Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1841: Hiệu trung (2)

Văn tự lân hỏa màu xanh lục không có một chút thay đổi nào, chỉ có dưới góc phải có thêm một chữ kí tên.
“Kỳ quái. . . Sao vừa nãy lại đột nhiên có cảm giác khiếp đảm?”
Ba Nhĩ Trạch Phân lắc đầu một cái, ném suy nghĩ này ra khỏi đầu, lần thứ hai xác nhận đây chính là khế ước trước đó do nó làm ra, nó cũng ký xuống tên chính mình ở vị trí vốn là của thủ trưởng.
Một cái tên thật của ma quỷ đỏ như màu máu hiện lên, sau đó cả tấm giấy bằng da dê đột nhiên bốc cháy lên, lân hỏa màu xanh lục hình thành dấu ấn, tách ra bay tới ngực Lôi Lâm cùng Ba Nhĩ Trạch Phân.
“Keng! Thu được khế ước ma quỷ hiệu trung! Đối tượng —— Ba Nhĩ Trạch Phân là một trong tám ma tướng! Chú ý: đối phương còn có một vị thủ trưởng hiệu trung khác, bởi vậy khi chủ thể phát ra mệnh lệnh xung đột với mệnh lệnh của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư thì Ba Nhĩ Trạch Phân có 50% khả năng rơi vào trạng thái tư duy hỗn loạn!”
Chíp lập tức hiện ra.
“Ừm! Rất tốt, tiếp tục che giấu!” Lúc này Lôi Lâm đã đã biến thành thủ trưởng của Ba Nhĩ Trạch Phân, bản thân lại là lãnh chúa địa ngục, muốn che đậy một phần cảm ứng của đối phương càng vô cùng dễ dàng.
Có chíp mô phỏng, Ba Nhĩ Trạch Phân thu được con đường hiệu trung của Lôi Lâm cũng thoả mãn phi thường.
“Ừm! Rất tốt! Nói cho ta biết! Lôi Chiết Nhĩ! Tại sao ngươi tới A Phất Nạp Tư?”
Trong xếp hạng nỗi sợ của ma quỷ, thủ trưởng vĩnh viễn xếp hàng đầu, lúc này Ba Nhĩ Trạch Phân tự nhận là đã hoàn toàn chưởng khống ma quỷ trước mặt.
Nếu không phải tương lai còn có lúc cần tới đối phương, hiện tại sợ là nó đã sớm đã xé rách trước ngụy trang, ra tay cẩn thận tra hỏi đối phương hưởng thụ.
Đột nhiên xuất hiện biến hóa khiến Lôi Lâm đóng vai giác ma thật sự có chút sợ hãi.
“Ta. . . Ta nhận được mệnh lệnh của A Tư La Khắc đại nhân! Đến đây tìm kiếm. . .” Lôi Lâm có chút rụt rè đáp.
“Tìm kiếm cái gì?Nhanh nói rõ ràng một chút! Lẽ nào ngươi muốn ta giáng cấp của ngươi, biến ngươi thành tiện ma đê tiện nhất sao?”
Hô hấp của Ba Nhĩ Trạch Phân dần biến thành dồn dập lên, thậm chí Lôi Lâm cảm ứng được gợn sóng kịch liệt trong nội tâm.
“A Tư La Khắcra lệnh cho ta đến đây tìm kiếm tất cả tung tích có quan hệ tới lãnh chúa Địch Tư- Bối Lỗ Tắc Ba Bố đại nhân. . .”
Đến cuối cùng, Lôi Lâm giống như rốt cục không chịu nổi ánh mắt của Ba Nhĩ Trạch Phân, cắn răng nói ra tất cả.
“Bối Lỗ Tắc Ba Bố?Nó thật sự đã mất tích sao?” Ba Nhĩ Trạch Phân đột nhiên cầm lấy cánh tay Lôi Lâm, trong mắt có ánh sáng.
“Vâng. . . Vâng, cho dù là A Tư La Khắc đại nhân cũng không có tin tức của lãnh chúa!”
Lúc này Lôi Lâm giống như đã bị dọa sợ.
“Ha ha. . . ha ha. . . Tình báo quả nhiên là thật! Một vị lãnh chúa địa ngục biến mất rồi, đây là chuyện tươi đẹp cỡ nào. . .”
Ba Nhĩ Trạch Phân cười lớn, cuối cùng bình tĩnh lại.
“Rất tốt! Ngươi nói ra tất cả chuyện mình biết cho ta, không cần ẩn giấu, bằng không ngươi nhất định sẽ không muốn biết hậu quả. . .”
. . .
Sau một hồi lâu, giác ma có vẻ hơi hồn bay phách lạc rời khỏi tháp đồng thau.
“Thì ra là như vậy, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư rốt cục không nhịn được, muốn động thủ sao?”
Trong lòng Lôi Lâm lại đang bí ẩn tính toán, chính vào khi nãy, tuy rằng hắn lộ ra lượng lớn tin tức, lòng cảnh giới của Ba Nhĩ Trạch Phân đối với Lôi Chiết Nhĩ cũng hạ xuống thấp nhất nên cũng bị Lôi Lâm nói bóng gió gợi ra không ít tình báo.
“Lại chuẩn bị dùng một trong tám ma tướng thay thế vị trí lãnh chúa địa ngục nguyên bản?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, “Cảm giác này hoàn toàn không giống phong cách của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, nhưng đáng tiếc mồi nhử này quá lớn, dủ khiến tám ma tướng không màng tất cả nguy hiểm. . .”
Đựa theo tin tức trước đó Ba Nhĩ Trạch Phân tiết lộ ra, sau khi vị trí lãnh chúa địa ngục tầng thứ hai trống một hồi lâu, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư rốt cục quyết định tiếp quản tình hình rối loạn này, đồng thời chấp nhận sẽ chọn ra một người trong tám ma tướng để tiếp nhận vị trí kia.
Đó cũng là vị trí lãnh chúa địa ngục! Đại diện cho quyền vị chí cao vô thượng của toàn bộ địa ngục!
Mà phán xét tiêu chuẩn, dường như chính là công huân của tám ma tướng, bao gồm đả kích ác ma, còn có cả công lao mở rộng tầng thứ nhất A Phất Nạp Tư.
Bởi vậy, trước đó tám ma tướng mới không chút do dự mà bày ra cạm bẫy, giết chết một quân đoàn ác ma.
Sau đó, những thâm ngục luyện ma bị vị trí lãnh chúa làm cho choáng váng kia còn có thể xuất kích khắp nơi, chuẩn bị giúp A Tư Ma Đế Nhĩ Tư mở rộng địa bàn ở A Phất Nạp Tư.
So với những chuyện này, một khu vực chỉ là chiến lược yếu địa —— Thanh đồng bảo lũy cũng không quá quan trọng, vì đổi lấy Thải A Mã Đặc ngầm đồng ý cùng trợ giúp, tám ma tướng không chút do dự nhường nơi này cho đối phương.
Dù sao, lúc này ngũ thải long vẫn là minh hữu của tám ma tướng, mà tầng thứ nhất còn có càng nhiều nơi có thể chiếm lấy.
Trên thực tế, lần này bày cạm bẫy ở thanh đồng bảo lũy đã là một lần liên thủ cuối cùng tám ma tướng, tiếp đó, chúng nó sẽ từng người hành động, phân công nhau tranh thủ đầy đủ công huân, thu được thủ trưởng A Tư Ma Đế Nhĩ Tư tán thành, kế thừa vinh dự lãnh chúa tầng thứ hai!
“Đáng tiếc. . . Đây chính là một cái hố to! ! ! Không dời đi quyền hạn lãnh chúa, không bắt được Bối Lỗ Tắc Ba Bố, lẽ nào A Tư Ma Đế Nhĩ Tư chấp nhận là có thể có hiệu lực sao?”
Bởi vậy, hắn biết rõ phạm vi quyền lực của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư.
Mặc dù đối phương thật sự là ma quỷ cường đại nhất, nhưng uy năng cũng chỉ thông hành ở tầng thứ chín địa ngục, bảy vị lãnh chúa địa ngục khác căn bản là không hề sợ nó.
Cái gọi là bổ nhiệm làm lãnh chúa tầng thứ hai, hoàn toàn chính là một chuyện cười!
Nhưng ngay cả như vậy, trong số tám ma tướng vẫn có không ít kẻ nhảy vào, bởi vì chí ít chúng nó cũng cần một danh nghĩa tranh cướp quyền thống trị tầng thứ hai! Cho dù là giả tạo, nhưng ít ra còn A Tư Ma Đế Nhĩ Tư đại diện chống đỡ!
“Đưa ra so sánh thì Ba Nhĩ Trạch Phân đã rất thiết thực rồi!”
Nghĩ đến kế hoạch vừa nãy đối phương để lộ ra, trên mặt Lôi Lâm không khỏi nở một nụ cười.
. . .
Lôi Lâm đưa mắt nhìn bốn phía, chợt nhìn thấy một toà thành thị sắt thép bập bùng ánh lửa, lửa địa ngục hỏa hồng chiếu vào tường thành sắt thép bị đốt cháy khét, một mảnh khói đặc từ từ bay lên, hình thành từng đợt khói đen che đậy bốn phía chung quanh.
Chung quanh vách tường bị thiêu đốt đỏ chót, chỉ cần vừa chạm vào là sẽ bị phỏng nghiêm trọng.
Thậm chí, ngay cả đá trải đường bừng sắt thép trên mặt đất cũng đang tản ra nhiệt độ cao, nếu như không có năng lực miễn dịch hỏa diễm hoặc đi ủng đặc chế thì người đi đường chẳng mấy chốc sẽ đau đớn ngã xuống đất giãy dụa, đồng thời bị bốc cháy.
Ở mấy góc đường phố có lỗ thông gió loại nhỏ, còn thường thường có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết, giống như đến từ cửu uyên dưới nền đất.
Đó là tù phạm bị giam giữ trong đại ngục giam dưới lòng đất đang rên rỉ, trong số chúng nó có tù binh từ huyết chiến, kỳ tịnh giả, thậm chí là phàm nhân bị bắt cóc từ chủ thế giới vật chất đến đây!
Chờ đến khi linh hồn chúng nó bị thống khổ hành hạ đến “thành thục”, kẻ có tư sắc cao cấp trong những tù phạm này sẽ bị đưa đến các biệt thự cao to hùng vĩ ở chung quanh, cung cấp cho những quý tộc ma quỷ đó hưởng dụng.
Đông đảo ma quỷ quý tộc thích tổ chức tiệc rượu, chúng nó tụ tập cùng nhau, thảo luận vị trí nào nhất là mỹ vị trên người tù phạm, đồng thời khám phá ra nghệ thuật “nấu nướng” mới. . .
Chỉ đứng ở trên đường phố, Lôi Lâm là có thể cảm giác được hô hấp cùng tiếng tim đập của tầng vị diện này.
Khác với lần thứ nhất tới A Phất Nạp Tư, sau khi đứng ở chỗ này, hắn cảm giác dường như mình có thể điều động sức mạnh toàn bộ vị diện, giống như hắn chính là chủ nhân ở chỗ này vậy.
Địa ngục nguyên lực sôi trào mãnh liệt hầu như muốn hoàn toàn theo tâm ý của Lôi Lâm mà động,
Chỉ có một điểm trở ngại cuối cùng đó là Bối Lỗ Tắc Ba Bố còn tồn tại, cùng với một điểm sức mạnh quy tắc cùng quyền hạn cuối cùng trên người hắn! ! !
“Địch Tư! Nếu như ta hoàn toàn thôn phệ Bối Lỗ Tắc Ba thì khi ta ở đây giống như thần linh trong thần quốc!”
Lãnh chúa địa ngục có quyền hạn hoàn toàn có thể sánh ngang với uy năng của chân thần ở thần quốc! Đương nhiên là cần ở trên địa bàn của vị lãnh chúa kia!
Trong lòng Lôi Lâm thầm thở dài.
Nơi này chính là Địch Tư! Tầng thứ hai địa ngục Ba Thác! Một thành thị sắt thép to lớ vô biên vô hạn! Toàn bộ thành thị chính là vị diện!
“Lo lắng làm gì? Còn không đi?”
Lúc này, một người mặc áo bào tro đứng ở bên người Lôi Lâm trực tiếp quát lớn.
“Tuân mệnh! Đại nhân!” Lôi Lâm khiêm tốn khom người, trong lòng lại cười lạnh.
Người ngụy trang cùng hắn đồng thời đến đây tự nhiên chính là Ba Nhĩ Trạch Phân, vị thâm ngục luyện ma này không dựa theo quy tắc trò chơi của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư hành động, hắn không mở rộng lãnh địa ở A Phất Nạp Tư, mà là lén lút đi tới địa ngục tầng thứ hai.
Mà mục đích nó cũng là rất rõ ràng lộ ra—— Vị thâm ngục luyện ma là một trong tám ma tướng này, tâm phúc đứng đầu địa ngục lúc này cũng có tâm tư riêng của chính mình.
Nó muốn tìm ra Bối Lỗ Tắc Ba Bố đã mất tích kia, đồng thời giam cầm đối phương lại, rút lấy sức mạnh của đối phương, trở thành đứng đầu địa ngục Địch Tư chân chính!
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư bổ nhiệm không đáng kể chút nào, chân chính đứng đầu địa ngục là tồn tại có thể đứng ngang hàng cùng đối phương!
Rất hiển nhiên, vị Ba Nhĩ Trạch Phân này đã âm thầm phản bội A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, nhưng Lôi Lâm không hề kinh ngạc gì, dù sao, phản loạn cùng âm mưu đối với ma quỷ vốn là chuyện bình thường không đáng kể, đặc biệt là nhằm vào thủ trưởng, không phải sao?
“Bình tĩnh mà xem xét, phương hướng của đối phương rất chính xác, nhưng kế hoạch có vấn đề! Những người đánh ý đồ này, bây giờ căn bản không chỉ có mỗi mình nó. . . Dù là A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, hay lãnh chúa địa ngục khác, hiện tại e là đều đang đánh chủ ý tới Bối Lỗ Tắc Ba Bố. . .”
Trong lòng Lôi Lâm thở dài.
“Ta chuẩn bị trà trộn vào thiết tháp để điều tra! Ngươi có biện pháp gì sao?”
Ba Nhĩ Trạch Phân chỉ tay về kiến trúc hình tháp cao vút trong mây, cực kỳ dễ thấy ở trung tâm thành phố.
Nơi đó là thiết tháp! Là cung điện của bạo thực đại quân Bối Lỗ Tắc Ba Bố, bình thường nó đều là ở bên trong đó, rất ít khi ra ngoài, nhưng hiện tại đã mấy chục năm không có tin tức gì.
Sau khi liên lạc mấy chục lần, còn mạnh mẽ xông vào đều không có kết quả, tin tức Bối Lỗ Tắc Ba Bố đã bí ẩn mất tích mới âm thầm truyền ra.
Nhưng với tính cách giả dối của ma quỷ, không có ai chắc đây không phải âm mưu mà vị lãnh chúa địa ngục này đang chuẩn bị gì, thậm chí ngay cả Ba Nhĩ Trạch Phân đều không dám xác định.
Đương nhiên, hiện tại Lôi Lâm đã cho nó tự tin, thậm chí làm nó chuẩn bị mạo hiểm đi tới thiết tháp điều tra, tìm kiếm manh mối có liên quan đến việc Bối Lỗ Tắc Ba Bố mất tích.
Trên thực tế, sở dĩ Lôi Lâm giựt giây đối phương là xuất phát từ dự định của hắn.
Dù sao, tìm ra Bối Lỗ Tắc Ba Bố, rồi thôn phệ đối phương trước các lãnh chúa khác, cũng là mục đích chủ yếu lần hành trình tới địa ngục này của hắn.
” Ba Nhĩ Trạch Phân thủ trưởng vĩ đại, ở Địch Tư nơi này có chợ cùng thị trường, chúng ta có thể tới đó tìm biện pháp trà trộn vào thiết tháp. . .”
Lôi Lâm nghiêm túc đưa ra một kiến nghị.
Làm cứ điểm tư nhân của chính mình, trong thiết tháp của Bối Lỗ Tắc Ba Bố có rất nhiều cơ quan cùng cạm bẫy, còn có ma tướng cùng sinh vật khế ước bảo vệ, Bối Lỗ Tắc Ba Bố ở trong thiết tháp hầu như là vô địch, bởi vậy nó rất ít rời đi nơi đó, cũng không cho phép bất kỳ ma quỷ nào vào ở.
Mà dựa theo cái nhìn của Lôi Lâm, đối phương vẫn thủ trong chỗ ở không ra ngoài, ngoại trừ cẩn thận cùng nhát gan ra, còn có nguyên nhân là nó vẫn đang lợi dụng Mạn Đức Hoắc Khắc chi bàn để kết nối với chủ vật chất vị diện, truyền bá tín ngưỡng, ô nhiễm linh hồn.
Đương nhiên, sau đó nó còn thử nghiệm liên hệ với càng nhiều vị diện, cuối cùng còn đưa tay đưa đến bên ngoài vách thuỷ tinh, lại còn thật sự thành công nữa!
Giả sử có thêm thời gian, có linh hồn cuồn cuộn không ngừng ủng hộ, có lẽ nó sẽ vượt qua sức mạnh của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, trở thành chủ cửu ngục chân chính, nhưng đáng tiếc, nó gặp phải Lôi Lâm, bởi vậy hoàn toàn rơi vào bi kịch. . .
“Trong cảm ứng của ta, tầng thứ hai cũng không có tung tích của Bối Lỗ Tắc Ba Bố. . .”
Lôi Lâm đi theo phía sau Ba Nhĩ Trạch Phân, trong lòng lại đang không ngừng tính toán.
“Dựa vào đối phương yểm hộ, hiện tại ta trở thành mục tiêu nhỏ nhất. . . Lúc này các lãnh chúa địa ngục khá cũng đang điên cuồng tìm hiểu hành tung của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, bởi vậy sức mạnh của chúng nó cũng có thể tạm thời làm việc cho ta. . .”
“Lần này sau khi tiến vào thiết tháp, ngoại trừ tìm kiếm manh mối về Bối Lỗ Tắc Ba Bố, Mạn Đức Hoắc Khắc chi bàn cũng là mục tiêu quan trọng. . .”
Kỳ vật kia có thể suy yếu sức mạnh của vách thuỷ tinh, thậm chí cho dù chỉ dựa theo ký ức hoa văn để chế tạo ra hàng nhái cũng có thể giúp trợ Lôi Lâm xuyên tới thế giới các thần, theo Lôi Lâm, tác dụng của nó còn vượt xa đa số thần khí!
“Chợ? Ngươi muốn lường gạt ta sao?”
Trong mắt Ba Nhĩ Trạch Phân lóe qua ánh sáng nguy hiểm, trên tay nổi lên một điểm hỏa diễm khế ước màu xanh lục.
“Làm quân đoàn hộ vệ lệ thuộc lãnh chúa, thủ trưởng A Tư La Khắc càng là chó săn của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, thâm ngục luyện ma phụ trách trông coi an toàn thiết tháp, ngươi lại không có cách trà trộn vào thiết tháp? Hả?”
Hỏa diễm trên tay Ba Nhĩ Trạch Phân run lên bần bật, mà lúc này trên mặt Lôi Lâm cũng hiện ra đau đớn vẻ, đương nhiên là làm bộ.
“Xin chờ một chút, đại nhân! Hiện tại ta vẫn là trạng thái ra ngoài, căn bản không thể được A Tư La Khắc cho phép a. . .”
Âm thanh Lôi Lâm có vẻ phi thường oan ức.
“Đó là chuyện của ngươi, ta cần tiến vào thiết tháp trong vòng ba ngay, nếu như không làm nổi, ngươi sẽ biến thành một con hà thiết ức ma ngu muội mà xấu xí minh!”
Ba Nhĩ Trạch Phân uy hiếp, bản tính ma quỷ lập tức lộ ra.
Làm thủ trưởng, những ma quỷ cấp cao kia rất thích đối xử nghiêm nghị với mỗi một thuộc hạ, thậm chí bố trí cho chúng nó nhiệm vụ căn bản không thể hoàn thành, lại thêm trừng phạt —— Loại đãi ngộ này thường thường sẽ bị dùng trên người thuộc hạ gần nhất của chính mình, để bảo đảm không có ai có thể tạo thành uy hiếp đối với mình.
Mà những ma quỷ làm thuộc hạ kia chỉ có thể kêu rên nơm nớp lo sợ hoàn thành mỗi một công tác, đồng thời bắt lấy mỗi một cơ hội lên cấp, dùng hết tất cả biện pháp của chính mình để trèo lên trên, đồng thời ở thời điểm thích hợp phát động phản loạn, phản bội thủ trưởng của chính mình. Để cầu đến đỉnh điểm địa ngục, miễn trừ sự đau khổ này.
Tuy rằng theo Ba Nhĩ Trạch Phân, con giác ma là Lôi Lâm này vẫn tính là có chút giá trị lợi dụng, nhưng trong lúc bất tri bất giác cũng dùng tới cách này.
“Được, ta lập tức suy nghĩ biện pháp!”
Nhìn Lôi Lâm rời đi giống như lửa thiêu mông, trên mặt Ba Nhĩ Trạch Phân lô ra một nụ cười thoả mãn.
Chỉ dùng roi đánh thủ hạ là những ma quỷ đó, chúng nó mới ngoan ngoãn nghe lời, hơn nữa còn cần cho chúng nó mang theo một gông xiềng, mới có thể phòng ngừa chúng nó phản lại chủ nhân của mình.
Ba Nhĩ Trạch Phân vẫn thực tiễn cách ngôn của một vị ma quỷ triết nhân.
. . .
Sau hai ngày, Lôi Lâm đã trở lại.
“Đại nhân. . .” Lúc này trên mặt giác ma mang theo nụ cười nịnh nọt mà khiêm tốn.
“Ta nỗ lực khiến A Tư La Khắc xác nhận, ta tìm được manh mối có liên quan tới tung tích lãnh chúa, bởi vậy mới trở lại Địch Tư, đồng thời còn liên hệ với một đồng liêu của ta, hối lộ đối phương, có thể lấy một ngàn tên đinh đương để đánh đổi, đổi lấy một cơ hội tiến vào thiết tháp. . .”
Ma quỷ đương nhiên có thể bị hối lộ, nhưng cái giá này khiến Ba Nhĩ Trạch Phân hơi cau mày: “Đúng là một kẻ tham lam, ngươi có thể bảo đảm nó tuân thủ hứa hẹn, sẽ không bán đi thủ trưởng của ngươi chứ sao?”
“Ta bảo đảm! Trát Khắc đã thề cùng kí khế ước rồi!”
Lôi Lâm kiên định nói.
“Vậy rất tốt! cầm đi!”
Ba Nhĩ Trạch Phân đưa một khối bảo thạch tràn ngập năng lượng linh hồn cho Lôi Lâm, sau đó lập tức nhìn thấy trên mặt giác ma vẻ nhăn nhó.
“Đây mới có một trăm viên đinh đương, nhưng đối phương yêu cầu một ngàn. . .”
Ba Nhĩ Trạch Phân chắp tay rời đi, giống như rất có hứng thú mà nhìn các loại huyết nhục không rõ lai lịch được bán ở trong chợ.
Các loại hương liệu xen lẫn vào mùi thịt nướng, được bày khắp chợ, Ba Nhĩ Trạch Phân lại thích ý rên lên một bài đồng dao thuộc về ma quỷ, tùy ý quan sát để giết thời gian:
“Đừng cho thuộc hạ của cải, cũng như không cho chúng nó sức mạnh. . . Đừng cho thuộc hạ cơ hội, cũng như không để cho chúng nó lên cấp. . . Nếu như thủ hạ của ngươi có của cải cùng cơ hội lên cấp, vậy đầu lâu của ngươi sẽ biến thành trang sức trong phòng nó. . .”
“Xem ra. . . Làm thủ trưởng điên cuồng nghiền ép thuộc hạ, trong giới ma quỷ là chuyện phi thường quen tay. . .”
Lôi Lâm nhìn linh hồn chi thạch trên tay nhỏ đến đáng thương, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh.
Đáng tiếc, vừa nãy hắn đương nhiên là đang nói dối.
Tuy rằng đám ma quỷ canh gác thiết tháp đều là tâm phúc của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, nhưng không quá đề cao lòng trung thành của ma quỷ, đặc biệt trong tình huống thủ trưởng rơi vào suy yếu, lộ ra sơ hở.
Vị diện tầng thứ hai Địch Tư đối với hắn chỉ như hậu hoa viên của chính mình, đặc biệt quân đoàn ma quỷ cận vệ, gần như đã bị thẩm thấu thành cái sàng.
Còn nguyên nhân sao? Đương nhiên là thu hoạch khi ở vật chất vị diện.
Khi du lịch ở chủ vật chất vị diện, Lôi Lâm đã thu phục toàn bộ bạo thực ma quỷ ở vật chất vị diện, đồng thời để một phần chúng nó bí mật về địa ngục.
Đồng thời, với quyền hạn địa ngục và thôn phệ quy tắc của hắn hiện tại, dù có giả trang thành Bối Lỗ Tắc Ba Bố cũng sẽ không có bất kỳ ma quỷ nào hoài nghi.
“Nhưng ngoại trừ ta cùng Ba Nhĩ Trạch Phân ra, còn có rất nhiều thế lực ma quỷ khác ẩn núp ở đây, bởi vậy không thể quá mức kiêu căng. . .”
Lôi Lâm âm thầm thở dài, đi tới biệt thự hoa lệ được dựng quanh thiết tháp.
“Chủ nhân!” Một con thâm ngục luyện ma xuất hiện, cúi gập người hành lễ với Lôi Lâm.
“Ừm! Không lâu sau nơi này sẽ có biến hóa rất lớn, mang theo tất cả thủ hạ còn trung thành rời đi, đồng thời để Trát Khắc dựa theo ước định cẩn thận đi làm. . .”
“Tuân mệnh! Thôn phệ chi vương vĩ đại! Chủ nhân Địch Tư địa ngục!”
Thâm ngục luyện ma nâng tay phải lên ngực hành lễ, trong mắt có kính nể cùng nịnh nọt.
” Chủ nhân địa ngục, ta thích cách xưng hô này. A Tư La Khắc. . .” Lôi Lâm bắt đầu cười lớn.
Đúng vậy, thâm ngục luyện ma đứng ở trước mặt Lôi Lâm, chính là tâm phúc lúc trước của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, chưởng quản quân đoàn ma quỷ cận vệ của đối phương, đại ma quỷ phụ trách trông coi thiết tháp!
Đáng tiếc, sau khi thấy được trên người Lôi Lâm có quy tắc thôn phệ, còn có quyền hạn địa ngục khủng bố, đối phương lập tức quỳ xuống tại chỗ, việc phản bội Bối Lỗ Tắc Ba Bố quả thực không chút do dự nào.
Nhưng cho dù là A Tư La Khắc cũng không biết Bối Lỗ Tắc Ba Bố đi nơi nào, thậm chí lúc đầu đối phương rời đi cũng không có thông báo co A Tư La Khắc.
Có thể thấy, kỳ thực trong lòng Bối Lỗ Tắc Ba Bố vẫn luôn không chân chính tín nhiệm nó, hoặc đối với ma quỷ thì tín nhiệm là thức có vẻ quá mức xa xỉ.
Trên bầu trời che kín khói xám, trong toàn bộ Địch Tư thành chỉ có ánh sáng từ địa ngục hỏa.
Nhiều đội linh hồn chi xác và liệt ma dưới sự hướng dẫn của tiểu ma quỷ bắt đầu có trật tự lao tới các nơi trong thành thị, tiến hành cải tạo cùng tu bổ phong cách địa ngục.
Trong lời đồn, thành phố này còn có thể tuân theo tâm ý của Bối Lỗ Tắc Ba Bố mà không ngừng mở rộng ra phía ngoài, mãi mãi cũng không có phần cuối.
Bởi không có mặt trời mọc mặt trời lặn, bởi vậy ở trong vị diện Địch Tư đều dùng bồn chứa đặc biệt để ghi chép thời gian, nhưng đối với ma quỷ, chúng nó cũng không cần nghỉ ngơi, chỉ cần có cơ hội thu lấy linh hồn, nhiều ma quỷ sẽ xông lên làm, hoàn toàn không có cảm giác mệt mỏi.
“Đến thời điểm rồi! Chúng ta đi!”
Ba Nhĩ Trạch Phân nhìn đồng hồ quả quýt màu máu trên tay một chút, sau đó dẫn theo Lôi Lâm đi tới thiết tháp.
Ở chung quanh thiết tháp, còn có lượng lớn biệt thự của quý tộc ma quỷ, nhìn vô cùng hùng vĩ cùng tráng lệ. Chỉ là lúc này đa số đều trống rỗng, chủ nhân bên trong cũng không biết đã đi nơi nào.
Bối Lỗ Tắc Ba Bố mất tích, thật sự là một đả kích rất lớn đối với vị diện Địch Tư. Có lẽ những ma quỷ cấp thấp kia vẫn không có bao nhiêu cảm giác, nhưng đông đảo ma quỷ cấp cao nếu không phải kẻ có dã tâm bừng bừng muốn cướp quyền vị lãnh chúa thì chính là sợ sệt bị rối loạn lan đến mà rời khỏi nơi này.
Chỉ có một nhánh quân đoàn ma quỷ tinh nhuệ, lúc này vẫn ở lại nơi này thực hiện chức trách của chính mình, ma quỷ cấp trung khoác áo giáp cảnh giác nhìn kỹ mỗi một người có ý đồ tới gần thiết tháp, dù hắn đến từ nơi nào.
“Đi từ phía tây! Ngày hôm nay Trát Khắc canh gác ở nơi đó!”
Lôi Lâm đóng vai trò là giác ma lúc này rất quen cửa quen nẻo dẫn Ba Nhĩ Trạch Phân một đường thâm nhập, cuối cùng đi tới phía trước một gò đồn sắt thép bị địa ngục hỏa thiêu ra màu đỏ thắm.
“Này! Trát Khắc, nhìn xem ai tới này!”
Dưới ánh mắt cảnh giác của đông đảo ma quỷ khoác khôi giáp, Lôi Lâm lớn tiếng chào hỏi gò đồn.
“Cấm chỉ truyền tống, dò xét ẩn hình còn có phản ma pháp trận, cùng với tăng cường sức phòng ngự cùng miễn trừ thuật thức cho ma quỷ bảo vệ.
Lúc này trong mắt Ba Nhĩ Trạch Phân có vẻ thán phục, còn có một tia căng thẳng: “Trình độ phòng thủ này. . . Sợ là tám ma tướng chúng ta đều phải điều động tất cả quân đoàn, đánh tới một hai tháng mới có thể đột kích vào trong thiết tháp. . .”
“Là Lôi Chiết Nhĩ à!”
Nương theo tiếng hô dày nặng, một con ma quỷ khổng lồ xuất hiện trước mặt Lôi Lâm cùng Ba Nhĩ Trạch Phân.
Đối phương có vóc người to lớn mà mập mạp, trên người còn có khối u buồn nôn bằng da và vảy, hai mắt lồi ra, giống y một con cóc ghẻ, miệng cũng há ra rất lớn, lộ ra răng nanh tỉ mỉ mà rắc rối ở bên trong.
Đây là xà hạt ma, hình thái đỉnh cao của ma quỷ cấp cao, tăng lên nữa chỉ có thâm ngục luyện ma cùng các lĩnh chủ địa ngục.
“Phải! Ngươi nhìn vẫn cường tráng như vậy! Như vậy. . . Ước định trước có còn giữ lời sao?”
Lôi Lâm đưa tới một khối linh hồn chi thạch rất lớn.
“Đương nhiên, một ngàn viên đinh đương, đổi lấy cơ hội thông qua nơi này, tiến vào thiết tháp! Trát Khắc luôn luôn là người thành thực!”
Xà hạt ma to lớn nói, âm thanh như đang rít gào, khiến Ba Nhĩ Trạch Phân nhíu mày.
Nó cũng không ngại chút tổn thất này, nhưng nếu như bị ma quỷ khác phát hiện thì không tốt.
Giống như là nhìn ra nó lo lắng, xà hạt ma to lớn Trát Khắc cười lớn: “Xin yên tâm! Nơi này không có một con ma quỷ nào dám nói ra ngoài, trừ phi nó muốn bị giam xuống đại ngục giam dưới nền đất, nhận lấy hình phạt chịu đói vĩnh viễn. . .”
Đối với ma quỷ ở tầng hai, đại ngục giam dưới nền đất chính là đại diện cho khủng bố cùng sợ hãi.
Đặc biệt là hình phạt đói bụng trong đó! Chuyên môn dùng để đối phó với ma quỷ phạm sai lầm, bị quy tắc bạo thực ảnh hưởng, ma quỷ nhận trừng phạt này sẽ trở nên cực kỳ đói bụng, nhưng không có bất kỳ đồ ăn nào để lót dạ.
Chờ đến cuối cùng, trong trạng thái tâm tình điên cuồng, cuối cùng thậm chí chúng nó sẽ chọn gặm nuốt chính mình!
Tuy rằng Bối Lỗ Tắc Ba Bố ký kết quy tắc, chỉ cần có thể chịu đói bụng sống qua bảy ngày, vậy dù tên ma quỷ kia phạm sai lầm gì cũng có thể được tha thứ, nhưng đến bây giờ còn chưa từng có loại tồn tại này xuất hiện.
Rất nhiều lúc, đám ma quỷ ở vị diện Địch Tư thà rằng bị giáng cấp, thậm chí biếm thành tiện ma xấu xí, cũng không muốn nhận lấy hình phạt kia, bởi vậy có thể thấy được hình phạt đó khủng bố thế nào.
Sau khi nghe thấy thủ trưởng của chính mình nói như vậy, những ma quỷ ở cương vị khác đều hận không thể khâu miệng của chính mình lại, hoặc là chôn đầu vào trong lòng đất.
“Rất tốt! Ta thích thái độ của ngươi!”
Ba Nhĩ Trạch Phân hài lòng gật đầu, muốn cùng Lôi Lâm đồng thời tiến vào.
“Chờ đã!”
Nhưng bất ngờ vẫn xảy ra, sau khi Lôi Lâm tiến vào, Trát Khắc lập tức đi lên cản đường: “Một ngàn viên đinh đương, một cơ hội! Hiện tại đã có một người tiến vào! Bởi vậy ước định đã hoàn thành rồi!”
“Ngươi có ý gì?” Ba Nhĩ Trạch Phân cau mày, mơ hồ có cảm giác uy hiếp tản ra.
“Ngươi còn cần trả tiền!”
Trát Khắc chỉ tay với Ba Nhĩ Trạch Phân.
“Vậy hắn không đi vào, cơ hội trước đó đến lượt ta?” Ba Nhĩ Trạch Phân hơi nhướng mày, nó cũng không muốn động thủ ở đây, đặc biệt làm bại lộ thân phận mình.
“Hê hê. . . Rất xin lỗi! Không thể!”
Trát Khắc cười lên đầy quái dị, đám ma quỷ cung quanh dồn dập cầm lấy vũ khí, nhắm vào Ba Nhĩ Trạch Phân.
“Con giác ma đáng chết kia, ta thật sự nên chuyển hóa ngươi thành tiện ma, lại ký kết khế ước không nghiêm mật như vậy, bị ma quỷ khác chui chỗ trống. . .”
Ba Nhĩ Trạch Phân nổi giận đùng đùng nhìn Lôi Chiết Nhĩ sắp bị dọa sợ một chút: “Một ngàn viên đinh đương, ngươi đến trả!”
“Xin lỗi! Chủ nhân! Nhưng ta đã không có đinh đương. . .”
Trong giọng nói của Lôi Chiết Nhĩ xen lẫn vẻ sắp khóc rồi , khiến lửa giận trong Ba Nhĩ Trạch Phân lòng đột nhiên bắt đầu dâng lên.
” Tên rác rưởi nhà ngươi này!”
Sắc mặt nó cực kỳ khó coi, từ trong lòng móc ra một khối linh hồn chi thạch: “Cầm đi! Đồ ác ma tham lam!”
“Xin lỗi! Giá cả trước đó cần thay đổi, hiện tại là hai ngàn viên đinh đương! Hai ngàn viên! Còn có, ngươi dám sỉ nhục thân phận trận doanh của ta, ta cần một trăm viên đinh đương làm bồi thường cho tinh thần tổn hại!”
Hai tay xà hạt ma Trát Khắc to lớn ôm ngực, không chút sợ hãi nói.
“Đáng chết, đáng chết, nếu như ngươi ở trên tay ta, ta nhất định sẽ biếm ngươi thành tiện ma, lại ném tới mục nát chi khanh đào phẩn mười ngàn năm. . .”
Lồng ngực Ba Nhĩ Trạch Phân chập trùng bất định, cuối cùng vẫn không cam lòng giao nộp đinh đương cho Trát Khắc.
“Xin. . . Xin lỗi. . .”
Nhìn Lôi Lâm lúc này, Ba Nhĩ Trạch Phân đã lười phát hỏa.
Đù sao, nếu như lúc này lập tức làm thịt hoặc biếm đối phương thành tiện ma thì trả giá trước đó không phải uổng phí sao?
Đối phương tốt xấu gi cũng là một con ma quỷ cấp cao, đem ra làm bia đỡ đạn thăm dò thiết tháp vẫn rất tốt.
Ba Nhĩ Trạch Phân âm thầm quyết định.
Mà sau khi qua trạm gác quân đoàn cận vệ, nó rốt cục đi tới trước thiết tháp.
Toà sào huyệt này của Bối Lỗ Tắc Ba Bố cao vút trong mây, thân tháp toả ra ánh sáng, nương theo loại ánh sáng này lưu động, chất liệu thiết tháp còn có phong cách ngoại hình đều đang không ngừng thay đổi.
” Bảo tọa địa ngục lãnh chúa. . . Ta đến rồi! ! !”
Ba Nhĩ Trạch Phân nhìn nền thiết tháp, trong mắt có ánh sáng dã tâm không hề che giấu chút nào, đột nhiên mang theo Lôi Lâm bước vào trong đó.
Nhưng Ba Nhĩ Trạch Phân không chú ý tới, giác ma Lôi Chiết Nhĩ sợ hãi rụt rè, luôn luôn đi theo bên người nó, lúc này trong mắt cũng có ánh sáng.
Đối với Lôi Lâm, toà sào huyệt của Bối Lỗ Tắc Ba Bố cũng tràn ngập nguy hiểm.
Tuy rằng hắn đã thu được lòng trung thành của A Tư La Khắc, nhưng đối phương cũng chỉ canh gác vòng ngoài thiết tháp, căn bản không có cơ hộ đi vào i.
Mà nếu muốn hoàn toàn thăm dò loại sào huyệt của lãnh chúa địa ngục này, không có mấy trăm tính mạng của ma quỷ cấp cao, hoặc là đông đảo thâm ngục luyện ma hi sinh thì căn bản đừng có mơ.
Lôi Lâm tự nhiên không muốn để thủ hạ mình đến để hi sinh, đồng thời cũng muốn dụ ra những kẻ tham lam trong bóng tối, bởi vậy mới ẩn giấu thân phận mình, theo Ba Nhĩ Trạch Phân tiến vào thiết tháp.
Có thể tưởng tượng được là cách làm lần này của Ba Nhĩ Trạch Phân nhất định sẽ tạo thành một phản ứng dây chuyền, đánh vỡ thế cuộc vốn cân bằng.
Đặc biệt đối phương đại biểu cho tám ma tướng, còn có A Tư Ma Đế Nhĩ Tư ở phía sau, tuyệt đối sẽ trở thành mục tiêu công kích!
Đđồng thời, lợi dụng sức mạnh của các ma quỷ khác, giúp hắn thăm dò cả tòa thiết tháp, hiển nhiên cũng là một chủ ý vô cùng tốt.
. . .
Địa ngục tầng thứ chín- Nại Sắt Tư.
Nơi này đâu đâu cũng có khe rãnh thâm thúy cùng hẻm núi, tạo thành chúng nó là từng tảng đá âm u đầy tử khí.
Xem ra, những tảng đá giống như bị cắt chém này hẳn là bắt nguồn từ một vụ nổ lớn, hoặc là có cấp bậc thần linh chiến đấu, nhưng đến hiện tại, đã không ai có thể hiểu rõ chân tướng.
Trong một thung lũng ở độ sâu làm người ta khó có thể tin, một pháo đài tên là Mã Nhĩ Tạ Mỗ địa ngục lộ ra vẻ hắc ám, cao quý, giống như luyện ngục sừng sững ở đây, toà pháo đài này cực kỳ to lớn, cao hơn bình nguyên vài dặm anh. Mà độ rộng cũng là vượt xa tưởng tượng của tất cả ma quỷ.
Số lượng ma quỷ hơn một trăm ở trong pháo đài, mà căn cứ vào lời tuyên ngôn của một vị ma quỷ, những ma quỷ này đến một ngày nào đó đều sẽ đột nhiên giết ra, nhấn chìm toàn bộ địa ngục Ba Thác, giúp A Tư Ma Đế Nhĩ Tư đoạt được quyền lực cai quản toàn bộ địa ngục trong tay!
“A. . . Mã Nhĩ Tạ Mỗ, nó mỹ lệ cỡ nào! Làm ta muốn có nó, thâm tình chạm đến mỗi một tấc da thịt của nó. . .”
Một giọng nói tràn ngập vẻ tham lam đột nhiên từ giữa hư không vang lên, sau đó bóng người một tên ma quỷ hiện ra.
Nó có thân người cùng cánh tay như nhân loại, nửa người dưới lại là một con rắn độc to lớn, trong tay cầm vũ khí tương tự ngư xoa, trong đôi mắt hình tam giác lúc này tràn đầy vẻ tham lam.
Đây là Mã Mông! Chỉ địa ngục tầng thứ ba! Chưởng khống quy tắc tham lam! Cũng là một thành viên trong tám vị lãnh chúa địa ngục, đứng ở tầng cao nhất của tất cả ma quỷ!
“Mã Mông! Đã lâu không gặp, bạn cũ của ta! Cách lần trước gặp mặt đã năm trăm năm rồi nhỉ? Chính là ở trong thành Di Não Lạc Tư. . .”
Một hư ảnh ma quỷ từ đỉnh Mã Nhĩ Tạ Mỗ bay lên, nhìn giống một tên ma quỷ già nua, có tóc đen được chải cẩn thận tỉ mỉ, râu dê màu đen, còn có đôi mắt như biết phun lửa, lúc này đang nho nhã lễ độ chào hỏi với Mã Mông, giống như nhìn thấy bằng hữu đã lâu không gặp.
“Vẻ dối trá của ngươi làm ta buồn nôn, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư!”
Một giọng nói khác truyền đến, ở bên cạnh Mã Mông lại hiện ra bóng người một gã lãnh chúa địa ngục khác, sức mạnh hỏa diễm cực nóng quấn quanh trên người nó, lại giống như đã biến thành vô tận phẫn nộ, có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ trên thế giới. Cũng chính là nó gọi ra thân phận của lão ma quỷ kia!
Lão ma quỷ xuất hiện trên bầu trời Mã Nhĩ Tạ Mỗ này bất ngờ chính là địa ngục chi vương của chín tầng địa ngục trong truyền thuyết! Chủ nhân trên danh nghĩa của địa ngục Ba Thác —— A Tư Ma Đế Nhĩ Tư!
“Ồ! Là Tát Mạch Nhĩ a! Ngươi vẫn luôn tức giận như vậy. . .”
SSối với sức mạnh cường đại trên người Tát Mạch Nhĩ, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư lại giống như chưa phát hiện, ý cười trên mặt càng đậm.
“Đến lúc nào ngươi mới dám vứt bỏ hình tượng này, dùng chân thân để đối mặt với chúng ta?”
Từng bông hoa tuyết trắng noãn rơi xuống, trong nháy mắt đã khiến một vùng thung lũng rộng lớn bị đông lại, một vị ma quỷ nắm giữ sức mạnh lạnh giá cực hạn bước ra, ánh mắt không chút sợ hãi nhìn thẳng vào A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, trên người toát ra cảm giác cao ngạo và lạnh lùng.
“Ồ! Hóa ra còn có Duy Tư Đồ Tư! Khụ khụ. . . Xin lỗi. . . Vì thương thế ở bản thể của ta nên chỉ có thể lấy dáng vẻ này xuất hiện. . .”
Lúc này trên gương mặt trắng xám của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư có thêm vài tia đỏ ửng, giống một ông lão sắp ốm chết.
Trong lời đồn, bản thể của vị lãnh chúa đứng đầu chín tầng địa ngục này có thương thế nghiêm trọng, dáng vẻ xuất hiện bên ngoài chỉ là hình chiếu cấp cao hoặc là hóa thân thôi.
Ngay cả như vậy, sức mạnh của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư trong các lãnh chúa địa ngục vẫn là mạnh nhất!
Lúc này nếu như có ma quỷ thấy cảnh này, e là sẽ kinh ngạc đến mức nói không ra lời.
Mã Mông quản lý tầng ba địa ngục, Tát Mạch Nhĩ quản lý tầng bốn địa ngục, còn có Duy Tư Đồ Tư quản lý tầng năm địa ngục, cùng với chủ nhân của cả chín tầng địa ngục- A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, tổng cộng có bốn vị lãnh chúa địa ngục cùng nhau xuất hiện ở nơi này!
Từ lần trước gây ra trận huyết chiến tàn khốc, công phá mấy tầng thâm uyên, thậm chí để ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt đến cả chủ thế giới vật chất cùng thần quốc, các lãnh chúa địa ngục đã rất ít chạm mặt.
Mà hiện tại, cho dù là chúng nó nói đang tiến hành âm mưu lật đổ thế giới, e là cũng sẽ có người tin tưởng.
Mấy lãnh chúa địa ngục tụ tập cùng nhau, chẳng lẽ còn có thể có chuyện tốt sao?
“Khụ khụ. . . Vị kia, mấy vị hội tụ ở đây, rốt cuộc là có chuyện gì đây?”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư lấy ra một bộ kính lão, đồng thời bắt đầu lật xem một quyển sách rất dày bằng giấy bằng da dê trên tay.
Lớp bìa màu đen, còn có địa ngục hỏa diễm phía trên khiến cả quyển sách này nhìn cực kỳ tà ác.
Mà từng cái từng tờ giấy bằng da dê ở bên trong lại bất ngờ đều đại diện cho một phần khế ước tà ác!
“Đương nhiên là vì tầng vị diện Địch Tư thứ hai, còn có chuyện của Bối Lỗ Tắc Ba Bố!”
Mã Mông thân người đuôi rắn mở miệng trước tiên: “Bổ nhiệm một vị lãnh chúa địa ngục, cho dù là bảy vị còn lại chúng ta hội hợp cùng nhau, tạo thành hội nghị liên minh cũng không thể quyết định!”
“Thật không?” Một con độc trùng từ râu dê của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư bò ra, lại bị nó cầm lấy nuốt xuống.
“Thế nhưng. . . Lúc trước trên khế ước mà liên minh chúng ta tuyên thệ, dường như các ngươi cũng không cho là như vậy. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư lật đến một tờ khế ước nào đó, chỉ vào điều khoản ở trên, “Thế nào? Cần ta đọc một lần đồng thời giải thích cho các ngươi nghe sao?”
“Đó chỉ là khi lãnh chúa một tầng nào đó không thể thực hiện sứ mệnh của mình, ngươi có quyền lực hỗ trợ mà thôi, đồng thời chỉ là tạm thời!”
Tát Mạch Nhĩ tức giận gào lên.
“Thế nhưng. . . Làm địa ngục chi vương cả chín tầng! Được rồi. . . Cho dù chỉ là trên danh nghĩa, giữ gìn địa ngục ổn định, thủ vững trật tự, cũng là trách nhiệm của ta. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư giải thích.
“Ngay cả như vậy, cũng không mang ý nghĩa là ngươi có thể thừa dịp người ta gặp nguy mà ban bố bổ nhiệm lãnh chúa tầng hai, huống chi đối tượng còn là tám ma tướng, loại tồn tại không có một chút quyền hạn nào kia. . .”
Duy Tư Đồ Tư cười nhạo nói.
“Cho dù chỉ là thâm ngục luyện ma, nhưng nếu như đối phương có thể bảo đảm trật tự ở tầng địa ngục thứ hai, dành cho chúng một điểm khen thưởng cũng là chuyện nên. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư vẫn cứ kiên trì.
“Ta chỉ nhìn thấy chúng nó ở đó âm mưu cùng phá hoại!” Hỏa diễm trên người Tát Mạch Nhĩ đột nhiên nổi hẳn lên.
“Có thể giữ gìn Địch Tư chân chính ổn định lại, chỉ có bạo thực quân vương —— Bối Lỗ Tắc Ba Bố kế thừa quyền hạn địa ngục! Các ngươi có biết tung tích của nó sao?”
Trong mắt Mã Mông có vẻ tham lam.
“Có người nói sau một lần bị thương nghiêm trọng nó đã trốn đến chủ vật chất vị diện, ta có một vị tín đồ đã từng phát hiện tung tích của đối phương ở mặt đất, dường như còn tiến hành ngụy trang thú vị. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư tùy ý nói, giống như đây căn bản không phải bí mật gì.
Dáng vẻ thản nhiên cùng rộng lượng này trái lại khiến cho ba lãnh chúa địa ngục khác có chút không thể phỏng đoán.
“Rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?” Sau một lúc lâu trầm mặc, vẫn là Duy Tư Đồ Tư lên tiếng hỏi.
“Lời này hẳn là ta đến hỏi các ngươi!” Trên khuôn mặt A Tư Ma Đế Nhĩ Tư là vẻ vô tội: “Các ngươi đột nhiên đi tới nhà ta, đồng thời thô bạo ngăn chặn cửa của chúng ta, rốt cuộc là vì cái gì đây?”
“Đương nhiên là vì địa ngục ổn định, còn có, chuyện ở vị diện Địch Tư, ngươi không thể nhúng tay!”
Tát Mạch Nhĩ hống lên.
Tuy rằng trong tám vị lãnh chúa địa ngục, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư được công nhận là cường đại và thần bí nhất, nhưng chênh lệch lẫn nhau cũng không lớn như vậy.
Tuy rằng luận sức mạnh thì A Tư Ma Đế Nhĩ Tư thật sự là ma quỷ mạnh nhất, thậm chí có lời đồn nếu như không phải trên người nó bị trọng thương, nó sớm đã có thể nhất thống địa ngục!
Nhưng trên thực tế, hiện tại sức mạnh của nó nhiều nhất chỉ có thể đánh bại một vị lãnh chúa địa ngục, nhưng vĩnh viễn cũng không thể đánh giết đối phương, thậm chí nếu hai vị lãnh chúa địa ngục liên thủ, là có thể vững vàng áp chế A Tư Ma Đế Nhĩ Tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận