Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 755: Thái Dương con trai

Do có Hùng Man thủ lĩnh gầm rú, quái vật to lớn đã khôi phục lại thể hình bình thường, lúc này đang nằm trên đất, dáng vẻ uể oải.
“Hoặc là chúng ta trực tiếp hủy diệt lối vào này!”
Hùng Man có long màu vàng óng đề nghị.
“Mày điên rồi sao? Bí cảnh tốt như vậy, hủy diệt đi thì quá đáng tiếc, hơn nữa người của chúng ta cũng sẽ không đồng ý!”
Lục Bì Di lại lắc lắc đầu: “Đồng thời, những phù thủy kia hoàn toàn có thể chạy trốn ra ngoài từ những vết nứt không gian khác, đây là phương án ngu xuẩn nhất!”
“Hừ!” Thủ lĩnh Hùng Man hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấy ra cờ xí trên lưng mình.
“Được rồi! Được rồi! Hiện nay Chúng ta vẫn là minh hữu, vẫn nên thương lượng một chút xem đối phó với những kẻ địch kia thế nào đi!” Phù thủy nhân loại chen vào giữa Lục Bì Di và Hùng Man.
“Còn có thể làm gì, không muốn đối phương tùy ý cướp đoạt trong bí cảnh của chúng ta, nhất định phải phái người đi vào! Nhưng mày cũng thấy thực lực của bọn chúng rồi, thành viên bình thường đi cũng chỉ để chịu chết thôi!”
Trong đôi mắt thủ lĩnh Lục Bì Di lóe lên một tia bất đắc dĩ.
“Vậy thì phái những phù thủy có thực lực hoá lỏng hóa tinh kia,! Cùng lắm thì chúng ta từ bỏ địa bàn khác, tập trung hết nhân thủ tới đây!”
Thủ lĩnh phù thủy nhân loại mở miệng trước.
“Nếu mày đã nói như vậy…” Thủ lĩnh của Lục Bì Di cùng Hùng Man liếc mắt nhìn nhau: “Vậy thì quyết định như thế! Chúng ta lập tức phát tín hiệu!”
...
“Đây chính là bí cảnh mà tổ chức Lưu Sa ở thời đại thượng cổ thành lập sao?”
Lúc này, Lôi Lâm đã xuất hiện trên một vùng bình nguyên rộng lớn, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy từng tia sương mù dày đặc từ trên cỏ bắn ra.
“Từ biểu đồ phân bố hạt năng lượng căn bản thì nồng độ nơi này gần như đã khôi phục lại trị số bình quân như bên ngoài, phóng ra vu thuật cũng không có ảnh hưởng gì!”
Lôi Lâm lại nhìn số liệu chíp thu thập một chút, gật gật đầu.
Khi đại chiến ở sông ngầm trong lòng đất. Trên thực tế bởi hạt năng lượng căn bản thiếu thốn, hắn và các thuật sĩ khác cũng không thể phát huy ra toàn bộ thực lực, mà ở đây thì khác.
Đương nhiên mọi chuyện đều có hai mặt, trong hoàn cảnh có nồng độ hạt năng lượng căn bản này. Phù thủy hóa tinh của đối phương cũng có thể phát huy ra uy lực cao nhất, mà không phải bị hạn chế như bên ngoài.
Xì! Tia sáng màu bạc lóe lên, thân ảnh La Tân cũng xuất hiện.
Hắn liếc nhìn chung quanh một chút, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng: “Rất tốt! Nơi này là bình nguyên tử địa thảo, khoảng cách tới kiến trúc phù thủy trung tâm nhất không còn xa!”
“Mục đích của các cậu ở đâu? Nếu như muốn cướp đoạt chỗ khác, chúng ta tạm biệt ở chỗ này thôi!”
Hắn hỏi dò ý kiến Lôi Lâm và Tạp Toa.
“Ta đương nhiên muốn đi kiến trúc phù thủy trung tâm!” Lôi Lâm nói với vẻ đương nhiên, sợi tóc xà nữ chỉ có thể tồn tại ở trung tâm bí cảnh, sao hắn có thể đi chỗ khác được?
“Ta cũng thế!” Tạp To gật đầu. Tất cả bí cảnh đều có một quy luật chung chính là khu vực trung tâm thường thường có tài nguyên phong phú nhất, đồng thời trong di tích phù thủy khẳng định cũng có kho hàng và phòng thí, đây chính là nơi chứa tinh hoa nhất.
“Tốt lắm! Chúng ta cùng đi tới trung tâm di tích đi, đợi tới nơi đó lại phân công nhau hành động!” La Tân gật gật đầu: “Dù sao di tích này rất lớn, nói không chừng chúng ta đều không đụng phải…”
Bởi trong bí cảnh còn có thể có phù thủy của ba thế lực lớn kia tiến vào, phía sau cũng có thể sẽ có truy binh đuổi tới, đương nhiên đồng thời hành động sẽ có an toàn hơn.
Sau đó vì tranh thủ thời gian, La Tân lập tức tuyên bố xuất phát.
Một nhóm thuật sĩ tuy rằng đã tổn hại mất hai người, nhưng trong con ngươi mười người còn lại đều bắn ra ánh sáng hừng hực, hóa thành mười tia sáng màu đen xẹt qua chân trời.
“Đùng!”
Một phù thủy Lục Bì Di bị ném trên đất. Hai mắt vô thần, trên gáy có lỗ thủng khổng lồ, có thể mơ hồ nhìn thấy não trắng bên trong đã bị đánh nát, nhìn giống như hồ dán.
Con phù thủy Lục Bì Di này cũng có thực lực cấp hai, nhưng bộ não bị phá hỏng, vừa không có bố trí vu thuật hạt giống phân thân trước đó, lúc này đã chết chắc rồi.
Thân thể của nó co giật, ngọn lửa sinh mệnh đang dần dần tàn lụi.
Mà Tạp Toa đứng bên cạnh là lấy ra một chiếc khăn tay thêu viền vàng, lau chùi óc trắng dính trên tay.
“Đã lấy ra một số đoạn ngắn. Nó là một tên trí giả của bộ lạc Lục Bì Di, lần này đi vào thu thập tài liệu thuốc cùng tài nguyên. Căn cứ vào trí nhớ của nó, chúng ta đi lệch khỏi con đường không xa, đã sắp đến trung tâm Lưu Sa di tích!”
Tạp Toa nói với các thuật sĩ gần đó.
Mà sau khi nghe được lời này, trên mặt các thuật sĩ ở đây đều lộ ra vẻ vui mừng.
Bọn hắn tiến vào bí cảnh đã hai ngày rồi.
Mà trong bí cảnh này không chỉ rải rác có phù thủy của ba thế lực lớn trước đó tiến vào, còn có một phân đội phù thủy có thực lực hoá lỏng trở lên tạo thành để truy sát!
Đội ngũ này do một phù thủy hóa tinh dẫn dắt, vừa tiến vào bí cảnh đã truy đuổi bọn hắn không buông.
Cũng may đám Lôi Lâm đều là huyết mạch thuật sĩ, sức chiến đấu thực sự vượt qua trình độ bình thường một đoạn, mới có thể một đường vừa chiến vừa trốn, nhưng cũng lệch khỏi con đường lúc đầu.
“Mau chóng tới đó, tìm được đồ vật mình muốn rồi lập tức đi ra ngoài! Cạm bẩy của chúng ta không thể giữ chân bọn chúng quá lâu!”
Sắc mặt La Tân âm trầm, phân đội kia gắt gao cắn ở phía sau , khiến bọn hắn còn không có cả thời gian nghỉ ngơi, càng không cần phải nói tới chuyện tài nguyên tìm kiếm hữu dụng.
Cho dù lần thứ hai bố trí cạm bẫy và Lôi Lâm ra tay vây những phù thủy kia ở một chỗ, nhưng cũng sẽ không kéo dài quá lâu.
Thậm chí, đối phương cơ bản đều biết rõ hướng đi của bọn họ.
Sau khi tiến vào bí cảnh, mục tiêu của bọn hắn khẳng định chính là trung tâm Lưu Sa di tích, đám Lôi Lâm chưa từng che giấu điểm này, cũng căn bản không che giấu nổi.
Mặt trời hừng hực trên bầu trời chiếu rọi xuống.
Tuy rằng đây chỉ là một hình chiếu mặt trời ở bên ngoài, nhưng sóng nhiệt khủng bố vẫn không ngừng chiếu thẳng, nhiệt độ chung quanh lập tức tăng lên.
Đám người Lôi Lâm khoác mũ che màu trắng, chầm chậm đi trên sa mạc.
Hạt cát màu vàng mênh mông vô bờ, ngay cả một cây xương rồng đều không thấy được, cũng không có thực vật và động vật khác, đâu đâu cũng có cảnh tượng tử vong.
“Tuy rằng nơi này là sa mạc, nhưng hoàn cảnh loại khí hậu này cũng quá dị thường!”
Lôi Lâm nắm lên một vốc cát, nhiệt lượng nóng bỏng truyền từ tới tim: “Loại nhiệt độ này đều sắp vượt qua một trăm độ, đừng nói là động vật và thực vật, chính là học đồ bình thường thậm chí phù thủy cấp một, e là cũng không thể trì hoãn ở đây quá lâu…”
Lôi Lâm xòe bàn tay ra, để hạt cát nóng bỏng từ khe hở bàn tay trượt xuống.
“Đồng thời, trên vùng đất này, ta cảm nhận được một luồng khí tức không tầm thường, có lẽ cũng là một loại sinh vật thượng cổ nào đó!”
“Ngươi cũng phát hiện sao?” La Tân đứng bên cũng đi tới.
“Ừm! Nơi này dường như từng có dấu vết hoạt động của một loại sinh vật thượng cổ năng lượng cao qua nào đó, đồng thời còn là thuộc tính hỏa diễm nóng nhất!” Lôi Lâm nói với vẻ rất khẳng định.
Loại vô thức thay đổi hoàn cảnh trong phạm vi lớn này đã phi thường tương tự phù thủy Hi Nhật thay đổi hoàn cảnh chung quanh.
“Ta từng nghe một lời đồn, ở trong tổ chức thượng cổ lưu sa, đã từng có một thuật sĩ có huyết mạch con trai Thái Dương, đồng thời còn thành công phản tổ, đã biến thành Thái Dương con trai thượng cổ chân chính!”
La Tân nhìn mảnh đại sa mạc mênh mông vô bờ này, trên mặt có vẻ thổn thức: “Nói không chừng, vị con trai Thái Dương kia đã từng từng tới nơi này, đồng thời phóng ra uy năng…”
” Con trai Thái Dương thượng cổ!” Lôi Lâm lật xem tư liệu của chíp,vẻ mặt hơi đổi.
Đó đã không đơn thuần là huyết mạch sinh vật, hỏa diễm của nó thậm chí có thể đốt cháy không gian, vặn vẹo khái niệm thời gian, thậm chí, trong một số tiểu thế giới, Thái Dương trên bầu trời cũng không phải thật sự là hằng tinh, mà là một đầu con trai Thái Dương thành niên!
Một khi con trai Thái Dương rời đi tiểu thế giới kia, vậy thì sẽ khiến nơi đó gặp phải tai nạn nặng nhất.
“Yên tâm, cho dù con trai Thái Dương kia vượt qua Hi Nhật, tiến vào cảnh giới cấp bảy càng thêm khó lường, cũng đã sớm tiêu vong trong cuộc chiến thượng cổ chung kết rồi…”
La Tân nói với vẻ rất tin tưởng, Lôi Lâm cũng gật đầu.
Tuy rằng bọn phù thủy thượng cổ vô cùng mạnh mẽ, nhưng đối thủ của bọn hắn là các thần cũng là tồn tại nắm giữ quy tắc, thậm chí có thể lợi dụng quy tắc, có thể tiêu trừ đi tồn tại của một phù thủy từ nguồn cội.
Một khi ngã xuống ở cuộc chiến chung kết thượng cổ, vậy sẽ không có bất kỳ khả năng còn sống nào, cho dù bố trí phân thân, khi bản thể tử vong thì trong nháy mắt phân thân cũng sẽ hoàn toàn chết đi, không có bất kỳ tác dụng gì.
Nếu con trai Thái Dương kia có thực lực vượt xa phù thủy Thần Tinh, sợ là sớm đã bị chiêu âm tác chiến, đồng thời cuối cùng đã chết trận.
” Tất cả trên thế gian, cho dù vĩ đại như Thái Dương, cũng không chạy thoát vận mệnh tiêu vong, không thể vĩnh hằng tồn tại a!”
Lôi Lâm thở dài.
“Chính là không biết phù thủy cấp chín có thể sống mãi hay không?”
Đây là theo đuổi cao nhất của hắn, cũng là ngóng trông lớn nhất cùng con đường quyết chí một đời thề không thay đổi!
Cho dù cuối cùng đạt đến cảnh giới phù thủy cấp chín tối cao, phát hiện không thể vĩnh hằng, cũng sẽ không chút do dự mà tiếp tục lên đường, tìm kiếm tất cả hi vọng và cơ hội!
Trong con ngươi Lôi Lâm dường như bốc cháy lên hỏa diễm, rồi lại nhanh chóng che giấu lại đi.
“Đến!” Vào lúc này, La Á đi ở phía trước đột nhiên hoan hô một tiếng.
“Hả? Chúng ta đi xem!” La Tân cùng Lôi Lâm liếc mắt nhìn nhau, đi đến trước .
Sau khi vượt qua một cồn cát nhỏ, bọn họ lập tức nhìn thấy một tòa pháo đài cổ màu đen thật to, đang lẳng lặng đứng sừng sững trong sa mạc màu vàng, sóng nhiệt bốc hơi làm pháo đài cổ như ản như hiện, nhưng chỉ là thông qua một phần nhìn thấy, là có thể phỏng đoán ra diện tích của tòa pháo đài cổ này.
“Đến rồi! Nơi này là di tích phù thủy —— Lưu sa pháo đài cổ!” La Tân cũng nở nụ cười.
Mà ở quanh pháo đài cổ, còn có một chút kiến trúc tạm thời được dựng lên, một ít Hùng Man, Lục Bì Di, còn có phù thủy nhân loại, đồng thời tạo thành một đoàn thể hòa hợp, thỉnh thoảng còn có phù thủy đơn độc xuất phát, hóa thành lưu quang tiến vào pháo đài cổ.
Một con chim nhỏ màu trắng bay xuống, Tạp Toa mở mắt ra nói.
“Mặc dù đối phương có thể đã thu được tin tức về chúng ta, lẻn vào là ý đồ không tồi, nhưng chúng ta nhất định phải lấy được địa đồ và tình báo mà đối phương thăm dò được trước đó…”
La Tân thở ra một hơi, “Thuộc hạ của ta chỉ là hỏi thăm được một phần tin tức ở ngoài xa nhất, đối với kết cấu bên trong của Lưu Sa pháo đài cổ thật sự hoàn toàn là không biết gì cả…”
“Cho dù là cạm bẫy, phân đội đối phương bị chúng ta vây trong vu trận pho tượng yên tĩnh, dù nơi này có bố trí cạm bẫy, cũng không có bao nhiêu nhân tay!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, đưa ra phán đoán.
“Nếu đã như vậy chúng ta còn sợ gì chứ!” Khóe miệng La Tân cong lên cười lạnh.
Bị đối phương truy sát, còn bị truy đuổi lâu như vậy, suýt chút nữa bị đuổi ra bí cảnh, trong lòng hắn cũng rất tức giận.
Mà thuật sĩ ở đây đều có cảm giác như vậy.
“Phốc!”
Một bàn tay đầy vảy đột nhiên từ giữa hư không duỗi ra, vồ vào lồng ngực một Hùng Man chiến sĩ đối diện, bắt lấy một trái tim đỏ hồng còn đang đạp mạnh.
Máu tươi ấm áp không ngừng nhỏ xuống , khiến phù thủy chung quanh rơi vào tĩnh mịch.
“Đây mới là tử vong! Mỹ lệ mà lại ngắn ngủi!” Một thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà mặc áo bào đen từ khe hở bóng tối nhảy ra ngoài, trên mặt mang theo vẻ mê say.
Đám phù thủy bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít đều có một số bệnh về tinh thần, mà thuật sĩ lại càng là như vậy.
Trước đó sở dĩ không phát tác là vì có mấy huyết mạch quý tộc liên hợp áp chế, nhưng hiện tại đã khác.
Sau mệnh lệnh tiến công, toàn bộ nơi đóng quân đều rơi vào hỗn loạn, sáu tên thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà, cộng thêm La Á, bắt đầu triển khai tàn sát đối với tất cả những phù thủy mà bọn hắn, dù là cấp một, cấp hai. Thậm chí còn là học đồ.
Tình cảnh thảm thiết này lập tức khiến một số phù thủy ngồi không yên.
Ầm! Kiến trúc ở trung tâm như muốn nổ tung, ba phù thủy sắc mặt âm trầm xuất hiện giữa không trung, trên người đều có sóng năng lượng khủng bố cấp hoá lỏng.
“Phát động trận pháp!”
Phù thủy đứng giữa cao giọng hét một tiếng, một vòng ánh sáng lấp loé, phù văn tổ hợp thành lao tù, bao phủ nơi đóng quân này ở bên trong.
“Sớm biết các ngươi có bố trí, chẳng qua mới chỉ là ba tên hoá lỏng, phù thủy hóa tinh đâu? Đều chết hết rồi sao?”
Khi ba phù thủy hoá lỏng muốn ngăn cản đối phương. Giữa hư không lóe lên tia sáng màu đen, La Tân dẫn Lôi Lâm cùng Tạp Toa chặn phía trước bọn hắn, La Tân cầm đầu còn phát ra tiếng cười nhạo.
Trong vùng đất bị lãng quên cũng không có phù thủy Thần Tinh tồn tại, đồng thời cho dù là thế lực cực lớn như Hùng Man bộ lạc, phù thủy hóa tinh cũng không có mấy người.
Ngoại trừ thủ lĩnh các tộc trấn thủ ở bên ngoài, có thể rút ra một tiểu đội đến truy sát đám Lôi Lâm đã là cố gắng hết sức, thậm chí còn vì thế mà từ bỏ bao nhiêu địa bàn rất quan trọng.
Một khi này tiểu đội kia bị nhốt lại, trong bí cảnh sẽ lập tức không còn bao nhiêu sức mạnh phòng ngự.
Dù sao những phù thủy trước đó vào đây chỉ là vì thăm dò, không có ai cân nhắc đến chuyện sẽ có kẻ địch xâm lấn.
“Mới một phù thủy hoá lỏng, cộng thêm hai tên hoá khí. Ngày hôm nay Đa Ma Nhĩ tao muốn bọn mày ở lại chỗ này hết!”
Một phù thủy nhân loại mặc áo choàng màu đen, trên mặt còn có hoa văn hình chữ thập bỗng nhiên tiến lên, lực lượng tinh thần cấp hoá lỏng như biển gầm bộc phát ra.
“Đúng không? Thế nhưng trong mắt những thuật sĩ cao quý chúng tao, bọn mày chính là cừu con đợi làm thịt!”
Trong đôi mắt La Tân có ngạo ý cao cao tại thượng, một luồng lực chấn nhiếp khủng bố tương tự long uy từ trên người hắn bỗng nhiên bộc phát ra.
Cùng lúc đó, trên người Lôi Lâm cùng Tạp Toa cũng bạo phát uy hiếp tương tự, mơ hồ tổ hợp thành một trường lực.
“Thiên phú vu thuật cấp ba —— Hoảng Sợ Chấn Nhiếp!”
Đây là vu thuật mạnh mẽ chỉ có thuật sĩ đạt đến cấp ba cao tầng mới có, đã có sức mạnh tương tự như “lĩnh vực”, đồng thời, thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà bình thường cho dù tấn thăng cấp ba. Uy năng vu thuật của bọn họ cũng sẽ không mạnh mẽ bằng ba người Lôi Lâm, cho dù hắn cũng đều tu tập phương pháp minh tưởng Khoa Mạc Âm chi đồng.
Loại sức mạnh uy hiếp này hoàn toàn căn cứ vào huyết mạch, nồng độ huyết mạch càng cao. Khí tức thượng cổ càng dày đặc, tạo thành hiệu quả đe dọa cũng lại càng lớn.
“Tam hình vu trận! Liên hợp lĩnh vực phát động!”
Từ trên người La Tân bắn ra một luồng ánh sáng, nối liền cùng Lôi Lâm và Tạp Toa, hình thành một đồ án tam giác.
Mà dưới ảnh hưởng của vu trận, trường lực hoảng sợ từ ba người bọn họ tản mát ra, lại bắt đầu mơ hồ bổ sung cùng tăng cường, hình thành một luồng sức mạnh gần tới lĩnh vực chân chính của phù thủy Thần Tinh!
“Hí! ! !”
Từng Khoa Mạc Âm cự xà thượng cổ phát ra tiếng hí dài, thậm chí phía sau ba người Lôi Lâm, hư không không ngừng gợn sóng, hiện ra một cái vượt qua một bóng mờ cự xà dài hơn ngàn mét, bóng mờ mở đôi mắt màu hổ phách, thụ đồng nhìn chằm chằm vào ba phù thủy phía trước, khiến bọn hắn toát mồ hôi lạnh
“Chân chính lĩnh vực, hẳn là có ba thuộc tính cơ bản, suy yếu kẻ địch, tăng cường tự thân, còn giảm đi ảnh hưởng quy tắc trong phạm vi nhất định!”
Lôi Lâm hiểu về lĩnh vực đã càng sâu sắc hơn một tầng, đây là do lượng lớn tư liệu trong thư viện của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
“Một thuật sĩ Khoa Mạc Âm đơn độc phát ra ra Hoảng Sợ Chấn Nhiếp, chỉ có tác dụng suy yếu kẻ địch trong phạm vi lớn, mà trải qua vu trận liên hợp, hoảng sợ trường lực của ba Khoa Mạc Âm thuật sĩ bổ sung lẫn nhau, cũng có hiệu quả tăng cường!”
Trong nháy mắt, hắn nhìn thấy động tác của phù thủy phe địch trong trường lực đều hơi ngưng lại, cấp bậc học đồ trực tiếp ngất đi, phù thủy cấp 1 muốn động đậy cũng phi thường gian nan, phù thủy cấp hai, cấp ba tuy rằng còn duy trì khả năng hành động nhất định, cũng có thể phóng ra vu thuật, nhưng uy lực đều giảm xuống vài cấp độ.
Mà ngược lại chính là khí tức trên người những thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà kia tăng vọt, đã đạt đến trình độ hoá khí, La Á dẫn dắt mấy người đi tùy ý tàn sát phù thủy cấp thấp trong doanh địa.
” Sức mạnh hoảng sợ sau khi liên hợp đã nắm giữ hai hiệu quả là tăng cường cùng suy yếu, đáng tiếc vẫn không có năng lực ảnh hưởng quy tắc, bằng không đây sẽ chân chính trở thành lĩnh vực hoảng sợ!”
Lôi Lâm cũng cảm nhận được trường lực hoảng sợ trợ giúp đối với mình
Từng tia khí tức tràn vào thân thể hắn , khiến huyết mạch Khoa Mạc Âm trong cơ thể hắn sôi trào lên, đã bắt đầu tiếp xúc được với cảnh giới lực lượng tinh thần hoá lỏng.
Trạng thái Tạp Toa tương tự như hắn, mà càng khiến người kinh ngạc chính là La Tân.
Là chủ vu trận, lực lượng hắn được tăng cường nhiều nhất, khí tức trên người hắn không ngừng tăng vọt khiến Lôi Lâm có cảm giác khủng bố, cảm giác này hắn chỉ cảm nhận được trên người học trưởng Lộ Tây.
Có thiên phú trường lực của ba thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà gia trì, La Tân đã chạm tới ngưỡng cửa hóa tinh, mà hơn nữa sức mạnh huyết mạch đã triệt để đạt tới cấp độ hóa tinh!
“Loại trường lực khủng bố này! Bọn mày là thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà! ! !”
Con ngươi của phù thủy nhân loại tên là Đa Ma Nhĩ kia co rút nhanh, ngay cả thân thể đều nhẹ nhàng run rẩy.
Bọn hắn nhận được tin tức là có một đội thuật sĩ cấp ba xâm lấn bí cảnh, mà bởi trước đó mấy người Lôi Lâm khi đột nhập chỉ sử dụng thiên phú độc tố, cũng không sử dụng tới hoảng sợ trường lực, khiến cho những phù thủy này phán đoán sai.
Cho dù cùng là thuật sĩ cấp ba, huyết mạch Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà cùng huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà cũng hai việc hoàn toàn khác nhau, về mặt thực lực càng chênh lệch một trời một vực.
Nhưng thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà luôn luôn phi thường quý giá, bình thường đều chờ trong tổng bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, được bảo vệ kỹ càng, bọn họ cũng không ngờ rằng lần này lại có nhiều thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà lẻn vào như vậy.
Cảm thụ một phần lực lượng tinh thần bị áp chế gắt gao trong thức hải, không thể sử dụng được, khóe miệng của hắn càng mang theo một tia cay đắng…
Sau mười mấy phút, trận tàn sát dưới đất đã kết thúc, đâu đâu cũng có chân tay cụt.
La Á và chín thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà còn lại không bị tổn thương gì, y phục trên người bị máu đỏ nhuộm thành màu đỏ sậm.
Mà vào lúc này, chiến đấu trên bầu trời cũng triệt để đến bước ngoặt cuối cùng.
“Vạn xà phệ!”
Vào lúc này để tăng thêm sự kinh khủng, La Tân đã kích phát Khoa Mạc Âm chi lân phòng ngự, lớp vảy tỉ mỉ màu đen trôi chảy mà tuyệt mỹ, thậm chí bên ngoài hoa văn đều mơ hồ nổi lên, tạo thành một phù hiệu màu đỏ ngòm hoàn chỉnh.
Hắn gào thét, khí lưu màu đen hội tụ thành lượng lớn xà ảnh, trực tiếp nuốt chửng một con Hùng Man to lớn.
Tiếng gặm nuốt làm người ghê răng không ngừng từ bên trong phát ra, mấy giây sau, phù thủy Hùng Man kia đã biến mất tại chỗ.
“Bóng tối lao tù!” Lôi Lâm cầm trường kiếm Vẫn Lạc tung hoành ngang dọc, thỉnh thoảng còn đánh ra vài đạo vu thuật , khiến cho phù thủy Lục Bì Di đối diện phải liên tục lùi về phía sau.
Ầm!
Mà vào lúc này, một cạm bẫy giấu sau lưng phù thủy Lục Bì Di bạo phát, hóa thành lao tù âm u, vây phù thủy Lục Bì Di ở trong.
“Giết!” Lôi Lâm nhanh chóng xông lên, dưới chân đạp một bộ pháp kỳ lạ, dáng người ưu mỹ như vũ giả, trường kiếm Vẫn Lạc xẹt qua cái cổ đầy nhăn nheo của Lục Bì Di.
Phốc! Cái đầu to lớn của phù thủy Lục Bì Di từ giữa không trung trực tiếp rớt xuống, dòng máu màu xanh lục tuôn ra.
“A!”
Phù thủy nhân loại lúc này gào lên kinh nộ, trực tiếp dứt bỏ Tạp Toa, thân thể hóa thành lưu quang bỏ chạy về nơi xa.
Xích sắt lao tù tước đó vì hắn tới gần mà lập tức tách ra một khe hở.
“Muốn đi à? Hỏi tao trước chưa?!”
Khi tên phù thủy kia sắp vọt qua lao tù, một bàn tay màu đen chặn trước mặt hắn, La Tân mỉm cười đi tới.
Mà Lôi Lâm cùng Tạp Toa đều ở phía sau, ngăn chặn đường lui của tên phù thủy này, sau khi nhìn thấy tình cảnh này, tên phù thủy này chỉ có thể cười khổ, xòe hai tay, làm ra tư thế đầu hàng…
“Thế nào?”
Phù thủy đầu hàng trực tiếp ngã trên mặt đất hôn mê, mà La Tân lại có chút sốt sắng nhìn Tạp Toa.
“Mặc dù đối phương rất phối hợp, nhưng tìm tòi ký ức một phù thủy cấp ba vẫn phi thường phiền phức!” Tạp Toa mở mắt ra, trên mặt hiện ra vẻ uể oải.
“Vậy thì tốt!” Lôi Lâm gật gù, lại nhìn Đa Ma Nhĩ đã ngất đi nằm trên đất, thức hải còn bị đóng kín.
“Làm gì hắn bây giờ?”
“Trực tiếp bỏ qua, chúng ta đã đồng ý không giết hắn, mà để trao đổi, hắn mới phối hợp như thế!”
La Tân lạnh nhạt nói câu, giống như muốn vứt một món rác.
Mỗi tiếng nói cử động của phù thủy cấp ba đều mang theo năng lượng kinh khủng, dù chỉ đơn thuần là thỏa thuận miệng cũng sẽ mang theo lực ước thúc nhất định, cũng chính vì như thế, Đa Ma Nhĩ mới phối hợp như vậy.
Đương nhiên, đối với ở La Tân và Lôi Lâm, Đa Ma Nhĩ cũng không tính là nhân vật lợi hại gì, giết hay buông tha đều không đáng để ý.
“Tốt lắm!” Tạp Toa gọi ra một con rối cát vàng, tóm lấy Đa Ma Nhĩ trên đất rồi chạy về phương xa.
“Ừm! Hiện tại, chúng ta tới xem bố trí của Lưu Sa pháo đài một chút!”
Đám người Lôi Lâm chiếm lĩnh nơi đóng quân này, tùy ý tìm một gian nhà tụ cùng một chỗ, trên một chiếc bàn tròn có mở một phần địa đồ.
Đây là do Đa Ma Nhĩ sợ chết kia giao ra, còn trải qua việc kiểm tra nói dối và sưu tầm ký ức, độ tin cậy rất cao.
Trên bản vẽ màu vàng nhạt, một tòa pháo đài thật to xuất hiện, đồng thời rất nhiều nơi đều đã trống rỗng, chỉ có mấy chỗ bên ngoài còn có đánh dấu khá là rõ ràng.
Đồng thời, cho dù là ở phía ngoài xa nhất, đều có rất nhiều chỗ đánh dấu nguy hiểm cấp ba.
Những nơi này chỉ có phù thủy cấp ba mới có thực lực tiến hành thăm dò, bình thường phù thủy cấp 1 và cấp hai đi vào chỉ có phần chịu chết.
Lôi Lâm và các phù thủy khác đều có sắc mặt nghiêm túc xem địa đồ.
“Từ trong tài liệu bọn hắn thăm dò được, trong Lưu Sa pháo đài cổ không chỉ có rất nhiều cơ quan và cạm bẫy, cứ mỗi một quãng thời gian còn tự động thay đổi con đường , khiến nỗ lực của bọn hắn biến thành dã tràng xe cát. Mà hiện nay con đường tương đối an toàn được thăm dò ra có tổng cộng ba cái!”
La Tân chỉ tay lên bản đồ: “Chính là cửa chính, bệ cửa sổ số một, còn có chỗ hổng pháp trận phòng ngự ở đỉnh chóp, các anh chọn đường nào?”
Sau khi đến nơi này, đội ngũ vốn liên hợp này sẽ phải phân tán.
Đám Lôi Lâm mỗi người có mục đích riêng, cũng không muốn đồng hành cùng người khác để bí mật của chính mình bị nhòm ngó.
“Ta chuẩn bị đi chỗ hổng phòng ngự trên đỉnh chóp!” Tạp Toa làm ra quyết định trước: “Mà ba thuật sĩ trong gia tộc ta sẽ đi theo ta!”
“Vậy ta đi cửa chính đi! Tuy rằng chỗ hổng có thể sẽ có tài nguyên rất tốt, nhưng cửa chính sẽ tương đối an toàn!” La Tân cười nói.
La Á và ba tên thuật sĩ còn lại đều không nói gì, xem ra bọn họ cũng muốn đi cùng La Tân.
“Vậy ta…” Lôi Lâm há miệng, muốn lên tiếng.
“Lôi Lâm, không bằng cậu và ta đi cùng nhé?” Tạp Toa đưa ra lời mời: “Ta biết cậu muốn đi tìm sợi tóc xà nữ , nếu như đội ngũ chúng ta tìm được có thể ưu tiên cho cậu!”
Sợi tóc xà nữ quý giá thế nào không cần nhiều lời, Tạp Toa có thể nói như vậy, tự nhiên là đang thể hiện thành ý.
“Cùng đi sao?” Lôi Lâm cúi đầu trầm ngâm, chỗ tốt đương nhiên là có, chí ít khi đối mặt với cơ quan cạm bẫy trong pháo đài cổ, còn có truy binh lúc nào cũng có thể đuổi tới thì sẽ ung dung đối phó hơn, nhưng cũng sẽ có rất nhiều phiền phức.
Một số thủ đoạn của hắn không thích hợp lộ ra.
“Xin lỗi!” Hắn nở nụ cười áy náy.
“Không sao!” Tạp Toa nở nụ cười, có vẻ cũng không thèm để ý.
“Được rồi! Sau khi chọn lựa con đường rồi thì lập tức xuất phát, ta cũng không muốn lại bị cản đường một lần nữa!” Sau khi La Tân nói xong lập tức mang theo La Á và ba phù thủy khác rời khỏi phòng.
Lần này thám hiểm Lôi Lâm và Tạp Toa đều không có tổn thất gì, chỉ có gia tộc của hắn có hai thuật sĩ cấp ba liên tiếp chết trận, khiến hắn phi thường đau lòng. Cũng có chút không thể chờ đợi được muốn đi tìm tài nguyên để bù đắp tổn thất.
Tạp Toa cùng Lôi Lâm gật đầu, cũng rất nhanh rời khỏi nơi này.
Toàn bộ nơi đóng quân nhất thời rơi vào tĩnh mịch, chỉ có huyết dịch đầy đất và hài cốt còn đang kể lại sự hung ác vừa nãy.
Xèo! Xèo!
Mãi đến khi cả đám người Lôi Lâm đã tiến vào pháo đài cổ mấy tiếng. Vài tia sáng chói mắt mới từ chân trời bắn vụt tới.
Tia sáng thu lại, lộ ra mấy dị tộc cùng phù thủy bên trong.
Trong đó trên tay một nữ phù thủy nhân loại còn nhấc theo Đa Ma Nhĩ đã hôn mê bất tỉnh.
“Nơi đóng quân này đã hoàn toàn phế bỏ, Khố Lôn cùng A Quả Mộc e là đã chết trận…”
Đám phù thủy cao cấp nhìn nơi đóng quân đã biến thành phế tích, trên mặt đều không kìm nén được lửa giận.
“Khố Lôn thì thôi, nó đã sớm chuẩn bị trùng tu thân thể, có thể sống lại từ ao sinh mệnh trong bộ tộc ta!” Một con Lục Bì Di già nua nói: “Nếu không phải loại phân thân này tiêu hao lực lượng tinh thần của nó, có lẽ nó sẽ không dễ dàng ngã xuống ở đây!”
“Không chắc!” Vẻ mặt một tên phù thủy Hùng Man rất kém.
Lần này trong doanh địa có ba vị phù thủy hoá lỏng, một người chỉ hôn mê. Một kẻ còn có phân thân, chỉ có Hùng Man tế tự có thực lực hoá lỏng của bộ tộc bọn hắn là chân chính tử vong.
Hùng Man tộc tương đối am hiểu dựa vào sức mạnh, mà đối với vu thuật chỉ có thể mượn lực lượng từ đồ án nên cũng không có nhiều phép thuật bảo mệnh, đầu cũng khá cứng nhắc, sẽ không giống nhân loại biết quỳ gối đầu hàng.
“Ta cảm giác được sức mạnh hóa tinh, với thực lực của A Quả Mộc, cũng chỉ có phù thủy hóa tinh mới có thể nhanh chóng đánh bại thậm chí đánh giết nó như vậy!”
Hùng Man phù thủy gầm lên.
“Vậy chúng ta làm gì bây giờ?” Nữ phù thủyvà lão Lục Bì Di liếc mắt nhìn nhau.
“Đuổi theo! Ta ngửi được khí tức của bọn chúng đã chia làm mấy phương hướng khác nhau, bọn chúng nhất định đã phân tán!”
Trong con ngươi của phù thủy Hùng Man xuất hiện đầy tia máu, nhìn cực kỳ khủng bố: ” Hung thủ dám to gan giết hại Hùng Man bộ tộc chúng ta, ta muốn để bọn chúng trả giá thật lớn! Đầu của bọn chúng sẽ bị đặt trên tế đàn của chúng ta, chịu nguyền rủa vĩnh hằng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận