Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 188: Nước thuốc Cách Lâm (1)

Dưới trận pháp lôi điện khổng lồ, Đa La Đặc đứng dậy, sau lưng xuất hiện rất nhiều thú trảo màu xám.
“Đã đủ rồi! ! !”
Người áo đen đứng phía trước ba viện trưởng trực tiếp mở miệng, một bàn tay lớn màu xanh lục trực tiếp vỗ lên bầu trời, ong ong! ! ! Lôi điện khổng lồ trực tiếp bị bàn tay lớn đánh tan.
“Tôi đã nói rồi, cần tuân thủ quy tắc! ! !” Người áo đen trầm thấp nói.
Cùng lúc đó, lão đầu có râu xanh ở đối diện trực tiếp phun ra miệng máu lớn, sự phẫn nộ trên mặt cũng hoàn toàn bị sợ hãi thay thế, lập tức quỳ xuống: “Xin đại nhân khoan dung cho một lão nhân vừa mới mất đi cháu trai, đại nhân! ! !”
“Chỉ lần này thôi! Nếu không, tôi sẽ rút đi linh hồn của ông, thiêu đốt trong ngọn lửa thâm uyên mười ngàn năm! ! !”
Người áo đen nói ra.
Lão đầu râu xanh trở lại trong đội ngũ học viện, hung hăng liếc nhìn Gia Môn.
Cừu hận và quyết tâm thề không chết không ngừng trong mắt lão khiến Đa La Đặc đều có chút đau đầu, khung xương phát ra một hồi tiếng vang đùng đùng không dứt.
“Tuy lần này không có việc gì, nhưng trừ phi một mực trốn ở trong học viện, nếu không, Gia Môn nhất định sẽ bị râu xanh đuổi giết! ! !”
Con ngươi Lôi Lâm trở nên lạnh dần.
Ngay tại vừa rồi, Chip còn dò xét thấy ở đối diện có vài luồng thuật pháp chấn động kiểm tra.
Rất rõ ràng, đây là đối phương đang tra tìm cừu nhân sát hại học đồ thiên tài! Nếu Lôi Lâm còn giữ lại vài món bị ký hiệu kia ở trên người, kết cục hiện tại đã giống như Gia Môn rồi.
Đối với đạo sư của học viện đối phương mà nói, học sinh mà chính mình khổ tâm bồi dưỡng làm người nối nghiệp chết đi. Hơn nữa còn chết ở trên tay thế lực đối địch, vậy đối phương nhất định phải trả giá bằng máu! ! !
Về phần thương vong của Hắc Cốt Lâm, trên tình huống gấp mười gấp trăm lần phía đối phương lại hoàn toàn bị bỏ qua.
Mặc dù có khế ước trói buộc cùng Hắc Dạ Hải Đăng giám sát, nhưng đối với phù thủy mà nói, chỉ cần tốn một cái giá lớn, bọn hắn hoàn toàn có thể bỏ qua khế ước, hoàn thành báo thù! ! !
Nói thí dụ như chính mình không động thủ, nhưng ám chỉ phù thủy ngoài hai học viện này ra tay, hoặc là trực tiếp ban bố treo giải thưởng ở chợ đêm.
...
Đêm khuya, Lôi Lâm đã về tới phòng ngủ của mình, nằm ngửa ở trên giường. Trong tay vuốt vuốt một ống nghiệm màu vàng nhạt.
Ống nghiệm này dùng thủy tinh màu vàng nhạt làm thành, trọng lượng rất nặng, cầm vào trong tay có một cảm giác nặng trịch.
Loại thủy tinh này là một loại tài liệu trân quý —— nitrogen hóa thủy tinh. Vu thuật từ 20 độ trở xuống hoàn toàn không làm gì được nó.
Dùng nitrogen hóa thủy tinh làm thành ống nghiệm, thường thường dùng để bảo tồn một số dược tề cực kỳ quý trọng.
Căn cứ vào văn hiến ghi lại, ống nghiệm dùng nitrogen hóa thủy tinh bảo tồn dược tề, đã từng có ghi chép rằng hơn một ngàn năm trôi qua mà vẫn bảo tồn được dược tính hoàn hảo.
Trong ống nghiệm màu vàng nhạt, lúc này còn có chất lỏng hơi mờ.
Lôi Lâm tùy ý lắc lắc ống nghiệm, dưới ánh sang của ngọn đèn, chất lỏng bên trong bắt đầu tỏa ra hào quang bảy màu, cực kì đẹp đẽ.
” Nước thuốc Cách Lâm trong truyền thuyết có thể phụ trợ học đồ trùng kích bình cảnh Phù Thủy chính thức!” Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào ống nghiệm, trong miệng tự lẩm bẩm.
Lúc trước, bị đại nhân đến từ Hắc Dạ Hải Đăng trấn áp thô bạo, viện trưởng của Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ cùng Bạch Thụ Lâm Thành Bảo không thể không cúi đầu, dẫn theo học đồ khác rời khỏi nơi này.
Cho dù là đạo sư của Thác Lôi Tác Tư, cũng không ngu xuẩn đến mức dám chọc giận phù thủy cao cấp lần nữa.
Mà đám người Lôi Lâm cũng được đạo sư dẫn dắt trở về học viện Hắc Cốt Lâm.
Lôi Lâm thoáng nhìn xuống, lúc này, tất cả học đồ trong học viện Hắc Cốt Lâm cộng lại cũng không vượt quá năm mươi người.
Mà học viện bình thường, bên trong chí ít có hơn một ngàn học đồ! ! !
Có thể nói, Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ cùng Bạch Thụ Lâm Thành Bảo đã hoàn thành nhiệm vụ khiến một đời truyền thừa của học viện Hắc Cốt Lâm đoạn tuyệt—— Nếu như không phải mấy thiên tài học đồ chết trong Bí cảnh thì càng hoàn mỹ hơn!
Cho dù như thế, đối phương có hơn hai trăm học đồ tiến vào, cuối cùng cũng có hơn một trăm người thành công sống đến lúc huyết đấu chấm dứt.
So với học viện Hắc Cốt Lâm thì đã được tính là thắng lợi rất lớn rồi.
“Nhưng… Những chuyện này đều không liên quan gì đến mình!” Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào ống dược tề trong tay.
“Chỉ cần nước thuốc Cách Lâm tới tay là được rồi! Hơn nữa, học viện còn dùng hình thức nặc danh để trao đổi, thật sự là suy nghĩ vì học đồ!”
Sau khi trở lại học viện, đám học đồ may mắn còn sống sót như Lôi Lâm được cho biết, điểm cống hiến thu hoạch được khi đánh giết học đồ đối phương và việc trao đổi sau đó cũng có thể một mình tiến hành.
Hơn nữa, ứng cử viên phụ trách trao đổi là luyện kim sinh vật mà viện trưởngTư Lai đại nhân chế tác, hoàn toàn không có tình cảm của nhân loại, cũng sẽ không tiết lộ tên của học đồ .
Có thể nói, tuy quy củ của Hắc Cốt Lâm rất huyết tinh, tràn đầy hương vị mạnh được yếu thua, nhưng trên sự bảo vệ đối với học đồ chân chính có thực lực cùng thiên phú, cũng làm được coi như không tệ đấy.
Lôi Lâm chỉ kiếm được hơn 50 điểm cống hiến, đổi lấy một phần nước thuốc Cách Lâm tiêu chuẩn rồi đi ra.
Mà các loại tài liệu quý giá trên danh sách trao đổi, mô hình vu thuật cấp 1, hay dược tề lực lượng tinh thần trực tiếp khiến Lôi Lâm bị hoa mắt.
Lúc ấy, trong lòng Lôi Lâm thật sự có chút hối hận vì không mang huy chương của vài tên học đồ thiên tài về.
Nhưng chờ hắn nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Gia Môn, Lôi Lâm lại rất nhanh giấu kỹ chút tiếc nuối này.
Tuy huy chương của Thác Lôi Tác Tư có giá trị tối thiểu là 50 điểm cống hiến , có thể đổi được không ít tài nguyên, nhưng ánh mắt các học đồ nhìn Gia Môn lại mang theo vẻ thương cảm.
Vì những tư nguyên này mà mang thù với một Phù Thủy chính thức, rốt cuộc có đáng giá hay không?
Hơn nữa, các đạo sư khác không biết học đồ của chính mình thu hoạch thế nào, nhưng Đa La Đặc đúng là nắm rõ như lòng bàn tay điểm cống hiến trên tay Gia Môn, không nói cái khác, ít nhất, điểm cống hiến của Thác Lôi Tác Tư chỉ sợ có hơn một nửa đều bị Đa La Đặc lấy đi.
Dù sao cũng là ông ta giúp Gia Môn ngăn được Phù Thủy chính thức của đối phương!
“Trước khi trở thành Phù Thủy chính thức, bảo trì khiêm tốn mới có lợi, không có chỗ xấu!” Nhìn thấy kết cục của Gia Môn như thế, Lôi Lâm càng kiên định hơn với suy nghĩ trong nội tâm.
Sư huynh của hắn- Mai Lâm, cũng là một ví dụ cho phương diện này.
Mai Lâm ở thiên phú cao về Dược tề học, hoàn toàn có thể nói là siêu phàm thoát tục, nếu Lôi Lâm không có Chip ăn gian, tuyệt đối sẽ bị Mai Lâm bỏ qua mấy con phố.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Mai Lâm cũng bởi vì danh khí quá lớn mà bị đối phương tập trung hỏa lực, cuối cùng đã chết trong huyết đấu.
Dù là thiên tài học đồ thế nào, chỉ cần chưa lớn lên, thì còn không bằng cả một tảng đá ven đường!
Trái lại, cho tới nay Lôi Lâm luôn cố ý thể hiện hắn không bằng Mai Lâm, lại để Mai Lâm ở phía trước mũi nhọn hấp dẫn hỏa lực, thành công chuyển đi sự chú ý của đại bộ phận địch nhân, bên trong Bí cảnh vốn không có mấy người chú ý tới hắn.
“Có điều, loại kế sách này tạm thời không thể thực hiện được rồi!”
Lôi Lâm vuốt vuốt nước thuốc Cách Lâm trên tay, sắc mặt dần dần trầm trọng.
Lần này huyết đấu trôi qua, toàn bộ học viện Hắc Cốt Lâm cũng chỉ còn lại không đến 50 học đồ —— Số lượng này thậm chí còn kém số lượng đạo sư!
Hơn nữa, có thể còn sống sót trong huyết đấu nhất định sẽ bị coi là tinh anh!
Dưới loại tình huống này , bất kỳ một học đồ nào đều sẽ được chú ý!
Lôi Lâm hoàn toàn không có nắm chắc giở trò ngay dưới mí mắt của nhiều đạo sư của học viện như vậy mà không bị phát hiện.
“Có lẽ, mình cũng có thể đi ra ngoài đi một chút, nếu như tìm được phương pháp minh tưởng cao cấp mà La Mạn nói lúc trước kia, tuyệt đối tốt hơn nước thuốc Cách Lâm nhiều…”
Trước khi hoàn thành Đọa Tinh Chi Trụy, Lôi Lâm đã từng lừa được ác linh La Mạn nói ra có quan hệ một phần truyền thừa tư liệu về phương pháp minh tưởng cao cấp mà Thâm Hồng Đại vu sư lưu lại.
Căn cứ vào lời La Mạn từng nói, Thâm Hồng Đại vu sư còn lưu lại tư liệu ở Địch Luân hoa viên trong Nguyệt Cầm sơn mạch.
Sử dụng phương pháp minh tưởng cao cấp tấn cấp Phù Thủy chính thức sẽ tuyệt đối cường đại hơn so với dùng Nước thuốc Cách Lâm đột phá phù thủy! Hơn nữa, giữ lại càng nhiều tiềm lực hơn nữa! Trong tương lai có càng nhiều khả năng!
Nếu Lôi Lâm muốn leo đến phù thủy đỉnh phong, hơn nữa ngày sau còn giữ lại tiềm lực để tiếp tục tấn chức thì dùng Nước thuốc Cách Lâm đột phá chỉ là phương pháp bất đắc dĩ.
Vừa nghĩ tới Đọa Tinh Chi Trụy, trên người Lôi Lâm khẽ động, kéo Thập tự giá màu xám bạc trên cổ xuống.
Mặt ngoài thập tự giá Màu xám bạc còn khảm nạm rất nhiều bảo thạch đủ mọi màu sắc, nhìn giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ vô khuyết.
Nhưng lúc này màu sắc bảo thạch trên Đọa Tinh Chi Trụy rõ ràng có chút ảm đạm, giống như đã bị tiêu hao rất lớn.
“Đọa Tinh Chi Trụy: Vật phẩm ma hóa cấp thấp. Hiệu quả: Thuấn phát phòng ngự; trạng thái trước mắt: Năng lượng hao hết, trong tình huống bổ sung năng lượng: 0% ”
Chip trung thực hiện ra trạng thái lúc này của Đọa Tinh Chi Trụy ra trước mắt Lôi Lâm.
Đọa Tinh Chi Trụy tuyệt đối là công thần lớn nhất giúp Lôi Lâm lần này có thể còn sống, và đánh giết học đồ của đối phương.
Thập tự giá Màu bạc kích phát ra màng ánh sáng phòng ngự, dù là phòng ngự vật lý hay kháng tính pháp thuật đều đạt đến trình độ rất cao, dưới Phù Thủy chính thức, có rất ít phương pháp có thể đột phá phòng ngự từ Đọa Tinh Chi Trụy.
Nhưng trên thế giới này luôn phải tuân thủ định luật bảo toàn năng lượng, mỗi lần kích phát Đọa Tinh Chi Trụy trên tay Lôi Lâm cũng cần tiêu hao năng lượng đấy, một khi năng lượng hao hết, Đọa Tinh Chi Trụy cũng chỉ là một sợi dây chuyền đẹp mắt mà thôi!
“Đọa Tinh Chi Trụy phòng ngự tốt thì tốt, chính là năng lượng không quá đủ!”
Lôi Lâm có chút tiếc nuối: “Chip! Thành lập nhiệm vụ: Giữ nhiệm vụ lượng tính toán chủ thể, dùng tính toán lực còn thừa thăm dò phương pháp gia tăng năng lượng dự trữ trong Đọa Tinh Chi Trụy!”
“Keng! ! ! Nhiệm vụ thành lập! ! ! Đùng lực tính toán để đó không dùng để tính toán, thời gian không xác định!” Chip phản hồi.
Lôi Lâm gật gật đầu, đi đến phòng thí nghiệm, để Đọa Tinh Chi Trụy vào một trận pháp kỳ dị, mà ở bốn phía trận pháp, còn có thật nhiều viên đá tản ra vết lốm đốm màu xanh da trời.
“Khởi động trình tự bổ sung năng lượng!”
Ong ong! ! ! Lôi Lâm ra lệnh, một mảnh dây nhỏ dài hẹp màu lam nhạt theo ánh sáng trong trận sáng lên, một ánh sao bị trận pháp trong viên đá rút ra, rót vào Đọa Tinh Chi Trụy.
“Đọa Tinh Chi Trụy đang bổ sung năng lượng, tiến độ trước mắt 1%...” Chip trung thực nhắc nhở nói.
Bổ sung năng lượng cho Đọa Tinh Chi Trụy, kỳ thật chỉ cần chiếu xuống ánh sao là được, chỉ cần khi năng lượng hao hết lại chiếu dưới ánh sao, Đọa Tinh Chi Trụy sẽ tự động hoàn thành bổ sung.
Nhưng ở học viện Hắc Cốt Lâm, muốn chiếu đến ánh sao quả thực chính là chuyện không thể nào, Lôi Lâm cũng chỉ có dùng thủ đoạn để Đọa Tinh Chi Trụy bổ sung năng lượng.
học viện Hắc Cốt Lâm đạo sư cùng các học đồ, cũng dần dần theo trong bi thương
Lúc này học viện Hắc Cốt Lâm gần như đã hoàn toàn biến thành phần mộ.
Trong học viện to như vậy, thường thường đi cả buổi sáng đều không thấy được một người.
Phòng học trống rỗng, khu giao dịch không có người, mà ngay cả khu nhiệm vụ của học viện có từng hàng nhiệm vụ treo trên tường, lại không có mấy học đồ đến đây xác nhận nhiệm vụ.
Toàn bộ học viện Hắc Cốt Lâm, phần lớn thời gian đều lâm vào tĩnh mịch.
Loại tình huống này , bất kỳ một người bình thường ở chỗ này đợi thêm mấy ngày, cũng có thể bị dọa chết tươi! ! !
Nhưng cũng may, dù là đám học đồ còn sống sau trận huyết đấu như Lôi Lâm hay các đạo sư khác, đều là người tâm trí cực kỳ kiên định, mới có thể duy trì học viện vận chuyển dưới loại tình huống này.
Có điều, loại tình huống này cũng sẽ không tiếp tục lâu.
Căn cứ vào suy đoán của Lôi Lâm, tất cả học viện ở Nam Hải bờ lại lần nữa tiến hành chiêu sinh.
Lần này học viện Hắc Cốt Lâm nhất định sẽ hạ thấp không ít tiêu chuẩn, đến lúc đó sẽ có một nhóm lớn học đồ đến đây làm trường học đông đúc, Hắc Cốt Lâm rất nhanh sẽ có thể khôi phục quang cảnh lúc trước ở ngoài mặt.
Nhưng muốn bồi dưỡng một vị thiên tài học đồ đều cần tiêu hao thời gian dài cùng tinh lực, chớ nói chi là thiên tài tư chất cấp 5, nào có dễ dàng có thể tìm tới như vậy.
Học viện Hắc Cốt Lâm truyền thừa xuất hiện đứt gãy ở thế hệ Lôi Lâm, chỉ sợ cần phải tốn mười mấy năm v mới có thể triệt để khôi phục lại.
Chẳng qua những chuyện này đều không liên quan gì tới Lôi Lâm.
Hắn lại trở về sinh hoạt một đường đơn điệu trước kia, mỗi ngày đến chỗ đạo sư phối hợp thí nghiệm, học tập kinh nghiệm.
Đồng thời, lợi dụng đặc quyền của học đồ cấp ba, mua sắm đại lượng tài nguyên pháp thuật, dự trữ tri thức ngành học cao cấp.
Tư chất của Lôi Lâm trong phù thủy giới tính là trung đẳng, không cao không thấp, nhưng cũng rất tốt rồi.
Hơn nữa, hắn thành công tấn cấp học đồ cấp ba trước hai mươi tuổi, về sau còn có rất nhiều thời giờ để trùng kích cảnh giới Phù Thủy chính thức!
Xem ở điểm này, dù là đạo sư cùng học đồ, đều xem trọng Lôi Lâm hơn.
Hiện tại Lôi Lâm đi trên đường gặp phải Phù Thủy chính thức, sau khi Lôi Lâm hành lễ, đối phương thậm chí sẽ chủ động gật đầu ra hiệu, mà không ít học đồ khi từ xa nhìn thấy Lôi Lâm đã trực tiếp khom mình hành lễ.
Về phần đám người Ny Ty, căn bản không dám xuất hiện trước mặt Lôi Lâm.
Nhớ tới Ny Ty, Lôi Lâm không khỏi vui mừng thay cô nàng. Trong trận huyết đấu với tỉ lệ tử vong cao như thế mà cô nàng rõ ràng còn có thể giữ được tánh mạng, hơn nữa còn kiếm được một ít điểm cống hiến, cũng là chuyện cực kỳ khó được.
Nghe nói cô nàng dùng điểm cống hiến để đổi lấy nước thuốc có thể gia tăng lực lượng tinh thần, trước mắt đang một lòng chuẩn bị vì trùng kích lên học đồ cấp ba.
“Hy vọng cô ấy có thể thành công đi! Muốn trị được tổn thương trên người, tối thiểu cần đạt tới cảnh giới Phù Thủy chính thức!”
Lôi Lâm nghĩ đến thương thế trên người Ny Ty, không khỏi có chút ảm đạm. Hiện tại trong cả học viện Hắc Cốt Lâm, cũng chỉ còn lại có hắn, Ny Ty, và Gia Môn là học đồ đến từ Khoa Lý quần đảo.
Những ý niệm này chỉ là thoáng qua trong đầu Lôi Lâm, sau đó hắn lại lập tức tập trung tinh lực lên sách vở ở trước mắt.
Quyển sách trên tay hắn rất dầy, độ dày tương đương với hai cục gạch chống lên nhau, diện tích giấy lại rất nhỏ hẹp, đây là phong cách sách vở thời đại thượng cổ.
“Đại địa chi mẫu nằm ngang trên mặt đất, sinh ra bảy đứa con, bọn hắn theo thứ tự là: Phẫn nộ, bi thương, tham lam, lười biếng, túng dục, ăn uống quá độ, sợ hãi! Bảy đứa con này, từng người kế thừa một phần lực lượng của đại địa, núi cao ở trước mặt bọn họ mà xé rách, biển cả tự động vì bọn họ mà tách ra…”
Quyển sách trên tay Lôi Lâm rõ ràng là ghi chép về chuyện thần thoại xưa.
” Nhân loại thời cổ đại miêu tả chuyện đều cực kỳ mịt mờ, trong này cũng ẩn tàng không ít tin tức phù thủy…”
Ánh mắt Lôi Lâm chớp động, ra lệnh: “Chip! Ghi chép!”
Từ khi Lôi Lâm đăng ký qua ở chỗ giáo vụ, trở thành phù thủy hạt giống, hắn ở Hắc Cốt Lâm đã lấy được rất nhiều quyền hạn.
Ở trong đó chính là có quyền lực đọc sách bị quản lý chặt ở thư viện!
Đương nhiên, trong những quyển sách này cũng đã xóa bỏ đi miêu tả có quan hệ tới Phù Thủy chính thức, nhiều nhất khi tự thuật sẽ nhắc tới một chút, biểu đạt rất tối nghĩa, người bình thường hoàn toàn sẽ trực tiếp xem nhẹ.
Nhưng cho dù như thế, Lôi Lâm có được Chip lại có thể nhận được rất nhiều tin tức hữu dụng từ trong những quyển sách che dấu đó.
Đầu tiên, ngành học tri thức của Phù Thủy chính thức trở xuống, Chip đã ghi chép được không sai biệt lắm, hiện tại Lôi Lâm dám vỗ ngực cam đoan, nếu hỏi vấn đề khác liên có quan đến cấp học đồ, đại bộ phận đạo sư trong học viện Hắc Cốt Lâm cũng không bằng hắn.
Việc này có tác dụng rất lớn đối với việc Lôi Lâm xây dựng căn cơ ở cấp bậc học đồ.
Ít nhất, hiện tại hắn đã biết lúc ấy trùng kích học đồ cấp ba đã phạm phải một số sai sót nhỏ, hơn nữa bắt đầu cố gắng đền bù.
Chớ xem thường những chi tiết này, một khi không kịp thời sửa chữa lại, cho dù Lôi Lâm trở thành Phù Thủy chính thức, lực lượng tinh thần cũng sẽ bắt đầu trì trệ không tiến sau một thời gian ngắn, hoàn toàn ngưng lại ở cảnh giới trước mắt, vĩnh viễn cũng không thể đột phá.
Mặt khác, Lôi Lâm còn tìm được một số nội dung miêu tả về phương pháp minh tưởng cao cấp.
Căn cứ vào đôi câu vài lời này, và cả tình báo nghe được từ chỗ La Mạn, Lôi Lâm đã có thể khẳng định, viện trưởng học viện Hắc Cốt Lâm, và cả thống lĩnh các thế lực lớn ở Nam Hải bờ, đều sử dụng phương pháp minh tưởng cao cấp để đột phá giới hạn phù thủy.
Bởi vậy, bọn hắn mới có thể đột phá đến đẳng cấp hiện tại ở tầm tuổi lúc này.
Mà đại bộ phận phù thủy ở Nam Hải bờ, thậm chí đạo sư ở rất nhiều học viện đều hoàn toàn không biết phương pháp minh tưởng cao cấp tồn tại, chỉ đành lợi dụng nước thuốc Cách Lâm đột phá, sau đó, cả đời đều dừng lại ở cảnh giới phù thủy cấp 1!
Sau khi Lôi Lâm nhìn thấy những ghi chép này đã hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ dùng nước thuốc Cách Lâm để đột phá.
“Xem ra, tiến về Nguyệt Cầm sơn mạch để tìm phương pháp minh tưởng cao cấp mà Thâm Hồng Đại phù thủy lưu lại là kế hoạch sau này phải tiến hành!”
Lôi Lâm chậm rãi khép lại quyển sách trong tay, rời khỏi thư viện.
Sách vở bị quản lý trong thư viện đã bị Lôi Lâm dùng Chip ghi chép gần hết, về sau dù ở địa phương nào, hắn cũng có thể tùy thời tùy khắc điều tra nội dụng trong sách vở thong qua Chip, tương đương với tùy thân mang theo một gian thư viên cỡ lớn trí tuệ nhân tạo.
“Đạo sư!”
Lôi Lâm đi vào trong phòng thí nghiệm của Quả Pháp Đặc đạo sư, cúi đầu chào Quả Pháp Đặc đang tiến hành thí nghiệm.
Quả Pháp Đặc tuy vẫn như lúc trước, nhưng Lôi Lâm bén nhạy phát hiện ánh mắt ông có chút ảm đạm, xem ra, Mai Lâm tử vong đối với vị lão nhân tối thiểu đã ngoài100 tuổi này, cũng không phải không hề ảnh hưởng gì.
“Lôi Lâm! Con của ta!” Sau khi nhìn thấy Lôi Lâm, trên mặt Quả Pháp Đặc nở nụ cười, người cũng biến thành có tinh thần hơn chút.
“Liên quan tới đề nghị lần trước, trò đã có câu trả lời thuyết phục rồi hả?” Quả Pháp Đặc hỏi.
“Đúng! Đạo sư!” Lôi Lâm lần nữa cúi đầu: “Cảm tạ hậu ái của Lôi Lợi gia tộc, nhưng em vẫn muốn tự mình thử một chút!”
Nghe được Lôi Lâm trả lời, trên mặt Quả Pháp Đặc có chút trầm xuống, chẳng qua Lôi Lâm có thiên phú về Dược tề học được Quả Pháp Đặc rất tán thưởng, sau khi Mai Lâm chết đi, càng là trở thành thủ tịch học đồ của Quả Pháp Đặc, không khỏi lần nữa khuyên nhủ:
“Lôi Lợi gia tộc cũng là đại gia tộc, nổi tiếng về chế tạo dược tề, tại đó, tài hoa của trò nhất định có thể được thỏa thích thi triển, hơn nữa, Lôi Lợi gia tộc rất có thành ý, khế ước của bọn hắn so với khế ước học viện còn rộng rãi hơn không ít…”
Lôi Lâm làm ra vẻ lắng nghe, nhưng trong lòng đã không chút do dự bác bỏ đề nghị của Quả Pháp Đặc đạo sư.
Sau khi huyết đấu chấm dứt, địa vị của Lôi Lâm ở trong lòng Quả Pháp Đặc đạo sư lại đề cao vài phần.
Trong một lần trò chuyện, Quả Pháp Đặc đại biểu cho Lôi Lợi gia tộc phía sau ông, ném ra cành ô-liu đối với Lôi Lâm.
Lôi Lợi gia tộc là một phù thủy gia tộc cỡ lớn trong học viện Hắc Cốt Lâm, có vài vị phù thủy ở phía sau chèo chống.
Quả Pháp Đặc cũng là một thành viên trong đó.
Với tư cách là phù thủy gia tộc truyền thừa đã lâu, quan hệ mật thiết cùng Hắc Cốt Lâm, Lôi Lợi gia tộc cũng có được mô hình vu thuật cấp 1 cùng nước thuốc Cách Lâm.
Quả Pháp Đặc đưa ra điều kiện chính là giống ký khế ước cùng học viện, Lôi Lâm dùng linh hồn tuyên thệ thuần phục Lôi Lợi gia tộc thời gian tám mươi năm, để báo đáp lại, Lôi Lợi gia tộc sẽ cung cấp cho Lôi Lâm tài nguyên cần có để trùng kích Phù Thủy chính thức.
So sánh với ký khế ước với cùng học viện, ký khế ước với gia tộc đúng là còn rộng rãi hơn một ít, nhưng đây rõ ràng cũng không phù hợp với lợi ích của Lôi Lâm.
Lôi Lợi gia tộc có lợi hại hơn nữa nhưng có thể cung cấp phương pháp minh tưởng cao cấp cho hắn không?
Cho dù là chính Quả Pháp Đặc đều không có phương pháp minh tưởng cao cấp trong tay, thế là biết đáp án rồi.
Lôi Lâm vốn có hy vọng về truyền thừa của Thâm Hồng Đại phù thủy, hoàn toàn không có khả năng gia nhập vào phù thủy gia tộc khác, không công bị hạn chế!
Hơn nữa, trong lòng Lôi Lâm thực chất là một người hướng tới tuyệt đối tự do, dưới tình huống không đến bước đường cùng, hắn mãi mãi cũng không muốn ký vào văn tự bán mình.
“Những việc này em đều biết! Đạo sư! Nhưng là…”
Lôi Lâm ngẩng đầu, trong ánh mắt chứa kiên định cùng quyết ý trước nay chưa có.
“Học trò vẫn muốn tự mình nếm thử một lần! Nếu thất bại, đạo sư, em cam đoan đến lúc phải lựa chọn, em nhất định sẽ ưu trước tiên nghĩ tới Lôi Lợi gia tộc! !”
“Trog…”
Trên mặt Quả Pháp Đặc chợt lóe lên các loại biểu lộ, nhìn học sinh ưu tú nhất hiện tại của ông, trong lòng có cảm giác hơi vô lực, “Được rồi! Hiện tại em mới 17 tuổi! Thanh xuân là quý giá đấy, nó cho phép em phạm sai lầm!”
Quả Pháp Đặc nhìn Lôi Lâm hiện tại, nhớ tới chính mình lúc trước, trong con ngươi không khỏi toát ra một tia nhớ lại.
“Cám ơn ngài! Đạo sư!” Lôi Lâm có chút cảm động, Quả Pháp Đặc mặc dù có chút bất cận nhân tình, nhưng chưa từng hại học sinh của mình, trong học viện Hắc Cốt Lâm này đúng là đáng ngưỡng mộ rồi.
“Như vậy! Em muốn làm thế nào để vượt qua ranh giới Phù Thủy chính thức?” Quả Pháp Đặc hỏi.
“Việc này…” Lôi Lâm có chút “Ngượng ngùng” gãi gãi đầu, trên mặt lộ ra một tia ngại ngùng.
“Nghe nói trên tay Đa La Đặc đạo sư có một phần tư liệu Phù Thủy chính thức không trọn vẹn…”
“Ha ha…” Quả Pháp Đặc tươi cười: “Thì ra em đang tại đánh chủ ý vào cái này!”
Ở Nam Hải bờ, tư liệu tấn cấp lêm Phù Thủy chính thức hoàn toàn bị tất cả tổ chức lớn khống chế, nhưng có một loại ngoại lệ! ! !
Vì ảnh hưởng từ lực lượng khế ước, tất cả các tổ chức phù thủy đều tuân thủ ước định một cách nghiêm chỉnh, khống chế phù thủy học đồ tấn chức, dù là học viện cùng gia tộc muốn thay máu mới, cũng tuyệt đối sẽ ép đối phương phải thề không thể tiết lộ ra ngoài.
Nhưng có một tình huống ngoại lệ, đó chính là tài liệu bên trong di tích! ! !
Ở khu vực Nam Hải bờ rộng lớn, các di tích phù thủy phân bố rải rác.
Tất cả các di tích đều là nằm ở khu vực cực kỳ nguy hiểm, dù là phù thủy chính thức cũng phải liều lĩnh cửu tử nhất sinh mới có thể tìm kiếm được một di tích.
Hơn nữa, cho dù là di tích, bên trong có đồ vật gì cũng căn bản không thể xác định.
Như Lôi Lâm lần trước, tình huống tốn rất nhiều tài liệu cùng tâm huyết, cuối cùng lại không thu hoạch được gì vốn là chuyện hết sức phổ biến.
Nhưng một khi một vị phù thủy phát hiện di tích thời thượng cổ, đạt được truyền thừa hoặc là tài nguyên quý giá trong đó, đó thường thường chính là một truyền thuyết bắt đầu!
Cho nên, tuy việc thăm dò di tích có thật nhiều nguy hiểm không thể biết trước, nhưng vẫn hấp dẫn không ít phù thủy, có thể nói là người trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Quy định khế ước của phù thủy chính thức tất cả tổ chức phù thủy Nam Hải bờ ký kết thời cận đại đấy, bởi vậy, trong những di tích trước kia, hoàn toàn có khả năng xuất hiện tài liệu có quan hệ với phù thủy chính thức.
Đây cũng là khởi nguồn của một số phù thủy chính thức du đãng! ! !
Mà căn cứ vào tin tức mà Lôi Lâm thăm dò được, bạch cốt Đa La Đặc sau khi trở thành phù thủy chính thức đã đi thám hiểm, lần đó đã tìm được một phần tư liệu không trọn vẹn có quan hệ tới việc tấn chức lên phù thủy chính thức.
Tuy phần tài liệu này thiếu đến hơn 60%, hoàn toàn không có khả năng dùng nó để tấn chức phù thủy. Nhưng là tuyệt đối là tư liệu phi thường trân quý!
Hơn nữa, Lôi Lâm chỉ là một học đồ cấp 3, trước khi tấn chức phù thủy chính thức, đừng hy vọng Đa La Đặc sẽ coi trọng hắn, chớ nói chi tới chuyện tiến hành giao dịch món đồ quý trọng.
Nếu muốn giao dịch được phần tài liệu này, chỉ có cách là thông qua Quả Pháp Đặc đạo sư để tiến hành.
“Được rồi! Nhưng trò cũng nên biết trình độ trân quý của một phần tư liệu ngành học về phù thủy chính thức, em chuẩn bị lấy cái gì để đổi lấy?”
“Tuy phần tài liệu này rất trân quý, nhưng tri thức khác với tài nguyên duy nhất một lần, có thể ghi chép nhiều lần. Em tin tưởng vật này sẽ để Đa La Đặc đạo sư thoả mãn đấy!”
Lôi Lâm giao một cái túi nặng trịch cho Quả Pháp Đặc.
“Hơn nữa, sau khi đạt được phần tài liệu này, đạo sư cũng có thể ghi chép một phần!”
Đối với đề nghị của Lôi Lâm, Quả Pháp Đặc chỉ thoáng nhíu lông mày, không nói gì thêm.
Nhưng khi ông mở túi ra lại không khỏi thở dài một tiếng: ” Lão già khọm Đa La Đặc, chỉ sợ sẽ không cự tuyệt được em!”
Lôi Lâm mỉm cười.
Trong túi hắn giao cho đạo sư này, chẳng những có rất nhiêu ma thạch cùng tài liệu quý hiếm, mà còn một phần hoa sinh thực.
Loại tài liệu này là vật tư cực kỳ khó được đối với phù thủy muốn mọc lại các chi bị đứt.
Mà điều kiện sinh trưởng của hoa sinh thực chính là ở nơi cần có khí tức tử linh , mỗi ngày đều phải dùng máu tươi của người chết oan để tưới.
Loại tài liệu này, cho dù là ở trong Học viện Hắc Cốt Lâm cũng không có quá nhiều.
Dù sao ở phương diện nhân công tạo ra linh thể này, Học viện Hắc Cốt Lâm nghiên cứu kém xa Lôi Lâm dùng Chip bồi dưỡng ra.
Lần trước, nếu như không phải bị tin tức từ học viện cắt ngang. Lôi Lâm đã hoàn thành thí nghiệm tạo ra linh thể.
Mà đóa hoa sinh thức này chính là sản phẩm phụ trong quá trình thí nghiệm.
Đối với Đa La Đặc hiện tại đang tìm kiếm tài liệu khắp nơi cho Gia Môn tái sinh cánh tay thì đây hoàn toàn là dụ hoặc mà ông ta không cự tuyệt được!
Tuy là như thế, nhưng Lôi Lâm đối với việc thả ra tài liệu quý giá như vậy, vẫn còn có chút nghi kị đấy.
Dù sao, lần trước hắn đã phát hiện ra bông hoa Hư Không, hiện tại lại lấy ra loại tài liệu quý giá như hoa sinh thực này, khó tránh khỏi sẽ khiến một số người hoài nghi.
Nhưng nếu muốn đánh động Đa La Đặc, không có phần hoa sinh thực thì không thể được.
Hơn nữa, thứ như vận khí này vốn khó có thể nắm lấy.
Trong phù thủy thế giới, còn nhiều ví dụ học đồ vốn chỉ là kẻ nghèo rớt mùng tơi, sau này vì tìm được di tích Phù thủy thời thượng cổ, sau đó đột phá phù thủy chính thức, hùng bá một phương.
So sánh với bọn họ, vận khí của Lôi Lâm thật sự quá bình thường.
...
Ba ngày sau, trong phòng thí nghiệm, Lôi Lâm đã lấy được phần tài liệu kia như nguyện.
“Lạc Ấn kiếm sĩ? Cái gì đây?” Lôi Lâm có nhíu mày, không phải nói là phương thức phù thủy tấn cấp sao?
“Ha ha… Khi ta lấy được nó cũng hơi nghi hoặc một chút, nhưng Đa La Đặc rất nhanh đã giải thích!” Quả Pháp Đặc nói ra.
“Lôi Lâm! Phù thủy chính là người có lực lượng thần bí! Ở thời đại thượng cổ, chỉ cần là người có được thực lực cường đại, đều được xưng là phù thủy! Mà Lạc Ấn kiếm sĩ, thông qua luyện kim phù văn, trực tiếp khắc phép thuật trận pháp lên trên thân thể, đạt được uy năng cường đại, là một chi nhánh nhỏ của Phù thủy thời thượng cổ!”
Quả Pháp Đặc bắt đầu dạy bảo Lôi Lâm: “Ta thấy hiện tại em đã là kỵ sĩ chính thức rồi, đối với em thì có lẽ dùng Lạc Ấn kiếm sĩ phát triển sẽ càng thích hợp hơn!”
“Em hiểu rồi!”
Lôi Lâm nhiều lần liếc nhìn phần tư liệu không đầy đủ này. “Lạc Ấn kiếm sĩ càng thêm chú trọng rèn luyện thân thể, bọn hắn thường thường thông qua việc không ngừng luyện tập cùng khắc vào, chứa đựng lực lượng thiên nhiên ở bên ngoài thân thể, vào thời khắc then chốt đột nhiên bộc phát.
“Không sai! Em cũng phát hiện ra! Lạc Ấn kiếm sĩ truyền thừa thời thượng cổ, có một bộ phận bị lưu truyền rộng khắp, trải qua sửa chữa, biến thành càng thêm thích hợp với người bình thường, nên tạo thành chức nghiệp kỵ sĩ cùng đại kỵ sĩ!”
Quả Pháp Đặc gật đầu.
“Nói như vậy, Lạc Ấn kiếm sĩ chính là phiên bản cao cấp của kỵ sĩ cùng đại kỵ sĩ!” Lôi Lâm hiểu ra rồi.
“Nhưng rất đáng tiếc, phần tài liệu này thiếu hơn 60%, đặc biệt là bộ phận nội dung có quan hệ với việc khắc phép thuật trận pháp lên thân thể, gần như toàn bộ đã mất rồi, tùy tiện khắc phép thuật trận pháp lên trên người, sẽ chỉ khiến pháp lực trong cơ thể phù thủy hỗn loạn…”
Trên mặt Quả Pháp Đặc chợt lóe lên vẻ tiếc hận.
“Ở thời đại thượng cổ, Lạc Ấn kiếm sĩ cùng phù thủy tổ hợp lại, hoàn toàn là ác mộng của rất nhiều địch nhân…”
“Tuy là như thế, em vẫn là rất cảm tạ đạo sư!” Lôi Lâm lần nữa cúi đầu.
Đi ra khỏi phòng thí nghiệm, Lôi Lâm mới cất kỹ phần sách ghi chép nội dung về Lạc Ấn kiếm sĩ vào trong ngực.
“Tuy mức độ tàn phá khá nghiêm trọng, nhưng mình có Chip, có lẽ có thể tính toán nội dung trước sau theo công thức ra…”
Lôi Lâm an ủi chính mình, tâm tình đột nhiên tốt lên rất nhiều.
Gần đây hắn thích chuẩn bị thêm mấy đường lui.
Phương pháp minh tưởng cao cấp ở Nguyệt Cầm sơn mạch chỉ là một truyền thuyết, La Mạn đọc được trong vài tờ tàn trang mới biết, hoàn toàn không có độ tin cậy, nếu không phải lúc trước Lôi Lâm cũng tự mình tìm thấy nội dung tương tự từ trong phòng thí nghiệm ra cự xà Mạn Khắc Tư Đặc thì chỉ sợ hắn sẽ hoàn toàn không tin.
Hơn nữa, cho dù vườn hoa Địch Luân tồn tại, bên trong rốt cuộc có truyền thừa của Đại phù thủy Thâm Hồng hay không? Cho dù có, Lôi Lâm có thích hợp với bộ phương pháp minh tưởng cao cấp hay không vẫn là chuyện không thể chắc chắn.
Lôi Lâm hoàn toàn không dám nói rằng nhân phẩm của mình đủ cao, đi ra ngoài là có thể nhặt được phương pháp minh tưởng cao cấp, rồi hoàn toàn thích hợp với thể chất của mình.
Bởi vậy, chuẩn bị đường lui đã trở thành một chuyện rất cần thiết.
Trên tay hắn có nước thuốc Cách Lâm, mô hình phép thuật phòng ngự cấp 1 thì Chip cũng đang suy diễn. Hiện tại lại mua được một phần tư liệu Lạc Ấn kiếm sĩ không trọn vẹn. Những vật này hoàn toàn có thể chắp vá tạo ra một phần tư liệu nguyên vẹn để tiến giai.
Trong lòng Lôi Lâm đã quyết định, một khi trong Nguyệt Cầm sơn mạch không có thu hoạch, hắn sẽ xin tốt nghiệp, đồng thời sẽ du lịch bốn phía ở Nam Hải bờ, thăm dò di tích, tìm kiếm manh mối về phương pháp minh tưởng cao cấp.
Mà nếu như trước khi hắn 50 tuổi còn không tìm được một bộ phương pháp minh tưởng cao cấp thích hợp bản thân, hắn sẽ dùng phần tài liệu trên tay này để tấn cấp phù thủy chính thức.
Mặc dù về sau sẽ khó có thể tiến bộ, nhưng nếu như 50 tuổi còn không thấy được hy vọng. Lôi Lâm cảm thấy, sau khi thực lực của mình tăng lên lại tiến hành tìm kiếm sẽ là lựa chọn tốt hơn.
Một đường trở về phòng ngủ, gần đây Bích Cơ cũng rất ít đến tìm hắn, ở một tầng rộng lớn chỉ có mỗi Lôi Lâm là học đồ ở lại.
Lôi Lâm nhìn hai bên cửa túc xá không sức sống, hoàn toàn tĩnh mịch, có chút thở dài: “Tuy tính bảo mật đã khá nhiều, cũng không sợ bị người khác đột nhiên quấy rầy, nhưng sinh tồn lâu dài ở nơi này, thật sự khiến người ta sợ hãi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận