Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 808: Vô liêm sỉ (2)

Một phòng khách quý rõ ràng lớn hơn phòng của Lôi Lâm, một phù thủy có khuôn mặt gầy gò, con ngươi màu bạc, mặc áo choàng ma quỷ khóc kêu cười cợt: “Không ngờ tùy tiện đi ra ngoài đi dạo cũng có thể nhìn thấy vật sự tầm không tệ!”
Ông ta không sử dụng thiết bị báo giá mà là nhẹ nhàng lên tiếng: “1 tỉ ma thạch!”
Tuy rằng âm thanh rất thấp, nhưng lại quỷ dị truyền đến trong tai toàn bộ phù thủy ở sàn đấu giá, khiến những người báo giá im bặt đi.
Có thể làm được điểm này, tự nhiên là phù thủy Thần Tinh , người nào dám ra đây tranh? Không muốn sống sao?
Mà Lôi Lâm không giống, khi âm thanh này truyền vào lỗ tai, cả người hắn lại cứng đờ.
“Liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ! ! !” Tuy rằng ngữ khí không giống, nhưng đối i phương lưu lại cho Lôi Lâm ấn tượng quá mức sâu sắc, có chíp trong tay, trải qua so sánh âm tuyến, hắn lập tức nhận ra được thân phận của đối phương.
“Không ngờ ông ta cũng tới.”
Sau khi hết khiếp sợ, Lôi Lâm sờ sờ cằm, lại cười lạnh: “Chỉ có điều vì muốn thu được một vật đấu giá với giá rẻ, cũng có thể trực tiếp đe dọa phù thủy ở đây, liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ quả nhiên vẫn vô liêm sỉ như trước!”
Tuy rằng như vậy, hắn cũng không có dự định đứng ra lên án hay đánh lôi đài.
Khi thực lực không bằng người, thì nên khiêm tốn ngủ đông, hắn vẫn hiểu rõ đạo lý này, nếu không thì hắn cũng không sống được tới giờ.
Phù thủy Thần Tinh có lực uy hiếp tương đối mạnh mẽ, từ khi Cam Lợi Nhĩ báo giá, toàn bộ hội trường hoàn toàn yên tĩnh không hề có một tiếng động.
“. . . Được! Nếu như không có ai tăng giá, như vậy ta tuyên bố, phần phương pháp minh tưởng đỉnh cấp này sẽ thuộc về đại nhân trong phòng khách quý số một!”
Người chủ trì cười cợt khô khốc, bắt đầu giảng hòa.
Trên thực tế, nội tâm của ông ta lại đang chảy máu, theo ông ta thì giá cả vật này không thể chỉ là 1 tỉ ma thạch, giá cả cuối cùng ít nhất hẳn là vượt qua 2 tỉ, nếu như gặp được những thuật sĩ cao cấp kia ở đây, bán ra với một cái giá trên trời cũng có khả năng.
Hiện tại sao? Chỉ là đánh đổi mà Áo Khắc gia tộc bỏ ra để lấy được phần phương pháp minh tưởng này còn vượt qua cả 1 tỉ ma thạch, lần này e là muốn lỗ vốn.
“Tôn kính đại nhân! Vật đấu giá của ngài đã đưa đến, mời đi theo ta giao hàng! Mặt khác, Thủ Hộ giả đại nhân của gia tộc chúng ta cũng muốn gặp ngài!”
Lúc này, trong phòng riêng số một, Sắt Lan cung kính hành lễ, thậm chí ngay cả âm thanh đều có một chút run rẩy.
“Được rồi! Ta sẽ đi!”
Cam Lợi Nhĩ khoát tay áo một cái.
Dù là phù thủy Thần Tinh cũng nhất định phải giảng quy củ, ông ta xằng bậy như thế, tự nhiên sẽ bị phù thủy Thần Tinh của Áo Khắc gia tộc cảnh cáo, hiện tại chính là muốn mời ông ta tới đàm phán.
Trên thực tế, cơ hội để ông ta làm như thế cũng chỉ có lần này mà thôi, lần sau muốn hoặc dám như vậy, Lam Sơn Vương tuyệt đối sẽ trở mặt với ông ta.
Nhưng ở trong lòng ông ta lại không cảm thấy hối hận chút nào.
Dưới cái nhìn của ông ta, mặt mũi có là gì? Lợi ích thực tế mới là quan trọng nhất, lần này chỉ cần lép vế xin lỗi đối phương, đưa ra một cậu bảo đảm là có thể dùng giá rẻ thu được phương pháp minh tưởng đỉnh cấp, chuyện tốt như thế tại sao không đi làm?
Liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ vốn là phù thủy càng giảo hoạt và vô liêm sỉ hơn so với ma quỷ a, bằng không làm sao có khả năng khiến đông đảo ma quỷ sợ hãi như rắn rết, khóc kêu không ngớt chứ?
Bởi Cam Lợi Nhĩ ra tay, buổi đấu giá hôm nay cuối cùng đã tan rã trong không vui.
Mà tin tức liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ tham gia hội đấu giá lần này cũng giống gió bão truyền ra nếu không phải Lam Sơn gia tộc âm thầm bảo đảm, chuyện như vậy chỉ có một lần thì e là dòng người sẽ thiếu hơn nửa !
Dù sao, ai dám tranh cướp cùng phù thủy Thần Tinh chứ? Nếu như đối phương nhiều lần đều làm như thế, Phòng đấu giá Lam Sơn cứ trực tiếp đóng gói toàn bộ đồ vật đưa cho đối phương là được.
Bởi Phòng đấu giá Lam Sơn bảo đảm, ngày thứ hai bán đấu giá vẫn tiến hành như thường lệ.
Lôi Lâm cũng đến sàn đấu giá, quan sát từng vật quý giá được đấu giá, trong mắt không bi không hỉ.
Căn cứ vào ám chỉ của Sắt Lan lúc rời đi ngày hôm qua, khối tinh giới chi thạch này sẽ xuất hiện vào hôm nay.
Bởi vậy Lôi Lâm không có ra tay đấu giá vật nào, chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Mãi cho đến khi buổi đấu giá sắp kết thúc, người chủ trì mới nói ra lời khiến Lôi Lâm thầm động.
“Trân phẩm bán đấu giá ngày hôm nay: Tinh giới chi thạch!”
Sau đó, Lôi Lâm nhìn thấy trên đài đấu giá mục tiêu của lần này.
Đại danh của tinh giới chi thạch, trong tai đông đảo phù thủy cũng là như sấm bên tai, nhưng phù thủy chân chính xem qua nó lại không có mấy người.
Xuất hiện trên đài cao là một tảng đá đen nhánh, nhìn chẳng có gì đáng chú ý, nhưng nếu như xem xét tỉ mỉ, thì sẽ thấy ngoài tảng đá còn có từng điểm sáng màu xanh lam lấp loé, giống ánh sao.
“Tinh giới chi thạch là vật phẩm cùng tiền đề để tiến hành thí nghiệm cánh cửa tinh giới! Lần này chúng ta bán đấu giá khối tinh giới chi thạch này có trọng lượng là 1582 khắc, mật độ đạt đến cấp phàm nạp, có thể nói là một khối tinh giới chi thạch có phẩm chất tốt nhất trong vòng một trăm năm gần nhất, nguyên năng dồi dào, là lựa chọn hàng đầu để thí nghiệm cánh cửa tinh giới!”
Người chủ trì thao thao bất tuyệt giới thiệu.
So với phương pháp minh tưởng đỉnh cấp ngày hôm qua, tuy rằng tinh giới chi thạch có giá trị không bằng, nhưng tính thông dụng của nó lại mạnh hơn nhiều, bởi vậy lập tức được hoan nghênh.
Người chủ trì vung tay lên, màn ảnh trước mặt Lôi Lâm lập tức bắt đầu bùng lên.
Mà nhìn những con số liên tục tăng lên kia, khóe miệng Lôi Lâm hiện ra vẻ cười khổ.
Hắn vốn có suy đoán, bây giờ nhìn lên thì quả là thế, tinh giới chi thạch lại là một trong ba trân phẩm của hội đấu giá lần này, giá trị đã vô cùng khủng bố.
Bây giờ nhìn lại mới thấy ma thạch của hắn căn bản không đủ, nhất định phải bán tài nguyên ra.
Đồ tốt trên người hắn cũng có không ít, nếu thật sự bán ra lượng lớn, thì vẫn có tư cách tranh giá.
“1 tỉ ma thạch!” Lôi Lâm lập tức dùng thiết bị báo giá để trả giá, hy vọng có thể khiến đối phương khiếp sợ.
“Một tỷ một trăm triệu ma thạch!” Một người khác lập tức báo giá, là phòng khách quý số một, mặc dù đối phương không lần thứ hai truyền âm, nhưng hiện tại người nào không biết trong phòng khách quý kia chính là liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ: Phù thủy Thần Tinh đại nhân?
Lôi Lâm sờ sờ cằm, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm.
“Hì hì! Cam Lợi Nhĩ, chút ma thạch ấy mà ngươi còn không thấy ngại ra tay?”
Một âm thanh khác từ phòng quý khách số hai truyền ra, lập tức báo giá mới: “2 tỉ ma thạch!”
“Hả? Loại thái độ này, một phù thủy Thần Tinh khác ?”
Lôi Lâm vẫn cười khổ: “Lần này phiền phức rồi. . .”
Hắn mặc dù có tự tin đối với tài lực của chính mình, nhưng vẫn không ngông cuồng đến mức có thể so cùng phù thủy Thần Tinh .
Đồng thời, lần này hai phù thủy Thần Tinh tranh với nhau, hắn muốn còn dám nhảy vào là muốn chết sao?
Tuy rằng tinh giới chi thạch phi thường quý giá, lần này mất đi cũng đáng tiếc, nhưng so với mạng nhỏ của chính mình thì cái nào quan trọng hơn, Lôi Lâm vẫn phân rõ được.
Bởi vậy, hắn sáng suốt từ bỏ đấu giá, không theo nữa.
Đồng thời, còn có hội trao đổi tư nhân sau khi buổi đấu giá kết thúc là hi vọng. Lôi Lâm cũng chưa hề hoàn toàn mất đi hi vọng.
Mà trong phòng khách quý số một, khi nghe thấy âm thanh này của đối phương, sắc mặt Cam Lợi Nhĩ lập tức chìm xuống dưới: “Âm thanh này, là tiện nhân Ái Ma kia tiện. . .”
Mặc dù nói là nói như vậy, nhưng trên mặt Cam Lợi Nhĩ rõ ràng hiện ra vẻ kiêng dè.
Tiên Huyết đại công Ái Ma nổi tiếng vì điên cuồng cùng hung tàn, đối phương cũng là phù thủy Thần Tinh. Làm sao có thể sợ hắn được?
“Ba tỉ ma thạch!” Đáng tiếc hiện tại hắn thí nghiệm cánh cửa tinh giới đã tiến vào giai đoạn mấu chốt nhất, chỉ cần một thời gian nữa là có thể phát hiện ra tọa độ của ma quỷ vị diện kia, loại tài nguyên tinh giới chi thạch vốn khan hiếm này, dù là giá cao cũng phảin mua.
Bởi vậy, Cam Lợi Nhĩ vẫn nhịn đau hô lên cái giá này, trong lòng lại giống như đang chảy máu vậy.
“Ha ha. . . Cam Lợi Nhĩ, túi tiền của lão cũng cằn cỗi như cùng thành Tội Ác vậy, ta ra 4 tỉ!”
Ái Ma đối diện hiển nhiên không biết thu được tin tức gì, bắt đầu không buông tha.
Cái giá này hiển nhiên đã vượt qua giá trị của khối tinh giới chi thạch này, khiến cho Cam Lợi Nhĩ không khỏi có chút chần chờ.
Nhưng vừa nãy Ái Ma cười nhạo, thực sự làm ông ta có chút lúng túng.
“Bốn tỷ năm triệu ma thạch!” Cam Lợi Nhĩ trực tiếp hô lên. Đồng thời dưới đáy lòng quyết định, chỉ cần đối phương dám theo tiếp theo, hắn sẽ lập tức từ bỏ, làm cho đối phương chịu thiệt thòi.
“Ha ha. . . Cam Lợi Nhĩ, ông cho rằng ta sẽ theo sao? Sai rồi, khối tinh giới chi thạch này cũng không phải đặc biệt đồ vật ghê gớm gì, để cho ông vậy?”
Nằm ngoài dự liệu của Cam Lợi Nhĩ chính là, Ái Ma lại đột nhiên thu tay lại, khiến ông ta vô cùng tức giận.
“Nói thật, tốn bốn tỷ năm triệu ma thạch để mua một khối tinh giới chi thạch như thế, Cam Lợi Nhĩ, sự khôn khéo của ông đi đâu rồi?” Ái Ma ở đối diện tiếp tục cười nhạo, mỗi lần lên tiếng đều giống như đang tát lên mặt Cam Lợi Nhĩ vậy.
“Tiện nhân này. Một ngày nào đó, một ngày nào đó. . .”
Cam Lợi Nhĩ cắn răng, trong con ngươi màu bạc xuất hiện từng tơ máu.
Sóng lớn khủng bố thậm chí khiến mấy phòng khách quý khác cảm thấy bất an.
“Ái Ma, cứ chờ đó cho ta. . .” Sau khi ném lại câu nói này, Cam Lợi Nhĩ nhanh chóng đứng dậy rời đi, không ở lại chỗ này nữa.
Còn Lôi Lâm sau khi nghe đến cái tên này lại hơi kinh hãi: “Tiên Huyết đại công? Đó không phải là lão sư của Phù Nhị sao?”
Tiên Huyết đại công Ái Ma cũng là thuật sĩ cấp bốn cảnh giới Thần Tinh, là nhị trưởng lão trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
“Hóa ra là bà ta, chẳng trách lại thấy Cam Lợi Nhĩ không hợp mắt. . .”
Lôi Lâm thở ra một hơi dài: “Không ngờ vị đại nhân này cũng tới đây, đồng thời khẳng định là ngày hôm nay mới tới, nếu không thì, huyết dịch của con trai Thái Dương ngày hôm qua tuyệt đối sẽ không để cho đối phương. . .”
Từ lần trước sau khi thám hiểm Lưu Sa bí cảnh có thu hoạch lớn, mấy người Lôi Lâm bọn hắn lập tức báo cáo tình huống cụ thể cho Cát Nhĩ Bá Đặc đại công.
Đặc biệt Lôi Lâm, bởi vì có Cam Lợi Nhĩ tồn tại, bọn hắn khẳng định sẽ không có cơ hội bước vào vùng đất bị lãng quên nữa, nên dứt khoát dâng lên bản đồ cụ thể, đặc biệt suy đoán về bí cảnh trung tâm trong Lưu Sa pháo đài cổ.
Hắn chính là muốn Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi chú ý tới Lưu Sa bí cảnh, thậm chí cướp đoạt từ trên tay Cam Lợi Nhĩ, nếu như vậy, có lẽ hắn còn có cơ hội thâm nhập thăm dò.
Một bí cảnh đương nhiên không thể khiến Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi nổi lòng tham, nhưng nếu như là một thượng cổ bí cảnh có bí cảnh trung tâm thì sao?
Đặc biệt bí cảnh này còn do thuật sĩ thượng cổ xây dựng ra, nắm giữ rất nhiều tài nguyên khan hiếm mà thuật sĩ cần?
Ngoại trừ tình báo ra, Lôi Lâm giao ra huyết mạch tinh thạch, trứng Huyết Thứu, còn có thu hoạch của La Tân, tất cả đều lọt vào mắt Cát Nhĩ Bá Đặc đại công.
Bởi vậy, sau khi trở về, Cát Nhĩ Bá Đặc lập tức mời hai vị trưởng lão khác, liên thủ tạo áp lực với Cam Lợi Nhĩ.
Nghe đồn, lần này Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi bỏ rất nhiều công sức, không chỉ mạnh mẽ đánh bại nhục nhã Cam Lợi Nhĩ một trận, thậm chí còn chiếm được một phần ở Lưu Sa bí cảnh, còn có quyền ưu tiên mua.
Chính vì thế mà quan hệ giữaCam Lợi Nhĩ cùng ba vị thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà, dĩ nhiên là không ổn rồi.
Lúc trước, ba người bọn hắn liên thủ đã suýt khiến Cam Lợi Nhĩ ngã xuống.
Cũng chính vì như thế, Cam Lợi Nhĩ mới nhớ mãi không quên ba người Lôi Lâm, thậm chí còn âm thầm phát lệnh truy nã.
Đây cũng là kẻ cầm đầu khiến Lôi Lâm không thể không ngoan ngoãn ở lại lãnh địa, một bước cũng không dám ra ngoài, khổ sở chịu đựng cả một thế kỷ.
Sau khi biết rõ cao tầng trong tổ chức cũng ở nơi này, Lôi Lâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn có thể tham dự buổi đấu giá ngày mai, còn cả hội giao dịch tư nhân sau đó.
Nếu không thì hắn đã có dự định sẽ từ bỏ hội trao đổi tư nhân.
Phù thủy Thần Tinh có năng lực tra xét quá mức khủng bố, nếu như Cam Lợi Nhĩ vẫn ở nơi này, hắn không chắc có thể vĩnh viễn ẩn giấu được đối phương.
Chỉ cần bị Cam Lợi Nhĩ phát hiện, chắc hắn đối với phương cũng sẽ không để ý việc tiện tay ép chết hắn như một con kiến nhỏ đâu.
Chẳng qua, cho dù biết Ái Ma ở đây, Lôi Lâm cũng không có dự định đi tới nhận thân.
Nếu như Cát Nhĩ Bá Đặc đại công ở đây, hắn đương nhiên sẽ tới gặp, thậm chí xin nhờ đối phương giúp hắn thu thập tinh giới chi thạch.
Nhưng Ái Ma thì vẫn nên thôi đi.
Đối phương tuy rằng cũng là trưởng lão cuar5 Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, nhưng rõ ràng là không cùng phe phái với hắn, đi tới cũng chỉ lúng túng mà thôi.
Nghĩ đến Ái Ma, Lôi Lâm lại nhớ đến Phù Nhị.
Vị nữ thuật sĩ kia cũng phi thường may mắn, thông qua giao dịch với Lôi Lâm thu được huyết mạch tinh thạch, thành công cứu vãn gia tộc của chính mình, sau đó nghe đồn vẫn luôn bế quan nghiên cứu, có vẻ là muốn đột phá bình cảnh thăng cấp.
Thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà một khi lên cấp Thần Tinh, cũng sẽ thu được hiệu quả huyết mạch thuần hóa, biện pháp này tự nhiên khó khăn hơn so với tìm tìm một thuật sĩ thuần huyết ở rể, nhưng dù gì cũng coi như là một hy vọng.
Nói ra thì Phù Nhị trong số các nữ thuật sĩ cũng coi như giữ mình trong sạch, đáng tiếc tính cách quá cứng rắn.
Lôi Lâm sờ sờ cằm, dựa cào lời đồn thì sở dĩ cô nàng này bế quan, dường như còn vì hắn đột phá hoá lỏng đã kích cô nàng.
Có nguyên nhân này, Lôi Lâm lại càng không dám xuất hiện trước mặt Ái Ma, nếu không chẳng may đối phương dựa vào chính mình là phù thủy Thần Tinh mà ép hắn ở rể gì đó, vậy chẳng phải là hắn tự gây phiền phức sao?
Đương nhiên, nếu như hắn bị Cam Lợi Nhĩ phát hiện thân phận trước, vậy cũng chẳng them quam tâm ba bảy hai mươi mốt gì, khẳng định là phải khiến Ái Ma chú ý và cầu cứu, cho dù đến lúc đó phải trả giá là ở rể để đánh đổi, hắn cũng chấp nhận.
Sinh mệnh chỉ có một, một khi mất đi chính là không còn gì cả.
Đứng trước những lựa chọn quan trọng này, trinh tiết của Lôi Lâm sẽ hạ thấp.
Bởi vì có những kiêng kỵ này, Lôi Lâm hành động càng ngày càng khiêm tốn, kỹ thuật áp súc lực lượng tinh thần và nghĩ hình thuật cũng được toàn lực vận chuyển, bảo đảm khí tức của chính mình không bị hai vị phù thủy này phát hiện.
May là buổi tối hôm đó, một số phù thủy cao cấp như Lôi Lâm lại cảm nhận được ngoài thành Lam Sơn truyền tới gợn sóng mạnh mẽ.
Cho dù cách nhau rất xa, sức chấn động kia vẫn cứ khủng bố đến mức khiến Lôi Lâm có chút nghẹt thở.
Mà một số phù thủy cấp thấp lại không cảm giác được.
Chỉ có phug thủy càng gần cảnh giới Thần Tinh mới rõ ràng cảnh giới này khủng bố thế nào.
Sau khi, Lôi Lâm thu được tin tức liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ và Huyết Tinh đại công Ái Ma đã rời đi thành Lam Sơn, khiến hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nhân tố không thể khống chế này vẫn nên càng ít càng tốt.
Những phù thủy khác và Lôi Lâm cũng có cái nhìn tương tự, trong hoàn cảnh luôn luôn có phù thủyThần Tinh, bọn họ căn bản không thể thoả thích tùy ý dùng ma thạch để mua vật mà mình muốn.
Lỡ may có một vật nào đó của mình bị đối phương để ý? Đến lúc đó làm sao bây giờ?
Bởi vậy, không khí đấu giá bầu hai ngày nay vẫn có chút ngột ngạt, khó chịu nhất là Áo Khắc gia tộc, bởi Cam Lợi Nhĩ không tuân quy củ xuất hiện , khiến cho thu nhập của bọn hắn giảm mạnh.
Giống như nhiệt tình và áp lực đang bị đè ép đột nhiên bộc phát, đấu giá ngày thứ ba ồn ào vượt xa khỏi dự liệu của Lôi Lâm.
Các loại vật đấu giá đều được bán với giá cả cực cao, các phù thủy ở phòng khách quý cùng phù thủy phổ thông có tiền tầng tầng lớp lớp , khiến Lôi Lâm cũng phải kinh hãi.
Vốn dĩ với cơ sở của hắn, trong số những phù thủy này cũng chỉ có thể tính là hàng đầu, mà không thể lọt vào mấy người hạng nhất kia.
Hắn từng thấy một người ngồi dưới sảnh trong hàng ngũ phù thủy bình thường, mặt không biến sắc địa dùng giá mười mấy tỷ ma thạch giá để mua trân bảo nào đó, mà nguyên nhân sự kiện chẳng qua là bởi vì tranh giành tình nhân mà thôi.
Sau đó, thông qua cuộc trò chuyện của người khác, hắn mới biết tiểu tử này lại là hậu duệ dòng chính của một vị phù thủy Thần Tinh, sở hữu toàn bộ tài nguyên của thế lực lớn, ma thạch nhiều đến mức đếm không hết.
Nhưng cho dù là như vậy, hắn cũng không dám hung hăng ở trước mặt hai vị phù thủy Thần Tinh, nên hôm nay mới dám oai phong ở đây
Đồng thời, Lôi Lâm cũng nhìn thấy vị tộc trưởng Nặc Nặc Lệ Pháp gia tộc- Phàm Tư kia ra tay, đấu giá được một vu trận hóa tinh đã trải qua tối ưu hóa, hiệu quả có thể vượt qua vu trận bình thường 20%, còn có một nhóm lớn tài liệu phụ trợ đột phá hóa tinh, nhìn dáng vẻ này là sắp đột phá bình cảnh lực lượng tinh thần hóa tinh, khiến hắn không khỏi chú ý thêm vài lần.
Căn cứ vào vận mệnh kim tệ chỉ dẫn, lần này thứ hắn cần có thể có tin tức trên thân đối phương.
Mà một trân phẩm đấu giá cuối cùng lại là một đỉnh cấp ma khí —— tam mãng gưới!
Nghe đồn khi rèn đúc ma này, đã từng lấy ra linh hồn và huyết nhục của ba thượng cổ hàn mãng, bên trong không chỉ có không gian tồn trữ vô cùng vô tận, còn là có thể chống lại ba lần công kích toàn lực của phù thủy Thần Tinh !
Thượng cổ phù thủy Thần Tinh toàn lực công kích, cũng là Thần Tinh sát chiêu! Là vu thuật khủng bố có thể khiến nhật nguyệt ảm đạm, sơn hà đổ nát!
Dưới công kích trình độ như thế mà còn có thể có ba cơ hội bảo mệnh! Giá trị của ba mãng giới này không thể nghi ngờ gì chính là bảo vật quý giá nhất trong hội đấu giá lần này.
Cho dù là phù thủy Thần Tinh cũng sẽ vì thế mà đỏ mắt.
Chỉ cần có đỉnh cấp ma khí này ở trên người. Khi chiến đấu cùng phù thủy cùng cấp, nhất định có thể chiếm lợi lớn. Thậm chí đưa đến tác dụng xoay chuyển càn khôn.
Giá cả của nó cũng một đường tăng lên, cuối cùng thậm chí vượt qua giá cao nhất vốn là tinh giới chi thạch, đạt đến tám mươi sáu trăm triệu ma thạch khủng bố, bị một phù thủy trong phòng quý khách lấy đi.
Lôi Lâm đoán đối phương vô cùng có khả năng cũng là một vị phù thủy Thần Tinh nào đó, thậm chí chính là vị Lam Sơn Vương đại nhân kia.
Bất kể nói thế nào, buổi đấu giá Lam Sơn cuối cùng cũng coi như thuận lợi kết thúc, mà làn sóng do buổi đấu giá tạp lên. Đặc biệt Tam Mãng Giới xuất thế, khiến tin tức kéo dài không ngừng lên men, không ngừng lan ra bốn phía địa vực.
Một số phù thủy cấp thấp vội rời đi Thành Lam Sơn, tiếp tục nghiên cứu của mình hoặc là lữ đồ.
Phù thủy rời đi khiến trật tự trong toàn bộ Thành Lam Sơn dần chuyển biến tốt, thế cuộc vốn có chút rối loạn cũng an ổn hơn.
Nhưng một số phù thủy cao cấp tương tự Lôi Lâm lại yên lặng chờ đợi gì đó.
Đối với bọn hắn, buổi đấu giá lần này chỉ là bữa ăn sáng khai vị, bữa tiệc lớn chân chính còn ở phía sau.
Mà Áo Khắc gia tộc tuy rằng ở bề ngoài đã thu đội phù thủy tinh nhuệ tuần tra về, nhưng trên thực tế vẫn ở trong trạng thái ngoài lỏng trong chặt, đẳng cấp đề phòng trong tối liên tục tăng lên.
Tất cả những nguyên nhân này đều vì hội trao đổi tư nhân kia!
Bởi vì hội trao đổi ẩn danh, bởi vậy rất nhiều phù thủy đều sẽ chọn tiêu tang ở đây, đồ vật lấy ra đều là tinh phẩm, đồng thời giá cả cũng phi thường rẻ.
Áo Khắc gia tộc bảo đảm an toàn trong thời gian giao dịch, còn có tin tức sẽ hai bên không tiết ra ngoài, đương nhiên, sau khi giao dịch, phiền phức do vật giao dịch dẫn đến thì Áo Khắc gia tộc sẽ không thừa nhận.
“Huyết Thủ tiên sinh! Hội trao đổi ẩn danh sẽ cử hành vào đêm nay. Địa điểm ở. . .”
Lôi Lâm nhắm mắt minh tưởng đang ở một quán trọ nhỏ, thì đột nhiên mở mắt ra. Một bí pháp dấu ấn hình vòng hoa từ thiết bị liên lạc trên eo hắn bắn ra. Bên trong truyền ra giọng của Sắt Lan.
Người phụ này còn đang nỗ lực lôi kéo Lôi Lâm tiến vào Áo Khắc gia tộc, nói gần nói xa không ngừng tìm hiểu Lôi Lâm.
Nhưng Lôi Lâm làm sao có thể để đối phương thực hiện được? Không chỉ giấu giếm lai lịch của chính mình vô cùng chặt chẽ, thái độ cũng như gần như xa, khiến Sắt Lan rất khổ não.
Cuối cùng, hắn thậm chí trực tiếp thay đổi nơi ở, chỉ dùng bí pháp dấu ấn liên lạc, khiến đối phương hoàn toàn không có cách nào.
Vào đêm, Lôi Lâm cố ý lần thứ hai thay đổi bề ngoài , dựa theo chỉ dẫn của đối phương, đi tới ngoài thành Lam Sơn.
Loại hội trao đổi ẩn danh nay dễ dàng xảy ra chuyện nhất, cho dù là có vị Lam Sơn Vương đại nhân kia tọa trấn, Áo Khắc gia tộc cũng không dám trực tiếp mở ở trong thành, chỉ có thể lựa chọn ở bên ngoài.
Nếu như vậy, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng có thể hạ thấp tổn thất đến mức nhỏ nhất.
“Hả? Còn có phù thủy khác?”
Sau khi Lôi Lâm hạ xuống, vừa vặn nhìn thấy một gã phù thủy khác, đối phương hiển nhiên chỉ nhanh hơn hắn một bước, đi tới một sơn động không đáng chú ý.
“Hoan nghênh!”
Hai ông lão mặc trang phục có dấu hiệu của Áo Khắc gia tộc đi ra, cũng không hỏi cái gì, mà trực tiếp đưa tới một mặt nạ màu đen.
Tên phù thủy kia gật gù, cũng không nói gì, sau khi nhận mặt nạ thì trực tiếp đi vào.
Không có ký hiệu, không có khẩu lệnh, cũng không cần nhìn thẻ khách quý, chỉ cần phù thủy biết lối vào này là đều có thể tiến vào, đồng thời còn được phân phát dụng cụ chuyên môn phụ trợ ẩn nấp, chính là dựa vào chút bí mật cùng nghiêm mật này mà hội giao dịch này mới có thể tồn tại dài lâu không suy như thế.
“Căn cứ vào lời Sắt Lan từng nói, toàn bộ hội trường nơi này đều bố trí một tầng vu trận che lấp cỡ lớn, lại phối hợp mặt nạ mang hiệu quả ẩn nấp cùng phù thủy tự mình che giấu, ngay cả nam hay nữ đều rất khó phân biệt ra được, thậm chí, cho dù là phù thủy Thần Tinh , ở bên trong cũng không thấu nhìn che giấu, bằng không chính là đang đối kháng với toàn bộ vu trận!”
Lôi Lâm khóe miệng cười lạnh.
“Nhưng trên thực tế. . .” Hắn đi lên phía trước, cũng không nói gì, tiếp nhận mặt nạ từ trên tay ông lão, đi thẳng vào.
Hai ông lão này đều có thực lực cấp ba hóa tinh, lại để ở chỗ này trông cửa, chứng tỏ Áo Khắc gia tộc cũng không hề thả lỏng.
“Chíp! Điều động kính hiển vi nguyên tử quét hình!”
Lôi Lâm im lặng không lên tiếng thầm nói.
“Quét hình bắt đầu! Điều động kính hiển vi phụ trợ . . . Keng! Phát hiện dị thường!”
Chíp rất nhanh đã có phản hồi, trong tầm mắt Lôi Lâm, trên mặt nạ màu đen, lúc này mọc đầy loại bọ rùa đã từng gặp ở hội đấu giá trong gặp qua.
Thậm chí, số lượng còn nhiều hơn, đang vô cùng cẩn thận bò tới trên người Lôi Lâm.
“Hắc hắc. . . Đây chính là Áo Khắc gia tộc a!” Lôi Lâm lắc lắc đầu.
Toàn bộ hội trường giao dịch có vu trận ẩn nấp là thật sự, ẩn náu phù văn trên mặt nạ cũng là thật, nếu không, căn bản qua không được nhiều phù thủy kiểm nghiệm như vậy.
Nhưng Áo Khắc gia tộc lại âm thầm ra tay, trong toàn bộ hội trường, thậm chí trên mặt nạ đều có loại bọ rùa này.
Bọn họ không dám làm bộ ở vu trận, bởi vậy vu trận trong hội trường xác thực có thể ngăn cách phù thủy Thần Tinh dò xét, nhưng ở trước mặt loại bọ rùa còn bé hơn tro bụi gấp một vạn lần này, bất luận đám phù thủy làm cái gì, cuối cùng đều sẽ bị Áo Khắc gia tộc biết.
“E là loại sâu này tồn tại, ngay cả những phù thủy Thần Tinh kia đều không có phát hiện đi. . .”
Lôi Lâm thở dài, một tầng thuốc bột màu đen nhỏ đột nhiên xuất hiện trên tay.
Những bọ rùa kia dường chịu bị hấp dẫn, lập tức bò tới thuốc bột, đồng thời ôm nhau trở thành một đoàn.
“Chíp! Bắt đầu mô phỏng sinh vật gợn sóng, phát ra tin tức giả tạo!”
“Thu được nhiệm vụ, bắt đầu. . .”
Chíp rất nhanh lên tiếng.
Trong ba ngày bán đấu giá, Lôi Lâm luôn đàng hoàng, hầu như không mua bán đấu giá cái gì, chính là kiêng kỵ đặc tính tra xét của loại sâu này.
Nhưng hắn cũng không hoàn toàn nhàn rỗi, mà là thông qua chíp không ngừng quét hình cùng thôi diễn, nắm giữ được tập tính của loại sâu này.
Hắn biết rõ tính tình của loại gia tộc lớn này, nếu như trên hội đấu giá đã có bố trí, vậy khẳng định cũng sẽ không bỏ qua nơi này, thậm chí còn càng nghiêm mật, vì thế đã sớm luyện chế thuốc, cũng làm tốt biện pháp yểm hộ.
Dưới thuốc bột của hắn, thông qua kính hiển vi, Lôi Lâm có thể nhìn thấy những con bọ rùa này giống như uống say, trở nên lười biếng, cuối cùng cũng đều trở lại mặt nạ.
Lôi Lâm cười cợt, một đường đi vào bên trong, đeo mặt nạ lên.
Cùng lúc đó, một luồng sóng chấn động thần bí mà cực kỳ bé nhỏ cũng từ trên người hắn tản ra.
Dưới hội trường giao dịch to lớn, trong một không gian bí ẩn.
“Khởi bẩm tổ phụ đại nhân! Căn cứ vào tinh tiết trùng gửi tin, tất cả hiện nay đều bình thường!”
Tộc trưởng đương đại Áo Khắc gia tộc đang cung kính mà bẩm báo một phù thủy trung niên có mái tóc màu xanh lam.
“Ừm! Lần này có mấy đào phạm từ bắc bộ lẩn trốn đến nơi này, nghe đồn bọn hắn còn trộm cắp báu vật những nơi khác, ý đồ đến đây tiêu tang, cần đặc biệt chú ý!”
Phù thủy có mái tóc màu xanh lam lạnh nhạt nói, trên người không có một chút uy thế nào, lại khiến Áo Khắc tộc trưởng không dám ngẩng đầu.
“Ngài yên tâm, dưới sự theo dõi của tinh tiết trùng, dù bọn hắn sử dụng thủ đoạn gì, đều không có chỗ che thân!”
Vị tộc trưởng này tự tin như thế là có nguyên nhân.
Loại tinh tiết trùng này là đặc sản dị thế giới, khi Lam Sơn Vương thăm dò cánh cửa tinh giới đã ngẫu nhiên phát hiện ra.
Sau đó ông ta thông qua nghiên cứu, không chỉ thành công thuần hóa loại vật chủng này, còn để đối phương nắm giữ năng lực dò xét, trở thành lá bài tẩy bí truyền của Áo Khắc gia tộc, trong cả gia tộc chỉ có Lam Sơn Vương cùng đương đại tộc trưởng biết được.
Bởi tinh tiết trùng có thể tích thực sự quá nhỏ, gợn sóng sinh vật trên người lại yế đến mức có thể bỏ qua, không có máy móc chuyên môn căn bản không thấy được, bởi vậy thậm chí có rất nhiều phù thủy Thần Tinh đều không phát hiện được.
Nghĩ đến những phù thủy Thần Tinh bình thường cao cao tại thượng nghĩ mình ẩn giấu liền thiên y vô phùng kia, ở đây đều bạo lộ ra hết sạch, vị tộc trưởng này liền vẫn muốn cười.
Đương nhiên, cho dù hắn đã từng dùng những tinh tiết trùng này nhìn trộm qua mấy vị nữ phù thủy Thần Tinh lõa thể, thậm chí còn để lại bản vẽ, nhưng xưa nay không dám lộ ra, nếu không thì, toàn bộ Áo Khắc gia tộc có lẽ sẽ bị các vị phù thủy Thần Tinh nổi giận san bằng.
Lam Sơn Vương lạnh nhạt nói.
“Ta biết, tổ phụ đại nhân!”
Vị tộc trưởng này gật đầu, khom người đi ra ngoài.
Sau khi thu được tình báo, trước hết để cho những tù phạm này tiêu tang ở đây, sau đó lại đuổi bắt đánh giết đối phương, vừa lĩnh được giải thưởng đã treo, cách làm ăn cả bàn trên lẫn bàn dưới này, cũng không phải lần đầu tiên hắn làm.
Tích lũy ban đầu của tư bản không phải phi thường chậm thì chính là dị thường máu tanh, nếu không có những thủ đoạn này, cho dù Lam Sơn Vương là phù thủy Thần Tinh, Áo Khắc gia tộc cũng không thể phát triển được nhanh như vậy.
Trong lòng Áo Khắc tộc trưởng nóng hừng hực, hắn không thể chờ đợi được nữa đi tới phòng điều khiển, chà xát ngón tay.
“Lần này hội giao dịch ẩn danh sẽ có mấy phù thủy Thần Tinh đến đây? Ta rất chờ mong. . .”
“Nơi này là phòng điều khiển trung tâm, mệnh lệnh tử thể truyền tới toàn bộ hình ảnh thu thập được!” Hắn ấn vào một khối thủy tinh, ra lệnh.
Rất nhanh, rất nhiều hình chiếu hình thành từng ô vuông nhỏ, mà ở phía trên đều là những phù thủy bên ngoài tham gia hội trao đổi kia, bên cạnh còn có chân dung của bọn hắn.
Cá biệt bên cạnh nữ phù thuỷ sư phi thường xinh đẹp, thậm chí còn có hình vẽ toàn thân, đương nhiên là loại không mặc quần áo kia.
Hai mắt vị tộc trưởng này tỏa ánh sáng, bắn ra vẻ hưng phấn.
Hắn không chú ý tới chính là, ở một góc màn hình, Lôi Lâm với vai trò nhân vật lại lộ ra một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ.
Hội trao đổi này được cử hành trong một động đá lớn dưới lòng đất.
Trên mặt đất tràn đầy phù văn dấu ấn mạnh mẽ, toả ra sóng năng lượng khủng bố.
Mà trên người Lôi Lâm cũng tỏa ra một tầng vầng sáng màu đen, liên hệ với vu trận trên đất, hoàn toàn che bóng người của hắn trong ánh sáng đen.
Từ bên ngoài xem, phù thủy tiến vào nơi này đều là từng chùm sáng màu đen. Ngay cả nam nữ đều rất khó nhận ra.
Đồng thời, vu trận cường lực cũng là loại Lôi Lâm chưa từng thấy, hắn không khỏi mệnh lệnh chíp ghi chép lại loại hoa văn này.
Rất hiển nhiên đây là vu trận chỉ có phù thủy Thần Tinh mới có thể bố trí, thậm chí đối với phù thủy cùng cấp bậc cũng có tác dụng che chắn lực lượng tinh thần dò xét.
Điểm này đã được nghiệm chứng qua rất nhiều phù thủy tham dự hội giao dịch ẩn danh rồi.
Đáng tiếc bọn họ không biết chính là tuy rằng Áo Khắc gia tộc không giở trò trên vu trận, nhưng đã sớm bố trí mật thám trí mạng đến trên người bọn họ.
Một loại bọ rùa còn nhỏ hơn hạt so tro bụi vạn lần, cho dù nhiễm đến trên người, cũng hoàn toàn không cảm ứng ra.
Càng không cần phải nói những con tinh tiết trùng này còn có thiên phú ẩn nấp cùng ngụy trang.
Trải qua Áo Khắc gia tộc bồi dưỡng và chuyên môn huấn luyện, những con tinh tiết trùng này đã biến thành mật thám khủng bố, có thể mò ra tất cả bí mất của những phù thủy tham gia giao dịch hội này.
“Đáng tiếc. . .”
Lôi Lâm và rất nhiều chùm sáng màu đen cùng đi, trong lòng lại có chút tiếc nuối.
Hiện nay vì hắn nghiên cứu loại sâu này chưa thể tính là xâm nhập quá sâu. Chỉ có thể đạt đến công hiệu che giấu tự thân, còn lần theo ngược lại, thậm chí đánh cắp hình ảnh tư liệu khác từ phòng điều khiển trung tâm cũng không phải không được, nhưng cần rất nhiều thời gian phá giải, thậm chí chính mình cần chuyên môn bồi dưỡng được tinh tiết trùng để vào mới có thể làm được.
Mà những việc này đều cần thời gian! Vấn đề là hắn chỉ tham gia buổi đấu giá ba ngày, có thể làm được như hiện tại đã tính là phi thường không tồi rồi, không thấy nhiều phù thủy Thần Tinh đều không phát hiện ra bí mật của tinh tiết trùng, đã lộ ra thân phận của chính mình không còn một mống sao?
Chờ đến khi đá chùm sáng màu đen ở trong động càng ngày càng nhiều, một tiếng chuông lanh lảnh đột nhiên vang lên, thu hút ánh mắt của các phù thủy đến trung tâm sân khấu.
Mà ở nơi đó, vầng sáng lấp lóe. Một phù thủy trung niên có mái tóc màu vàng óng xuất hiện.
“Trong số chư vị có thể có rất nhiều người nhận ra ta, cũng có người không quen biết ta, cho ta trước tiên tự giới thiệu mình một chút, bản Lý Áo Áo Khắc, người chủ trì phòng đấu giá Lam Sơn, lần này sẽ do ta đến chủ trì lần hội trao đổi ẩn danh này. . .”
Trên mặt Lý Áo tràn trề nụ cười nhiệt tình.
“Không nhiều lời nữa, bởi vì hội trao đổi ẩn danh chỉ có một đêm, ta cũng sẽ không làm lỡ thời gian quý giá của mọi người, lần này hội trao đổi tổng cộng có hai phân đoạn. Đầu tiên là những phù thủy cần trao đổi vật phẩm. Có thể theo thứ tự đi lên trên đài, biểu diễn ra món đồ mình muốn bán ra. Đồng thời nói ra đồ vật hi vọng có thể trao đổi, mỗi người có hạn mức là ba vật! Đợi phân đoạn trao đổi rộng rãi này kết thúc chính là thời gian ẩn danh trao đổi, mọi người có thể tùy ý ẩn danh giao lưu, thế nhưng. . . Nơi này nghiêm cấm tranh đấu, đồng thời một khi ra khỏi phạm vi động đá, Áo Khắc gia tộc chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không phụ trách vật phẩm mà các vị trao đổi! ! !”
Cả vẻ mặt và giọng nói của Lý Áo đều có chút nghiêm túc, mà dường như vì phối hợp với lời nói của hắn, từ trong vu trận trên mặt đất lại bắn ra uy thế mạnh mẽ, tốt giống một ngọn núi lớn.
“Xin yên tâm, quy củ của Áo Khắc gia tộc, chúng ta đều biết rõ.
Thanh âm trầm thấp từ các phù thủy vây xem phát sinh, hiển nhiên trong này có phù thủy đã không phải mới tới một lần hai lần.
“Rất tốt!” Lý Áo gật đầu, nhường ra vị trí trên đài cao.
Xèo! Xèo! Xèo!
Ngay sau đó có ba tia sáng đen bay tới trên đài cao.
Rất hiển nhiên, những phù thủy này đều có kinh nghiệm, biết lên trước là chiếm tiện nghi nhất, dù sao thứ bọn họ cần rất có thể ở trên tay một vị phù thủy nào đó ở dưới, mà người xuất thủ trước tiên lại càng dễ dàng đắc thủ, đồ vật cũng sẽ không bị đổi đi trước.
“Ha ha. . . Xin lỗi. . .”
Vệt đen ở giữa có tốc độ cực nhanh, so với hai vệt đen khác thì nhanh hơn một bước đứng trên đài cao, một âm thanh máy móc từ chùm sáng màu đen phát ra, không nhận ra nam nữ.
Thấy tình huống như vậy, hai vệt đen kia chần chừ một lúc, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lui lại, bọn hắn biết quy củ của Áo Khắc gia tộc, cũng rõ ràng nếu như không lần lượt, kết cục sẽ có nhiều phiền phức, bởi vậy không có dự định cướp giật và tranh luận.
“Chư vị! Lần này ta mang đến vật trao đổi là “Cấm kỵ cổ chung” , còn vật muốn trao đổi là. . .”
Người này vừa nói ra khỏi miệng, phù thủy phía dưới lập tức ồn ào một trận.
“Cấm kỵ cổ chung? Đó không phải bảo vật truyền thừa của Lư Tạp gia tộc ở bắc bộ sao? Làm sao có thể xuất hiện ở đây?”
“Nghe nói có mấy phù thủy gan to bằng trời lẻn vào gia tộc kia trộm cướp, cuối cùng lẩn trốn đến gần Lam Sơn, sẽ không phải chính là hắn chứ?”
Lý Áo ở một bên xem cuộc vui cũng có chút khiếp sợ, không ngờ đối phương lại không thể chờ đợi như thế đã lập tức muốn ra tay.
Hắn giật mình, lượng lớn tinh tiết trùng trong bóng tối lan đầy thân thể vị phù thủy kia.
Chỉ cần có bọn chúng ở trên người, tên phù thủy kia không thể thoát khỏi được Áo Khắc gia tộc lần theo.
“Cấm kỵ cổ chung? Chíp!”
Lôi Lâm đứng dưới đài cũng là ngẩn ra, sau đó âm thầm ra lệnh.
“Cấm kỵ cổ chung: Một trong kỳ vật vu thuật từ thượng cổ truyền thừa xuống, nghe đồn bên trong chất chứa sức mạnh của thời gian, là chí bảo truyền thừa của Lư Tạp gia tộc bắc bộ!”
Chíp nhanh chóng truyền ra một đoạn tư liệu, còn có một hình ảnh, hiển nhiên là hình vẽ ghi chép trên giấy da dê, đó là một cái chuông màu đen lớn trông rất sống động, kim chỉ nam vặn vẹo, có cảm giác thác loạn quỷ dị.
“Lực lượng thời gian? !” Lôi Lâm trợn to hai mắt, “Đây chính là sức mạnh quy tắc phi thường cao cấp, làm sao có thể bị phù thủy cấp thấp khống chế. . .”
Phù thủy nghe đồn về cấm kỵ cổ chung còn có rất nhiều, đám phù thủy đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm chùm sáng màu đen trên đài.
Nói chính xác là trên đài phù thủy trên tay biểu diễn ra đồ vật.
Đó là một vật trang sức hình tròn, giống hình vẽ mà chíp đưa ra như đúc, bên ngoài là màu đồng đen, không hề có chút cảm giác kỳ dị nào.
“Chíp, quét hình!” Trong lòng Lôi Lâm biết có sự khác thường, lập tức mệnh lệnh chíp quét hình.
“Nhiệm vụ thành lập! Bắt đầu quét hình! Keng! Bị trường lực không rõ quấy rầy, không thể tiến hành quét hình!”
Trong giao diện của chíp, Lôi Lâm nhìn thấy ngoài rìa màu đen kia hình thành một khu vực trống không quỷ dị, không cho chíp quét hình.
Từ khi Lôi Lâm tấn tăng lên thuật sĩ cấp 3, chíp đã trải qua nhiều lần cường hóa, chuyện bị trường lực quấy rầy, không thể quét hình này đã rất ít xuất hiện.
Khả năng duy nhất chính là cấm kỵ cổ chung kia là hàng thật, sức mạnh của thời gian là lĩnh vực mà hiện tại chíp không thể dò xét.
“Chẳng qua, chíp không thể dò xét cũng không nhất định chính là cấm kỵ cổ chung, cũng có thể là đồ vật quỷ dị khác, tạo thành hiệu quả tương tự. . .”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, tiếp tục nhìn đài cao.
Quả nhiên, tiếp theo, vị phù thủy kia lại thể hiện vài loại thủ đoạn, hoàn toàn chứng minh vật trang sức trong tay hắn là thực.
Một kỳ vật vu thuật, đặc biệt là có liên quan cùng lĩnh vực thời gian, dù cho chỉ là mộtlinh kiện, cũng được phù thủy mong ước.
Hơn nữa phù thủy kia định giá cũng không cao, không chỉ có thể dùng tài nguyên quý giá khác để đổi, thậm chí ngay cả ma thạch đều nhận lấy, nhất thời làm phù thủy ở hiện trường đều mù quáng.
Nơi này là giao dịch hội ẩn danh, cho dù đấu giá được, Lư Tạp gia tộc cũng không nhất định có thể tìm tới cửa, các phù thủy ôm ý nghĩ này tuyệt đối không phải số ít.
Cuối cùng, một phù thủy trong chùm sáng màu đen khác dùng giá 15 tỉ ma thạch giá, cộng thêm đông đảo tài nguyên quý giá mà thu được vật này vào trong túi.
Sau khi đấu giá được đồ vật này, tên phù thủy kia hiển nhiên biết nơi này không thể đợi lâu, lập tức vội vã đi ra ngoài, mà vị phù thủy trên đài cao kia cũng giống như thế.
Vì bảo đảm an toàn cho khách hàng, Áo Khắc gia tộc còn bố trí tùy cơ truyền tống trận ở đây, khách mời đi ra ngoài sẽ bị tùy tiện truyền tống đến bất kỳ địa phương nào ở gần thành Lam Sơn, thậm chí ngay cả Áo Khắc gia tộc cũng không biết, bởi vậy không cần lo lắng vấn đề bị theo dõi.
Nhưng rất hiển nhiên, những thứ đồ này cũng chỉ để tránh tai mắt của người khác, Lý Áo đã sớm bố trí tinh tiết trùng trên thân đối phương, không chỉ người bán, thậm chí ngay cả phù thủy đấu giá được trang sức kia cũng bị hắn nhìn chằm chằm.
Loại cảm giác khống chế vận mệnh người khác này, thực sự khiến Lý Áo có chút mê say.
“Đáng tiếc, so với Áo Khắc gia tộc, thủ đoạn của đám người này vẫn quá thấp kém a…”
Lôi Lâm thở dài, lần thứ hai nhìn lên trên đài cao.
Sau khi phù thủy kia rời đi, một chùm sáng màu đen khác lập tức hóa thành lưu quang, chiếm lấy vị trí, từ bên trong lộ ra một giọng đàn ông: “Chư vị các hạ, ta muốn đưa ra đồ vật chính là…”
Lôi Lâm vẫn thờ ơ lạnh nhạt, đồ vật ở đây đưa ra ở đây thường cao cấp hơn so với buổi đấu giá, thậm chí còn có rất nhiều trân phẩm, là các vật trước đó nghe đồn đã tuyệt tích.
Đồng thời, những vật này đều khá rẻ, rất nhiều phù thủy cũng muốn cầu lấy vật đổi vật, thậm chí đồng ý đổi lấy một số tài liệu quý giá có giá trị thấp hơn 1 cấp.
Có rất ít phù thủy chấp nhận dùng vật phẩm trao đổi gì cũng nhận, thậm chí ngay cả ma thạch đều muốn như phù thủy lúc trước, đại đa số đều là chỉ định một loại tài nguyên đặc biệt nào đó.
Mà không có vật phẩm chỉ định thì dù có ra giá bao nhiêu ma thạch cũng sẽ không đổi, cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối rời đi.
Nhưng phải nói là vật phẩm trong lần hội trao đổi này tuy rằng đều là tinh phẩm, nhưng xác suất mỗi lần thành giao suất cũng không cao lắm.
Đến giữa buổi, rốt cục đến lượt Lôi Lâm.
Hắn trầm ngâm đi tới đài cao, trong lòng đã sớm nghĩ kỹ vật phẩm chuẩn bị biểu diễn.
Một vương miện cổ điển màu đen hình thức cho nữ, còn có mấy ống thuốc sặc sỡ, trôi nổi từ trên tay hắn.
“Ma khí —— Vương miện Hắc Ám Tinh Linh, có hiệu quả ẩn nấp quần thể kinh người, còn có thuốc nhiên huyết, thuốc thần thánh!”
Lôi Lâm đẩy tay một cái, những vật này đều lơ lửng giữa không trung, dập dờn tỏa ra ánh sáng lộng lẫy mê người.
“Tất cả những thứ này. Ta hi vọng đổi lấy một phần tinh giới chi thạch, hoặc là có thể được manh mối về tinh giới chi thạch…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận