Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2080: Đánh dấu (1)

Ngay khi thú nhân hoang dã đang dập dờn vô tận thần lực cùng gợn sóng lôi đình ở ngoài, thành âm hồn lẳng lặng trôi nổi trên hư không loạn lưu, giống như dãy núi nguy nga tồn tại tuyên cổ như thế, tràn ngập một loại sức mạnh cứng rắn không thể phá vỡ nào đó.
( Keng! Ma võng bóng ma ẩn giấu hoàn thành! Mở ra phòng hộ! )
Ở quanh thành phù không, một vòng ma võng bóng ma mở ra, lại chậm rãi biến mất trong không khí, dường như đang triển khai giao hòa cùng một tấm ma võng chân chính khác.
Toàn bộ khí tức của thành âm hồn trong nháy mắt bị ẩn giấu xuống, cho dù lái đến khoảng cách gần như vậy để quan chiến, cũng không bị ba vị thần linh có thần lực cường đại phát hiện.
“Đựa theo kế hoạch đã định bắt đầu tiến hành nhiệm vụ!”
Lôi Lâm lạnh nhạt ra lệnh, trong đôi mắt có một tia hàn quang sâu không thể nhận ra.
Trước đó hắn tự đặt mình vào nguy hiểm, đối địch cùng Mã Lạp và các thần hệ thú nhân, tiện thể còn giúp trợ Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ tiêu diệt hóa thân của một đám thần linh đối địch, không phải là muốn gây phiền phức cho thần hệ thú nhân.
Dù sao, đối phương và hắn đều là thần linh ở trận doanh tà ác, so sánh quan hệ thì còn thân cận cả ma võng nữ thần cùng thần chính nghĩa.
Đáng tiếc, làm tà thần, chỉ có lợi ích mới là tiền đề để quan hệ của bọn hắn hòa hợp, mà vì lợi ích của bản thân, Lôi Lâm không chút khách khí bán cho thú nhân thần hệ.
Hiện tại hai thần hệ đang đối kháng, thần chiến đến kịch liệt thời khắc nhất, vừa vặn thuận lợi cho mưu tính của hắn.
( Keng! Thành lập nhiệm vụ! Bắt đầu bắt giữ quỹ tích mục tiêu, đang xác nhận tọa độ thần quốc! ! ! ! )
Chíp trung thực báo cáo, lượng lớn tin tức chảy qua đầu óc của Lôi Lâm.
Trước đó, Lôi Lâm bố trí xuống một đòn bí mật đã bắt đầu kịch liệt phát động, để chíp phân tích như hổ thêm cánh.
( Keng! Xác nhận mục tiêu! Đã đột phá phòng ngự thần quốc! Đang truyền tống thời không! ! ! ! )
Kèm theo tiếng thông báo máy móc của chíp, bão táp thời không khủng bố hình thành quanh thành âm hồn.
Vù vù. . .
Trong thời không kịch liệt rung chuyển, một đạo bạch quang mãnh liệt từ đỉnh thành âm bay lên, giống như lợi kiếm cắt ra hư không.
Vù!
Toàn bộ đường viền thành âm hồn đã lập tức biến mất trong cường quang, đợi đến khi xuất hiện lần nữa thì vị trí đã thay đổi.
Ầm ầm ầm!
Trong quá trình thời không chuyển đổi, Lôi Lâm đã điều khiển thành phù không đi tới một nơi nào đó thuộc thú nhân hoang dã, một toà thần điện màu vàng to lớn tỏa ra ánh sáng rộng rãi mà cuồn cuộn, sừng sững dưới thành phù không.
Lúc này đông đảo kỳ tịnh giả thú nhân đang tế bái một tượng thần thú nhân kỳ dị, sau khi nhìn thấy thành phù không đều phát ra tiếng gầm rú kinh nộ.
(Pháo ống cấp hai chuẩn bị xong! )
Nhưng đáp lại chúng nó chỉ là âm thanh lạnh như băng của chíp, có chíp điều khiển, rất nhiều pháo đài trên thành âm hồn cùng phát ra tiếng nổ vang hùng vĩ.
Dưới rất nhiều cột sáng mạnh mẽ, những kỳ tịnh giả đó, thậm chí là anh linh thủ vệ, thống lĩnh thánh linh, toàn bộ đều hóa thành điểm sáng tan rã.
Một tấm ma võng màu sắc âm u trong nháy mắt đập xuống, vững vàng phong tỏa hư không chung quanh, sau đó là đạn pháo công kích lập tức san phẳng thần điện to lớn màu vàng kia, lộ ra chân thân một vị thần linh phía dưới.
Đối phương mặc áo bào màu đen rộng lớn, ánh sáng thần linh màu vàng sậm mang theo uy nghiêm độc nhất của chân thần, một luồng sức mạnh tĩnh mịch không ngừng quanh quẩn bên người.
Cho dù đã rơi vào trạng thái thần lực tổn thất lớn, nhưng đứng trước nguy cơ sống còn này, đối phương lập tức thức tỉnh từ trạng thái ngủ say, quay sang rít gào với Lôi Lâm:
“Thần giết chóc Khố Khỗ Nhĩ Khảm! Còn có thành phù không! ! ! !”
Trong tiếng gào của đối phương đầy vẻ kinh nộ, nhưng đa số là vẻ kinh hoảng, hiển nhiên, đối với chuyện thành phù không đột nhiên xuất hiện. Nó cũng không có một chút chuẩn bị nào.
“Lúc trước gieo xuống đánh dấu thời không trên người đối phương, quả nhiên là hữu dụng!”
Lôi Lâm nhìn chân thần Y Trác Tư xuất hiện, trong đôi mắt bắn ra ánh sáng như dã thú nhìn thấy con mồi.
Đúng vậy! Xưa nay Mã Lạp đều không phải mục tiêu của hắn, một con dã man dã nhân, chỉ nắm giữ một phần quy tắc giết chóc, sao có thể bị Lôi Lâm để mắt được?
Nếu như đổi thành Hy Thụy Khắc thì vẫn còn tạm được.
Mà mục tiêu chân chính của Lôi Lâm bất ngờ chính là tử thần Y Trác Tư thuộc thần hệ thú nhân!
Thần chức giết chóc cùng tử vong vốn là tuyệt phối, đồng thời mỗi một thần chức đều đủ để chống đỡ một vị thần linh có thần lực cường đại tồn tại. Hai thần chức tổ hợp lại có uy lực càng mạnh, tuyệt đối có thể trở thành chỗ dựa sau này của Lôi Lâm!
Khi ở đảo Ban Khắc Tư thời điểm, thông qua việc tản ra ôn dịch, chế tạo tử vong. Lôi Lâm đã bắt đầu tiếp xúc được với một phần quy tắc tử vong.
Đáng tiếc, lúc đó lĩnh ngộ không được bao nhiêu, nếu muốn chân chính thành công thì còn kém rất xa.
Nhưng nơi này là thế giới các thần! Có thần linh tồn tại! Độ khó trong việc lĩnh ngộ quy tắc thì tính là gì? Trực tiếp săn giết thần linh, thu được thần chức. Đây mới là con đường duy nhất của phù thủy!
Có không ít thần linh nắm giữ thần chức tử vong hoặc là lĩnh vực liên quan cùng tử vong ở thế giới các thần, cường đại nhất tự nhiên là thần tử vong- Khắc Lam Ốc, nhưng đáng tiếc đối phương là thần linh có thần lực cường đại, hiện nay Lôi Lâm không thể có ý đồ gì với vị này.
Mà ngoại trừ đối phương ra cũng chỉ có thần tử vong của mỗi chủng tộc thần hệ.
Trong số những thần linh này, Lôi Lâm chỉ suy tính một lúc đã chọn Y Trác Tư, đầu tiên, đối phương là tử thần của thần hệ thú nhân, sau khi đánh giết nó thì hắn có thể thu được cảm ngộ về quy tắc tử vong, đây là tiền đề quan trọng nhất!
Sau đó, trong xếp hạng các tử thần thì nó cũng coi như tương đối kém, mới là thần linh có thần lực cấp thấp, so với bán thân nhân hay tử thần chủng tộc khác thì dễ đối phó hơn nhiều.
Mấu chốt nhất là. . . Hiện tại thần hệ thú nhân đang rơi vào trạng thái chiến tranh! Cơ hội ra tay là nhiều nhất!
Tổng hợp các loại nguyên nhân lại khiến Lôi Lâm cảm giác được nếu như không khai đao đối phương mới thật sự là có lỗi với chính mình, bởi vậy, hắn đã lập ra kế hoạch lần này.
Ở bề ngoài lấy danh nghĩa là muốn giết Mã Lạp, trên thực tế, mục tiêu của Lôi Lâm chỉ có một vị, đó là đánh giết Y Trác Tư! Cướp đoạt thần chức tử vong của đối phương! ! !
Khi ở ám chi sâm lâm, Lôi Lâm biết rõ Mã Lạp chuẩn bị mai phục, nhưng vẫn muốn làm bộ trúng kế, chính là chuẩn bị cho bước này.
Thậm chí, vì hoàn thành mục đích của mình, hắn còn không tiếc đặt mình vào nguy hiểm, tiết lộ vị trí của mình cùng dị động của thú nhân thân thể cho Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ, cho bọn hắn cơ hội một lưới bắt hết.
Toàn bộ quá trình vô cùng nguy hiểm, nếu không phải Lôi Lâm có quá nhiều lá bài tẩy, tuyệt đối sẽ bị Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ thuận lợi giết chết.
Nhưng đến hiện tại, nỗ lực của hắn rốt cục đã thu được hồi báo!
Đầu tiên, thực lực của thú nhân thần hệ đã tổn thất lớn, Cách Lỗ Tư lại lâm vào thần chiến, tuyệt đối vô lực quay về, sáng tạo cơ hội cho hắn hành động.
Sau đó, chính là trong triền đấu lúc trước, thông qua việc mở ra lĩnh vực giết chóc, Lôi Lâm thành công gieo xuống đánh dấu thời không trên người Y Trác Tư, mới có thể để thành phù không dịch chuyển đến vị trí chân thân của đối phương, một lần hoàn thành nhiệm vụ săn giết!
Khi hắn khiến thần sa ngư nhân: Tái Khấu Lạp ngã xuống, hầu như tất cả thần linh đều biết thần giết chóc Khố Khỗ Nhĩ Khảm đồng thời còn là một vị ảo thuật sư khủng bố, thậm chí nắm giữ một toà thành phù không dù ở thời đại viễn cổ cũng đủ để xếp hạng hàng đầu! Hai bên kết hợp lại tạo ra uy lực đủ để đồ thần!
Đám thần linh biết tình báo này đương nhiên là có chuẩn bị, chí ít ở trong thần quốc đã phòng bị thuấn di cùng thành phù không di động, còn cả quy tắc mà chân thân thần linh ẩn giấu đều tăng mạnh.
Nếu như trước đó Lôi Lâm không động tay động chân trên người Y Trác Tư, đồng thời để chíp lần theo, nếu muốn trực tiếp tìm ra chân thân của đối phương, trừ phi trước lật đổ thần quốc của đối phương.
Có thời gian này, cho dù Cách Lỗ Tư ngu ngốc đến mấy cũng có thể giết tới.
Thế nhưng trên thế giới chưa từng có chuyện nếu như này, bởi vậy, lúc này Lôi Lâm có thể từ từ hưởng thụ chiến lợi phẩm của hắn.
“Ngươi muốn làm gì? Nơi này là thú nhân hoang dã, thần quốc của ta cách vương tọa thú nhân của chủ thần Cách Lỗ Tư rất gần, nó có thể phái hóa thân tới. bất cứ lúc nào . .”
Trên khuôn mặt Y Trác Tư giống như dùng hoàng kim rèn đúc lên hiếm thấy lộ ra vẻ hoảng loạn, đối với chân thần thì việc này có thể nói là phi thường hiếm thấy.
Đây cũng là thành quả từ công tác chuẩn bị trước đó của Lôi Lâm.
Mấy hóa thân của Y Trác Tư đều bị Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ tiêu diệt, bởi vậy khiến thần lực tổn thương lớn, làm đối phương chỉ có thể chậm rãi ngủ say chữa trị.
Cho dù hiện tại cảm ứng được nguy cơ nên tỉnh lại, có thể phát huy ra sáu phần mười thực lực vốn có đã là vô cùng tốt.
Mà lần này Lôi Lâm lại toàn lực ứng phó, thậm chí còn mang theo cả thành phù không tới trợ lực!
“Y Trác Tư. . . Lấy danh nghĩa thần giết chóc. . . Ta tuyên bố ngươi ngã xuống. . .”
Lôi Lâm chậm rãi đứng lên, sau lưng đột nhiên hiện ra một bóng mờ dực xà ma quỷ khủng bố, cánh thịt ma quỷ hùng vĩ mở ra, bao phủ cả nửa thần quốc lại.
Một loại hắc ám âm u mà khủng bố, trong nháy mắt thôn phệ toàn bộ bóng người Y Trác Tư.
Đặc biệt trong mắt cự xà lóe lên vẻ lãnh đạm còn có tham lam , khiến Y Trác Tư hiện ra vẻ tuyệt vọng.
. . .
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Quy tắc chi lôi đầy trời và kỳ tịnh giả tham gia hỗn chiến đột nhiên bắt đầu quỷ dị mà đình trệ, đồng thời truyền ra tiếng Cách Lỗ Tư gào thét.
“Sao thế?”
Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ cũng có chút kinh dị nhìn về phía phương xa, ở nơi đó, chúng nó cảm giác được một hồi biến hóa khủng bố đã xảy ra.
“Y Trác Tư. . . Nhuyễn trùng đáng chết, con hoang trong địa ngục, ngươi lại dám. . .”
Cách Lỗ Tư gầm thét lên , nhưng đáng tiếc tất cả đều đã không kịp.
Dưới chú ý của Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ, ánh sáng từ một thần quốc không ngừng ảm đạm đi đã từ thú nhân hoang dã rơi ra ngoài, đồng thời không ngừng rơi vào hư không u ám, cùng lúc đó còn có một luồng bi ai to lớn, một ít kỳ tịnh giả thờ phụng thú nhân tử thần bắt đầu vô duyên vô cớ tiêu vong, mà ở những vị diện khác, mục sư thờ phụng Y Trác Tư trong nháy mắt hoảng sợ phát hiện mình mất đi liên hệ cùng thần linh, thần thuật cũng mất đi đáp lại.
Tất cả mọi biểu hiện đều đang nói rõ một chuyện thần tử vong của thần hệ thú nhân, tất cả thú nhân được chân thần Y Trác Tư che chở đã ngã xuống rồi!
“lL thần giết chóc!”
Hầu như là trong nháy mắt, Mật Tư Đặc Lạp cùng Đề Nhĩ đã biết điểm này, nhưng cũng không thể thay đổi cái gì.
Bởi vì sau khi đại quân thú nhân rơi vào hoảng loạn trong nháy mắt, trong tiếng rít gào của Cách Lỗ Tư, lần thứ hai bổ nhào tới, mang theo quyết ý khủng bố. . .
Bão táp thời không khủng bố hiện lên trên ngọn thánh sơn bạch ngọc, dập dờn ra sóng không gian kịch liệt.
Trong loại động tĩnh hùng vĩ này, một toà thành trì trôi nổi tại giữa không trung chậm rãi nổi lên.
Từ thần điện ở đỉnh cao nhất thánh sơn tỏa ra hào quang màu vàng, bảo hộ tất cả chung quanh, không bị thành phù không lan đến.
“Thần chủ Khố Khỗ Nhĩ Khảm. . . Ngài là vì sao trên trời, chúa tể linh hồn của chúng ta. . .”
Kỳ tịnh giả trên mặt đất cũng tập mãi thành quen, đều biết toà thành phù không này là thánh vật của cự xà giáo hội, cũng là tọa giá của Lôi Lâm, bởi vậy không thấy kỳ quái, thậm chí còn có người quỳ lạy cầu khẩn thành phù không.
“Chíp. . . Bắt đầu kiểm tra chủ thể thành âm hồn, báo cáo trình độ tổn thương!”
Trong vương tọa ở phòng điều khiển chính, Lôi Lâm khoác thánh bào màu vàng, ánh mắt trầm tĩnh ra lệnh.
( Keng! Chủ thể thành âm hồn bị hao tổn 36. 77. . . )
Rất nhanh, một chuỗi số liệu báo cáo khiến mí mắt Lôi Lâm giật giật trực tiếp được chíp bắn ra.
“Đã đến trình độ này sao?”
Lôi Lâm lặng lẽ một lúc lâu, cuối cùng thở dài một hơi.
Chân thần chính là con cưng toàn bộ thế giới, cho dù ảo thuật văn minh thượng cổ phát triển đến đỉnh cao, dưới lửa giận của các thần cũng vẫn hóa thành tro tàn.
Nếu muốn đồ thần, cho dù là đại ảo thuật sư cùng thành phù không tổ hợp, cũng cần trả giá thật lớn.
Từ lần trước điều động thành âm hồn, đánh tan thần sa ngư nhân: Tái Khấu Lạp, thành phù không đã xuất hiện trình độ tổn thương nhất định, bởi vậy Lôi Lâm mới để nó vào thần quốc của chính mình để tu bổ.
Mà lần này lại tiến hành chiến thuật thời không trảm thủ cường độ cao, mang đến gánh nặng rất lớn cho thành âm hồn.
Có thể chống đỡ đến hiện tại, cũng đã vì Lôi Lâm có kỹ thuật vững vàng.
Thông qua thần niệm của chính mình, Lôi Lâm đã thấy lúc này toàn bộ mặt ngoài màu xám bạc của thành phù không đã loang loang lổ lổ. Nòng pháo chủ càng là bị hao tổn nghiêm trọng, ngay cả thứ nguyên hạt nhân cũng bị ảnh hưởng, chỉ có Mật Sắt Năng Hạch là còn duy trì đủ động năng.
Phản kích của hai vị chân thần khi sắp chết cũng không phải dễ dàng là có thể chịu đựng như vậy.
“Nhưng. . . Tất cả những thứ này đều đáng giá. . .”
Một viên thủy tinh thần chức bề ngoài có chút tổn hại, mang theo ánh sáng u ám hiện lên ở trên tay Lôi Lâm. Làm ánh mắt hắn hiện ra vài tia mê say.
” Thần chức thú nhân tử vong. . .”
Đây là thu hoạch lớn nhất của Lôi Lâm trong lần đánh giết Y Trác Tư này, vì thế hắn thậm chí không tiếc từ bỏ cướp đoạt đối với thần quốc của Y Trác Tư.
Hết cách rồi, khoảng cách thần quốc trong thần hệ quá gần, đồng thời đều có đường nối trực tiếp, trong nháy mắt Lôi Lâm đánh giết Y Trác Tư, hắn đã có thể nhìn thấy thân ảnh Cách Lỗ Tư đang rít gào, cùng với các thần linh thú nhân khác tiếp viện.
Nếu như trì hoãn thêm chốc lát, e rằng cho dù Lôi Lâm có thể trốn ra được. thành phù không cũng bị dỡ xuống hơn nửa.
Nhưng bây giờ nói những chuyện này đều không có ý nghĩa, Lôi Lâm chỉ biết là lần này hắn thành công rồi! Như vậy là đủ rồi!
“Đáng tiếc. . . Sau lần này, lời đồn thần giết chóc Khố Khỗ Nhĩ Khảm là một vị thần linh ruồng bỏ tín nghĩa, đồng thời tham lam điên cuồng, hẳn là cũng truyền khắp trong nhóm thần linh, sau đó e là cũng không có mấy thần linh dám kết minh cùng ta. . .”
Lôi Lâm nhìn thủy tinh thần chức trong tay, đột nhiên cười lạnh.
Nếu như hắn thật sự chỉ là một vị thần linh ở thế giới các thần, làm như thế tự nhiên chính là tự tìm đường chết, sau khi tự tuyệt nhiều thần linh như vậy. E là cũng chỉ có ở cách rùa rụt cổ đến chết ở địa ngục.
Đáng tiếc, bản thể hắn là phù thủy! Là tử địch với các thần! Hoàn toàn hạn chế lựa chọn của hắn!
Dù hiện tại không đắc tội với những thần linh kia, đợi đến khi bản thể của chính mình giáng lâm tới, chẳng lẽ còn có thần linh đồng ý kết minh cùng một vị phù thủy sao?
Trái lại hiện tại tuy rằng gần như đã đắc tội hết các thần linh một lần, danh tiếng cũng gần như không còn, nhưng Lôi Lâm cũng thu được đồ vật mình muốn.
Hơn nữa, dựa vào thần quốc là ba tầng địa ngục cùng thành phù không, cũng đủ để hắn tiếp tục chống đỡ, đợi thời cơ tiếp dẫn bản thể đến!
“Rất gần rồi. . .”
Lôi Lâm trầm thấp lẩm bẩm, giữa hai lông mày hiện ra vẻ kiên định, sau lưng bóng mờ Tháp Cách Lợi An dực xà trực tiếp hiện ra.
Lực lượng cắn nuốt mạnh mẽ tác dụng đến thủy tinh thần chức trên tay hắn, một luồng gợn sóng kỳ dị tản ra. mang theo sóng gợn tử vong khủng bố.
Trong nháy mắt này, Lôi Lâm cảm giác mình dường như đã kết nối cùng biển nguyên lực của thế giới các thần, đủ để cảm nhận được quy tắc tử vong.
Sức mạnh quy tắc khủng bố rõ ràng hiện lên ở trước mặt hắn, tất cả đều là mỹ lệ mà sống động.
Tiếng nhắc nhở từ chíp cũng đang điên cuồng quét mới:
( Keng! Chủ thể phát động quy tắc thôn phệ! Bắt đầu dung hợp thần chức thú nhân tử vong! )
( Keng! Chuyển hóa hoàn thành! Chủ thể lĩnh ngộ quy tắc tử vong: 50%!)
Chỉ là lúc này Lôi Lâm vẫn có chút chưa hết thòm thèm.
“Đáng tiếc. . . Y Trác Tư chỉ là một thần linh chủng tộc thú nhân, quy tắc tử vong ở trong thần chức nhiều nhất chỉ có 50 %! Trực tiếp ngưng tụ ra thần chức tử vong thuộc về mình. . .”
Đáng tiếc, hiện tại Lôi Lâm đã tự mình biết mình, tính toán một thần linh có thần lực cấp thấp đã là cực hạn hiện tại, khoảng cách đạt tới cấp độ như Khắc Lam Ốc là thần linh có thần lực cường đại thực sự có chút vô lực.
Lúc này, nhắc nhở của chíp vẫn còn tiếp tục:
( Keng! Chủ thể lĩnh ngộ quy tắc tử vong đạt tới 50%! Mở ra lĩnh vực tử vong! )
(Lĩnh vực tử vong: Bạn là người thống trị tất cả tử vong, tất cả sự việc liên quan tới tử vong đều sẽ do bạn thống trị! . . . Cá thể ngã xuống trong lĩnh vực tử vong, linh hồn đều sẽ rơi vào tay chúa tể tử vong! Nên lĩnh vực có quyền ưu tiên! )
( Keng! Đo lường thấy chủ thể nắm giữ lĩnh vực giết chóc, có thể hình thành bổ sung cùng lĩnh vực tử vong! Hiệu quả lĩnh vực tăng cường! )
“Thuyết minh rất đơn giản, nhưng dường như lại ẩn chứa rất nhiều tin tức. . .”
Lôi Lâm sờ sờ cằm.
“Lĩnh vực tử vong, chúa tể tử vong. . . Nói cách khác ở trong lĩnh vực, tất cả sinh vật, năng lực, thậm chí linh hồn có liên quan cùng tử vong đều sẽ do ta khống chế sao?”
“Còn có. . . Quyền ưu tiên linh hồn. . . Có cần vượt quá năng lực thần linh đối với tín đồ linh hồn hay không? Nếu như giả thiết này thành lập thì ở tron lĩnh vực của ta, cho dù là linh hồn của dị giáo đồ, cũng sẽ bị ta trừng phạt?”
“Nếu như không ngừng mở rộng lĩnh vực này, cuối cùng ôm đồm toàn bộ chủ thế giới vật chất vào. . . Sẽ thành minh giới mới sao?”
Trong nháy mắt Lôi Lâm liên tưởng đến năng lực khủng bố của lĩnh vực tử vong.
Nhưng những thứ này đều là bố trí sau này, trên lĩnh vực tử vong, còn có nhiều tử thần cần giải quyết như vậy, bằng không cho dù ý tưởng tốt cũng chỉ là mộng đẹp mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận