Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1093: Thành thị và gặp mặt (2)

Thông qua thống ngự thiên phú của Khoa Mạc Âm xà hoàng, hầu như toàn bộ Khoa Mạc Âm huyết duệ ở phù thủy thế giới đều có thể bị Lôi Lâm nhận biết cùng khống chế.
Lôi Lâm đương nhiên không chỉ có quan hệ với Phù Nhị, ngoại trừ người vợ danh chính ngôn thuận này ra, hắn vẫn duy trì quan hệ thân mật cùng nhiều vị nữ thuật sĩ, đương nhiên, vì có được huyết mạch, các nàng đều tự nguyện, thậm chí còn vì tranh cướp tiêu chuẩn mà âm thâm quyết đấu.
“Huyết mạch sinh sôi đã bắt đầu rồi!” Lôi Lâm cũng không nói rõ trong lòng mình có cảm giác gì, cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng…
Cánh cửa tinh giới lóe ánh sáng, đường hầm không gian hình thành, Lôi Lâm có thực lực Thần Tinh vượt qua cánh cửa đi tới sàn nhà.
“Hoan nghênh chủ nhân trở về!” Đối với tháp linh trong tháp phù thủy, phân thân Lôi Lâm có sóng linh hồn của chủ thể, đồng thời biết rõ tất cả thao tác cửa ngầm cùng mật mã, đương nhiên cũng là chủ nhân.
“Ừm! Ta đi gặp hai vị đại công!”
Hiện tại Lôi Lâm có thể nói là trụ cột của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, tất cả chiến lược chủ yếu và kế hoạch đều nhất định phải được hắn gật đầu, tuy rằng còn có thể dùng bí pháp dấu ấn để liên hệ, nhưng còn có rất nhiều tư liệu và văn kiện thậm chí cần kí tên thì nhất định phải có thân thể tại mới có thể giải quyết.
Mà từ khi Lôi Lâm thuần hóa huyết mạch Khoa Mạc Âm xà hoàng, trở thành hoàng giả của toàn bộ Khoa Mạc Âm chủng tộc, hiện tại Ái Ma và Cát Nhĩ Bá Đặc đã không dám lại đối xử với Lôi Lâm như vãn bối, mà là cung kính như đối với hoàng đế vậy.
Đây có lẽ có nhân tố thực lực ảnh hưởng, nhưng có lẽ càng nhiều hơn là uy thế tự nhiên của hoàng giả huyết mạch và ảnh hưởng trong âm thầm.
Đối với việc này, Lôi Lâm cũng chỉ có thể lắc đầu.
Sau khi gặp hai vị đại công rõ ràng có chút nơm nớp lo sợ, Lôi Lâm lập tức nhảy vào biển công văn hải, may là có chíp hỗ trợ, hắn xử lý mọi chuyện bằngtốc độ cực nhanh, đồng thời không có một chút sai lầm.
Chờ đến sau khi kết thúc những sự vụ phức tạp này, Lôi Lâm rời đi đầm lầy Lân Hỏa, đi tới trong thành thị của một người bình thường.
Ở lưu vực sông ngầm cạnh thành Ba Nhĩ, bởi vì giáp với lãnh thổ thuật sĩ, nên mấy chục năm nay vẫn bị chiến tranh quấy rầy, lộ ra vẻ tiêu điều, nhưng lực sinh tồn của nhân loại là vô cùng, đợi Chu Tí Đặc chi lôi đổi thủ lĩnh, hai bên ngừng chiến tranh, nơi này lại lập tức khôi phục phồn vinh.
Lượng lớn xe ngựa cùng xe đẩy tay đi lại trên đường phố, mùi hôi trộn lẫn trog không khí.
Mà lính đánh thuê ăn mặc giáp da, thương nhân cầm sổ sách, còn có thằng hề trên mặt mũi bôi lên đủ mọi thuốc màu, đều là cảnh sắc trong thành phố náo nhiệt.
Rất nhiều quán bar và khách sạn ngày đêm kinh doanh, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy hán tử say trực tiếp gục ở góc đường, những người này cuối cùng lại bị đội tuần tra không chút khách khí kéo đi, ném vào ngục giam, trừ phi có người nộp bảo lãnh, bằng không khổ dịch chính là kết quả duy nhất của bọn hắn.
“Bởi chiến tranh kết thúc, người bình thường ở lãnh địa Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi cũng cần xây dựng lại quê hương, thu nhận di dân, bởi vậy mới thúc đẩy thị trường!”
Nhìn cảnh tượng náo nhiệt mà phồn vinh, trong nháy mắt Lôi Lâm đã nghĩ đến nguyên nhân.
Bước chân của hắn liên tục, đi thẳng tới trung tâm thành phố, bước vào một cửa hàng sang trọng nhất đẹp đẽ.
“Ta có thể ngồi ở đây sao?”
Hiện tại Lôi Lâm mặc chỉ có áo bành tô thêu chỉ vàng chỉ có quý tộc mới cho phép mặc, phối hợp khuôn mặt thuật sĩ yêu dị, không biết khiến bao nhiêu hầu gái lén lút mặt đỏ nhìn hắn.
Nhưng hắn đã miễn dịch đối với cảnh tượng này rồi, tự nhiên đi tới một trước mặt chỗ ngồi.
Ở đối diện hắn là một nữ sinh trên mặt đầy tàn nhang, trên mặt của đối phương còn có vẻ mập mạp của trẻ con, cũng không tính là rất đẹp, nếu ném vào đoàn người thì sẽ biến mất không còn tăm hơi, nhưng nhìn lâu thì sẽ phát hiện ở trên người cô gái này còn có một loại khí chất đặc biệt.
Thế nhưng hiện tại, đối phương không chỉ đang cố nuốt điểm tâm ngọt vào miệng, một tay còn cầm kem ly không tha, cái tay còn lại không ngừng nắm khoai lang dính sốt cà chua đưa vào trong miệng.
Trên mặt bàn còn có rất nhièue hộp đồ ăn bỏ đi, xếp thành một ngọn núi nhỏ dày đặc, cũng không biết đối phương làm sao tiêu hóa hết nhiều đồ ăn như vậy.
“Anh rốt cục đã đến rồi! Ta ở nơi này chờ anh hai ngày!” Cô gái khẽ lầm bầm, bởi trong miệng đầy đồ ăn nên lúc nói chuyện còn có chút mơ hồ không rõ.
Cô tùy ý quét một vòng đống đồ ăn vặt trước mặt Lôi Lâm rồi dùng tay làm dấu mời, mà Lôi Lâm lại không chút khách khí ngồi xuống.
Ngay trong nháy mắt này, hắn dường như nghe được tiếng trái tim tan nát, còn có càng nhiều ánh mắt đố kị bắn tới trên người cô bé đối diện.
“Cô nói…” Lôi Lâm nhìn kẻ tham ăn đối diện, trong con ngươi có vẻ thâm trầm cực kỳ không tương xứng: “Nếu như những người này biết bọn họ căm thù chính là một vị nữ phù thuỷ, còn là phù thủy cấp năm Huy Nguyệt, sẽ là vẻ mặt gì đây? Chắc sẽ phi thường thú vị!”
“Cậu nên thông cảm cho oán niệm một cô gái làm linh thể 3,572 năm mà vẫn không hưởng thụ qua những thứ này!”
Cô gái bất mãn nói.
Một anh chàng đẹp trai và một cô gái tham ăn ngồi đối diện, giống một đôi tình nhân bình thường, nhưng lời nói của họ lại có thể khiến người bình thường bị hù chết.
Nhưng không biết bởi nguyên nhân gì, khách hàng và nhân viên phục vụ chung quanh đều có vẻ không nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Lôi Lâm và cô gái, bọn họ vẫn đều đang làm chuyện của chính mình.
Tình cờ còn có mấy cô gái xinh đẹp và người phục vụ dùng ánh mắt tràn ngập oán niệm nhìn chằm chằm cô bé đối diện Lôi Lâm.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, e là cô gái kia đã chết rất nhiều lần rồi.
“Ha ha. . . Chính là cảm giác này! Cảm giác bị đố kị! Thực sự là quá tốt, quá hoàn mỹ, quá hạnh phúc!”
Nữ phù thuỷ hoan hô, trong đôi mắt như muốn bốc lên ngôi sao nhỏ.
Thế nhưng Lôi Lâm mới không bị loại giả tạo này mê hoặc, hắn biết rõ tại người đối diện hắn chính là một quái vật cáo già, thậm chí ngay cả Kiệt Tư Á cũng rất có thể bị đối phương hố chết.
“Đừng đùa nữa! Như vậy, nữ phù thuỷ cấp năm, kẻ thống trị của Chu Tí Đặc chi lôi, ngài hẹn ta tới đây rốt cuộc là muốn nói chuyện gì đây?”
Lôi Lâm khoanh tay để lên bàn, chặn lại bộ mặt vẻ mặt, trầm giọng hỏi.
Nữ phù thuỷ đối điện này lại chính là kẻ thống trị đương nhiệm của Chu Tí Đặc chi lôi, cũng rất có thể là kẻ thành công giết chết Kiệt Tư Á để thượng vị.
Mà trước đó không lâu, đối phương lại chủ động liên hệ Lôi Lâm, hẹn cẩn thận tới đây gặp mặt, xuất phát từ cân nhắc muốn thám thính tin tức, Lôi Lâm vẫn đến nơi này.
“Trước tiên chờ ta ăn xong kem ly ô mai này rồi lại nói! Ta trông mà thèm series mới này rất lâu rồi! Ở thời đại kia của ta căn bản cũng không có series này. Phù thủy phát minh ra kem ly quả thực là một thiên tài!”
Cô gái còn đang ra sức nhét một khối bánh pútđing ô mai vào trong miệng, ngón tay trên dính đầy kem ly màu trắng.
“Đầu tiên tự giới thiệu mình một chút, ta tên là Mai Lâm Đạt! Là…Nửa lão sư của Kiệt Tư Á tiểu tử kia!”
Cô gái lẫm lẫm liệt liệt tự giới thiệu.
“Chíp! Tìm tòi!” Con ngươi Lôi Lâm hơi động.
【 Keng! Tìm tòi cơ sở dữ liệu lịch sử. Xác nhận có 391 sự kiện liên quan tới Mai Lâm Đạt! So sánh điều kiện tìm tòi: Nữ phù thuỷ, thực lực cấp năm trở lên! Kết quả: Không phù hợp yêu cầu! 】 Chíp báo cáo rất nhanh.
Với sử liệu tích lũy hiện tại mà Lôi Lâm cướp đoạt từ thành Thiên Không cùng huyết mạch liên minh, lại còn không tìm được nội dung liên quan tới cô gái trước mặt này.
Nếu không phải đối phương dùng tên giả, thì chính là có biệt hiệu khác mà mọi người biết, còn bản danh lại rơi vào trong bụi bậm của lịch sử.
“Như vậy, Mai Lâm Đạt cô tới tìm tôi, lẽ nào là vì muốn ăn đồ uống lạnh sao?”
Con mắt Lôi Lâm dần trở nên lạnh.
“Được rồi! Được rồi!” Mai Lâm Đạt cố gắng nuốt xuống điểm tâm trong miệng, lại thỏa mãn uống một chén nước táo mới ngừng ăn uống, cầm lấy vài tờ khăn giấy lau chùi mảnh vụn trên ngón tay.
Làm xong mấy động tác này. Mai Lâm Đạt lại cho Lôi Lâm cảm giác cô ta đột nhiên biến đổi, dường như cả người đều thành thục hơn, tràn ngập một loại khí tràng đặc biệt.
“Tiểu phù thủy! Có thể giết chết đệ tử của ta, cậu làm rất tốt nha!” Đối phương nhìn Lôi Lâm không khác nào một vị trưởng bối thân thiết đang cổ vũ hậu bối.
Lôi Lâm lườm một cái: “Giết chết đối phương rõ ràng là cô được không?” Đối với kiểu người thân kinh phân liệt như đối phương, hắn không cho là đúng.
Trở thành linh thể mấy ngàn năm, cho dù là phù thủy trí tuệ như thế nào đi nữa, chỉ sợ cũng có biến hóa đặc biệt, trình độ Mai Lâm Đạt như thế này đã là khá tốt.
Trong lịch sử, thậm chí có linh thể phù thủy từ trong di tích đi ra đã lập tức điên cuồng đại sát tứ phương, tạo thành ví dụ máu tanh đầy khủng bố.
“Đúng không. . . Nha ha ha! ! ! Ta suýt chút nữa quên, tiểu Kiệt Tư Á đáng thương. Ta rõ ràng đã nhắc nhở hắn, chế tạo hồ than thở là quá trình vô cùng nguy hiểm, đặc biệt là khi năng lượng thấp đến giới hạn sẽ bị linh thể phản phệ. . . Ai. . .”
Mai Lâm Đạt lại đổi thành dáng vẻ lung lay muốn khóc, giống như thật sự đang khổ sở vì Kiệt Tư Á, mà Lôi Lâm xem đối phương biểu diễn lại kiên định hơn với ý nghĩ Kiệt Tư Á là bị cô ta chủ mưu hại chết, quyết định chú ý cố gắng rời xa cô gái này.
“Bất kể nói thế nào, Kiệt Tư Á ngã xuống. Chu Tí Đặc chi lôi cùng Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đình chiến đều là chuyện tốt! Như vậy ngày hôm nay cô mời ta lại đây là có chuyện gì?”
Lôi Lâm đã dần mất kiên nhẫn rồi, trực tiếp tiến vào đề tài chính.
“Được rồi! Cậu có hứng thú cùng ta tàn sát vương tọa sao?” Có lẽ Mai Lâm Đạt nhận ra Lôi Lâm đã mất kiên nhẫn, rốt cục tiến vào đề tài chính.
“Tàn sát vương tọa? Cô là kẻ điên! Hôm nay ta tới đât thực sự là quyết định sai lầm nhất!”
Lôi Lâm biến sắc, trực tiếp đứng lên.
“Ha ha! Tiểu phù thủy chờ chút! Kỳ thực trước đó là chị đùa giỡn, thế nhưng cùng đối phó Hỏa Diễm vương tọa, cũng thực sự phù hợp với lợi ích của hai người chúng ta, không phải sao?”
Mai Lâm Đạt dường như lại thay linh hồn.
“Cô cùng Hỏa Diễm vương tọa có thù oán gì sao?” Lôi Lâm nhìn như cố ép lửa giận, ngồi xuống hỏi.
“Trên thực tế, năm đó ta ngã xuống là có liên quan cùng Hỏa Diễm vương tọa. . .” Mai Lâm Đạt cười khổ, nói ra một đoạn bí ẩn.
“Mà quan hệ giữa thuật sĩ các ngươi và đối phương cũng không cần nhiều lời, vì thế hiện tại ta hi vọng hợp tác thôi? Ta hiểu rõ đối với Hỏa Diễm vương tọa, đồng thời, chỗ ta còn có. . .”
Một tiếng sau, Lôi Lâm rời đi tiệm đồ uống lạnh, tiện thể còn bị Mai Lâm Đạt đè lên thanh toán tất cả tiền đồ uống lạnh, khiến hắn thật có chút không biết nên nói gì.
Chờ đến sau khi rời đi thành thị, hắn cũng không nhìn Mai Lâm Đạt một chút, trực tiếp hóa thành hồng quang rời đi.
Trong quá trình di động với tốc độ cao, Lôi Lâm vẫn còn nhớ lại lời nói vừa nãy của Mai Lâm Đạt.
Theo cách nói của đối phương, khi cô ta còn sống là bạn rất thân cùng Hỏa Diễm vương tọa, lại bởi một số chuyện nào đó mà đảo loạn, thậm chí còn bị đối phương ám hại, cuối cùng mới ngã xuống, đành biến thành linh thể kéo dài hơi tàn.
Mà sau đó, cô ta gặp phải Kiệt Tư Á, đồng thời trợ giúp đối phương trở thành Huy Nguyệt phù thủy cấp năm, thành lập Chu Tí Đặc chi lôi.
Đến hiện tại, cô ta sử dụng thủ đoạn nào đó, một lần nữa phục sinh, sẽ lần thứ hai trở thành cái đinh trong mắt Hỏa Diễm vương tọa, cho dù tạm thời sử dụng bí pháp nào đó phong ấn hơi thở của chính mình, cũng sẽ rất nhanh bị phát hiện, bởi vậy mới hy vọng có thể lôi kéo các trợ giúp khác.
Đối với những chuyện ma quỷ này, Lôi Lâm không tin gì cả!
Nhưng tình huống của hắn cũng có chút tương tự cùng đối phương, đều là trong lúc bất tri bất giác trở thành cái đinh trong mắt của đối phương, bởi vậy lôi kéo trợ giúp, Lôi Lâm còn là đứng xem trò vui, qua loa cùng đối phương lại đi.
“Đợi sau đó, cậu sẽ thấy được thành ý của ta!”
Đây là nguyên văn lời nói của Mai Lâm Đạt lúc rời đi, nhưng Lôi Lâm lại ôm lấy thái độ hoài nghi đối với chuyện này.
Đối với nữ phù thuỷ có thể là thông qua việc hại học sinh của chính mình để phục sinh, Lôi Lâm vẫn duy trì cảnh giác rất lớn, bởi chính hắn không phải người tốt, vì thế lại càng căm ghét những phù thủy giỏi về sử dụng âm mưu quỷ kế này, cô lé đây là bởi đồng loại ghét nhau.
“Rốt cục đợi được mày!”
Ầm! Nguyên tố “Lửa” hung hăng sôi trào lên, ở phía trước Lôi Lâm dập dờn thành biển lửa màu đỏ thắm.
Mà vô số hỏa diễm tạo thành một tấm mặt người khổng lồ, gợn sóng khủng bố vượt qua cấp năm giáng lâm, chặn trên đường Lôi Lâm.
Hỏa diễm cực nóng thậm chí đốt cháy thời gian cùng không gian, khiến chu vi hình thành một mảnh hỗn độn.
“Sức mạnh quy tắc! Hỏa diễm quy tắc! Hi Nhật phù thủy! Mày là Hỏa Diễm vương tọa!”
Lôi Lâm bật thốt lên, mà ở đáy lòng lại điên cuồng chửi bới Mai Lâm Đạt: “Ả đàn bà ti tiện kia! Ả đàn bà ti tiện kia!”
Nhưng gương mặt khổng lồ không nhiều lời cùng Lôi Lâm, ánh sáng đỏ đậm trực tiếp bao vây tới.
Hi Nhật phù thủy cấp sáu đã có thể bắt đầu tiếp xúc quy tắc, mà đợi sau khi triệt để nắm giữ sức mạnh quy tắc thì bọn hắn sẽ tiến vào cảnh giới cấp bảy!
Mang quy tắc hỏa công kích, hiện tại Lôi Lâm không thể chống lại.
Hầu như chỉ trong nháy mắt, phòng ngự trên người Lôi Lâm đã ầm ầm tan vỡ, ý chí khổng lồ không khác nào núi lớn ép trứng, trực tiếp xâm nhập vào thân thể của hắn, thậm chí lan đến thức hải.
“Bạo!” Sắc mặt Lôi Lâm hung ác, sức mạnh hủy diệt trực tiếp từ trong thức hải nổi lên, hình thành bão táp khủng bố.
Ầm ầm ầm! Nổ tung kịch liệt vẫn bị ngọn lửa màu đỏ thắm nhấn chìm.
Lúc ẩn lúc hiện, còn có một thanh âm truyền tới: “Lại là một phân thân? Kỹ thuật che lấp không tệ!”
Cho dù là âm thanh đều kèm theo hạt căn bản nguyên tố hỏa, khiến cho nồng độ nguyên tố hỏa ở vùng đất này đạt đến một mức độ khủng bố.
【 Keng! Linh hồn chạm trổ tự hủy! 】
Trong Không Gian Thần Tinh, chíp máy móc nhắc nhở nói.
Mà Lôi Lâm lại rất hứng thú mà nhìn hình ảnh cuối cùng phân thân truyền về.
Đối với hắn mà nói, tổn thất chỉ là một phân thân mà thôi, chỉ cần có đủ tài nguyên và chíp, lại cho hắn thời gian nhất định, phân thân như vậy còn có thể cuồn cuộn không ngừng sản xuất ra, nhưng một vị Hi Nhật phù thủy ra tay là tư liệu rất hiếm thấy.
Phân thân tử vong, nhiều nhất chỉ tạo thành một chút tổn thất lực lượng linh hồn đối bản thể, mà nếu như bản thể ngã xuống, vậy đối với các phân thân khác cũng là một trọng thương, giữa hai người này vốn là bất bình đẳng.
“Hỏa Diễm vương tọa! Tồn tại nắm giữ quy tắc hỏa diễm!”
Lôi Lâm lẩm bẩm, trong con ngươi lóe lên rất nhiều số liệu và công thức, dần dần tái hiện ra số liệu sức chiến đấu của Hỏa Diễm vương tọa.
“Chíp, nếu như hiện tại ta và đối phương gặp gỡ, mô phỏng tình huống cụ thể!”
【 Keng! Bắt đầu mô phỏng. . . 】 Đi kèm âm thanh của chíp, lượng lớn cảnh tượng hình vẽ sinh ra trước mắt Lôi Lâm, tương lai giống như đột nhiên xuất hiện vô hạn phân nhánh vào lúc này.
Muốn hoàn toàn tính toán tương lai, cho dù là lấy lượng giải toán của chíp đều không thể gánh chịu, nhưng nếu như chỉ tính toán một đoạn chiến đấu nào đó, cho dù đối thủ là Hi Nhật vương tọa, chíp trải qua mấy lần tối ưu hóa thăng cấp cũng có niềm tin rất lớn sẽ làm được.
【 Keng! Kết quả thôi diễn hoàn thành, hiện nay bản thể cùng Hi Nhật vương tọa chiến đấu với nhau sẽ có kết quả: Xác suất trọng thương thoát đi 15. 7% ; xác suất chủ thể ngã xuống còn đối phương bị thương nhẹ: 45. 3% ; kết quả không rõ: 39% 】
Chíp đưa ra kết luận.
“Nói cách khác, nếu như bây giờ ta gặp phải Hỏa Diễm vương tọa, xác suất thành công thoát đi chỉ hơn một thành? Còn có gần một nửa xác suất là trực tiếp ngã xuống…”
Loại kết luận này khiến Lôi Lâm nheo mắt lại.
Tuy rằng có hơn một phần mười xác suất trốn thoát từ tay Hi Nhật phù thủy, đã xem như là thành tựu cực kỳ lớn, nhưng đối với Lôi Lâm thì xác suất này còn quá nhỏ.
Nếu ngày hôm nay là bản thể của hắn gặp phải Hỏa Diễm vương tọa, chẳng lẽ phải đánh cược vào 39% tỷ lệ không rõ kia sao?
Kết quả không rõ này, Lôi Lâm suy đoán là do bí mật trên người mình quá nhiều, bởi vậy còn nảy sinh kết quả không thể xác định.
Kết quả này cũng có thể xem là chuyện tốt, nhưng cũng có thể phát triển thành tỉ lệ tổn thương ngã xuống, Lôi Lâm cũng không dám đánh cược với nhân phẩm của chính mình.
“Hỏa Diễm vương tọa mạnh như thế? Hay tất cả Hi Nhật phù thủy đều mạnh như thế?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của mình, hắn có linh cảm, ở cấp phù thủy Hi Nhật, có bắt đầu tìm tòi sức mạnh quy tắc hay không, đó là một ngưỡng cửa vô cùng lớn!
“Mặc kệ như thế nào, trước tiên cứ tăng cường thực lực của chính mình mới là chuyện quan trọng nhất!”
Lôi Lâm lật bàn tay một cái, một viên ngọc thạch màu đỏ rực không trọn vẹn nổi lên, chung quanh còn dập dờn ra gợn sóng huyền ảo.
Đây là trứng Phượng Hoàng Lửa, có rất nhiều chỗ tốt đối với linh hồn. Trước đó chính là Lôi Lâm lợi dụng nó để thúc đẩy linh hồn đến Thần Tinh đỉnh cao.
Sau khi rốt cuộc không thể rút lấy lực lượng linh hồn bên trong nữa, đó là bởi vì chân linh của Lôi Lâm đã đến cực hạn. Không thể chấp nhận thêm lực lượng linh hồn, nhưng hiện tại hắn đã lên cấp thuật sĩ Huy Nguyệt, cũng như dung tích tăng lên. Hắn lại có thể rút lấy lực lượng linh hồn.
Đồng thời, lấy ra để chữa trị thương thế linh hồn do phân thân vừa mới ngã xuống tạo thành cũng là thủ đoạn rất tốt.
“Tính ra, thế giới dung nham kỳ thực đã bị Vi Đức cùng Mai Lâm Đạt khống chế trên tay, nếu như thông qua quan hệ của bọn hắn, ta còn có thể tiến vào thế giới dung nham một chuyến, thu thập mảnh vỡ trứng Phượng Hoàng khác!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm mình suy nghĩ.
Kỳ vật thế giới như thế này giúp đỡ của hắn thực sự là quá lớn, cho dù Mai Lâm Đạt cùng Vi Đức khẳng định sẽ chiếm lấy tất cả có thể mảnh vỡ trứng Phượng Hoàng Lửa dễ dàng tới tay. Lôi Lâm vẫn rất muốn đi thử một chút.
“Chẳng qua hiện tại mảnh vỡ này đã đủ cho ta sử dụng một quãng thời gian rất dài…”
Sau lưng Lôi Lâm hiện ra bóng mờ Khoa Mạc Âm xà hoàng đã thu nhỏ lại vô số lần, mà một ngọn lửa màu đen tà dị cũng từ đầu ngón tay của hắn bốc lên, không khác gì con rắn nhỏ màu đen, leo lên ngọc thạch như ngọn lửa nóng bỏng.
Hỏa vũ công không ngừng thiêu đốt và nuốt chửng, từng tia linh hồn năng lượng tinh khiết đến cực điểm không khác nào nước suối ngọt từ trứng Phượng Hoàng Lửa truyền ra.
Tinh thần Lôi Lâm rung lên một trận, chất trong chân linh truyền đến cảm giác vui mừng nhảy nhót, trước đó phân thân ngã xuống tạo thành một chút thương tổn đã nhanh chóng biến mất, cả linh hồn bắt đầu toả sáng rực rỡ.
Lực lượng linh hồn trong suốt sôi lên, không ngừng lấp kín trăng tròn. nhanh chóng chuyển hóa tới cảnh giới cấp bán nguyệt.
“Khủng bố kỳ vật! Lực lượng linh hồn đặc thù!”
Lôi Lâm thở dài, nhìn về phía chíp ghi chép: 【 Keng! Đo được chủ thể hấp thu lượng lớn tinh hoa trứng Phượng Hoàng Lửa, linh hồn lực dâng lên! Lực lượng tinh thần đột phá! 】
【 Keng! Số liệu linh hồn lực của chủ thể phát sinh biến hóa. Đang một lần nữa thống kê! 】 Nghe chíp nhắc nhở, Lôi Lâm phát hiện số liệu lực lượng tinh thần và linh hồn ở trong thanh trạng thái bắt đầu nhanh chóng dâng lên.
Số liệu đại diện cho linh hồn lực bắt đầu tăng lên như tên lửa, thậm chí trong nháy mắt đã đột phá 140, 150, đạt đến 161!
Chân linh trăng tròn toả ra ánh sáng rực rỡ, hầu như muốn đạt đến cấp bậc bán nguyệt.
Lực lượng linh hồn dồi dào kích thích khiến lực lượng tinh thần cũng dâng lên, thậm chí bắt đầu tạo thành gánh nặng cho thân thể của Lôi Lâm.
Lôi Lâm biết khác thường lập tức đánh gãy quá trình hút lấy lực lượng từ trứng Phượng Hoàng. Mà lúc này số liệu của hắn đã biến hóa cực lớn.
Sau khi chíp một lần nữa thống kê, số liệu của Lôi Lâm đã biến thành:
【 Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là thuật sĩ cấp năm có huyết mạch: Khoa Mạc Âm xà hoàng (hoàn toàn thể); sức mạnh: 76; nhanh nhẹn: 62; thể chất: 138. 9; tinh thần: 1613. 7; pháp lực: 1613(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ quyết định); linh hồn lực: 161(trăng non) 】
“Một lần tăng trưởng hơn 300 điểm lực lượng tinh thần? Còn có 30 điểm linh hồn lực?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận