Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 842: Chấp pháp quan (1)

“Chuyện lần này, cảm ơn cạu!”
Phù Nhị ngồi bên cạnh Lôi Lâm, tự mình châm trà, trên mặt lộ vẻ cảm kích.
Đối phương rõ ràng là đến vì phía pháo đài cổ Huyết Xà, ngăn chặn Lôi Lâm chỉ là nhất thời nảy lòng tham, nếu không phải Lôi Lâm ra tay, sáu phù thủy hóa tinh đồng thời làm khó dễ, e là pháo đài cổ Huyết Xà vì bất ngờ không kịp đề phòng cũng sẽ tổn thất nặng nề.
“Không có gì, làm bạn bè với nhau, chúng ta trợ giúp lẫn nhau cũng là chuyện đương nhiên!”
Lôi Lâm cười nói.
“Chỉ là bạn bè thôi sao?” Trên mặt Phù Nhị lóe lên vẻ thất vọng.
Lời này lập tức khiến Lôi Lâm có chút lúng túng, đành chuyển đề tài: “Cho dù là các khách mời khác, cũng tuyệt đối không cho phép đám tội phạm truy nã kia càn rỡ như thế. . .”
Trong một trận chiến ngày hôm qua, ngoại trừ Phí Ân bị Lôi Lâm bắt làm tù binh ra, năm phù thủy hóa tinh khác đều mất mạng, sau khi chiến tích khủng bố này truyền ra, lập tức khiến tập thể thất thanh, thậm chí tổng bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi cũng vì thế mà náo động.
Tù binh Phí Ân duy nhất tự nhiên bị áp giải về tổng bộ, mà chiến lợi phẩm lại do Lôi Lâm chiếm phần lớn.
So với Phù Nhị còn phải chăm lo tới gia tộc, hắn có vẻ ung dung hơn nhiều, chỉ cần thu được thì toàn bộ là của mình, quả thực chính là phát tài, thậm chí còn có rất nhiều kinh hỉ.
Mà điểm duy nhất khiến Lôi Lâm có chút không rõ chính là tại sao Phù Nhị không mời khách mời khác đến đây cùng bắt đối phương.
Chỉ cần có thể mời thêm mấy vị thuật sĩ cao cấp, lúc trước Lôi Lâm cũng sẽ không bị ép phải lộ ra thực lực.
“Bọn hắn à. . .” Trên mặt Phù Nhị hiện ra nụ cười khổ, cả người nhìn lại có chút điềm đạm đáng yêu.
Nhìn thấy vẻ mặt này của cô, Lôi Lâm lập tức ngậm miệng không nói, cũng đoán được một số chuyện.
Trước đây tính cách của Phù Nhị tuyệt đối là coi trời bằng vung, lại có một lão sư mạnh mẽ thích bao che khuyết điểm, khẳng định đã đắc tội không ít người. E là những người này đều hi vọng nhìn chuyện cười của cô thêm một chút.
Đồng thời, trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi có rất nhiều phe phái, gần đây còn đối mặt với mây đen là chiến tranh. Xuất hiện tình huống bất ổn, trong hoàn cảnh này, thậm chí ngay cả một ngoại viện đáng tin Phù Nhị đều không tìm được, quyền lực đấu đá thường thường khủng bố hơn cả chiến tranh.
“Thế cuộc đã xấu đến mức này rồi sao?” Lôi Lâm sờ sờ cằm.
“Đúng, hiện tại người duy nhất ta có thể tin tưởng chỉ có cậu!”
Hai mắt Phù Nhị đỏ lên, tựa trên bả vai Lôi Lâm.
“Trước tiên tạm dừng một hồi!” Lôi Lâm cười khổ lắc đầu một cái, “Cô muốn tố khổ ta có thể hiểu, nhưng cô lại thả bột phấn sồi ký sinh trong ngọn nến là có ý gì?”
Sồi ký sinh là một loại thực vật quý giá của phù thủy thế giới, được coi là tượng trưng cho tình yêu, bột phấn của nó thường được dùng làm thuốc trợ hứng.
Đối với phù thủy, nó còn có hiệu dụng thần dị tăng cao xác suất thụ thai, bởi vậy rất được ưa chuộng.
Phù Nhị tức giạn ngồi sang một bên, trên mặt hiển nhiên không có vẻ áy náy gì, chỉ có thẹn quá thành giận thôi.
Nếu biết Lôi Lâm là dược tề tông sư, lại có kỹ thuật duy trì sinh mệnh hạt giống khiến Mê Lan Tháp bó tay toàn tập, cô làm như vậy đương nhiên là không muốn mạnh mẽ động thủ, nhưng vẻ ám chỉ đã hết sức rõ ràng.
Lôi Lâm lại giả làm kẻ ngu, khiến cô tức đến mức không muốn gặp lại đối phương.
“Gia chủ! Tổng bộ tin tức truyền đến!”
Vào lúc này, cửa lớn kéo dài, Vưu Lợi An đi vào, hóa giải tình cảnh lúng túng.
“Nơi này đều không phải người ngoài. Nói đi!” Phù Nhị gật đầu, ở trước mặt người khác, cô lại khôi phục vẻ uy nghiêm lúc trước.
Vưu Lợi An nhìn Lôi Lâm một chút, trong đôi mắt lóe lên một tia chợt hiểu, nhưng trên mặt vẫn mang theo nghiêm túc.
“Căn cứ vào mệnh lệnh từ tổng bộ, Lôi Lâm các hạ sắp trở thành chấp pháp giả của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, phụ trách dò xét tất cả khu vực! Có quyền lực đánh giết đối với huyết mạch quý tộc hầu tước trở xuống, cho dù là hầu tước quý tộc trở lên cũng có quyền lực bắt giữ!”
“Chuyện này. . .” Phù Nhị hầu như có chút không dám tin tưởng.
“Bọn họ muốn đặt cậu lên giàn lửa!” Cô liếc mắt là đã nhìn ra dự định của cao tầng.
“Thế nhưng đối với ta thì sẽ không có bất kỳ sự lựa chọn nào khác, không phải sao?” Lôi Lâm nhún nhún vai.
“Căn cứ vào mệnh lệnh tổng bộ, hầu tước ngài nhất định phải mau chóng đi tới tổng bộ nhận nhận lệnh!”
Vưu Lợi An hơi khom người, chấp pháp quan của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đương nhiên có quyền lực rất lớn, nhưng chỉ cần không chú ý một chút là sẽ đắc tội với một đám người, đối với tiền đồ của Lôi Lâm, hắn không quá để ý.
Nhưng nếu như nhận lệnh, chứng tỏ tình huống trong toàn bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đã không ổn rồi, thậm chí đến mức độ cần Lôi Lâm là người ngoại lai đến xử lý.
“Nhìn tình huống này thì ta nhất định phải rời đi!”
Lôi Lâm đứng lên, ôm ôm Phù Nhị, “Ta đi đây!”
“Ừm! Sau đó ta cũng sẽ đi tới chô lão sư ở tổng bộ, chính cậu phải cẩn thận!“Lần này hai mắt Phù Nhị thật sự đỏ lên.
“Yên tâm! Người có thể tính toán ta, hiện tại đã rất ít rồi!” Lôi Lâm cười phi thường tự tin.
. . .
Đầm lầy Lân Hỏa , trong tổng bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
Trụ sở của Cát Nhĩ Bá Đặc vẫn nhỏ hẹp giống lúc trước, trên vách tường hai bên thậm chí có một vòng nấm mốc màu xanh.
Nếu như không phải đi qua dưới nền đất, thậm chí Lôi Lâm không dám tin tưởng đây chính là phủ đệ của một vị phù thủy Thần Tinh .
Trong thư phòng, Lôi Lâm nhìn thấy Cát Nhĩ Bá Đặc công tước.
“Lão sư!” Lôi Lâm cung kính hành lễ.
“Ừm! Lại lên cấp hóa tinh, không tệ! Không tệ!” Cát Nhĩ Bá Đặc gật gù, ánh mắt chẳng khác nào tia chớp ra quét rất lâu trên thân Lôi Lâm.
“Chỉ là may mắn mà thôi!” Vào lúc này Lôi Lâm đương nhiên phải đẩy công lao vào vận may mịt mờ.
Cũng may Cát Nhĩ Bá Đặc cũng không truy cứu nhiều.
Ông ta cầm lấy bút lông ngỗng trên bàn, xoạt xoạt viết cái gì đó trên một tấm giấy bằng da dê, cuối cùng còn dùng con dấu của mình khắc xuống bí pháp dấu ấn.
“Cho trò! Bắt đầu từ bây giờ, trò chính là chấp pháp quan ở Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi!”
Cát Nhĩ Bá Đặc đưa nghị định bổ nhiệm vừa viết xong đưa cho Lôi Lâm, khóe miệng lộ ra một nụ cười trào phúng: “Gần đây trong tổ chức chúng ta xảy ra một ít chuyện, cần trò quan tâm một hồi!”
“Đã biết rồi, lão sư!” Lôi Lâm thầm thở dài.
Nếu như tại trước đây, Cát Nhĩ Bá Đặc hiển nhiên sẽ càng tìm căn nguyên hỏi ngọn nguồn, tuy rằng hắn cũng chuẩn bị danh nghĩa tương ứng, nhưng không nghĩ tới đối phương lại nhẹ nhàng bỏ qua như vậy.
Đặc biệt nhìn trên người Cát Nhĩ Bá Đặc còn không cởi toàn bộ trang phục phòng hộ ra, Lôi Lâm giật mình, ngoài miệng hỏi thăm: “Chuyện về thế giới Luyện Ngục. . .”
“Ừm! Chúng ta đã phát hiện ra không gian quỹ tích của nó, chỉ cần lại tốn thêm một chút thời gian, tìm được tọa độ thế giới chỉ là vấn đề thời gian!”
Hai mắt Cát Nhĩ Bá Đặc toả sáng, thậm chí có dấu hiệu muốn khua tay múa chân.
” Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi chúng ta tìm kiếm mấy ngàn năm, lần này rốt cục đã tìm tới dấu chấm, chỉ cần đi vào thế giới Luyện Ngục, thuật sĩ Khoa Mạc Âm chúng ta không chỉ vĩnh viễn không cần lo lắng vấn đề huyết mạch suy kiệt, còn có có thể đột phá ràng buộc thuật sĩ, lên cấp cao hơn. . .”
Lôi Lâm trầm mặc, nhìn lão sư lộ vẻ vui mừng, có chút nói không ra lời.
Hắn có chíp là lá bài tẩy, còn có hi vọng là thế giới Hàn Băng ở Ám Cực Vực, tự nhiên không giống thuật sĩ ở Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, có lý giải càng sâu sắc hơn và lĩnh hội đau khổ đối với loại huyết mạch ràng buộc này.
Bây giờ nhìn lại, mấy ngàn năm khổ sở chờ đợi còn có kỳ vọng, đã kéo Cát Nhĩ Bá Đặc lún vào.
Đối với ba vị trưởng lão hiện tại, chiến tranh gì đó đều là chó má, dù Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi sắp diệt vong, đứng trước thế giới Luyện Ngục thì cũng không đáng nhác tới.
Bởi vậy, Cát Nhĩ Bá Đặc mới để hắn dễ dàng qua ải như thế.
“Được rồi, trò mau ra tay, lúc cần thiết có thể nhờ Lộ Tây cùng La Tân giúp đỡ! Ta còn có thí nghiệm muốn làm. . .”
Cát Nhĩ Bá Đặc hiển nhiên phi thường vọi, trong thời gian nói chuyện với Lôi Lâm này, bí pháp dấu ấn trên tay đã sáng lên nhiều lần, cuối cùng thậm chí trực tiếp đuổi Lôi Lâm ra, tiếp theo khẳng định sẽ lại nhào vào phòng thí nghiệm.
Không biết tại sao, nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc như vậy, Lôi Lâm lại có cảm giác bị đè nén.
Trời muốn khiến người diệt vong, trước đó tất sẽ khiến người điên cuồng, tuy rằng đây là cách ngôn kiếp trước của hắn, nhưng áp dụng ở chỗ này cũng vẫn đúng.
Dưới tình huống chiến tranh đến gần mà mấy phù thủy Thần Tinh có sức chiến đấu mạnh nhất lại đóng cửa không ra, cũng khó trách đối phương lại hung hăng đến đánh tới cửa rồi.
Lôi Lâm ngầm cười khổ trong lòng, nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Sức chiến đấu Thần Tinh không lộ diện, bọn họ để đám người dưới làm, hiện tại tuy rằng Cát Nhĩ Bá Đặc giao một phần quyền lực cho hắn, nhưng rõ ràng cũng là việc phỏng tay.
“Phái Khắc! Anh mang theo thủ hạ đắc lực, lập tức chạy tới tổng bộ!”
Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ cho hắn một danh nghĩa, nhưng thủ hạ lại không có mấy người , khiến cho Lôi Lâm không biết nên nói gì.
May là trong lãnh địa của mình, hắn cũng bồi dưỡng được mấy nhân tài, hiện tại liền đến có thể sử dụng được.
Khoa Mạc Âm thuật sĩ hầu tước trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi có địa vị giống như tiểu chư hầu, dưới trướng cũng có rất nhiều thuật sĩ nương nhờ, nếu như thời gian càng thêm lâu một chút, thậm chí Lôi Lâm có thể tự mình thành lập một đoàn thuật sĩ tinh nhuệ ra, tin tưởng sẽ không kém đoàn thuật sĩ Huyết Xà.
“Tuân mệnh! Chủ nhân!”
Giọng nói của Phái Khắc thông qua bí pháp dấu ấn rất ổn, lại mang theo quyết tâm, hiển nhiên cũng đã thu được tin tức.
“Rất tốt, ta ở trang viên chờ anh!”
Lôi Lâm còn nói vài câu nữa rồi mới chủ động cắt đứt liên hệ.
Là hầu tước, trong tổng bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi hắn cũng có một trang viên, phương tiện bên trong tuy rằng không sánh được tới tháp phù thủy ở Hắc Bảo, nhưng cũng đủ cho thuật sĩ cao cấp bình thường sử dụng.
Càng quan trọng chính là, những phương tiện này đều không cần trả giá, không cần Lôi Lâm tốn một viên ma thạch nào!
Bởi vậy, Lôi Lâm vẫn giữ lại trang viên này, coi như điểm dừng chân ử tổng bộ.
Đuổi hai phù thủy canh giữ đi, Lôi Lâm đi tới phòng của mình, rơi vào trầm tư ở.
Một lúc sau, hắn vung tay lên, rất nhiều vật phẩm hiện lên đi ra, trên bồn chứa đều dập dờn ma lực khủng bố, cả gian phòng đều tỏa ra ánh sáng lung linh lên.
Những thứ này đều là chiến lợi phẩm của hắn, đối thủ lần này là phù thủy hóa tinh, nội tình cũng vô cùng phong phú, cho Lôi Lâm kinh hỉ không nhỏ.
Đây đều là lực lượng tinh thần thuần túy kết tinh, phía bên còn có một vòng hạt nguyên tố căn bản gợn sóng.
Phù thủy hóa tinh vào thời gian rảnh rỗi bình thường đều có thể kết tinh tinh thần lực của mình rồi dự trữ lại, đợi đến lúc cần gấp lại trực tiếp dùng luôn, thậm chí có thể sử dụng như vật ngang giá để trao đổi.
Lần này Lôi Lâm động thủ quá mức chấn động, lại khiến đối phương không có cơ hội vận dụng thứ này.
So với lực lượng tinh thần kết tinh mà Phù Nhị tặng cho thì những kết tinh này rõ ràng còn chưa xóa đi dấu ấn cá nhân, muốn sử dụng nhất định phải tốn một phen công sức.
“Phù thủy hóa tinh kết tinh!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, trên tay hiện ra một ống máu màu vàng óng.
“Không ngờ hai vật này đều đã xuất hiện trên tay ta, e là nhất định phải tiến hành thí nghiệm kia của tổ chức Lưu Sa rồi!”
Lôi Lâm than thở, trong mắt lóe lên vẻ thâm trầm.
Lần trước trong Lưu Sa pháo đài cổ, hắn không thể thu hoạch được khớp xương xà nữ.
Rất nhiều số liệu thí nghiệm trải qua Lôi Lâm phá giải, đều đã biến thành tư liệu nghiên cứu huyết mạch quý giá nhất, đồng thời trong thời gian một thế kỷ kia, Lôi Lâm thậm chí còn làm ra rất nhiều cải tiến, kỹ thuật bảo tồn hạt giống sinh mệnh chỉ là một phần ngoài rìa mà thôi.
Thậm chí, Lôi Lâm cảm giác được trình độ nghiên cứu huyết mạch của mình e là đã thuộc hàng đầu trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, không thua kém gì mấy vị trưởng lão.
Mà trong nghiên cứu của hắn có một phương pháp thiêu đốt huyết mạch thượng cổ để tăng cường tự thân.
Thí nghiệm này bị Lôi Lâm gắt gao bảo mật, chính là khi lên cấp hóa tinh cũng không có lấy ra, bởi vì huyết mạch thiêu đốt lần thứ nhất sẽ có hiệu quả tốt nhất, sau đó sẽ xuất hiện hiệu ứng giảm dần, mà Lôi Lâm dự định chính là lợi dụng kỹ thuật thiêu đốt huyết mạch này để thúc đẩy chính mình đột phá bình cảnh Thần Tinh !
Đương nhiên, muốn đạt đến cảnh giới Thần Tinh. Một ống máu thí nghiệm căn bản không đủ, hơn nữa chính Lôi Lâm hiện nay mới chỉ là hóa tinh cấp thấp. Ngay cả tư cách để thử nghiệm đột phá Thần Tinh cũng không có.
Đồng thời, khoảng cách từ cảnh giới cấp bốn Thần Tinh với phù thủy cấp ba chính là một ranh giới lớn, toàn bộ trung bộ đại lục có vô số phù thủy, mà Thần Tinh lại vĩnh viễn chỉ có mấy vị như vậy, trước sau chiếm lĩnh vị trí cao nhất.
Thiêu đốt huyết mạch tuy rằng có thể tăng lên thực lực nhất định, nhưng độ khả thi đột phá bình cảnh Thần Tinh lại không quá lớn.
Nhưng lá bài tẩy trên tay Lôi Lâm cũng không phải chỉ có một tấm thí nghiệm huyết mạch thượng cổ.
“Tích lũy cấp ba, mình đã tiến hành gần đủ rồi! Tiếp theo nhất định phải cân nhắc tới cấp độ Thần Tinh. . .” Lôi Lâm sờ sờ cằm.
Hiện tại tình huống ở toàn bộ trung bộ đại lục đều không tốt đẹp gì, đặc biệt đối với Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, dù là gây rối ở biên giới, rất nhiều gia tộc hủy diệt, thậm chí là thành viên quan trọng mất tích, dường như đều đang tỏ rõ một tương lai không tốt.
Mà trong thời thế hỗn loạn này, chỉ có thực lực của bản thân mới là chỗ dựa tốt nhất!
“Đối với những tình huống này, Cát Nhĩ Bá Đặc lão sư cùng hai trưởng lão khác hẳn là cũng có cảnh giác, nhưng tại sao vẫn không có động tác. . .”
Lôi Lâm trầm ngâm lại. Đột nhiên nghĩ đến mệnh lệnh mà mình nhận được: “Hay là đã phát hiện rồi, cũng âm thầm có động tác, chỉ là không bị ta phát hiện mà thôi. . .”
Chờ đợi trong yên tĩnh, thời gian từ từ trôi qua.
Lôi Lâm cũng đợi được hộ vệ của chính mình, sau khi thủ hạ đều đến đông đủ, Lôi Lâm mới có một chứt sức lực, tìm tới Lộ Tây.
“Cậu thật sự muón làm như thế?” Lộ Tây nhìn Lôi Lâm trước mặt, trong giọng nói không che giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Đặc biệt sau khi phát hiện đối phương đã lên cấp hóa tinh, đứng ngang hàng cùng mình, trong lòng Lộ Tây càng là có thổn thức.
Vị tiểu sư đệ này chỉ dùng một trăm năm đã đuổi kịp bước chân của ông ta. Vượt qua toàn bộ những hạt giống Thần Tinh mà tổ chức đều phải tận lực bồi dưỡng kia.
Thậm chí, so với La Tân tâm tính đại biến kia. Hiện tại Lôi Lâm không chỉ có tiềm lực càng cao hơn, sự khiêm tốn và thận trọng của hắn cũng càng khiến Lộ Tây khâm phục.
“Nếu như tra được như thế thì phạm vi liên lụy quá lớn. . . Tuy rằng lão sư ra lệnh cho ta trợ giúp cậu, thế nhưng. . .”
Trong suy nghĩ của Lộ Tây, hiện tại đang lý ra Lôi Lâm nên toàn tâm toàn ý bế quan, tùy thời nỗ lực đột phá bình cảnh Thần Tinh, còn những việc này chỉ là việc nhỏ, cũng không biết lão sư nghĩ thế nào.
Vừa nghĩ tới Cát Nhĩ Bá Đặc, ngay cả Lộ Tây cũng không khỏi thở dài.
Đối với những thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà cao cấp như bọn hắn, sự mê hoặc từ thế giới Luyện Ngục thực sự quá khổng lồ, bọn họ không thể không mê muội rơi vào chuyện này.
Lại liên tưởng đến tình huống gần nhất, còn có sức chiến đấu khủng bố trước đó của Lôi Lâm, Lộ Tây thở dài.
“Ta phụ trách công tác tình báo ở Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, những tài liệu này cũng có thể cho cậu! Chỉ là hy vọng cậu không nên bị cuốn vào trong!” Lộ Tây cười khổ, đưa một quả cầu thủy tinh nửa trong suốt cho Lôi Lâm.
“Là chấp pháp quan, ta nhất định phải loại bỏ những kẻ phản đối và nhân tố tiềm tàng trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi ra ngoài!”
Lôi Lâm cười nhạt, dường như không hề quan tâm chút đối với lời nói của Lộ Tây, nhưng sau khi lực lượng tinh thần thoáng thăm dò vào quả cầu thủy tinh, sắc mặt của hắn lại hơi biến đổi.
“Tình huống của chúng ta lại xấu đến mức độ thế này?” Hắn có chút không thể tin tưởng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Lộ Tây.
“. . . Đúng!” Sau một khoảng trầm mặc làm người ta sợ hãi, Lộ Tây gật gật đầu, sắc mặt có chút trầm trọng.
“Không chỉ có thế lực ở biên giới xảy ra rất nhiều rối loạn, thậm chí ngay cả bên trong đều có thế lực không rõ lai lịch quấy rối, đặc biệt mấy gia tộc, đã có thể khẳng định là phản bội. . .”
Đây đều là tư liệu tuyệt mật, nếu không phải hiện tại Lôi Lâm đảm nhiệm chức chấp pháp quan, dù hắn là huyết mạch hầu tước cao quý, cũng không tiếp xúc được với những thứ này.
“Lão sư rốt cuộc đang làm gì?”
Lôi Lâm cay đắng hỏi.
“Cậu cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần đầm lầy Lân Hỏa không mất, ba vị trưởng lão khoẻ mạnh, Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi chúng ta sẽ mãi mãi không suy sụp xuống.”
“Hô. . .” Lôi Lâm thở dài, đứng lên.
“Hiện tại ta cần danh sách có thể xác định gia tộc phản bội!”
“Được, những thứ này sẽ lập tức đưa đến trên tay của cậu!” Lộ Tây đồng ý: “Cậu muốn làm thế nào?”
“Bất kể nói thế nào, nếu như đã phản bội tổ chức, nhất định phải trả giá thật lớn!“Giọng nói của Lôi Lâm rất lạnh, mang theo thủ hạ trực tiếp đi ra ngoài.
. . .
“Tư Đồ sơn mạch- Tư Đồ Nhĩ Đặc gia tộc!”
Ngọn lửa màu đen hừng hực đốt cháy, rất nhiều thuật sĩ cao cấp đang vây công một con sơn địa lôi bạo hung lớn.
Mà phía sau bạo hùng, một toà pháo đài có một nửa xây dựng ở vách núi cheo leo hiện lên trước mặt Lôi Lâm.
“Lôi Lâm hầu tước, chấp pháp quan đại nhân! Ngài nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích!”
Trong pháo đài, thân ảnh một ông lão phù thủy hiện ra, phóng đến giữa không trung.
“Tuy rằng ngài là chấp pháp quan, nhưng cũng không có quyền lực tấm công pháo đài của huyết mạch hầu tước!”
Ông lão này gào thét, ngay cả tiếng kêu đều khàn khàn.
“Quyền lực? Chỉ có người yếu mới sẽ tuân thủ quy tắc, đồng thời hi vọng những kẻ ăn thịt kia cũng là như thế, gửi gắm hi vọng của mình vào những thứ này, thực sự là ngu xuẩn!”
Lôi Lâm bật cười một tiếng, nhưng vì các phong thần cùng hắn đến đây nên hắn cũng đứng dậy giải thích: “Nếu như nhất định phải cho ông một câu trả lời hợp lý, vậy thì là ông đã phản bội tổ chức, tất cả thuật sĩ chỉ cần đánh giết ông đều là có công!”
“Nói bậy. . .” Bí mật lớn nhất bị vạch trần, nhưng phù thủy kia lại giống như hoàn toàn chưa từng nghe nói chuyện này vậy, cái cổ đỏ chót, tức giận đến mức râu mép muốn dựng cả lên.
“Là thật hay giả? Đợi đến khi ông đầu hàng là biết rồi!”
Sắc mặt Lôi Lâm bất biến, một tia sáng màu đen cắt phá trời cao, trực tiếp bắn đầu đầu con sơn địa lôi bạo hùng kia.
Ầm! Cái đầu lớn của bạo hùng giống dưa hấu vỡ vụn ra.
“Chỉ cần là người của gia tộc Tư Đồ Nhĩ Đặc, đều bị đánh chết, toàn bộ tài sản sung công, sau đó sẽ dựa theo tỷ lệ hành động nhất định để ban thưởng xuống!” Phái Khắc ngay ngắn rõ ràng sắp xếp, mà rất nhiều thuật sĩ huyết mạch khát vọng công huân, thậm chí bị của cải của Tư Đồ Nhĩ Đặc gia tộc kích thích hoa mắt, cũng gầm rú xông lên trên.
Nhìn Sử Lư Bi xông lên trước, rất nhiều phù thủy đều thua hắn, thậm chí trực tiếp bị đánh giết tại chỗ, Lôi Lâm không khỏi gật gật đầu.
Lần này sở dĩ hắn nhận chức chấp pháp quan, thậm chí đi ra tiêu diệt phản bội, ngoại trừ để thu được lượng lớn của cải ra, hắn còn muốn rèn luyện những nhân tài gần đây bản thân thu thập được.
Tiếng chém giết cùng phép thuật gợn sóng chỉ kéo dài một thời gian rất ngắn, hầu như đang sau mười mấy phút, Phái Khắc đã bắt được đám phù thủy đầu hàng trong pháo đài tới.
“Ngoại trừ ông lão này, dư nghiệt của gia tộc Tư Đồ Nhĩ Đặc đã bị dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ!”
Sau khi làm chuyện tốt, Phái Khắc đứng trước mặt Lôi Lâm, giống một lão quản gia trung thành báo cáo.
“Rất tốt!”
Lôi Lâm nhìn thuật sĩ cao cấp trên đất, đối phương rõ ràng cũng là huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà, sau khi nhìn đến Lôi Lâm, thân thể lại phát run.
“Oán hận sao? Tuyệt vọng chứ?”
Lôi Lâm tiến lên, cầm lấy đầu của ông lão phù thủy kia.
“Hy vọng lần sau trước khi chân linh dập tắt, ông có thể nhớ lâu một chút!”
Ầm! Sau khi Lôi Lâm nói xong, đầu của vị tộc trưởng gia tộc này đã lăn xuống đất, máu tươi nhuộm đẫm.
“Tính cả lần này, chúng ta đã diệt ba gia tộc Khoa Mạc Âm, còn tính cả gia tộc loại nhỏ và thế lực khác quy phục bọn hắn, e là có thể yên tĩnh một điểm. . .”
Đứng trên pháo đài đã biến thành một vùng phế tích giữa vách đá cheo leo, Lôi Lâm nhìn pháo đài cổ bị vô số vu thuật triệt để phá hủy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Đâu chỉ là yên tĩnh một điểm?” Phái Khắc đứng ở bên cạnh thoáng cười khổ.
Thông qua nhiều lần ra tay như vậy, danh tiếng của Lôi Lâm cũng hoàn toàn truyền ra, thực lực mạnh mẽ đến cực điểm, cho dù tộc trưởng là một phù thủy hóa tinh, cũng chết ở trên tay của hắn, việc này lập tức đặt vững địa vị của hắn.
Mà sau đó, thông qua diệt tộc không chút lưu tình, uy danh chấp pháp quan của Lôi Lâm lại càng thêm lan xa, thậm chí có biệt hiệu là “Kẻ hủy diệt”.
Căn cứ vào suy đoán của Lôi, chuyện này là vì sức chiến đấu cấp Thần Tinh của đối phương không ra tay.
Mà sau khi tiêu diệt đi những nội gian này, nếu muốn lần thứ hai chế tạo khủng bố trong vòng phòng bị nghiêm ngặt của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi thì phải tốn càng nhiều công phu.
Dựa vào những công lao này, hắn không chỉ nổi danh trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, ngay cả địa vực chung quanh đều truyền ra uy danh to lớn.
“S khi Tư Đồ Nhĩ Đặc gia tộc bị diệt, chúng ta cũng có thể yên tĩnh một ít!”
Lôi Lâm thở dài, lại hỏi Phái Khắc: “Bên chỗ La Tân học trưởng thế nào rồi?”
Sau khi nhận chức vụ chấp pháp quan này, Lôi Lâm mới có chút ngạc nhiên phát hiện, vị học trưởng này của hắn dĩ nhiên đã tiếp nhận trọng trách từ Cát Nhĩ Bá Đặc trước hắn một bước, cũng đang dẫn dắt một đám tộc nhân của chính mình trấn áp phản bội khắp nơi.
Đồng thời, nghe đồn là vị học trưởng này của Lôi Lâm tính tình đại biến, không chỉ yêu thích làm nhục kẻ địch, thậm chí còn có ham muốn ăn thịt người.
Khi nghe đến tin tức này, trong lòng Lôi Lâm cũng chìm xuống.
Tuy rằng bệnh tật trong huyết mạch thuật sĩ cao cấp phát tác lên phi thường khủng bố, nhưng biểu hiện của La Tân thậm chí đã vượt qua phạm trù bệnh do huyết mạch.
“Có lẽ lão sư vừa ý sự điên cuồng này của hắn mới yên lòng sắp xếp để đối phương xử lý như thế?”
Lôi Lâm hít một hơi thật sâu.
So sánh với hắnthì La Tân làm càng quá mức, Lôi Lâm tốt xấu gì cũng chỉ diệt tộc những gia tộc có chứng cứ xác thực kia, mà La Tân lại càng thêm điên cuồng, chỉ cần là gia tộc có chút hiềm nghi, đều sẽ bị hắn lãnh khốc tàn sát.
Thậm chí mấy nhà huyết mạch quý tộc có liên hệ rất sâu cùng gia tộc La Tân, cũng bởi vậy mà mất đi truyền thừa.
Mà thông qua danh sách gia tộc bị đối phương diệt tộc thu thập được, Lôi Lâm có một phát hiện. Dường như La Tân chỉ cảm thấy hứng thú với gia tộc có huyết mạch thuần túy, mà gia tộc có độ đậm của huyết mạch càng cao, chết càng thêm thê thảm. Thậm chí ngay cả thi thể đều có rất nhiều chỗ không hoàn chỉnh.
Đã biết những điểm rồi này, lại thoánh nghĩ một hồi. Lôi Lâm có chút không rét mà run lên.
Tuy rằng chính hắn cũng không phải người tốt, nhưng so với La Tân thì hiển nhiên chênh lệch không chỉ một điểm, đồng thời chính mình cũng không làm được chuyện buồn nôn như thế.
“La Tân đã càng ngày càng gây ra tiếng oán than dậy đất, nói không chừng lần sau chúng ta phải đi ngăn cản đối phương!”
Lôi Lâm cười khổ nói với Phái Khắc.
“La Tân là học trưởng của chủ nhân, tin tưởng Cát Nhĩ Bá Đặc đại công sẽ không làm như thế!” Phái Khắc ở một bên an ủi.
“Hi vọng như thế!”
Lôi Lâm khẽ thở dài, mà cách đó không xa, vô số bồ công anh màu trắng giống hoa tuyết đang tùy ý tung bay trên pháo đài cổ đã trở thành phế tích rồi…
Thời gian vào đêm, ở ngoài pháo đài, Lôi Lâm và đám phong thần dựng lều vải.đơn giản
Trong nồi sắt đang sôi là canh thịt, còn có rất nhiều nấm, toả ra hương vị mê người.
Trong toàn bộ nơi đóng quân, bầu không khí sung sướng không ngừng lan tràn.
Lần này hướng dẫn phi thường thuận lợi, tuy rằng Lôi Lâm ôm suy nghĩ muốn rèn luyện đám phong thần, nhưng đến thời điểm bọn hắn sắp tử thương nặng nề thì hắn vẫn ra tay mấy lần.
Bởi vậy, những phong thần này tổn hại không nhiều, mà thu hoạch lại phi thường phong phú, cũng chính bởi vì vậy, mới có thể kích thích bọn hắn tiếp tục phấn đấu.
Nhưng cho dù là thuật sĩ hung mãnh nhất, khi nhìn về phía lều vải của Lôi Lâm ở vị trí trung tâm nhất cũng tràn ngập kính ý.
Bọn họ cùng Lôi Lâm ở chung lâu nhất, có thể tính là người hiểu rõ Lôi Lâm nhất trong toàn bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
Chính là bởi vì biết được chủ nhân của mình có thực lực khủng bố, bởi vậy bình thường mới càng thêm kính nể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận