Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1635: Hoan nghênh (2)

Hiện tại nơi này ngày càng phát triển, bộ máy trung tâm chính trị của toàn bộ Pháp Áo Lan đảo cũng dần dần di chuyển đến bên này, trang viên đã biến thành một biệt viện.
“Thiếu gia!” “Thiếu gia!”
Bên trong biệt thự sớm có hai thị nữ mỹ lệ đang đợi, sau khi nhìn thấy Lôi Lâm thì hai mắt cũng biến thành đỏ lên.
“Là Khắc Lai Nhĩ tỷ muội a!”
Lôi Lâm gật gù, đôi tỷ muội này cũng đã thành thục không ít, lúc này càng giống như sắp khóc tới nơi.
“Trang trí trong phòng đúng là không có gì thay đổi!”
Lôi Lâm chắp hai tay sau lưng đi lại trong phòng, phát hiện dù là gia cụ trang trí hay thảm rèm cửa sổ đều giống như lúc trước khi hắn rời đi.
“Phu nhân sợ thiếu gia trở về không quen, bởi vậy chúng ta vẫn duy trì nguyên dạng nơi này!”
Khắc Lai Nhĩ khẽ nói, hiện tại thiếu nữ này cũng trưởng thành là người phụ nữ kiên cường.
Lôi Lâm âm thầm thở dài.
Thị nữ trong trang viên bình thường đến độ tuổi này như đối phương, sợ là sớm đã kết hôn, mà hiện tại sở dĩ hai người này vẫn còn ở đây, vậy khẳng định là do quan hệ với mình.
Trước khi chính mình không nói gì, cho dù là phụ thân của đôi tỷ muội này- Lão quản gia Lai Ân sợ rằng không dám tự ý làm chủ.
Có lúc, một ý nghĩ của người có quyền vị cao là có thể khiến một đời người có thay đổi cực lớn.
Nhưng Lôi Lâm cũng không có ý nghĩ gì khác, trôi qua thì trôi qua, cùng lắm thì sau đó bồi thường thêm một chút là được.
“Đi đun nước nóng đi, ta chuẩn bị tắm rồi lại cẩn thận ngủ một giấc! Sinh hoạt trên biển khiến ta thực sự chịu đủ lắm rồi!”
Lôi Lâm ra lệnh, rất nhanh tỷ muội Khắc Lai Nhĩ đã dựa theo ý của hắn mà hoàn thành công việc.
Sau khi thoáng nghỉ ngơi, Lôi Lâm cũng không có quá nhiều thời gian, trong khoảng thời gian hắn rời đi này, thực sự là quá nhiều chuyện chồng chất.
Đầu tiên là tiệc rượu buổi tối để hoan nghênh hắn một lần nữa trở về, cũng là dịp để giao lưu cùng các thế lực khác, việc này không thể không đi.
Sau đó, Lôi Lâm lại đi tới trong thư phòng của Quỳnh Nạp Tư nam tước.
“Con làm rất khá! Con trai của ta! Con là sự kiêu ngạo của ta!”
Thư phòng của nam tước so với trước đó thì đã lớn hơn rất nhiều, san hô đỏ phát ra mùi thơm thoang thoảng, bên trong thậm chí dùng pháp thuật đạo cụ chiếu sáng, hiển nhiên điều kiện khá hơn nhiều.
Mà Quỳnh Nạp Tư nam tước lại ngồi phía sau bàn học, nhìn đứa con trai này của mình
“Chuyện ở bắc địa mặc dù có chút đáng tiếc, chúng ta không thể không từ bỏ Tử La Lan lĩnh kia, nhưng tước vị Tử La Lan nam tước sau này có thể truyền cho dòng dõi của con. . .”
Tin tức Lôi Lâm phong tước ở bắc địa, trước đó đương nhiên cũng đã nói cùng Quỳnh Nạp Tư nam tước.
Mà hiện tại Tử La Lan lĩnh không phải đã bị thú hóa nhân chiếm lĩnh thì chính là rơi vào trên tay thú nhân, đã biến thành một phần của đế quốc thú nhân, một lần nữa chiếm về hiển nhiên là một chuyện phi thường không hiện thực.
Thế nhưng Quỳnh Nạp Tư nam tước để ý trái lại là tước vị thế tập nam tước kia!
Dù sao cũng là tước vị quý tộc thế tập, so với những danh hiệu quý tộc cung đình kia thì êm tai hơn nhiều, đồng thời cũng có thể kế thừa!
Lãnh địa của Lôi Lâm là bởi chiến loạn mà mất đi, cũng không bị tước đoạt tước vị, nhưng đương địa vị sẽ thấp hơn rất nhiều so với trước đó ở thành Ngân Nguyệt.
Đối với rất nhiều quý tộc việc mất đi lãnh địa của chính mình cũng là khuất nhục khôn kể.
Nhưng chỉ cần danh tiếng vẫn còn, nhảy tới ngưỡng cửa phong tước, sau đó muốn trèo lên trên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Cho dù lãnh địa ở bắc địa mất đi, ở Đan Bố Lôi Tư lại tìm một khối lãnh địa cũng không phải việc khó gì! Dù sao đảo hoang ở ngoại hải còn có nhiều như vậy, sau một phen hoạt động, thế tập nam tước của Lôi Lâm có thể biến thành tước vị ở Đan Bố Lôi Tư! cứ như vậy, Pháp Áo Lan gia tộc sẽ có hai tước vị nam tước truyền thừa! Thực lực trên danh nghĩa trong nháy mắt vọt lên gấp đôi!
Có lẽ, ở trong lòng nam tước, có thể chuyển lãnh địa và tước vị trở về, là chuyện phi thường vui sướng!
“Lấy thực lực trước mắt của gia tộc chúng ta, còn có mạng lưới mậu dịch liên lạc, ảnh hưởng của quốc vương bệ hạ hẳn là không phải việc khó gì, dù sao con cũng là thế tập quý tộc, chỉ cần lãnh địa ở ngoại hải, không xúc phạm quyền lợi của những quý tộc ở đại lục đó, thì người cản trở sẽ không rất nhiều. . .”
Quỳnh Nạp Tư nam tước tự tin nói.
Nhưng cũng chỉ như vậy, ánh mắt của đối phương vẫn hạn chế trong đất phong của quý tộc, còn có lợi nhuận mậu dịch này.
Lôi Lâm không ý kiến gì chỉ lắng nghe, mục tiêu của hắn, vĩnh viễn chỉ có theo đuổi vĩnh hằng! Nhưng con đường cùng lý niệm của mọi người không giống, hắn cũng không cưỡng cầu gì.
“Vị Địch Mỗ hầu tước kia thì sao? Có gây phiền phức cho chúng ta không?”
“Hắn à . . Lần trước sau khi từ vương đô trở về đã thành thật rất nhiều, cũng không tính là gì. . . Cho nên ta gọi con trở về, là bởi vì mấy chuyện khác!”
Nói tới đây, vẻ mặt Quỳnh Nạp Tư nam tước dần dần thận trọng lên.
“Chuyện gì?” Trước đó trong thư cũng chỉ nói là xảy ra vài chuyện, bởi vậy Lôi Lâm cũng không rõ nội tình lắm.
“Ở ngoại hải. . . Dấu vết ma quỷ cùng ác ma càng rõ ràng, mà giáo hội thần mưu sát cũng nổi dậy, đặc biệt nhóm hải tặc Dã Man Nhân trở về cùng mở rộng. . .”
Quỳnh Nạp Tư nam tước lạnh nhạt nói.
Mà người thích hợp nhất xử lý những chuyện này cũng chỉ có Lôi Lâm!
Trên tay hắn có nhóm hải tặc Phi Hồng Hổ, thậm chí chuyện giết chết ba quần đảo kia,Quỳnh Nạp Tư nam tước mơ hồ có suy đoán, nhưng hai phụ tử duy trì hiểu ngầm vi diệu này, cũng không nói toạc ra.
“Ta biết rồi!” Lôi Lâm gật đầu.
Nhóm hải tặc Dã Man Nhân trở về cùng ma quỷ quật khởi, theo hắn cũng là chuyện rất bình thường.
Tai nạn qua đi là thời kỳ hoàng kim để giáo hội các thần phát triển, tương tự cũng là vũ đài cho ma quỷ cùng ác ma.
Mà hải tặc chi triều tạo thành ảnh hưởng đến hiện tại vẫn dư âm không ngừng.
“Đồng thời. . . Thần mưu sát sao?” Trong con ngươi Lôi Lâm có ánh sáng, hắn và giáo hội này còn có một số chuyện cần kết thúc, cách làm lần trước của đối phương làm hắn có chút bất mãn.
“Những chuyện này giao cho con thì ta yên tâm rồi, có nhu cầu gì cứ trực tiếp nói cùng ta! Đồng thời, tất cả lấy an toàn của mình làm trọng, ta không muốn mất đi một người thừa kế ưu tú, con hiểu không?”
Quỳnh Nạp Tư nam tước trịnh trọng dặn.
“Ta hiểu rõ! Phụ thân đại nhân!” Lôi Lâm gật đầu.
“Rất tốt! Đi gặp Âu Ni Tư Đặc đi! Hắn có niềm vui bất ngờ cho con đấy!”
Trên mặt Quỳnh Nạp Tư nam tước có ý cười: ” Lần này về nhà nhớ ở bên mẹ con nhiều hơn, đồng thời, hôn sự của con cũng không thể lại kéo dài nữa. . .”
Nói đến đây, Lôi Lâm lại thấy đau đầu, lập tức kiếm cớ rời đi thư phòng.
. . .
Cho dù là buổi tối, ở cảng Sao Kim cũng có không ít đèn lồng.
Thậm chí trên bến tàu còn có từng bó đuốc lớn bốc cháy, có hải thuyền tranh thủ thời gian dỡ hàng xuống.
Cảnh tượng thế này dù là ở rất nhiều thành thị lớn cũng không thể nào tưởng tượng được, ở thời đại chủ yếu dựa vào nhân lực cùng vật lực này, phí dụng chiếu sáng ban đêm là một gánh nặng cực lớn.
Trong buổi tối có thể xa xỉ sử dụng đèn lồng để chiếu sáng một thành thị, đến hiện tại Lôi Lâm cũng chỉ thấy ở thành Ngân Nguyệt.
Đương nhiên, hiện tại phải tính cả cảng Sao Kim.
Đáng tiếc, tích lũy ở cảng khẩu này kém hơn so với thành Ngân Nguyệt không biết bao nhiêu lần, thực lực cũng không thể so sánh.
“Rất đẹp! Không phải sao?”
Âu Ni Tư Đặc nhìn cảng khẩu lập lòe ánh sáng, trong thanh âm có cảm khái không nói ra được.
“Đây đều là vì có phụ thân cùng mọi người cố gắng!”
Lôi Lâm khiêm tốn nói, từ trong lời nói của đạo sư, hắn cũng nghe ra đối phương hoan hỉ cùng nhớ nhung đối với nơi này, có lẽ Âu Ni Tư Đặc đã coi nơi này xem là ngôi nhà thứ hai của hắn.
” Cảng Sao Kim càng ngày càng phồn vinh, khiến người tụ tới đây càng ngày càng nhiều người, các loại phạm tội xảy ra nhiều đến mức phòng bảo vệ đều không xử lý kịp được, còn có công hội lính đánh thuê, chiến sĩ cùng đạo tặc, thậm chí là các thần điện khác yêu cầu vào ở, nhất định sẽ khiến trị an ở nơi này phải đối mặt với áp lực càng lớn hơn. . .”
Âu Ni Tư Đặc lẳng lặng trần thuật, mà Lôi Lâm chỉ cẩn thận lắng nghe, hắn ở phương xa điều khiển từ xa, dù sao cũng không sánh được với pháp sư vẫn luôn ở chỗ này.
“Vì thế, chúng ta mới chuẩn bị thành lập nó, không phải sao?”
Lôi Lâm nhìn tháp pháp sư to lớn bên cạnh, trên mặt mang theo nụ cười.
“Đợi sau khi tháp pháp sư hoàn thành, đám chuột trong cống ngầm kia cũng có thể yên tĩnh. . .”
Âu Ni Tư Đặc rất tán thành gật đầu, lúc này hắn cùng Lôi Lâm đang đứng trên một gò núi bên cạnh cảng Sao Kim, từ nơi này có thể hoàn toàn nhìn bao quát được cả cảng Sao Kim.
Mà mô hình cơ bản của một toà tháp pháp sư đã được dựng lên trên đỉnh núi.
Dựa vào năng lực của tháp pháp sư, cho dù là tháp pháp sư cấp thấp nhất, muốn quản lý toàn bộ cảng Sao Kim cũng không phải việc khó gì, đồng thời cũng là một loại chấn nhiếp đối với thế lực khác.
Dù sao, một toà tháp phù thủy hoàn toàn có thể xem là chiến lực của một vị pháp sư cao cấp! Còn là loại khống chế toàn hướng kia, là nô bộc trung thành hoàn toàn không biết mệt mỏi.
“Dựa vào đám vật tư lần trước mà trò mang về, hơn nữa sau này chúng ta đầu tư thêm vào, cuối cùng cũng coi như dựng được kiến dựng chủ thể. . .”
Âu Ni Tư Đặc xoa xoa thân tháp kiên cố của tháp pháp sư, trên mặt có ý cười.
“Trò có muốn xem nó một chút sao?”
“Đương nhiên!” Lôi Lâm mỉm cười gật đầu.
Một toà tháp pháp sư được dựng lên, ít nhất cần hai triệu viên Khắc La đổ vào! Một số pháp sư cao cấp cho dù phấn đấu mấy trăm năm cũng không nhất định có thể tích lũy được khoản tài phú này.
Thậm chí, còn có khối người vì thế mà không tiếc bán rẻ thân mình.
Nếu không lần trước Lôi Lâm cướp bóc ba quần đảo, mang hết số tài liệu vốn của đối phương để dựng tháp pháp sư trở về, hơn nữa Pháp Áo Lan gia tộc dùng cảng Sao Kim kiếm lời được tài phú để tiến hành đầu tư, toà tháp pháp sư này cũng không thể nhanh chóng xây dựng lên như vậy.
“Cả tòa tháp pháp sư chủ yếu dùng đá hoa cương cùng pháp sư hợp kim, tổng cộng cao 32 mét!”
Âu Ni Tư Đặc dẫn Lôi Lâm tiến vào bên trong tháp pháp sư, vừa đi vừa giới thiệu.
” Trên thân tháp đã khắc xong phù văn kiên cố cùng pháp trận phòng ngự, dùng hết số bí ngân cùng tinh kim mà trò mang về, thậm chí chúng ta còn phải mua thêm nữa!”
“Mà tháp pháp sư tổng cộng chia làm bảy tầng, có phòng dưới đất, phòng khách, phòng kho, phòng thí nghiệm, phòng nghỉ ngơi. . .”
Âu Ni Tư Đặc có vẻ rất có cảm tình đối với toà tháp pháp sư này, hắn đột nhiên kéo ra một cánh cửa lớn, bên trong trống rỗng, tràn ngập khí tức khô ráo.
“Nơi này là phòng kho, có thể chứa lương thực đủ cho 200 người ăn một năm, cũng có pháp trận duy trì nhiệt độ và bảo dưỡng, có thể duy trì đồ ăn không biến chất, mà ở hoa viên pháp sư còn có thể trong rau dưa cùng hoa quả. . .”
“Mặt khác, pháp trận kết nối với bốn nguyên tố vị diện cũng đã xây dựng xong xuôi toàn bộ, có thể không ngừng lấy ra năng lượng từ bốn nguyên tố vị diện, đồng thời lợi dụng thủy nguyên tố vị diện có tính chất nước tinh khiết để hoàn thành vòng tuần hoàn. . .”
Sau khi nói đến đây, trên mặt Âu Ni Tư Đặc có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói ra: “Mặt khác , dựa theo yêu cầu của trò gửi qua thư, pháp trận triệu hồi dị thứ nguyên cùng ao phụ năng lượng cũng đã xây dựng, chính là ở tầng hầm. . .”
Làm một pháp sư chính thống, Âu Ni Tư Đặc trời sinh căm ghét những thứ này, nhưng cũng không thể ngăn cản.
Bởi vì nếu pháp sư cao cấp muốn lên cấp truyền kỳ lĩnh vực, việc nghiên cứu đối với hai phương diện này cũng không thể thiếu.
Đồng thời hắn cũng tin tưởng Lôi Lâm có tự chủ, sẽ không đi trêu chọc ma quỷ cùng ác ma, bởi vậy vẫn tương đối yên tâm.
“Đương nhiên, với thực lực bây giờ cùng thiên phú của trò, chỉ cần mười năm sau là có thể lợi dụng những thiết bị này. . .”
Âu Ni Tư Đặc tràn ngập tự tin nói.
Theo hắn thì với thực lực mà lần trước Lôi Lâm triển lộ ra, mười năm sau việc trở thành pháp sư cao cấp là chuyện rất chắc chắn, mà tốc độ này đã đủ kinh thế hãi tục.
Dù sao, pháp sư muốn tiến bộ không giống như các chức nghiệp hệ cận chiến khác hoặc là hệ mục sư, cần tích lũy là khá là khổng lồ, mà điều này cũng chính là nhược điểm của tất cả người tuổi trẻ.
“Đạo sư gọi ta đến, hẳn không phải vì thảo luận những chuyện này chứ?”
Lôi Lâm cười cợt, hắn cũng không đeo huy chương pháp sư thể hiện đẳng cấp ở ngực, đồng thời cho dù là thành Ngân Nguyệt, cũng không cho hắn tiến hành chứng thực pháp sư cao cấp cấp 15 , bởi vậy hiện tại Âu Ni Tư Đặc nhiều nhất chỉ nghĩ hắn là một pháp sư cấp mười hai mười ba—— Ở độ tuổi này của Lôi Lâm thì cấp độ đó đã phi thường khó tin rồi.
“Đúng thế. . . Ừ. . . Nói như thế nào đây. . .” Trên mặt Âu Ni Tư Đặc có chút đỏ ửng.
“Bởi vì tháp pháp sư đã dựng xong, tiếp theo chính là kích hoạt trí năng trung tâm, thức tỉnh lại tháp linh. . .”
Âu Ni Tư Đặc trầm ngâm nói: “Thế nhưng trò cũng biết, muốn kích hoạt toàn bộ tháp phù thủy, ít nhất cần lực lượng pháp thuật cấp 7, pháp sư cao cấp là yêu cầu cơ bản nhất. . .”
“Tuy rằng chúng ta có thể chờ trò lên cấp rồi lại thảo luận vấn đề này, nhưng vấn đề an toàn của cảng Sao Kim cũng là cấp bách, bởi vậy lập tức khởi động tháp pháp sư cũng là chuyện cần thiết. . .”
“Ý của ta. . . Chính là có nên mời một vị pháp sư cao cấp tới đây triển khai thuật trí năng hoạt hoá ! Đương nhiên. . . Đối phương khẳng định nhất định phải gia nhập Pháp Áo Lan gia tộc, đồng thời ký kết lời thề sau đó chuyển nhượng minh hà của tháp phù thủy, nhưng cho dù chỉ là mượn dùng nghiên cứu một quãng thời gian, thì sức hấp dẫn e là cũng đủ khiến những pháp sư cao cấp vẫn không có tháp pháp sư riêng động tâm, như vậy cũng có thể giúp cơ sở của Pháp Áo Lan gia tộc chúng ta gia tăng thật lớn. . . Dù sao, chỉ có pháp sư cấp 15 trở lên, mới thật sự là người làm phép cao cấp!”
Lúc đầu Âu Ni Tư Đặc còn ngập ngừng, nhưng phía sau lại dần lưu loát lên.
Quyền khống chế tháp pháp sư là một vấn đề phi thường mẫn cảm, dù là ai cũng đều hy vọng có thể do chân chính người của mình chưởng khống.
Nhưng rất đáng tiếc, theo hắn thấy thì dù là hắn hay Lôi Lâm, hiện tại đều cách yêu cầu này khá xa.
“Khi ta vẫn là một tên pháp sư cấp thấp, xưa nay cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, có một toà tháp pháp sư đặt tại trước mặt ta, nhưng ta lại không thể chưởng khống. . .”
Âu Ni Tư Đặc cười khổ nói.
“Mang ta đi phòng trung tâm đi!” Lôi Lâm bình tĩnh gật gật đầu.
Nghe vậy, Âu Ni Tư Đặc mang Lôi Lâm mang tới đỉnh tháp, mở ra một gian phòng nhỏ hẹp: “Tất cả chuẩn bị đều đã hoàn thành, chỉ thiếu một vị pháp sư cao cấp có thể triển khai pháp thuật cấp 7. . .”
Âu Ni Tư Đặc thở dài.
Sau đó, hắn lại kinh ngạc nhìn thấy Lôi Lâm trực tiếp đứng ở trung tâm pháp trận.
“Trò. . . Trò làm gì? Lẽ nào trò cho rằng mình có thể khởi động tháp pháp sư này chứ?”
Âu Ni Tư Đặc ngạc nhiên nhìn Lôi Lâm đưa tay đặt lên thủy tinh của trung tâm khống chế.
“Tuy rằng đạo sư ngài nói rất có đạo lý, nhưng giao tháp pháp sư cho người khác khống chế thực sự là quá không an toàn, cho dù có lời thề hạn chế, cũng khó bảo toàn đối phương không lưu lại chiêu sau, chuyện này đối với an toàn của gia tộc và lãnh địa hầu như là trí mạng. . .”
Lôi Lâm lạnh nhạt nói.
Tuy rằng lời thề minh hà có lực ước thúc rất mạnh, nhưng lấy nhãn lực cùng kiến thức của hắn, vẫn có mấy phương pháp lợi dụng sơ hở.
Đương nhiên, quan trọng hơn chính là trước đó chỉ là bất đắc dĩ lựa chọn, nhưng hiện tại bản thân hắn đã đạt đến yêu cầu, tại sao còn phải nhường quyền khống chế ra?
“Được rồi! Được rồi! Tiểu Lôi Lâm. . . Ta biết trò rất không cam tâm. . . Nhưng. . . Ta! Ôi! Trời ạ. . .”
Âu Ni Tư Đặc vốn còn có chút buồn cười muốn khuyên bảo, nhưng sau đó lại giật mình há to miệng.
Cảm giác khủng bố uy nghiêm này, còn có cảm giác áp bách mạnh mẽ, Âu Ni Tư Đặc chỉ cảm nhận được trên người mấy vị pháp sư cao cấp thôi.
Nhưng hiện tại cảm giác này lại bất ngờ xuất hiện ở trên người Lôi Lâm!
“Cao. . . Pháp sư cao cấp! Ha ha. . . Ta nhất định đang nằm mơ! Nhất định là đang nằm mơ, có đúng không?”
Âu Ni Tư Đặc mạnh mẽ tự tát một cái, khiến mặt của mình sưng lên, cuối cùng cũng không thể tỉnh lại từ “mộng cảnh”, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn tiếp thu hiện thực.
” Thuật trí năng hoạt hóa cấp 7 sao?”
Trước đó Lôi Lâm lựa chọn ẩn giấu sóng năng lượng của mình, dùng nhãn lực của Âu Ni Tư Đặc đương nhiên không thấy được, cho dù là các mục sư cao cấp khác cũng không thể phát hiện.
“Pháp thuật này tuy rằng có thể thắp sáng toàn bộ tháp pháp sư, nhưng sinh ra tháp linh chỉ là loại có cấp bậc thấp nhất kia, cũng không có bao nhiêu trí lực, không thể trở thành giúp đỡ ưu tú cho pháp sư. . . Đồng thời, ngày hôm qua ta cũng không ghi nhớ pháp thuật cấp 7 này. . .”
Pháp thuật vị của pháp sư là một hình thức hôm qua dự trữ để hôm nay dùng, trong tình huống hiện tại Lôi Lâm chỉ có một pháp thuật vị cấp 7, ngày hôm qua đương nhiên không cố ý ghi nhớ thuật trí năng hoạt hóa.
Nhưng sau khi có rất nhiều mẫu ảo thuật, Lôi Lâm có lựa chọn tốt hơn.
“So với thuật trí năng hoạt hóa cấp 7, vẫn nên lựa chọn ảo thuật cấp 7 ——Cấu trang thể hoạt hóa đi. . .”
Các ảo thuật sư đương nhiên cũng có tháp pháp sư của chính mình, đồng thời sáng tạo ra nhiều cách để kích hoạt tháp pháp sư, mỗi một cách khiến tháp linh sinh ra đều vượt qua hiện tại vô số kể, Lôi Lâm rất dễ dàng lựa chọn được vật mình muốn.
“Dùng danh nghĩa Lôi Lâm Pháp Áo Lan ! Kích hoạt đi!”
Lôi Lâm yên lặng ngâm tụng, vầng sáng năm lập lòe ở trên tay, đồng thời thông qua thủy tinh rất nhanh lan tràn ra.
“Loại sóng năng lượng này. . . Đúng là pháp thuật cấp 7. . . Nhưng hình như không phải thuatah trí năng hoạt hóa!”
Bản thân Âu Ni Tư Đặc vẫn chưa đạt đến trình độ pháp sư cao cấp, đương nhiên cũng không nhận ra sự khác nhau khi Lôi Lâm triển khai ảo thuật cùng pháp thuật.
Về bản chất, ngoại trừ không trải qua quyền hạn ma võng, tình cảnh khi triển khai ảo thuật cũng không khác biệt gì pháp thuật.
Không chỉ là Âu Ni Tư Đặc, cho dù đổi thành một pháp sư cao cấp khác lại đây, cũng không thấy được chỗ khác nhau.
Tia sáng chói mắt đầu tiên tràn ngập toàn bộ phòng điều khiển trung tâm, sau đó lập tức bắt đầu lan tràn ra bốn phía
Bốn ao nguyên tố ầm ầm ầm rung động lên, bắt đầu cuồn cuộn không ngừng lấy ra năng lượng từ bốn nguyên tố vị diện.
Từng tầng tháp pháp sư không ngừng sáng lên, ánh sáng pháp thuật mạnh mẽ trong bóng tối không khác nào bó đuốc cháy mạnh, chiếu sáng toàn bộ cảng Sao Kim tạo thành một kỳ cảnh!
Một đợt sóng động này bị rất nhiều cường giả cảm ứng được.
Dù là mục sư thần điện hay các siêu phàm giả khác đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nhìn về phía tháp pháp sư, trong mắt hiện ra vẻ nghiêm nghị.
“Không ngờ nam tước đại nhân đã âm thầm mời chào một vị pháp sư cao cấp cường giả tới tọa trấn! Việc này thật sự phải chúc mừng đại nhân rồi! Xem ra vấn đề an toàn cảng khẩu vừa nãy chúng ta thảo luận đã có thể gác lại. . .”
Ggiáo chủ Tả Na của tài phú nữ thần nhìn về tháp pháp sư phía xa, trên mặt có một chút ngạc nhiên, sau đó lại khôi phục yên tĩnh.
“Nào có nào có. . .” Trên mặt Quỳnh Nạp Tư nam tước có nụ cười chức nghiệp hóa, tuy rằng ngoài miệng nói lời khiêm tốn nhưng trong lòng cũng phi thường kinh ngạc.
“Âu Ni Tư Đặc tìm được một pháp sư cao cấp từ nơi nào tới giúp đỡ? Đồng thời trước đó còn không nói gì cùng ta?”
Ở trong lòng nam tước, tương tự không cho rằng Lôi Lâm có khả năng lên cấp pháp sư cao cấp.
Mà lúc này, ở cảng khẩu lại có từng người hùng hùng hổ hổ.
Rất nhiều bóng đen từ cống ngầm, bóng tối, thậm chí là ở trong nhà dân lặng lẽ lén đi ra, lại nhanh chóng biến mất trong bóng tối ngoài cảng khẩu.
“Đáng chết! Sao Pháp Áo Lan gia tộc lại kích hoạt tháp phù thủy nhanh như vậy! Tình báo không chính xác!”
“Nhanh rời đi! Tháp pháp sư dò xét không phải chuyện đùa giỡn!”
Dưới sức mạnh trấn áp lớn của tháp pháp sư, dù trước đó những người này có mưu kế thế nào, hiện tại đều đã tuyên bố thất bại.
. . .
Lúc này, trong tháp pháp sư.
Một gương mặt bé gái mơ hồ đã hình thành trong thủy tinh, bé gái này có một đôi mắt long lanh ánh nước, quay về Lôi Lâm khẽ cười một tiếng rồi gọi: “Chủ nhân!”
Pháp sư nào tiến hành kích hoạt tháp pháp sư, nói một cách thô tục thì đây chính là thủ đoạn cấp thấp, tiên thiên lạc ấn đã đánh sâu xuống, sau đó lại đổi chủ sẽ là chuyện phi thường phiền phức.
“Ừm! Báo cáo tình huống toàn bộ tháp pháp sư vận chuyển hiện tại!” Lôi Lâm ra lệnh.
“Pháp trận phòng ngự được khởi động toàn bộ, bốn ao nguyên tố vận chuyển bình thường, hiện nay đã tích góp 12. 15% năng lượng!”
Bé gái tháp linh lập tức dùng giọng nói công thức hóa để báo cáo.
“Ừm! Mở ra pháp trận dò xét, phạm vi là toàn bộ cảng Sao Kim, nam tước phủ còn có toà thị chính là mục tiêu đo lường trọng điểm, một khi có sóng năng lượng cấp 10 trở lên thì lập tức báo cáo!”
“Rõ ràng!” Tháp linh chấp hành yêu cầu của Lôi Lâm rất nhanh.
Sau đó Lôi Lâm mang theo Âu Ni Tư Đặc rời đi phòng điều khiển trung tâm, từng tầng ánh sáng mạnh mẽ lập tức bao phủ lại nơi này.
Âu Ni Tư Đặc thật sự có chút cảm giác khó tin, hắn biết, sau khi tháp linh kích hoạt, nơi này đã là trọng điểm phòng ngự, sau đó ngoại trừ Lôi Lâm ra, cơ bản không ai có thể đến nơi này.
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Trò trở thành pháp sư cao cấp từ lúc nào ?”
Sau khi trở lại phòng khách, Âu Ni Tư Đặc không nhịn được rốt cục đã kêu lên.
“Đây là một chuyện xưa dài đằng đẵng. . .”
Lôi Lâm mỉm cười, sau đó tháp linh hiểu ý lập tức mệnh lệnh mấy tượng đá khôi lỗi đưa tới mấy chén nước, đây là nước mới vừa lấy từ thủy nguyên tố vị diện, có thể dùng để uống trực tiếp.
Bởi vừa thành lập, các vật tư sinh hoạt nhất định phải đợi đến ngày mai mới có thể di chuyển lại đây, nhưng bất luận là Lôi Lâm hay Âu Ni Tư Đặc đều không quá chú ý.
” Tượng đá khôi lỗi nhiều nhất chỉ tương đương với chức nghiệp giả cấp 5, vẫn còn có chút thấp, chỉ có thể làm tạp dịch. . .”
Lôi Lâm uống một ngụm nước, chỉ thấy nước này khá ngọt.
“Được rồi! Hiện tại có phải trò nên cho ta một lời giải thích!”
Sau khi uống cạn một bình nước lạnh trước mặt, Âu Ni Tư Đặc rốt cục đã bình tĩnh hơn, nhưng hai mắt vẫn nhìn chòng chọc vào Lôi Lâm, giống như đèn pha vậy.
“Được rồi. . .” Lôi Lâm cười khổ nhấc tay đầu hàng, kể lại trải nghiệm của chính mình một lần.
Đương nhiên, có rất nhiều đoạn đều bị hắn cắt bỏ, đồng thời còn thêm thắt một chút nội dung giả tạo, dù sao hắn vốn rất am hiểu kể chuyện xưa.
Cho dù là như vậy, tình tiết trong đó vẫn rất kinh tâm động phách.
. . .
“Nói như vậy. . . Con trai của ta đã trở thành một vị pháp sư cao cấp. . .”
Trong thư phòng nam tước, ngay ở trước mặt Quỳnh Nạp Tư nam tước cùng Âu Ni Tư Đặc đạo sư, Lôi Lâm không thể không nhắm mắt lại kể chuyện của chính mình một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận