Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 780: Nhìn thấu (2)

Sương ngón tay xà nữ lẳng lặng nằm trong đó, giống như một vật chết.
Tháp Na Toa nín thở, cô ta biết có lẽ Lôi Lâm sẽ thể hiện ra một số điểm khác biệt cho cô ta nhìn.
“Tháp linh! Bắt đầu tiến vào tầng thao tác ràng buộc thứ nhất!”
Sau mệnh lệnh của Lôi Lâm, ánh sáng ràng buộc trong trận pháp sáng lên toàn bộ, sức mạnh vô hình kéo xương ngón tay xà nữ lên giữa không trung.
” Bắt đầu tinh chế!” Theo tiếng thông báo máy móc của tháp linh, hai mảnh lôi vân loại nhỏ xuất hiện trên xương ngón tay, từng tia điện óng ánh bắn mạnh đến khớp xương, đùng đùng vang vọng.
“Ta biết cô vẫn còn, không cần giả bộ! Đi ra đi!”
Khớp xương màu trắng dưới tia điện không có một chút dị dạng nào, nhưng sắc mặt Lôi Lâm không thay đổi, biểu hiện lạnh như hàn băng.
Mấy giây sau, vẫn không có tình huống khác thường gì xuất hiện, khiến Lôi Lâm phải thở dài.
“Tiến vào trình tự tinh chế cấp độ càng sâu!”
” Xác nhận trao quyền! Rót năng lượng vào!” Tháp linh lại máy móc thông báo, hai mảnh lôi vân lập tức biến hóa.
Phạm vi mây đen tăng vọt, chớp giật càng mơ hồ mang theo một tia màu đỏ, tia chớp thô to không chút lưu tình đánh lên đoạn khớp xương, thậm chí khiến bên trên xuất hiện vết rách nhỏ bé.
“Ngài làm tiếp như thế, khớp xương sẽ bị phá huỷ!” Tháp Na Toa nhìn Lôi Lâm, nhưng vẻ mặt Lôi Lâm không thay đổi chút nào, không có bất kỳ ý tứ dừng lại nào.
Sau mấy chục lần điện quang đánh mạnh, đốt ngón tay bắt đầu run rẩy, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ thành một mảnh bột phấn.
Lánh!
Ngay khi Tháp Na Toa cho rằng khớp xương sẽ nổ tung, dị biến chợt xuất hiện!
Một vòng sáng màu xanh lục bỗng nhiên từ khớp xương bộc phát ra, lực phóng xạ mạnh mẽ trong nháy mắt xé rách hắc vân.
“Hí!”
Một vệt sáng xanh lục hiện lên, lại đã biến thành hư ảnh thiếu nữ có mái tóc màu xanh lục, đánh tới Lôi Lâm.
Chỉ là so với lần trước Lôi Lâm nhìn thấy, lần này hư ảnh thiếu nữ không chỉ có càng thêm hư huyễn, trên mặt còn có vảy hình thoi phức tạp, đôi mắt cũng đã biến thành thụ đồng.
Bị thụ đồng của hư ảnh xà nữ quét qua, Cả người Lôi Lâm đều hơi dại ra đi.
“Ràng buộc phát động!”
Vào lúc này, tháp linh lại nhanh chóng phản ứng lại, đưa ra mệnh lệnh.
Ầm! Hư ảnh thiếu nữ va chạm vào vách thủy tinh công nghiệp trong suốt, rất nhiều phù văn bùng lên, phát ra tiếng vang lớn.
Sau đó, lực hút khổng lồ hiện lên, đè hư ảnh thiếu nữ xuống mặt đất.
Răng rắc! Răng rắc!
Từng xiềng xích phù văn xuất hiện, tầng tầng trói buộc hư ảnh xà nữ có mái tóc màu xanh lục.
“Vừa nãy thực sự là nguy hiểm!”
Lôi Lâm phục hồi tinh thần lại không khỏi thở dài một hơi, trên người đều là mồ hôi lạnh.
Tuy đã đánh giá cao đối phương, nhưng cảm giác sợ hãi khi tâm thần trong nháy mắt bị cướp đoạt này vẫn khiến hắn sợ hãi không thôi.
Đây chính là huyết mạch cao cấp tuyệt đối áp chế cấp thấp huyết mạch! Khi cấp độ hai bên chênh lệch to lớn, bất kỳ nỗ lực nào đều là vô hiệu.
“Mày lại dám phản kháng lại tao? Mẫu thượng đại nhân sẽ không bỏ qua cho mày, kẻ phản bội huyết mạch!”
Đầu lưỡi của hư ảnh xà nữ màu xanh lục cũng chia ra, lưỡi phun ra nói rằng.
“Xin lỗi! Ta cũng không có thói quen ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh chịu chết!” Lôi Lâm ngoài miệng nói xin lỗi, trên mặt lại không có một chút áy náy nào.
“Khoa Mạc Âm cự xà chỉ là sinh vật cấp bốn, nhất định phải phục tùng xà nữ có huyết mạch cao cấp hơn, đây là nội dung dấu ấn trong chỗ sâu huyết mạch, không cho thay đổi!” Hư ảnh xà nữ nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm: “Sao mày lại thoát được?”
“Ta làm sao biết?” Lôi Lâm vẫy vẫy tay.
Trên thực tế, hắn suy đoán có lẽ việc này có liên quan cùng huyết mạch của hắn, không chỉ là nồng độ huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà cực cao, mà còn trải qua chíp tinh luyện, loại huyết mạch này so với nguyên bản vẫn có một số điểm khác nhau.
“Đây là vật gì?” Tháp Na Toa nhìn chằm chằm vào xà nữ, trên mặt hiện ra vẻ hiếu kỳ.
“Chủ nhân xương ngón tay, một hình chiếu ký ức rách nát không trọn vẹn và không cam lòng mà thôi!” Trên mặt Lôi Lâm mang theo vẻ xem thường.
“Mày phát hiện từ lúc nào?” Nhìn thấy Lôi Lâm như vậy, xà nữ cũng bình tĩnh lại.
“Từ đầu đã biết rồi!” Sắc mặt Lôi Lâm bình tĩnh.
“Ta xưa nay đều không quen việc không làm mà hưởng, chỉ tin tưởng dựa vào hai tay của chính mình để lấy được đồ, mày chủ động đưa tới cửa như thế, thực sự khiến ta không thể không cẩn thận!”
Nói thật, đối phương nói không muốn tiếp tục ở lại sào huyệt Huyết Thứu vương kia, Lôi Lâm cơ bản tin tưởng, nhưng lời nói tẻ nhạt tuyệt vọng đến muốn chết kia thì hắn không tin nổi.
Thượng cổ phù thủy có tâm linh vô cùng cứng cỏi, lại là loại thuật sĩ siêu phàm kia, làm sao có khả năng bị thời gian cô tịch đánh bại?
E là đối phương muốn mượn tay Lôi Lâm đi ra ngoài, sau đó cướp đoạt thân thể mới là dự định chân thực!
Mặc kệ thế nào, một thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà vừa vặn bị thượng cổ xà nữ khắc chế, đều là một đối tượng cướp đoạt tốt nhất!
Đoạn ký ức xà nữ không trọn vẹn kia cũng sẽ dung nhập vào trong mạch máu Khoa Mạc Âm cự xà, âm thầm ẩn núp xuống.
Đợi đến thời cơ chín mùi, xà nữ bộc phát trong thức hải ra, làm sao Lôi Lâm có thể là đối thủ?
Không nói tới kiến thức hai bên chênh lệch rất lớn, chỉ nói tới huyết mạch khắc chế, còn có các vấn đề như tiên cơ hậu chiêu, cũng có thể ép Lôi Lâm đến tử lộ!
Sau khi nghĩ rõ ràng điểm ấy, sát tâm Lôi Lâm đối với xà nữ đã sôi trào mãnh liệt.
Nhưng trước đó hắn không phát tác, mà giả dạng như không biết gì, vẫn đợi đến khi tháp phù thủy xây dựng hoàn thành, đợi thủ hạ đắc lực nhất là Tháp Na Toa trở lại bên cạnh, sức mạnh tăng cường đến đỉnh cao, lại đang ở sân nhà mới một lần nữa phát động!
Bây giờ nhìn lên, may là hắn chuẩn bị chặt chẽ, nếu không chỉ sơ ý một chút cũng có thể bị đối phương trở mình thành công.
“Chúng ta làm giao dịch nhé?”
Lớp vảy trên mặt hư ảnh xà nữ rút đi, lại khôi phục khuôn mặt thiếu nữ, khuôn mặt tinh xảo tuyệt đẹp khiến Tháp Na Toa là phụ nữa đều có chút mê say.
“Giao dịch gì?” Lôi Lâm trầm thấp hỏi.
“Cậu giúp ta tìm một thân thể, chỉ cần có huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà là được, nữ thuật sĩ là tốt nhất! Mà để báo đáp lại, ta có thể truyền toàn bộ tri thức cho cậu, tuy rằng ta chỉ thu được một đoạn ngắn của bản thể, nhưng đó mà một vị thuần huyết thuật sĩ cấp năm, chỉ gần một nửa trí nhớ đã có thể giúp cậu một đêm phất nhanh…”
Lời nói bình tĩnh từ trong miệng hư ảnh xà nữ phun ra , khiến hô hấp Tháp Na Toa dần nặng nề hơn.
Truyền thừa thuật sĩ thượng cổ cấp năm? Thứ này, e là cả phù thủy Thần Tinh đều sẽ đánh nhau vỡ đầu để tranh giành đi?
Mà cái giá phải trả chỉ là một nữ thuật sĩ mà thôi, mặt hàng này ở Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, chỉ cần cẩn thận một chút thì vẫn là có thể đoạt tới tay.
Đùng! Đùng! Đùng!
Lôi Lâm vỗ tay, trên mặt nở nụ cười: “Một đề nghị rất hay! Thực sự là đề nghị hay! Ngay cả ta đều động lòng!”
“Tốt lắm! Cậu có thể…”
Hư ảnh xà nữ nói được một nửa, trên mặt đột nhiên hiện ra vẻ phẫn nộ: “Cậu…”
Rất nhiều xiềng xích siết chặt, trói hư ảnh xà nữ tại chỗ.
“Tháp linh! Toàn bộ năng lượng dự trữ ưu tiên cung cấp trói buộc! Coi nhiệm vu giết chết đối phương là ưu tiên thứ nhất!”
“Tháp Na Toa! Giúp ta!”
Lôi Lâm đột nhiên trở mặt, lập tức hạ tử thủ.
Từng đám lôi vân sinh thành. Chớp giật không ngừng đánh xuống hư ảnh xà nữ, khiến cho thân hình của đối phương càng thêm hư ảo.
Mà Tháp Na Toa cũng theo bản năng mà nghe lệnh của Lôi Lâm, lực lượng tinh thần hóa tinh bốc lên, gia cố phù văn ràng buộc.
“Kẻ phản bội! Mẫu thượng sẽ không bỏ qua cho mày!” “Tê tê…”
Hư ảnh xà nữ lại đã biến thành trạng thái nửa người nửa xà, phát ra tiếng kêu của loài rắn, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
“Chờ bà ấy tìm tới ta lại tính!” Vẻ mặt Lôi Lâm vô cùng kiên định, không ngừng khởi động phù văn ràng buộc và vu trận.
Truyền thừa thuật sĩ thượng cổ cấp năm đúng là rất mê người. Nhưng Lôi Lâm có tiêu chuẩn của chính mình.
Đối phương chỉ là một tàn hồn, nói không chừng còn chỉ là một mẩu ký ức tổ hợp, có thể nhớ được bao nhiêu nội dung?
Mà vì chút lợi ích này mà hắn lại mang đối phương theo bên người, chịu đựng tính toán?
Mặc dù hắn có lòng tin về mưu kế của mình, nhưng Lôi Lâm cũng không nắm chắc có thể hoàn toàn thắng được lão quái vật thượng cổ, đặc biệt đối phương còn có ưu thế huyết mạch khắc chế của hắn, nắm giữ lực lượng hoặc mị.
Thượng cổ xà nữ nổi danh vì chuyên môn mê hoặc sinh vật cự xà, Lôi Lâm cũng không muốn trong lúc bất tri bất giác lại bị đối phương dùng tinh thần ám chỉ.
Đối với hắn mà nói, có thể chiếm được chỗ tốt mà vô hại mới là thật sự. Chuyện khác đều là hư ảo!
“Nếu mày không chết, lòng ta khó yên!”
Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào hư ảnh xà nữ sau vách pha lê, trong mắt hiện ra vẻ kiên quyết: ” Khởi động uy lực lớn nhất!”
” Vận chuyển phù văn ràng buộc 120%! Công kích lớn nhất!”
Tháp linh máy móc lên tiếng, một tia chớp lớn đỏ như màu máu bổ vào trên người hư ảnh xà nữ.
Ầm!
Toàn bộ tháp phù thủy đều rung lên, ngay cả ràng buộc bên trong đều xuất hiện vết nứt nhỏ bé.
Trên mặt hư ảnh xà nữ mang theo vẻ tuyệt vọng, bị tia chớp màu đỏ đánh cho tiêu tan hầu như không còn.
Đùng!
Một mẩu xương ngón tay bên ngoài che kín vết rách rơi xuống mặt đất.
“Kết thúc!” Tháp Na Toa thở dài, lại nhìn Lôi Lâm, giống như đang nhìn một quái vật: “Đây chính là truyền thừa của thượng cổ thuật sĩ cấp năm đấy! Cậu lại…”
“Ta đương nhiên động tâm!” Lôi Lâm lắc lắc đầu, “Nhưng nó không thể khiến ta mê muội, thượng cổ phù thủy có quá nhiều thủ đoạn ám hại người, ta cũng không dám mang một kẻ lúc nào cũng có thể bộc phát ra cạm bẫy bên người…”
Trong lúc hắn nói chuyện. Tháp linh không ngừng quét hình xương ngón tay trong ràng buộc , từng tia điện tại không ngừng đánh lên xương ngón tay xà nữ.
” Quét hình cấp 1 kết thúc! Không phát hiện lực lượng tinh thần tàn dư!”
“Quét hình cấp hai kết thúc! Đối phương không có phản ứng dị thường!”
“Quét hình cấp ba kết thúc! Xác nhận tàn hồn xà nữ đã bị triệt để tiêu diệt!”
Ba vệt sáng hồng, lục, lam không ngừng quét qua xương ngón tay. Ngay cả vị trí nhỏ bé nhất đều không buông tha.
“Mở lồng phòng hộ!” Một tia sáng màu xanh lam lóe lên trong mắt Lôi Lâm, đợi chíp cũng đưa ra xác nhận cuối cùng. Hắn mới đưa ra mệnh lệnh.
Vèo! Cửa thủy tinh công nghiệp mở sang hai bên, một đoạn xương ngón tay, ngoài mặt còn mang theo từng vết rách nhỏ bé, tia sáng màu nhũ bạch bao vây, bay đến trên tay Lôi Lâm.
Mặc dù chỉ là một đoạn xương vỡ nát, nhưng huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà trong cơ thể hoan hô nhảy nhót nói cho Lôi Lâm biết, một khi hấp thu đoạn xương ngón tay này, huyết mạch của hắn nhất định sẽ tinh khiết đến mức khó có thể tưởng tượng, thậm chí có thể nắm giữ tiềm lực tăng cấp!
“Thứ này chô dù là Cát Nhĩ Bá Đặc lão sư biết, đều sẽ lập tức trở mặt cướp giật, tổ chức, thầy trò, luân lý đạo đức gì đó đều là vô dụng!”
Trong lòng Lôi Lâm ngầm thở dài, nếu không có tháp phù thủy ngăn cách, bây giờ hắn căn bản không dám lấy nó ra.
“Tuy rằng lập tức sử dụng là lựa chọn tốt nhất, nhưng vật này có giá trị nghiên cứu rất cao! Đồng thời…”
Lôi Lâm nhìn số liệu mà chíp ghi chép.
” Độ sinh động huyết mạch của chủ thể tăng lên, dự đoán sau 124 năm 4 tháng, huyết mạch sẽ tiến vào thời điểm trưởng thành!”
Chỉ thông qua tiếp xúc qua da, còn có gợn sóng và năng lượng phóng xạ từ xương ngón tay tản mát ra, đã có hiệu quả như sợi tóc xà nữ trong truyền thuyết , khiến tốc độ trưởng thành huyết mạch của Lôi Lâm tăng lên một đoạn dài.
“Dựa theo trạng thái này, thậm chí mình không cần hấp thu khớp xương, trực tiếp lợi dụng phóng xạ từ nó cũng có thể khiến tốc độ huyết mạch trưởng thành tăng lên gần mười lần!”
“Xem ra, sau này mình đều phải cố gắng ở lại trong tháp phù thủy…”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, ra lệnh cho tháp linh: “Thu cất khớp xương xà nữ cẩn thận! Dựa theo tiêu chuẩn dự trữ vật tư cấp một!”
“Tuân mệnh! Chủ nhân!”
Tiểu Tinh Linh nhanh chóng mang theo xương ngón tay xà nữ biến mất không còn tăm hơi.
Đây cũng là chuyện không có biện pháp, thuật sĩ luôn phi thường mẫn cảm với những vật như thế này, nếu như Lôi Lâm trực tiếp mang theo trên người, không nói tới đám Lộ Tây, Cát Nhĩ Bá Đặc nhất định sẽ phát hiện.
Cũng chỉ có lợi dụng năng lượng mạnh mẽ trong tháp phù thủy cách trở, mới có thể ngăn cách loại gợn sóng khí tức này.
“Được rồi, Tháp Na Toa, hoan nghênh cô gia nhập!”
Xử lý xong những chuyện này, Lôi Lâm quay đầu lại, lộ ra nụ cười hiền hòa với Tháp Na Toa.
Cùng nhau trải qua loại chuyện bí mật này, quan hệ cùng Tháp Na Toa cũng càng thêm thân cận.
Có lúc cùng chia sẻ bí mật cũng là biểu hiện của việc quan hệ sâu sắc thêm.
Mà thừa cơ hội này, Lôi Lâm mời Tháp Na Toa tham quan tháp phù thủy của chính mình, nhìn Tháp Na Toa sững sờ trong tháp phù thủy dùng những tài liệu đỉnh cấp xa xỉ xây dựng thành này, Lôi Lâm hơi nhếch khóe môi lên lên.
“Đối với quá khứ của cô, ta có thể nghe một hồi sao?”
Sau khi tham quan xong xuôi, ở trong phòng khách, tháp linh khống chế mấy con rối đưa tới ca-cao nóng và điểm tâm thơm ngọt, Lôi Lâm lại hỏi.
“Y như đã nương nhờ vào chủ nhân, ta cũng không có gì để giấu…”
Tháp Na Toa ôm chén trà, trên mặt có cay đắng, giống như đang nhớ lại gì đó.
“Ta là người mai địa, sinh sống ở rừng rậm Ám Nguyệt phía tây trung bộ đại lục…”
Lôi Lâm cẩn thận nghe, không ngoài nguyên nhân vì lợi ích và sắc đẹp mà gợi ra sự kiện nợ máu mà thôi, hắn đại khái đã nghe qua, nhớ kỹ họ tên kẻ thù của Tháp Na Toa.
” Một gia tộc lớn trong liên minh Nguyệt Nha Cầm?”
“Đúng! Nếu như chủ nhân có thể giúp ta báo thù, diệt tộc Sử Văn gia tộc, như vậy thân thể của ta, linh hồn, thậm chí tất cả mọi thứ đều thuộc về chủ nhân!”
Tháp Na Toa kiên định nói ra lời thề.
Nghe xong Tháp Na Toa tự thuật, Lôi Lâm cũng không lập tức đồng ý, mà rơi vào suy nghĩ.
Nguyệt Nha Cầm liên minh cũng là một tiểu tổ chức ở trung bộ đại lục, nhưng nếu như có thể bị hắn nghe qua, vậy khẳng định ở trong cũng có phù thủy Thần Tinh tọa trấn, chẳng qua tên phù thủy kia cũng không phải người Sử Văn gia tộc, trong này còn có chỗ trống cứu vãn.
“Ta có thể đồng ý với cô, nhưng thời gian này có thể sẽ dài đằng đẵng, cô cần phải có chuẩn bị tâm lý!”
Lôi Lâm cẩn thận nhìn vào mắt Tháp Na Toa, chậm rãi nói rằng.
Tháp Na Toa vén tóc ra sau tai, khóe miệng hiện ra ý cườ cay đắng i: “Ta biết! Chủ nhân có thể đồng ý, Tháp Na Toa đã phi thường hài lòng…”
Lôi Lâm có chút ngạc nhiên, xem ra, cô gái này chỉ cần một cái hy vọng mà thôi.
“Được rồi! Còn vấn đề thân phận của cô, hiện tại ta cũng không thể giải quyết, e là cô tạm thời phải ẩn giấu hoặc là trở về vùng đất bị lãng quên! Chính côcó tính toán gì sao?”
Lôi Lâm hỏi.
Tháp Na Toa cúi đầu suy nghĩ một chút: “Ta ở vùng đất bị lãng quên còn có một số chuyện nhất định phải về đi xử lý…”
“Có thể!” Lôi Lâm gật gật đầu.
“Còn có một việc, ở vùng đất bị lãng quên, có một bộ lạc cẩu đầu nhân, ta cần tinh hoa huyết mạch của cường giả trong đó, ít nhất phải cấp ba trở lên!”
Nghe đồn cẩu đầu nhân có huyết mạch của rồng, Lôi Lâm cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.
“Chuyện này không thành vấn đề, trong vùng đất bị lãng quên có rất nhiều thế lực đều có mâu thuẫn với nhau, chiến đấu phi thường nhiều lần!”
Tháp Na Toa gật đầu đồng ý.
Không chỉ bởi nồng độ nguyên tố nơi này cao hơn bên ngoài rất nhiều, có thể thúc đẩy lực lượng tinh thần của hắn tiến bộ, ngoài ra, tháp phù thủy còn là địa điểm để thực hiện rất nhiều thí nghiệm cao cấp nhất định phải có, trước đây rất nhiều ý tưởng, đến hiện tại rốt cục đã có thể thực thi.
Quan trọng nhất là tháp phù thủy có thể ngăn cản phù thủy cao cấp dò xét, hình, giúp Lôi Lâm có thể giữ được rất nhiều bí mật.
Có nhiều nhân tố như vậy, Lôi Lâm tự nhiên sẽ không đi ra ngoài, chỉ ở trong tháp phù thủy của chính mình mất ăn mất ngủ minh tưởng cùng nghiên cứu.
Mà thành quả một hạng thí nghiệm mũi nhọn cũng dạt thành vì có chíp phụ trợ, giúp Lôi Lâm nâng cao tri thức dự trữ cùng tích lũy.
Trong thư viện to lớn, Sử Lư Bi đang dùng sức trói một quyển sách cổ màu đồng lúc nào cũng cuồng loạn kêu to, trên trang sách còn mọc đầy răng nanh, sau đó sếp vào giá sách làm bằng gỗ hắc tùng.
Thư viện phù thủy phi thường phong phú, đại biểu cho lượng tích lũy tri thức của chủ nhân.
Tuy rằng Lôi Lâm có chíp, nhưng trước đó cũng thu gom rất nhiều thư tịch ở Nam Hải bờ cùng Ám Cực Vực, nhiều đến mức hầu như vât phẩm không gian đã bị chứa đầy, hiện tại đương nhiên muốn chuyên môn thu dọn ra, lại phân loại tốt.
Ngoài ra, trung bộ đại lục rộng lớn vô bờ, tri thức dự trữ cũng càng kinh người, Lôi Lâm cũng vẫn có nhu cầu mua thư tịch phù thủy, tất cả vẫn cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đến tháp phù thủy, để làm thư viện phong phú thêm.
Mà học đồ Sử Lư Bi lại bị tóm đến nơi này, tiến hành sắp xếp thư tịch và bảo tồn.
Tuy rằng phi thường khổ cực, nhưng Sử Lư Bi lại phi thường quý trọng cơ hội này.
Không nói tới hạt năng lượng căn bản trong tháp phù thủy nồng đến mức nghẹt thở, hơn nữa như vậy có thể tùy ý xem cơ hội nhiều thư tịch như vậy đã làm hắn hạnh phúc đến mức sắp ngất đi.
Mà cho dù hắn ngày đêm khổ đọc, số lượng thư tịch hắn đọc được không bằng một phần vạn số lượng mà Lôi Lâm thu gom.
Mãi đến hiện tại, hắn mới biết tại sao đạo sư của chính mình hiểu biết nhiều như vậy. Chỉ lượng tích lũy khủng bố này đã khiến hắn phải ngước nhìn.
Vào lúc này, trong một gian phòng ở thư viện. Lôi Lâm ngồi trước bàn đọc sách dlớn, trong tay cầm bút lông ngỗng, viết thật nhanh.
Từng ký tự trong nháy mắt xuất hiện dưới ngòi bút của hắn, hầu như chỉ sau một giây đã có mười mấy chữ cái nổi lên.
Tốc độ tay kinh người, còn có vu thuật phối hợp, giúp Lôi Lâm hoàn thành kỳ tích mà kiếp trước khó có thể làm được.
Mà trong hai mắt của hắn, tia sáng màu xanh lam lấp loé, từng hàng ký tự không ngừng hiện lên, dĩ nhiên đang dựa vào sức mạnh của chính mình, để ghi chép tư liệu trong kho dự trữ của chíp.
“Được rồi!” Lôi Lâm nhìn đống lớn bản thảo tán loạn mà lại mơ hồ có trật tự trên bàn. Vẻ mặt đầy thoả mãn.
“Số liệu thí nghiệm trong phòng thí nghiệm về vườn sinh thái đều bị mình ghi chép ra! Mà những thứ này…”
Lần này vào Lưu Sa trong pháo đài cổ, thu hoạch lớn nhất của Lôi Lâm đương nhiên là vật phẩm lấy được trong sào huyệt Huyết Thứu, nhưng lúc đầu vào phòng thí nghiệm, hắn cũng tìm được lượng lớn số liệu hỗn độn.
Những số liệu này bởi thiếu hụt tư liệu trung tâm và mô hình cụ thể, căn bản không thể hồi phục ra như cũ.
Nhưng các thu hoạch khác lại khiến Lôi Lâm nhìn thấy một chút hy vọng.
Trong vật phẩm không gian của phù thủy Lục Bì Di bị nguyền rủa quấn quanh người, sau đó được Lôi Lâm cứu kia, Lôi Lâm tìm được một số tư liệu nghiên cứu không trọn vẹn cùng bút ký.
Xem ra, những thế lực bên ngoài kia thông qua thăm dò, cũng tìm được một vài thứ.
Mặc dù đối phương không thể dựa vào những số liệu này để phân tích ra nội dung gì, nhưng Lôi Lâm có chíp, lực tính toán mạnh đến khủng bố, trong nháy mắt đã phát hiện được mối liên hệ giữa những số liệu này và số liệu thí nghiệm mà hắn thu thập được.
Nếu như không suy đoán sai, từ một phần bút ký tàn tạ lấy được từ chỗ phù thủy Lục Bì Di kia thì đó hẳn chính là số liệu chính đang thiếu trong phòng thí nghiệm kia!
Tuy rằng phù thủy Lục Bì Di thu thập cũng không trọn vẹn, nhưng đối với Lôi Lâm, chỉ cần có số liệu không trọn vẹn, những thứ khác cũng có thể thông qua mô hình thí nghiệm và thôi diễn, chỉ có điều là tốn bao nhiêu thời gian mà thôi.
Mà sau khi thông qua trao đổi với Tháp Na Toa , Lôi Lâm càng có thể hoàn thiện những số liệu chính này.
Trong phòng thí nghiệm khổng lồ kia tiến hành thí nghiệm gì, Lôi Lâm thông qua việc chăm chỉ nghiên cứu đã dần dần phân tích ra.
” Điều chế và tổ hợp huyết mạch? !”
Lôi Lâm cầm một phần nội dung được phân tích ra, lập tức rơi vào trầm ngâm.
Lưu Sa tổ chức không hổ là thuật sĩ tạo thành đồng minh phù thủy, nghiên cứu huyết mạch không bỏ qua một khắc nào.
Mà tư liệu cùng số liệu những thí nghiệm thượng cổ này cũng càng sâu sắc và cụ thể hơn so với hiện tại Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi nghiên cứu ra, khiến Lôi Lâm mơ hồ chạm tới tầng thứ mới.
“Ta có linh cảm, nếu như hoàn toàn phân tích ra thành quả nghiên cứu những thí nghiệm này, đồng thời gia nhập vào hệ thống của chip, thì nghiên cứu của mình đối với huyết mạch tuyệt đối sẽ đạt tới đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí, có thể trực tiếp lấy ra đoạn gien từ sinh vật huyết mạch cấp một, hai cấp rồi tổ hợp huyết mạch thượng cổ!”
Trong mắt Lôi Lâm lóe lên một tia kích động.
Huyết mạch ràng buộc đối với thuật sĩ chính là vĩnh viễn, mà những thuật sĩ đạt đỉnh cao huyết mạch kia, sau khi cùng đường mạt lộ, tất nhiên sẽ chú ý tới việc nghiên cứu điều chế và tổ hợp huyết mạch.
Đây cũng là phương hướng nghiên cứu huyết mạch chủ yếu trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
Ba vị trưởng lão như đang phát điên tìm kiếm thế giới luyện ngục, đồng thời cũng đang thử nghiệm dựa trên mạch cơ sở là huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà để tổ hợp ra một huyết mạch mới càng mạnh mẽ, từ đó phá vỡ giam cầm của chính mình.
Đương nhiên, cho tới bây giờ, thí nghiệm này không nói tới hi vọng thành công, thậm chí ngay cả một chút đầu mối đều không có.
“Bây giờ nhìn lại, ở phương diện này, các thuật sĩ thượng cổ đã vượt xa chúng ta…” Lôi Lâm thở dài, cánh tay không cầm tư liệu thoáng siết thật chặt.
Sau khi chính mình lên cấp Thần Tinh, sau đó nếu như không đột phá được, hoặc là kế hoạch tìm kiếm thế giới luyện ngục thất bại, thì đây chính là hy vọng cuối cùng của hắn.
“Tháp linh! Thu lại tư liệu nghiên cứu huyết mạch! Bảo mật ở cấp độ một!”
Lôi Lâm ra lệnh.
Hiện tại hắn càng ngày càng cảm giác mình xây dựng tháp phù thủy rất đáng giá, nếu không hắn có nhiều vật quý giá như vậy, còn có hoàn cảnh nghiên cứu cần thiết và tư liệu, hắn cũng không biết nên bảo mật thế nào.
Sau khi Lôi Lâm đơn giản ăn qua chút đồ ăn, tinh thần phấn chấn muốn lần thứ hai tiến hành nghiên cứu, tháp linh ở hình dạng tiểu Tinh Linh đột nhiên hiện lên ở trước mặt hắn.
“Chủ nhân! Ở nơi cách 200 km về hướng đông nam tháp phù thủy , phát hiện gợn sóng phóng xạ phù thủy cường đại, dự đoán là phù thủy cấp ba trở lên!”
Trong phương diện trinh trắc phạm vi lớn này, tháp phù thủy vượt xa chíp.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao nhiều phù thủy đều yêu thích xây dựng tháp phù thủy trên lãnh địa của chính mình như vậy, cảm giác khống chế toàn bộ địa bàn của chính mình, không gì có thể ẩn giấu được này, thực sự làm bọn hắn rất có vui vẻ, càng quan trọng hơn chính là có thể bảo đảm lợi ích của bọn hắn.
Đương nhiên, ở phương diện độ chính xác, tháp phù thủy không bằng chíp, hiện nay cũng chỉ thu được cảnh báo năng lượng, ngay cả số lượng người của đối phương và giới tính đều không tra rõ được.
Lôi Lâm đúng là để ý về việc này, tính năng về phương diện này trong tháp phù thủy của chính mình e là dù phóng tầm mắt toàn bộ trung bộ đại lục, dưới cấp Thần Tinh thì đây chính là tính năng đỉnh cấp.
Mà khi đối phương không ngừng tới gần, tình báo tháp phù thủy thu thập được cũng càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng thậm chí bắt lấy một hình chiếu.
“Là bọn họ! E là phải đi ra ngoài một chuyến!”
Lôi Lâm nhìn hai bóng người trong hình chiếu, có chút đau đầu đứng lên.
Cùng lúc đó, Tạp Toa mang theo một vị nữ thuật sĩ khác cũng tới phía trước Hắc Bảo.
” Tạp Toa hầu tước tôn kính, chủ nhân nhà ta đang ở trong tháp phù thủy thí nghiệm, xin ngài nghỉ ngơi một lúc ở đây trước, ta sẽ đi thông báo cho chủ nhân!”
Cổ Bột Lặc mặc quần áo quản gia, đầu cúi thật thấp.
Làm một thuật sĩ Mạn Khắc Tư Đặc cự xà, địa vị của hắn trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi là rất thấp, đối với thiên chi kiêu tử như Tạp Toa xưa nay chỉ có phần ngước nhìn.
Thậm chí, nếu như hắn không phải phong thần của Lôi Lâm, hiện tại còn không có cơ hội nói chuyện cùng Tạp Toa.
“Không cần, hắn đã đến rồi!” Tạp Toa vung vung tay, vẫy vẫy tay với một bóng người từ xa bay tới.
“Ha ha… Học tỷ làm sao lại rảnh rỗi lại đây?”
Lôi Lâm hạ xuống mặt đất, gió nhẹ thổi áo bào của hắn tung bay, hắn gật đầu ra hiệu với Tạp Toa, vừa nhìn về phía một nữ thuật sĩ khác.
Vị nữ thuật sĩ này có một mái tóc màu đen, mượt như thác nước dài đến eo nhỏ, đây là ảnh hưởng hạt năng lượng căn bản hệ âm u trong mạch máu Khoa Mạc Âm cự xà, nhưng phi thường phù hợp với thẩm mỹ quan của Lôi Lâm.
Mà đối phương có khuôn mặt thanh thuần tinh xảo cùng vóc người bốc lửa, càng khiến rất nhiều đàn ông vừa thấy khó quên.
Nhưng càng thêm khiến Lôi Lâm khắc sâu ấn tượng là tính cách điên cuồng và coi trời bằng vung của đối phương.
“Còn có, Phù Nhị hầu tước, hoan nghênh đi tới pháo đài của ta!”
Nụ cười nơi khóe miệng Lôi Lâm có chút miễn cưỡng, còn Tạp Toa trực tiếp không e dè tiến lên, cho Lôi Lâm một cái ôm nhiệt tình.
“Lôi Lâm, ta vẫn chưa cảm ơn cậu về ân tình cứu mạng lần trước đây! Vốn còn muốn giúp đỡ cậu xây dựng tháp phù thủy, nhưng bây giờ nhìn lại, cậu còn có tiền hơn ta nhiều…”
Tạp Toa sâu kín thở dài, nhìn tháp phù thủy cách đó không xa lấp loé ánh sáng, có chút ghen cùng đố kị.
“Ha ha… Chỉ là một chút tích lũy trong những lần mạo hiểm trước đây mà thôi!” Lôi Lâm sờ sờ mũi của chính mình, hơi ngượng ngùng nói rằng.
“Được rồi, ngày hôm nay ta cùng Phù Nhị đặc biệt đến thăm cậu, không mang chúng ta thăm quan tháp phù thủy một chút sao?”
Tạp Toa nhếch lên miệng.
Ở trước mặt người quen, cô ta biểu hiện phi thường nữ tính , thậm chí còn có chút cảm giác bé gái.
“Nào có, ta cao hứng đều không kịp đây, xin mời!”
Lôi Lâm cười khổ đưa tay ra, kéo cánh tay Tạp Toa.
Mời phù thủy thân quen tham quan tháp phù thủy của chính mình, thậm chí ở lại cùng nghiên cứu, là phương pháp rất nhiều phù thủy biểu thị ý thân cận Lôi Lâm đương nhiên cũng không thể ngoại lệ.
Cũng may có tháp linh thao túng, cho dù là trong tháp phù thủy, những thứ không nên cho người khác nhìn thấy đồ, cho dù là phù thủy Thần Tinh đều rất khó phát hiện, bởi vậy cũng không sợ bại lộ bí mật.
Trong quá trình này, Tạp Toa không ngừng thốt lên kinh ngạc cùng than thở, còn Phù Nhị thì yên tĩnh hơn nhiều, cũng rất ít nói chuyện, giống như có tâm sự gì đó.
“Hô… Lôi Lâm học đệ, ta thu hồi lời nói lúc trước, không phải cậu giàu có hơn ta nhiều, mà là so với học trưởng Lộ Tây cũng có tiền hơn!”
Nửa nằm trên ghế salông trong phòng khách, Tạp Toa không hề chú ý cảnh “xuân” của mình lộ ra ngoài, thích ý nói tiếp.
“Ta thấy ngay cả tháp phù thủy của Lộ Tây cũng không xa hoa bằng nơi này của Lôi Lâm cậu! E là ở toàn bộ trung bộ đại lục đều có thể đếm được trên đầu ngón tay!”
“Học tỷ! Lời như thế này không nên nói thêm!” Lôi Lâm cười khổ giơ tay đầu hàng.
“Hôm nay hai người tới là có chuyện gì sao?”
Thấy lão sư đang trò chuyện cùng khách, Sử Lư Bi bưng trà bánh tiến lên, lại rất mau lui xuống, biểu hiện giống như một nhân viên tạp vụ đã trải qua tỉ mỉ huấn luyện.
“Lần này ta chuyên môn đến cảm tạ học đệ đã chăm sóc ở trong bí cảnh, vốn có dự định là dùng tài nguyên bồi thường, nhưng bây giờ nhìn lại thì cậu căn bản không thiếu những kia, cũng chỉ dùng phương thức khác để bồi thường…”
Tạp Toa liếm môi một cái: “Vậy để ta ở lại cùng cậu mấy đêm nhé? Tư thế gì ta cũng có thể để cậu thử…”
“Ừm! Vấn đề này sau này hãy nói đi…” Lôi Lâm cười cợt, chuyển đề tài.
“Xì! Học đệ vẫn vô vị giống y như lúc trước!” Tạp Toa tiếc nuối lắc lắc đầu, “Còn Phù Nhị, cô ấy tới nơi này là có việc muốn nhờ, muốn làm một vụ giao dịch với cậu!”
“Giao dịch?” Lôi Lâm hơi nghi hoặc một chút, trong nháy mắt nghĩ đến giao dịch lúc trước trong đại sảnh.
“Không phải phương diện kia, đương nhiên, nếu như Lôi Lâm các hạ đồng ý bán ra hạt giống sinh mệnh, ta cũng sẽ ra giá cao!” Phù Nhị che miệng cười duyên.
“Hiện nay ta vẫn không có dự định ở phương diện này!” Lôi Lâm nghiêm mặt, phát hiện nói chuyện cùng những nữ thuật sĩ này quả nhiên phi thường mệt óc.
Giống như là sợ chọc giận Lôi Lâm khiến giao dịch sau đó không làm được, lần này Phù Nhị rất thủ quy tắc, không tiếp tục trêu ghẹo.
“Trên thực tế ta muốn dùng giá cao thu mua một phần tài liệu trên tay Lôi Lâm cậu…”
“Tài liệu gì? !” Lôi Lâm trong nháy mắt có chút cảnh giác.
“Huyết mạch tinh thạch!” Phù Nhị hít một hơi thật sâu, tràn ngập chờ mong nhìn Lôi Lâm.
“Là vật kia à!” Trong mắt Lôi Lâm lóe lên vẻ hiểu rõ. Huyết mạch tinh thạch có tác dụng tăng cường tiềm lực huyết mạch, thậm chí thuần hóa huyết mạch, mặc dù đối với thuật sĩ có huyết mạch đã tinh khiết đến cực hạn như hắn thì không có tác dụng gì lớn, nhưng đối với gia tộc Phù Nhị đã xuất hiện hiện tượng huyết mạch suy kiệt thì đây thực sự là bảo vật vô giá.
“Thế nhưng vì sao cô lại biết?” Mặc dù là đặt câu hỏi với Phù Nhị, nhưng Lôi Lâm lại trực tiếp nhìn sang Tạp Toa.
Bị Lôi Lâm nhìn chằm chằm, thân thể Tạp Toa co rụt lại, rồi lập tức lại có chút kiêu ngạo nói: “Không sai! Chính là ta nói, lần trước sau khi cậu trao đổi cùng lão sư, huyết mạch tinh thạch vẫn còn chứ? Dù sao sau lưng cậu cũng không có gia tộc, không gấp gáp cần vật này, dù sao Phù Nhị là bạn tốt của ta, đồng thời cô ấy sẽ trả giá tuyệt đối làm cậu thoả mãn!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, lúc trước ở Hắc Lân Hào, hắn giao ra tài liệu chỉ là một phần. Còn nén giấu mấy khối trong không gian giới chỉ của mình.
Đương nhiên, đây là cố ý làm để Cát Nhĩ Bá Đặc nhìn, nếu không, một học sinh chí công vô tư như vậy, chỉ sợ sẽ khiến mọi người hoài nghi.
Làm một phù thủy lại không có một chút tư tâm, sao Cát Nhĩ Bá Đặc đại công cáo già có thể tin tưởng?
Quả nhiên, tất cả đều như Lôi Lâm dự liệu, tuy rằng Cát Nhĩ Bá Đặc phát hiện hắn mờ ám, nhưng không truy cứu, ngược lại còn càng yên tâm hơn.
Hắn tư tàng chút đồ vật kia, còn không lọt được vào mắt đối phương.
Nhưng hiện tại có thể thấy Cát Nhĩ Bá Đặc không để ý cũng không có nghĩa là những thuật sĩ cao cấp khác không để ý, mà Cát Nhĩ Bá Đặc cũng khẳng định là đã thả ra một chút tin tức. Nếu không thì Tạp Toa cũng sẽ không biết những chuyện này.
” Trên tay ta đúng là còn sót lại một khối huyết mạch tinh thạch, nhưng các chị hẳn là cũng hiểu rõ giá trị của nó, ta muốn biết các chị có thể bỏ ra cái giá gì đây?”
Lôi Lâm trầm ngâm, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, giống như đang trầm tư suy tính.
Trên thực tế, hắn đã quyết định phải bán hết những tài liệu mà mặt ngoài mình thu hoạch được kia, nếu không thì không biết còn có có bao nhiêu người muốn nhìn chằm chằm vào những thứ này.
Lần này còn là Tạp Toa và Phù Nhị có quan hệ thân cận, nếu như lần sau là Mễ Lan Tháp càng thêm điên cuồng hoặc là Lộ Tây học trưởng lại đây, hắn còn có thể làm sao?
Phù Nhị cùng Tạp Toa liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ vui mừng.
Chỉ cần đồng ý định giá, vậy thì sẽ dễ làm, nội tình gia tộc của hai người đều thâm hậu, đồ vật có thể đánh động Lôi Lâm không ít, càng không cần phải nói tới trước khi Phù Nhị đến đây còn chuyên môn chuẩn bị.
“Một bộ vu trận hoá lỏng cùng vu trận hóa tinh mà gia tộc chúng ta truyền thừa xuống, có thể giúp cậu khi áp súc lực lượng tinh thần có tỷ lệ thành công tăng lên trên 10%!”
Câu nói đầu của Phù Nhị đã khiến Lôi Lâm sáng mắt lên.
Loại vu trận áp súc cao cấp thuật sĩ truyền thừa xuống này, đương nhiên không phải những mặt hàng bình thường xuất hiện ở phòng gia dịch của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi có thể so sánh được.
Đồng thời, đối phương cũng là thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà, đưa ra vu trận, nhất định càng phù hợp với tình huống huyết mạch của thuật sĩ.
“Còn chưa đủ!” Lôi Lâm mặt lạnh.
“Còn có cái này!” Phù Nhị đẩy một cái chiếc hộp màu đỏ tới trước mặt Lôi Lâm.
Hộp rất nhỏ, làm bằng gỗ khắc hoa văn, có vẻ là dùng một loại thân cây nào đó chế thành, một vòng hạt năng lượng căn bản màu đỏ hệ hỏa hiện ở ngoài hộp, hình thành thuật thức phong ấn.
“Hả? !” Lôi Lâm nhíu nhíu mày, thổi một hơi tới cái hộp.
Hô! Hạt năng lượng căn bản màu đen hệ âm u mạnh mẽ mà tỉ mĩ xẹt qua, chỉ trong nháy mắt, phong ấn phía trên hộp lập tức bắt đầu mục nát, từng tấc từng tấc rạn nứt ra.
“Thực lực như vậy đã đạt đến hóa tinh!”
Tạp Toa than thở lên tiếng: “Tháp phù thủy này của cậu có tác dụng trợ giúp tăng cường quả thực có thể nói khủng bố!”
Trên mặt Phù Nhị cũng lộ ra vẻ kinh sợ, cô ta cố ý không giải trừ phong ấn phía trên hộp, chính là có tâm tư thăm dò đối phương, nhưng hiện tại xem ra, thực lực của Lôi Lâm ở trong tháp phù thủy đã vượt xa dự liệu của cô ta.
Trên thực tế, trong phạm vi tháp phù thủy tăng cường, Lôi Lâm không chỉ có thể phát huy ra có thể thực lực so với phù thủy hóa tinh, càngcó thể tùy ý điều động hạt căn bản trong ao năng lượng phản ứng chính phụ để bổ sung tiêu hao, pháp lực của hắn có thể nói là vô cùng tận.
Nếu như phù thủy hóa tinh bình thường lại đây, tuyệt đối sẽ bị hắn dây dưa đến chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận