Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 742: La Á (1)

Gọi là huyết mạch phản tổ, chính là huyết mạch của bản thân thuật sĩ nồng nặc đến cực hạn, bắt đầu quá trình tiến hóa về huyết mạch bản nguyên.
Một khi phản tổ kết thúc, thuật sĩ sẽ vứt bỏ dáng vẻ nhân loại bên ngoài vốn có, triệt để chuyển biến thành sinh vật đầu nguồn huyết mạch!
Thuật sĩ lúc này đã không thể xem là nhân loại, cho dù là đồng loại của huyết mạch bản nguyên cũng không thể phân biệt thuật sĩ sau khi phản tổ.
Nói cách khác, nếu như Lôi Lâm tiến hành quá trình phản tổ, đợi sau khi kết thúc, hắn sẽ biến thành một Khoa Mạc Âm cự xà chân chính!
“Ây… Hay là thôi đi!”
Lôi Lâm chỉ thoáng suy nghĩ đến cảnh chính mình biến thành một con cự xà, mỗi ngày chỉ có thể ăn thịt sống, đến khi có dục vọng cũng chỉ có thể tìm xà mẫu, cả người lập tức run lên một cái.
“Thần Tinh sát chiêu là biến hình thuật đã đủ rồi, còn chân chính biến thành cự xà thì không phải mục tiêu mình theo đuổi!”
Lôi Lâm hạ quyết tâm.
Hắn theo đuổi sức mạnh, leo lên đỉnh cao, cuối cùng là vì để bản thân có thể tự do và tiêu dao, nếu như đến cuối cùng thu được sức mạnh vô địch, nhưng phải chịu đựng thống khổ vĩnh hằng, vậy loại vô địch này không có cũng được.
Đồng thời, càng tiến về huyết mạch bản nguyên, đồng nghĩa là phải chịu trình độ chủng tộc áp chế cũng sẽ càng sâu.
Chỉ xem cuộc chiến thượng cổ ở thế giới hàn băng, khi đó vạn xà chi mẫu chỉ cần một ý nghĩ, đông đảo Khoa Mạc Âm cự xà đã không màng sống chết xông lên liều mạng cùng sinh vật dị thế giới là có thể rõ ràng, Lôi Lâm cũng không muốn nỗ lực đến cuối cùng mà lại bị người khống chế, biến thành bia đỡ đạn.
Đương nhiên, hiện nay những chuyện này cách Lôi Lâm phi thường xa xôi.
Thậm chí, hiện tại hắn còn không thể không mượn lực lượng từ sợi tóc xà nữ để thúc đẩy huyết mạch. Mong mau chóng đạt đến cấp độ Thần Tinh.
Ở miền trung đại lục, tuy rằng thuật sĩ cấp ba cũng được tôn kính, nhưng chỉ có phù thủy Thần Tinh mới thật sự là cao tầng!
Cũng chỉ sau khi đạt đến Thần Tinh mới có thể độc lập tiến hành thí nghiệm cánh cửa tinh giới. Thử nghiệm qua lại các dị vị diện cùng thế giới, chuyện này có tác dụng không thể thay thế để Lôi Lâm tìm cách giải quyết vấn đề huyết mạch.
Nghĩ một hồi, trên tay Lôi Lâm lóe lên tia sáng màu bạc, xuất hiện một viên kim tệ màu vàng sậm.
“Nếu như lần này đi vào bí cảnh, ta có thể thu được vật mình mong muốn, đồng thời toàn thân trở ra sao?”
Lôi Lâm suy nghĩ như thế rồi tung vận mệnh kim tệ trên tay.
Đùng!
Vận mệnh kim tệ vững vàng rơi xuống trên mu bàn tay Lôi Lâm. Lộ ra đồ án một con chim may mắn, mà cùng lúc đó, một vết rách nhỏ bé cũng nổi lên.
Nhìn thấy tình huống này, Lôi Lâm cẩn thận thu kim tệ về, trên mặt chợt lóe lên ý mừng rồi lại đổi thành nghiêm nghị.
“Có thể thành công, nhưng sẽ bị tồn tại có thực lực Thần Tinh can thiệp sao?”
Vận mệnh kim tệ là kỳ vật vu thuật mà Lôi Lâm bỏ ra vô số tâm huyết ở Ám Cực Vực mới luyện chế ra, có thể nắm giữ năng lực khủng bố dự đoán tương lai, nhưng đối với phù thủy Thần Tinh trở lên lại có chút không thể ra sức.
Mỗi lần dự đoán đến cấp độ có thực lực Thần Tinh. Trên kim tệ đều sẽ xuất hiện vết rách, một khi những vết rách này càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng vận mệnh kim tệ nhất định sẽ hoàn toàn tổn hại.
Lôi Lâm có linh cảm sau khi mất đi vận mệnh kim tệ này, trong một quãng thời gian rất dài nữa hắn đều không thể luyện chế ra một viên khác.
“Báo trước vận mệnh, rốt cuộc là ý gì? Là sinh vật thực lực Thần Tinh ngủ say trong bí cảnh, hay bên ngoài sẽ có phù thủy Thần Tinh phát hiện đồng thời quấy rầy!”
Lôi Lâm xoa xoa lông mày của chính mình, vô số suy nghĩ xuất hiện khiến cho hắn có chút đau đầu.
Vận mệnh kim tệ chỉ là một vật chết, chuyện có dự đoán cũng phi thường mơ hồ , khiến đầu óc hắn có lúc mơ hồ.
Đồng thời, vận mệnh không thể dự đoán, cho dù là kim tệ vận mệnh cũng có thể làm ra dự đoán sai lầm, đặc biệt là ở miền trung đại lục này, khắp nơi đều có phù thủy Thần Tinh tọa trấn. Khiến vận mệnh bị quấy rầy càng thêm rõ ràng.
Thực lực cấp bậc Thần Tinh đã nắm giữ sức mạnh có thể nhẹ nhàng thay đổi dòng sông vận mệnh!
Cường giả nắm giữ vận mệnh của mình! Đây là chân lý vĩnh hằng!
Bởi vậy, vận mệnh kim tệ ở đây dự đoán chỉ có thể coi là tham khảo, cũng không nhất định sẽ chuẩn xác.
Trong mắt Lôi Lâm lóe lên tia sáng màu xanh lam, đủ loại khả năng lướt qua trước mặt hắn…
Sau bữa tiệc rượu, thời gian lại bất tri bất giác trôi qua hơn hai tháng.
Lúc này Lôi Lâm đang đứng tước tháp phù thủy màu đen, trên đất còn xếp đầy các tấm kim loại vẽ phù văn kỳ dị.
“Phụ ma!”
Từng tia lực lượng tinh thần như sương mù, ngưng tụ thành bút phù văn cứng rắn, khắc xuống tấm kim loại từng hoa văn tinh vi mà phức tạp.
Tất cả hoa văn tổ hợp lại với nhau, lại hình thành phù hiệu vu thuật lóa mắt cùng dấu ấn.
Đợi đến một bút cuối cùng hoàn thành, trên các tấm kim loại đều bao phủ một tầng hào quang mờ mịt.
“Kỹ thuật phụ ma của đại nhân, e là cũng đã đến cấp bậc đại sư, khoảng cách tới cấp bậc tông sư cũng không kém xa, thật là làm thuộc hạ khâm phục!”
Phái Khắc đứng bên nhìn các tấm kim loại hầu như đều thành công phụ ma, trên mặt lộ ra vẻ kính nể không thôi.
Người tuổi trẻ trước mặt này còn chưa tới trăm tuổi đã lên đến cấp ba hoá khí, bỏ xa chính mình, trình độ dược tề học càng đạt đến trình độ tông sư, hiện tại xem ra, cảnh giới phụ ma học của đối phương cũng không thấp, ít nhất là cấp bậc đại sư!
“Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ tiền đồ của chủ nhân mình sau này khó có thể nói trước được đây!” Trong lòng Phái Khắc đột nhiên dâng lên một ý nghĩ.
“Như vậy cũng được, cuối cùng cũng coi như mình làm ra một lựa chọn chính xác!”
Đối với tâm tư của Phái Khắc, Lôi Lâm cũng không chú ý thêm, hắn nhìn các kim loại mình gia công thành phụ ma, trên mặt cũng lộ ra vẻ thoả mãn.
Trên thực tế, vì có chíp phụ trợ nên hắn không sợ nhất chính là kiểu công tác rườm rà này, thậm chí phụ ma học và luyện kim thuật đều đã đạt đến trình độ tông sư từ lâu, vừa rồi còn là có ý khiêm tốn mới hư hao mấy khối.
Nếu không thì thực sự quá mức đáng sợ.
Vượt quy định một bước còn có thể nói là thiên tài, nhưng vượt quá mười mấy bước thì thật sự sẽ khiến cho người khác khủng hoảng, bị coi là quái vật, Lôi Lâm đương nhiên không muốn như vậy.
“Phái Khắc! Cho những tấm kim loại ngăn cách này đến trong ao phản ứng chính năng lượng cùng phụ năng lượng, dựa theo bản thiết kế lần trước, rõ chưa?”
Lôi Lâm nhận khăn lông trắng do Sử Lư Bi cung kính đưa lên để xoa xoa tay, vừa thuận miệng phân phó Phái Khắc.
Lúc này tháp phù thủy vì có tộc người đá bán mạng gian khổ làm ra, đã hoàn thành rồi tất cả kết cấu, tiếp đến chính là khắc hoạ phòng ngự phù văn cùng bố trí vu trận.
Những thuật sĩ nương nhờ vào Lôi Lâm đều giống như hắn, không ngừng nghỉ khắc trên phù văn lên các loại tài liệu, sau khi trải qua kiểm nghiệm thì đều, chờ để thi công.
“Tuân mệnh chủ nhân!” Phái Khắc cung kính cúi người xuống, khiến cho Lôi Lâm hơi kinh ngạc.
Vị phong thần mới thu này, thái độ có vẻ càng thêm cung kính hơn rồi.
Chẳng qua đây cũng là nhân chi thường tình, lãnh đạo quyền uy, chính là xây dựng trên cơ sở lực lượng đang không ngừng tăng lên và phục tùng.
“Còn có một chuyện, ta chuẩn bị đi ra ngoài một chuyến, trong lúc ta không có mặt, anh phụ trách toàn bộ việc xây dựng tháp phù thủy, một số phương tiện phụ trợ cũng có thể thành lập! Nhưng thuật thức kích hoạt nhất định phải chờ ta trở lại sẽ tự động thủ!”
Lôi Lâm ra lệnh.
Những việc vặt vãnh này đương nhiên có thể thả xuống, chỉ cần kiểm nghiệm cuối cùng cùng kích hoạt vu trận sẽ do hắn làm thì sẽ không có vấn đề gì.
Đặc biệt bước cuối cùng cấu trang thể hoạt hoá thuật để Lôi Lâm biến toàn bộ tháp phù thủy thành một toàn thể hoàn mỹ, đồng thời sinh ra linh trí, có vấn đề gì đều sẽ bạo lộ ra.
“Tuân mệnh! Chủ nhân ngài muốn đi xa sao?” Phái Khắc hơi kinh ngạc.
Tháp phù thủy mới xây dựng được một nửa, đây là sinh mạng của tất cả phù thủy theo lý thuyết bất luận chuyện gì đều sẽ không thể đánh động bọn họ, bởi vậy Lôi Lâm xuất hành thạt sự phi thường kỳ quái.
“Ừm! Đi tổng bộ một chuyến, thời gian không xác định!”
Lôi Lâm nhìn lên bầu trời.
Lần này hắn không thể không đi, sự cám dỗ từ sợi tóc xà nữ đối với hắn thực sự là quá lớn.
Đồng thời, ngoại trừ mấy bước cuối cùng, xây dựng tháp phù thủy cũng chính là một ít chi tiết nhỏ, hắn không cần luôn ở nơi này giám sát.
...
Vài ngày sau, ngoài đầm lầy Lân Hỏa.
“Ha ha! Lôi Lâm, cậu rốt cục đã đến rồi, chúng ta đã một mực chờ cậu đây!” Sau khi La Tân nhìn thấy Lôi Lâm, lập tức tiến lên cho hắn một cái ôm nhiệt liệt.
“Xin lỗi, ta có việc nên tới chậm!” Lôi Lâm áy náy cười, chào hỏi cùng Tạp Toa một chút.
Ở đây ngoại trừ La Tân cùng Tạp Toa ra, còn có chín vị thuật sĩ khác, khí tức trên người đều tiến vào cấp ba, khiến cho Lôi Lâm thầm than không hổ là huyết mạch quý tộc nhiều năm, thủ hạ tùy tiện lôi kéo đã có mấy cấp ba thuật sĩ đi ra, còn không phải toàn bộ thực lực.
“Đây là La Á, các cậu từng gặp qua trên yến hội!” La Tân cười kéo Lôi Lâm qua một bên.
“Lôi Lâm thúc thúc!” Người tuổi trẻ tên là La Á có một đôi mắt màu đỏ , khiến cho Lôi Lâm vừa thấy đã khó quên.
Người tuổi trẻ này là hậu bối của La Tân có huyết mạch nồng nặc, đã tiến vào cảnh giới cấp ba, đươc La Tân coi trọng nhất, tiệc rượu lần trước đã từng gặp Lôi Lâm một lần.
Còn mấy thuật sĩ cấp ba khác, lại bị La Tân bỏ qua.
Ở đây mơ hồ lấy bốn người Lôi Lâm là thuật sĩ Khoa Mạc Âm dẫn đầu, tám thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà khác tuy rằng cũng có thực lực cấp ba, nhưng địa vị rõ ràng thấp hơn.
Trong tám thuật sĩ cấp ba này, có năm người do La Tân mang đến, thêm cả hậu bối La Á của hắn, thực lực trong tiểu đội có thể nói số một, Tạp Toa dẫn theo ba thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà trong gia tộc lại đây, hai hậu duệ cấp một lần trước căn bản chưa từng xuất hiện, có lẽ cũng biết lần thám hiểm này nguy hiểm, mà bọn họ lại không có tác dụng gì.
Còn Lôi Lâm lại một người cô đơn, nhìn có chút thảm đạm.
Trong số các thủ hạ của hắn, hiện nay cũng chỉ có Phái Khắc còn có thể miễn cưỡng vào mắt, nhưng lần thám hiểm này Phái Khắc cũng không có tác dụng lớn, thậm chí không cẩn thận sẽ tổn hại, còn không bằng giữ lại giữ nhà đây.
“Được rồi, nếu mọi người đến đông đủ, chúng ta lên đường đi! Vùng đất bị lãng quên cách nơi này rất xa, chỉ là phi thuyền cũng phải cưỡi một tháng!” La Tân hăng hái vung tay lên.
Sau khi các thuật sĩ đang nghiên cứu thí nghiệm xong, đi ra ngoài du lịch mạo hiểm, thăm dò bí cảnh, vốn là một chuyện bình thường, mà bởi phù thủy có sinh mệnh dài lâu nên một lần bọn họ biến mất mấy năm, e là cũng sẽ không có người nào chú ý tới.
Mười hai thuật sĩ cấp ba thu lại phóng xạ và sóng năng lượng khủng bố trên người, ngụy trang thành một đội lính đánh thuê và người mạo hiểm vô cùng bình thường ở miền trung đại lục, đi tới một thành thị cách đầm lầy Lân Hỏa không xa rồi khiêm tốn ngồi lên phi thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận