Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 132: Phiến đá gặm cắn (2)

Đương nhiên, chỉ là vật phẩm ma hóa cấp thấp, nhưng đối với Lôi Lâm ở giai đoạn hiện tại thì thế cũng là dụ hoặc không nhỏ.
Nhưng phần lớn tinh lực của hắn khi ở trong học viện vẫn dùng để học tập dược tề vàphù thủy, đối với kiến thức về luyện kim cùng phụ ma pháp thì hoàn toàn không có đầu mối, hơn nữa, tri thức cao cấp ở phương diện này đều bị quản lý chặt, học đồ tầm thường rất hiếm có thể tiếp xúc được.
Cho dù Lôi Lâm đã có phương pháp luyện chế, nhưng vẫn rất khó chế tạo ra vật phẩm ma hóa.
Nhưng nếu như có thêm phần tư liệu luyện kim này, thông qua Chip mô phỏng tính toán theo công thức, Lôi Lâm hoàn toàn có lòng tin sau khi tấn chức lên học đồ cấp ba có thể tại chế tạo ra vật phẩm ma hóa.
“Mang quyển sách này ra ngoài!” Lôi Lâm đã bắt đầu sinh ra thoái ý.
Đối với hắn, có thể biết trong khối nham thạch đúng là có một tòa phòng thí nghiệm phù thủy bỏ hoang, hơn nữa phòng ngự cũng xuất hiện sơ hở, hôm nay dò xét đã có thể nói là đạt được thành công lớn, hơn nữa, có thể thu được một phần tư liệu luyện kim học, hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn.
Con quạ kia cố sức cắp lấy bút kí màu đen, vào lúc xoay người lại khẽ động vào tấm da dê bên cạnh, rầm rầm! Vài phần tấm da dê nhanh chóng vỡ vụn.
Lôi Lâm sững sờ: “Phong hoá đến mức này rồi hả?”
Hì hì! ! Ha ha! !
Đúng lúc Lôi Lâm chuẩn bị mang theo bút kí cất cánh, chung quanh đột nhiên vang lên tiếng trẻ con cười vang.
“Pháp trận phòng ngự đã phát động ! ! ! Đáng chết! Mình chỉ có chừng hai phút đấy! ! !”
Con quạ màu đen giang rộng hai cánh, muốn bay lên!
Răng rắc! ! ! Bậc thang màu xám vỡ ra, lộ ra một miệng rộng mọc đầy răng bén nhọn màu trắng.
Miệng rộng hung hăng khẽ cắn, trực tiếp xé con quạ thành mảnh nhỏ! ! !
Phốc! ! ! Bên ngoài khối nham thạch màu đen, Lôi Lâm đột nhiên ôm đầu ngồi xổm xuống, ôm chặt mắt phải.
Cảm giác đau đớn kịch liệt đánh úp lại, giống như có người muốn móc tròng mắt của hắn ra vậy.
Vù vù vù! ! ! Sau một hồi, Lôi Lâm mới khôi phục lại, há miệng thở từng ngụm hổn hển.
Lúc này cơ bắp trên khuôn mặt anh tuấn của hắn đã vặn vẹo, trong mắt phải càng vằn vện tia máu, một tia máu chảy xuống, từng giọt máu tươi rơi trên mặt đất.
“Vu thuật cắn trả! ! !” Lôi Lâm hít một hơi lạnh, từ trong túi sau hông rút ra một cái dược tề màu đỏ, mở nút lọ, rót toàn bộ vào trong miệng.
Lại chờ giây lát, Lôi Lâm mới đứng dậy, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn rất nhiều.
“Bất cẩn rồi! Không ngờ ở gần phòng thí nghiệm chẳng những bố trí dây leo ma quỷ và hoa ăn xương, trên mặt đất còn ẩn tàng phiến đá gặm cắn!”
Lôi Lâm lại nhìn cửa động trước kia một chút, mặt ngoài nham thạch màu đen bóng loáng, giống như lối vào khi nãy nhìn thấy chỉ là ảo giác.
” Dây leo ma quỷ, hoa ăn xương, phiến đá gặm cắn, còn những bố trí khác, tạm thời mình không thể đi vào, đáng tiếc…”
Lôi Lâm đoán chính mình sẽ có được pháp thuật cùng tài liệu.
“Chỉ sợ, chỉ khi chờ mình tấn chức đến cấp ba mới có nắm chắc tiến vào phòng thí nghiệm này!”
Lôi Lâm kết luận, “Dù sao mình cũng đã biết vị trí cùng phương thức mở ra, hơn nữa xác định bên trong vẫn còn một phần tư liệu luyện kim trân quý, chuyến đi này đã không tệ!”
Hiện tại phòng thí nghiệm quá mức nguy hiểm đối với Lôi Lâm nói, hắn cũng không phải người bị lợi ích làm mê muội, lập tức quyết định tạm thời buông tha dò xét, đi về trang viên tu luyện.
Sau đó Lôi Lâm lại hơi nghỉ ngơi, bình phục tổn thương khi pháp thuật phản phệ.
Sau đó, hắn đi vào lều vải, thu dọn toàn bộ đồ đạc, đặc biệt xóa đi toàn bộ dấu vết hoạt động của chính mình.
“Toà Vu trận phòng ngự này vốn tồn tại hơn trăm năm, cũng không có lộ ra sơ hở, mình chỉ cần xóa đi dấu vết mình ở đây, còn việc dùng thêm chút sức mạnh thủ hộ hoặc là mê trận hoàn toàn là vẽ vời cho thêm chuyện ra!”
Lôi Lâm dọn xong tất cả, nhìn nhìn nham thạch màu đen sừng sững như cũ không chút do dự rời đi.
” Phòng thí nghiệmtrong trang viên đã có mình cảnh cáo, đám An Na căn bản không dám vào đi, chỉ cần không bị phát hiện lại đi vào trong phòng thí nghiệm, hoàn toàn có thể giấu diếm!”
“Về phần thành Cực Dạ, Kiệt Khắc Tốn chỉ là ngoại thương, được dược tề của mình trị liệu xong kỳ thật đã khôi phục hơn phân nửa, hiện tại chỉ sợ là đang giả vờ bị trọng thương để dẫn xà xuất động!”
“Dù là phủ thành chủ hay thế lực khác, hiện tại mình cũng không cần để ý, đợi Hoắc Phu Tử Diệp đưa tới sẽ lập tức phối trí dược tề, trùng kích cấp ba!”
Đối với Lôi Lâm mà nói, lực lượng thuộc về mình được đề cao mới chuyện chính , đấu tranh quyền lực thế tục thật sự là quá mức hao phí tinh lực, hắn hoàn toàn không muốn quản, cũng lười đi để ý.
Nếu ai dám đánh chủ ý tới trên người của hắn, trực tiếp giết là được!
Đối với phù thủy, hủy diệt mấy thế lực thế tục nhỏ, quả thực là chuyện dễ dàng.
Trong trang viên, Lôi Lâm bưng một ly thủy tinh cao chân, bên trong là nước nho có bỏ thêm khối băng, uống vào mát lạnh sướng miệng.
Trên người hắn cũng đổi sang mặc quần áo đẫm quý tộc thấm mồ hôi, cả người nhìn có chút lười nhác.
“Chip! Điều tra thân thể số liệu hiện tại của tôi!”
“Keng! Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là học đồ cấp 2 , lực lượng kỵ sĩ chính thức: 3. 1; nhanh nhẹn: 3. 3; thể chất: 3. 2; tinh thần: 7. 1; pháp lực: 7(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ); trạng thái: Khỏe mạnh ”
“Rốt cục lực lượng tinh thần đã đạt đến bình cảnh 7!” Lôi Lâm nhìn số liệu, thở dài.
Từ sau lần thăm dò trở về, Lôi Lâm đều tập trung điều phối dược tề, để trùng kích tới bình cảnh lực lượng tinh thần.
Kiệt Khắc Tốn Tử tước rất nhanh đã Hoắc Phu Tử Diệp chứa đầy một nhà kho tới, cùng lúc đó, đám người Phất Lôi cũng theo mệnh lệnh Lôi Lâm tiếp tục mua sắm tài liệu ở nơi khác.
Nhưng xác xuất thành công dược tề Úy Lam kiểu mới thật sự rất thấp, Hoắc Phu Tử Diệp tiêu hao lại quá nhiều, hơn nữa Lôi Lâm phải căn cứ vào thời gian tối ưu hóa nhất mà Chip cung cấp để phục dụng dược tề, để bảo đảm dược tính phát huy tốt nhất, một đường thẳng đến hiện tại tinh thần mới đạt tới 7.0.
“Thiếu gia! Phất Lôi đã trở lại rồi!”
An Na lúc này cũng đã chuyển sang mặc sa mỏng màu đen, thân thể mê người mềm mại như ẩn như hiện dưới lụa mỏng, đặc biệt hai đùi tuyết trắng lên đi tất chân màu đen, nhìn càng thêm dụ, hoặc.
Bây giờ cô là thị nữ trưởng của Lôi Lâm, đồng thời còn quản lý kim khố, xem như quyền cao chức trọng, nhưng ở trước mặt Lôi Lâm, vẫn luôn ôn nhu thuận theo giống như một chú mèo nhỏ.
“Đi thôi! Tôi đi gặp hắn một chút!”
Lôi Lâm đứng dậy đi ra đại sảnh, da trâu giày đạp trên sàn nhà, phát ra tiếng đương đương.
“Thiếu gia!” Hai thị nữ nhìn thấy Lôi Lâm, vội cầm làn váy hành lễ.
“Hả?” Lôi Lâm đột nhiên đi tới trước mặt một thị nữ, cô nàng có hai đùi tuyết trắng và bộ ngực cao vút, hiện tại đang cúi đầu, không dám nhúc nhích.
“Mới tới sao?” Lôi Lâm khẽ nâng khuôn mặt của cô nàng, làn da trơn mềm non nớt, trên mặt còn mang vẻ mập mạp của trẻ con, nhìn rất trẻ tuổi đáng yêu.
“Vâng… Đúng, tiểu nhân tên Thúy Ti, là con gái trong nông trang Lai Khắc!” Thị nữ không dám cự tuyệt Lôi Lâm đùa bỡn, thấp giọng nói xong.
“Làm rất tốt!” Lôi Lâm phất phất tay, rời khỏi nơi này.
“Hiện tại có lẽ thị nữ kia rất là buồn rầu nhỉ?” Lôi Lâm khẽ xoa xoa ngón tay, khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa.
Từ khi sau khi chuyển kiếp, bởi vì có thân thể thiếu niên, hắn phát hiện tâm tình của mình cũng biến thành càng ngày càng trẻ tuổi, vào thời điểm nguy hiểm còn chưa lộ ra, hơn nữa còn ở nơi an toàn, hắn không khỏi cũng có chút suy nghĩ muốn đùa dai.
Thu lại biểu lộ trên mặt, đi vào nhà kho, Lôi Lâm lại biến thành vị phù thủy đại nhân anh minh nghiêm túc.
“Thiếu gia!” Phất Lôi quỳ một chân trên đất.“Chúng thuộc hạ tới Đông thành, lại thu thập được hai mươi pound Hoắc Phu Tử Diệp, đã để toàn bộ vào nhà kho!”
“Rất tốt!” Lôi Lâm đi vào nhà kho, quan sát số lượng và chất lượng của Hoắc Phu Tử Diệp.
Trong số Hoắc Phu Tử Diệp này, có thể dung làm tài liệu dược tề chỉ có một chút tinh hoa ở trong chính giữa, mà dược tề Úy Lam đối với học đồ cấp ba cũng phi thường hữu dụng, đối với Lôi Lâm mà nói, tuy cỗ thân thể này đã dần dần sinh ra kháng dược tính đối với dược tề Úy Lam, nhưng cho tới bây giờ, số lượng dược tề vẫn luôn càng nhiều càng tốt đấy.
Phiến lá kỳ dị bày màu tím chứa nửa cái nhà kho, trong không khí tràn ngập mùi thơm quỷ dị, còn có cả vị mùi lưu huỳnh, có chút gay mũi.
Lôi Lâm tiện tay cầm lấy một lá cây màu tím trong tay: “Chip! Kiểm tra đo lường hoạt tính!”
“Keng! Đang thu thập số liệu!”
Rất nhanh, các hạng số liệu liên quan với Hoắc Phu Tử Diệp trên tay Lôi Lâm trực tiếp hiện ra trước mắt của hắn, dù là hoạt tính cụ thể hay dược tính giữ lại, thậm chí là lượng nhỏ những vật lưu ở mặt ngoài lá, đều thông qua Chip hiện ra trước mắt Lôi Lâm.
“Từ kết quả kiểm tra thì khối lượng nhóm Hoắc Phu Tử Diệp này còn tạm được!” Lôi Lâm âm thầm gật đầu.
“Thiếu gia!” Bờ môi Phất Lôi khẽ nhúc nhích, muốn nói lại thôi.
“Nói đi!” Lôi Lâm nhướng mày.
” Hoắc Phu Tử Diệp ở gần thành Cực Dạ đã sắp bị chúng ta thu mua hết, còn lại thì khối lượng cũng không quá nhiều, trên thực tế, thuộc hạ và Qua Lâm đã nhìn thấy vài tiểu thương muốn dùng hàng giả giả mạo…”
“Hoàn toàn chính xác, Hoắc Phu Tử Diệp là thực vật đặc sản ở Đông Lâm hành tỉnh, chu kỳ sinh trưởng cũng cần chừng một năm!”
Lôi Lâm sờ cằm, tính toán số lượng Hoắc Phu Tử Diệp trong kho hàng.
“Có thể tạm thời dừng lại, đợi sang năm khi Hoắc Phu Tử Diệp mới đưa ra thị trường thì lại thu mua!”
Từ khối lượng Hoắc Phu Tử Diệp gần đây mua được, Lôi Lâm đã phát hiện ra chết lượng Hoắc Phu Tử Diệp càng ngày càng kém, có một số thậm chí hoàn toàn không thể làm vật thay thế dược tề.
Xem ra, thật sự là hắn đã mua gần hết Hoắc Phu Tử Diệp ở khu vực này.
” Những tài liệu trong kho hàng này, cũng đủ để mình trở thành học đồ cấp ba, còn Phù Thủy chính thức, hoàn toàn không phải chuyện hiện tại mình có thể cân nhắc đấy!”
Lôi Lâm lâm vào trầm ngâm, hiện tại tinh thần lực của hắn đã đạt tới 7.0, hoạt tính nước thuốc đã sớm điều chế ra được, học đồ cấp ba với hắn đã không phải là vấn đề.
Nhưng liên quan tới chuyện làm cách nào từ học đồ cấp ba tấn thăng lên Phù Thủy chính thức, bây giờ Lôi Lâm vẫn hoàn toàn không biết gì cả, hơn nữa, trong thư viện ở học viện, hiện tại những sách vở mà Lôi Lâm có thể nhìn thấy được, cũng hoàn toàn không có nội dung ở phương diện này.
Xem ra, học viện đã quản lý tư liệu phương diện này rất chặt chẽ.
“Dù là ở học viện, hay ở trong thành phố, mình đề đặc biệt chú ý tới tư liệu liên quan với Phù Thủy chính thức, nhưng đáng tiếc hoàn toàn không có đầu mối…”
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hiện tại Lôi Lâm không thể rời khỏi Hắc Cốt Lâm.
Cao tầng ở Phù thủy giới có ý thức quản lý tri thức cùng tư liệu lien quan đến chuyện tấn thăng Phù Thủy chính thức ở trong tay chính mình, học đồ từ bên ngoài đến như Lôi Lâm, tất nhiên phải đạt tới tư cách hoặc yêu cầu gì đó thì mới có thể quan sát cùng học tập.
“Đây cũng là chuyện không có cách giải quyết, có lẽ trong phòng thí nghiệm phù thủy kia có thể có thu hoạch gì?”
Lôi Lâm lại nghĩ tới phòng thí nghiệm phù thủy giấu ở gần rừng cây héo rũ
Trải qua lần trước điều tra, hắn đã có thể khẳng định, người lưu lại phòng thí nghiệm này, tất nhiên là một vị Phù Thủy chính thức, hơn nữa, phòng thí nghiệm này đã bị vứt bỏ rất lâu.
Việc này đối với hắn đương nhiên là một tin tức tốt.
Chỉ cần hắn giải quyết toàn bộ hết Vu trận phòng ngự bố trí trong phòng thí nghiệm kia thì toàn bộ đồ vật bên trong đều là của hắn, còn tăng kèm thêm di vật của vị phù thủy không may ở cửa ra vào kia.
“Cấp ba! Chỉ cần tấn chức lên học đồ cấp ba, lại nắm rõ hết mấy pháp thuật cấp 0 xong thì mình sẽ lập tức xuất phát!”
Lôi Lâm quyết định.
...
Trong một gian mật thất bộ, ở đây bố trí vô cùng đơn giản, không gian rất nhỏ, không có đồ dùng gì, ở chính giữa chỉ có một chiếc giường gỗ.
Lôi Lâm khoanh chân ngồi trên giường, trước người bầy một lọ dược tề màu da cam, mặt không biểu tình.
Hắn chuẩn bị bắt đầu trùng kích học đồ cấp ba.
Đối với chuyện này, hắn không nói cho ai cả, chỉ như thường ngày, dặn An Na là hắn muốn tiến hành một thí nghiệm, dù xảy ra bất cứ chuyện gì đều không thể quấy rầy.
Cũng không phải hắn không tin được thuộc hạ, chỉ là hiện tại những người hầu kia của hắn hoàn toàn không có thực lực gì, nếu xuất hiện tình huống ngoài ý muốn gì đó, căn bản không có tác dụng gì, còn không bằng giấu đi.
Dù sao hắn thỉnh thoảng sẽ “Biến mất” một thời gian ngắn, trong ngoài trang viên đều đã tập mãi thành thói quen rồi.
Đợi đến khi hắn vô thanh vô tức tấn cấp xong tồi lại ra xuất hiện trước mắt mọi người, đại cục lúc đó tự nhiên đã định.
Tuy không nhất định có địch nhân nào nhìn chằm chằm, nhưng tính tình cẩn thận từ trước đến nay vẫn thúc đẩy hắn làm như vậy.
“Học đồ cấp ba, là một bước cuối cùng trước khi trở thành Phù Thủy chính thức, đối với những học đồ tư chất cấp 1, cấp 2 kia , học đồ cấp ba chính là đỉnh phong mà bọn họ cả đời tu hành!”
Học đồ cấp 1 chỉ đơn giản lợi dụng hạt năng lượng, vẫn không thể sử dụng pháp thuật, sức chiến đấu không chênh lệch nhiều với kỵ sĩ không, mà học đồ cấp 2 đã có thể sử dụng pháp thuật cấp 0 đơn giản, sức chiến đấu vượt xa kỵ sĩ chính thức.
Về phần học đồ cấp ba, tinh thần lực của bọn hắn đã vượt xa người bình thường, lý giải pháp thuật càng thêm khắc sâu, hơn nữa nắm giữ một số kỹ xảo thi pháp, có thể dùng tốc độ cực nhanh thả ra pháp thuật đã chuẩn bị tốt, cho dù là đại kỵ sĩ cũng không phải là đối thủ của bọn họ.
Hơn nữa, học đồ cấp ba là quân dự bị của Phù Thủy chính thức, càng sớm tấn chức lên học đồ cấp ba, sau này lại càng có khả năng tấn cấp lên Phù Thủy chính thức.
Đối với phù thủy học viện cùng khác tổ chức mà nói, Phù Thủy chính thức số lượng cực kỳ rất thưa thớt, học đồ cấp ba chính là những tổ chức này sức mạnh trung kiên!
Trong học viện, học đồ cấp ba tuổi trẻ đều phi thường được coi trọng, tài nguyên bồi dưỡng, hy vọng từ bên trong có thể xuất hiện hạt giống sẽ tấn chức Phù Thủy chính thức.
“Trùng kích học đồ cấp ba, cần nắm giữ ít nhất hai mô hình pháp thuật, lực lượng tinh thần đạt tới 7, còn cần có nước thuốc hoạt tính phối hợp trùng kích!”
Lôi Lâm cầm lấy ống nghiệm màu da cam trước mặt.
“Nước thuốc hoạt tính cùng mô hình pháp thuật thì mình đã sớm có, hơn nữa có dược tề Úy Lam trợ giúp, chỉ qua thời gian mấy tháng, lực lượng tinh thần của mình đã đạt tới yêu cầu, loại tốc độ này, đã vượt xa tư chất cấp 5!”
Cho dù là học đồ thiên tài có tư chất cấp 5, ở cánh cửa từ học đồ cấp 2 đến học đồ cấp ba, tối thiểu cũng cần dừng lại ba năm.
Nhưng sau khi đã có dược tề, hiện tại tiến độ của Lôi Lâm đã hoàn toàn đã vượt qua đám người Gia Môn, đạt đến tiêu chuẩn để tấn chức học đồ cấp ba.
“Tuy chỉ cần lực lượng tinh thần đầy đủ, cho dù tấn cấp thất bại, cũng có thể trùng kích lại, nhưng nhất định sẽ tạo thành tổn thương đối với thân thể phù thủy, một lần thành công là tốt nhất!”
Lôi Lâm ôn lại tư liệu có quan hệ tới việc tấn cấp học đồ cấp ba lại một lần, xác định chính mình không bỏ sót gì thì mới mở ra nút lọ ống nghiệm màu da cam.
“Nước thuốc hoạt tính, không phải dùng để uống!”
Lôi Lâm cỡi quần áo ra, bôi dược tề đều màu da cam lên trên mặt chính mình, tứ chi, cùng lồng ngực.
Dược tề màu da cam hơi lạnh buốt, nhưng sau khi bôi lên thân thể của hắn, dần dần như có một dòng nước nóng. Trong nháy mắt, ngoài làn da của hắn rung rung, trở nên đỏ bừng.
” Nước thuốc hoạt tính bắt đầu phát huy tác dụng, dược tính trong mức giám thị!” Chip lên tiếng nhắc nhở.
Khi dược tề bắt đầu sinh ra tác dụng, Lôi Lâm rõ ràng cảm giác được dược tề ngoài thân thể giống như sống lại, muốn từ lỗ chân lông “Tiến vào” trong cơ thể.
Ngứa đến mức khó có thể chịu được! ! !
Lôi Lâm cảm giác xương cốt của mình như đã vỡ ra, bên trong là con kiến đang bò, cảm giác tê ngứa kịch liệt lan ra toàn thân.
“Đáng chết! Rõ ràng còn phải chịu sự ảnh hưởng này rồi tiến vào trạng thái minh tưởng sâu để cải tạo ý chí phù văn!”
Sắc mặt Lôi Lâm đỏ bừng, cắn răng, cố nén dục vọng đưa tay gãi, nhắm hai mắt lại.
Bởi vì cảm giác thân thể mãnh liệt ảnh hưởng, Lôi Lâm bỏ ra thời gian lâu hơn bình thường mấy lần, mới hoàn toàn tiến vào trạng thái minh tưởng.
Trong cõi u minh, dường như Lôi đi tới một chỗ.
Bốn phía tối tăm mờ mịt, chỉ có giữa không trung là còn có thật nhiều hào quang, giống như những vì sao, mang đến chút ánh sang cho chỗ này.
Lôi Lâm ngẩng đầu, giữa không trung là hai mươi bốn phù văn quỷ dị lóe ánh huỳnh quang, quay chung quanh thành một vòng tròn.
Đây là ý chí phù văn mấy năm qua hắn vất vả cấu tạo.
Những ý chí phù văn này do rất nhiều kết cấu đặc thù nối tiếp mà thành, từng ý chí phù văn cấu tạo đều cần tiêu hao rất nhiều thời giờ cùng tinh lực, lúc trước Lôi Lâm tốn hơn một năm thời gian, mới minh tưởng ra được toàn bộ chúng nó.
” Ý chí phù văn ở mức học đồ cấp 2 còn chưa hoàn toàn củng cố, học đồ cấp ba chính là muốn dựa trên cơ sở học đồ cấp 2, tổ hợp lại toàn bộ ý chí phù văn, hơn nữa, gia cố thức hải!”
Đối với trạng thái này, Lôi Lâm bản thân cũng vô cùng tò mò.
Hiện tại hắn hoàn toàn là lấy trạng thái “Ý thức” để xuất hiện tại đây, thức hải cũng không tồn tại ở bất kỳ nơi nào trên người hắn, ít nhất dùng kính hiển vi cấp độ nguyên tử của Chip đến kiểm tra toàn thân cũng không tìm thấy.
“Phù thủy tu luyện tinh thần lực, chỉ sợ đã liên quan đến phương diện linh hồn!”
Lôi Lâm cảm thán từ tận đáy lòng, mà lúc này, thức hải luôn bình tĩnh cũng xuất hiện dị biến.
Một tầng quất hào quang màu vàng không ngừng phủ lên sương mù xám xịt, không lâu sau đó, toàn bộ thức hải liền biến thành màu da cam sáng ngời.
“Đây là nước thuốc hoạt tính sinh ra tác dụng! Rõ ràng là dược tề chỉ tác dụng lên thân thể, mình cũng nắm rõ cách điều chế, thế mà lại có thể ảnh hưởng đến thức hải, thật là thần kỳ…”
Lôi Lâm còn chưa cảm thán dứt, hào quang màu da cam đã vọt thẳng lên giữa không trung, dường như còn muốn nhuộm cả hai mươi bốn ý chí phù văn thành màu da cam.
Ầm! ! !
Ý chí phù văn phát ra ánh huỳnh quang, chống lại lực lượng từ bên ngoài đến nhuộm dần, một luồng lực trùng kích cực lớn truyền đến, hai mắt Lôi Lâm tối sầm lại, suýt nữa đã trực tiếp ngất đi.
“Ngăn chặn!” Lôi Lâm vội dựa vào lực lượng tinh thần dẫn dắt, áp chế ý chí phù văn phản kháng.
BA~! ! !
Đối với ý chí phù văn mà mình xây dựng ra, lực lượng khống chế của Lôi Lâm không phải chuyện đùa, vài giây đồng hồ sau, hai mươi bốn ý chí phù văn đã dừng phản kháng, bị nhuộm lên một tầng màu da cam.
Sau khi bị hào quang nhuộm vàng, ở trên ý chí phù văn đột nhiên có thêm rất nhiều thần bí hoa văn.
Loại hoa văn này không ngừng lan tràn, cuối cùng lan rộng khắp mặt ngoài phù văn.
Ầm! ! ! Hai mươi bốn ý chí phù văn dựa sát vào cùng một chỗ, tổ hợp thành một ký hiệu cực lớn.
Trong thức hải của Lôi Lâm cũng xuất hiện rất nhiều hoa văn tương tự, mà sau khi có hoa văn như vậy, thức hải càng thêm óng ánh trong suốt, dường như đã trở thành kiên cố hơn.
Sau khi gia cố xong, giống như nghe được hiệu lệnh gì đó, hào quang màu cam nhanh chóng lui lại, trong nháy mắt đã biến mất trong thức hải.
Phù văn cực lớn kỳ dị tản ra ánh huỳnh quang, ý thức của Lôi Lâm trong nháy mắt bị đẩy ra.
“Đây là nơi nào?”
Trước mắt Lôi Lâm hoa lên, đột nhiên phát hiện mình đang ở một nơi kỳ dị, chung quanh một màu đen kịt, hoàn toàn không nhìn thấy ánh sáng.
Hắn muốn thò tay, nhưng hoàn toàn không có “Khái niệm” tay, giống như hắn chưa từng có tay vậy.
Cứ như vậy phiêu phù ở giữa không trung, không có cảm giác thời gian trôi qua, cũng không thể di động.
Đối với Lôi Lâm, ở bên trong không gian này, một phút đồng hồ giống như đã vượt qua hơn mười năm vậy.
Loại cảm giác này hoàn toàn có thể ép một người bình thường sụp đổ.
Lôi Lâm cũng có chút bực bội: “Mình không phải đang tấn chức học đồ cấp ba sao? Sao lại đột nhiên lại tới đây? Thời gian đã trôi qua bao lâu?”
Trong lúc đó, trong đầu Lôi Lâm lóe lên linh quang gọi: “Chip!”
“Keng!” Một hình chiếu màu xanh lam hiện ra trước mắt Lôi Lâm, tuy vẫn không thể chiếu sáng bóng tối, nhưng lại khiến hắn dễ chịu rất nhiều.
“Kiểm tra đo lường thấy tinh thần của chủ thể đang ở dị thường trạng thái, trong loại trạng thái này, sau 5 phút 23 giây, việc tấn chức học đồ cấp ba của chủ thể sẽ thất bại! Sau 13 tiếng 45 phút, các hạng khí quan của chủ thể sẽ bắt đầu suy kiệt, khiến chủ thể có thể tử vong! Có dùng pháp lực khu trừ trạng thái dị thường? Có / Không?”
“Có!” Hiện tại Lôi Lâm đã hoàn toàn không cảm giác được pháp lực trong thân thể, nhưng Chip rõ ràng còn có thể điều động, điều này khiến hắn quá đỗi vui mừng.
“Đạt được quyền hạn từ chủ thể, điều động pháp lực, loại bỏ trạng thái dị thường…” Nghe tiếng máy móc của Chip vang lên, trong không gian tối đen đột nhiên xuất hiện một luồng sóng kỳ dị.
Trước mắt Lôi Lâm sang lên, mở hai mắt ra, phát hiện mình vẫn ở trong mật thất, ngay cả thời gian đều chưa trôi qua bao lâu.
“Khi tấn chức học đồ cấp ba, rõ ràng còn có tình huống đột phát loại này!”
Biểu lộ Lôi Lâm ngưng trọng, tiến độ tu hành của bản thân hắn quá nhanh, rất nhiều tri thức đều học từ thư viện, và cả do Chip mô phỏng phỏng đoán.
Những tình huống xuất hiện trong lúc tấn cấp lên học đồ cấp ba, hắn hoàn toàn không biết.
“Nói như vậy, rất nhiều học đồ cấp 2 khi tấn cấp đều có giáo viên chuyên môn giảng giải cho bọn họ… Đáng tiếc! Quả Pháp Đặc giáo sư cũng sẽ không ngờ mình sẽ nhanh chóng đột phá như vậy!”
Lôi Lâm có bí mật, căn bản không dám ăn ngay nói thật, ở trong mắt Quả Pháp Đặc, hắn vẫn là một học đồ vừa mới tấn cấp cấp 2 , sao có thể đề cập với hắn các điểm cần chú ý khi tấn cấp học đồ cấp ba chứ.
Mà sách vở trong thư viện phần lớn đều ghi chép kiến thức rất phổ thông, rất nhiều kiến thức miêu tả vô cùng mịt mờ, cho dù Lôi Lâm có Chip , có thể loại bỏ tin tức vô ích, lại mô phỏng thí nghiệm, cũng không thể đạt được số liệu nguyên vẹn.
Cũng khiến Lôi Lâm hoàn toàn tìm không thấy biện pháp ứng đối đối với tình huống đột phát khi tấn chức.
“May mắn lần này có Chip, bằng không thì mình đã hoàn toàn xong! Trên con đường phù thủy này, quả nhiên tràn đầy nguy hiểm!”
Trong lòng Lôi Lâm có sợ hãi.
Nhưng điều này cũng xác định suy đoán lúc trước của hắn, quả nhiên khi Chip cùng hắn xuyên việt đã xảy ra biến hóa gì đó, đã trực tiếp liên hệ cùng một chỗ cùng linh hồn của hắn.
Bởi vậy, khi linh hồn của hắn rơi vào dị thường trạng thái, tứ cố vô thân, hắn còn có thể vận dụng Chip, từ bên ngoài giải trừ ảnh hưởng.
“Thì ra tấn chức học đồ cấp ba, không phải khó ở việc tổ hợp ý chí phù văn cùng gia cố thức hải, mà là về sau gặp phải hắc ám không gian!”
Lôi Lâm đột nhiên hiểu ra rất nhiều, những kiến thức này thường thường đều là tư liệu trân quý mà các tổ chức giáo viên cùng học viện giữ kín không nói ra, rất nhiều phù thủy học đồ du đãng thường thường chết ở đây.
“Keng! Lực lượng tinh thần của chủ thể phát sinh biến hóa, hoạt tính tăng cường, chủ thể tấn cấp học đồ cấp ba! Lực lượng tinh thần đang tang vọt…” Chip lại lên tiếng nhắc nhở.
Lập tức, Lôi Lâm cũng cảm giác trước mắt hoa lên, lực lượng tinh thần tăng lên với tốc độ như tên lửa.
2
3
5
...
7
Lúc này tinh thần lực giống như ngồi hỏa tiễn, không ngừng gia tăng, cuối cùng số liệu tăng vọt biến thành 10. 1 mới dần ổn định lại.
“Đầu đau quá! ! !”
Đột nhiên tinh thần lực gia tang mạnh như thế, dùng thân thể hiện tại của Lôi Lâm cũng có chút không thể thích ứng, trước mũi hắn đau xót, đưa tay sờ sờ, thế mà hai hàng máu mũi đã chảy ra!
“Lực lượng tinh thần gia tăng quá nhanh, thân thể không tiếp thụ được!”
Lôi Lâm khẽ cười khổ, nhưng lập tức, hắn biến sắc, trên người đùng đùng rung động, cùng lúc đó, đau đớn kịch liệt không ngừng từ các vị trí trên cơ thể truyền đến.
Cơ bắp trên mặt Lôi Lâm vặn vẹo, thân thể ngã xuống giường, giống như một con tôm bị luộc chín.
“Đáng chết! Đáng chết! Tác dụng của dược tề hoạt tính đã đến giờ rồi, dược tề bắt đầu cắn trả! ! !”
Lôi Lâm rống to: “Chip! Bắt đầu phối hợp pháp lực, loại bỏ nước thuốc hoạt tính lưu lại!”
Một vầng sáng màu đen đột nhiên hiện ra trên người hắn, bọc cả người vào bên trong, khi vầng sáng không ngừng lập loè, từ trong lỗ chân lông trên thân thể Lôi Lâm, đột nhiên chảy ra rất nhiều mủ dịch màu vàng, mang theo mùi thối.
Sau mười mấy phút, Lôi Lâm giãy dụa đứng lên, lấy từ trong túi ra một ống dược tề màu đỏ nuốt xuống, sắc mặt mới tốt lên.
Lúc này, trên người hắn đầy mồ hôi cùng mủ dịch, mang theo mùi hôi, giống như mới vừa từ cống thoát nước đi ra.
Lôi Lâm thử đứng lên, sắc mặt trắng bệch, hai chân vô lực, hốc mắt lõm thật sâu, giống như bệnh nặng thật lâu.
Đẩy ra cừa mật thất, Lôi Lâm lắc lục lạc bên cạnh.
Reng reng reng! ! !
Tiếng chuông thanh thúy xuyên thấu truyền ra rất xa.
“Thiếu gia! Ngài…” Vài phút sau, An Na mang theo hai thị nữ chạy tới, nhìn Lôi Lâm hiện tại, hai tay che miệng lại.
“Không có việc gì! Đưa tôi tới đi phòng tắm! Tôi muốn tắm rửa!”
“Có cần gọi dược sư và bác sĩ tới?”
“Không cần!”
...
Sau nửa giờ, Lôi Lâm nằm trong trong ao dùng đá cẩm thạch xây thành, làn nước ấm áp chảy qua thân thể, rửa sạch dơ bẩn.
Toàn thân An Na không có một mảnh vải, rúc vào bên cạnh Lôi Lâm, dùng một cái khăn lông màu trắng giúp hắn lau rửa thân thể.
“Đại… Đại nhân! Đây là súp lộc huyết và thịt bò!”
Một bên khác, Thúy Ti cũng trần truồng để đường cong tuyệt đẹp lộ ra trước mắt Lôi Lâm, trên mặt đỏ bừng, bưng một cái khay tới.
Khay dùng gỗ chế tác, lơ lửng trên mặt nước, Lôi Lâm cầm lấy bộ đồ ăn, ăn từng ngụm.
Sau một hồi lâu, Lôi Lâm mặc áo tắm rộng thùng thình, nằm ở trên ghế, dựa lưng vào trước ngực An Na, cảm thụ được cao thẳng đầy đặn.
Còn bên cạnh, Thúy Ti cùng một thị nữ xinh đẹp khác đang mát xa cho Lôi Lâm.
Trên người các nàng chỉ treo một tấm vải còn nhỏ hơn cả bàn tay, không thể che được bộ vị quan trọng, khiến mấy người càng cảm thấy thẹn và dụ hoặc.
Thúy Ti cùng một thị nữ khác chỉ là con gái nông phu, từ nhỏ làm việc nhà nông, trên tay vẫn còn một tầng vết chai hơi mỏng, nhưng hai người rất trẻ trung, đường nét ưu mỹ, trên người tản ra sức sốngv, so với An Na thì có hương vị dã tính đặc biệt.
Chẳng qua hiện tại Lôi Lâm hoàn toàn không có hứng thú cùng các nàng thực hiện một hồi hoạt động kịch liệt, hắn vẫn nghĩ mà sợ đối với việc tấn chức hôm nay.
“Keng! Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là học đồ cấp ba, lực lượng kỵ sĩ chính thức: 3. 1; nhanh nhẹn: 3. 3; thể chất: 3. 5 ; tinh thần: 10. 1; pháp lực: 10(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ); trạng thái: Khỏe mạnh ”
Chip chiếu hình chiếu số liệu đến trước mắt Lôi Lâm, ngoại trừ chính hắn ra, không có bất kỳ người nào có thể trông thấy.
Lôi Lâm híp hai mắt, trong đầu lại không ngừng suy nghĩ.
“Ừm! Thể chất gia tăng lên 0. 3, hẳn là liên quan tới tác dụng của nước thuốc hoạt tính, mặt khác, lực lượng tinh thần không chỉ đến 10. 1, mình còn cảm giác được tinh thần lực của mình có cảm giác tràn ngập sức sống so với trước kia, khả năng cảm ứng hạt năng lượng trong không khí tăng cường không ít, thi triển các pháp thuật cấp 0 cũng càng đơn giản dễ dàng!”
“Đạt tới cảnh giới học đồ cấp ba, quả nhiên không phải cấp 2 là có thể so sánh, nhưng là quá trình tấn chức quá hung hiểm!”
Lôi Lâm vẫn lộ vẻ nghĩ mà sợ, dù là ý thức lâm vào không gian tối đen, hay về sau nước thuốc hoạt tính cắn trả, đều là biến hóa lúc trước Lôi Lâm không dự tính đến.
Đối với Lôi Lâm, tư liệu và số liệu mà hắn thu thập được vẫn quá ít, năng lực tính toán của Chip tuy nhiên phi thường cường hãn, nhưng trong tình huống không có cơ sở, có thể suy luận ra biện pháp tấn cấp chính xác đã rất tốt rồi.
Về phần các vấn đề khác xuất hiện trên đường tấn chức, bởi vì thể chất và đủ loại nhân tố khác nhau của mọi người, hơn nữa tư liệu thiếu thốn, ngay cả Chip đều không suy tính ra.
“Dù sao thư viện mở ra cho học đồ ở Hắc Cốt Lâm, bên trong có rất nhiều kiến thức đều bị hạn chế, còn có một số tư liệu cao đẳng căn bản không mở ra cho học đồ!”
“Hơn nữa, cho dù lượng tính toán của Chip hơn xa mấy chục trí tuệ nhân tạo, nhưng thế giới phù thủy tối thiểu cũng có mấy vạn năm lịch sử, ngàn vạn học đồ thí nghiệm, lấy được kinh nghiệm sẽ hoàn toàn vượt qua Chip phỏng đoán mô hình!”
“Lần này tấn cấp, thật sự là có chút may mắn, thành phần vận khí chiếm nhân tố rất lớn!”
Sắc mặt Lôi Lâm ngưng trọng, “Về sau không thể như vậy! Đây chỉ là việc tấn chức học đồ cấp ba, nếu trong tương lai tấn cấp lên Phù Thủy chính thức mà lại xuất hiện loại tình huống này, sẽkhông còn vận khí tốt như vậy nữa!”
Tấn chức lên Phù Thủy chính thức, độ khó hơn xa việc tấn cấp học đồ cấp ba, có thể nói chính là độ khó gộp lại từ lúc Lôi Lâm từ một người bình thường đạt đến học đồ cấp ba cũng không nhất định có thể hơn được lúc tấn chức Phù Thủy chính thức.
Mà trong quá trình này xuất hiện sai lầm cùng sơ hở, cho dù Lôi Lâm có mấy cái mạng cũng không đủ chết.
“Sau khi trở về, phải thăm dò kỹ càng nội dung tất cả các vấn đề có quan hệ tới quá trình tấn chức Phù Thủy chính thức, không thể lại mù quáng trùng kích giống như lần này nữa”
Lôi Lâm tự đặt ra một nhiệm vụ cho tương lai.
“Tiếp đó, chính là đợi thân thể hoàn toàn thích ứng với tinh thần lực tăng vọt, lại rèn luyện mấy pháp thuật cấp 0 i chỉ có học đồ cấp ba mới có thể học tập, sau đó cũng có thể đi thăm dò phòng thí nghiệm kia rồi!”
Lôi Lâm mở hai mắt ra, đuổi An Na và hai thị nữ kia đi, sau khi bố trí một vòng hạt năng lượng cảnh báo, kéo thân thể mỏi mệt đi tới trên giường, rơi vào trong giấc ngủ sâu.
...
Trong nháy mắt, thời gian nửa tháng đã trôi qua rồi.
Ban đêm, ánh trăng sáng ngời chiếu trên mặt đất, trăng tròn sáng tỏ trên bầu trời treo trên cao.
Gần rừng rậm héo rũ, vẫn là bên cạnh cự nham màu đen lần trước, Lôi Lâm đọc chú ngữ, lập lại quá trình đã làm một lần.
Nhìn cửa động đen nhánh giống lúc trước, Lôi Lâm mỉm cười, đi vào.
Trải qua lần trước dò xét quan sát, hắn đã đại thể nắm rõ ràng quy luật vận hành của trận pháp vu thuật, hơn nữa đã ghi nhớ toàn bộ nguy hiểm ở bên trong, đã có biện pháp ứng đối.
Hơn nữa hắn đã tấn chức học đồ cấp ba, đối với việc phá giải trang bị phòng ngự mà vị phù thủy không biết tên kia lưu lại cũng có thêm phần chắc chắn.
Thông đạo màu đen rất ngắn, vách tường cực kỳ bóng loáng, chiếu sáng thân ảnh mặc áo bào đen của Lôi Lâm, hơn nữa còn chiếu ra mấy cái bóng, chiếu trên vách tường sau lưng Lôi Lâm.
Mà đằng sau chính là biệt thự lúc trước Lôi Lâm nhìn thấy, dây leo ma quỷ và hoa ăn xương bò đầy bên ngoài, trên mặt đất còn phủ gạch đá màu xám, đầy bụi bẩn, bên trong còn dấu phiến đá gặm cắn.
Trên cửa chính biệt thự phá một lỗ tròn, bên cạnh vẫn còn một bộ hài cốt, một bản bút kí màu đen sáng bóng lẳng lặng nằm ở một bên, đây chính là bút kí tinh luyện kim thuật khiến Lôi Lâm không ngừng động tâm.
Mà ở trong mắt Lôi Lâm, mặt ngoài biệt thự hiện đầy linh quang vu thuật nguy hiểm, dưới ánh sáng sáng lạn, không biết còn ẩn giấu bao nhiêu bẫy rập.
Hì hì! ! Ha ha! !
Lôi Lâm vừa mới đạp chân phải vào phiến đá, tiếng cười đùa của trẻ con vang lên, phiến đá màu xám trên mặt đất khẽ vặn vẹo, đã nứt ra một miệng lớn mọc đầy răng nanh, hung hăng cắn tới Lôi Lâm!
“Đạo phòng tuyến thứ nhất! Phiến đá gặm cắn!” Lôi Lâm mỉm cười, trên tay cầm một vật đen sì trực tiếp ném vào trong miệng rộng kia.
Răng rắc! ! Miệng rộng lập tức nuốt vào đồ vật màu đen kia.
Phốc! ! ! Miệng rộng màu xám cắn động, lập tức phun ra toàn bộ cặn bã màu đen, một đầu lưỡi màu đỏ không ngừng lè ra phía ngoài, nhổ ra nước miếng màu vàng xanh lá.
Bộ dáng này rất giống tình huống người bình thường ăn phải buồn nôn đang nôn mửa.
“Dùng hỗn hợp hoa thối, thỉ xác lang, còn cả cỏ nát rễ để chế thành thuốc bột nôn mửa! Quả nhiên là khắc tinh của phiến đá gặm cắn!” Lôi Lâm nhìn phiến đá màu xám lại nôn mửa một hồi rồi lập tức dài ra hai chân nhỏ, chạy về phía xa, không khỏi nở nụ cười.
“Đối với vị Phù Thủy chính thức không biết tên kia, tại đây cần là một phòng thí nghiệm tạm thời, vu thuật trận pháp cũng chỉ dung để che dấu, còn về mặt sức mạnh chống cự cần chỉ có ba loại! Hơn nữa, vận dụng phiến đá gặm cắn cùng dây leo ma quỷ kết hợp, đây là kỹ xảo phòng ngự của phái Mai Khắc Nhĩ!”
Lôi Lâm đi đến trước cổng chính, cầm lấy bút kí màu đen.
Màu đen bút kí rất nặng, cầm ở trong tay giống như đang cầm một khối đá vậy, hẳn là dùng tài liệu đặc thù nào đó chế thành.
Lôi Lâm thu bút kí vào trong ngực, đi tới trước cổng chính.
Từng dây leo màu xanh đen lập tức bọc kỹ cửa lớn lại, mặt ngoài dây leo mở ra rất nhiều mảnh màu đỏ cánh hoa, cánh hoa tổ hợp lại với nhau, rõ ràng biến thành một gương mặt phụ nữ.
“Người xâm nhập! Ở đây không phải nơi anh nên đến!” Cánh hoa tạo thành khuôn muốn mấp máy môi.
“Phù thủy ở đây đã bị chết, tôi tới nhận lấy di sản của ông ấy! Về phần cô, tôi sẽ giữ lại, hơn nữa cung cấp cho cô chất dinh dưỡng cần thiết để tiến hóa, thế nào?”
Lôi Lâm lấy từ trong túi đeo lưng ra một trái cây màu đỏ, “Đối với cô thì cả phòng thí nghiệm này cũng không sánh nổi với phần tài liệu này trong tay của tôi!”
“Sau khi có nó, thậm chí cô có thể rời khỏi đây, trở về rừng nhiệt đới tự do…” Lôi Lâm nhẹ nhàng nói, trong giọng nói dường như còn mang theo một tia hoặc mị.
“Tự do!” Trên gương mặt bằng hoa kia xuất hiện vẻ hướng tới cùng chần chờ.
“Tôi không thể từ bỏ lời thề lúc trước! Người từ ngoài đến! Mời anh rời đi!” Gương mặt kia giãy dụa thật lâu, cuối cùng vẫn cự tuyệt Lôi Lâm, từng sợi dây leo màu xanh lá không ngừng nhúc nhích, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ phát động công kích.
“Ai…” Lôi Lâm cất trái cây đi, thở dài: “Mình vốn cho là không phải động thủ đấy!”
” Người cố chấp xâm nhập, chỉ có tử vong mới là kết quả cuối cùng!”
Thực Cốt hoa gầm thét, lần này đổi thành một gương mặt đàn ông, rất nhiều dây leo màu xanh đen trực tiếp quấn tới.
Ầm! ! Bóng đen đánh tới, Lôi Lâm nghiêng người né tránh, dây leo tráng kiện đánh trên sàn nhà, mảnh đá bay tán loạn, lộ ra một động cực lớn.
“Không nên xúc động như vậy, hủy hoại hết cả phòng thí nghiệm thì làm sao bây giờ?”
Một vòng hào quang màu xanh lục bay đến trên không dây leo, biến thành một quầng sáng bao phủ toàn bộ dây leo cùng đóa hoa ở bên trong, tốc độ dây leo công giảm đi rất nhiều.
Lôi Lâm nhíu lông mày, lấy từ trong túi ra một bao bột phấn màu đen, vãi trên mặt đất.
Hơn nữa, trong lúc vung lấy bột phấn, Lôi Lâm đồng thời nhanh chóng đọc chú ngữ.
“Người từ ngoài đến!” “Nhận lấy cái chết! !” Cánh hoa tạo thành mặt người lớn tiếng gầm thét, hơn nữa không ngừng biến hóa, có đôi khi phát ra giọng đàn ông, trong chốc lát lại biến thành gương mặt phụ nữ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dây leo màu xanh đen không ngừng bay múa, đánh xuống khiến mặt đất chung quanh biệt thự bị đánh cho gồ ghề.
Lôi Lâm dựa vào tố chất thân thể cấp kỵ sĩ trốn tránh, chú ngữ trong miệng cũng không hề dừng lại.
Rốt cục, đợi đến khi Lôi Lâm chạy vòng quanh biệt thự một vòng, chung quanh đã rải đầy bột phấn màu đen lúc trước.
Lúc này, chú ngữ trong miệng Lôi Lâm cũng dừng lại, một ngón tay chỉ về phía mặt người, “Đi thôi! Tử vong chi mây!”
Ầm! ! !
Màu đen bột phấn không ngừng hòa tan, biến thành khói đen, tụ thành một mảng mây đen màu đen, bao trùm cả biệt thự vào bên trong.
Xì xì! ! Từ bên trong không ngừng truyền đến thanh âm, khiến Lôi Lâm nhớ tới tràng cảnh lúc trước nhìn thấy hoa ăn thịt người ăn mòn đồ ăn.
Mây trôi màu đen nồng đặc đến cực điểm, khiến người ta căn bản không nhìn thấy cảnh tượng.
Chỉ ngẫu nhiên vẫn còn tiếng Thực Cốt hoa truyền đến, không ngừng suy yếu, cuối cùng triệt để không có thanh âm, chỉ để lại tiếng ăn mòn rợn người.
Năm phút đồng hồ sau, khói đen dần dần tản ra, lộ ra biệt thự trước kia.
Chỉ là lúc này mặt ngoài biệt thự đã bị ăn mòn thủng lỗ chỗ, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Mà dây leo ma quỷ cùng Thực Cốt hoa trước kia bám vào vách tường biệt thự đã biến mất toàn bộ, chỉ để lại chút hài cốt trên mặt đất.
“Pháp thuật thật sự là bá đạo! Tử vong chi mây! Thuật pháp cấp 0 mà chỉ có học đồ cấp ba mới có thể học tập, một lần duy nhất tiêu hao năm điểm lực lượng tinh thần cùng năm điểm pháp lực, nhưng rất đáng giá!”
Lôi Lâm hài lòng gật đầu.
Một lần tử vong chi mây hạ xuống, chẳng những giải quyết toàn bộ dây leo ma quỷ cùng Thực Cốt hoa, ngay cả Vu trận phòng ngự của biệt thự cũng bị ăn mòn mất hơn nửa, còn lại một ít, đã không đủ để tạo thành uy hiếp đối với Lôi Lâm.
Hơn nữa, tử vong chi mây là pháp thuật hệ bóng ma, là một trong số không nhiều pháp thuật có lực phá hoại trực tiếp nhỏ nhất, có thể phá hư phòng ngự bên ngoài biệt thự, đồng thời bảo đảm cơ cấu chỉnh thể địa phương ở trình độ lớn nhất lính, đây là pháp thuật mà Lôi Lâm đã tỉ mỉ chọn lựa ra vì lần thăm dò này.
“Chỉ là… Biệt thự cũng bị ăn mòn, cũng không chịu được bao lâu rồi!”
Lôi Lâm tiến lên khẽ đạp vào cửa gỗ, Ầm! ! ! Cửa gỗ trực tiếp biến thành vô số khối vụn rơi trên mặt đất.
“Chip! Quét qua biệt thự!”
“Nhiệm vụ thành lập, bắt đầu quét qua…”
Lúc trước bởi vì bên ngoài biệt thự có một tầng lực lượng trận pháp vu thuật phòng ngự bao trùm, Chip không thể quét qua bộ kết cấu trong trong biệt thự ra, hiện tại tự nhiên đã khác.
Rất nhanh, một địa đồ màu lam nhạt ra hiện tại trước mắt Lôi Lâm.
“Ừm! Biệt thự có hai tầng! Phía trên cùng là phòng ngủ và phòng rửa mặt! Tầng thứ nhất là phòng khách , còn phòng thí nghiệm, còn phòng ngầm ở dưới đất! Cửa vào là đằng sau tủ âm tường!”
Bị Chip quét qua,tất cả mọi vật trong biệt thự đều hiện rõ trong mắt Lôi Lâm.
“Đi phòng ngủ trước!” Lôi Lâm cực kỳ nhanh chóng chạy lên lầu hai.
Nắm nắm cửa bằng đồng thau, Lôi Lâm mở ra cửa phòng ngủ, một lớp bụi lập tức đập vào mặt, bên ngoài thân Lôi Lâm tự động tạo ra một màng ánh sáng màu đen, ngăn cản tro bụi sang một bên.
Lôi Lâm lập tức quét mắt liếc một vòng: “Đồ đạc đều được dọn rất sạch sẽ!”
Phòng ngủ rất nhỏ, chỉ có một giường lớn, một bộ bàn ghế, còn có một tủ quần áo.
Lôi Lâm mở tủ quần áo ra: ” Toàn bộ quần áo cũng không thấy rồi, xem ra chủ nhân nơi này có chuẩn bị mà vứt bỏ nơi đây!”
Tuy đã sớm đoán được, nhưng trong lòng Lôi Lâm vẫn có chút thất vọng.
Hắn lập tức cẩn thận kiểm tra phòng ngủ một lần, không phát hiện ra vật gì có giá trị, trên mặt bàn ngăn kéo cũng không đấy, chỉ ở góc phòng tìm được mấy tờ da dê trống.
“Hẳn là tàn trang từ bút ký hoặc là nhật ký! Đáng tiếc là trắng không!”
Lôi Lâm có chút tiếc hận, hai mắt lập tức tỏa sáng: “Nhật ký! Đã có!”
Tấm da dê màu vàng đã cực kỳ cũ kỹ, giống như lúc nào cũng có thể sẽ nứt ra, nhưng ở trong mắt Lôi Lâm, vài tấm da dê chính là vô thượng trân bảo!
“Chip! Quét qua vết cắt trên giấy da dê!”
Lôi Lâm phát ra mệnh lệnh, lập tức, trước mắt của hắn đã bị một tầng hào quang màu xanh lam tràn ngập, mà ở trên giấy da dê, một số chữ viết màu đỏ đứt quãng không ngừng nổi lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận