật sĩ kia đều không tiện nói gì.
Dù sao, so với Tất Duy Tư đuổi tận cùng không buông, Lôi Lâm có thể là phi thường “Rộng lượng”, thậm chí cuối cùng còn thả Tất Duy Tư một đường sống.
E là dù hiện tại Lôi Lâm lấy ra những huyết dịch này, Tất Duy Tư cũng không muốn lấy lại vì quá mất mặt.
“Từ thái độ lần này của mấy người Kiệt Phất Lý đến xem, huyết mạch liên minh còn tạm thời có thể yên tâm, nói vậy bọn họ cũng sẽ cố gắng ngăn chặn Tất Duy Tư, để hắn yên tĩnh một chút, sẽ không ra tay với thế lực của ta!”
Trong con ngươi Lôi Lâm né qua ánh sáng suy tư.
Chuyện như vậy đều là lẫn nhau, một khi Tất Duy Tư dám đột phá giới hạn, chuyển chiến hỏa đến những người khác mặt, Lôi Lâm tuyệt đối sẽ học theo răm rắp, thậm chí lấy trình độ gấp mười lần để trả thù lại.
Bởi vậy, chỉ cần là phù thủy có một chút lý trí, đều sẽ không làm chuyện lưỡng bại câu thương như thế.
Đèn đường tản ra ánh sáng tạo cho người ta có cảm giác buồn ngủ, mà bên cạnh đèn treo là một quán bar đã ngừng kinh doanh.
Trên cánh cửa còn treo biển từ chối tiếp khách, chung quanh một mảnh yên tĩnh.
Cư dân xung quanh sau cả ngày làm lụng vất vả, đã sớm mỏi mệt tiến vào mộng đẹp, thậm chí ngay cả kẻ sâu rượu cùng tên lang thang đều tìm được ổ chó ấm áp của chính mình, không có dự định lượn lờ trong khí trời lạnh lẽo này.
Mà ngay lúc này, tiếng ủng da ma sát sàn nhà vang lên.
Một bóng người cao to từ trong bóng tối đi ra, đi tới trước cửa quán bar, tiện tay gõ gõ.
Thùng thùng! Tiếng vang trầm nặng truyền tới, có một loại giai điệu đặc biệt và ý nhị.
Chỉ chốc lát sau, cánh cửa mở ra, lộ ra khuôn mặt một bà lão đầy cảnh giác: “Đại nhân! Ngài rốt cục đã đến rồi!”
“Trên đường gặp phải chút chuyện nên hơi chậm trễ thời gian!”
Người đến đi vào quán bar, tháo xuống mũ trùm xuống, lộ ra tướng mạo của mình, khuôn mặt đẹp trai một cách yêu dị, mái tóc dài màu đen tùy tiện đâm vào sau đầu, lộ ra vẻ phi thường nhẹ nhàng khoan khoái, con ngươi màu đen lóe ra vòng xoáy thần bí không ngừng xoay tròn, cho dù chỉ liếc mắt nhìn, cũng hầu như có thể kéo cả linh hồn người nhìn vào trong.
Người này chính là Lôi Lâm, sau khi đánh bại Tất Duy Tư, thu được huyết mạch của đối phương, hắn lập tức không ngừng không nghỉ bắt tay chế tạo huyết mạch của đối phương thành dấu ấn, thậm chí suýt chút nữa đã vì thế mà làm lỡ thời gian ước định cùng Mai Lâm Đạt.
Chẳng qua, những chuyện này theo Lôi Lâm nghĩ đều đáng giá. Tốn một chút thời gian này, để hắn có thêm một lá bài tẩy là huyết mạch dấu ấn. Hoàn toàn đáng giá.
Dù sao, lần này người cần đối phó là một tên Hi Nhật vương tọa! Là tồn tại cao cấp nhất ở trung bộ đại lục! Lôi Lâm không thể không cẩn thận nhiều hơn.
Sau khi tiến vào quán bar, Lôi Lâm theo bà lão kia đi tới một căn phòng bí mật.
Thông qua một đường hầm âm u mà lại ẩm ướt, còn mang theo mùi mục nát, Lôi Lâm rốt cục lần thứ hai nhìn thấy Mai Lâm Đạt.
“Lôi Lâm, rốt cục cậu đã đến rồi, chúng ta đợi cậu đã lâu đấy!”
Sau khi Mai Lâm Đạt nhìn thấy Lôi Lâm. Ánh mắt sáng lên, nói với vẻ như làm nũng.
“Chúng ta?” Ánh mắt Lôi Lâm lóe lóe, nhìn mấy “Người” khác trong phòng.
Bà lão kia tại dẫn Lôi Lâm tới đây xong đã sớm cung kính lùi ra. Ở bên trong phòng, ngoại trừ Mai Lâm Đạt ra còn có ba bóng người quái dị khác.
Một người là đại hán mặc áo giáp màu đen, còn có một phụ nữ toàn thân ẩn trong phù thủy bào màu đen.
Người cuối cùng đã không còn dáng vẻ nhân loại, mà đơn thuần chính là một bóng đen tồn tại trong tấm gương.
“Linh thể phù thủy? !” Lôi Lâm nhìn kỹ bóng đen trong tấm gương, có thể cảm ứng được rõ ràng đối phương cũng không phải sử dụng phân thân, bóng đen kia chính là bản thể của đối phương, không khỏi khẽ kêu thành tiếng.
Bọn phù thủy có lực lượng tinh thần mạnh mẽ vô cùng. Cho dù sau khi tử vong cũng có tỷ lệ rất cao chuyển hóa thành ác linh, mà loại ác linh này nếu như có lý trí. Thậm chí có thể học tập vu thuật, trở thành một linh thể phù thủy!
Đối với tồn tại có lực lượng linh hồn cấp Thần Tinh trở lên, chuyển hóa thành linh thể cũng chỉ là một thủ thuật nhỏ mà thôi.
Tuy rằng Lôi Lâm nghe nói qua một ít chuyện về linh thể phù thủy, nhưng vòng tròn này phi thường hẹp và hẻo lánh, hắn cũng không ngờ Mai Lâm Đạt lại có thể lôi kéo được một người, đồng thời còn là phù thủy Huy Nguyệt cấp năm trở lên.
“Ánh mắt của Lôi Lâm cậu vẫn giống y như lúc trước!” Mai Lâm Đạt than thở một tiếng: “Vị này chính là “Kính” . Đã từng là bạn tốt của ta, còn hai vị bên cạnh này là Khắc Lạp Khắc cùng Kiều An Na. Đều là người ta mời tới giúp đỡ!”
“Đối với tên gọi của hai vị “Trung tinh song tử”, ta cũng đã sớm nghe thấy! Không ngờ Mai Lâm Đạt lại có thể mời được các vị tới!”
Lôi Lâm mỉm cười chào hỏi cùng Khắc Lạp Khắc cùng Kiều An Na.
Căn cứ vào tình báo của hắn, hai vị phù thủy này đều có lực lượng cấp bậc Huy Nguyệt, thậm chí còn là huynh muội, ở miền trung đại lục giúp đỡ lẫn nhau, danh tiếng khá vang dội, cũng là phù thủy không dựa vào thế lực nào.
“Lôi Lâm các hạ!” Kiều An Na toàn thân đều quấn trong áo bào đen giống như không quen giao tiếp, những chuyện này toàn bộ do đại hán mặc giáp đen tên Khắc Lạp Khắc xử lý.
“Còn có vị các hạ “Kính” này!” Lôi Lâm lại nhìn bóng đen trong tấm gương một chút, tuy rằng biết rõ đối phương là phù thủy linh thể, nhưng hắn vẫn cảm thấy dường như trên người đối phương có ẩn giấu món đồ gì, thậm chí có khí tức làm hắn không thoải mái.
“Xì xì…Cậu… trên người…”
Bóng đen trong mặt kính thoáng chấn động, tỏa ra ý niệm truyền tin tức: “Có vật…Làm ta… Cảm thấy nguy hiểm…”
“Đó là ta chuyên môn chuẩn bị vì lần hành động này!”
Lôi Lâm cười cợt, tay phải đột nhiên nắm thật chặt, mà ở ngón trỏ tay phải của hắn, một chiếc nhẫn màu xám tỏa ra một vệt ánh sáng mịt mờ.
Chiếc nhẫn này xám xịt rất không đáng chú ý, giống như tác phẩm làm ẩu nhất trong một cửa hàng bình thường, nhưng xuất hiện trên tay thuật sĩ Huy Nguyệt như Lôi Lâm thì rất đáng giá chú ý.
Sau khi nghe được lời Kính nói, không chỉ là Khắc Lạp Khắc, thậm chí ngay cả Kiều An Na vẫn trầm mặc đều rất hứng thú nhìn Lôi Lâm, giống như muốn nghĩ tiếp thăm dò rõ ràng lá bài tẩy của hắn.
“Được rồi! Dù Lôi Lâm có vật gì, đều là có ích đối với lần hành động này của chúng ta!” Mai Lâm Đạt vỗ tay một cái: “Các bạn, đừng quên mục đích của chúng ta gặp nhau lần này!”
“Ta làm sao có thể quên mất?” Khắc Lạp Khắc gầm nhẹ một thân, trên tay nổi gân xanh, cả người đều kích động. Mà nhìn khuôn mặt vặn vẹo của anh ta, Lôi Lâm có thể khẳng định đối phương nhất định có chuyện xưa nghĩ lại mà kinh liên quan đến Hỏa Diễm vương tọa.
Chẳng qua chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn, hắn chỉ đang không ngừng tính toán xem có thể lợi dụng hay không thôi.
“Không cần lo lắng! Ca ca! Lần này ta sẽ giúp anh!”
Kiều An Na an ủi vỗ vỗ mu bàn tay Khắc Lạp Khắc, khiến khí tức điên cuồng trên người đối phương an ổn xuống, cả người cũng khôi phục lý trí: “Xin lỗi, ta hơi kích động…”
Khắc Lạp Khắc tỉnh táo lại lập tức khom người về bốn phía, trên mặt vô cùng kiên nghị, mang theo vẻ thiết huyết.
“Đối với chuyện trước đó Khắc Lạp Khắc các hạ gặp phải, ta cũng đã từng nghe nói…” Mai Lâm Đạt gật đầu nhưng không nói gì tiếp.
“Chư vị ở đây đều là người có thù hận cùng Hỏa Diễm vương tọa, mà ngày hôm nay chúng ta cũng là vì mục đích này mà tụ chung một chỗ!”
Giọng nói của Mai Lâm Đạt đột nhiên trở nên sắc bén.
“Bớt nói nhảm… Ta chỉ quan tâm đồ vật trước đó cô nhận lời, lúc nào có thể thực hiện…” Linh thể phù thủy trong gương nói trước.
“Ừm! Ta cũng tán thành, đều đến lúc này rồi, hẳn là có thể tiết lộ ra kế hoạch của cô, còn có nhược điểm của Hỏa Diễm vương tọa, thậm chí chỗ tốt sau khi thành công rồi chứ?”
Lôi Lâm phụ họa quan điểm của Kính.
“Chúng ta cũng tán thành!” Kiều An Na cùng Khắc Lạp Khắc liếc mắt nhìn nhau, đều gật gật đầu.
“Ta vốn muốn chờ người đến đầy đủ rồi lại nói!” Mai Lâm Đạt có chút oan ức liếc Lôi Lâm một chút.
“Mọi người đều biết, trong con đường phù thủy chỉ có hai cửa ải lớn khó, phân biệt là cấp ba đột phá cấp bốn, và cấp sáu đột phá cấp bảy! Hai cửa ải này muốn vượt qua có thể nói là vô cùng khó khăn, mà một khi đột phá được, chỗ tốt cũng phi thường phong phú, thậm chí sẽ hình thành ưu thế nghiền ép khủng bố đối với phù thủy không thể đột phá…”
Mai Lâm Đạt bắt đầu chậm rãi nói.
“Không cần nói những chuyện mà bọn ta đều rõ này! Sự kiên trì của ta có hạn!” Khắc Lạp Khắc trầm thấp gào thét.
“Yên tâm! Sắp nói đến điểm chính rồi!” Mai Lâm Đạt liếc Khắc Lạp Khắc một chút.
” Hi Nhật vương tọa cấp sáu, chênh lệch cùng Huy Nguyệt cấp năm chúng ta tuy rằng không rõ ràng như từ cấp ba đến cấp bốn, nhưng cũng là khoảng cách khó có thể vượt qua… Nhưng khi đó, khi Hỏa Diễm vương tọa lên cấp đã xảy ra vấn đề, thậm chí có một quãng thời gian thực lực rơi vào kỳ suy yếu thấp nhất! Đây cũng là nguyên nhânta tại sao phải chọn thời gian này để gọi mọi ngươi đến!”
Khóe miệng Mai Lâm Đạt lộ ra vẻ tươi cười, càng mang theo… Sự thù hận mãnh liệt!
” Hi Nhật vương tọa ở trung bộ đại lục đều phi thường khủng bố, thậm chí bắt đầu tiếp xúc được với thế giới bản nguyên, lĩnh ngộ sức mạnh quy tắc, Hỏa Diễm vương tọa cũng cũng giống như thế, đang làm quen cùng cảm ngộ quy tắc hỏa…”
Âm thanh của Mai Lâm Đạt dường như mang theo sức hút kỳ dị: ” Hỏa Diễm vương tọa trong thời kỳ thực lực suy yếu, hầu như sẽ rơi xuống cấp sáu, mà ta rõ như lòng bàn tay đối với bố trí trong sào huyệt của hắn, nếu như có thể đánh giết đối phương vào lúc này, thậm chí có thể thu được kết tinh cảm ngộ của đối phương đối với pháp tắc!”
” Kết tinh cảm ngộ lực lượng pháp tắc?” Khắc Lạp Khắc kinh hô, mà trong mắt Lôi Lâm lại lóe lên tia sáng.
“Đúng! Kết tinh cảm ngộ, bao gồm tất cả cảm ngộ của phù thủy kia đối với lực lượng pháp tắc, thậm chí là một ít kinh nghiệm cùng ký ức, có giúp đỡ rất lớn cho chúng ta lên cấp cấp sáu…”
Mai Lâm Đạt nhìn mấy phù thủy đang ngồi một chút: “Cho dù là Hi Nhật cấp sáu, có thể chạm vào hay thử nghiệm lĩnh ngộ một hạng quy tắc hoặc là quyền năng nào đó cũng là mức độ để phân chia thực lực, nếu như chúng ta có thể có được kết tinh quy tắc của Hỏa Diễm vương tọa, thậm chí có thể lên cấp cấp sáu đồng thời đạt tới cấp sáu đỉnh cao, thậm chí cảnh giới cấp bảy!”
“Quả nhiên, trong cấp sáu phù thủy, chỉ có một cấp độ là có tiếp xúc với sức mạnh quy tắc này hay không!”
Trong ánh mắt Lôi Lâm có hiểu rõ.
Phù thủy Huy Nguyệt tu luyện chân linh và lực lượng linh hồn đã phi thường sâu vào, mà sau khi đến cấp sáu, con đường linh hồn thậm chí đều sắp tiếp cận cực hạn, chỉ có phân chia là lĩnh ngộ bao nhiêu pháp tắc!
Hi Nhật cấp sáu không tiếp xúc pháp tắc, cùng Hi Nhật bắt đầu tìm tòi một sức mạnh quy tắc hạng nào đó, sức chiến đấu hoàn toàn chính là hai cấp độ.
Mà một khi triệt để nắm giữ một hạng quy tắc hoặc là sức mạnh quyền năng nào đó, phù thủy cũng tiến vào cảnh giới cấp bảy.
Nội tâm Lôi Lâm mơ hồ có chút kích động, con đường sau cấp năm đã bắt đầu bị hắn mơ hồ tìm ra.
“Phù thủy trước cấp bốn sẽ tu luyện lực lượng tinh thần, trước cấp bảy tu luyện lực lượng linh hồn, mà một khi nắm giữ một hạng quy tắc nào đó, là có thể lên cấp bảy sao?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm: “Như vậy, lực lượng mộng cảnh đại biểu cái gì?”
Mà phù thủy vương tọa ở trung bộ đại lục đều thu được sức mạnh bản nguyên từ dị thế giới mà bọn hắn công lược kia, bắt đầu tiếp xúc một hạng quy tắc nào đó, bởi vậy mới được gọi là “Vương tọa” !
Hỏa Diễm vương tọa chính là thu được thế giới nguyên lực gia trì ở thế giới Hỏa Diễm, bắt đầu tiếp xúc với quy tắc hỏa diễm.
Một khi chờ hắn toàn toàn nắm rõ sức mạnh hỏa diễm, chính là ngày hắn đưa vương tọa lên cao, trở thành phù thủy quy tắc cấp bảy!
Ký ức cảm ngộ sức mạnh quy tắc của phù thủy ở trình độ như thế này đối với những Huy Nguyệt như đám Lôi Lâm thật sự là có quá nhiều chỗ tốt, quả thực không cần nói cũng biết.
“Vậy thời gian thực lực của Hỏa Diễm vương tọa suy yếu có thể duy trì bao lâu?”
Lôi Lâm quan tâm vấn để này nhất.
“Ít nhất một tháng, thậm chí dài nhất sẽ gần một trăm ngày là hơn ba tháng!” Mai Lâm Đạt cười giống một con cáo nhỏ.
“Mà bởi một số nguyên nhân mọi người đều biết, Phù thủy Huy Nguyệt là thủ hạ Hỏa Diễm vương tọa, ví dụ như Tạp Lạp Nhĩ, Vưu Kim đã liên tiếp ngã xuống, tuyệt đối sẽ tạo thành quấy nhiễu rất lớn cho việc phòng ngự lần này của Hỏa Diễm vương tọa…”
Lôi Lâm im lặng, hai Huy Nguyệt cấp năm kia chết ở trên tay hắn, đương nhiên, Mai Lâm Đạt càng ác hơn, trực tiếp giết chết một tên phù thủy Huy Nguyệt đỉnh cao cuối cùng của đối phương.
Hiện tại hồi tưởng lại, từ từ gạt bỏ cánh chim của đối phương như thế, đợi đến cuối cùng lại đánh ra một đòn trí mạng, Mai Lâm Đạt làm tất cả đều có tính toán rõ ràng trước.
“Lần này ta mời chư vị đến đây. Chính là muốn một lần đánh giết Hỏa Diễm vương tọa! Chư vị còn có nghi vấn gì sao?”
Trong lúc nói chuyện, trên người Mai Lâm Đạt dập dờn ra sóng gợn khủng bố, lại bất ngờ có trình độ Huy Nguyệt đỉnh cao. Mà giọng nói của cô ta cũng từ vẻ trẻ con biến thành lãnh khốc, giống như băng tuyết mùa đông vậy.
“Ta không có vấn đề gì! Chỉ cần có thể báo thù Hỏa Diễm vương tọa, để ta làm gì cũng được!”
Khắc Lạp Khắc rống to lên đầu tiên.
“Ý của ca ca chính là quyết định của ta!” Kiều An Na nhìn ca ca của chính mình, trong con ngươi có vẻ ôn nhu.
“Hê hê… Nếu như sau đó kết tinh cảm ngộ pháp tắc có thể thuận lợi phân phối, vậy ra tay lại có gì quá mức đâu?”
Phù thủy linh thể trong gương cũng cười lạnh.
“Còn cậu thì sao? Lôi Lâm các hạ? Hỏa Diễm vương tọa dường như luôn nhớ mãi không quên đối với cậu nha. Thậm chí còn ra tay nhiều lần đả kích Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi…”
Mai Lâm Đạt hiển nhiên biết rõ những chuyện này khiến Lôi Lâm âm thầm có chút bất mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận