Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 137: Lại dò xét (1)

“Keng! Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là học đồ cấp ba, lực lượng kỵ sĩ chính thức: 3. 1; nhanh nhẹn: 3. 3; thể chất: 3. 5 ; tinh thần: 10. 1; pháp lực: 10(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ); trạng thái: Khỏe mạnh ”
Chip chiếu hình chiếu số liệu đến trước mắt Lôi Lâm, ngoại trừ chính hắn ra, không có bất kỳ người nào có thể trông thấy.
Lôi Lâm híp hai mắt, trong đầu lại không ngừng suy nghĩ.
“Ừm! Thể chất gia tăng lên 0. 3, hẳn là liên quan tới tác dụng của nước thuốc hoạt tính, mặt khác, lực lượng tinh thần không chỉ đến 10. 1, mình còn cảm giác được tinh thần lực của mình có cảm giác tràn ngập sức sống so với trước kia, khả năng cảm ứng hạt năng lượng trong không khí tăng cường không ít, thi triển các pháp thuật cấp 0 cũng càng đơn giản dễ dàng!”
“Đạt tới cảnh giới học đồ cấp ba, quả nhiên không phải cấp 2 là có thể so sánh, nhưng là quá trình tấn chức quá hung hiểm!”
Lôi Lâm vẫn lộ vẻ nghĩ mà sợ, dù là ý thức lâm vào không gian tối đen, hay về sau nước thuốc hoạt tính cắn trả, đều là biến hóa lúc trước Lôi Lâm không dự tính đến.
Đối với Lôi Lâm, tư liệu và số liệu mà hắn thu thập được vẫn quá ít, năng lực tính toán của Chip tuy nhiên phi thường cường hãn, nhưng trong tình huống không có cơ sở, có thể suy luận ra biện pháp tấn cấp chính xác đã rất tốt rồi.
Về phần các vấn đề khác xuất hiện trên đường tấn chức, bởi vì thể chất và đủ loại nhân tố khác nhau của mọi người, hơn nữa tư liệu thiếu thốn, ngay cả Chip đều không suy tính ra.
“Dù sao thư viện mở ra cho học đồ ở Hắc Cốt Lâm, bên trong có rất nhiều kiến thức đều bị hạn chế, còn có một số tư liệu cao đẳng căn bản không mở ra cho học đồ!”
“Hơn nữa, cho dù lượng tính toán của Chip hơn xa mấy chục trí tuệ nhân tạo, nhưng thế giới phù thủy tối thiểu cũng có mấy vạn năm lịch sử, ngàn vạn học đồ thí nghiệm, lấy được kinh nghiệm sẽ hoàn toàn vượt qua Chip phỏng đoán mô hình!”
“Lần này tấn cấp, thật sự là có chút may mắn, thành phần vận khí chiếm nhân tố rất lớn!”
Sắc mặt Lôi Lâm ngưng trọng, “Về sau không thể như vậy! Đây chỉ là việc tấn chức học đồ cấp ba, nếu trong tương lai tấn cấp lên Phù Thủy chính thức mà lại xuất hiện loại tình huống này, sẽkhông còn vận khí tốt như vậy nữa!”
Tấn chức lên Phù Thủy chính thức, độ khó hơn xa việc tấn cấp học đồ cấp ba, có thể nói chính là độ khó gộp lại từ lúc Lôi Lâm từ một người bình thường đạt đến học đồ cấp ba cũng không nhất định có thể hơn được lúc tấn chức Phù Thủy chính thức.
Mà trong quá trình này xuất hiện sai lầm cùng sơ hở, cho dù Lôi Lâm có mấy cái mạng cũng không đủ chết.
“Sau khi trở về, phải thăm dò kỹ càng nội dung tất cả các vấn đề có quan hệ tới quá trình tấn chức Phù Thủy chính thức, không thể lại mù quáng trùng kích giống như lần này nữa”
Lôi Lâm tự đặt ra một nhiệm vụ cho tương lai.
“Tiếp đó, chính là đợi thân thể hoàn toàn thích ứng với tinh thần lực tăng vọt, lại rèn luyện mấy pháp thuật cấp 0 i chỉ có học đồ cấp ba mới có thể học tập, sau đó cũng có thể đi thăm dò phòng thí nghiệm kia rồi!”
Lôi Lâm mở hai mắt ra, đuổi An Na và hai thị nữ kia đi, sau khi bố trí một vòng hạt năng lượng cảnh báo, kéo thân thể mỏi mệt đi tới trên giường, rơi vào trong giấc ngủ sâu.
...
Trong nháy mắt, thời gian nửa tháng đã trôi qua rồi.
Ban đêm, ánh trăng sáng ngời chiếu trên mặt đất, trăng tròn sáng tỏ trên bầu trời treo trên cao.
Gần rừng rậm héo rũ, vẫn là bên cạnh cự nham màu đen lần trước, Lôi Lâm đọc chú ngữ, lập lại quá trình đã làm một lần.
Nhìn cửa động đen nhánh giống lúc trước, Lôi Lâm mỉm cười, đi vào.
Trải qua lần trước dò xét quan sát, hắn đã đại thể nắm rõ ràng quy luật vận hành của trận pháp vu thuật, hơn nữa đã ghi nhớ toàn bộ nguy hiểm ở bên trong, đã có biện pháp ứng đối.
Hơn nữa hắn đã tấn chức học đồ cấp ba, đối với việc phá giải trang bị phòng ngự mà vị phù thủy không biết tên kia lưu lại cũng có thêm phần chắc chắn.
Thông đạo màu đen rất ngắn, vách tường cực kỳ bóng loáng, chiếu sáng thân ảnh mặc áo bào đen của Lôi Lâm, hơn nữa còn chiếu ra mấy cái bóng, chiếu trên vách tường sau lưng Lôi Lâm.
Mà đằng sau chính là biệt thự lúc trước Lôi Lâm nhìn thấy, dây leo ma quỷ và hoa ăn xương bò đầy bên ngoài, trên mặt đất còn phủ gạch đá màu xám, đầy bụi bẩn, bên trong còn dấu phiến đá gặm cắn.
Trên cửa chính biệt thự phá một lỗ tròn, bên cạnh vẫn còn một bộ hài cốt, một bản bút kí màu đen sáng bóng lẳng lặng nằm ở một bên, đây chính là bút kí tinh luyện kim thuật khiến Lôi Lâm không ngừng động tâm.
Mà ở trong mắt Lôi Lâm, mặt ngoài biệt thự hiện đầy linh quang vu thuật nguy hiểm, dưới ánh sáng sáng lạn, không biết còn ẩn giấu bao nhiêu bẫy rập.
Hì hì! ! Ha ha! !
Lôi Lâm vừa mới đạp chân phải vào phiến đá, tiếng cười đùa của trẻ con vang lên, phiến đá màu xám trên mặt đất khẽ vặn vẹo, đã nứt ra một miệng lớn mọc đầy răng nanh, hung hăng cắn tới Lôi Lâm!
“Đạo phòng tuyến thứ nhất! Phiến đá gặm cắn!” Lôi Lâm mỉm cười, trên tay cầm một vật đen sì trực tiếp ném vào trong miệng rộng kia.
Răng rắc! ! Miệng rộng lập tức nuốt vào đồ vật màu đen kia.
Phốc! ! ! Miệng rộng màu xám cắn động, lập tức phun ra toàn bộ cặn bã màu đen, một đầu lưỡi màu đỏ không ngừng lè ra phía ngoài, nhổ ra nước miếng màu vàng xanh lá.
Bộ dáng này rất giống tình huống người bình thường ăn phải buồn nôn đang nôn mửa.
“Dùng hỗn hợp hoa thối, thỉ xác lang, còn cả cỏ nát rễ để chế thành thuốc bột nôn mửa! Quả nhiên là khắc tinh của phiến đá gặm cắn!” Lôi Lâm nhìn phiến đá màu xám lại nôn mửa một hồi rồi lập tức dài ra hai chân nhỏ, chạy về phía xa, không khỏi nở nụ cười.
“Đối với vị Phù Thủy chính thức không biết tên kia, tại đây cần là một phòng thí nghiệm tạm thời, vu thuật trận pháp cũng chỉ dung để che dấu, còn về mặt sức mạnh chống cự cần chỉ có ba loại! Hơn nữa, vận dụng phiến đá gặm cắn cùng dây leo ma quỷ kết hợp, đây là kỹ xảo phòng ngự của phái Mai Khắc Nhĩ!”
Lôi Lâm đi đến trước cổng chính, cầm lấy bút kí màu đen.
Màu đen bút kí rất nặng, cầm ở trong tay giống như đang cầm một khối đá vậy, hẳn là dùng tài liệu đặc thù nào đó chế thành.
Lôi Lâm thu bút kí vào trong ngực, đi tới trước cổng chính.
Từng dây leo màu xanh đen lập tức bọc kỹ cửa lớn lại, mặt ngoài dây leo mở ra rất nhiều mảnh màu đỏ cánh hoa, cánh hoa tổ hợp lại với nhau, rõ ràng biến thành một gương mặt phụ nữ.
“Người xâm nhập! Ở đây không phải nơi anh nên đến!” Cánh hoa tạo thành khuôn muốn mấp máy môi.
“Phù thủy ở đây đã bị chết, tôi tới nhận lấy di sản của ông ấy! Về phần cô, tôi sẽ giữ lại, hơn nữa cung cấp cho cô chất dinh dưỡng cần thiết để tiến hóa, thế nào?”
Lôi Lâm lấy từ trong túi đeo lưng ra một trái cây màu đỏ, “Đối với cô thì cả phòng thí nghiệm này cũng không sánh nổi với phần tài liệu này trong tay của tôi!”
“Sau khi có nó, thậm chí cô có thể rời khỏi đây, trở về rừng nhiệt đới tự do…” Lôi Lâm nhẹ nhàng nói, trong giọng nói dường như còn mang theo một tia hoặc mị.
“Tự do!” Trên gương mặt bằng hoa kia xuất hiện vẻ hướng tới cùng chần chờ.
“Tôi không thể từ bỏ lời thề lúc trước! Người từ ngoài đến! Mời anh rời đi!” Gương mặt kia giãy dụa thật lâu, cuối cùng vẫn cự tuyệt Lôi Lâm, từng sợi dây leo màu xanh lá không ngừng nhúc nhích, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ phát động công kích.
“Ai…” Lôi Lâm cất trái cây đi, thở dài: “Mình vốn cho là không phải động thủ đấy!”
” Người cố chấp xâm nhập, chỉ có tử vong mới là kết quả cuối cùng!”
Thực Cốt hoa gầm thét, lần này đổi thành một gương mặt đàn ông, rất nhiều dây leo màu xanh đen trực tiếp quấn tới.
Ầm! ! Bóng đen đánh tới, Lôi Lâm nghiêng người né tránh, dây leo tráng kiện đánh trên sàn nhà, mảnh đá bay tán loạn, lộ ra một động cực lớn.
“Không nên xúc động như vậy, hủy hoại hết cả phòng thí nghiệm thì làm sao bây giờ?”
Một vòng hào quang màu xanh lục bay đến trên không dây leo, biến thành một quầng sáng bao phủ toàn bộ dây leo cùng đóa hoa ở bên trong, tốc độ dây leo công giảm đi rất nhiều.
Lôi Lâm nhíu lông mày, lấy từ trong túi ra một bao bột phấn màu đen, vãi trên mặt đất.
Hơn nữa, trong lúc vung lấy bột phấn, Lôi Lâm đồng thời nhanh chóng đọc chú ngữ.
“Người từ ngoài đến!” “Nhận lấy cái chết! !” Cánh hoa tạo thành mặt người lớn tiếng gầm thét, hơn nữa không ngừng biến hóa, có đôi khi phát ra giọng đàn ông, trong chốc lát lại biến thành gương mặt phụ nữ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dây leo màu xanh đen không ngừng bay múa, đánh xuống khiến mặt đất chung quanh biệt thự bị đánh cho gồ ghề.
Lôi Lâm dựa vào tố chất thân thể cấp kỵ sĩ trốn tránh, chú ngữ trong miệng cũng không hề dừng lại.
Rốt cục, đợi đến khi Lôi Lâm chạy vòng quanh biệt thự một vòng, chung quanh đã rải đầy bột phấn màu đen lúc trước.
Lúc này, chú ngữ trong miệng Lôi Lâm cũng dừng lại, một ngón tay chỉ về phía mặt người, “Đi thôi! Tử vong chi mây!”
Ầm! ! !
Màu đen bột phấn không ngừng hòa tan, biến thành khói đen, tụ thành một mảng mây đen màu đen, bao trùm cả biệt thự vào bên trong.
Xì xì! ! Từ bên trong không ngừng truyền đến thanh âm, khiến Lôi Lâm nhớ tới tràng cảnh lúc trước nhìn thấy hoa ăn thịt người ăn mòn đồ ăn.
Mây trôi màu đen nồng đặc đến cực điểm, khiến người ta căn bản không nhìn thấy cảnh tượng.
Chỉ ngẫu nhiên vẫn còn tiếng Thực Cốt hoa truyền đến, không ngừng suy yếu, cuối cùng triệt để không có thanh âm, chỉ để lại tiếng ăn mòn rợn người.
Năm phút đồng hồ sau, khói đen dần dần tản ra, lộ ra biệt thự trước kia.
Chỉ là lúc này mặt ngoài biệt thự đã bị ăn mòn thủng lỗ chỗ, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Mà dây leo ma quỷ cùng Thực Cốt hoa trước kia bám vào vách tường biệt thự đã biến mất toàn bộ, chỉ để lại chút hài cốt trên mặt đất.
“Pháp thuật thật sự là bá đạo! Tử vong chi mây! Thuật pháp cấp 0 mà chỉ có học đồ cấp ba mới có thể học tập, một lần duy nhất tiêu hao năm điểm lực lượng tinh thần cùng năm điểm pháp lực, nhưng rất đáng giá!”
Lôi Lâm hài lòng gật đầu.
Một lần tử vong chi mây hạ xuống, chẳng những giải quyết toàn bộ dây leo ma quỷ cùng Thực Cốt hoa, ngay cả Vu trận phòng ngự của biệt thự cũng bị ăn mòn mất hơn nửa, còn lại một ít, đã không đủ để tạo thành uy hiếp đối với Lôi Lâm.
Hơn nữa, tử vong chi mây là pháp thuật hệ bóng ma, là một trong số không nhiều pháp thuật có lực phá hoại trực tiếp nhỏ nhất, có thể phá hư phòng ngự bên ngoài biệt thự, đồng thời bảo đảm cơ cấu chỉnh thể địa phương ở trình độ lớn nhất lính, đây là pháp thuật mà Lôi Lâm đã tỉ mỉ chọn lựa ra vì lần thăm dò này.
“Chỉ là… Biệt thự cũng bị ăn mòn, cũng không chịu được bao lâu rồi!”
Lôi Lâm tiến lên khẽ đạp vào cửa gỗ, Ầm! ! ! Cửa gỗ trực tiếp biến thành vô số khối vụn rơi trên mặt đất.
“Chip! Quét qua biệt thự!”
“Nhiệm vụ thành lập, bắt đầu quét qua…”
Lúc trước bởi vì bên ngoài biệt thự có một tầng lực lượng trận pháp vu thuật phòng ngự bao trùm, Chip không thể quét qua bộ kết cấu trong trong biệt thự ra, hiện tại tự nhiên đã khác.
Rất nhanh, một địa đồ màu lam nhạt ra hiện tại trước mắt Lôi Lâm.
“Ừm! Biệt thự có hai tầng! Phía trên cùng là phòng ngủ và phòng rửa mặt! Tầng thứ nhất là phòng khách , còn phòng thí nghiệm, còn phòng ngầm ở dưới đất! Cửa vào là đằng sau tủ âm tường!”
Bị Chip quét qua,tất cả mọi vật trong biệt thự đều hiện rõ trong mắt Lôi Lâm.
“Đi phòng ngủ trước!” Lôi Lâm cực kỳ nhanh chóng chạy lên lầu hai.
Nắm nắm cửa bằng đồng thau, Lôi Lâm mở ra cửa phòng ngủ, một lớp bụi lập tức đập vào mặt, bên ngoài thân Lôi Lâm tự động tạo ra một màng ánh sáng màu đen, ngăn cản tro bụi sang một bên.
Lôi Lâm lập tức quét mắt liếc một vòng: “Đồ đạc đều được dọn rất sạch sẽ!”
Phòng ngủ rất nhỏ, chỉ có một giường lớn, một bộ bàn ghế, còn có một tủ quần áo.
Lôi Lâm mở tủ quần áo ra: ” Toàn bộ quần áo cũng không thấy rồi, xem ra chủ nhân nơi này có chuẩn bị mà vứt bỏ nơi đây!”
Tuy đã sớm đoán được, nhưng trong lòng Lôi Lâm vẫn có chút thất vọng.
Hắn lập tức cẩn thận kiểm tra phòng ngủ một lần, không phát hiện ra vật gì có giá trị, trên mặt bàn ngăn kéo cũng không đấy, chỉ ở góc phòng tìm được mấy tờ da dê trống.
“Hẳn là tàn trang từ bút ký hoặc là nhật ký! Đáng tiếc là trắng không!”
Lôi Lâm có chút tiếc hận, hai mắt lập tức tỏa sáng: “Nhật ký! Đã có!”
Tấm da dê màu vàng đã cực kỳ cũ kỹ, giống như lúc nào cũng có thể sẽ nứt ra, nhưng ở trong mắt Lôi Lâm, vài tấm da dê chính là vô thượng trân bảo!
“Chip! Quét qua vết cắt trên giấy da dê!”
Lôi Lâm phát ra mệnh lệnh, lập tức, trước mắt của hắn đã bị một tầng hào quang màu xanh lam tràn ngập, mà ở trên giấy da dê, một số chữ viết màu đỏ đứt quãng không ngừng nổi lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận